Vô Ái Thừa Hoan

Chương 85

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Edit: ppi | Beta: Thụy

-

Sáng sớm ngày hôm sau, Lục An được đưa đến bệnh viện.

Triệu Phong đã liên lạc với bác sĩ từ sớm, cho nên không cần phải đăng ký ở đại sảnh mà đi thẳng đến một phòng khám bị che khuất. Lục An ngây ngốc luôn. Thấy viên bác sĩ không rõ tên vừa căng thẳng vừa gấp gáp, mà Triệu Phong thì rất nghiêm túc nói chuyện với người ta trông không giống ngày thường chút nào.

Thai nhi vẫn chưa lớn lắm, nếu siêu âm bừa bãi có thể sẽ có hại, vì vậy hôm nay chỉ lấy ít máu mà thôi. Lục An sợ đau, cho nên lúc lấy máu Triệu Phong giúp cậu che mắt của mình lại. Bản thân Lục An cũng không dám nhìn mũi kim đâm vào da. Kết quả xét nghiệm là cậu thật sự có thai, thai nhi phát triển bình thường sau đó được khuyến nghị dùng thêm Vitamin B11 là được. Triệu Phong thở phào xong lại đưa Lục An về nhà, tiện đường ghé qua siêu thị mua cho cậu rất nhiều đồ ăn mà cậu thích.

Từ khi biết chính mình có thai, Lục An chỉ việc ăn rồi ngủ cực kỳ thoải mái. Mà tay nghề nấu nướng của Triệu Phong cũng rất giỏi, mỗi bữa làm cho cậu ăn như heo luôn. Ăn no rồi rầm rầm rì rì bò lên giường nằm, còn duỗi duỗi chân đòi Triệu Phong xoa xoa. Cậu đòi hỏi như vậy làm sao mà hắn cự tuyệt được? Người đàn ông của cậu mỗi lần nâng chân cậu lên là sẽ hôn một cái, từng đầu ngón chân hồng nhuận đều được hắn tỉ mỉ săn sóc từng chút một. Ngón tay thô ráp lướt qua da thịt trắng ngần với lực đạo vừa đủ, làm toàn thân Lục An thoải mái muốn chảy ra luôn. Mát xa xong là Lục An đã ngủ mất tiêu từ đời nào rồi.

Chỉ là cậu không ngờ rằng, mình chỉ ngủ có một giấc thôi mà lúc tỉnh lại nhà đã bị dọn đi luôn rồi.

Triệu Phong chắc vẫn chưa nghỉ ngơi, khắp người bốc mùi mồ hôi. Khi Lục An vẫn còn mơ mơ màng màng ngồi ở trên giường thì Triệu Phong đã đem quần áo của cả hai đến.

"Cục cưng, tụi mình chuyển nhà nào."

"Hả?"

Điều kiện của nhà cho thuê không tốt thật, nhưng Lục An cứ tưởng Triệu Phong và cậu chỉ có đủ khả năng chi trả cho căn nhà có điều kiện kiểu này. Cậu không ngờ tới mình còn có thể chuyển nhà, thành ra não rơi vào trạng thái loading. Lục An ngồi trên giường được Triệu Phong thay quần áo giúp, thậm chí khăn lau mặt cũng nhờ hắn đem tới tận tay. Khăn bông thấm nước lạnh xoa qua mặt, cơn buồn ngủ kia vơi đi một ít. Lúc này cậu mới cố ép đầu óc hoạt động, nhưng chưa gì đã bị Triệu Phong kéo ra ngoài.

Đồ vật cần mang theo không nhiều, chỉ có vài bộ quần áo và vật dụng cần thiết cho sinh hoạt thường ngày mà thôi. Nhưng mà Triệu Phong lại nói mấy đồ đạc gì đó lúc chuyển qua sẽ đổi. Dưới lầu tiểu khu cũ rích có một chiếc ô tô biển đỏ mới toanh đỗ ở đó, so với tiểu khu này có vẻ hơi bất đồng. Mặc dù Lục An không quen không biết cái hãng xe này nhưng vẫn cảm nhận được khí thế bá vương mà nó tỏa ra, làm cậu cũng không biết nên đặt nó ở đâu thì mới hợp. Triệu Phong thì kiểu anh đây rất rành về nó, đầu tiên bỏ hành lý vào cốp xe sau đó mở cửa bên hông mời Lục An đi vào.

Chú thỏ con nơm nớp lo sợ ngồi vào xe.

"Anh... Anh ơi, có phải anh đi bán thận không? À không, bán thận cũng có nhiều tiền vậy đâu..."

Tự nhiên tiền từ đâu rơi trúng đầu, mà cậu lại không cảm thấy vui sướng chút nào, còn cảm thấy buồn là đằng khác. Cậu mếu máo nhìn người đàn ông đang lái xe, mà lái đi đâu cũng không có tâm tư quản nữa. Ngược lại, cậu nghe thấy tiếng cười trầm thấp của Triệu Phong, hắn vừa dịu dàng vừa cưng chiều xoay đầu nhìn cậu.

"Cục cưng, thật ra lúc trước anh giấu em một chuyện."

"Hở... Chuyện gì thế ạ?" Thỏ con mở to mắt, hai tai cao cao dựng thẳng đứng lên.

"Đến nhà mới đi rồi anh nói."

Đương nhiên hắn muốn giữ bí mật về thân phận của mình, mặc dù đã rời đội ngũ nhưng cũng không thể tùy tiện nói ra được. Hắn lại cười cười, qua loa an ủi Lục An một chút. Nhưng tâm trạng Lục An vẫn không an tâm nổi, mếu máo cả một đường, rõ ràng đang rất tập trung nghĩ về thứ mà hắn giấu không cho cậu biết.

Triệu Phong có chuyện gì mà phải giấu cậu lâu như thế?

Ô tô chạy ro ro đến một tiểu khu nằm ở vùng ngoại thành. Bên phải có nhà to, bên trái có cửa rộng, ở giữa có đường lớn ngăn cách. Lục An ngẩng đầu lên, đôi mắt mở to nhìn cả bốn phía. Tiểu khu được xanh hóa nên nhìn chỗ nào cũng đẹp, xung quanh đều là hoa cỏ, so với không khí trung tâm thành phố thì tươi mát hơn rất nhiều. Trên mặt đất không thấy bóng dáng chiếc xe nào, chắc là đã đỗ ở bãi đỗ xe ngầm dưới đất. Dù sao cậu cũng là người địa phương, cho nên cũng từng nghe qua tên của nơi này. Thế nhưng khi nhìn thấy bảng quảng cáo của tòa nhà cao ốc kia, cả người đều choáng váng.

"Anh ơi...? Tụi mình làm sao mà đủ khả năng mua nhà ở chỗ này? Chỗ này không phải là..." Không phải là nơi siêu siêu đắt hay dán bảng quảng cáo trên báo đó sao?

Đôi mắt cậu trừng lên như bánh mochi, còn xe thì ngừng trước cửa một biệt thự ba tầng. Triệu Phong cười nhẹ, đoạn xuống xe mở cửa cho Lục An. Chú thỏ con đứng trên đất bằng mà hai chân như đứng trên dây cáp. Này này, nơi cậu đang đứng sao mà... Sao mà toàn màu hường phấn của quý ngài đầy lông kia vậy!

Quá nhiều sự kinh ngạc làm cậu khó mà thừa nhận nổi. Cậu biết mình không nên nghĩ như thế chút nào, nhưng cái não thì tự nó bổ cho nó 一一chẳng lẽ Triệu Phong là TRÙM! XÃ! HỘI! ĐEN? Chẳng lẽ hắn làm những việc PHI! PHÁP, là tội phạm? Nếu không thì làm sao mà có nhiều tiền như vậy được?

Hốc mắt đỏ lên, môi cậu cũng run rẩy. Nghĩ đến đứa bé trong bụng của mình, cậu thật sự không thể kìm chế được cảm xúc bản thân thế rồi khóc thút tha thút thít.

"Anh mau nói cho em biết... Triệu Phong, anh đã giấu em chuyện gì..."

Cậu khóc nức nở làm Triệu Phong giật nảy mình, tay đang mở cửa cứng đờ. Hắn cho rằng Lục An sẽ rất vui, ai ngờ đâu bé cưng lại khóc thành như vậy. Hắn vội vàng ôm cậu vào trong ngực, tay còn lại đẩy cánh cửa ra. Đồ dùng nội thất đều sắp xếp xong rồi, tất cả đều chưa có người chạm qua, đều trắng tinh tươm. Nhưng Lục An lại không thèm nhìn mà cứ trốn trong ngực Triệu Phong khóc không ngừng.

"Triệu Phong, anh đừng gạt em, có phải anh làm chuyện xấu rồi không... Tụi mình làm sao có thể ở trong căn nhà như vầy... Em không cần đâu, mình về đi... Em không muốn anh làm chuyện xấu đâu..."

Bàn tay nắm chặt áo của người đàn ông, như thể trong căn nhà lớn này sẽ có yêu quái nhảy ra làm thịt cậu. Nghe tiếng người trong ngực thấp giọng nỉ non, hắn bỗng nhiên căm giận vì sao hắn lại đi giấu giấu diếm diếm thế chứ. Hắn bèn thủ thỉ rằng:

"Bé cưng đừng khóc, đừng khóc... Anh không có đi làm chuyện xấu, xe cộ nhà ở anh đều mua hợp pháp hết..."

"Nhưng mà, tại sao có nhiều tiền như vậy?" QAQ

Cậu rưng rưng nước mắt, đôi mắt đỏ lên giống như thỏ con vậy. Bàn tay thô to vuốt lên tóc cậu, an ủi được Lục An một chút nhưng cậu vẫn cảm thấy không yên lòng. Liếc mắt qua thấy phòng khách to đùng, cậu lại vùi mặt vào lòng ngực Triệu Phong.

"Anh đã giấu em cái gì...?

"Bé à, anh là binh sĩ." Hắn thấp giọng nói. Bàn tay to lớn vẫn xoa xoa những sợi tóc mềm mại của cậu. Lục An nhanh chóng bình tĩnh lại, nước mắt ngừng chảy rồi, chỉ còn lại vài giọt còn vương trên khóe mắt mà thôi. Cậu được dẫn đến ngồi trên ghế sô pha, còn Triệu Phong ra xe lấy ít đồ rồi trở vào bày từng cái từng cái trước mặt cái.

Là giấy chứng nhận các kiểu.

Nào là giấy khai sinh rồi giấy chứng minh nhân dân, thẻ ngân hàng rồi giấy chứng nhận bất động sản, toàn bộ đều đặt ở trước mặt cậu, nhìn mà há hốc mồm. Sự hiểu biết của Lục An cùng lắm chỉ tới sổ hộ khẩu và chứng minh nhân dân mà thôi, cậu căn bản không biết đến nhiều như vậy. Mà những tấm giấy cậu không quen không biết đó, không gì khác chính là những tờ giấy chứng nhận quân sự khi Triệu Phong còn khoác quân trang...

Chồng của cậu thật sự là binh sĩ sao?

Người đàn ông nhẹ giọng giải thích cho cạu nghe thân phận của mình, tóm lại là làm việc cho đất nước, vì lí do bảo mật nên không thể bại lộ thân phận, không thì sẽ bị trục xuất. Hắn sợ Lục An không tin, còn nói ra những chuyện khi đi làm nhiệm vụ trước kia, chi tiết và rõ ràng, thật sự không phải kiểu vô căn cứ. Thỏ con đã sớm nghe choáng váng, ngây ngốc nhìn hắn. Đôi môi cậu nhếch nhếch lên, rõ ràng là bị hắn nói cho ngốc luôn.

"Bé cưng, chuyện là vậy đó. Anh xin lỗi, trước giờ vẫn luôn giấu em."

Hắn không giỏi nói chuyện, nhưng từng lời nói ra đều là nói thật. Đôi mắt hắn nhìn Lục An chăm chăm, làm Lục An vốn còn ngây ngốc lát sau mới phản ứng lại, "A" một tiếng, rồi hốt hoảng "Oa" tiếng nữa.

"Bé cưng..." Hắn thấp thỏm gọi, chỉ dám nắm lấy tay cậu.

Triệu Phong cho rằng Lục An vẫn còn giận chuyện mình giấu giếm cậu, mà nào ngờ rằng lúc này Lục An lại nhớ đến hình ảnh của hắn lúc trước khi người đầy vết sẹo. Lúc đó cậu còn đinh ninh là do thời trẻ của Triệu Phong rất hay đi đánh nhau, chứ không biết là do hắn đi đánh giặc...

"C.ởi quần ra! Cởi áo ra luôn đi!" Đột nhiên Lục An đứng lên đòi lột đồ Triệu Phong làm hắn ngẩn ra. Có điều Triệu Phong cũng rất biết nghe lời, nhanh chóng cởi áo sơ mi, lớp lớp cơ tay cơ ngực trên người đều được phô bày.

"Anh ngồi xuống cho em! Đừng có nhúc nhích!" Chú thỏ con thở hổn hển gào lên rồi bước nhanh ra sau lưng hắn, còn tưởng cậu định chơi trò bạo lực vậy. Triệu Phong nghe thế lập tức ngồi ngay ngắn, cơ bắp toàn thân đều căng chặt.

"Bé cưng à..."

"Anh im đi!"

Cậu mếu máo gầm nhẹ một câu, nước mắt lại lần nữa rơi xuống. Những vết sẹo nâu thẫm in trên từng bắp thịt mà trước đây cậu quyến luyến không rời ấy, lúc trước chắc còn nhiều hơn thế nữa. Có những vết sẹo kia đã nhạt dần, chỉ còn lưu lại một ít mà cậu nhìn thấy được thôi.

Vết sẹo này dài dài, vết sẹo kia thì nhỏ, tròn tròn như bị đạn bắn vào. Ngón tay mềm mại sờ sờ lên, như thể có thể cảm nhận rằng viên đạn kia đã bắn xuyên vào tim hắn như thế nào. Triệu Phong bị cậu sờ như vậy càng ngồi càng thẳng hơn. Hắn như muốn nói cái gì đó, nhưng lại nhớ Lục An có quát "Anh im đi!" nên cuối cùng cũng không dám mở miệng.

Sau đó hắn cảm nhận được một mảng mềm mại, khuôn mặt ướt đẫm của cậu kề vào lưng hắn.

"Anh, tim em đau..."

Giọng nói mềm mại êm ái cất lên, nghe không hề có một chút hờn dỗi nào, ngược lại còn chất chứa sự tha thiết yêu thương và đau xót. Bàn tay dịu dàng đặt lên eo hắn, lại còn khịt khịt mũi, cố gắng làm cho bản thân không khóc nữa.

"Em không biết trước đây anh vất vả như vậy, anh ơi, em đau lòng lắm... Tại sao em lại không biết đến anh sớm hơn... nếu biết đến anh sớm hơn em sẽ không để anh chịu nhiều vất vả như vậy..."

Hắn chưa bao giờ được người ta "thương", thành ra biểu cảm khuôn mặt lúc này gói gọn trong hai chữ "kinh ngạc". Hắn không có cha mẹ, sống trong sự dạy dỗ và huấn luyện dành cho một nam tử hán đầu đội trời chân đạp đất, nào đã kinh qua việc bị người khác khóc oa oa nói em đau lòng bao giờ? Ngực hắn như có dòng nước ấm chảy qua, mũi như hít phải một ngụm khí có vị chua chát. Hắn nào có dễ ch.ảy nước mắt bao giờ? Vậy mà nghe câu kia xong lại vội vàng ôm chặt lấy đối phương.

"Bé cưng, đừng khóc, đừng khóc mà.... Anh không có vất vả, không có vất vả gì hết."

"Có thể gặp được em, ngày nào anh cũng rất vui hết..."

Bờ môi mịn màng, nụ hôn ấm áp rơi trên khuôn mặt cậu. Chú thỏ nhỏ được hôn ngẩng đầu lên, nước mắt vừa rơi thì nụ hôn đã vừa tới. Tư thế của cả hai cũng đã thay đổi, cậu không hiểu mình đã ngồi nửa người lên ngực Triệu Phong như thế nào, còn tựa vào cánh tay tráng kiệt đang ôm mình nữa. Chắc là do vừa lúc nãy cậu mới thổ lộ tình cảm của mình ra thành ra làm cho nụ hôn này càng nồng cháy hơn cậu tưởng, mà cậu cũng không muốn kết thúc. Nước mắt trên má đều đã bị Triệu Phong hôn sạch. Lục An khịt khịt mũi, vụng về nói:

"Vậy em sẽ làm anh vui vẻ cả một đời..."

Đôi môi trên má cậu khẽ dừng, chầm chậm quyết luyến rời đi, nhưng đôi tay ôm lấy cậu lại càng mạnh mẽ hữu lực, như hận không thể khiến cậu và mình hòa vào làm một. Trán bên trán, đầu sát bên đầu, chạm mũi nhau, từ "thân mật" bình thường không thể nào diễn tả hết được. Lục An chớp chớp đôi mắt còn ướt đẫm, ngoan ngoãn rúc vào lòng ngực hắn. Triệu Phong khản giọng "Ừm" một tiếng, chậm rãi vươn tay ra, mười ngón đan vào nhau.

"Được, làm cho anh vui vẻ cả một đời."

- Hết phiên ngoại 4 -

Truyện full

  • Hoàng Hậu Lười Mặc Viên
    Hoàng Hậu Lười Mặc Viên

    Huỳnh Mặc Viên chính là một con sâu vô cùng lười. Trong một lần ăn bỏng ngô cô đã xuyên không đến cổ đại.Cô thực sự hận, hận món bỏng...

  • Phía Sau Một Vai Phản Diện
    Phía Sau Một Vai Phản Diện

    Thể loại: Hành động, viễn tưởng, tình cảmTôi đã mất tất cả. Từ thần dân, bằng hữu, gia đình, đồng đội. Nhưng tôi vẫn sẽ cầm vũ khí để...

  • Trạch Thiên Ký
    Trạch Thiên Ký

    Dịch giả: vipnd2003Thái Thủy nguyên niên, có thần thạch từ không gian bay tới, phân tán khắp nhân gian, trong đó có thần thạch rơi vào...

  • Cha Tôi Là Đại Ca Xã Hội Đen (Ngã Đích Lão Ba Thị Lão Đại )
    Cha Tôi Là Đại Ca Xã Hội Đen (Ngã Đích Lão Ba Thị Lão Đại )

    Tựa gốc: Ngã đích lão ba thị lão đạiEditor: Tiểu MộcThể loại: hiện đại, hắc bang, phụ tử niên thượng, 1×1, cường cường, bá đạo ôn nhu...

  • Đông Sang Có Xuân Về Chăng
    Đông Sang Có Xuân Về Chăng

    Đông sang Xuân đến, là lẽ của tự nhiên tuần hoàn theo chu kỳ. Thế nhưng, cũng là Xuân nhưng Thừa Xuân lại ra đi không trở lại. Vĩnh...

  • Công Cuộc Bị 999 Em Gái Chinh Phục
    Công Cuộc Bị 999 Em Gái Chinh Phục

    - Cuộc đời bạn sẽ ra sao khi luôn gặp xui xẻo, nhất là khi giúp người khác? Phải bỏ cuộc sao?Thế nhưng Đỗ Cầm càng xui thì lại càng.....

  • Sa lậu
    Sa lậu

    Edit: Phong MyThể loại: Đam mỹ (nam x nam), cổ trang, giang hồ, mỹ công sửu thụ, HE.Truyện là phần tiếp theo của Sa Lạp cùng tác giả,...

  • [Kỳ Duyên Hệ Liệt] Ô Long Kỳ Duyên
    [Kỳ Duyên Hệ Liệt] Ô Long Kỳ Duyên

    Edit: Hồ Ly Thuần KhiếtThể loại: cổ trang, lãnh khốc cường công, ôn nhu bình thường thiện lương thụ, sinh tử văn, điềm văn có chút...

  • Bà Xã Nghịch Ngợm
    Bà Xã Nghịch Ngợm

    Truyện Bà Xã Nghịch Ngợm của tác giả Lâm Phỉ xoay quanh nhân vật nữ chính tên Tất Hạnh Trừng, một cô gái có dáng người thon...

  • Tâm Ngứa
    Tâm Ngứa

    Thể loại: Hiện đại, thanh xuân vườn trường, sủng ngọt, nữ truy, HE.Số chương: 64 chươngEditor: TBBPoster: Tâm Tít TắpNhân vật chính:...

  • Xuyên Qua Làm Nữ Phụ Kiêu Ngạo
    Xuyên Qua Làm Nữ Phụ Kiêu Ngạo

    Thể loại: Đồng nhân Tuổi trẻ bao thanh thiên, trinh thám, cường, HEĐộ dài: 70 chươngConverter: U Tịch CốcEdit: Kiri + YukiraXuyên qua...

  • Cây Và Đất
    Cây Và Đất

    Tên khác: Anh muốn là một thân câySố chương: 47 chươngThể loại: Ngôn tình, Hiện đại, Tình chú cháu, Ngược, SE.Edit: ShiBìa: AuroraVăn...

  • Tinh Linh Tuyết
    Tinh Linh Tuyết

    Thể loại: Ngôn Tình cổ đại, nhẹ nhàngNam chính: Dương Minh Nhật, Nữ chính: Bạch Linh TuyếtNàng từ nhỏ luôn mang mặc cảm vì bản thân...

  • Sau Khi Bị Chàng Quân Nhân Thô Lỗ Mua Về Nhà
    Sau Khi Bị Chàng Quân Nhân Thô Lỗ Mua Về Nhà

    🥑 Hán Việt: Bị tháo hán quân nhân mãi hồi gia chi hậu (lục linh niên đại)🥑 Tác giả: Kiểu Kiểu🥑 Nguồn: Vespertine + Hàn Lạc 🥑 Thể loại:...

  • Lại Trán Mai
    Lại Trán Mai

    Thể loại: xuyên không, điền văn, HEEditor: Hoàng Hiểu PhongBeta: Ellizza“Ta đã sớm biết, tình yêu là một thứ không thể dời đổi. Nếu như...