Vô Hoa Quả

Chương 68

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

“Ngươi, ngươi. . . . . .” Niệm Nghiễn vẫn chưa hết hoảng sợ, nói năng tiếp tục lộn xộn.

Thôi Ân Trạch vẫn chưa thể vận động mạnh được nhưng hắn lại cố tình muốn bước xuống giường, thế nào mà lại té ngay xuống đất. Một lúc sau Niệm Nghiễn mới kịp phản ứng, vội vàng nâng nam nhân đang bị thương dậy, đỡ hắn trở lại giường một lần nữa.

“Ta. . . . . . muốn. . . . . .”

“Ngươi đừng cậy mạnh, cứ nằm xuống nghỉ đi, những lời sáo rỗng này ta đã nghe không ít. Hôm nay, coi như thương lấy hai tai ta mà ngươi im lặng ngủ đi vậy.” Niệm Nghiễn ngoài miệng thì nói mát nam nhân, nhưng trong lòng lại đang nhảy nhót, hí hửng, tim đập loạn nhịp, mặt không ai làm gì mà đỏ lên trông thấy.

Kiểm tra lại vết thương của Thôi Ân Trạch, thấy có chỗ vải băng bị đứt, Niệm Nghiễn liền lấy tấm vải khác mà cẩn thận quấn lại.

Kỳ thật, vị đại phu lần trước y thuật có cao minh hay không, so với mình như thế nào Niệm Nghiễn cũng không hề biết. Vì từ lúc Thôi Ân Trạch hôn mê thì y cũng lâm vào trạng thái như người chết dở, chẳng biết cái gì đang diễn ra xung quanh nữa – không thể sử dụng y thuật của mình, y đành bảo ảnh vệ đi mời danh y về đây.

Thôi Ân Trạch vừa tỉnh táo lại, không nghĩ rằng những lời thề hẹn xuất phát từ tận tâm can mà bảo bối lại coi là những lời “sáo rỗng” như vậy. Cảm thấy có chút bất mãn, hai tay sờ sờ, bộ dạng đáng thương nhìn về phía Niệm Nghiễn.

“Ngươi làm gì? Trúng một mũi tên mà đầu óc ngươi cũng loạn lên rồi sao?” Đối phương nắm thật chặt hai tay Niệm Nghiễn, lại dùng ánh mắt “đừng bỏ lại ta” như cô nam, quả phụ mà nhìn – tình huống này khiến Niệm Nghiễn nổi cả da gà.

Nói vậy thôi, Niệm Nghiễn vẫn chăm sóc Thôi Ân Trạch rất tận tình, cứ mỗi ngày một lần đều thay băng, xoa bóp cho hắn, không thiếu thứ gì.

Thôi Ân Trạch vô cùng sung sướng hưởng thụ sự chăm sóc ân cần lần đầu tiên của Niệm Nghiễn – trong lòng cảm động lắm. Nhưng tật xấu thì vẫn chưa chừa, lợi dụng mình là người bệnh mà mấy lần cường hôn Niệm Nghiễn đến khi y chịu không nổi phải gọi bọn Quý Liên vào thì hắn mới thôi.

Tên kia càng lúc càng lấn tới, Niệm Nghiễn không hề biết “tiên đế” của chúng ta lại có lúc làm nũng không khác gì trẻ lên ba như vậy.

Cũng khó mà trách Thôi Ân Trạch, đứng từ phía một tên sắc lang mà nói, khi hắn vừa tỉnh lại thì hạ bộ cũng tỉnh lại theo, cực chẳng đã mới đi năn nỉ bảo bối của mình, ai ngờ, y không nể mặt người bệnh thì thôi, còn cho hắn một cái tát như trời giáng, cộng thêm một câu “Ngươi chết luôn đi.”

. . . . . . .

“Bệ hạ, hiện tại chúng ta phải làm sao?”

“Có thể làm gì bây giờ, trước tiên cứ quay về Đại Vũ rồi hãy tính, nơi này rất gần Hách Lạp .” Hắn tâm tình khó chịu tự nhiên khẩu khí cũng không tốt.

“Nhưng thương thế của ngài. . . . . .”

“Tĩnh dưỡng vài ngày là có thể bình phục, ba ngày sau sẽ lên đường, ta cùng Niệm cưỡi ngựa đi trước, các ngươi theo sau.”

“Tuân mệnh!” Mọi người đồng thanh hô vang rồi rời khỏi phòng, bỏ lại Thôi Ân Trạch cùng Niệm Nghiễn.

Không khí có chút xấu hổ, hiện tại là Thôi Ân Trạch chịu “thiệt thòi” nên Niệm Nghiễn không biết nên nói gì cho phải.

“Chuyện kia. . . . . . Cám ơn ngươi.”

“Cám ơn ta chắn một tiễn giúp ngươi. Ngươi có thấy ai làm như vậy không, chẳng có thành ý gì cả”

“Vậy. . . . . . Ngươi muốn thế nào?”

“Lại đây.” Đối phương nhẹ nhàng ra lệnh cho Niệm Nghiễn.

Niệm Nghiễn thấy mình không nên từ chối nên mặc dù e ngại nhưng cũng ngoan ngoãn mà bước lại giường, ngồi xuống.

“Ai kêu ngươi ngồi. Cởi giày, leo lên giường!”

“Ngươi. . . . . . Không cần phải ép người như vậy!”

Thôi Ân Trạch không trả lời, cứ thế mà nhìn chằm chằm vào Niệm Nghiễn. Niệm Nghiễn một hồi đắn đo, không chịu nổi ánh mắt như cầu xin, van nài lại như ra lệnh của Thôi Ân Trạch – lại tiếp tục ngoan ngoãn tháo giày, leo lên giường, Thôi Ân Trạch đang bị thương, dù muốn chắc cũng không làm được gì.

“Bình thường sao không thấy ngươi nghe lời như vậy?”

Lườm hắn một cái, Niệm Nghiễn tức giận ngồi thật xa Thôi Ân Trạch nhưng vẫn bị hắn kéo mạnh qua, ôm chặt trong ***g ngực.

“Nếu không sợ vết thương của ta nứt ra mà chết, ngươi cứ giãy dụa nữa đi.”

“Ngươi . . . thật vô lại, hoàng đế gì mà như lưu manh đầu đường xó chợ.”

“Ngươi gần đây cũng trở nên nhanh mồm nhanh miệng a.”

Hai người cứ ôm nhau như thế, không biết nói điều gì cho tốt. Thôi Ân Trạch ngồi ở trên giường, trong lòng ngực ôm Niệm Nghiễn, trong phòng im lặng đến mức chỉ còn nghe thấy nhịp tim rộn ràng của hai người ——

Thôi Ân Trạch cảm thấy được ngay lúc này đây chính là lúc hạnh phúc nhất trong cuộc đời mình, hắn có thể thật sự cảm nhận được tình cảm của người kia, hắn đã có được thứ mà hắn chờ mong suốt bao năm qua.

“Ngươi có nghĩ tới việc ta sẽ chết không?”

“Nói thật, không có.”

“Tại sao?”

“Không biết.”

Cười khe khẽ, Thôi Ân Trạch đặt cằm tựa lên đầu Niệm Nghiễn ——

“Ngươi biết không, thực sự đã có lúc ta mê man, cứ tưởng sẽ như vậy mà lìa đời. Nhưng lại nghe được ngươi mắng ta là kẻ gạt người, bỏ ngươi lại một mình – nên ta đã cố gắng. . . . . .”

“Muốn ta tin ngươi sao? Đừng hòng gạt ta.”

“Ngươi hiểu ta quá a?”

“Ở cùng với nhau lâu như vậy, cho dù ta có là thánh cũng không thể nói là không động tâm với ngươi, nhưng quả thật vẫn chưa đến mức sâu đậm”

“Chuyện này ta đã sớm biết .”

“Ngươi không muốn chiếm trọn trái tim ta sao?”

“Muốn, rất muốn, nhưng ta biết mình không nên quá tham lam.”

Trong lòng y còn nhiều vướng mắc, không thể vài ngày là có thể tháo gỡ được. Bằng hữu, người thân, rồi tự trọng của một nam nhân, muốn cho Niệm Nghiễn có thể toàn tâm toàn ý mà đi theo mình – vẫn câu nói cũ : Niệm, chúng ta còn có thời gian cả đời để bên nhau, không cần vội. . . . .

“Đêm nay ngủ cùng với ta đi.”

“Không được!”

“Ta sẽ không làm gì hết, hơn nữa, chẳng phải ngươi là đại phu sao, ngươi phải chăm sóc cho thương thế của ta a?”

Niệm Nghiễn đẩy Thôi Ân Trạch ra, đi giày, bước khỏi cửa – Thôi Ân Trạch buồn bực nửa ngày không hết.

Không bao lâu sau, Niệm Nghiễn trở lại, mang theo một đống chăn nệm, trải chúng xuống đất, Niệm Nghiễn nhìn về phía Thôi Ân Trạch “Ta ngủ ở đây.”

“Ngươi không tin ta sao?”

“Mặt ngươi gian lắm.” Niệm Nghiễn phì cười.

“Ai. . . . . .” Thôi Ân Trạch thở dài một hơi, Niệm của hắn, quả thật là khó đối phó a. . . . . .

Niệm Nghiễn quay lưng về phía nam nhân mà ngủ thế nhưng vẫn có thể cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng của đối phương.

Sắp tới, mình nên làm gì đây?

Quay về gặp mặt Tiểu Lưu cùng hài tử đi, còn có sư phụ, đại sư huynh nữa . . . nhiều chuyện lắm. . . . .

Tới đó rồi tính sau vậy. . . . . .

Vài ngày ở khách ***, quan hệ giữa Thôi Ân Trạch và Niệm Nghiễn hòa hợp chưa từng có. Thôi Ân Trạch thấy vậy, chỉ muốn ở thêm vài ngày nữa rồi mới đi.

Sáng sớm ngày thứ năm, hai người chuẩn bị rời đi./

Truyện full

  • A Âm - Nhất Lê
    A Âm - Nhất Lê

    A ÂM (FULL)Topic: Có tiểu thuyết nào mà nam chính thích nữ chính từ lâu rồi dần dần khiến nữ chính phải lòng mình không?Tác giả: Nhất...

  • Nếu Như Em Là Hương Phi
    Nếu Như Em Là Hương Phi

    Convert: ngocquynh520Edit: LingBeta: tamnuong012Bùi Trường Nhạc hỏi: "Người này sao nhanh mất đi hứng thú với Hương Phi nhà chúng...

  • Hữu Tử Sự Cánh Thành
    Hữu Tử Sự Cánh Thành

    Thể loại: hiện đại, sinh tử, hào môn thế gia, trung khuyển công, điềm vănEdit: Vịt xưn đẹpCâu chuyện nhẹ nhàng kể về cuộc sống của hai...

  • Cún Con Chỉ Có Một Mùa Hạ
    Cún Con Chỉ Có Một Mùa Hạ

    CÚN CON CHỈ CÓ MỘT MÙA HẠTác giả: XUÂN DỮ DIÊN (Mùa xuân và cánh diều)Dịch: Amelie.VoĐộ dài: 9 chương (đã hoàn)Thể loại: Ngôn tình,...

  • Vợ Phúc Hắc Của Đế Vương Hắc Đạo
    Vợ Phúc Hắc Của Đế Vương Hắc Đạo

    Converter: ngocquynh520Editor:Quỳnh Anh.Thể loại: Hiện đại, Hắc Bang, nam nữ chính đều sạch, kiên cường sống chết cùng nhau, 1vs...

  • Vĩnh Biệt Em - Hựu Lam
    Vĩnh Biệt Em - Hựu Lam

    Tên gốc:  与他告别Tác giả: Hựu Lam 又蓝Thể loại: Truyện gốc, Đam mỹ, Cường cường, Niên hạ, Có chi tiết gây ức chế, Truyện hành nhau, Truyện...

  • Lực Hút Nam Châm
    Lực Hút Nam Châm

    Truyện Lực Hút Nam Châm của tác giả Túy Hồ Ly xoay quanh một cô gái có biệt tài về nấu ăn rất ngon, nếu ai mà dám chọc giận...

  • Vũ Nam
    Vũ Nam

    Edit: SuigetsuTheo Tấn Giang:Đã được xem rất nhiều vũ công nam múa, đa số nhưng vũ đạo của họ đều tựa như rắn dính dớp bẩn thỉu,...

  • Nhặt Được Nữ Tổng Tài Xinh Đẹp Làm Vợ
    Nhặt Được Nữ Tổng Tài Xinh Đẹp Làm Vợ

    Trước kia, là một cô bé hiền lành, thiện lương đã cứu vớt sinh mạng của một cậu bé ăn mày.Trong cơn đói, trời lạnh giá, cảm giác khốn...

  • Mù Màu
    Mù Màu

    Thể loại: Thích Cố đồng nhân, cổ trang, EG mà cũng hơi bi, HEDịch: Phúc VũThích Thiếu Thương mắc chứng mù màu. Hắn chỉ có thể thấy bốn...

  • Trúc Mã Lão Công Không Nhìn Thấy Được
    Trúc Mã Lão Công Không Nhìn Thấy Được

    Tên gốc: Khán Bất Kiến Đích Trúc Mã Lão Công  [《看不见的竹马老公》作者]Editor: Tĩnh Nhạc, MiyBeta: Tĩnh NhạcSố chương: 15 chương + 3PNTừ lúc vừa...

  • Mắt Trái
    Mắt Trái

    Truyện có tên Mắt Trái của Đản Đản kể về nhân vật nữ chính vô cùng xinh đẹp nhưng lại hơi ngốc, dáng vẻ ngốc ngếch đó...

  • Tào Tháo Thiên Bá
    Tào Tháo Thiên Bá

    Tác giả: Tào Trọng HoàiThể loại: Lịch sử, Quân sựGiới thiệu:Trên dưới sáu thế kỷ từ thời Minh đến nay. Ở Trung Quốc "đến đứa trẻ cũng...

  • Tứ Vương
    Tứ Vương

    Trên thế giới này ai lại chẳng từng nghe qua một truyền thuyết. Đã lưu truyền ngàn vạn năm chưa thay đổi, có lẽ lâu đến nỗi không còn...

  • Bản Bồ Tát Không Cung Cấp Ưu Đãi
    Bản Bồ Tát Không Cung Cấp Ưu Đãi

    Tác giả: Giang Tĩnh Châu MinhThể loại: Vả Mặt, Trả Thù, Dị NăngTeam dịch: Thiều Hoa Xuân ÝGiới thiệu"Đệ tử Vương Minh Kiệt, xin Bồ Tát...