Vũ Nam

Chương 41

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Cửa đóng lại. Thiên Vũ giữ nguyên tư thế vừa rồi, không hề cử động.

Trương Thư Thần nghe thấy người đi ra ngoài mà Thiên Vũ vẫn bất động thì quay đầu nhìn ra phía cửa.

“Ai vậy?”

Thiên Vũ không trả lời. Trương Thư Thần nhớ lại giọng nói vừa rồi, ánh mắt dừng lại trên gương mặt Thiên Vũ, im lặng quan sát vẻ mặt hắn.

Đột nhiên Thiên Vũ giữ cằm Trương Thư Thần, cười cười.

“Nhìn gì đấy? Nhìn nữa tôi ăn cậu luôn đó …”

Trương Thư Thần nhìn thấy ánh mắt lại tràn ngập dục vọng thì bình tĩnh lại, cũng cười. Thiên Vũ tiếp tục đè cậu ta xuống, Trương Thư Thần ôm chặt hắn …

Đại hội văn hóa sắp đến gần, lại một loạt sản phẩm cần quảng cáo bên ngoài, Tiêu Nam gọi điện cho Thiên Vũ bảo y sẽ tiếp tục thu xếp hàng hóa buôn bán bên ngoài, để Thiên Vũ thu xếp cùng với sản phẩm quảng cáo bên ngoài, gửi ra nước ngoài.

Thiên Vũ biết Tiêu Nam lợi dụng mọi cơ hội, từ trước đến giờ chuyện có lợi đều muốn dính dáng quyền lợi, hai người vẫn cùng nhau làm lợi như thế này. Trước khi ngắt điện thoại Tiêu Nam nói cử một người cùng thu xếp hàng hóa, buổi chiều sẽ đến chỗ Thiên Vũ, nếu được thì có thể để người đó học tập.

Thiên Vũ tắt điện thoại, cũng không quan tâm. Đến buổi chiều thư ký nói người của tập đoàn Kim Mậu đến, còn thêm một câu “Anh có biết không?”, Thiên Vũ không để ý lời nói thêm kì lạ này, nói để người đó đi vào. Người vào rồi, Thiên Vũ viết xong tài liệu trên tay thì ngẩng đầu lên.

Hắn đờ người ra.

“… Là cậu à?”

A Hạo chỉ cười.

Thiên Vũ hiểu vừa rồi tại sao thư ký lại có vẻ mặt lạ lùng mà thêm câu “Anh có biết không?”. Hắn kinh ngạc khi nhìn thấy A Hạo, nghi ngờ.

“Tiêu Nam bảo cậu đến à? …. Cậu vào Kim Mậu lúc nào?”

A Hạo nói: “Là quản lý Lục bảo tôi tới.”

Thiên Vũ ngờ vực nhìn cậu.

Thiên Vũ biết nhất định là ý của Tiêu Nam. Lần trước Tiêu Nam nói muốn để A Hạo quản lý việc làm ăn ở phía trên, không ngờ lại nhanh như thế, còn tự mình đến đây. Sau đó Thiên Vũ lại gọi luôn cho Tiêu Nam, Tiêu Nam nói không có ý gì ả, đây chỉ là một vụ làm ăn đơn giản, muốn cho A Hạo hiểu hết công việc, luyện tập, nếu muốn quản lý công việc kinh doanh thì sau này coi như thành người làm việc chính.

Thiên Vũ nghi ngờ: “Không phải anh nghi ngờ cậu ta à?”

Tiêu Nam không phát biểu gì, chỉ cười: “Nghi người thì không dùng người, dùng người thì không nghi người.”

Nói là thu xếp hàng hóa nhưng thật ra cũng chẳng có gì mấy, thế nhưng cùng thu xếp sản phẩm tuyên truyền bên ngoài với Thiên Vũ làm A Hạo quen thuộc với công việc xuất nhập khẩu, hiểu biết các khâu. Tập đoàn Kim Mậu là công ty thương mại dưới tay Tiêu Nam, A Hạo đã rất quen với hàng hóa cơ bản, đều sử dụng rồi. Thiên Vũ chỉ đạo một nhân viên trong công ty đưa A Hạo theo từ đầu đến cuối, làm giấy tờ, làm thủ tục, A Hạo hình như rất hứng thú, nghiêm túc học tập, thỉnh thoảng lại hỏi chút vấn đề, trông cũng rất ra dáng, không giống người mới va chạm công việc vài tháng nói chuyện vẫn còn a-ma-tơ.

Thiên Vũ thấy A Hạo nhất định có hứng thú với việc làm ăn, nhớ lại môn học chính của cậu ở trường là kinh tế nên cũng cố tình dạy cậu. Khi bàn chuyện làm ăn với một người Nhật cũng đưa A Hạo đến nghe một chút để có thêm kiến thức. Trong lúc đàm phán Thiên Vũ nói đùa với một người Nhật kia bằng tiếng Nhật. tán gẫu về món ăn Tokyo, cua ở Sapporo, quán bar quán ăn ở Ginza, mất một lúc mới bắt đầu thảo luận chi tiết hợp tác, từng mục một. Người Nhật kia bắt đầu vui vẻ, giữa lúc ăn cơm trưa bắt đầu nói về con gái Hán Thành, Thiên Vũ cũng nói chuyện về khu ăn chơi ở Shinjuku, chốc chốc lại cười ha hả, không khí hợp tác rất sôi nổi.

Sau khi tạm biệt người Nhật, Thiên Vũ quay sang dặn dò người cùng đi: chi phí quảng cáo mà người Nhật kia nói nhất định có sự lừa gạt, ngày mai cho người bay sang Nhật, xác định đại diện Nhật Bản bên kia, sau đó nói với bên này là đã lựa chọn được người khác, cho bọn họ suy nghĩ 3 ngày …

A Hạo ở bên cạnh mà rất bất ngờ, vẻ mặt rất sốc. Thiên Vũ nhìn vẻ mặt cậu hiện lên sự khâm phục thì cũng không đắc ý, hắn nói với A Hạo đây đều là kỹ thuật và kinh nghiệm về mặt làm ăn buôn bán, để A Hạo học hỏi.

Nhiều ngày sau đó, hàng ngày A Hạo đều đến phía Thiên Vũ, chỗ kia khai hàng hóa, chỗ này kiểm tra giao dịch, đều làm việc cùng nhân viên của Thiên Vũ. Thiên Vũ thấy A Hạo tuy là người mới, vẫn bị sai sót nhưng học rất nhanh, trí nhớ tốt, hơn nữa lại cẩn thận, vấn đề nhỏ nhặt cũng nghĩ đến, phải nói là đầu óc rất tốt. Thiên Vũ thấy chính A Hạo cũng rất quan tâm đến cơ hội này, dặn dò rất nhiều người phụ trách xuất nhập khẩu đưa cậu đi cùng.

Ngoài chuyện hợp tác về vấn đề làm ăn thì hai người cũng không nói chuyện khác nhiều. Lúc ở cùng nhau cũng là giao nhận hàng và xuất nhập khẩu, Thiên Vũ dạy A Hạo nhiều thứ, A Hạo nghe. Thiên Vũ hỏi cậu sao lại đến Kim Mậu, A Hạo nói cậu không vào Kim Mậu mà chính Lục Thành dặn dò cậu đi theo nhân viên Kim Mậu đến cùng thu xếp, học hỏi chuyện hàng hóa, đến đây mới biết đến chỗ này làm việc với Thiên Vũ chỉ có mình cậu thôi.

Thiên Vũ nghĩ ngợi, hỏi A Hạo: “Cậu có biết vì sao lại để cậu chứ không phải người khác tới không?”

A Hạo dừng lại một chút, không lên tiếng.

Thiên Vũ nói: “Không phải vì tôi đâu. Tiêu Nam đang quan sát cậu, muốn sử dụng cậu.”

Thiên Vũ cân nhắc một chút, rồi vẫn nói tiếp với A Hạo: “A Hạo, làm phó quản lý ở Hoàng Long và vào Kim Mậu làm việc là hai việc khác nhau. Cậu nghĩ kỹ rồi quyết định đi.”

Hắn nâng mắt lên, nhìn A Hạo: “Nếu cậu thật sự thích việc kinh doanh thì coi như là cơ hội tốt để khởi đầu. Thế nhưng sau này có cơ hội lớn phụ trách nhiều thì cũng không nên tham gia nhiều. Nghe lời tôi đi.”

A Hạo gật đầu.

Hai người cũng không đề cập chuyện trong phòng ở Hoàng Long.

Một tuần sau hàng hóa được gửi đi, chờ rời cảng. Thiên Vũ đang ở trong văn phòng, A Hạo gọi điện hẹn hắn, nói muốn mời hắn ăn cơm.

Hai người gặp mặt ở nhà hàng, thoải mái vừa ăn vừa trò chuyện. Đến lúc không có nhiều người ăn lắm, A Hạo nhìn Thiên Vũ.

Thiên Vũ quan sát vẻ mặt của cậu. Hắn đều đều gặp một miếng đồ ăn, hỏi A Hạo: “Có chuyện muốn nói với tôi à?”

A Hạo im lặng một tẹo, mở miệng.

“Thiên Vũ. Có một việc tôi nghi ngờ, muốn nhờ anh chỉ bảo cho.”

“Cậu nói đi.”

“Tôi không thông thạo chuyện kinh doanh, có thể là tôi nghĩ sai …”

“Có chuyện gì?”

“Lúc kiểm tra hàng hóa tôi thử nhìn số lượng, tính toán một chút thì số lượng của mỗi mã hàng không khớp. Tiền trong sổ sách thấp hơn tiền chuyển từ bên kia đến, liệu có phải bên này chúng ta ghi sai số lượng hàng hóa …”

Thiên Vũ không lên tiếng, quan sát A Hạo một chút rồi đột ngột nói: “Bọn họ cho cậu xem cả sổ sách à?”

A Hạo nói: “Không, là lúc người của Kim Mậu đưa tôi đến ngân hàng dạy tôi mở L/C tôi nhìn thấy.”

Thiên Vũ rút một điếu thuốc, từ từ châm thuốc, không nói lời nào.

Sau đó hắn nhìn A Hạo, hỏi: “Cậu nghĩ thế nào?”

A Hạo im lặng một lúc, ngẩng đầu nhìn Thiên Vũ.

“Chỉ mong là tôi nhạy cảm quá … Lúc học môn tài chính ở trên trường tôi từng thấy sự việc thế này, dựa vào tình hình sổ sách thì rất giống việc có người lợi dụng chuyện này để rửa tiền.”

Thiên Vũ im lặng hút thuốc, nghe cậu nói.

A Hạo dừng lại một tẹo, nâng mắt lên nhìn Thiên Vũ.

“Cái này là tôi đoán thôi, có thể do tôi còn chưa biết nhiều. Thế nhưng anh cẩn thận thì vẫn tốt hơn.”

Thiên Vũ rút điếu thuốc, cười cười, phủi tàn thuốc.

“Có thể đấy, A Hạo …”

Hắn nheo mắt, nhìn A Hạo, nhìn kỹ cậu.

“Chẳng trách Tiêu Nam vừa mắt với cậu. Ngay cả tôi cũng phải nhìn cậu với con mắt khác.”

A Hạo nhìn vào mắt Thiên Vũ.

“… Anh cũng biết à?”

Thiên Vũ cười cười, rút một điếu thuốc, không lên tiếng.

A Hạo cũng im lặng một lúc. Hắn từ từ mở miệng.

“Thiên Vũ, Tiêu Nam làm gì tôi cũng kệ. Tôi chỉ sợ anh bị anh ta lợi dụng, làm chuyện phi pháp.”

Thiên Vũ mỉm cười, liếc mắt một cái.

“Cậu quan tâm tôi đến thế cơ à?”

A Hạo không cười, cũng không tiếp tục lời nói đùa của Thiên Vũ. Thiên Vũ hơi nheo mắt, hút thuốc.

“A Hạo. Cậu mới làm quen với việc kinh doanh mấy ngày mà có thể nhìn ra vấn đề, dễ dàng nhìn được chuyện tiền nong, thế có biết là vì sao không?”

Thiên Vũ nhẹ nhàng gõ gõ vào gạt tàn thuốc lá.

“Lời này tôi chỉ nói đến đây. Đừng đề cập chuyện này với bất kì ai nữa. Nhất là bên phía Kim Mậu. Cậu nhớ kỹ đấy.”

A Hạo không nói gì. Vẻ mặt Thiên Vũ muốn chấm dứt đề tài này ở đây, A Hạo khẽ nói:

“Thiên Vũ, đừng giúp anh ta làm mấy việc này nữa. Sẽ có chuyện đấy.”

Thiên Vũ nhìn cậu, mỉm cười.

A Hạo lại im lặng.

Thiên Vũ lái xe đưa A Hạo về ký túc xá, đến tầng 1 Thiên Vũ nói còn có chuyện muốn nói, bảo A Hạo đừng xuống xe vội.

Truyện full

  • A Âm - Nhất Lê
    A Âm - Nhất Lê

    A ÂM (FULL)Topic: Có tiểu thuyết nào mà nam chính thích nữ chính từ lâu rồi dần dần khiến nữ chính phải lòng mình không?Tác giả: Nhất...

  • Nếu Như Em Là Hương Phi
    Nếu Như Em Là Hương Phi

    Convert: ngocquynh520Edit: LingBeta: tamnuong012Bùi Trường Nhạc hỏi: "Người này sao nhanh mất đi hứng thú với Hương Phi nhà chúng...

  • Hữu Tử Sự Cánh Thành
    Hữu Tử Sự Cánh Thành

    Thể loại: hiện đại, sinh tử, hào môn thế gia, trung khuyển công, điềm vănEdit: Vịt xưn đẹpCâu chuyện nhẹ nhàng kể về cuộc sống của hai...

  • Cún Con Chỉ Có Một Mùa Hạ
    Cún Con Chỉ Có Một Mùa Hạ

    CÚN CON CHỈ CÓ MỘT MÙA HẠTác giả: XUÂN DỮ DIÊN (Mùa xuân và cánh diều)Dịch: Amelie.VoĐộ dài: 9 chương (đã hoàn)Thể loại: Ngôn tình,...

  • Vợ Phúc Hắc Của Đế Vương Hắc Đạo
    Vợ Phúc Hắc Của Đế Vương Hắc Đạo

    Converter: ngocquynh520Editor:Quỳnh Anh.Thể loại: Hiện đại, Hắc Bang, nam nữ chính đều sạch, kiên cường sống chết cùng nhau, 1vs...

  • Vĩnh Biệt Em - Hựu Lam
    Vĩnh Biệt Em - Hựu Lam

    Tên gốc:  与他告别Tác giả: Hựu Lam 又蓝Thể loại: Truyện gốc, Đam mỹ, Cường cường, Niên hạ, Có chi tiết gây ức chế, Truyện hành nhau, Truyện...

  • Lực Hút Nam Châm
    Lực Hút Nam Châm

    Truyện Lực Hút Nam Châm của tác giả Túy Hồ Ly xoay quanh một cô gái có biệt tài về nấu ăn rất ngon, nếu ai mà dám chọc giận...

  • Vũ Nam
    Vũ Nam

    Edit: SuigetsuTheo Tấn Giang:Đã được xem rất nhiều vũ công nam múa, đa số nhưng vũ đạo của họ đều tựa như rắn dính dớp bẩn thỉu,...

  • Nhặt Được Nữ Tổng Tài Xinh Đẹp Làm Vợ
    Nhặt Được Nữ Tổng Tài Xinh Đẹp Làm Vợ

    Trước kia, là một cô bé hiền lành, thiện lương đã cứu vớt sinh mạng của một cậu bé ăn mày.Trong cơn đói, trời lạnh giá, cảm giác khốn...

  • Mù Màu
    Mù Màu

    Thể loại: Thích Cố đồng nhân, cổ trang, EG mà cũng hơi bi, HEDịch: Phúc VũThích Thiếu Thương mắc chứng mù màu. Hắn chỉ có thể thấy bốn...

  • Trúc Mã Lão Công Không Nhìn Thấy Được
    Trúc Mã Lão Công Không Nhìn Thấy Được

    Tên gốc: Khán Bất Kiến Đích Trúc Mã Lão Công  [《看不见的竹马老公》作者]Editor: Tĩnh Nhạc, MiyBeta: Tĩnh NhạcSố chương: 15 chương + 3PNTừ lúc vừa...

  • Mắt Trái
    Mắt Trái

    Truyện có tên Mắt Trái của Đản Đản kể về nhân vật nữ chính vô cùng xinh đẹp nhưng lại hơi ngốc, dáng vẻ ngốc ngếch đó...

  • Tào Tháo Thiên Bá
    Tào Tháo Thiên Bá

    Tác giả: Tào Trọng HoàiThể loại: Lịch sử, Quân sựGiới thiệu:Trên dưới sáu thế kỷ từ thời Minh đến nay. Ở Trung Quốc "đến đứa trẻ cũng...

  • Tứ Vương
    Tứ Vương

    Trên thế giới này ai lại chẳng từng nghe qua một truyền thuyết. Đã lưu truyền ngàn vạn năm chưa thay đổi, có lẽ lâu đến nỗi không còn...

  • Bản Bồ Tát Không Cung Cấp Ưu Đãi
    Bản Bồ Tát Không Cung Cấp Ưu Đãi

    Tác giả: Giang Tĩnh Châu MinhThể loại: Vả Mặt, Trả Thù, Dị NăngTeam dịch: Thiều Hoa Xuân ÝGiới thiệu"Đệ tử Vương Minh Kiệt, xin Bồ Tát...