Xuyên Không Lầm Chỗ, Mong Đại Nhân Tha Mạng

Chương 22

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Tên thủ lĩnh sơn tặc này họ Phương, dẫn theo mấy chục huynh đệ từ Cam Túc kéo đến, trên đường về lại nghe tin Đại tướng quân Kỵ binh đang dẫn quân thần tốc ngàn dặm tiến về kinh thành, đành phải rẽ sang hướng đông bắc lánh nạn.

Đến Sơn Hải Quan, còn chưa kịp chỉnh đốn nghỉ ngơi, lại đúng lúc phía bắc nổ ra chiến sự, bị quân trấn giữ Liêu Đông cưỡng ép nhập ngũ, lăn lộn thế nào lại thành lính chính quy.

Dọc đường đi, thiên tai, nhân họa, nạn đói, giặc loạn bốn phương, thổ phỉ, lưu dân… không ngừng nổi lên.

Ta như một con châu chấu bị tròng vào cổ, bị số phận vùi dập đến mức muốn sống không xong, muốn c.h.ế.t không được.

Gặp không ít kẻ xấu, nhưng cũng có nhiều người tốt.

Cười và khóc đều nuốt vào lòng, con người cũng trở nên khoáng đạt hơn nhiều.

Chớp mắt đã ba năm trôi qua.

“Cừu thúc, lại thêm hai bát đại đao mì!”

Món mì này chính là trấn doanh chi bảo của quân ta.

Mì được nhào với nước tro kiềm, từng lớp xếp chồng, dày gần nửa tấc, phải dùng đến đại đao dài ba thước, nặng ba mươi cân mới có thể chặt đứt.

Lại thêm một muôi thịt bằm rưới lên, hừm, thơm đến nỗi không thể tả!

Không phải hán tử cường tráng thì chẳng thể nhào nổi bột, cũng chẳng thể vung nổi đao.

Bọn đầu bếp đều cởi trần mà làm, mồ hôi nhỏ giọt, hơi nóng từ bếp bốc lên cuồn cuộn, hun đến nỗi ta phải híp mắt đầy thỏa mãn.

Một đám binh sĩ bưng bát chen chúc vây quanh bàn ta, vểnh tai nghe ta hàn huyên. Dù sao doanh trướng của chủ tướng không có lệnh thì không ai được tự tiện ra vào, trừ ta – kẻ mang danh quân y, có thể lui tới không bị bó buộc.

À, phải rồi, quên nói, giờ ta cũng có chút tiền đồ, đã làm đến chức quân y rồi.

“Mì đến đây!”

Cừu thúc bê hai bát mì lại, ta liếc mắt nhìn, thấy ngoài thịt bằm còn có thêm mấy lát thịt lừa kho tàu, thơm đến mức khiến ta ngây ngất.

“Dư nương tử, đám tù binh bắt được hôm trước, đều đã chữa khỏi rồi chứ?”

Ta đáp: “Chữa thì có chữa, nhưng chỉ giữ được nửa cái mạng thôi. Tướng quân không cho ta dùng thuốc cho bọn chúng, thuốc trong quân có hạn, phải để dành cho người nhà ta trước.”

Một tiểu binh bên bàn cảm khái: “Cũng không biết trận chiến này đến bao giờ mới chấm dứt, giờ sắp sang đông rồi, năm ngoái lạnh c.h.ế.t biết bao người, quân lương vẫn còn thiếu đây này.”

Thấy bầu không khí có vẻ ảm đạm, ta vội tiếp lời: “Quân lương rồi sẽ có thôi! Tướng quân nói triều đình giờ có tiền rồi, tháng này sẽ chuyển đến một lượng lớn lương thực, dầu, muối, thịt cá, để chúng ta có một cái tết đàng hoàng!”

“Thật sao?!”

Phương tiểu tướng quân quát: “ Dư tỷ ta đã nói, thì một lời như đinh đóng cột, còn giả được sao?”

Chúng nhân cười vang.

Mì dai mà nước sốt lại mặn, ta phải thêm hai muôi nước mì mới nuốt trôi, hơi nóng bốc lên từ bát mì mờ mịt, làm mắt ta cũng thấy cay cay.

Nơi này là trấn Liêu Đông, một trong chín trọng trấn biên thùy của thịnh triều. 

Phía đông giáp sông Áp Lục, phía tây thông Quan Sơn Hải. 

Năm ấy, tiên đế băng hà đột ngột, triều cục chao đảo. 

Man di Đạt Đát phương bắc hay tin, liền tích lũy đại quân, liên tục công kích biên quan. 

Bốn vạn cựu binh đóng ở Liêu Đông gần như c.h.ế.t sạch. 

Đám người chúng ta về sau đều là binh lính chiêu mộ từ sáu tỉnh phương bắc.

Thời loạn thế, quân chính quy chẳng được mấy ai, kẻ bị cưỡng bắt tòng quân phần lớn là sơn tặc, lưu khấu, dân chạy nạn, thậm chí có cả trọng phạm bị lưu đày. 

Trải qua hai năm huấn luyện, c.h.é.m g.i.ế.c không ngừng, đội ngũ mới dần có dáng dấp của một đạo quân. 

Ta nhờ biết chữ, biết tính toán sổ sách, chẳng bao lâu đã thành tâm phúc bên cạnh tướng quân.

Lại nhờ khoảng thời gian chữa thương cho Hựu Niên mà học được chút ít y thuật về ngoại thương, cuối cùng có thể tiến vào quân y doanh, coi như có được danh phận chính thức trong quân. 

Ta mất tin tức của Hựu Niên. 

Nghe nói phế thái tử đã liên thủ cùng thế gia, đoạt lại ngôi báu. 

Nghe nói gian đảng làm loạn cùng hoạn quan cướp đi tám trăm vạn lượng bạc của quốc khố, chạy một mạch về phương nam. 

Bạc rơi vào dân gian, khiến giá lương thực tăng vọt, nhiều bách tính hóa thành lưu dân, nhiều lưu dân lại biến thành đạo tặc.

Tướng quân dẫn theo chúng ta tiến vào quan nội thu gom lương thực, cũng che chở bách tính nơi này. 

Trận cướp pháp trường chấn động giang hồ năm đó, giữa thời cuộc rối ren, chẳng để lại chút dấu vết nào.

Thậm chí chẳng ai biết chuyện ấy đã từng xảy ra.

Mỗi lần gặp thương nhân từ kinh thành tới, ta đều lao đến hỏi: 

“Từng nghe qua thế tử của vương phủ, biểu tự ‘Hựu Niên’ chưa?” 

Nhưng dân thường sao biết được biểu tự của hoàng tộc? Ta sốt ruột vội vã nói: 

“Chính là vị thế tử từng bị giam trong thiên lao ấy!”

Thương nhân lắc đầu: 

“Riêng kinh thành đã có hơn mười vị thân vương, tân đế lên ngôi lại phong thêm tám vị dị tính vương nữa. Những vị vương gia này đều tận trung báo quốc, ai mà chẳng từng ngồi qua thiên lao chứ?”

“Còn về thế tử ấy à? Sống hay chết, tranh đoạt ngôi vị hay bị phế truất, bốn bàn tay cũng đếm không xuể.”

“Thiên hạ đại loạn, nơi nơi tạo phản, khắp chốn người chết. Lưu khấu chặn đường cướp bóc, thổ phỉ hoành hành vơ vét của cải, quan gia chiếm đất. Bách tính vung cuốc tụ thành bè đảng, xem khởi nghĩa là niềm vinh quang.”

“Một bài đồng d.a.o đã lan truyền khắp thiên hạ, ngươi đoán xem hát thế nào?”

‘Hoàng đế thay phiên làm, năm nay đến lượt nhà ta!’

“Đúng lúc cần người, hoàng thượng chật vật xoay sở, những hoàng tôn còn sống đều bị phái ra cầm binh trấn áp phản quân, dẹp yên lưu khấu rồi.”

Ta m.ô.n.g lung nhìn về hoang mạc Quan Nội, vàng bụi cuồn cuộn. Từ trước đến giờ ta vẫn chẳng hiểu, vì sao cổ nhân lại viết những bài thơ biệt ly bi thương đến thế.

Thì ra có những người chỉ cần xoay người rời đi, lần sau gặp lại đã chẳng biết là khi nào.

Ta chỉ có hai cánh tay gầy guộc, một thân xác thịt tầm thường, chẳng có gan dạ để rong ruổi giữa loạn thế. 

Được quân doanh che chở, có cơm ăn có nước uống, đã là may mắn.

Vịt Bay Lạc Bầy

Ta hướng về vầng trăng dập đầu một cái.

Hựu Niên à, cầu chúc ngươi vạn sự bình an.

Bên cạnh, tiểu tướng quân Phương Thế Hữu tựa vào nữ tường, hừ một tiếng: “Ai suốt ngày miệng nói ‘không tin thần phật’, sao bây giờ lại cúi đầu bái nguyệt thế kia?”

“Cầu cho ai đó hả? Tình lang của ngươi à?”

Ta cười, giơ tay nện một quyền lên vai hắn, rồi vỗ mở vò rượu, uống một hớp, say một phần.

Ngẩng nhìn trời, ta lẩm bẩm:

“Là một người rất, rất tốt.”

Phương Thế Hữu khẽ cười giễu: “Còn ‘rất tốt’ nữa à? Trong mắt ngươi làm gì có kẻ xấu?”

Mấy huynh đệ đứng gác xung quanh đều bật cười.

Nói cũng lạ, đám sơn hào thổ phỉ năm nào, giờ đã thành huynh đệ cùng vào sinh ra tử.

Mà tên đại vương cướp từng bắt ta năm ấy, chính là cái gã Phương Thế Hữu này đây.

Dựa vào võ nghệ cao cường, hắn thăng quan còn nhanh hơn ta, giờ đã là tiểu tướng quân ngũ phẩm rồi.

Truyện full

  • Tây Giang Cẩn Nguyệt
    Tây Giang Cẩn Nguyệt

    Thể loại: Dân quốc, Ngược…Chồng tôi là chiến sĩ một lòng hướng về tổ quốc, sẵn sàng dùng trái tim chân thành để cứu lấy dân tộc vào lúc...

  • Ngược Mị Nhẹ Nhẹ Thôi Được Không?
    Ngược Mị Nhẹ Nhẹ Thôi Được Không?

    Người dịch: CụtBạn nghĩ như thế nào khi chính mình được trãi nghiệm trong chính các tác phẩm của mình. Vậy mà Tô Hữu Điềm lại được cơ...

  • Lãng Tích Hương Đô
    Lãng Tích Hương Đô

    Giới Thiệu Truyện - Nếu các bạn đã nhàm chán với những nhân vật hư hỏng, nghịch ngợm hoặc xã hội đen trong các truyện đô thị, nếu đã...

  • Anh Mất Em Rồi Sao?
    Anh Mất Em Rồi Sao?

    Tác giả: Green Sâu RómThể loại: Truyện Teen, khác...Giới thiệu:Tình yêu vốn dĩ là 0,5+0.5=1. ko phải 1+1=2. Đã là yêu thì phải có tin...

  • Vũ Pháp Vũ Thiên
    Vũ Pháp Vũ Thiên

    Một kẻ xuyên việt với một bộ công pháp bá đạo cùng đan điền biến dị cực phẩm!Nhân vật chính thuộc loại có chút hèn mọn vô sỉ, lại có...

  • Thâu Trọn Gió Xuân
    Thâu Trọn Gió Xuân

    Vân Phỉ những tưởng cô là người hạnh phúc nhất trên thế gian này. Cô có một gia đình đầm ấm và bề thế tại nước Sở, cha cô hết sức oai...

  • Hẹn Yêu
    Hẹn Yêu

    Tên gốc: Passion's PromiseBuổi sáng tháng năm trời đẹp nắng, Michael và Nancy cùng dắt xe đạp ra sân.Mái tóc Nancy lóng lánh, nàng nhìn...

  • Hoàng Đế Của Ta - Nhất Lê
    Hoàng Đế Của Ta - Nhất Lê

    Truyện ngắn Zhihu – Tác giả NHẤT LÊThể loại: 1vs1, Cổ Đại, ĐOẢN VĂN, HEGiới thiệuNăm Cảnh Đức thứ mười ba, lễ cập kê của trưởng tỷ nhà...

  • Chồng Tui Biết Hô Mưa Gọi Gió
    Chồng Tui Biết Hô Mưa Gọi Gió

    CHỒNG TUI BIẾT HÔ MƯA GỌI GIÓTác giả: 狐狸大王驾到Edit: Anmy | Elena - Beta: MộcGiới thiệu:Kết hôn được một năm, chồng tôi chưa bao giờ lộ...

  • Chuyện Lạ Dân Quốc
    Chuyện Lạ Dân Quốc

    LỜI DẪNMột tiên hồ mang hình người đã tu luyện ngàn năm như y, mọi nhân gian thế sự coi như đều đã chứng kiến qua hết.Vậy nên, lòng tin...

  • Si Mê
    Si Mê

    Tên truyện: Si mêTên Hán Việt: Si luyếnTác giả: Mây Lạnh Tuyết ChiềuThể loại: Nguyên tác, Ngôn tình, Hiện đạiBiên tập: WenHiệu đính:...

  • Thâu Bất Tẩu Đích Bảo Thạch
    Thâu Bất Tẩu Đích Bảo Thạch

    Thế loại: Đam mỹ, võng du, 1×1, anh tuấn công bình phàm thụ, ấm áp, HETình trạng bản gốc: Hoàn 11 chươngEdit: Farm, Mèo Ngố.Beta: Tiểu...

  • Nhuỵ Quang - Du Di
    Nhuỵ Quang - Du Di

    NHUỴ QUANGTên gốc: 他说房产证上写我名字Hán Việt: Tha thuyết phòng sản chứng thượng tả ngã danh tựTác giả: Du DiSố chương: 36 chương Thể...

  • [Ngưu - Yết] Yêu Em Đi Anh
    [Ngưu - Yết] Yêu Em Đi Anh

    Thể loại: Truyện teen, nữ truy nam, sủngNam phúc hắc nữ ôn nhu? chuyện này là xưa rồi.Nếu đã bị vị hôn phu chưa từng gặp mặt hôn thì đã...

  • Bên Đây Mưa Bụi, Bên Kia Rực Rỡ
    Bên Đây Mưa Bụi, Bên Kia Rực Rỡ

    Đại mạc khói lửa mịt mùng, người ngựa nhốn nháo.Lúc tay ăn chơi nhất Tây Chiếu gặp phải thám tử ngốc nhất thiên hạ thì trời đã định họ...