Xuyên Làm Mẹ Hai Con Thủ Trưởng, Vợ Anh Dắt Con Đến Tìm Rồi!

Chương 129

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Khi Tô Chiêu Chiêu trở về, thợ điện đang kéo dây và lắp đèn dưới mái nhà.

Vừa bước vào sân, cô đã nghe thợ điện nói với Cố Hành: “...Lắp một cái bóng đèn đều phải tính tiền điện cho mỗi bóng, chỉ có gia đình cán bộ như nhà anh mới dám lắp đèn ngoài sân thôi.”

Bây giờ không giống thời sau này, tính tiền điện theo số lượng điện tiêu thụ, mà tính theo số bóng đèn. Nhà có bao nhiêu bóng đèn thì mỗi tháng trả bấy nhiêu tiền điện.

Tiền điện không đắt, nhưng tiết kiệm là thói quen bản năng, lắp ít được bóng nào thì tốt bóng ấy.

Phần lớn các gia đình trong những ngôi làng xung quanh đều không dám kéo điện, buổi tối vẫn dùng đèn dầu để thắp sáng.

Ngay cả những gia đình có kéo điện lắp đèn cũng không dám lắp đèn ở tất cả các phòng.

Thợ điện nhanh chóng lắp xong đèn, thử công tắc một lần, thấy đèn sáng lên, anh lấy tờ giấy ra để Cố Hành ký tên, sau đó đeo túi dụng cụ lên vai và rời đi.

Sau khi thợ điện rời đi, Cố Hành cười nói với Tô Chiêu Chiêu: “Bây giờ thì em không sợ nữa rồi phải không?”

Tô Chiêu Chiêu lườm anh: “Đã bảo là không phải vì sợ mà!”

Cố Hành không tin, rõ ràng là cô nhát gan mà.

Anh không tranh luận với cô nữa, chỉ tay vào chiếc túi giấy trên bàn trong phòng khách và nói: “Ăn thử xem em có thích không.”

“Cái gì thế?”

Tô Chiêu Chiêu chưa kịp tháo túi đeo vai, đã bước tới bàn, mở túi giấy ra, liếc mắt nhìn vào bên trong rồi ngửi ngửi, “Cao da lừa à!”

Thấy cô nhận ra ngay lập tức, Cố Hành mỉm cười: “Đúng rồi. Em không có... khụ khụ, cái đó, phải không? Mỗi ngày ăn một hai miếng, có thể bổ m.á.u dưỡng khí. Đây có hơn năm cân, ăn được một thời gian. Khi nào em ăn hết, anh sẽ tìm cách kiếm thêm.”

Tô Chiêu Chiêu chưa thấy món này ở cửa hàng bách hóa, còn cung tiêu xã thì càng không có. Không cần nghĩ cũng biết là rất khó kiếm.

“Anh mua lúc nào vậy? Mua ở đâu?”

Cố Hành tiến tới lấy một miếng đưa đến miệng cô: “Không phải mua đâu, anh nhờ người làm đấy. Anh kiếm được một tấm da lừa, người ta làm xong thì chia cho anh năm cân này.”

Trong giọng nói của anh có chút không hài lòng, dường như số lượng chỉ có năm cân này khiến anh không thỏa mãn.

Tô Chiêu Chiêu há miệng, cắn nhẹ một miếng từ tay Cố Hành rồi gật đầu: “Ngon đấy, có vị ngọt nhẹ, cũng không có mùi vị lạ.”

Thấy cô ăn ngon, Cố Hành mỉm cười, đưa phần còn lại tới miệng cô: “Ngon là tốt rồi, thứ này hiếm lắm, em giữ lại mà ăn một mình, đừng chia cho ai nhé.”

Nói xong, anh còn bổ sung thêm: “Không phải anh keo kiệt đâu, thật sự là rất khó kiếm.”

Tô Chiêu Chiêu gật đầu: “Anh yên tâm, em sẽ không cho ai đâu.”

Cô ôm lấy hộp cao da lừa định mang vào phòng ngủ cất, nhưng đi được hai bước thì quay lại, cười tươi hỏi anh: “Còn anh và bọn trẻ cũng không được ăn à?”

Cố Hành: “Không. Chỉ mình em ăn thôi.”

Bộ dạng của anh như thể phê duyệt cho cô ăn mảnh vậy.

Tô Chiêu Chiêu nhón chân, đặt một nụ hôn nhẹ lên khóe miệng anh, rồi nhanh chóng rút lui.

Cố Hành liếc nhìn cổng sân với tốc độ rất nhanh, ngay sau đó, anh tiến lên một bước, đuổi theo Tô Chiêu Chiêu, nhanh chóng đưa đôi tay mạnh mẽ ôm chặt lấy eo thon của cô, ép cô dựa sát vào bức tường giữa phòng ngủ và phòng khách!

Trong ánh mắt của anh lóe lên tia sáng bỏng cháy, vừa nguy hiểm vừa khao khát.

Ngay lập tức, đôi môi anh không chút do dự ập đến đôi môi cô.

Hành động bất ngờ này khiến Tô Chiêu Chiêu mở to mắt, nhưng cô nhanh chóng chìm đắm trong nụ hôn mãnh liệt ấy.

Hai người họ dán chặt vào nhau, cảm nhận được nhiệt độ và hơi thở của đối phương, thời gian như dừng lại vào khoảnh khắc ấy.

“Chúng con về rồi đây!”

Cửa sân đột nhiên bị đẩy ra từ bên ngoài, Cố Tưởng và Cố Niệm vừa chạy vào vừa hô lớn.

Hai người vội vàng tách ra, Tô Chiêu Chiêu ôm hộp cao da lừa chạy vội vào phòng ngủ, còn Cố Hành chỉnh lại những chiếc cúc áo sơ mi có phần xộc xệch, rất bình tĩnh bước ra ngoài trả lời.

“Hôm nay ở trường thế nào?”

“Rất tốt ạ.” Cố Tưởng và Cố Niệm chạy vào phòng để cặp sách xuống, “Mẹ đâu rồi? Chưa tan làm sao?”

Cố Hành: “Mẹ con...”

Tô Chiêu Chiêu bước ra: “Mẹ đây.”

Trên mặt cô vẫn còn chút đỏ ửng, mái tóc hơi rối buông xuống hai bên má.

“Mẹ ơi, mẹ nóng à?” Cố Niệm hỏi. Hôm nay trời nắng khá to, đến giờ vẫn chưa tắt nắng, cô bé và anh trai chạy một mạch về nhà mà mũi đã đổ đầy mồ hôi.

Tô Chiêu Chiêu theo phản xạ giơ tay quạt quạt trước mặt: “Có chút nóng.”

Cố Hành nhìn cô một cái: “Hôm nay trời nóng, nhưng sắp tới sẽ lạnh đột ngột đấy.”

Cố Tưởng hỏi: “Sao bố biết?”

Cố Hành nghiêm túc đáp: “Nghe đài thời tiết.”

Quả nhiên, sáng hôm sau, nhiệt độ giảm đột ngột vài độ, trời âm u, từng cơn gió thổi qua như thể trời sắp đổ mưa lớn.

Sáng sớm, vừa dậy, Tô Chiêu Chiêu đã lấy chiếc áo nhung tăm mới làm ở tiệm may gần đây ra khỏi tủ.

Cô cho Cố Tưởng và Cố Niệm mặc áo khoác mới, còn dặn chúng mang theo ô phòng khi trời mưa, rồi mới để chúng ra ngoài.

Cô cũng mang ô theo, chỉ có Cố Hành không mang, anh nói văn phòng có áo mưa.

Không lâu sau khi đến cơ quan, trời bắt đầu đổ mưa lớn.

Trời mưa thì càng ít người đến hợp tác xã mua hàng, Tô Chiêu Chiêu và Tiểu Đường rảnh rỗi đến mức chỉ ngồi ngắm mưa.

Tiểu Đường đứng ở cửa nhìn ra ngoài, bỗng nhìn thấy hai bóng người xuất hiện ở góc đường.

Đó là hai người đang đi xe đạp, họ lao mình trong cơn mưa xối xả tiến về phía này.

Điều khiến ngạc nhiên là, hai người này không mang ô, cũng không mặc áo mưa, hoàn toàn phơi mình dưới cơn mưa, như thể họ chẳng hề quan tâm đến việc bị ướt.

“Ai vậy? Trời mưa lớn thế mà vẫn đi ra ngoài?”

Cô trợn to mắt, cố gắng nhìn rõ khuôn mặt của hai người thần bí đó, nhưng mưa quá lớn làm tầm nhìn trở nên mờ ảo.

Chẳng mấy chốc, hai người đó đã đến trước cửa hợp tác xã. Họ không chút do dự dựng xe ở cửa, rồi lao vào trong cửa hàng như một cơn gió.

Tô Chiêu Chiêu ngay lập tức nhận ra: “Đồng chí phóng viên?”

Hai người vừa bước vào chính là hai phóng viên đã đến phỏng vấn lần trước.

Hai phóng viên không kịp chào hỏi Tô Chiêu Chiêu, chỉ lắc lắc đầu vài cái, đứng ở cửa vắt nước ra khỏi quần áo.

Trên người họ đã ướt sũng, nước mưa chảy xuống tóc và quần áo, chỉ trong chốc lát, trên sàn nhà hợp tác xã đã đọng lại một vũng nước, bộ dáng thật sự rất thảm hại.

Tô Chiêu Chiêu vội vàng lấy cho mỗi người một chiếc khăn: “Hai người từ thành phố đến hay từ nơi khác tới? Sao không trú mưa một lúc?”

Có lẽ họ đến để phỏng vấn Dương Mai và mẹ cô ấy.

Nữ phóng viên nhận khăn, lau mặt mình: “Chúng tôi từ thành phố đến để phỏng vấn. Ban đầu, chúng tôi định đến làng trước, nhưng không ngờ giữa đường lại đổ mưa lớn, nhất thời không có chỗ nào trú, mưa to quá, sau đó chúng tôi nghĩ thôi đã ướt hết rồi thì cứ đi một mạch đến đây, chỉnh đốn lại một chút rồi tính tiếp.”

Phóng viên nam cũng nói: “Giờ thì không thể đến làng được nữa, trời mưa thế này, đường chắc bị hỏng rồi, mà toàn đường hẹp, đi xe đạp dễ ngã xuống rãnh lắm.”

Tiểu Đường: “Lúc 2 người xuất phát không thấy thời tiết xấu à?”

“Chúng tôi đi sớm, cũng không để ý…”

Truyện full

  • Đóa Hồng Bạc Mệnh
    Đóa Hồng Bạc Mệnh

    Đến với truyện Đóa Hồng Bạc Mệnh của tác giả Đặng Dã Quỳ - một tác phẩm ngôn tình đầy xúc động và đau thương. Câu chuyện xoay quanh cô...

  • Hạng Gia Đại Thiếu
    Hạng Gia Đại Thiếu

    Thể loại: DanmeiGiới thiệu: Hào môn thế gia, tình hữu độc chung, trọng sinh, thương chiến, công sủng thụ, đại thúc thâm tàng ôn nhu...

  • [ĐN Tokyo Revengers] Kìm Nén
    [ĐN Tokyo Revengers] Kìm Nén

    [Đn Tokyo Revengers] Kìm nénTác giả: YuriKitsuneTMTên truyện:•Mới nhất:Kìm nén hắc ám•Lâu nhất:Thay đổi cốt truyện•Cũ nhất:Hành trình...

  • Bác Sĩ Sở Hãy Yêu Đi!
    Bác Sĩ Sở Hãy Yêu Đi!

    Tác giả: Traciniee.pthThể loại: Ngôn TìnhGiới thiệu:Nam chính: Sở Trạch HiênNữ chính: Hạ Thư DiAnh vốn là bác sĩ nổi tiếng của thành...

  • Quận Chúa Sủng Thê
    Quận Chúa Sủng Thê

    Văn án:Cố Ly xuất thân từ Phi Diệp Tân Thư Viện, võ công cao tuyệt, minh diễm vô song. Thân phận là nữ nhi ngoài gia thú của hào môn...

  • Thùy Ngôn Vô Dụng
    Thùy Ngôn Vô Dụng

    Thể loại: shounen – ai, Đam mỹ, phụ tử, xuyên khôngHắn trãi qua nhiều kiếp , kiếp đầu thì hắn yêu người mà người không yêu hắn, đến...

  • Thiếu Gia Ác Ma
    Thiếu Gia Ác Ma

    ======= Nếu bạn muốn tiếp tục truy cập nội dung truyện, mời CLICK ĐỌC tại {domain} ========Edit+Beta:TieumanulkAi ai cũng nói thiếu...

  • Điệp Vụ Kết Hôn
    Điệp Vụ Kết Hôn

    Thể loại: Hiện đạiConvert: mèolunarMột cô dâu kì lạ.Biết rõ bản thân phải gả cho một tên quái gở nhưng lại cười đến rạng rỡ hạnh phúc,...

  • Hà Bá Cũng Không Nhặt Rìu
    Hà Bá Cũng Không Nhặt Rìu

    Editor: hoa hồngThể loại: Cổ đại, thần tiên, sủng ngọt.Số chương: 44Một câu chuyện tình yêu giữa người và tiên, một cuộc gặp gỡ vô tình...

  • Nếu Còn Có Ngày Mai
    Nếu Còn Có Ngày Mai

    Người dịch: Thiên TứTracy Whitney đang "ở đỉnh cao của thế giới". Trẻ trung, xinh đẹp, và thông minh, cô ấy có thai và sắp kết hôn với...

  • Mỗi Lần Quay Đầu Đều Nhìn Thấy Tình Địch Đang Cười
    Mỗi Lần Quay Đầu Đều Nhìn Thấy Tình Địch Đang Cười

    Văn án:Hệ thống: Muốn giết hết tình địch trên thế giới này sao? Đến đây đi thiếu niên, ta có thể vì ngươi thực hiện nguyện vọng...

  • Quân Bộ Phong Hậu Kế Hoạch
    Quân Bộ Phong Hậu Kế Hoạch

    Thể loại : huyền huyễn, tương lai, quân đội, cường công cường thụ, NP,  nhất thụ đa công, nhiều cp, HE.Edit : MựcBeta: Trương Hải...

  • Hùng Bá Thiên Hạ
    Hùng Bá Thiên Hạ

    Giới Thiệu Truyện - Một game thủ đam mê các trò chơi đối kháng ôm bao hy vọng xuyên việt tới một thế giới do thú tộc thống trị. Vũ lực...

  • Hiệp Nữ Khuynh Thành
    Hiệp Nữ Khuynh Thành

    Dịch giả: Trần Hữu Nùng Giới Thiệu: Diệp Khuynh Thành vốn là nữ sát thủ của thế kỷ 21 bị đầu thai vào gia đình nhà họ Diệp uy danh lừng...

  • Chín Tuổi Tiểu Yêu Hậu
    Chín Tuổi Tiểu Yêu Hậu

    Nữ chủ là một thiên kim hắc bang hiện đại mười bảy tuổi. Sau khi xuyên không đến dị thế biến thành một đứa bé ba tuổi, có linh lực sai...