Vưu Vật - Nhị Hỉ

Chương 95: Không nỡ

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Đàn ông hiểu rõ đàn ông nhất.

Dù là Châu Dị không trả lời mà hỏi ngược, Thường Bác cũng đoán được ít nhiều đáp án.

Châu Dị với Khương Nguyên không thù không oán, cái duy nhất kết nối liên kết họ chính là chút chuyện quan hệ nam nữ.

Anh tự dưng lại bận tâm đến chuyện của cô như vậy, ngoài thích ra thì chẳng còn gì để giải thích được nữa.

Chẳng thể nào là vì ăn no không có việc làm được.

Nghĩ thông suốt những điều đó, thì những căng thẳng ban đầu của Thường Bác không còn nữa, anh chậm rãi ngồi xuống.

"Điều Sếp Châu muốn biết... e là tôi không thể nói."

Châu Dị ánh mắt thâm sâu, không nhận ra được là vui hay giận. Anh dụi tàn thuốc vào gạt tàn trước mặt.

"Thái độ kiên quyết vậy à?"

Thường Bác cười cười.

"Là bạn bè, tôi không thể đâm sau lưng bạn được, cũng không thể đâm hai bên sườn bạn."

Thường Bác dứt lời, thấy Châu Dị nhìn anh không chớp mắt, lại nói:

"Sếp Châu, tôi với Khúc Tích sẽ không nói gì đâu. Thực ra anh nên cảm thấy vui, chí ít thì chứng minh Khương Nghênh kết bạn không tồi."

Châu Dị cười nhạt.

"Cậu biết chơi tâm lý chiến với tôi ghê."

"Đây không phải là tâm lý chiến, là sự thật."

Nhìn thấy Thường Bác có thái độ như vậy, Châu Dị hoàn toàn đoán ra được chuyến đi này không có hiệu quả.

Nếu Thường Bác và Khúc Tích không phải bạn của Khương Nghênh, có khi anh còn có thể sử dụng vài thủ đoạn rồi.

Nhưng hai người này lại là bạn thân nhiều năm của Khương Nghênh, nên anh không thể làm chuyện đâm dao sau lưng cô.

Châu Dị im lặng không nói, nhưng Thường Bác lại ngồi trên sô pha, lạnh sống lưng.

Anh không biết lúc này Châu Dị đang nghĩ gì, nhưng anh rất rõ là Châu Dị không phải là người dễ đánh lừa.

Anh từng nghe Khương Nghênh nói những thủ đoạn trừng trị người khác của Châu Dị. Nghe nói vài năm trước Châu Diên cài cắm người ở bên cạnh anh, sau khi bị Châu Dị phát hiện, đã trực tiếp ném người ta xuống sông.

Không dìm chết, mà cứ dìm xuống rồi kéo lên.

Cứ lập đi lập lại như vậy, cuối cùng tai mắt đó không bị chết nhưng sợ đến phát điên.

Thường Bác đang nghĩ ngợi lung tung, thì Châu Dị ngồi đối diện anh chợt đứng lên.

Thường Bác tự dưng thấy hốt hoảng, ngẩng đầu lên, nào ngờ đâu Châu Dị chẳng buồn nhìn anh mà sải bước ra cửa.

Châu Dị bước ra ngoài cửa, Khúc Tích đang ôm cốc nước nóng đứng đó.

Thấy Châu Dị, Khúc Tích hơi hoảng hốt.

Tiếp theo, Châu Dị bước đến trước mặt cô cười châm chọc.

"Tam cố mao lư? Giám đốc Khúc học văn giỏi đó."

Khúc Tích: "..."

Nhìn theo Châu Dị đang rời đi, Khúc Tích vội bước vào cửa.

Thấy Thường Bác, Khúc Tích đưa cho anh cốc nước nóng.

"Anh Thường, từ hôm nay em có cái nhìn khác về anh đó. Uy vũ cứng rắn! Anh nói gì với Châu Dị vậy? Sao anh ta đi nhanh vậy?"

Thường Bác nhận cốc nước từ Khúc Tích, vẻ mặt thản nhiên.

"Tôi không nói gì với anh ta, có lẽ là chỗ này của cậu lạnh quá nên anh ta không chịu nổi?"

Khúc Tích trợn mắt.

"Rốt cuộc cậu có thể đóng phí sưởi không vậy?"

Khúc Tích không vui trừng mắt nhìn anh.

"Cậu nghĩ tôi không đóng thật à? Đường sưởi khu tôi đang bảo trì, không biết một năm đóng bao nhiêu tiền mà ngày nào cũng là đang bảo trì."

Châu Dị ra khỏi công ty Khúc Tích, lái xe về nhà.

Trên đường, Châu Dị mở điện thoại gọi đi.

Máy được nối, đầu máy bên kia giọng trêu chọc của Bùi Nghiêu vang lên.

"Ôi, Sếp Châu, dạo này không phải anh đang ôm ấp gái đẹp sao? Sao lại bận rộn như vậy mà vẫn nhớ đến tôi?"

Châm Dị chẳng có tâm trạng bông đùa, bèn nói thẳng.

"Giúp tôi một việc."

Bùi Nghiêu vừa nghe giọng điệu nghiêm túc của Châu Dị, không khỏi trở nên nghiêm túc.

"Chuyện gì?"

"Giúp tôi theo dõi một người."

"Nam hay nữ?"

"Nữ."

Bùi Nghiêu nghe vậy thì trở nên vui vẻ.

"Xinh không?"

Châu Dị trêu chọc.

"Người ông quen, bạn thân của Nghênh Nghênh. Khúc Tích."

Bùi Nghiêu biết Khúc Tích, theo như anh biết Châu Dị và Khúc Tích chẳng có mâu thuẫn gì, nên nghe vậy thì không khỏi thắc mắc.

"Theo dõi cô ấy làm gì?"

Châu Dị nói thật, nói hết nội dung câu chuyện Khúc Tích đã nói với Khương Nghênh khi gọi điện.

Nghe Châu Dị nói vậy, Bùi Nghiêu tỏ vẻ kỳ lạ.

"Trông Nghênh Nghênh bình thường vậy mà? Sao có bệnh gì được?"

Tay Châu Dị đang giữ vô lăng chợt siết lại.

"Không biết, ông theo dõi cô ấy giúp tôi, nghĩ cách tiếp cận tìm hiểu."

Bùi Nghiêu tặc lưỡi.

"Ông đang ép tôi dùng mỹ nam kết à!"

Châu Dị cười nhạo.

"Nếu như có thể dùng mỹ nam kế thì càng tốt. Cũng xem như là tôi mưu cầu phúc lợi cho ông. Nếu không thì tối nào đôi tay ông cũng nóng nảy."

Bùi Nghiêm ở đầu máy bên kia rủa xả. Ngập ngừng một chút rồi hỏi.

"Châu nhỏ, ông nói thật với tôi đi. Có phải là ông vẫn còn thích Khương Nghênh không?"

Châu Dị im lặng, không lên tiếng.


Bùi Nghiêu không nghe thấy anh trả lời, biết là Châu Dị đang kiểu chết cũng phải giữ thể diện dù là sống phải chịu khổ. Bèn cười.

"Đúng là thâm tình!"

Mặt khác, Khương Nghênh và Tô Dĩnh đến Thủy Thiên Hoa Phủ.

Vừa vào cửa Tô Dĩnh sửng sốt trước căn nhà, bà nhìn sang Khương Nghênh hỏi với vẻ đầy nghi hoặc.

"Căn nhà to như vậy, bình thường chỉ có cháu và Dị ở thôi à?"

Khương Nghênh khom lưng thay dép.

"Dạ."

"Nhà to quá."

Khương Nghênh rút ra một đôi dép từ tủ giày, rồi khom người giúp Tô Dĩnh thay.

"Ở lâu rồi dì sẽ quen thôi."

Tô Dĩnh cúi đầu nhìn Khương Nghênh.

"Đợi chân của dì khỏe rồi, dì ra ngoài tìm việc."

Khương Nghênh bật cười.

"Dì dưỡng thương đi đã, không gấp đâu. Có phải cháu không nuôi nổi dì đâu."

Tô Dĩnh cắn môi, vẻ mặt xót xa.

"Dì biết là giờ cháu kiếm được nhiều tiền, nhưng dù sao dì cũng là người lớn. Vốn là dì nên chăm sóc cho cháu, bây giờ..."

Tô Dĩnh nói rồi nghẹn giọng.

Khương Nghênh không phải là người thích đau buồn u sầu, không mấy muốn Tô Dĩnh tiếp tục đề tài này, bèn chuyển đề tài.

Thay dép cho Tô Dĩnh xong, Khương Nghênh đẩy Tô Dĩnh vào trong.

Để Tô Dĩnh hoạt động thuận tiện, Khương Nghênh sắp xếp cho bà ở tầng trệt.

Sau khi sắp xếp cho Tô Dĩnh xong, Khương Nghênh cất bước lên lầu.

Lầu hai là phòng ngủ chính và thư phòng, Khương Nghênh từng đến một lần nhưng chưa từng vào.

Khương đứng ở ngoài phòng ngủ một lúc, đưa tay đẩy cánh cửa bước vào, trước mắt cô là va li hành lý.

Khương Nghênh ngẩn ra một lúc rồi bước vào trong.

Vali hành lý của cô được mang đến khi nào?

Sao cô không biết?

Khương Nghênh còn đang suy nghĩ thì bước chân vững chãi chợt vang lên sau lưng.

Khương Nghênh nghe tiếng, xoay đầu nhìn lại chỉ thấy Châu Dị đang nở miệng cười, tay vừa kéo lỏng cà vạt vừa bước vào trong.

"Em vẫn chưa thu dọn à?"

Khương Nghênh không trả lời mà hỏi ngược.

"Sao anh về nhanh vậy?"

Châu Dị ném cà vạt đã kéo ra lên trên bàn bên cạnh.

"Xử lý xong việc thì đương nhiên là về thôi."

Châu Dị nói xong, xoay lại nhìn Khương Nghênh, anh chau mày.

"Không thích anh về sớm?"

Khương Nghênh đưa tay đẩy hành lý vào trong.

"Không có."

Châu Dị bước đến tủ áo mở tủ, rồi chỉ vào vị trí trống.

"Em xem thử chỗ này đủ em dùng không?"

Châu Dị dứt lời, xoay đầu nhìn Khương Nghênh chợt hỏi.

"Nước uống hồi trưa ngon không?"

Khương Nghênh hiểu ra trả lời.

"Ngon."

Châu Dị mấp môi nói.

"Chỗ em uống là anh đã uống rồi đó.

Truyện full

  • Đường Chim Bay
    Đường Chim Bay

    Là một bác sĩ chuyện về những căn bệnh của nam giới, Lý Lộc với những kinh nghiệm mà mình học được cô quyết định mở một phòng mạch của...

  • Em Là Của Tôi. Mãi Mãi Là Của Tôi.
    Em Là Của Tôi. Mãi Mãi Là Của Tôi.

    Tác giả: CibiliThể loại: Ngôn tình, truyện teen, hài hước, hiện đại...Giới thiệu nội dung:Mã Mỹ Mỹ: Cô là côi nhi từ nhỏ, sống ngoài...

  • Đến Cả Người Què Cũng Bị Tôi Lừa Đứng Dậy
    Đến Cả Người Què Cũng Bị Tôi Lừa Đứng Dậy

    Biên tập: Nguyệt MẫnVăn án:Tam thiếu gia nhà họ Cố, Cố Diệp, trời sinh tính tình chất phác, còn thêm tật nói lắp, một đề bài giảng mười...

  • Bạo Nữ Thuần Phu
    Bạo Nữ Thuần Phu

    Thể loại: Nữ cường, nam nhược,….Độ dài: 14cConverter: meoconlunarEdit: JuliaHệ liệt: Độc thân công hạiCô được miêu tả có tính tình hơi...

  • Cấm Lửa
    Cấm Lửa

    Editor: Kem, Bánh Ú Thể loại: hắc bang, cường x cường, ngược thân ngược tâm. Chống chỉ định với phụ nam phụ nữ yếu tim, thận hư không...

  • Nhập Hí
    Nhập Hí

    Edit: NấmBeta: VũThể loại: Hiện đại, trọng sinh, huynh đệPaparazzi mới vào nghề – Diệp Nhuận Hành một lần ngoài ý muốn trọng sinh vào...

  • Em Rất Cần Anh
    Em Rất Cần Anh

    Tên truyện: Em rất cần anhTác giả: Dư DiệpSố chương: 9 chươngEdit: MâyThể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, SE, Tình cảm, Góc...

  • Có Con Chó Nhỏ Tên Du Hoan Hoan
    Có Con Chó Nhỏ Tên Du Hoan Hoan

    Edit: TiaCouple: Du Hoan Hoan – Nhược ThầnTại sao chỉ vì có tên giống như cún con nhà cậu, thì tôi giống như bị bán thân vậy ~Nếu như...

  • Lạc Mất Một Người Thương
    Lạc Mất Một Người Thương

    Cô đã dành cả thanh xuân của mình để yêu anh nhưng anh lại vì thanh mai trúc mã đã phản bội mình mà dùng dao cứa vào tim khiến cô bị...

  • Việt Cổ Di Tình
    Việt Cổ Di Tình

    Convert: Candy_heart – TangthuvienTranslator: Anonymoushương Khung khẽ híp mắt cúi xuống nhìn cô, lạnh nhạt hỏi: “Nàng yêu ta?”…Diệp...

  • Hướng Nhật Quỳ Tinh Dữ Tiểu Đạo Sĩ
    Hướng Nhật Quỳ Tinh Dữ Tiểu Đạo Sĩ

    Thể loại: Siêu đoản văn, ngọt, yêu x ngườiĐộ dài: 6 chươngEdit: SóiTrước đây có một hoa hướng dương tinh.Niềm vui lớn nhất của nó là...

  • Ác Long Thiếu Nữ
    Ác Long Thiếu Nữ

    Dịch: YêuÁc long thiếu nữ lại bị lừa trở thành cô dâu, thiếu nữ than vãn suốt cả đời.- Ngài là rồng à?- Đúng vậy

  • Mùa Hè Xa Xôi
    Mùa Hè Xa Xôi

    Thể loại: Hiện đại, gương vỡ lại lànhBiên tập: mushr00mGiới thiệu tác giả:Nhân Gian Tiểu Khả là cô gái có tính cách mơ hồ, có một chút...

  • Nữ Vương Dã Man Của Tổng Giám Đốc
    Nữ Vương Dã Man Của Tổng Giám Đốc

    Truyện Nữ Vương Dã Man Của Tổng Giám Đốc của tác giả Quan Tịnh có nội dung gây cấn, xoay quanh những thế lực xã hội đen và...

  • Phá Kén
    Phá Kén

    Bạn đang đọc truyện Phá Kén của tác giả Thư Tự Thanh. Hết thảy cơ cực đau khổĐều để chuẩn bị cho chúng ta phá kén mà ra...Sâu róm hóa...