Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ
Edit: ppi | Beta: Thụy-
Sáng sớm ngà y hôm sau, Lục An được đưa đến bệnh viện.
Triệu Phong đã liên lạc vá»›i bác sÄ© từ sá»›m, cho nên không cần phải đăng ký ở đại sảnh mà đi thẳng đến má»™t phòng khám bị che khuất. Lục An ngây ngốc luôn. Thấy viên bác sÄ© không rõ tên vừa căng thẳng vừa gấp gáp, mà Triệu Phong thì rất nghiêm túc nói chuyện vá»›i ngưá»i ta trông không giống ngà y thưá»ng chút nà o.
Thai nhi vẫn chưa lá»›n lắm, nếu siêu âm bừa bãi có thể sẽ có hại, vì váºy hôm nay chỉ lấy Ãt máu mà thôi. Lục An sợ Ä‘au, cho nên lúc lấy máu Triệu Phong giúp cáºu che mắt cá»§a mình lại. Bản thân Lục An cÅ©ng không dám nhìn mÅ©i kim đâm và o da. Kết quả xét nghiệm là cáºu tháºt sá»± có thai, thai nhi phát triển bình thưá»ng sau đó được khuyến nghị dùng thêm Vitamin B11 là được. Triệu Phong thở phà o xong lại đưa Lục An vá» nhà , tiện đưá»ng ghé qua siêu thị mua cho cáºu rất nhiá»u đồ ăn mà cáºu thÃch.
Từ khi biết chÃnh mình có thai, Lục An chỉ việc ăn rồi ngá»§ cá»±c kỳ thoải mái. Mà tay nghá» nấu nướng cá»§a Triệu Phong cÅ©ng rất giá»i, má»—i bữa là m cho cáºu ăn như heo luôn. Ä‚n no rồi rầm rầm rì rì bò lên giưá»ng nằm, còn duá»—i duá»—i chân đòi Triệu Phong xoa xoa. Cáºu đòi há»i như váºy là m sao mà hắn cá»± tuyệt được? Ngưá»i đà n ông cá»§a cáºu má»—i lần nâng chân cáºu lên là sẽ hôn má»™t cái, từng đầu ngón chân hồng nhuáºn Ä‘á»u được hắn tỉ mỉ săn sóc từng chút má»™t. Ngón tay thô ráp lướt qua da thịt trắng ngần vá»›i lá»±c đạo vừa đủ, là m toà n thân Lục An thoải mái muốn chảy ra luôn. Mát xa xong là Lục An đã ngá»§ mất tiêu từ Ä‘á»i nà o rồi.
Chỉ là cáºu không ngá» rằng, mình chỉ ngá»§ có má»™t giấc thôi mà lúc tỉnh lại nhà đã bị dá»n Ä‘i luôn rồi.
Triệu Phong chắc vẫn chưa nghỉ ngÆ¡i, khắp ngưá»i bốc mùi mồ hôi. Khi Lục An vẫn còn mÆ¡ mÆ¡ mà ng mà ng ngồi ở trên giưá»ng thì Triệu Phong đã Ä‘em quần áo cá»§a cả hai đến.
"Cục cưng, tụi mình chuyển nhà nà o."
"Hả?"
Äiá»u kiện cá»§a nhà cho thuê không tốt tháºt, nhưng Lục An cứ tưởng Triệu Phong và cáºu chỉ có đủ khả năng chi trả cho căn nhà có Ä‘iá»u kiện kiểu nà y. Cáºu không ngá» tá»›i mình còn có thể chuyển nhà , thà nh ra não rÆ¡i và o trạng thái loading. Lục An ngồi trên giưá»ng được Triệu Phong thay quần áo giúp, tháºm chà khăn lau mặt cÅ©ng nhá» hắn Ä‘em tá»›i táºn tay. Khăn bông thấm nước lạnh xoa qua mặt, cÆ¡n buồn ngá»§ kia vÆ¡i Ä‘i má»™t Ãt. Lúc nà y cáºu má»›i cố ép đầu óc hoạt động, nhưng chưa gì đã bị Triệu Phong kéo ra ngoà i.
Äồ váºt cần mang theo không nhiá»u, chỉ có và i bá»™ quần áo và váºt dụng cần thiết cho sinh hoạt thưá»ng ngà y mà thôi. Nhưng mà Triệu Phong lại nói mấy đồ đạc gì đó lúc chuyển qua sẽ đổi. Dưới lầu tiểu khu cÅ© rÃch có má»™t chiếc ô tô biển đỠmá»›i toanh đỗ ở đó, so vá»›i tiểu khu nà y có vẻ hÆ¡i bất đồng. Mặc dù Lục An không quen không biết cái hãng xe nà y nhưng vẫn cảm nháºn được khà thế bá vương mà nó tá»a ra, là m cáºu cÅ©ng không biết nên đặt nó ở đâu thì má»›i hợp. Triệu Phong thì kiểu anh đây rất rà nh vá» nó, đầu tiên bá» hà nh lý và o cốp xe sau đó mở cá»a bên hông má»i Lục An Ä‘i và o.
Chú thỠcon nơm nớp lo sợ ngồi và o xe.
"Anh... Anh Æ¡i, có phải anh Ä‘i bán tháºn không? À không, bán tháºn cÅ©ng có nhiá»u tiá»n váºy đâu..."
Tá»± nhiên tiá»n từ đâu rÆ¡i trúng đầu, mà cáºu lại không cảm thấy vui sướng chút nà o, còn cảm thấy buồn là đằng khác. Cáºu mếu máo nhìn ngưá»i đà n ông Ä‘ang lái xe, mà lái Ä‘i đâu cÅ©ng không có tâm tư quản nữa. Ngược lại, cáºu nghe thấy tiếng cưá»i trầm thấp cá»§a Triệu Phong, hắn vừa dịu dà ng vừa cưng chiá»u xoay đầu nhìn cáºu.
"Cục cưng, tháºt ra lúc trước anh giấu em má»™t chuyện."
"Hở... Chuyện gì thế ạ?" ThỠcon mở to mắt, hai tai cao cao dựng thẳng đứng lên.
"Äến nhà má»›i Ä‘i rồi anh nói."
ÄÆ°Æ¡ng nhiên hắn muốn giữ bà máºt vá» thân pháºn cá»§a mình, mặc dù đã rá»i đội ngÅ© nhưng cÅ©ng không thể tùy tiện nói ra được. Hắn lại cưá»i cưá»i, qua loa an á»§i Lục An má»™t chút. Nhưng tâm trạng Lục An vẫn không an tâm nổi, mếu máo cả má»™t đưá»ng, rõ rà ng Ä‘ang rất táºp trung nghÄ© vá» thứ mà hắn giấu không cho cáºu biết.
Triệu Phong có chuyện gì mà phải giấu cáºu lâu như thế?
Ô tô chạy ro ro đến má»™t tiểu khu nằm ở vùng ngoại thà nh. Bên phải có nhà to, bên trái có cá»a rá»™ng, ở giữa có đưá»ng lá»›n ngăn cách. Lục An ngẩng đầu lên, đôi mắt mở to nhìn cả bốn phÃa. Tiểu khu được xanh hóa nên nhìn chá»— nà o cÅ©ng đẹp, xung quanh Ä‘á»u là hoa cá», so vá»›i không khà trung tâm thà nh phố thì tươi mát hÆ¡n rất nhiá»u. Trên mặt đất không thấy bóng dáng chiếc xe nà o, chắc là đã đỗ ở bãi đỗ xe ngầm dưới đất. Dù sao cáºu cÅ©ng là ngưá»i địa phương, cho nên cÅ©ng từng nghe qua tên cá»§a nÆ¡i nà y. Thế nhưng khi nhìn thấy bảng quảng cáo cá»§a tòa nhà cao ốc kia, cả ngưá»i Ä‘á»u choáng váng.
"Anh ơi...? Tụi mình là m sao mà đủ khả năng mua nhà ở chỗ nà y? Chỗ nà y không phải là ..." Không phải là nơi siêu siêu đắt hay dán bảng quảng cáo trên báo đó sao?
Äôi mắt cáºu trừng lên như bánh mochi, còn xe thì ngừng trước cá»a má»™t biệt thá»± ba tầng. Triệu Phong cưá»i nhẹ, Ä‘oạn xuống xe mở cá»a cho Lục An. Chú thá» con đứng trên đất bằng mà hai chân như đứng trên dây cáp. Nà y nà y, nÆ¡i cáºu Ä‘ang đứng sao mà ... Sao mà toà n mà u hưá»ng phấn cá»§a quý ngà i đầy lông kia váºy!
Quá nhiá»u sá»± kinh ngạc là m cáºu khó mà thừa nháºn nổi. Cáºu biết mình không nên nghÄ© như thế chút nà o, nhưng cái não thì tá»± nó bổ cho nó 一一chẳng lẽ Triệu Phong là TRÙM! XÃ! HỘI! ÄEN? Chẳng lẽ hắn là m những việc PHI! PHÃP, là tá»™i phạm? Nếu không thì là m sao mà có nhiá»u tiá»n như váºy được?
Hốc mắt đỠlên, môi cáºu cÅ©ng run rẩy. NghÄ© đến đứa bé trong bụng cá»§a mình, cáºu tháºt sá»± không thể kìm chế được cảm xúc bản thân thế rồi khóc thút tha thút thÃt.
"Anh mau nói cho em biết... Triệu Phong, anh đã giấu em chuyện gì..."
Cáºu khóc nức nở là m Triệu Phong giáºt nảy mình, tay Ä‘ang mở cá»a cứng Ä‘á». Hắn cho rằng Lục An sẽ rất vui, ai ngỠđâu bé cưng lại khóc thà nh như váºy. Hắn vá»™i và ng ôm cáºu và o trong ngá»±c, tay còn lại đẩy cánh cá»a ra. Äồ dùng ná»™i thất Ä‘á»u sắp xếp xong rồi, tất cả Ä‘á»u chưa có ngưá»i chạm qua, Ä‘á»u trắng tinh tươm. Nhưng Lục An lại không thèm nhìn mà cứ trốn trong ngá»±c Triệu Phong khóc không ngừng.
"Triệu Phong, anh đừng gạt em, có phải anh là m chuyện xấu rồi không... Tụi mình là m sao có thể ở trong căn nhà như vầy... Em không cần đâu, mình vỠđi... Em không muốn anh là m chuyện xấu đâu..."
Bà n tay nắm chặt áo cá»§a ngưá»i đà n ông, như thể trong căn nhà lá»›n nà y sẽ có yêu quái nhảy ra là m thịt cáºu. Nghe tiếng ngưá»i trong ngá»±c thấp giá»ng nỉ non, hắn bá»—ng nhiên căm giáºn vì sao hắn lại Ä‘i giấu giấu diếm diếm thế chứ. Hắn bèn thá»§ thỉ rằng:
"Bé cưng đừng khóc, đừng khóc... Anh không có Ä‘i là m chuyện xấu, xe cá»™ nhà ở anh Ä‘á»u mua hợp pháp hết..."
"Nhưng mà , tại sao có nhiá»u tiá»n như váºy?" QAQ
Cáºu rưng rưng nước mắt, đôi mắt đỠlên giống như thá» con váºy. Bà n tay thô to vuốt lên tóc cáºu, an á»§i được Lục An má»™t chút nhưng cáºu vẫn cảm thấy không yên lòng. Liếc mắt qua thấy phòng khách to đùng, cáºu lại vùi mặt và o lòng ngá»±c Triệu Phong.
"Anh đã giấu em cái gì...?
"Bé à , anh là binh sÄ©." Hắn thấp giá»ng nói. Bà n tay to lá»›n vẫn xoa xoa những sợi tóc má»m mại cá»§a cáºu. Lục An nhanh chóng bình tÄ©nh lại, nước mắt ngừng chảy rồi, chỉ còn lại và i giá»t còn vương trên khóe mắt mà thôi. Cáºu được dẫn đến ngồi trên ghế sô pha, còn Triệu Phong ra xe lấy Ãt đồ rồi trở và o bà y từng cái từng cái trước mặt cái.
Là giấy chứng nháºn các kiểu.
Nà o là giấy khai sinh rồi giấy chứng minh nhân dân, thẻ ngân hà ng rồi giấy chứng nháºn bất động sản, toà n bá»™ Ä‘á»u đặt ở trước mặt cáºu, nhìn mà há hốc mồm. Sá»± hiểu biết cá»§a Lục An cùng lắm chỉ tá»›i sổ há»™ khẩu và chứng minh nhân dân mà thôi, cáºu căn bản không biết đến nhiá»u như váºy. Mà những tấm giấy cáºu không quen không biết đó, không gì khác chÃnh là những tá» giấy chứng nháºn quân sá»± khi Triệu Phong còn khoác quân trang...
Chồng cá»§a cáºu tháºt sá»± là binh sÄ© sao?
Ngưá»i đà n ông nhẹ giá»ng giải thÃch cho cạu nghe thân pháºn cá»§a mình, tóm lại là là m việc cho đất nước, vì là do bảo máºt nên không thể bại lá»™ thân pháºn, không thì sẽ bị trục xuất. Hắn sợ Lục An không tin, còn nói ra những chuyện khi Ä‘i là m nhiệm vụ trước kia, chi tiết và rõ rà ng, tháºt sá»± không phải kiểu vô căn cứ. Thá» con đã sá»›m nghe choáng váng, ngây ngốc nhìn hắn. Äôi môi cáºu nhếch nhếch lên, rõ rà ng là bị hắn nói cho ngốc luôn.
"Bé cưng, chuyện là váºy đó. Anh xin lá»—i, trước giá» vẫn luôn giấu em."
Hắn không giá»i nói chuyện, nhưng từng lá»i nói ra Ä‘á»u là nói tháºt. Äôi mắt hắn nhìn Lục An chăm chăm, là m Lục An vốn còn ngây ngốc lát sau má»›i phản ứng lại, "A" má»™t tiếng, rồi hốt hoảng "Oa" tiếng nữa.
"Bé cưng..." Hắn thấp thá»m gá»i, chỉ dám nắm lấy tay cáºu.
Triệu Phong cho rằng Lục An vẫn còn giáºn chuyện mình giấu giếm cáºu, mà nà o ngá» rằng lúc nà y Lục An lại nhá»› đến hình ảnh cá»§a hắn lúc trước khi ngưá»i đầy vết sẹo. Lúc đó cáºu còn Ä‘inh ninh là do thá»i trẻ cá»§a Triệu Phong rất hay Ä‘i đánh nhau, chứ không biết là do hắn Ä‘i đánh giặc...
"C.ởi quần ra! Cởi áo ra luôn Ä‘i!" Äá»™t nhiên Lục An đứng lên đòi lá»™t đồ Triệu Phong là m hắn ngẩn ra. Có Ä‘iá»u Triệu Phong cÅ©ng rất biết nghe lá»i, nhanh chóng cởi áo sÆ¡ mi, lá»›p lá»›p cÆ¡ tay cÆ¡ ngá»±c trên ngưá»i Ä‘á»u được phô bà y.
"Anh ngồi xuống cho em! Äừng có nhúc nhÃch!" Chú thá» con thở hổn hển gà o lên rồi bước nhanh ra sau lưng hắn, còn tưởng cáºu định chÆ¡i trò bạo lá»±c váºy. Triệu Phong nghe thế láºp tức ngồi ngay ngắn, cÆ¡ bắp toà n thân Ä‘á»u căng chặt.
"Bé cưng à ..."
"Anh im đi!"
Cáºu mếu máo gầm nhẹ má»™t câu, nước mắt lại lần nữa rÆ¡i xuống. Những vết sẹo nâu thẫm in trên từng bắp thịt mà trước đây cáºu quyến luyến không rá»i ấy, lúc trước chắc còn nhiá»u hÆ¡n thế nữa. Có những vết sẹo kia đã nhạt dần, chỉ còn lưu lại má»™t Ãt mà cáºu nhìn thấy được thôi.
Vết sẹo nà y dà i dà i, vết sẹo kia thì nhá», tròn tròn như bị đạn bắn và o. Ngón tay má»m mại sá» sá» lên, như thể có thể cảm nháºn rằng viên đạn kia đã bắn xuyên và o tim hắn như thế nà o. Triệu Phong bị cáºu sá» như váºy cà ng ngồi cà ng thẳng hÆ¡n. Hắn như muốn nói cái gì đó, nhưng lại nhá»› Lục An có quát "Anh im Ä‘i!" nên cuối cùng cÅ©ng không dám mở miệng.
Sau đó hắn cảm nháºn được má»™t mảng má»m mại, khuôn mặt ướt đẫm cá»§a cáºu ká» và o lưng hắn.
"Anh, tim em đau..."
Giá»ng nói má»m mại êm ái cất lên, nghe không há» có má»™t chút há»n dá»—i nà o, ngược lại còn chất chứa sá»± tha thiết yêu thương và đau xót. Bà n tay dịu dà ng đặt lên eo hắn, lại còn khịt khịt mÅ©i, cố gắng là m cho bản thân không khóc nữa.
"Em không biết trước đây anh vất vả như váºy, anh Æ¡i, em Ä‘au lòng lắm... Tại sao em lại không biết đến anh sá»›m hÆ¡n... nếu biết đến anh sá»›m hÆ¡n em sẽ không để anh chịu nhiá»u vất vả như váºy..."
Hắn chưa bao giỠđược ngưá»i ta "thương", thà nh ra biểu cảm khuôn mặt lúc nà y gói gá»n trong hai chữ "kinh ngạc". Hắn không có cha mẹ, sống trong sá»± dạy dá»— và huấn luyện dà nh cho má»™t nam tá» hán đầu đội trá»i chân đạp đất, nà o đã kinh qua việc bị ngưá»i khác khóc oa oa nói em Ä‘au lòng bao giá»? Ngá»±c hắn như có dòng nước ấm chảy qua, mÅ©i như hÃt phải má»™t ngụm khà có vị chua chát. Hắn nà o có dá»… ch.ảy nước mắt bao giá»? Váºy mà nghe câu kia xong lại vá»™i và ng ôm chặt lấy đối phương.
"Bé cưng, đừng khóc, đừng khóc mà .... Anh không có vất vả, không có vất vả gì hết."
"Có thể gặp được em, ngà y nà o anh cũng rất vui hết..."
Bá» môi mịn mà ng, nụ hôn ấm áp rÆ¡i trên khuôn mặt cáºu. Chú thá» nhỠđược hôn ngẩng đầu lên, nước mắt vừa rÆ¡i thì nụ hôn đã vừa tá»›i. Tư thế cá»§a cả hai cÅ©ng đã thay đổi, cáºu không hiểu mình đã ngồi ná»a ngưá»i lên ngá»±c Triệu Phong như thế nà o, còn tá»±a và o cánh tay tráng kiệt Ä‘ang ôm mình nữa. Chắc là do vừa lúc nãy cáºu má»›i thổ lá»™ tình cảm cá»§a mình ra thà nh ra là m cho nụ hôn nà y cà ng nồng cháy hÆ¡n cáºu tưởng, mà cáºu cÅ©ng không muốn kết thúc. Nước mắt trên má Ä‘á»u đã bị Triệu Phong hôn sạch. Lục An khịt khịt mÅ©i, vụng vá» nói:
"Váºy em sẽ là m anh vui vẻ cả má»™t Ä‘á»i..."
Äôi môi trên má cáºu khẽ dừng, chầm cháºm quyết luyến rá»i Ä‘i, nhưng đôi tay ôm lấy cáºu lại cà ng mạnh mẽ hữu lá»±c, như háºn không thể khiến cáºu và mình hòa và o là m má»™t. Trán bên trán, đầu sát bên đầu, chạm mÅ©i nhau, từ "thân máºt" bình thưá»ng không thể nà o diá»…n tả hết được. Lục An chá»›p chá»›p đôi mắt còn ướt đẫm, ngoan ngoãn rúc và o lòng ngá»±c hắn. Triệu Phong khản giá»ng "Ừm" má»™t tiếng, cháºm rãi vươn tay ra, mưá»i ngón Ä‘an và o nhau.
"ÄÆ°á»£c, là m cho anh vui vẻ cả má»™t Ä‘á»i."
- Hết phiên ngoại 4 -