Xuyên Làm Mẹ Hai Con Thủ Trưởng, Vợ Anh Dắt Con Đến Tìm Rồi!

Chương 88

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Rạp chiếu phim này có vẻ đã tồn tại nhiều năm, chắc hẳn được xây dựng từ thời Dân Quốc.

Nội thất bên trong rạp mang phong cách thịnh hành của thời kỳ đó, với giấy dán tường cổ điển, màu sắc rực rỡ. Sàn gỗ đã có nhiều vết trầy xước và hư hỏng, dấu ấn của thời gian rõ ràng. Những chiếc đèn đồng cổ treo trên trần tỏa ra ánh sáng dịu nhẹ.

Tô Chiêu Chiêu đi theo Cố Hành vào phòng chiếu phim.

Bên trong phòng chiếu ánh sáng mờ mờ, những người vừa bước vào đều đang tìm vị trí của mình.

Ghế ngồi được xếp theo bậc thang.

Vị trí của họ ở phía sau, khi lên bậc, Cố Hành quay lại kéo cô một cái, sau đó lại thả ra ngay, sợ người ta nhìn thấy.

Tìm được chỗ ngồi, Cố Hành đưa cho cô chai nước ngọt, “Uống đi.”

Thấy Tô Chiêu Chiêu tò mò nhìn quanh, anh giải thích, “Chưa bắt đầu đâu, lát nữa khi bắt đầu đèn sẽ tắt, đừng lo.”

Cô đâu có lo gì.

Cố Hành tưởng đây là lần đầu cô vào rạp chiếu phim, nên dặn dò cẩn thận như dỗ trẻ con.

Tô Chiêu Chiêu rất biết điều, gật đầu ngoan ngoãn đáp “Ừm” một tiếng.

Cô uống một ngụm nước ngọt, rồi cầm lấy một ít hạt dưa để ăn, chờ phim bắt đầu.

Màn hình sáng lên, đèn tắt.

Bộ phim là phim đen trắng, bây giờ vẫn chưa có phim màu, hình ảnh không được rõ nét lắm, nhưng Tô Chiêu Chiêu lại xem rất chăm chú.

Cố Hành nhìn thấy, cảm thấy việc đưa cô đến đây là đúng đắn.

Giờ các cặp đôi thường thích đến rạp chiếu phim.

Trong rạp, nam nữ hầu hết là đi theo đôi.

Tô Chiêu Chiêu cũng nhận ra, cặp ngồi trước cô chắc là một đôi, rất buồn cười, dù quen nhau nhưng họ vẫn cố ý để một khoảng trống ở giữa, vai chạm vai còn không dám.

Người đàn ông cầm nước ngọt và hạt dưa, đưa cho người phụ nữ ăn.

Tất nhiên, cũng có những người táo bạo hơn, lén lút nắm tay nhau trong bóng tối.

Trong rạp không hề yên tĩnh, luôn có tiếng xì xào nói chuyện, có người ra vào, khoảng cách giữa các hàng ghế hẹp khiến không ít người bực mình.

Còn có những người trốn vé, không biết làm sao mà vào được, không có chỗ ngồi, liền ngồi luôn trên bậc thang.

Giữa chừng có nhân viên soát vé, khi thấy người lẻn vào, họ chạy ra sau để trốn, không biết trốn ở đâu, rồi khi nhân viên đi khỏi, họ lại chạy ra xem tiếp.

Tô Chiêu Chiêu vừa xem phim vừa tiện thể quan sát đủ kiểu người.

Cô liếc nhìn Cố Hành đang chăm chú nhìn màn hình.

Cố Hành lập tức nhận ra, ghé vào hỏi nhỏ, “Có phải em muốn đi vệ sinh không?”

Tô Chiêu Chiêu: “...Không phải.”

Chỉ là muốn làm điều xấu thôi.

Cô vẫn nhớ lúc nãy khi vào rạp, Cố Hành đã kéo tay cô rồi vội vàng buông ra.

Cô vươn tay phải qua, nắm lấy tay anh.

Cố Hành nhìn quanh, rồi siết c.h.ặ.t t.a.y cô, đặt lên đùi mình, còn xoa nhẹ.

Tô Chiêu Chiêu suýt bật cười.

Cho đến khi xem xong phim, Cố Hành vẫn chưa buông tay cô.

Đèn trong rạp bật sáng, đôi tay đang nắm chặt của hai người bị người ngồi hàng sau nhìn thấy, Tô Chiêu Chiêu còn nghe thấy người đàn ông phía sau nói, “Nhìn người ta kìa.”

Người phụ nữ đi cùng đỏ mặt, phì một tiếng, mắng anh ta là đồ lưu manh.

“Lưu manh” Cố Hành buông tay ra, đứng dậy, mặt không biến sắc, “Đi thôi, chúng ta đi ăn trưa.”

Hai người ra khỏi rạp chiếu phim, trả lại vỏ chai nước ngọt.

“Em muốn ăn gì?”

“Gì cũng được.”

“Vậy anh dẫn em đến một quán ăn lâu đời nhé.”

Tô Chiêu Chiêu đi theo Cố Hành, anh bảo đi đâu thì cô đi đó.

Cô nghĩ họ sẽ đến nhà hàng quốc doanh lần trước, ai ngờ không phải, anh dẫn cô đi loanh quanh hơn mười phút, đến trước một quán ăn.

Nhìn mặt tiền của quán cũng khá sang trọng, giống như rạp chiếu phim, vừa nhìn đã biết là kiểu trang trí từ thời Dân Quốc, trên bảng hiệu có hai chữ lớn “Lý Ký” viết bằng nét bút rồng bay phượng múa.

Vừa vào quán, nhân viên phục vụ đã tới tiếp đón.

Họ được dẫn đến một chỗ ngồi cạnh cửa sổ.

Nhân viên đưa hai thực đơn cho Tô Chiêu Chiêu và Cố Hành, rồi rót nước đặt trước mặt họ, phục vụ rất chu đáo.

Lúc này, Tô Chiêu Chiêu có cảm giác mình đang ở thời hiện đại, chứ không phải những năm 1950.

Tô Chiêu Chiêu cúi xuống xem thực đơn, so sánh với giá ở nhà hàng quốc doanh lần trước, bảo sao phục vụ tốt hơn hẳn, đắt quá!

Món ăn ở đây cũng đa dạng hơn, không giống những quán ăn nhỏ bên ngoài, mỗi ngày chỉ có vài món.

“Anh đến đây rồi à?”

Cố Hành gật đầu, “Anh đã đi cùng lãnh đạo hai lần. Quán này mở đã nhiều năm, giờ chuyển sang hợp doanh, môi trường và hương vị vẫn rất tốt. Một số buổi tiếp khách riêng không chính thức thường được tổ chức ở đây.”

Không chính thức, tức là mời bạn bè ăn riêng.

“Vậy anh gọi món đi, chắc chắn anh biết món nào ngon.”

Cố Hành gấp thực đơn lại, “Vậy gọi món vịt bát bảo…”

Hai người gọi ba món ăn, một món canh, hai món mặn, một món chay, trong thời buổi này như thế là rất xa xỉ rồi.

Trong lúc chờ đồ ăn, Tô Chiêu Chiêu nhìn quanh.

Cô không sợ bị nói là quê mùa, chưa từng thấy những thứ này.

Vào được một quán ăn cao cấp thế này trong những năm 1950, tất nhiên phải quan sát kỹ càng rồi.

Cảm giác ngoài đời thực khác hẳn với trên phim ảnh.

Quán không đông khách, nhưng ai nhìn cũng biết là những người không thiếu tiền.

Tô Chiêu Chiêu còn nhìn thấy người nước ngoài.

Cố Hành cũng thấy, anh giải thích với cô, “Chắc là chuyên gia được cử từ Liên Xô sang, đừng sợ.”

Cô không sợ mà!

Anh nhìn thế nào mà thấy cô sợ vậy?

Tô Chiêu Chiêu biết, Cố Hành nghĩ cô xuất thân từ nông thôn, chưa từng thấy người nước ngoài tóc vàng mắt xanh.

Lần đầu nhìn thấy chắc chắn sẽ ngạc nhiên.

Thực ra, cô nói tiếng Nga cũng không tệ lắm đâu, ở đại học, môn tự chọn của cô chính là tiếng Nga.

Món ăn được bưng lên rất nhanh.

Vịt bát bảo vừa lên, Cố Hành đã gắp cho cô một miếng, “Thử xem.”

Tô Chiêu Chiêu gắp lên cắn một miếng, gật đầu liên tục, “Ngon!”

Cố Hành cười nhẹ, “Đây là món nổi tiếng nhất của họ.” Nói rồi anh gắp thêm cho cô một miếng nữa.

Tô Chiêu Chiêu ăn ngon lành, cảm giác được người ta chăm sóc thật tuyệt!

Như thể trong lòng cô nở hoa vậy.

Những món còn lại cũng rất ngon, một bát canh đậu phụ đơn giản, nhưng ngon đến mức như có thể nuốt luôn lưỡi.

Khi đang ăn, ánh mắt Tô Chiêu Chiêu chợt liếc thấy một bóng dáng quen thuộc, “…Hình như là chị Vu.”

Cố Hành quay đầu nhìn, đúng là Vu Huệ Tâm, bên cạnh cô ấy là vài người, có cả nam lẫn nữ, già có, trẻ có, có vẻ là người thân hoặc họ hàng.

Nhóm người đó vừa vào đã được nhân viên phục vụ dẫn lên phòng riêng trên lầu.

Cố Hành quay đầu lại, không có ý định chào hỏi, nói với cô: “Ăn đi.”

Tô Chiêu Chiêu cúi đầu tiếp tục ăn.

Trên lầu, Vu Huệ Tâm ngồi trong phòng riêng cũng cảm thấy bối rối, lúc nãy vào cửa, cô hình như đã thấy vợ của Cố Hành, cái cô ở nông thôn kia.

Nghĩ lại, cô thấy điều đó không thể xảy ra, làm sao cô ta có thể đến đây ăn cơm được, cô ấy nếu nhìn thực đơn chắc ngất xỉu tại chỗ mất.

“Huệ Tâm, Tiểu Nghiêm sao không đến?”

Vu Huệ Tâm bừng tỉnh, “Hôm nay không phải ngày nghỉ, anh ấy không thể xin nghỉ được.”

Nói đến đây, lòng Vu Huệ Tâm lại thấy buồn bực, sinh nhật của bác cô, vậy mà anh ta cũng không muốn đến.

Chẳng phải chỉ là bữa tiệc gia đình tổ chức ở Lý Ký thôi sao? Cần gì phải để ý đến ảnh hưởng?

Còn nói rằng bận công việc ở quân đội, toàn là cớ.

Truyện full

  • Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em
    Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em

    Một người được bao bởi vẻ ngoài lạnh lùng, một vị chủ tịch trẻ tuổi đầy quyền lực, là con cháu danh môn vọng tộc. Anh tàn nhẫn, anh...

  • Tức Phụ Cùng Thương
    Tức Phụ Cùng Thương

    Couple: Tạ Chinh x Trình Cố, Số chương: Hoàn 24 chươngEdit: NhatLinh_Tran (tui nè)Thể loại: đam mỹ hiện đại, Mặt than thâm tình dục...

  • Trộm Vợ Trước, Dụ Vợ Sau
    Trộm Vợ Trước, Dụ Vợ Sau

    Thể loại: Hiện đạiSố chương: 10Editor: nhóm Im lặng là vàngTình báo cho biết, cuối cùng cô gái của anh cũng đã trở nên xinh đẹp.Cô gái...

  • Đẻ Mướn - A Đồ Mỹ
    Đẻ Mướn - A Đồ Mỹ

    Tên gốc: Tá DụcTác giả: A Đồ MỹNhân vật chính: Trương Văn Dã x Mạc LâmTag: Dân quốc - Cẩu huyết - Tam quan bất chính - Song tính -...

  • Then Came You
    Then Came You

    Series: Gamblers of Craven's – Book 1Thể loại: Lãng mạnNgười dịch: cà chua 14Táo bạo và phóng túng, Lily Lawson xinh đẹp vui thích với...

  • Nhầm Lẫn Hoa Quỳnh
    Nhầm Lẫn Hoa Quỳnh

    Nhầm lẫn hoa quỳnh.Tác giả: 贝比哈尼________Hoàng Thượng hết mực yêu chiều ta. Ba năm sau hắn phát hiện mình nhận nhầm người nên ném ta ra...

  • Dạy Dỗ Bà Xã Của Mình
    Dạy Dỗ Bà Xã Của Mình

    Anh đã Dạy Dỗ Bà Xã Của Mình theo chính bản lĩnh của anh, không phải là một người đan ông hoàn hảo nhất nhưng chính sự...

  • Nhân Vật Phản Diện Kéo Ta Thành Bạch Phú Mỹ
    Nhân Vật Phản Diện Kéo Ta Thành Bạch Phú Mỹ

    Edit by Perfect TeamHứa Mân tình cờ xuyên qua thế giới trong sách, sắm vai một đứa con gái bị hắt hủi, cha của nguyên chủ chỉ quan tâm...

  • Liệt Dục Chước Hinh
    Liệt Dục Chước Hinh

    Trước khi chồng chết, tôi cho rằng anh hận tôi.Khi thu dọn di vật của anh, tôi phát hiện ra giày múa tôi làm mất từ hồi trung học, còn...

  • Bí Mật Đồi Trà
    Bí Mật Đồi Trà

    Tên truyện: Bí Mật Đồi Trà.Tác giả: LemmmThể loại: ngôn tình, bá đạo tổng tài, nữ cường, cưới trước yêu sau, ngược.Văn ánTình yêu và...

  • Dưới Ánh Hoa Đăng
    Dưới Ánh Hoa Đăng

    Truyện Dưới Ánh Hoa Đăng của tác giả Y Nha Dữu Tử Trà kể về Tạ Yên Nhiên vì đại nghĩa hòa thân, lại không ngờ rằng đối tượng hòa thân...

  • Loan Đao Mặt Trăng
    Loan Đao Mặt Trăng

    Thể loại: Cố chấp công x bệnh kiều thụ, hiện đại, niên thượng, đoản văn, HEEdit + beta: Vubinbin1305:))).Độ dài: 18 chương.[Tam quan có...

  • Hướng Tử Nhi Sinh
    Hướng Tử Nhi Sinh

    Tên truyện: Hướng tử nhi sinh (向死而生)Tên tạm dịch: Tồn tại là hướng về cái chếtTác giả: Khách Hề (客兮)Editor: Little BreadThể loại: Đam...

  • Trọng Sinh Thành Chó Dẫn Người Mù (Trọng Sinh Thành Đạo Manh Khuyển)
    Trọng Sinh Thành Chó Dẫn Người Mù (Trọng Sinh Thành Đạo Manh Khuyển)

    Tình trạng bản gốc: hoàn 60 chương + 2 phiên ngoạiEditor – Beta : Leslie CatThể Loại: Đô thị tình duyên, hiện đại giá không, linh hồn...

  • Ái Vĩnh Bất Trì
    Ái Vĩnh Bất Trì

    Thể loại: Cổ trang, nhất thụ nhất công, cường công nhược thụ, có chút ngược, HE.Nhân vật: Chương Tùng Kiều – Tử QuânBiên tập: Hoa Kỳ...