Bao Dung Vô Bờ

Chương 19: Kiểm soát

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Edit: Nhược Vy

Beta: Quanh

Sinh viên năm nhất thường xuyên bị sắp xếp đi làm người xem, tham gia cổ vũ thi đấu hay dự toạ đàm gì đó, cho nên mọi người có phần lười đi, nhưng khoa đã sắp xếp, lần nào cũng kiểm tra người, không thể không đi.

Lần này toạ đàm, mỗi lớp sắp xếp mười người xem, trong đó không có Tô Nịnh Nịnh. Tuy nhiên cô vẫn đi, hơn nữa còn tiến vào hội trường trước khi tọa đàm bắt đầu hai mươi phút.

Bước vào hội trường, Tô Nịnh Nịnh lập tức sợ ngây người. Bên trong hội trường đâu đâu cũng là người, dòng người chen chúc xô đẩy, cô vào cửa, quả thực bị đám người phía trước che kín đến mức không thấy gì trên bục.

Chỗ ngồi kín hết, thậm chí phía sau còn có người đứng, đại đa số là nữ sinh.

Tô Nịnh Nịnh ngớ ra, sợ là toàn bộ học viện Kinh tế cũng không nhiều người như vậy.

Lúc này chiếc loa vang lên âm thanh của người chủ trì, nói vì hội trường đã đầy, không còn chỗ, mong những bạn học không có vị trí hãy đi ra ngoài.

Lời này vừa thốt lên, hội trường lập tức tràn ngập tiếng ca thán.

Tô Nịnh Nịnh nghe thấy hai nữ sinh bên cạnh nói chuyện, nói các cô ấy đến trước một tiếng chiếm chỗ, kết quả vẫn không chiếm được. Nhưng dù không có chỗ ngồi, các cô ấy cũng không muốn đi.

Hai tiếng, cho dù chỉ đứng cũng bằng lòng

Tô Nịnh Nịnh khó hiểu, không phải là một buổi toạ đàm thôi sao, cần phải như vậy không? Nhưng vừa hay, cô còn không muốn nghe đâu.

Tô Nịnh Nịnh đang chuẩn bị theo đám người ra ngoài, nhưng chưa đi được hai bước, không biết trợ lý Vu từ đâu nhảy ra, ngăn phía trước cô.

“Tiểu thư, tổng giám đốc Bùi đã để lại chỗ cho cô rồi.”

Tô Nịnh Nịnh ngây ra, đành phải theo trợ lý Vu tiến lên phía trước.

Vị trí của cô là chính giữa hàng thứ nhất, ngồi ở chỗ này, đối diện chính là Bùi Cận, cũng chỉ cách ba mét.

“Tiểu thư, tổng giám đốc Bùi nói, cô phải nghe đàng hoàng.” Sau khi trợ lý Vu mang cô ngồi xuống, không lập tức rời đi mà còn dặn dò: “Lúc sau anh ấy sẽ đặt câu hỏi.”

Tô Nịnh Nịnh gật đầu, đáp lời “Được”. Trong lòng thì lại thảnh thơi, không để ý đến lời anh ta nói.

Đã đến giờ, tọa đàm bắt đầu.

Bùi Cận đi lên đài, trong chớp mắt đó, dưới đài vang lên tiếng thét ầm ĩ, hội trường lập tức ồn ào. Những người xung quanh đều lấy điện thoại ra chụp ảnh. Dường như người chủ trì đã đoán trước được tình cảnh này, bình tĩnh bắt đầu duy trì trật tự.

Ầm ĩ rất nhanh, biến mất cũng nhanh.

Tô Nịnh Nịnh ngẩng đầu nhìn Bùi Cận trước mặt. Anh mặc áo khoác màu lam, dáng người cao lớn khiến cho bộ quần áo trông đẹp hơn không ít, màu sắc tươi sáng như vậy, Tô Nịnh Nịnh rất ít khi thấy anh mặc, mà gương mặt luôn giữ vững sự lạnh nhạt, nay đeo mắt kính gọng vàng làm bớt đi sự sắc bén cùng chín chắn trên người, trang phục như vậy khiến anh gần gũi hơn, thêm vào đó chút cảm giác trẻ trung.

Tô Nịnh Nịnh nhìn, đột nhiên phát hiện… thì ra Bùi Cận đẹp như vậy.

Ngũ quan của anh là kiểu tinh xảo, tổ hợp lại trên gương mặt anh, cộng hưởng với khí chất riêng biệt, càng khiến người ta không rời được mắt.

Có điều làm người hơi tệ. Tô Nịnh Nịnh âm thầm nói một câu.

Đúng lúc này, Bùi Cận nhìn xuống, giao với ánh mắt Tô Nịnh Nịnh. Tô Nịnh Nịnh ngẩn ra, đột nhiên nhịp tim đập nhanh hơn. Tầm mắt cô hoảng loạn đảo quanh, muốn thu hồi, lại không biết nên thu hồi thế nào.

Bùi Cận nhếch môi cười nhẹ.

Giọng anh vang lên, gần trong gang tấc.

Tô Nịnh Nịnh vẫn hoảng loạn như cũ.

Tầm mắt Bùi Cận rời đi, nhìn phía sau hội trường, Tô Nịnh Nịnh chỉ thấy cánh môi anh liên tục khép mở, tai lại không nghe thấy bất cứ âm thanh gì.

Ngồi một lúc, Tô Nịnh Nịnh hơi nhàm chán, hơn nữa cô còn ngồi gần như vậy, muốn lén chơi điện thoại cũng không thể, cô không muốn nhìn Bùi Cận, tầm mắt luôn phải nhìn xuống.

Tô Nịnh Nịnh dần mơ màng sắp ngủ.

Cũng không biết qua bao lâu sau…

Âm thanh trên bục bỗng nhiên dừng lại, toàn bộ hội trường yên ắng, Tô Nịnh Nịnh cảm nhận tầm mắt của mọi người đều hướng về chỗ cô. Sau đó nữ sinh bên cạnh chọt tay cô, nhỏ giọng nói: “Bạn học, mau đứng lên.”

Tô Nịnh Nịnh không hiểu ra sao. Cô còn không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng thấy có gì đó không đúng, đành phải đứng dậy.

Cô ngẩng đầu, ánh mắt không biết làm sao, đập vào là đôi mắt lạnh lùng của Bùi Cận.

“Bạn học này, giáo sư Bùi vừa đưa ra câu hỏi, mời em trả lời.”

Người chủ trì thấy cô không nói lời nào, đành mở miệng nhắc nhở một câu.

Câu hỏi… Gì? Tô Nịnh Nịnh căn bản không biết.

Cô ngơ ngác đứng tại chỗ, vẻ mặt không vui nhìn Bùi Cận, nghĩ anh càng lúc càng quá đáng, thế nhưng lại muốn làm cô xấu mặt trước bao nhiêu người như vậy. Nữ sinh bên cạnh muốn nhắc nhở Tô Nịnh Nịnh, nhưng cô ấy chỉ dám nói thật nhỏ, tiền, kinh tế gì đó, Tô Nịnh Nịnh không nghe rõ.

Cứ vậy, ba mươi giây trôi qua, hai bên đều giằng co.

Bùi Cận nhìn cô, phất tay.

“Ngồi xuống đi.” Bùi Cận bình thản nói một câu.

Cô đang định thở ra, lại nghe thấy Bùi Cận nói: “Về nhà chép lại nội dung chương 3 Tài chính tiền tệ mười lần.”

Lại phải chép?

Tô Nịnh Nịnh quýnh lên, trả lời theo bản năng: “Đã học đến đâu.”

“Vậy không chuẩn bị bài sao?” Bùi Cận nghe thấy được, cũng lạnh giọng đáp lại.

Anh biết tiến độ dạy học của lớp Tô Nịnh Nịnh, cơ bản là tiết sau sẽ học phần này. Đã nói với cô bao nhiêu lần, trước khi đi học phải chuẩn bị bài, cô chưa từng nghe theo.

Tô Nịnh Nịnh không nói lại anh, cũng biết lúc này không nên đối chọi với anh trước mặt nhiều người, đành nén giận ngồi xuống, không nói gì. Toạ đàm vừa kết thúc, Tô Nịnh Nịnh lập tức nổi giận đùng đùng đi ra ngoài. Trên tay cô cầm vé xem bóng rổ, chờ đến chiều còn muốn đi xem thi đấu.

Giờ cô cũng không biết nên giận Bùi Cận hay là không nên. Tuy tối hôm đó anh không nói gì, nhưng dù sao thì vẫn lấy hai vé cho cô.

Trong lúc suy nghĩ, cô đã gần đến nhà ăn.

Tô Nịnh Nịnh lấy cơm ở cửa sổ ít người, sau khi ngồi xuống, bắt đầu nhắn tin cho Sơ Lục, nói cô có hai vé, hỏi chiều nay cô ấy muốn cùng đi xem bóng rổ không.

Qua hai phút, Sơ Lục trả lời cô, nói có thể.

Đúng lúc này, có người bưng khay ăn ngồi xuống đối diện Tô Nịnh Nịnh.

Tô Nịnh Nịnh cũng không để ý, tiếp tục nói chuyện với Sơ Lục.

“Là bạn học Tô Nịnh Nịnh phải không?” Người đối diện mở miệng nói chuyện, giọng có hơi quen thuộc.

Tô Nịnh Nịnh khựng lại, ngẩng đầu lên. Cô khó nhớ mặt người ta, nhìn cô gái trước mắt, cảm thấy đã gặp ở đâu đó, nhưng lại không nghĩ ra.

Cô nghi hoặc nhìn cô ta.

“Cô là giảng viên học viện Kinh tế, Trịnh Khê.” Thấy cô không nhận ra mình, Trịnh Khê hơi xấu hổ, cô ta nhớ mình từng dạy lớp Tô Nịnh Nịnh mấy tiết Tài chính, xem ra không để lại cho cô chút ấn tượng nào.

“Em chào cô.” Tô Nịnh Nịnh lễ phép gật đầu với cô ta.

Trịnh Khê cũng khách sáo mỉm cười. Trông cô ta như có chuyện muốn nói, lại không biết nên mở miệng thế nào, do dự nhìn Tô Nịnh Nịnh, muốn nói lại thôi.

Tô Nịnh Nịnh lẳng lặng ăn cơm, không quá chú ý đến cô ta, chờ đến khi cô ăn cơm được một nửa, Trịnh Khê mới mở miệng.

“Bạn học Tô, cô có thể nhờ em giúp cô một việc không?” Rốt cuộc Trịnh Khê cũng mở miệng hỏi.

Tô Nịnh Nịnh dừng lại động tác, ngẩng đầu, hỏi: “Chuyện gì ạ?”

“Là thế này…” Trịnh Khê nói chuyện, hai má đột nhiên phiếm đỏ, giọng cũng rất nhỏ, “Gần đây cô đang viết một bài luận văn, nhưng có vài điểm không rõ lắm, muốn nhờ Bùi Cận giúp đỡ, chỉ dẫn một chút.”

Trịnh Khê nói đến đây, dừng một lúc rồi nói tiếp, “Nhưng bình thường anh ấy không hay tới trường học, vừa lúc hôm nay có tọa đàm, anh ấy ở đây, có cơ hội này, cho nên em có thể…”

“Em?” Tô Nịnh Nịnh nhíu mày.

Cô còn chưa nghĩ ra, cô ta muốn tìm Bùi Cận, vì sao lại muốn cô giúp đỡ, chẳng lẽ trong mắt cô ta, cô và Bùi Cận có quan hệ gì sao?

Trịnh Khê cắn môi, cố lấy dũng khí, rốt cuộc cũng thốt ra lời mình muốn nói: “Có thể nhờ bạn học Tô giúp đỡ, để cô gặp anh ấy không?”

Có lẽ là sợ Tô Nịnh Nịnh cảm thấy quá đột nhiên, Trịnh Khê lại nhanh chóng giải thích, “Tổng giám đốc Bùi đã dặn dò học viện chúng ta, nói phải để ý bạn học Tô, hơn nữa hôm đó ở siêu thị…”

Ở trong mắt Trịnh Khê, cô ta cho rằng, Tô Nịnh Nịnh là đứa nhỏ mà Bùi Cận đang chăm sóc.

“Chờ đã.” Tô Nịnh Nịnh nghe được trọng điểm trong lời nói của cô ấy, thình lình chen ngang, kinh ngạc nói: “Để ý gì?”

“Thì là… Lúc đi học phải lưu ý chút, đừng đi trễ về sớm, đừng bỏ tiết, nghe giảng đàng hoàng.” Trịnh Khê cố gắng uyển chuyển thuật lại…

Đây cũng là sự “để ý” biến tướng của Bùi Cận.

Tô Nịnh Nịnh nhất thời cảm giác trong đầu có quá nhiều tin tức, không phản ứng lại kịp. Đầu tiên nghĩ đến chuyện lần trước mình trốn học bị phát hiện, rõ ràng là hai người cùng nhau trốn học, nhưng chỉ có cô bị phát hiện, sau đó còn bị phạt viết bản kiểm điểm năm nghìn chữ.

Cho nên Bùi Cận đã biết ngay từ đầu!!!

Trọng điểm là sau đó còn giả vờ như không biết, nói cô viết hai ngàn chữ là tốt rồi.

Sợ rằng anh chính là người khởi xướng.

Đúng là quá đáng!

Hoàn toàn là lấy cô ra để trêu đùa, tát một cái rồi lại cho một quả táo ngọt, lại còn giả mù sa mưa, để cô mang ơn đội nghĩa. Hơn nữa anh như vậy, chẳng lẽ không phải là biến tướng giám thị cô sao? Thế nên ở nhà bị anh quản, ở trường học còn bị tai mắt của anh giám thị…

Tô Nịnh Nịnh cô chỉ tới học đại học mà thôi, cô đắc tội ai chứ!

Cô sống đến năm mười tám tuổi, chưa từng có lần nào tức giận giống lần này.

Trong lòng càng nghĩ càng khó chịu. Nghĩ đến bản kiểm điểm, trong lòng cô còn có chút ấm ức. Vì thế Tô Nịnh Nịnh buông đũa, đột nhiên đứng phắt dậy.

Trịnh Khê không hiểu gì, ngẩng đầu nhìn thì thấy Tô Nịnh Nịnh đã cầm túi xách, xoay người đi ra ngoài.

Dáng vẻ hùng hùng hổ hổ. 

Truyện full

  • Nghe Nói Anh Là Nam Chính
    Nghe Nói Anh Là Nam Chính

    Tác giả: 月亮与六遍是Dịch: Thích Ăn Dưa 502Chương: 7Văn án:Bạn trai lúc nào cũng từ chối tôi, thế là trong cơn tức giận, tôi đòi chia tay.Anh...

  • Ôm Cây Đợi Người, Cây Tàn Người Mất
    Ôm Cây Đợi Người, Cây Tàn Người Mất

    "Lạnh vậy cậu vẫn chờ tôi đúng không? Chỗ cái cây này.""Lần nào cậu cũng hỏi là sao? Tất nhiên là tôi đợi cậu rồi. Cậu thấy tôi không...

  • Tặng Em Một Hạnh Phúc
    Tặng Em Một Hạnh Phúc

    Đường Tâm, ngoại hình xinh đẹp, tính cách mạnh mẽ quyết đoán,  được giới truyền thông tôn làm nữ thần gợi cảm nhất Đài Loan.Ba năm liền...

  • Giang Hồ Kỳ Cục
    Giang Hồ Kỳ Cục

    Thể loại: Cổ đại, hài hước, sủng, giang hồ ân oán, giáo phái, cải trang giả dạng, chủng điền văn, HESố chương: 46 chươngEdit: Mia...

  • Trầm Thụy Tiền, Biệt Thuyết Ái Ngã
    Trầm Thụy Tiền, Biệt Thuyết Ái Ngã

    Dịch nghĩa: Trước khi ngủ say, đừng nói yêu tôi!Thể loại: hiện đại, ấm áp, HE._ Công: trung khuyển, phúc hắc, thích chơi dại =.=_ Thụ:...

  • [Thích Cố] Bất Thị Oan Gia Bất Tụ Đầu
    [Thích Cố] Bất Thị Oan Gia Bất Tụ Đầu

    Thể loại: Thích Cố đồng nhân văn, đoản văn, nhất thụ nhất công, hài, HEEdit: Nguyệt, Quỳnh.Beta: Nguyệt Phàm là mọi sự trong thiên hạ,...

  • Khi Tình Yêu Chưa Kết Thúc
    Khi Tình Yêu Chưa Kết Thúc

    Bạn đang đọc truyện Khi Tình Yêu Chưa Kết Thúc của tác giả Sương Đào. Buông tay nhau, sau đó cả hai đều đau khổ.Bình yên không có, đổi...

  • Đừng Học Tiến Sĩ Sẽ Thoát Ế
    Đừng Học Tiến Sĩ Sẽ Thoát Ế

    Cuộc sống nghiên cứu sinh của Văn Địch cực kỳ tệ.Người hướng dẫn sai bảo, đồng nghiệp gây khó dễ, thích thầm phó giáo sư toán học cách...

  • Pháp Sư Trừ Tà
    Pháp Sư Trừ Tà

    [Truyện được chuyển thể theo tác phẩm truyện tranh Pháp Sư Trừ Tà của tác giả Yun Ji Un.]*Nàng là một mỹ nhân. Đôi môi anh đào nhỏ...

  • Hồ Điệp Công Tử
    Hồ Điệp Công Tử

    Thể loại: cổ trang, giang hồ, cường thế bà đạo công x…tiểu bạch thụEdit: Ân Nguyệt Sơn TrangMôn chủ của phái Hoa Môn là người vô cùng...

  • Tình Yêu Thôn Quê
    Tình Yêu Thôn Quê

    Bạn đang đọc truyện Tình Yêu Thôn Quê của tác giả Tham Chủ Hoan. Một đôi thiếu niên tình cờ tìm thấy nhau tại một vùng nông thôn, mơ...

  • Xuyên Không, Ta Bất Ngờ Mang Con Tái Hôn
    Xuyên Không, Ta Bất Ngờ Mang Con Tái Hôn

    Tác giả: Diên CừuThể loại: HE, Sủng, Xuyên Không, Cưới Trước Yêu Sau, NgọtTeam dịch: Bông Hoa NhỏGiới thiệuKiều Hoa cô nàng độc thân ở...

  • Bao Dung Vô Bờ
    Bao Dung Vô Bờ

     Văn Án Rất nhiều năm sau, Tô Nịnh Nịnh mới hiểu được, ngôn từ thích hợp nhất để hình dung ngài Bùi, chỉ có hai chữ.“Biến thái.”...Ở...

  • Đạo Quân
    Đạo Quân

    Truyền thuyết kể rằng, Thương Tụng luyện chế ra tám món pháp bảo, xưng là một bộ, công dụng nghịch thiên, có thể phá trời cũng có thể...

  • Chuộc Lấy Tình Yêu
    Chuộc Lấy Tình Yêu

    Thể loại: Đô thị tình duyên cường thủ hào đoạtEditor: ngocyenSố chương: 39 chươngĐàn ông chính là thích loại phụ nữ không quá mạnh mẽ,...