Xin Chào, Chu Tiên Sinh!

Chương 3

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Editor: Gà - LQĐ

Khương Hiểu sững sờ khoảng năm sáu giây, mới phản ứng kịp bản thân vừa mới sẵng giọng. Cô vội vã đứng lên, lễ phép quy củ kêu một tiếng: "Chu tổng, chào buổi tối."

Chu Tu Lâm nheo mắt: "Đến với ai à?"

Tuy Khương Hiểu nhìn thấy anh thì hơi ngoài ý muốn, nhưng cô cũng xem như hiểu rõ. Hiện giờ Triệu Hân Nhiên là ngôi sao mới mà công ty muốn nâng đỡ, sau này sẽ càng thường xuyên tham gia những hoạt động như vậy, tiếp xúc với Chu Tu Lâm cũng sẽ càng ngày càng nhiều. "Đêm nay Hân Nhiên muốn bay đến thành phố B, đồ sạc và thuốc đều bỏ ở nhà rồi."

Chu Tu Lâm thấy sắc mặt cô hơi mỏi mệt, hỏi: "Vì sao muốn đến đây một chuyến? Không đi cùng cô ấy?"

Khương Hiểu lắc đầu, ánh mắt lóe ra: "Tôi xin nghỉ phép nửa tháng, muốn về nhà xử lý một chút việc."

Chu Tu Lâm đã xem qua tư liệu của cô, nhà của Khương Hiểu ở trấn nhỏ phía bắc của Tấn Thành, mẹ chết sớm, ba là một họa sĩ, hàng năm luôn ở ngoài. Trung khảo cô thi vào trường số 1 Tấn Thành, cao nhất cô ở nhà dì cô một năm, sau này cả nhà dì cô đi Canada định cư, nên cô đã ở nội trú. Anh gật đầu, tỏ vẻ sáng tỏ. "Tôi bảo Tưởng Cần gọi cho cô ấy nhé."

"Đừng." Khương Hiểu vội vã kêu, sắc mặt rối rắm.

Chu Tu Lâm nhìn cô, biết rõ còn cố hỏi: "Sao thế?"

Khóe môi Khương Hiểu khẽ nhúc nhích, bảo trợ lý Tưởng Cần gọi cho Triệu Hân Nhiên, có lẽ vị trí trợ lý này của cô cũng không cần tiếp tục rồi. Nhưng vẫn khó thể mở lời với Chu Tu Lâm. "Chu tổng, thế sẽ làm phiền ngài đấy."

"Tôi không thấy phiền, chỉ là một cuộc điện thoại mà thôi."

Khương Hiểu im lặng không nói, lại nhíu mày. Chẳng lẽ anh không biết tâm tư của cô?

Chu Tu Lâm ra vẻ nghiêm trang, làm cô giận đến nghiến răng.

"Chu tổng, có thể xem như chúng ta không quen biết, giống như trước đây được không." Từ trước đến nay Khương Hiểu đã quen có gì nói thẳng, cô càng nói càng lúng túng. Mấy ngày nay, cô rất băn khoăn.

Cô nói chuyện đêm đó cho Lâm Vu, Lâm Vu chỉ nói hai từ:

Đồ điên.

Vì yêu mà điên.

Cô biết Lâm Vu không thật sự mắng cô, mà vì thương cô.

Người ngoan ngoãn mà cố chấp đến phát điên, luôn làm cho người ta bất ngờ.

Mười sáu tuổi đến giờ, Chu Tu Lâm là giấc mộng thời thiếu nữ của cô.

Cái tên mà cô viết trong nơi kín đáo nhất của nhật ký.

Cô vẫn cho rằng anh là người cả đời này cô không thể yêu, nhưng không ngờ cô có cơ hội gần anh như vậy.

Nên cô đã xúc động một lần, vì thế mà làm kế hoạch của cả cuộc đời trở nên hỗn loạn.

Thật ra, cô không biết chút gì về Chu Tu Lâm. Cô chỉ biết, nhà anh có tiền, anh có vẻ ngoài, học giỏi, thành tích thể thao tốt. Một đường đi đến, anh luôn ở nơi rực rỡ nhất trong đám người.

Có lẽ, cô thích anh, lúc ban đầu chỉ vì vẻ ngoài đẹp đẽ của anh.

Chủ nhiệm lớp trung học thường nói, ước mơ nhất định phải có. Ước mơ lúc đó của cô chính là, gả cho Chu Tu Lâm. Thiếu nữ hoài xuân, luôn không thực tế.

Cô dựa vào ước mơ không thực tế này, nỗ lực, thi lên đại học, sau này chuyển qua chuyên ngành.

Nhưng ước mơ dù sao cũng chỉ là mơ ước thôi.

Khương Hiểu phiền chán: "Chu tổng, tôi không quấy rầy ngài nữa."

Vừa dứt lời, phía trước truyền đến một giọng nói khác.

"Tu Lâm, sao anh còn chưa đi nữa?" Mạc Dĩ Hằng đi đến, kinh ngạc phát hiện Chu Tu Lâm đang nói chuyện với một cô gái xa lạ.

Chu Tu Lâm quay đầu quét mắt nhìn anh ta một cái: "Cậu đi trước đi, tôi còn có chút việc."

Sao Mạc Dĩ Hằng có thể đi chứ, quen biết Chu Tu Lâm lâu như vậy, lần đầu tiên anh ta nhìn thấy Chu Tu Lâm nói chuyện với một cô gái lâu như thế, đương nhiên ngoại trừ Chu Nhất Nghiên. Anh ta nhiệt tình chào hỏi Khương Hiểu: "Hi, xin chào, Mạc Dĩ Hằng."

Khương Hiểu tỏ vẻ giải quyết việc công, biểu cảm vừa đúng: "Xin chào, anh Mạc, tôi là trợ lý của Triệu Hân Nhiên."

"Triệu Hân Nhiên - -" Mạc Dĩ Hằng ngốc lăng."Tôi còn tưởng cô là người mới của Tu Lâm chứ."

Khương Hiểu thoáng cười: "Mong quan tâm nhiều hơn."

Mạc Dĩ Hằng cũng cười: "Đương nhiên. Tôi vừa mới thêm wechat của cô Triệu, ánh mắt của tổng giám đốc Chu các người thật tốt, luôn có thể đào được người mới có tiềm lực." Từ trước đến nay anh ta rất có nhân duyên với phái nữ, rất biết tán gẫu với con gái. Ai nói chuyện với anh ta đều không bị áp lực. Đương nhiên Mạc Dĩ Hằng cũng có thẩm mỹ tiêu chuẩn, có thể nói chuyện với anh ta, đều là đại mỹ nữ.

Chu Tu Lâm im lặng đứng một bên, anh hứng thú đánh giá Khương Hiểu, lúc này cô lấy thân phận trợ lý mười phần, biết cách nắm cơ hội cho nghệ sĩ của mình.

Hoa Hạ có trợ lý như vậy, là phúc khí của minh tinh, cũng là phúc khí của anh.

Mạc Dĩ Hằng nhận điện thoại rồi rời đi, khi rời đi anh cho Khương Hiểu một tấm danh thiếp của mình.

Khương Hiểu nhận lấy, mang theo vài phần ngượng ngùng, nói: "Anh Mạc, thật có lỗi, tôi chưa có danh thiếp."

Mạc Dĩ Hằng bỡn cợt nhìn Chu Tu Lâm: "Chu tổng, tôi đề nghị Hoa Hạ nên chủ động in danh thiếp cho nhân viên."

Trên mặt Chu Tu Lâm luôn không có biểu cảm gì: "Ý kiến của cậu tôi sẽ xem xét."

Chờ Mạc Dĩ Hằng rời đi, Chu Tu Lâm hỏi Khương Hiểu: "Trợ lý đều giống em vậy sao?"

Khương Hiểu hiểu rõ ý của anh: "Trợ lý cũng là người có mục tiêu sống."

"Ví như?"

Mặt mày Khương Hiểu trong veo, có chút do dự, vẫn ăn ngay nói thật: "Tôi muốn làm người đại diện kim bài (người đại diện vàng)." Mọi người đều biết, vinh quang sau lưng minh tinh, tất nhiên không thể thiếu người đại diện, người đại diện ưu tú rất quan trọng trong việc phát triển của minh tinh. Hiện giờ người đại diện lợi hại nhất trong điện ảnh và truyền hình Hoa Hạ là Trương Du, một tay đưa Trình Ảnh đến địa vị bây giờ. Trình Ảnh 27 tuổi có thể hái được vòng nguyệt quế của diễn viên, không thể không nói phải nhờ năng lực và nhân mạch của Trương Du, dù sao hợp tác cần cô đi bắt cầu dắt mối.

Chu Tu Lâm không nhịn được cười một tiếng. Hai mươi hai tuổi, mới vừa vào xã hội, đầy hoài bão, tràn ngập nhiệt tình. "Con đường này không dễ dàng."

"Tôi biết." Cô bỗng cười, lộ ra cái răng khểnh bên phải, rất đáng yêu. "Tôi cho bản thân mình ba năm."

"Xem ra em không chuẩn bị ở Hoa Hạ dài hạn rồi."

"Không không không - -" Tuy đây là sự thật, ngài cũng không cần nói thẳng ra như vậy đâu. Bọn họ vòng đi ăn máng khác thế này đã nhìn quen từ lâu lắm rồi.

Chu Tu Lâm nhìn cô chằm chằm, mặt mày phủ ý cười.

Khương Hiểu vội ho một tiếng: "Chu tổng, tôi không phải loại người như vậy."

"Loại người như vậy?"

"Vong ân phụ nghĩa đấy, tôi trưởng thành ở Hoa Hạ, không phải vạn bất đắc dĩ, tôi sẽ không chạy lấy người."

"Tôi đây cũng không thể để ‘Vạn bất đắc dĩ’ này xuất hiện." Anh không muốn đả kích cô, dựa vào điều kiện của cô, ba năm e rằng không hoàn thành xong mục tiêu này.

Khương Hiểu hơi kinh ngạc, nhưng cũng không nghĩ nhiều.

Cứ thế không nói gì, không khí thoải mái, làm sự căng thẳng của cô dần dần biến mất, đáy lòng không hiểu sao cảm thấy an tâm và bình thản.

Nếu không có đêm kia, có lẽ bọn họ sẽ không thể cùng xuất hiện.

Có lẽ như vậy cũng không tệ, có thể cùng người mình thích, trò chuyện đôi câu, cũng không mất đi sự vui vẻ. Vô dục vô cầu, có lẽ là một sự an bày khác.

Khương Hiểu nhìn thời gian, đã đợi nửa tiếng rồi. Chu Tu Lâm không chủ động đi, cô có chút khó xử, lại không thể đuổi anh đi. Đêm nay cô còn chưa ăn cơm, từ ký túc xá đến nhà trọ của Triệu Hân Nhiên, rồi từ nhà trọ đến khách sạn, lăn lộn giày vò hai tiếng, cả người vừa đói vừa mệt.

Lúc này người phục vụ lấy hai tách cà phê mang sang bàn cách vách, bình thường vị cà phê tinh khiết và thơm, bây giờ cô ngửi thì trong bụng cứ cuồn cuộn. Dù cô cố gắng chịu đựng, nhưng vẫn không nhịn được cảm giác ghê tởm này.

Khương Hiểu đột nhiên che miệng, vẻ mặt kinh ngạc. "Chu tổng, ngại quá, tôi say xe, vào toilet một chút."

"Khương Hiểu - - "

Chu Tu Lâm đứng tại chỗ, ánh mắt yên lặng như biển sâu.

Thật lâu sau vẫn không thấy Khương Hiểu ra khỏi toilet, Chu Tu Lâm xoay người ra đại sảnh.

Tài xế đã chờ anh ở ngoài rất lâu: "Tiên sinh - - "

"Đến khách sạn Hoa Hạ." Anh ngồi ở ghế sau, nhắm mắt lại, đầu óc còn hiện ra một màn vừa rồi ở khách sạn. Khương Hiểu cao 165, khung xương nhỏ nhắn, thật ra cô thuộc loại gầy. Quần áo của cô luôn có vẻ hơi rộng rãi, cũng không biết do mua quần áo lớn, hay luôn mặc kiểu dáng này. Chu Tu Lâm nhớ đến một năm trước, anh đến studio thăm Trình Ảnh. Lúc đó cô đã ở studio. Giữa ngày hè, thời tiết rất nóng, 41.2 độ, diễn viên đóng phim cổ trang mặc rất nhiều, kiểu tóc phức tạp, cả người phải đặc biệt chịu tội. Đương nhiên nhóm trợ lý cũng vô cùng vất vả, bung dù, quạt gió, bưng trà dâng nước. Khương Hiểu vẫn yên lặng bật dù, theo Chu Tu Lâm đi qua, mãi cho đến khi rời đi, các cô ấy ở đàng kia, lúc đó theo sát gót giúp diễn viên một tay bung dù, một tay quạt gió.

Ngày đó cô mặc một bộ váy liền kiểu cổ màu trắng, váy dài đến lòng bàn chân. Khi đó tóc cô dài, giữ đến eo, tóc rất mềm, hoàn toàn rối tung. Cô đứng ở đó, không hề có vẻ mất kiên nhẫn. Thần sắc thản nhiên, làn da trong suốt trắng sáng dưới ánh mặt trời, giữa lông mày lộ ra điềm tĩnh và cứng cỏi, làm người ta không hiểu sao muốn nhìn thêm vài lần.

Bởi vì anh nhiều lần nhìn thoáng qua, Trình Ảnh thuận thế nhìn theo. "Cô bé này đã đến đây một tuần rồi, thật sự có thể chịu đựng."

"Rất ít khi nghe cô khen ai. Cô muốn qua lại sao?"

"Thật sự không có. Cô ấy vẫn là học sinh, nhưng cô ấy tuyệt sẽ không như thế."

Chu Tu Lâm cười một tiếng, thu hồi tầm mắt, lên xe, rời khỏi phim trường.

Một năm sau, không ngờ anh lại gặp được cô, cô đã thành công được công ty xếp làm trợ lý cho người mới Triệu Hân Nhiên. Chu Tu Lâm không thể không thừa nhận, anh đoán không ra suy nghĩ của Khương Hiểu.

Hồi lâu, anh lấy điện thoại ra, trầm giọng nói: "Tra tình hình gần đây của Khương Hiểu."

Khương Hiểu lấy tốc độ nhanh như bay chạy vào toilet. Chờ cô nôn xong, cả người mất sức chống lên bồn rửa tay. Cô cầm điện thoại nhanh chóng lướt Baidu - - mang thai bao lâu sẽ có phản ứng.

Trên mạng viết rành mạch, cô càng xem càng lo lắng.

Đây là lần đầu tiên cô xuất hiện phản ứng mang thai, chẳng lẽ nhìn thấy Chu Tu Lâm Tâm nên bị kích thích vì thế mới có phản ứng trước thời hạn sao?

Mầm móng nhỏ này và ba bé có cảm ứng tâm linh rồi hả? Nhanh như vậy đã vội vã bắt đầu động đậy rồi ư?

Khương Hiểu dùng nước lạnh vỗ vỗ mặt, nhìn mình trong gương, cô khẽ thở dài. Cô vẫn cảm thấy, làm cha mẹ, khi quyết định sinh đứa con ra, vậy phải phụ trách cho đứa bé. Nếu không thể cho bé một gia đình hoàn chỉnh, thì không nên lựa chọn sinh nó ra.

Cô nghĩ, cô không thể kéo dài thêm nữa rồi.

Chậm nhất là ngày mai vậy.

Truyện full

  • Lung Linh Như Nước
    Lung Linh Như Nước

     Yêu vốn dĩ là tình cảm xuất phát từ hai người khác giới nhưng mấy ai có thể hiểu được một tình yêu đúng nghĩa?...

  • Sếp Ta Thực Ôn Nhu
    Sếp Ta Thực Ôn Nhu

    Truyện Sếp Ta Thực Ôn Nhu của tác giả Anchan là hệ liệt cuối cùng sau tác phẩm Sếp Ta Mặt Dày Vô Đối . Cô được anh ta giải cứu bởi tên...

  • Tôi Là Đạo Sĩ
    Tôi Là Đạo Sĩ

    Đ, một thanh niên vô công rồi nghề, hắn sống ngày nào hay ngày đó không có lý tưởng, cho đến một một hôm cuộc đời như rẽ sang bước...

  • Zeref Ở Thế Giới PoKéMon
    Zeref Ở Thế Giới PoKéMon

    Tác Giả: Li Nekko ( Aka ??? Mèo)Thể loại: phiêu lưu, khác..Giới thiệu:Một ma pháp mạnh mẽ nhất của Fairy Tail sống lại ở thế giới...

  • Hi, Kiểm Sát Trưởng Đại Nhân
    Hi, Kiểm Sát Trưởng Đại Nhân

    Tác giả: Bằng Y Úy NgãThể loại: Hiện đại, hắc đạo, công sủng thụ, ấm áp, HECouple: Triệu Mạt Thương x Thương Mặc, Lệnh Hồ Huyên x...

  • Nương Tử Uy Vũ
    Nương Tử Uy Vũ

    Tác phẩm: Nương tử uy vũTác giả: Mèo ăn cá gỗThể loại: Cổ đại, hài hước, sinh con, nữ giả nam trang, HE.Độ dài: 15 chương + 2 phiên...

  • Liệp Bộ
    Liệp Bộ

    Editor: Hoại BăngBeta: Den ShìThể loại: Hiện đại, trinh thám, Conan đồng nhân, 1×1, phúc hắc biến thái bá đạo cường công x thông minh...

  • Dây Dưa Với Đêm Xuân - Mang Li
    Dây Dưa Với Đêm Xuân - Mang Li

    Tác giả: Mang LiTran / Editor: AI_Bơ Beta: AI_Forget me notThể loại: Gương vỡ lại lành, Song hướng yêu thầm, Hiện đạiĐộ dài: 124Giới...

  • Provence Đợi Chờ
    Provence Đợi Chờ

    Provence đợi chờTác giả: Mạch Tàn HềĐộ dài: 5 chươngThể loại: hiện đại, học đườngRaw: Yên YênChuyển ngữ: GalanthusBiên tập: IrisGiới...

  • Dance With The Devil
    Dance With The Devil

    Dark-Hunter #3Thể loại: Lãng mạnNgười dịch: n.vi24NEW ORLEANSSAU LỄ HỘI MARDI GRASZarek ngả lưng ra sau ghế khi chiếc trực thăng cất...

  • Phục Kích Ái
    Phục Kích Ái

    Thể loại: Đô thị tình duyên, hào môn thế gia, tình hữu độc chung, trướng thiên nhược thấtEditor: Shiroinu980Nhân vật chính: Lý Thiên...

  • Phong Lâu Quái Đàm - Cố Sự Âu
    Phong Lâu Quái Đàm - Cố Sự Âu

    Vào xuân, khu nhà của chúng tôi bị phong tỏa.Sau khi phong tỏa, ban quản lý tài sản thông báo những quy tắc khá kỳ lạ:Mà tôi chính là...

  • Tiểu Hoàng Không Phải Tiên
    Tiểu Hoàng Không Phải Tiên

    Converter: Ruby_0411 (tangthuvien)Edit: bttranTừ thủa khai thiên lập địa cho đến nay, làm sao chỉ có phượng hoàng nàng là không hay...

  • Này! Tôi Sẽ Không Kết Hôn Với Anh Đâu!
    Này! Tôi Sẽ Không Kết Hôn Với Anh Đâu!

    Cô, Lâm Gia Nguyệt, 20 tuổi đã làm chủ công ty tin học, 25 tuổi., biến nó trở thành một trong những công ty lớn thứ nhì nước! Giàu có,...

  • Không Khép Được Chân - A Phì A
    Không Khép Được Chân - A Phì A

    Những năm 80.Kiếp trước Từ Nhuyễn bị gia đình ép hôn, gả cho Quý Trình, một vị quân nhân cùng thôn. Cô tin vào lời nói bậy bạ của bạn...