Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh

Chương 66

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Thậm chí ngay cả việc cầm máu, cô cũng không để ý tới.

[Bé Hạo Hạo đáng thương quá… Một đứa trẻ ngoan như vậy, sao lại ra đi như thế chứ?]
[Cho dù là mẹ ruột, cũng không có quyền cướp đi mạng sống của con mình!]
[Tôi cảm thấy… có khi cô ấy bị trầm cảm sau sinh mất rồi. Chị dâu tôi cũng từng có một thời gian như vậy.]
[Tôi cũng nghe nói về trầm cảm sau sinh! Có người từng tưởng chồng ngoại tình, giết chết nhân tình, nhưng sau đó mới biết người đó là con gái mình!]

Dương Ngọc Tú vẫn liên tục gọi tên con trai, giọng cô khản đặc, hòa lẫn vào không khí.

Dần dần, trong bóng tối phía sau đôi mắt nhắm nghiền, một dáng người nhỏ bé từ từ hiện lên…

"Hạo Hạo!"

Dương Ngọc Tú mở mắt.

Ở nơi vốn trống không, giờ đây xuất hiện một bóng dáng nhỏ bé.

Hạo Hạo đứng đó, mặc chiếc áo trắng ngắn tay cùng chiếc quần ca-rô quen thuộc. Đó chính là bộ quần áo mà cô đã tự tay mặc cho con vào ngày hỏa táng.

Cả người cô cứng đờ, hai mắt mở to, gần như không dám tin vào những gì mình đang nhìn thấy.

"Hạo Hạo!"

Gương mặt cậu bé tái xanh, đôi mắt giãn to vô hồn. Đó chính là dáng vẻ khi bị bịt thở đến chết.

Hạo Hạo nghiêng đầu nhìn mẹ, há miệng hít một hơi rồi cất giọng non nớt:

"Mẹ… mẹ nhìn thấy con sao?"

Dương Ngọc Tú cảm giác toàn thân như mất hết sức lực. Đôi chân run rẩy, cô lảo đảo bước về phía trước vài bước, rồi ngã quỵ xuống, cách Hạo Hạo chỉ còn một khoảng ngắn.

"Hạo Hạo… là con thật sao?"

Giọng cô run rẩy, đôi bàn tay gầy guộc vươn ra, muốn chạm vào con.

Nhưng khi tay cô chạm đến vai cậu bé, lại chỉ xuyên qua như thể chạm vào khoảng không.

Không cam lòng, cô thử lại lần nữa. Nhưng vẫn vậy… không chạm được.

"Mẹ, vô dụng thôi."

Hạo Hạo nhìn mẹ, nhẹ nhàng lắc đầu.

Dù cậu bé chỉ mới vài tuổi, nhưng sau khi chết đi, cậu đã hiểu rất nhiều điều. Cậu biết, từ nay về sau, mình sẽ không bao giờ có thể ôm mẹ hay chị gái nữa…

Bình luận trên livestream lại bùng nổ:

"[Thật sự có thể nhìn thấy Hạo Hạo sao? Nếu tôi cũng nhỏ máu lên mí mắt, liệu có thể nhìn thấy quỷ không?]"
"[Tôi vừa thử rồi, đau lắm! Tuyệt đối đừng thử!]"
"[Diễn cũng giống thật quá…]"
"[Nếu đây là diễn, tôi chỉ có thể nói diễn xuất của chị này quá đỉnh!]"

Hạo Hạo tiến đến gần mẹ, chậm rãi ngồi xổm xuống, nhẹ nhàng tựa vào lòng cô.

Dù cơ thể chỉ là một hư ảnh, nhưng đôi mắt cậu bé lại ánh lên sự quyến luyến vô hạn.

"Mẹ… mẹ đừng quên Hạo Hạo nhé. Hạo Hạo không muốn bị mẹ lãng quên đâu…"

Cả người Dương Ngọc Tú run lên bần bật.

Bàn tay cô run rẩy đặt lên đầu con, nhẹ nhàng vuốt ve, giống như cách cô vẫn thường làm trước đây.

"Không… không đâu… Mẹ sẽ không bao giờ quên con…"

Hạo Hạo khẽ gật đầu: "Vâng, Hạo Hạo biết."

Nhưng giọng nói của cậu bé không hề mang theo sự vui vẻ, đôi mắt vẫn trống rỗng như cũ.

Có lẽ, cậu không thật sự tin vào lời của mẹ.

Ngày đầu tháng bảy đó, khi trở về nhà, cậu bé đã nghe chính tai mẹ nói với chị gái:

"Kỳ Kỳ, sau này con đừng nhắc đến Hạo Hạo nữa. Con không có em trai, mẹ… mẹ cũng không có con trai! Mẹ chỉ có một đứa con gái là con!"

Những lời đó như những mũi kim nhọn đâm thẳng vào tim cậu bé. Chúng cứ quanh quẩn, lặp đi lặp lại trong tâm trí non nớt.

Đó chính là lý do tại sao cậu không chịu rời đi.

Dương Ngọc Tú cũng nhớ lại câu nói đó. Khi ấy, cô quá đau lòng, không còn cách nào khác, nhưng… cô không cố ý!

Cô kích động đưa tay chạm vào Hạo Hạo, nhưng vẫn chỉ là khoảng không lạnh lẽo.

Hoàn toàn sụp đổ, cô nghẹn ngào: "Hạo Hạo, con hãy tin mẹ… Mẹ sẽ không bao giờ quên con nữa!"

Vừa nói, cô vội vàng lật ống tay áo lên, để lộ cánh tay đầy vết thương.

Chằng chịt những vết cứa ngang dọc, có những vết đã khô, nhưng cũng có những vết mới chỉ vừa lành miệng.

"Mỗi ngày mẹ đều hận bản thân mình… Tại sao mẹ lại làm ra chuyện đó? Tại sao mẹ lại hại chết Hạo Hạo của mẹ? Tại sao người chết không phải là mẹ?!"

Bình luận lại dậy sóng:

"[Trời ạ, người phụ nữ này điên rồi! Tay cô ấy đầy vết cắt! Bảo sao lúc nãy có thể rạch tay mà không hề do dự.]"
"[Nếu thật sự muốn chết, sao cứa nhiều nhát như vậy mà vẫn chưa chết? Tôi thấy chỉ đang làm màu thôi.]"
"[Nói thì dễ lắm! Nếu cô ấy chết rồi, con gái cô ấy phải làm sao? Hơn nữa, chắc chắn Hạo Hạo cũng không muốn mẹ mình chết vì cậu ấy.]"
"[Đây là trầm cảm sau sinh, nếu được chữa trị sớm, có lẽ đã không xảy ra bi kịch này.]"

Hạo Hạo và Kỳ Kỳ đều hoảng hốt.

Kỳ Kỳ vội vàng chạy đến, ôm chặt lấy mẹ: "Mẹ! Mẹ đừng chết! Kỳ Kỳ không muốn mất mẹ!"

"Mẹ…"

Hạo Hạo nhìn mẹ và chị, từ từ rơi nước mắt.

Nhưng nước mắt của cậu bé không trong suốt như người bình thường…

Chúng đỏ như máu.

Hạo Hạo khẽ đưa tay lên, như muốn chạm vào mẹ mình. Nhưng đúng lúc đó—

"RẦM!"

Cánh cửa bị đẩy mạnh, đập thẳng vào tường.

Mùi rượu nồng nặc xộc vào phòng, theo sau là bóng dáng lảo đảo của một người đàn ông. Gã đứng ngay ngưỡng cửa, giọng bực dọc vang lên:

"Dương Ngọc Tú! Cô lại làm cái quái gì trong này hả?"

Không ai đáp lại.

Trần Vỹ khẽ cau mày, lảo đảo bước vào, quét mắt nhìn quanh rồi lại gắt lên:

"Tôi đứng ngoài gọi cô cả buổi trời, cô không biết ra mở cửa à? Mau đi chuẩn bị nước tắm cho tôi!"

Gã ngồi phịch xuống ghế, dạng chân ra một cách lười biếng, bộ dạng chờ được phục vụ. Nhưng không có ai nhúc nhích.

Bầu không khí kỳ lạ khiến gã ta bắt đầu khó chịu.

Trần Vỹ ngẩng đầu nhìn sang, thấy tư thế của Dương Ngọc Tú và Kỳ Kỳ có gì đó không đúng. Đặc biệt là trên mặt Dương Ngọc Tú…

Gã nhíu mày: "Hai người đang làm cái quái gì vậy? Máu… Đã có chuyện gì? Cô muốn giết của hồi môn à?"

Hắn nhếch môi, ánh mắt lạnh lùng lướt qua Kỳ Kỳ. Trong mắt gã, con gái chẳng qua chỉ là một món hàng để gả đi, đổi lấy lợi ích.

Vừa dứt lời, ánh mắt Trần Vỹ chợt dừng lại khi thấy những vệt máu trên khuôn mặt tái nhợt của Dương Ngọc Tú. Sắc mặt gã lập tức sa sầm.

Trần Vỹ đứng bật dậy, sải vài bước đến trước mặt Dương Ngọc Tú, một tay nắm chặt tóc cô, kéo giật ra sau.

Cơn đau buốt khiến Dương Ngọc Tú khẽ kêu lên, nhưng cô không phản kháng.

Truyện full

  • A Âm - Nhất Lê
    A Âm - Nhất Lê

    A ÂM (FULL)Topic: Có tiểu thuyết nào mà nam chính thích nữ chính từ lâu rồi dần dần khiến nữ chính phải lòng mình không?Tác giả: Nhất...

  • Nếu Như Em Là Hương Phi
    Nếu Như Em Là Hương Phi

    Convert: ngocquynh520Edit: LingBeta: tamnuong012Bùi Trường Nhạc hỏi: "Người này sao nhanh mất đi hứng thú với Hương Phi nhà chúng...

  • Hữu Tử Sự Cánh Thành
    Hữu Tử Sự Cánh Thành

    Thể loại: hiện đại, sinh tử, hào môn thế gia, trung khuyển công, điềm vănEdit: Vịt xưn đẹpCâu chuyện nhẹ nhàng kể về cuộc sống của hai...

  • Cún Con Chỉ Có Một Mùa Hạ
    Cún Con Chỉ Có Một Mùa Hạ

    CÚN CON CHỈ CÓ MỘT MÙA HẠTác giả: XUÂN DỮ DIÊN (Mùa xuân và cánh diều)Dịch: Amelie.VoĐộ dài: 9 chương (đã hoàn)Thể loại: Ngôn tình,...

  • Vợ Phúc Hắc Của Đế Vương Hắc Đạo
    Vợ Phúc Hắc Của Đế Vương Hắc Đạo

    Converter: ngocquynh520Editor:Quỳnh Anh.Thể loại: Hiện đại, Hắc Bang, nam nữ chính đều sạch, kiên cường sống chết cùng nhau, 1vs...

  • Vĩnh Biệt Em - Hựu Lam
    Vĩnh Biệt Em - Hựu Lam

    Tên gốc:  与他告别Tác giả: Hựu Lam 又蓝Thể loại: Truyện gốc, Đam mỹ, Cường cường, Niên hạ, Có chi tiết gây ức chế, Truyện hành nhau, Truyện...

  • Lực Hút Nam Châm
    Lực Hút Nam Châm

    Truyện Lực Hút Nam Châm của tác giả Túy Hồ Ly xoay quanh một cô gái có biệt tài về nấu ăn rất ngon, nếu ai mà dám chọc giận...

  • Vũ Nam
    Vũ Nam

    Edit: SuigetsuTheo Tấn Giang:Đã được xem rất nhiều vũ công nam múa, đa số nhưng vũ đạo của họ đều tựa như rắn dính dớp bẩn thỉu,...

  • Nhặt Được Nữ Tổng Tài Xinh Đẹp Làm Vợ
    Nhặt Được Nữ Tổng Tài Xinh Đẹp Làm Vợ

    Trước kia, là một cô bé hiền lành, thiện lương đã cứu vớt sinh mạng của một cậu bé ăn mày.Trong cơn đói, trời lạnh giá, cảm giác khốn...

  • Mù Màu
    Mù Màu

    Thể loại: Thích Cố đồng nhân, cổ trang, EG mà cũng hơi bi, HEDịch: Phúc VũThích Thiếu Thương mắc chứng mù màu. Hắn chỉ có thể thấy bốn...

  • Trúc Mã Lão Công Không Nhìn Thấy Được
    Trúc Mã Lão Công Không Nhìn Thấy Được

    Tên gốc: Khán Bất Kiến Đích Trúc Mã Lão Công  [《看不见的竹马老公》作者]Editor: Tĩnh Nhạc, MiyBeta: Tĩnh NhạcSố chương: 15 chương + 3PNTừ lúc vừa...

  • Mắt Trái
    Mắt Trái

    Truyện có tên Mắt Trái của Đản Đản kể về nhân vật nữ chính vô cùng xinh đẹp nhưng lại hơi ngốc, dáng vẻ ngốc ngếch đó...

  • Tào Tháo Thiên Bá
    Tào Tháo Thiên Bá

    Tác giả: Tào Trọng HoàiThể loại: Lịch sử, Quân sựGiới thiệu:Trên dưới sáu thế kỷ từ thời Minh đến nay. Ở Trung Quốc "đến đứa trẻ cũng...

  • Tứ Vương
    Tứ Vương

    Trên thế giới này ai lại chẳng từng nghe qua một truyền thuyết. Đã lưu truyền ngàn vạn năm chưa thay đổi, có lẽ lâu đến nỗi không còn...

  • Bản Bồ Tát Không Cung Cấp Ưu Đãi
    Bản Bồ Tát Không Cung Cấp Ưu Đãi

    Tác giả: Giang Tĩnh Châu MinhThể loại: Vả Mặt, Trả Thù, Dị NăngTeam dịch: Thiều Hoa Xuân ÝGiới thiệu"Đệ tử Vương Minh Kiệt, xin Bồ Tát...