Kiếp Trước Vì Yêu Hóa Mù, Kiếp Này Vì Yêu Từ Bỏ

Chương 6

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Đến khi tôi lấy lại phản ứng, Dụ Lâm Châu đã vòng tay ôm lấy Giang Lệ Thư, đỡ cô ta đứng dậy: “Đi thôi, anh đưa em về bệnh viện.”

 

Trước khi ra khỏi cửa, Giang Lệ Thư còn quay đầu nhìn tôi, ánh mắt tràn ngập vẻ đắc ý.

 

Tôi lặng lẽ cúi đầu, không nói một lời, quỳ xuống dọn dẹp mảnh vỡ vương vãi trên sàn nhà.

 

Thế mà lại rất bất cẩn, một mảnh thủy tinh sắc nhọn cứa vào tay, m.á.u lập tức rỉ ra.

 

Nước mắt tôi cũng theo đó rơi xuống.

 

Tôi chỉ có thể thì thầm với chính mình: “Đau thật đấy…”

 

8

 

Hai ngày sau đó, Dụ Lâm Châu không hề quay về.

 

Tôi vẫn sinh hoạt như chưa có chuyện gì xảy ra. Một mình đến Cục tự động hóa bàn giao công việc và tạm biệt đồng nghiệp.

 

Lại đến thăm mẹ Dụ, mua cho Dụ Quả Quả loại kẹo con bé thích nhất.

 

Mãi đến ngày cuối cùng trước khi rời đi, ngày 30 tháng 6, tôi đến quân khu nộp đơn ly hôn thì cuối cùng cũng chạm mặt Dụ Lâm Châu.

 

Anh ta nhìn tôi, hỏi: “Em đến đây làm gì?”

 

Tôi thản nhiên đáp: “Đến nộp tài liệu giúp Cục tự động hóa.”

 

Dụ Lâm Châu khẽ gật đầu, trầm ngâm một lát rồi nói: “Hôm đó anh đã hơi nặng lời. Ngày mai là kỷ niệm 3 năm ngày cưới của chúng ta, anh đã đặt chỗ ở nhà ăn quốc doanh rồi.”

 

Tôi sững lại, ngày mai cũng là ngày tôi rời đi.

 

Còn đang nghĩ xem nên trả lời thế nào, anh ta lại nói tiếp:

 

“Vừa hay mai Lệ Thư cũng được xuất viện, anh sẽ đón cả Quả Quả, chúng ta cùng ăn một bữa cơm.”

 

“Nhân dịp này em hãy xin lỗi cô ta về chuyện hôm trước đi, dù sao cô ta cũng là mẹ ruột của Quả Quả…”

 

Có đôi khi, lòng nguội lạnh chỉ gói gọn trong một khoảnh khắc... Đến cả nỗi đau cũng trở nên dư thừa.

 

Tôi nhắm mắt, rồi mở ra, ánh mắt đã trở nên trống rỗng:

 

“Được, theo lời anh.”

 

Dụ Lâm Châu thở phào: “Vậy cứ quyết định thế nhé. Tối nay anh có buổi huấn luyện tăng cường, không thể về nhà. Mai có cần anh cho xe đến đón em không?”

 

Tôi thờ ơ đáp: “Không phải phiền vậy đâu.”

 

Anh ta khựng lại: “Nguyệt Ngôn, có phải em đã nghĩ thông suốt rồi không? Anh thấy em bớt ngang bướng hơn trước nhiều.”

 

Tôi nhìn anh ta thật sâu, bật cười.

 

“Đúng vậy, em nghĩ thông suốt rồi.”

 

Nói rồi, tôi đi ngang qua anh ta, đi thẳng đến văn phòng chính ủy rồi đặt tập tài liệu trong tay xuống bàn.

 

“Báo cáo lãnh đạo, đây là đơn ly hôn của tôi và Dụ Lâm Châu.”

 

Sắc mặt chính ủy thoáng trầm xuống, nhưng không đưa tay nhận lấy.

 

“Đồng chí Tống Nguyệt Ngôn, chuyện này là như nào vậy?”

 

“Tôi cũng nghe nói về chuyện giữa Lâm Châu và đồng chí Giang Lệ Thư, nhưng hôn nhân không phải chuyện con nít đùa giỡn. Chẳng qua Lâm Châu quá nặng tình cũ thôi.”

 

“Để tôi tìm cơ hội nói chuyện với cậu ấy một chút. Lá đơn này, cô cứ cầm về trước đi.”

 

Tôi kiên định đứng yên, không nhúc nhích.

 

"Lãnh đạo, tôi hiểu rõ những gì ngài nói. Dụ Lâm Châu cũng không có lỗi gì cả, chỉ là tôi không yêu anh ta, cũng không muốn tiếp tục chung sống nữa."

 

"Tôi đã nộp đơn xin điều động đến Viện khoa học để tham gia nghiên cứu siêu máy tính rồi. Ngài cứ xem như giúp tôi hoàn thành lý tưởng cống hiến cho phát triển công nghệ đi."

 

Nghe vậy, chính ủy thở dài, cuối cùng cũng nhận lấy tập hồ sơ: "Nếu cô đã quyết tâm như thế, vậy tôi cũng không khuyên thêm nữa."

 

"Cảm ơn lãnh đạo."

 

Tôi giơ tay chào theo kiểu quân đội, sau đó sải bước rời đi, không hề do dự.

 

……

 

Sáng sớm hôm sau, khi trời vừa hửng sáng, xe của Cục tự động hóa đã đến chờ sẵn để đưa tôi ra ga tàu.

 

Trước khi rời đi, tôi để lại một bức thư.

 

[Dụ Lâm Châu, em đi rồi.]

 

[Đây là món quà kỷ niệm 3 năm em dành cho anh.]

 

[Em từng nghĩ rằng mình sẽ có được một tình yêu như cha mẹ mình... khắc cốt ghi tâm, đến c.h.ế.t không rời. Nhưng em đã sai.]

 

[Bởi vì người mà anh dành trọn tình cảm đó, từ lâu đã không phải là em.]

 

[Giờ đến lượt em đi tìm hạnh phúc của riêng mình rồi. Chúc anh và gia đình nhỏ ba người của anh hạnh phúc.]

 

[Tạm biệt, không hẹn ngày gặp lại!]

 

Đặt bút xuống, tôi chỉnh trang lại bộ quân phục màu xanh lá gọn gàng trên người. Dường như trong khoảnh khắc này, tôi lại trở về với dáng vẻ mạnh mẽ của cô thiếu nữ năm nào - cô thiếu nữ chưa bước chân vào hôn nhân.

 

Tôi nhấc chiếc túi lưới đã được chuẩn bị, nó không lớn, nhưng lại chất đầy 3 năm cuộc đời của tôi.

 

Tôi nhìn ánh bình minh, nở nụ cười rạng rỡ, nhẹ nhàng đóng cửa rời đi... không ngoái đầu nhìn lại căn nhà ấy dù chỉ một lần.

 

Dưới khu tập thể, gần như mọi người trong khu viện đã ăn sáng xong, sau khi tiễn con cái đến trường thì tụ tập lại chuyện trò.

 

Khi tôi bước về phía chiếc xe đang đổ trước cổng, xung quanh lập tức vang lên những tiếng xì xào.

 

"Tôi nghe nhà tôi nói, đây là xe của Cục tự động hóa đấy."

 

"Tôi thấy Tống Nguyệt Ngôn xách theo cái túi lưới, cô ấy định rời đi thật sao?"

 

"Đi rồi cũng tốt, như vậy đoàn trưởng Dụ và gia đình anh ấy sẽ được đoàn tụ..."

 

Nghe những lời này, lòng tôi bấy giờ đã không còn gợn sóng nữa.

 

9

 

9 giờ sáng, tôi bước lên chuyến tàu đi đến thủ đô.

 

Những cảnh vật quen thuộc liên tục lùi xa, trái tim tôi cũng theo bầu trời rộng lớn mà bay đi.

 

Từ nay về sau, một lòng theo đuổi đam mê, tự mình đạp tuyết trèo l3n đỉnh núi!

 

……

 

Cùng lúc đó, tại văn phòng quân khu.

 

Dụ Lâm Châu lật xem văn kiện đóng dấu đỏ, động tác bỗng khựng lại.

 

Anh ta ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh nắng vẫn rực rỡ như mọi ngày, nhưng không hiểu vì sao lại có dự cảm không lành.

 

Anh ta xoa nhẹ mi tâm, cố gắng gạt đi cảm giác kỳ lạ ấy, chỉ cho rằng dạo này mình quá mệt mỏi.

 

……

 

Buổi chiều, sau khi xử lý xong công việc ở quân khu, Dụ Lâm Châu định về nhà đón tôi.

 

Vừa mở cửa, anh ta lại đúng lúc chạm mặt chính ủy.

 

“Lâm Châu, tôi đang có việc muốn tìm cậu.”

 

Hàng mày Dụ Lâm Châu khẽ giật, dự cảm xấu lúc sáng lại lần nữa dấy lên trong lòng anh ta.

 

Nhưng anh ta vẫn đứng thẳng lưng, nghiêm trang chào theo kiểu quân đội: “Chính ủy!”

 

Ánh mắt đối phương có chút phức tạp, ông lấy ra mấy tập tài liệu đã đóng dấu đỏ từ túi áo, đưa đến trước mặt anh ta.

 

“Đơn ly hôn giữa cậu và đồng chí Tống Nguyệt Ngôn đã được phê duyệt rồi.”

 

Trong đầu Dụ Lâm Châu như có một tiếng “ầm” vang lên.

 

Anh ta vô thức lặp lại: “Tôi và Nguyệt Ngôn… ly hôn rồi?”

 

Dụ Lâm Châu vội nhận lấy tài liệu, vừa liếc xuống, liền thấy ba chữ rõ ràng — "Đơn ly hôn"!

 

Ánh mắt di chuyển xuống dưới, ngay đó là chữ ký của anh ta và tôi!

 

Nhưng anh ta chưa từng ký vào bất cứ đơn ly hôn nào!

 

Tờ giấy mỏng manh trong tay, vậy mà lại khiến n.g.ự.c anh ta nóng rát đến mức phát đau.

 

Anh ta không tài nào nhớ ra mình đã ký vào tờ đơn này lúc nào.

 

Rồi bỗng dưng, anh ta sực nhớ... có một lần trước đây, Giang Lệ Thư từng bảo anh ta ký vào một văn bản liên quan đến Dụ Quả Quả.

 

Khi đó, anh ta tin rằng cô ta sẽ không bao giờ làm hại con gái mình, nên chẳng nghĩ gì nhiều mà dứt khoát ký tên lên đó…

 

Chắc chắn là lần đó, Giang Lệ Thư đã lừa anh ta ký vào đơn ly hôn này!

 

Một cơn giận dữ khó tả bùng lên trong lòng Dụ Lâm Châu.

 

Tờ giấy trong tay anh ta bị vò nát thành một cục.

 

Chính ủy vỗ vai anh ta, lắc đầu rời đi.

Truyện full

  • Đại Thúc Ngự Lang Chiến
    Đại Thúc Ngự Lang Chiến

    Thể loại: Đam mỹ, hiện đại đô thị, NP, niên hạ, chủ thụ, đại thúc thụ.Số chương: 240Nhân vật: Lăng Vũ x Lam Phi, Bách Tiêu, Lãnh Giác,...

  • Ái Khuyển
    Ái Khuyển

    Thể loại: Đam mỹ tiểu thuyết (nam x nam), hiện đại đô thị, nhất thụ nhất công, ôn nhu công trung khuyển thụ, mỹ công mỹ thụ, huyền...

  • Ảnh Đế Ngày Hôm Nay Cũng Thẻ Đen
    Ảnh Đế Ngày Hôm Nay Cũng Thẻ Đen

    ẢNH ĐẾ NGÀY HÔM NAY CŨNG THẺ ĐEN (Ảnh đế hôm nay cũng report rồi)Tác giả: Tây Tây Đặc 西西特Thể loại: Tình hữu độc chung, vòng giải trí,...

  • Giang Hạc Nhất, Em Thích Anh!
    Giang Hạc Nhất, Em Thích Anh!

    GIANG HẠC NHẤT, EM THÍCH ANH!Tác giả: 一只倦儿意Thể loại: truyện ngắn ngôn tình, thanh xuân vườn trường, từ đồng phục đến váy cướiĐộ dài:...

  • Cưới Ma (Minh Hôn)
    Cưới Ma (Minh Hôn)

    “… Dù cùng ai người nguyện cầu vĩnh viễn,Sau vĩnh viễn người lại thuộc về anh.Dù người hẹn với ai cả lai sinh,Thì kiếp này cũng cho anh...

  • Tứ Đại Gia Tộc: Bản Tình Ca Của Vương Tử
    Tứ Đại Gia Tộc: Bản Tình Ca Của Vương Tử

    Thể loại: Hiện đại, HE."Đây là cái gì?" Lưu Lăng nhìn giấy tờ trước mặt."Giấy thỏa thuận ly hôn" Tô Mạt giải thích đơn giản tên gọi của...

  • Bánh Su Kem - Cô Chi Tàn Diệp
    Bánh Su Kem - Cô Chi Tàn Diệp

    Tác giả: CÔ CHI TÀN DIỆPTran / Editor: AI_GấcBeta: AI_Tử Đinh HươngThể loại: HE, Sủng Ngọt, Thanh xuân vườn trường, Sạch, Góc nhìn nữ...

  • Âm Dương Miện
    Âm Dương Miện

    Giới thiệu Truyện: - Hoàn toàn trái ngược với lối hành văn mạnh mẽ của Lão Cà Chua: Dồn nén đến tận cùng để rồi nổ tung trong những cảm...

  • Vợ Ngốc Ah! Em Trốn Được Tôi Sao?
    Vợ Ngốc Ah! Em Trốn Được Tôi Sao?

    Nội Dung Truyện:Thảo quyết minh, 20 tuổi, xinh xắn, đáng yêu, ngốc nghếch và rất nhát gan sợ chết. Khi cô vừa xuống sân bay, thì nhìn...

  • Tình Nhân Đầu Gỗ Nhà Em
    Tình Nhân Đầu Gỗ Nhà Em

    Truyện Tình Nhân Đầu Gỗ Nhà Em thuộc thể loại ngôn tình với sủng, sạch và đặc biệt là sắc. Một cô nàng mạnh mẽ quyết...

  • Mê Điệp
    Mê Điệp

    Nội dung: Tận thế, kinh hoàng, bí ẩn, cường thủ hào đoạt, thanh mai trúc mã.Độ dài: năm ngày, năm đêm.Editor: Supernana (Na...

  • Xuyên Sách Nữ Phụ, Em Vừa Mềm Lại Vừa Ngọt
    Xuyên Sách Nữ Phụ, Em Vừa Mềm Lại Vừa Ngọt

    Lý Tuyết Y đã xuyên vào một cuốn tiểu thuyết tình tiết lỗi thời, trở thành nữ phụ lót đường. Nữ phụ trong khi còn là học sinh, đã bắt...

  • Độc Giả Thứ 7
    Độc Giả Thứ 7

    Độc giả thứ 7 thực chất là tác phẩm đầu tay của Lôi Mễ, được đăng tải nhiều kì trên tạp chí truyện trinh thám của Trung Quốc. Tuy...

  • Tiểu Nam, Tiểu Nam
    Tiểu Nam, Tiểu Nam

    Người dịch: PhongCô gái như Tiểu Nam vừa xinh đẹp vừa tốt bụng, có công việc tốt, tính cách lại tốt, nhân phẩm càng không phải chêBạn...

  • Dám Kháng Chỉ? Chém!
    Dám Kháng Chỉ? Chém!

    Một vị vua ăn sung mặc sướng ngày nào giờ chỉ vì một cái đùi gà mà bị tống giam.Một tướng quân oai dũng ngày nào giờ một người đi đôi...