Xuyên Không Lầm Chỗ, Mong Đại Nhân Tha Mạng

Chương 4

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Ngày hôm sau, trong phần cơm bỗng có thêm thịt.

Ngục tốt mang đến một khay cơm trắng, rau xào dầu, ngoài ra còn có thêm một con gà quay cùng một bát trà thơm lừng. Ta ngẩn ra một thoáng rồi lập tức lao tới, ngấu nghiến như hổ đói.

Đến khi cái đùi gà đã nhét đầy miệng, lý trí mới quay về— c.h.ế.t rồi, hình như đây là phần cơm của hắn.

Ngục tốt hôm nay là một gương mặt lạ, cứ ngơ ngác nhìn ta, nước mắt nói rơi là rơi:

“Chủ tử ơi! Thuộc hạ vô dụng, ngay cả bữa cơm của ngài cũng không bảo vệ nổi!”

Vừa sụt sịt vừa khóc, hắn gào đến thảm thiết.

Ta ngập ngừng nhìn cái đùi gà trên tay, rốt cuộc vẫn không nỡ bỏ xuống, hôm nay quyết định làm người vô lễ một lần. Cắn một miếng, ta mơ hồ nói:

“Xin lỗi nhé, ta đói quá rồi… Đây là chủ tử của ngươi à? Nhưng hắn trông chẳng có ý định sống tiếp đâu, ngươi mau khuyên nhủ hắn đi.”

Tên gọi là “Mười Lăm” kia quỳ xuống lại khóc, vừa khóc vừa cầu xin, dập đầu trước cửa ngục hồi lâu mà chẳng khiến chủ tử hắn hé răng nửa lời.

Từ hôm qua bị ném vào đây, hắn vẫn cứ nằm yên như vậy, không hề nhúc nhích, tựa như một cỗ t.h.i t.h.ể lặng thinh.

Ngục tốt thật sự đứng trong bóng tối giục giã: “Niên hộ vệ, ngài phải đi rồi. Đừng làm khó tiểu nhân, lát nữa quản lao xuống tuần tra, nếu bị phát hiện tiểu nhân mất đầu mất cổ đấy!”

Thập Ngũ đi một bước lại ngoái đầu ba lần, bất thình lình quay lại trước mặt ta, dập ba cái đầu thật vang.

“Ta nhìn mặt cô nương thiện lương, chắc chắn là người tốt! Nô tài cầu xin cô chăm sóc chủ tử nhà ta, cho hắn uống chút nước, ăn chút cơm, nô tài van cầu cô đấy!”

“Chủ tử nhất định phải sống tiếp!”

Hắn mạnh mẽ lau nước mắt rồi vội vã rời đi theo ngục tốt.

Ta chậc lưỡi, trách nhiệm này cũng lớn quá đi.

Có hơi tò mò về thân phận hắn, nhưng cũng không tiện hỏi.

Cựu thái tử? Tân hoàng đế? Chẳng biết là hoàng thất tranh đấu hay triều đại thay đổi. Dù có hỏi, hắn cũng chẳng thèm trả lời ta đâu.

Thôi thì nhận người nhờ cậy, phải hết lòng làm tròn việc.

Ăn uống no nê, tâm trạng ta khoan khoái hẳn, lại có chuyện mới để làm.

Ta ghé sát nâng bạn tù lên, đặt hắn vào tư thế ngồi, nhưng lập tức cảm nhận được cơ thể hắn khẽ run dưới lòng bàn tay.

Vịt Bay Lạc Bầy

“Sao thế? Đừng sợ ta, ta là người tốt mà.”

Hắn vẫn run không ngừng, gò má siết chặt, hồi lâu sau mới từ từ thở ra một hơi.

Lúc này ta mới sực tỉnh: “Ta chạm vào vết thương của ngươi rồi à?”

Hắn không đáp, ta liền tự mình dò xét.

Xuyên qua lớp vải rách trên lưng, ta sờ thấy một mảng m.á.u tươi.

Không có ánh sáng, ta cũng chẳng nhìn rõ vết thương ra sao.

“Haizz, cái nơi này chẳng có cách nào phòng ngừa nhiễm trùng, chỉ còn cách trông cậy vào sức đề kháng của ngươi thôi.”

Ta đặt khay thức ăn trước mặt hắn.

“Được rồi, ăn cơm thôi. He he, ngươi muốn ăn gì trước?”

“Cơm hơi nguội rồi, hay là ăn gà trước nhé?”

Ta lau khóe miệng dính mỡ, lưỡng lự: “Nhưng người bị thương nặng mà ăn đồ dầu mỡ thì không tốt cho vết thương nhỉ?”

“Ta thề với trời là ta không hề thèm khát nửa con gà còn lại đâu!”

“Ăn cơm phải uống canh trước, ta đút ngươi uống nước trước nhé?”

Ta múc một thìa trà, từ từ đưa tới bên miệng hắn.

Hắn dựa vào tường, không hề hé môi, hàm răng nghiến chặt.

Ta giả bộ nức nở:

“Thiếu gia, làm ơn đừng c.h.ế.t hôm nay mà. Ta cô đơn ở đây bốn mươi chín ngày, ngày nào cũng lảm nhảm một mình sắp phát điên rồi, ngươi nán lại với ta vài ngày đi.”

“Trước khi ngươi đến, ta suýt chút nữa không chịu nổi nữa rồi. Ta vốn định khắc đủ mười nét chính (*) thì đ.â.m đầu vào tường c.h.ế.t quách cho xong.”

“Nhưng ngươi đến rồi, đây là gì chứ?”

“Đây là ý trời đấy!”

“Phật gia nói cứu một mạng người hơn xây bảy tòa tháp.”

“Ơ? Ngươi nói xem, tháp Phật là cái gì thế?”

“Ta đọc không ít sách, sao lại chẳng biết chữ này nhỉ? Đúng là học hành chẳng đến nơi đến chốn mà.”

Nhân lúc hắn lơ là cảnh giác, ta dùng hai ngón tay bóp cằm hắn, mạnh mẽ nhét thìa nước vào miệng.

“Khụ khụ khụ!”

Hắn ho sặc sụa hồi lâu, có lẽ động đến vết thương, lại đau đớn run lên một trận.

Đến khi thìa nước thứ hai đưa tới bên miệng, cuối cùng hắn cũng nhắm mắt uống.

Ta cười ha ha: “Ta lớn thế này rồi mới hầu hạ người khác lần đầu đấy, kỹ thuật chưa thuần thục, ngươi chịu khó đi ha.”

Ta lại múc một thìa cơm, đưa tới bên miệng hắn.

Hắn cụp mi mắt, sắc mặt tiều tụy như tro tàn.

Ta dùng lại chiêu cũ, bóp cằm hắn, ép hắn ăn một thìa cơm.

“Huynh đệ à, ngươi phải ăn uống tử tế. Ngục tốt nói bây giờ mới tháng Năm, chúng ta phải đợi đến sau mùa thu mới bị xử trảm.”

“Trong lịch sử, ‘mùa thu’ tức là tiết Thu Phân, vậy tức là chúng ta còn sống được ba tháng nữa.”

“Ăn no uống đủ, dưỡng tinh thần, có khi ba tháng này còn có chuyển biến mới thì sao?”

Ta lải nhải như một bà mẹ già, lẩm bẩm một mình, tự chọc cười chính mình.

Ta nghĩ, có lẽ ta thật sự điên rồi.

Chỉ vì đột nhiên gặp được một người sống, mà vui mừng như vậy.

Nhưng nhìn hắn từng thìa từng thìa ăn uống, vẫn thú vị hơn nhiều so với bện dây thừng bằng rơm.

 

 

(*) đã giải thích ở chương 2

Từ chương 4 trở đi đổi cách tự xưng của nu9, vì bả cũng xuyên vào tù được 49 ngày rồi :)) mặc dù chỉ toàn lảm nhảm 1 mình, nhưng cũng chấp nhận số phận mình thành tù nhân sắp bị trảm, phải xưng hô phù hợp với thời đại này. 

Truyện full

  • Tây Giang Cẩn Nguyệt
    Tây Giang Cẩn Nguyệt

    Thể loại: Dân quốc, Ngược…Chồng tôi là chiến sĩ một lòng hướng về tổ quốc, sẵn sàng dùng trái tim chân thành để cứu lấy dân tộc vào lúc...

  • Ngược Mị Nhẹ Nhẹ Thôi Được Không?
    Ngược Mị Nhẹ Nhẹ Thôi Được Không?

    Người dịch: CụtBạn nghĩ như thế nào khi chính mình được trãi nghiệm trong chính các tác phẩm của mình. Vậy mà Tô Hữu Điềm lại được cơ...

  • Lãng Tích Hương Đô
    Lãng Tích Hương Đô

    Giới Thiệu Truyện - Nếu các bạn đã nhàm chán với những nhân vật hư hỏng, nghịch ngợm hoặc xã hội đen trong các truyện đô thị, nếu đã...

  • Anh Mất Em Rồi Sao?
    Anh Mất Em Rồi Sao?

    Tác giả: Green Sâu RómThể loại: Truyện Teen, khác...Giới thiệu:Tình yêu vốn dĩ là 0,5+0.5=1. ko phải 1+1=2. Đã là yêu thì phải có tin...

  • Vũ Pháp Vũ Thiên
    Vũ Pháp Vũ Thiên

    Một kẻ xuyên việt với một bộ công pháp bá đạo cùng đan điền biến dị cực phẩm!Nhân vật chính thuộc loại có chút hèn mọn vô sỉ, lại có...

  • Thâu Trọn Gió Xuân
    Thâu Trọn Gió Xuân

    Vân Phỉ những tưởng cô là người hạnh phúc nhất trên thế gian này. Cô có một gia đình đầm ấm và bề thế tại nước Sở, cha cô hết sức oai...

  • Hẹn Yêu
    Hẹn Yêu

    Tên gốc: Passion's PromiseBuổi sáng tháng năm trời đẹp nắng, Michael và Nancy cùng dắt xe đạp ra sân.Mái tóc Nancy lóng lánh, nàng nhìn...

  • Hoàng Đế Của Ta - Nhất Lê
    Hoàng Đế Của Ta - Nhất Lê

    Truyện ngắn Zhihu – Tác giả NHẤT LÊThể loại: 1vs1, Cổ Đại, ĐOẢN VĂN, HEGiới thiệuNăm Cảnh Đức thứ mười ba, lễ cập kê của trưởng tỷ nhà...

  • Chồng Tui Biết Hô Mưa Gọi Gió
    Chồng Tui Biết Hô Mưa Gọi Gió

    CHỒNG TUI BIẾT HÔ MƯA GỌI GIÓTác giả: 狐狸大王驾到Edit: Anmy | Elena - Beta: MộcGiới thiệu:Kết hôn được một năm, chồng tôi chưa bao giờ lộ...

  • Chuyện Lạ Dân Quốc
    Chuyện Lạ Dân Quốc

    LỜI DẪNMột tiên hồ mang hình người đã tu luyện ngàn năm như y, mọi nhân gian thế sự coi như đều đã chứng kiến qua hết.Vậy nên, lòng tin...

  • Si Mê
    Si Mê

    Tên truyện: Si mêTên Hán Việt: Si luyếnTác giả: Mây Lạnh Tuyết ChiềuThể loại: Nguyên tác, Ngôn tình, Hiện đạiBiên tập: WenHiệu đính:...

  • Thâu Bất Tẩu Đích Bảo Thạch
    Thâu Bất Tẩu Đích Bảo Thạch

    Thế loại: Đam mỹ, võng du, 1×1, anh tuấn công bình phàm thụ, ấm áp, HETình trạng bản gốc: Hoàn 11 chươngEdit: Farm, Mèo Ngố.Beta: Tiểu...

  • Nhuỵ Quang - Du Di
    Nhuỵ Quang - Du Di

    NHUỴ QUANGTên gốc: 他说房产证上写我名字Hán Việt: Tha thuyết phòng sản chứng thượng tả ngã danh tựTác giả: Du DiSố chương: 36 chương Thể...

  • [Ngưu - Yết] Yêu Em Đi Anh
    [Ngưu - Yết] Yêu Em Đi Anh

    Thể loại: Truyện teen, nữ truy nam, sủngNam phúc hắc nữ ôn nhu? chuyện này là xưa rồi.Nếu đã bị vị hôn phu chưa từng gặp mặt hôn thì đã...

  • Bên Đây Mưa Bụi, Bên Kia Rực Rỡ
    Bên Đây Mưa Bụi, Bên Kia Rực Rỡ

    Đại mạc khói lửa mịt mùng, người ngựa nhốn nháo.Lúc tay ăn chơi nhất Tây Chiếu gặp phải thám tử ngốc nhất thiên hạ thì trời đã định họ...