Xuyên Sách Sau Khi Nữ Chính Nhận Nhầm Sư Tôn

Chương 79

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Ánh sáng đom đóm bay múa đầy trời như sao băng rơi, hoà vào sương trắng mênh mang vô biên, xuyên qua nhau, phảng phất muốn cắn nuốt đất trời.

Bóng kiếm nặng nề lao tới như sấm sét, nháy mắt xua tan sương trắng, nhưng đã không kịp nữa rồi, ngắn ngủn một cái chớp mắt, thân ảnh Du Ngư Tâm và Bạch Miểu liền biến mất.

Tống Thanh Hoài giơ tay xua đom đóm trước mắt, chau mày: "Sư tôn, Bạch Miểu bị mang đi......"

Lời còn chưa dứt, hắn như là ý thức được gì, đột nhiên quay đầu nhìn phía bên cạnh ——

Thẩm Nguy Tuyết vốn đứng bên cạnh đã không thấy, chỉ còn lại muôn vàn ánh sáng đom đóm tùy ý phiêu tán trong bóng đêm.

Tống Thanh Hoài lập tức nhìn Kinh Phỉ trên mặt đất, nghiêm túc nói: "Tiền bối, vừa rồi ngài nhìn thấy sư tôn không?!"

"Hắn đuổi theo người rồi, ngươi không cần xen vào, mau tới giúp ta thu linh khí."

Kinh Phỉ thần sắc bình tĩnh, ngồi trên xe lăn bấm tay niệm chú kết ấn, một chú ấn thật lớn màu vàng nháy mắt lơ lửng trên không trung.

Trên chú ấn kín hoa văn phức tạp, hoa văn lấp lánh sáng lên, giống như có lực hút thật lớn, không ngừng hấp thụ những ánh sáng đom đóm đang tứ tán.

Tống Thanh Hoài biểu tình rất ngưng trọng: "Không được, ta cũng đi."

"Ngươi không thể đi, nơi này còn nhiều người chưa tỉnh như vậy, bọn họ khác ta và ngươi, không thể tùy tiện đánh thức." Kinh Phỉ ngữ khí rất kiên định, lộ ra trầm ổn cùng đáng tin cậy xưa nay chưa từng có, "Trước khi Thẩm Nguy Tuyết giải quyết được ma đạo kia, ngươi cần phải ở đây cùng ta, canh chừng những người này, bảo đảm bọn họ sẽ không chịu tập kích."

Tống Thanh Hoài vẫn không yên tâm: "Nhưng sư tôn và Bạch Miểu......"

"Không cần lo lắng cho bọn họ." Kinh Phỉ nhìn hắn một cái, ánh mắt hình như có thâm ý, "Cho dù Miểu Miểu ở đâu...... Thẩm Nguy Tuyết đều sẽ tìm được nàng."

*

Sương đêm dày đặc, trong rừng cây đen nhánh rậm rạp, tiếng gió rào rạt, một đoàn hắc ảnh đang lảo đảo tiến đến.

"Tiễu Hàn Sinh......" Du Ngư Tâm che cái bụng đang chảy máu, một bên khập khiễng từ trong bụi cỏ đi tới, một bên nghiến răng nghiến lợi nói, "Con mẹ nó ngươi không thể tới đây đỡ ta sao!"

Vài chiếc lá phong lơ lửng trong không trung cười trào phúng.

"Đỡ ngươi? Bên cạnh ngươi không phải có người sao, hà tất bảo ta đỡ ngươi?"

Du Ngư Tâm cơ hồ suy sụp: "Đỡ cái rắm, nàng không kéo chân sau ta là tốt lắm rồi!"

Tiễu Hàn Sinh: "......"

Lá phong xoay tròn trong không trung, dần dần hóa thành một thanh niên hồng y.

Tiễu Hàn Sinh dừng trước mặt Du Ngư Tâm, hơi cúi người, nhìn về phía thiếu nữ bị trói với nàng ta.

Bạch Miểu rõ là không hợp tác, tuy rằng bề ngoài lười biếng, nhưng thân thể không ngừng lùi về phía sau, kéo Du Ngư Tâm không cho nàng ta đi về phía trước.

Dọc đường đi Du Ngư Tâm đều bận rộn giằng co với nàng, vốn bước chân tập tễnh gian nan lại càng thêm nặng nề.

"...... Hả?" Tiễu Hàn Sinh kinh ngạc nói, "Ta từng gặp ngươi."

Bạch Miểu liếc mắt nhìn hắn: "Vinh hạnh của ta?"

Tiễu Hàn Sinh: "......"

Hắn tỉ mỉ đánh giá Bạch Miểu, đột nhiên nheo mắt.

"Nghĩ tới." Hắn chậm rãi nói, "Ngươi ở Phong Đô thiếu chút nữa phá hỏng chuyện tốt của ta."

Bạch Miểu bình tĩnh nói: "Nhưng cuối cùng ngươi vẫn thành công."

"Đó là tất nhiên." Tiễu Hàn Sinh cười cười, "Nhưng ngươi phản ứng không chậm, nếu là tu ma, hẳn là một hạt giống tốt......"

"Các ngươi có muốn ngồi xuống chậm rãi tâm sự không?!" Du Ngư Tâm trong cơn giận dữ đánh gãy bọn họ, đảo mắt lại khụ ra một ngụm máu, "Nhanh tới đây đỡ lão nương!!!"

Tiễu Hàn Sinh lạnh lùng liếc xéo nàng ta: "Ngươi nhờ người khác, chính là thái độ này? Vừa rồi nếu không phải ta kịp thời ra tay, ngươi hiện tại đã bị đâm thành cái sàng."

Du Ngư Tâm trợn mắt giận nhìn hắn: "Muốn lôi chuyện cũ với lão nương đúng không? Ngươi đừng quên lần trước ở Phong Đô, là ai giúp ngươi bày phường quỷ!"

Bạch Miểu ở một bên giữ an tĩnh, đáy lòng lại bởi vì đối thoại của bọn chúng mà nổi lên gợn sóng ngập trời.

Hoá ra bày phường quỷ ở Phong Đô không phải Tiễu Hàn Sinh, mà là Du Ngư Tâm. Hai tên ma đạo này nhìn qua không phải đối phó nhau, mà là quan hệ hợp tác, nếu không phải có lợi ích chung, thì chính là có người ở sau lưng điều động chúng.

Chẳng lẽ là Ma Tôn đang ẩn náu trong tối kia......

Bạch Miểu vốn định nghe bọn chúng nhiều lời vài câu, Tiễu Hàn Sinh đột nhiên liếc nàng, tiếp theo từ trong tay áo móc ra một hạt châu phát sáng, trực tiếp nhét vào trong miệng Du Ngư Tâm.

Du Ngư Tâm không kịp phản ứng, yết hầu vừa động, hạt châu thuận thế bị nàng ta nuốt xuống.

"Ngươi cho ta ăn cái gì?!"

Tiễu Hàn Sinh cười lạnh: "Tất nhiên là thứ giữ mạng."

Như là để chứng minh lời hắn nói, quanh thân Du Ngư Tâm bỗng nhiên nổi lên ánh sáng nhạt, ngay sau đó, máu ở bụng nàng ta cũng ngừng theo.

Du Ngư Tâm miễn cưỡng thở phào một hơi, nhưng từ sắc mặt tái nhợt như tờ giấy của nàng ta, nội thương hẳn là rất nghiêm trọng.

Cũng may Bạch Miểu không cảm thụ được sự thống khổ này, nàng đoán đó có thể là bởi vì vết thương hình thành trước khi nàng liên kết với Du Ngư Tâm, cho nên không truyền lại cho nàng.

Vẫn may, như vậy xem ra, nàng kỳ thật còn mạnh hơn Du Ngư Tâm một chút. Hơn nữa hiện tại Du Ngư Tâm trọng thương chưa lành, chỉ có thể cột vào với nàng, dựa vào mạng nàng......

Bạch Miểu bên này đang yên lặng tính toán trong lòng, Tiễu Hàn Sinh đột nhiên mở miệng: "Con nhóc này quá vướng bận, không thể trực tiếp giết sao?"

"Không thể!" Không đợi Bạch Miểu tự tranh thủ cơ hội, Du Ngư Tâm nháy mắt phản bác, "Nàng ta hiện tại nhất thể cùng mệnh với ta, ngươi giết nàng, ta làm sao bây giờ?"

Tiễu Hàn Sinh: "Ngươi cũng đi tìm chết ha."

Du Ngư Tâm: "Ta đi mẹ ngươi......"

Hai người một lời không hợp lại cãi nhau, Bạch Miểu yên lặng bàng quan, ước gì bọn chúng càng cãi càng lớn tiếng, tốt nhất là nháo ra chút động tĩnh lớn, như vậy cũng dễ để lại chút manh mối cho người tìm nàng.

Nàng không rên một tiếng, Tiễu Hàn Sinh cãi xong, dư quang quét đến nàng, đột nhiên cười.

"Có phải ngươi cho rằng, chỉ cần chúng ta ở đây càng lâu, đồng lõa của ngươi sẽ càng dễ dàng tìm được chúng ta?"

Bạch Miểu biểu tình nghiêm túc: "Người bình thường sẽ không nghĩ như vậy sao?"

Tiễu Hàn Sinh và Du Ngư Tâm nhìn nhau, hai người không hẹn mà cùng hiện lên ý cười trào phúng.

"Vậy ngươi tiếp tục nghĩ như vậy đi."

Tiễu Hàn Sinh chậm rãi nói xong, đột nhiên giơ tay, lòng bàn tay hiện ra một xiềng xích đen nhánh.

Bạch Miểu: "???"

Du Ngư Tâm trừng lớn mắt: "Này, Tiễu Hàn Sinh!"

"Ngươi muốn tự mình đi, hay là bị ta kéo đi?" Tiễu Hàn Sinh nhìn Bạch Miểu, khóe miệng gợi lên độ cung lạnh băng, "Quyết định nhanh một chút, kiên nhẫn của ta không nhiều lắm đâu."

Bạch Miểu: "......"

Hiển nhiên, tên này còn ác hơn Du Ngư Tâm.

Kẻ thức thời là trang tuấn kiệt, Bạch Miểu rất hiểu đạo lý này. Nàng chủ động ôm lấy bả vai Du Ngư Tâm, không nói hai lời, nâng Du Ngư Tâm liền cất bước về phía trước, hoàn toàn không có bộ dáng lười nhác vừa rồi.

Du Ngư Tâm vẻ mặt kinh dị, mà Tiễu Hàn Sinh thu hồi xiềng xích, vừa lòng nói: "Cho là ngươi thức thời."

Đêm khuya rừng cây rét lạnh mà quỷ tĩnh, bóng tối lắc lư, tràn ngập ẩn số và nguy hiểm. Ba người đi ở trong rừng hồi lâu, cuối cùng tìm được một sơn động, cùng nhau chui vào.

Trong sơn động âm u mà ẩm ướt, Tiễu Hàn Sinh đốt một ngọn nến, Du Ngư Tâm lập tức dựa vào vách đá ngồi xuống.

Tay Bạch Miểu trói với nàng ta, đành phải theo nàng ta ngồi xuống.

"Ta phải tìm nơi an toàn để chữa thương......" Du Ngư Tâm che bụng, thống khổ mà nói.

"Nơi này rất an toàn, không hài lòng thì tự mình đi tìm." Tiễu Hàn Sinh lắc tay áo, lại là mấy hạt châu rơi xuống, "Ta đi tìm tôn thượng, ngươi tự giải quyết cho tốt."

Ngữ khí này, là muốn ném hai nàng ở chỗ này, một mình rời đi.

Du Ngư Tâm nghe vậy, lập tức duỗi tay giữ chặt hắn: "Ngươi muốn ném ta lại?"

"Nếu không thì sao?" Tiễu Hàn Sinh cười nhạo một tiếng, "Ta đến có một nửa do ngươi gọi tới, nếu không phải mệnh lệnh của tôn thượng, ngươi thật sự cho rằng ta nguyện ý cứu ngươi?"

Tôn thượng của bọn chúng...... Bạch Miểu yên lặng suy nghĩ.

Hẳn chính là Ma Tôn chăng?

Du Ngư Tâm tức giận: "Ngươi dám ném ta lại, ta liền giết ngươi!"

"Giết ta?" Tiễu Hàn Sinh mỉa mai nhìn nàng ta, giống nhìn một con thú hơi thở thoi thóp, "Ngươi cảm thấy ngươi hiện tại có năng lực này sao?"

Bạch Miểu ở trong lòng yên lặng lắc đầu.

Nàng cũng hy vọng Du Ngư Tâm đừng dại dột chọc giận Tiễu Hàn Sinh, dù sao hiện tại các nàng nhất thể cùng mệnh, Du Ngư Tâm mà chết, nàng cũng không sống được.

Du Ngư Tâm sắc mặt đột biến, hô hấp dồn dập, thoạt nhìn tức giận không nhẹ.

Tiễu Hàn Sinh thương hại mà nhìn nàng ta một cái, đang định rời đi, một đạo kim quang đột nhiên thoáng hiện giữa mày hắn.

Đây là thứ gì?

Bạch Miểu nhìn chằm chằm đạo kim quang kia, kinh ngạc nhìn kim quang phát ra từ giữa mày Tiễu Hàn Sinh, biến thành một hàng chữ nhỏ.

"Chiếu cố Du Ngư Tâm."

Lần này đổi lại Tiễu Hàn Sinh sắc mặt khó coi.

Du Ngư Tâm cũng thấy được dòng chữ vàng kia, tức khắc thống khoái mà nở nụ cười: "Ha ha ha ha ha, thấy đó, tôn thượng căn bản là không cần ngươi......"

Tiễu Hàn Sinh mặt lạnh lùng, hướng mắt nhìn nàng ta.

Bạch Miểu thầm nghĩ không ổn, vội vàng ấn bụng mình.

"A!"

Nàng nhấn một cái, đúng lúc ấn trúng miệng vết thương của Du Ngư Tâm, Du Ngư Tâm đau hô một tiếng, ngược lại hung tợn trừng hướng nàng.

"Ngươi muốn chết à!"

Bạch Miểu đảo mắt: "Ta là đang nhắc nhở ngươi cẩn thận miệng vết thương."

"Nếu ngươi cho rằng ta bị thương, liền có thể tìm cách thoát, vậy ngươi sai rồi......"

Ánh mắt Du Ngư Tâm nhìn nàng tràn ngập âm ngoan, nàng ta nâng tay, một con cá vàng được tạo ra từ linh khí bơi ra từ đầu ngón tay nàng ta, mở ra cái miệng dữ tợn đánh úp về phía Bạch Miểu ——

Bạch Miểu thấy thế, lập tức dùng sức ấn mạnh bụng mình, trong nháy mắt, cá vàng liền tiêu tán trước mắt nàng.

Du Ngư Tâm đau đớn thét chói tai: "A a a ——! Ngươi có bệnh à!"

Bạch Miểu xoa bụng mình, thở dài nói: "Ta đây là tự cứu."

Tiễu Hàn Sinh nhìn nàng, đột nhiên cười.

"Bây giờ ta bắt đầu thích ngươi rồi đó."

Bạch Miểu liếc mắt nhìn hắn, không lên tiếng.

So với Du Ngư Tâm xấu tính, nàng cảnh giác Tiễu Hàn Sinh thay đổi thất thường này hơn. Nếu có thể, nàng tình nguyện ở một mình với Du Ngư Tâm, ít nhất như vậy nàng không cần lo Du Ngư Tâm sẽ giết nàng.

Du Ngư Tâm đau đến sắc mặt trắng bệch, thở hồng hộc. Nàng ta dùng ánh mắt giết người nhìn Bạch Miểu, đang định mở miệng, ngoài sơn động đột nhiên hiện lên một luồng ánh sáng xanh.

"Đó là cái gì?" Du Ngư Tâm cơ hồ là phản xạ có điều kiện mà che miệng vết thương.

"Tia chớp." Tiễu Hàn Sinh không thèm để ý mà nói, "Dù sao không thể là......"

Hắn chưa dứt lời, đột nhiên sắc mặt biến đổi, giọng nói im bặt.

Ngoài sơn động đột nhiên sáng như ban ngày, không trung vang lên tiếng kêu yếu ớt, cuồng phong gào thét, một loại uy áp khủng bố khiến người ta hít thở không thông cơ hồ treo đỉnh đầu mỗi người.

Tiễu Hàn Sinh và Du Ngư Tâm lập tức nhìn nhau, hai người đều từ trên mặt đối phương thấy được một chút hoảng hốt.

Du Ngư Tâm còn bất an hơn Tiễu Hàn Sinh, nàng ta mới vừa bị hai bóng kiếm đâm, loại đau đớn khó có thể miêu tả này, chỉ có tự mình trải qua mới biết có bao nhiêu đáng sợ.

"Bên ngoài là ai......" Giọng Du Ngư Tâm run nhè nhẹ.

Bạch Miểu nhìn ánh sáng phía ngoài sơn động.

Đó là kiếm quang nàng thấy trong mơ, to lớn mà mênh mông cuồn cuộn, u tối mà quen thuộc.

Là Thẩm Nguy Tuyết tới.

Truyện full

  • Vợ Phong Thuỷ
    Vợ Phong Thuỷ

    Vợ Phong ThuỷTác Giả: 樱桃小酒Edit: Lâm Tuyền*Tên do edit đặt*Giới thiệu:Tôi cưới được một người chồng cao ráo đẹp trai giàu có, các đồng...

  • Chú Rể Của Tôi Bỏ Trốn Rồi
    Chú Rể Của Tôi Bỏ Trốn Rồi

    Văn Án:Toàn giới hào môn thành phố B đều biết Nguyễn Chỉ Âm cực kì thích Tần Quyết.Cô mù quáng đi theo Tần Quyết nhiều năm, dõi theo...

  • Đường Về Nhà Của Vật Hi Sinh Nữ Phụ
    Đường Về Nhà Của Vật Hi Sinh Nữ Phụ

    Thể loại: Cổ đại, xuyên khôngNhân vật chính: Bạch HàPhối hợp diễn:  Bạch Liên Nhi cùng với nhân vật trong truyện ~Cái khác: Chuyện xưa...

  • Nắng Ở Trong Tim
    Nắng Ở Trong Tim

    Thể loại: Truyện teenCô phải chuyển đến một ngôi trường xa lạ, ở đây cô chẳng quen biết ai cả nhưng vì tài chính của cô đều do mẫu thân...

  • Huyễn Hoặc
    Huyễn Hoặc

    Tác giả: Lão TâyThể loại: Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Sủng, Đô Thị, Truyện Teen, Light Novel, Truyện KhácGiới thiệu:Ngày sinh nhật...

  • Bên Nhau Dài Lâu
    Bên Nhau Dài Lâu

    Đây là một câu chuyện tình ấm áp không có bên thứ ba xen vào, cũng không có những chiếc xe sang trọng hào nhoáng, không có âm mưu kinh...

  • Bông Hoa Đẹp Nhất Nở Rộ Vì Em
    Bông Hoa Đẹp Nhất Nở Rộ Vì Em

    Đối với Kỳ Thư quãng thời gian tươi đẹp nhất đồng thời cũng đau khổ nhất chính là thanh xuân.Không ai có thể biết được rằng, một cô gái...

  • Khuyển Ảnh Đế Giới Giải Trí
    Khuyển Ảnh Đế Giới Giải Trí

    Thể loại: giới giải trí, linh hồn chuyển đổi, hoan hỉ oan gia, đô thị tình duyên.Edit: 笑顔EgaoNội dung câu chuyện xảy ra xung quanh giới...

  • Tôi Và Sếp “Cũ” Trở Thành Bạn Cùng Nhà?
    Tôi Và Sếp “Cũ” Trở Thành Bạn Cùng Nhà?

    Editor: Kẹo Sữa Dâu.Tác giả: Ma Vương Tang TangThể loại: Nhẹ nhàng, HE, ngôn tình, hiện đại…GIỚI THIỆU NHỎ00.Sếp của tôi là một người...

  • Uyển Ca
    Uyển Ca

    Thể loại: Ngôn Tình, Cổ Đại, Nữ Cường, Vả Mặt, Ngược NữTeam dịch: Tớ Là Con Ma NèGiới thiệuTrên đại điện hoàng cung, Khương Uyển Ca quỳ...

  • Ác Nương Tử
    Ác Nương Tử

    Edit: ngocquynh520Beta: thanhbtTrời ơi! Nàng chỉ là đi mua đồ uống trong đêm bão, vì sao vừa ra khỏi cửa lại đi đến Thanh triều?Càng ly...

  • Sự Quyến Rũ Của Sói
    Sự Quyến Rũ Của Sói

    Việt ngữ: Hỏa Dực Phi PhiThể loại: Cường cường, nhân thú, niên hạ, đô thị tình duyên, dị năng, 1×1, HENhân vật chính: Từ Bắc, Lang Cửu...

  • Gặp Sắc Nảy Lòng Tham
    Gặp Sắc Nảy Lòng Tham

    Editor: p3104Độ dài: 6 chương (11 phần)Thể loại: đoản văn, hiện đại, hàiMột nữ sinh nhìn thấy một nam sinh đẹp trai thì đã nghĩ cách...

  • Công Tử Liên Thành
    Công Tử Liên Thành

    Thể Loại: ngôn tình tiểu thuyết, game online, kỳ ảo.Sau một lần thăng cấp với quy mô lớn, game online “Truyền Thuyết Anh Hùng” mở hệ...

  • Tinh Ngự
    Tinh Ngự

    Giới Thiệu TruyệnLời tác giả:Thứ ta theo đuổi bất quá chỉ là hôm nay, mà điều này, chỉ như ánh sao ngọc tinh không, không một ai có khả...