Kiếp Trước Vì Yêu Hóa Mù, Kiếp Này Vì Yêu Từ Bỏ

Chương 7

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Đứng tại chỗ hồi lâu, Dụ Lâm Châu mới dần trấn tĩnh lại.

 

Anh ta rời khỏi quân khu, lập tức đi tìm Giang Lệ Thư.

 

Cô ta vui vẻ hỏi: “Lâm Châu, anh đến đón em đi ăn sao? Đợi em một chút…”

 

Dụ Lâm Châu lạnh lùng cắt ngang: “Là cô lừa tôi ký vào đơn ly hôn đúng không?”

 

Mắt Giang Lệ Thư lóe lên một tia hoảng loạn, nhưng rất nhanh cô ta đã lấy lại bình tĩnh.

 

Cô ta khẽ cau mày: “Lâm Châu, đến nước này rồi, em cũng chỉ có thể nói thật với anh thôi.”

 

“Thực ra là Nguyệt Ngôn nhờ em giúp, bảo em lừa anh ký tên. Cô ta đã muốn ly hôn với anh lâu rồi.”

 

“Em thấy anh cứ chần chừ mãi, ngày nào cũng mang tâm trạng nặng nề, nên mới giúp cô ta…”

 

Nói đến đây, Giang Lệ Thư thở dài một hơi: “Em biết em làm vậy là sai, anh có trách em cũng là lẽ đương nhiên.”

 

Dụ Lâm Châu chỉ lặng lẽ nhìn cô ta.

 

Anh ta chưa bao giờ nghĩ đến chuyện ly hôn với tôi.

 

Dụ Lâm Châu vẫn luôn muốn bù đắp cho Giang Lệ Thư vì những khổ sở trong quá khứ, vậy nên anh ta cứ nghĩ rằng tôi sẽ hiểu…

 

Nhưng giờ đây, trái tim anh ta đau nhói như bị thứ gì đó đ.â.m xuyên qua, đau đến mức đầu ngón tay cũng run lên.

 

Anh ta mang theo vẻ mặt u ám xoay người rời đi.

 

Dù Giang Lệ Thư có gọi tên anh ta thế nào, anh ta cũng nhất quyết không dừng lại.

 

Dụ Lâm Châu vội vã đến Cục tự động hóa: “Nguyệt Ngôn… cô ấy đi đâu rồi?”

 

Người đối diện lạnh nhạt trả lời: “Xin lỗi, thông tin về đồng chí Tống Nguyệt Ngôn không thể tiết lộ.”

 

Nghe vậy, ánh mắt Dụ Lâm Châu dần dần trở nên u tối, trong đầu chỉ có một suy nghĩ: Người vợ Tống Nguyệt Ngôn chung sống với mình mấy năm nay… thực sự đã rời xa mình rồi.

 

10

 

Cuối tháng 12 năm 1983.

 

Bên ngoài, tuyết rơi dày như lông ngỗng.

 

Chiếc TV đen trắng đang phát bản tin buổi trưa.

 

“Hiện tại, siêu máy tính đầu tiên đạt mức hàng tỷ phép tính mỗi giây do nước ta nghiên cứu đã thông qua đánh giá kỹ thuật quốc gia, chính thức được đặt tên là 'Ngân Hà'. Trong quá trình nghiên cứu lần này…”

 

Dụ Lâm Châu vốn chỉ bật TV để làm nền, thực chất đang xem tờ báo quân khu hôm nay.

 

Nghe thấy giọng phát thanh viên trên TV, anh ta vô thức ngẩng đầu.

 

Đúng lúc đó, màn hình hiển thị một loạt ảnh chụp các nhà nghiên cứu.

 

Mặc dù chỉ là ảnh đen trắng, mặc dù mỗi bức chỉ lướt qua trong chốc lát, nhưng anh ta vẫn nhìn thấy rất rõ ràng.

 

Trong nhóm nghiên cứu đó, xuất hiện một người phụ nữ... Đó chính là tôi!

 

Hình ảnh trên TV nhanh chóng chuyển sang nội dung khác.

 

Dụ Lâm Châu chợt nhớ ra, sáng nay anh ta cũng đã nhìn thấy tin này trên báo.

 

Chỉ là lúc đó, anh ta không để tâm, chỉ lướt qua một cái.

 

Bây giờ nhớ lại, anh ta lập tức lấy tờ báo hôm nay ra.

 

Bên ngoài, tuyết rơi ngày càng dày.

 

Dụ Lâm Châu nhìn chằm chằm vào bức ảnh trên báo, sững người.

 

Trong ảnh, tôi đứng hơi chếch về phía bên trái, khuôn mặt nở nụ cười, ánh mắt kiên định nhìn về phía trước.

 

So với vài năm trước, tôi đã thay đổi rất nhiều.

 

Trong mắt có chút mệt mỏi, nhưng ánh sáng kiên cường trong đó lại không thể bị lu mờ.

 

Dường như tôi cũng có da có thịt hơn lúc trước.

 

Cảm giác như có ai đó nện một cú thật mạnh vào tim Dụ Lâm Châu, cơn đau dữ dội khiến môi anh ta tái nhợt.

 

“Cha!”

 

Tiếng gọi của Dụ Quả Quả vang lên từ bên ngoài, Dụ Lâm Châu lập tức hoàn hồn, gấp báo lại rồi đặt xuống dưới một cuốn sách.

 

Ngay sau đó, anh ta thấy Dụ Quả Quả chạy ào vào nhà.

 

Cô bé như một viên đạn nhỏ lao vào lòng anh ta, nũng nịu: “Cha ơi, hôm nay đi dạo ở bách hóa, Quả Quả thấy một hộp nhạc đẹp lắm!”

 

Cô bé nói với giọng nũng nịu, nhưng Dụ Lâm Châu lại không hề mềm lòng.

 

Anh ta cau mày: "Không phải lần trước con đã mua rồi sao..."

 

Câu nói còn chưa dứt, Dụ Quả Quả đã ngắt lời.

 

"Nhưng cha ơi, bạn Kiến Kiến và mấy đứa khác đều mua cả rồi, không lẽ chỉ có mình con không có? Như vậy thì tụi nó sẽ không thèm chơi với con nữa đâu!"

 

Vừa nói, cô bé vừa lắc lắc cánh tay Dụ Lâm Châu.

 

Nhắc đến chuyện này, anh ta cũng thấy hơi đau đầu.

 

Mấy năm qua, là Giang Lệ Thư chăm sóc Dụ Quả Quả.

 

Không biết có phải vì trước đây cô ta chưa làm tròn trách nhiệm của một người mẹ hay không, mà từ khi quay về bên cạnh Dụ Quả Quả, cô ta luôn hết mực nuông chiều.

 

Bất kể con bé muốn gì, nào là quần áo đẹp, món ăn ngon... Giang Lệ Thư đều đáp ứng hết.

 

Lâu dần, Dụ Quả Quả thành ra hễ không được thứ mình muốn là làm loạn lên.

 

Dụ Lâm Châu thở dài: "Quả Quả, con không được như thế đâu nhé, đây gọi là thói đua đòi."

 

Trong lúc anh ta nói, Dụ Quả Quả đã bĩu môi, tỏ rõ vẻ không vui.

 

"Cha à, sao cha cứ nói mấy chuyện này hoài vậy?"

 

"Con chỉ muốn mua một món đồ chơi thôi, sao lại thành đua đòi chứ?"

 

"Cha không mua thì thôi, để con đi tìm mẹ!"

 

Nói xong, cô bé giậm chân thật mạnh rồi chạy vụt ra ngoài.

 

"Quả Quả!"

 

Tuyết rơi dày đặc bên ngoài, từng bông trắng xóa phủ kín không gian.

 

Thấy Dụ Quả Quả chạy đi, dù Dụ Lâm Châu đã gọi tên nhưng con bé chẳng thèm đứng lại, dáng người nhỏ nhắn nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt.

 

Anh ta ngập ngừng giây lát, cuối cùng vẫn đi theo.

 

Nhưng khi đến chỗ của Giang Lệ Thư, anh ta lại không thấy Dụ Quả Quả đâu cả.

 

Từ sau khi tôi rời đi, Giang Lệ Thư từng ngỏ ý muốn tái hôn với Dụ Lâm Châu, nhưng anh ta luôn từ chối.

 

Cô ta không ít lần mượn danh nghĩa Dụ Quả Quả để gây chuyện, nhưng lần nào cũng vô ích.

 

Giờ đây, trừ khi có chuyện thật sự quan trọng, anh ta cũng không muốn đặt chân đến đây.

 

Thấy anh ta xuất hiện, Giang Lệ Thư mừng ra mặt:

 

“Lâm Châu!”

 

Cô ta bước nhanh đến, định nắm lấy tay anh ta nhưng bị anh ta nghiêng người né tránh.

 

Nụ cười trên mặt cô ta thoáng cứng đờ, nhưng vẫn gắng gượng giữ vẻ bình tĩnh:

 

“Lâm Châu, bao năm rồi… Anh vẫn nghĩ là em ép Tống Nguyệt Ngôn ly hôn với anh sao?”

 

Không tìm được Dụ Quả Quả, Dụ Lâm Châu cũng chẳng muốn ở lại lâu, quay người rời khỏi đó.

 

Tuyết vẫn rơi không ngừng, che khuất cả tầm nhìn phía trước.

 

Anh ta nhớ lại chuyện Dụ Quả Quả cứ nằng nặc đòi mua hộp nhạc, có lẽ con bé đang ở bách hóa, thế là anh ta đi về hướng đó.

 

Vừa đến trước cửa bách hóa, một bóng dáng quen thuộc lọt vào mắt Dụ Lâm Châu.

 

Trong thoáng chốc, anh ta cứ ngỡ mình đã nhìn nhầm, hoặc chỉ do tâm trí quá mệt mỏi mà sinh ra ảo giác.

 

Nhưng ngay lúc ấy, cơn gió lạnh bất chợt thổi qua, khiến tôi lảo đảo một chút... và cũng để anh ta nhìn rõ gương mặt người phụ nữ trước mắt mình.

 

Đó chính là tôi, người vợ Tống Nguyệt Ngôn mà anh ta vẫn luôn nhung nhớ.

 

11

 

"Nguyệt Ngôn!"

 

Dụ Lâm Châu không nghĩ ngợi gì nhiều, cũng không quan tâm đó có phải là ảo giác hay không, lập tức sải bước lao về phía tôi.

 

Tôi vừa đứng vững thì chợt nghe thấy có người gọi tên mình.

 

Ngay sau đó, một bàn tay mạnh mẽ nắm lấy cánh tay tôi, dù qua lớp áo bông dày cộm vẫn khiến tôi cảm thấy đau.

 

Tôi ngẩng đầu lên, vừa thấy rõ người trước mặt thì cau mày rụt tay lại.

 

Lùi về sau một bước để giữ khoảng cách, tôi mới khẽ nở nụ cười lãnh đạm:

 

"Đồng chí Dụ Lâm Châu, cảm ơn anh đã đỡ tôi."

Truyện full

  • Xuyên Sách, Tôi Chỉ Muốn Làm Một Con Cá Mặn
    Xuyên Sách, Tôi Chỉ Muốn Làm Một Con Cá Mặn

    Thể loại: Vô Tri, Mạt Thế, Xuyên Sách, Điền VănTeam dịch: Bé Hạt TiêuGiới thiệuXuyên vào quyển truyện mạt thế, đúng lúc vào đại dịch...

  • Mẫu Đơn Của Hắc Báo
    Mẫu Đơn Của Hắc Báo

    Truyện Mẫu Đơn Của Hắc Báo của tác giả Điển Tâm xoay quanh một cô nàng có tên là Mẫu Đơn, một cô nàng xinh đẹp, cá tính mạnh mẽ...

  • Con À, Cha Con Là Ai Vậy?
    Con À, Cha Con Là Ai Vậy?

    Nguồn cv: tangthuvienEdit: tỷ muội dương dươngĐộ dài: 155 chương + KTChết dưới làn đàn của bạn vì chồng mình phản bội, Bạch Ngữ Thanh...

  • Đại Đường Song Long Truyện
    Đại Đường Song Long Truyện

    Đại Đường Song Long Truyện là một tác phẩm võ hiệp kinh điển của nhà văn Huỳnh Dị.Câu chuyện bắt đầu từ thời Tùy mạt, Hoàng đế đương...

  • Sếp, Tôi Không Muốn Tăng Ca!
    Sếp, Tôi Không Muốn Tăng Ca!

    Edit: Xích PhongBeta: BashoThể loại: 1v1, hiện đại, đô thị sinh hoạt, nhẹ nhàng, HE.Main couple: Ôn Nhã Nho x Bạch Hạo Lãng  *ôn nhu...

  • Câu Được Con Rùa Vàng
    Câu Được Con Rùa Vàng

    Dịch giả: Thanh LoanNhiều khi cuộc gặp gỡ anh chàng định mệnh trong đời bạn rất là.......Nói đúng ra bạn chẳng thể nào mong mỏi một anh...

  • Túng Túng
    Túng Túng

    Bạn đang đọc truyện Túng Túng của tác giả Phù Tô Dữ Liễu Diệp. Mọi người trong vòng đều biết nhà họ Đỗ có nhị thiếu gia bề ngoài bắt...

  • Cha Tui Nói Ổng Là Thần
    Cha Tui Nói Ổng Là Thần

    Thể loại: Huyền huyễn, Hiện đại, Không CP…Số chương:92 chương + 3 ngoại truyệnEditor:  kunieChúc Chúc để ý ba ba có một quyển sổ nhỏ,...

  • Thưởng Hôn
    Thưởng Hôn

    Convert: meoconlunarEdit: AnchanNhân vật: Hạ Nhược Tịnh x Trác Bắc DươngRating: H Một bộ câu đối, làm cho hắn ôm được mỹ nhân về nhà,...

  • Mắt Biếc
    Mắt Biếc

    "Mắt Biếc" là câu chuyện kể về cuộc đời của nhân vật Ngạn. Sinh ra và lớn lên ở một ngôi làn tên Đo Đo (cũng là nguyên quán của Nguyễn...

  • Đã Từng, Không Cách Nào Biến Mất
    Đã Từng, Không Cách Nào Biến Mất

    Thể loại: Xuyên không, ngôn tình, lãng mạn, nữ sủng namConverter: ngocquynh520Số chương: 18Editor: Phong Nhược HuyênCho đến giây phút...

  • Thời Đại Gái Ế Hưng Thịnh
    Thời Đại Gái Ế Hưng Thịnh

    Số chương: 26 chương +2 ngoại truyệnConvert: ngocquynh520Editor: lily58Một lần nữa chân thành cảm ơn, đã giúp tôi được lên trang...

  • Khang Hi Trùng Sinh Dưỡng Thái Tử
    Khang Hi Trùng Sinh Dưỡng Thái Tử

    Truyện Khang Hi Trùng Sinh Dưỡng Thái Tử của tác giả Phong Tăng là một câu chuyện trùng sinh, công sủng thụ, ấm áp xoay quanh hai nhân...

  • Siêu Mẫu Hàng Đầu
    Siêu Mẫu Hàng Đầu

    Cô người mẫu trẻ không nơi nương tựa và người đứng đầu làng giải trí, cô dùng thân thể mình đẽ đánh canh bạc này, cô muốn danh tiếng,...

  • Tiểu Nam Phong
    Tiểu Nam Phong

    Tên khác: VỊ GIÓ HÈCàng ngày thì mọi người sống trong thế giới này càng làm việc điên cuồng, mục nát, thối rữa, không còn tính người,...