Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ
Edit: ppi | Beta: Mina-
Khi viên đạn xuyên qua xương sá» ghim và o trong não, Triệu Phong hắn Ä‘au lắm chứ. Nhưng hắn không để ý, cÅ©ng không hối háºn, hai mắt mở to nhìn và o tấm ảnh chụp nho nhá» trên bia má»™. Trong ảnh Lục An cưá»i tháºt tươi, trà n đầy sức sống. Má»™t ngưá»i tháºt má»™t ngưá»i ảo như Ä‘ang chìm đắm trong ánh mắt cá»§a nhau. Hắn cố khắc sâu hình bóng cáºu và o sâu táºn xương tá»§y, để rồi sau đó trước mắt là má»™t mảnh Ä‘en kịt.
Lúc ngã xuống, đôi mắt hắn vẫn chăm chú nhìn cáºu, váºy mà lúc nà y không thấy được gì cả.
Trái tim là m việc không ngừng nghỉ ròng rã ba mươi năm trá»i cuối cùng im bặt, ý thức không từ biệt mà đi, năm loại giác quan dần mất Ä‘i cảm giác. Hắn như bị bao phá»§ ở biển sâu, chỉ có duy nhất má»™t linh hồn phiên đãng cô độc là hắn. Cái chết đối vá»›i Triệu Phong không phải là thứ đáng sợ, nhưng không thấy Lục An thì khác. Trong tiá»m thức, hắn liá»u mạng kêu gá»i hai chữ Lục An, song chẳng có bất cứ thứ gì đáp lại.
Hắn sẽ không còn được gặp lại Lục An nữa.
Sá»± bi thương ấy đối vá»›i Triệu Phong cà ng Ä‘au khổ hÆ¡n cả cái chết. Thân trai chưa biết sợ hãi là gì bây giá» lại sinh ra loại cảm giác hoảng loạn. Äau đớn từ sâu trong linh hồn trồi lên, trà n và o chiếm lấy ý thức. Dù hắn đã không còn thân thể, váºy mà vẫn cứ run lên.
Hắn nghĩ rằng mình sắp biến mất rồi.
Sá»± Ä‘au đớn kia không giảm Ä‘i chút nà o, ngược lại cà ng ngà y cà ng nghiêm trá»ng, như có cây dao nhá»n Ä‘ang từ tốn khoét Ä‘i xương thịt cá»§a mình. à thức cÅ©ng mÆ¡ hồ hÆ¡n, tưởng chừng cái gì cÅ©ng không là m được. Hắn cố giãy giụa giữa luồng sức mạnh muốn nuốt lấy mình, cuối cùng chỉ có thể nhẹ lẩm bẩm hai chữ "Lục An" từ táºn đáy lòng. Sau đó má»›i hoà n toà n rÆ¡i và o bóng tối vô táºn.
Cảm giác Ä‘au đớn biến mất, ý thức dưá»ng như tìm được nÆ¡i nó muốn đến, không má»™t tiếng động nháºp và o thân xác bên dưới. Ãnh mặt trá»i xuyên qua khe hở cá»§a bức mà n chiếu lên giưá»ng, dù chưa tỉnh lại nhưng Triệu Phong đã cảm nháºn được sá»± ấm áp đã mất từ lâu.
Và như cái ôm nà y váºy.
Cáºu ngang ngược nằm trong ngá»±c hắn, vừa thÆ¡m vừa má»m, hÆ¡i nóng theo hô hấp không ngừng phả bên má. Chăn chỉ đắp đến bụng, quần ngá»§ ngắn ngá»§n đầy nếp nhăn. á»¶ và o cái tiết trá»i nóng bức, hai chân chói loá đặt trên eo cá»§a Triệu Phong. Ngón chân trắng nõn mượt mà lÆ¡ lá»ng giữa không trung, có lẽ cáºu mÆ¡ thấy gì đó, có lúc còn co co ngón chân má»™t chút.
Äã bao lâu rồi hắn chưa tìm lại được cảm giác nà y nhỉ?
Gần như đã quên hết mất rồi.
Triệu Phong cưá»i khổ. Mặc dù biết rõ đây chỉ là ý nghÄ© cá»§a mình sau khi chết, hắn vẫn nhịn không được mà đưa tay ôm lấy đối phương. Ngón tay có chút cứng đỠdo đã lâu không động Ä‘áºy, phải cố gắng lắm má»›i Ä‘iá»u khiển được.
Sau đó chợt nghe được tiếng Lục An hừ nhẹ.
"A, anh... Ưm... "
Äêm qua cáºu bị lăn giưá»ng rất dữ dá»™i, hiện tại cả ngưá»i bá»§n rá»§n, mà mắt muốn mở cÅ©ng không lên. Cái đầu nóng hầm háºp cỠở trong lòng ngá»±c Triệu Phong, mang theo giá»ng mÅ©i nỉ non là m nÅ©ng gá»i má»™t tiếng "anh" rồi không nhúc nhÃch nữa.
Nhưng mà ngưá»i đà n ông ôm lấy cáºu lại đột ngá»™t mở mắt.
Lúc nhìn Lục An ở trong lòng ngá»±c, Triệu Phong cứng đơ cả ngưá»i, sợ cỠđộng cá»§a mình sẽ là m ngưá»i trong ngá»±c biến mất ngay trước mặt hắn. Trong má»™t cái chá»›p mắt, tim như ngừng Ä‘áºp, rồi lại Ä‘iên cuồng như chưa bao giỠđược Ä‘áºp. Hắn cố nén lại những tiếng th.ở dốc, nhưng tháºt khó để giấu Ä‘i âm thanh nặng ná» phát ra từ sá»± hô hấp dồn dáºp.
Chuyện nà y... Là như thế nà o?!?
Sá»± ấm áp trong lòng ngá»±c không phải là giả, hắn nhìn cái gì cÅ©ng không phải là giả. Triệu Phong sá»ng sốt hồi lâu má»›i thá» giÆ¡ tay vuốt khẽ và i sợi tóc cá»§a Lục An.
Là tháºt, tất cả Ä‘á»u là tháºt.
Gương mặt ngưá»i Ä‘ang ngá»§ đỠbừng, đôi môi Ä‘o đỠươn ướt hÆ¡i mở ra, từng hÆ¡i thở phả ra Ä‘á»u là sá»± đáng yêu ngá»t ngà o. Tay hắn run lên, trong đáy mắt là sá»± chua xót vốn chưa bao giá» có lấy má»™t lần.
"Bé cưng..." Hắn thá»u thà o gá»i, cánh tay đột nhiên siết chặt. Äá»™ng tác ấy dá»a cho Lục An Ä‘ang trong mÆ¡ bừng tỉnh, ngây ngốc mở bừng mắt rồi ngÆ¡ ngác nhìn Thiệt Phong. Nhưng dù gì cáºu vẫn vô cùng á»· lại và o hắn, cÆ¡ thể nhanh chóng thả lá»ng mặc cho Triệu Phong ôm mình.
"Ấy, sao... Sao váºy..."
"Cưng Æ¡i, cục cưng à ...." Triệu Phong không ngừng gá»i. Äôi môi nóng rá»±c dán lên khuôn mặt cáºu, muốn hôn lên từng tấc da thịt trắng nõn cá»§a cáºu. Äêm qua Lục An ngá»§ không đủ giấc, váºy nhưng đầu còn chưa tỉnh ngá»§ mà đôi mắt phải mở bừng lên, thà nh ra cáºu cảm thấy hÆ¡i choáng váng. Triệu Phong vô cùng quen thuá»™c cÆ¡ thể cá»§a cáºu, có Ä‘iá»u chỉ hôn chóp mÅ©i thôi mà đã là m cả ngưá»i cáºu nhÅ©n cả ra. Lục An thấp giá»ng hừ má»™t tiếng, không giãy giụa, mặc cho Triệu Phong ngáºm lấy môi cá»§a mình.
Sau đó là một nụ hôn sâu.
Lục An nháºn ra má»™t chút kỳ lạ, suy cho cùng thì bình thưá»ng Triệu Phong Ä‘á»u dịu dà ng, trước giá» Ä‘á»u chưa có lúc nà o cuống cuồng thế nà y. Nhưng bị hôn môi như váºy cÅ©ng không khó chịu lắm, tháºm chà cÆ¡ thể cÅ©ng đã chuẩn bị xong cho chút tiếp theo chuyện trên giưá»ng. Cáºu không nhịn được vươn tay ôm lấy eo Triệu Phong. Nụ hôn nóng bá»ng dần dần trở nên kÃ.ch thÃch, cáºu mÆ¡ mÆ¡ mà ng mà ng hÃp ná»a mắt, bá»—ng thấy Triệu Phong bất thình lình cỠđộng.
Ngưá»i đà n ông kiá»m chế gần chết cái thứ Ä‘ang rục rịch trong ngưá»i, xoay ngưá»i xuống giưá»ng.
"Anh, sao váºy...?" Chăn đệm bị đá thà nh má»™t đống sang má»™t bên, cáºu vẫn má»m mại nằm trên giưá»ng. Mặc dù cá»±c kì cá»±c kì buồn ngá»§ nhưng cáºu vẫn cố chống dáºy há»i hắn. Triệu Phong hÃt sâu mấy hÆ¡i má»›i miá»…n cưỡng đè lại cái ý nghÄ© không nên có. Hắn vươn tay xoa xoa đầu cáºu rồi lại cẩn tháºn đắp chăn cho ngưá»i ná».
"Em ngủ thêm chút đi, anh đi là m bữa sáng cho em."
"Dạ..." Lục An cÅ©ng không nghÄ© nhiá»u mà ngoan ngoãn nhắm mắt ngá»§. Có Ä‘iá»u cánh tay vẫn còn để ở bên ngoà i cá»§a cáºu thu hút sá»± chú ý cá»§a hắn. Triệu Phong nhìn thoáng qua máy Ä‘iá»u hòa trong phòng, biết rõ không là m cáºu lạnh được. Nhưng nghÄ© đến việc Lục An có thể đã mang thai, hắn bèn quay lại Ä‘em cánh tay ấy giấu và o trong chăn.
Sau đó Triệu Phong cầm Ä‘iện thoại di động ở mép giưá»ng mở lên.
Ngà y tháng năm trong nháy mắt hiện lên, lúc nhìn thấy con số quen thuá»™c kia, Triệu Phong nhÃu mà y, bắp thịt toà n thân Ä‘á»u căng chặt. Tâm tình vui sướng khi biết mình sống lại thoáng chốc chẳng còn. Hắn bình tÄ©nh nhìn Lục An còn trên giưá»ng má»™t cái rồi lặng yên không má»™t tiếng động ra khá»i phòng.
Hắn quay lại đúng ngà y mà mình được giao nhiệm vụ.
Ãnh mắt trở nên sắc bén, cảm xúc khi nãy đắm chìm trong cái hôn sâu Ä‘á»u không còn. Hắn nhá»› rõ có má»™t ngà y 一一 đó là khi ra ngoà i mua cho Lục An loại bánh bao mà cáºu thÃch, sau đó hắn bị chiến hữu cá»§a mình tống thẳng lên xe, đến má»™t cÆ¡ há»™i liên lạc vá»›i cáºu cÅ©ng chẳng có là n đã bị đưa thẳng ra tiá»n tuyến.
Hắn không thể để chuyện ấy phát sinh thêm lần nữa.
Trong xương cốt cá»§a quân nhân có má»™t thứ gá»i là tôn nghiêm, trong sá»± Ä‘au đớn khi ngưá»i thương chẳng còn có má»™t thứ gá»i là hối háºn. Chúng quyết liệt réo lên. Triệu Phong mÃm chặt môi, gạt Ä‘i cái con số ngắn gá»n kia. Äá»i trước hắn vì đất nước mà mất Ä‘i cả ngưá»i thương lẫn đứa con cá»§a mình, Ä‘á»i nà y... Cho dù có bị trừng phạt nghiêm khắc cỡ nà o cÅ©ng được...
Hắn không thể chỉ trơ mắt nhìn Lục An đi mất nữa.
Quả nhiên cấp trên nổi tráºn lôi đình, giá»ng nói từ microphone truyá»n đến là m tai hắn có chút Ä‘au nhức. Nhưng sau khi Triệu Phong nói ra chuyện vợ hắn có mang, bên kia lại im lặng hồi lâu.
"Cáºu chắc chắn rồi chứ? Má»™t khi rá»i đội thì sẽ không thể và o lại đâu, Triệu Phong."
"Vâng, chắc chắn."
Tiếng nói vừa bình tÄ©nh vừa trịnh trá»ng. Hắn trước giá» Ä‘á»u không quan tâm mấy thứ như tiá»n thù lao cá»§a nhiệm vụ, chỉ mong có thể được ở bên cạnh ngưá»i hắn thương, nói chung thì đây cÅ©ng là chuyện thưá»ng tình cá»§a Ä‘á»i ngưá»i. Bên kia lại im lặng má»™t lúc nữa, cuối cùng cÅ©ng đồng câu chuyện cá»§a hắn.
Từ đây hắn không còn là quân nhân nữa.
Ngá»±c như bị khoét mất Ä‘i thứ gì, nhưng chỉ cần nghÄ© đến Lục An còn nằm ở trong phòng thì Triệu Phong hÃt sâu má»™t hÆ¡i, để lá»™ ra nụ cưá»i nhà n nhạt. Di động bị bá» và o túi, hắn không phát ra tiếng động nà o lại bước và o phòng, lặng yên đứng trước giưá»ng chăm chú nhìn Lục An còn Ä‘ang say ngá»§. Sau đó hắn khom lưng nhẹ nhà ng hôn lên trán cá»§a y.
Ngoà i việc nà y ra, hắn chẳng là m thêm việc gì khác nữa.
Lục An ngá»§ mê mang đến mưá»i giá» sáng, có lẽ là do Triệu Phong không ở bên cạnh, mà cáºu thì không sao tả cho siết cái sá»± buồn ngá»§ quái lạ nà y bèn xoa xoa đôi mắt rồi rá»i giưá»ng. Ở nhà thì cáºu cÅ©ng không thiết phải mà ng chuyện quần áo, cứ mặc đại bá»™ đồ ngá»§ quần đùi và tay cá»™c nhăn má»™t nùi rồi ra ngoà i phòng. Cánh cá»a vừa mở ra, mÅ©i cáºu hÃt hÃt và i cái gắng sức ngá»i ngá»i mùi hương trà n ngáºp trong không gian.
Là canh gà , hÆ¡n nữa chắc chắn có cả măng mà cáºu thÃch nhất ở bên trong.
Tóc vẫn còn hÆ¡i rối xù lại má»m mại rÅ© xuống bên tai, cáºu chưa rá»a mặt nên khoé mắt còn vươn ra chút gỉ và ng nhưng nhìn chẳng há» dÆ¡ dáy chút nà o cả, ngược lại lại có vẻ mÆ¡ mà ng đáng yêu. Hai chân thon gầy lê dép lê chạy lạch bạch lạch bạch xuống bếp, thấy bên trong là ngưá»i đà n ông Ä‘eo tạp dá» Ä‘ang báºn bịu là m đồ ăn cho mình, Lục An nở nụ cưá»i rạng rỡ, cáºu như má»™t con thá» con nhảy qua nhảy lại, ôm lấy hắn từ phÃa sau.
"Anh! Em thức dáºy rồi nè!"
Äôi môi đỠhồng chá»§ động hôn lên tai ngưá»i đà n ông má»™t cái. Cáºu cưá»i tá»§m tỉm ngó sang nồi canh gà đang nấu thÆ¡m phức, bụng bắt đầu đánh trống á»t á»t. Trái lại Triệu Phong thấy cáºu là m động tác mạnh mà giáºt mình, vá»™i và ng buông đồ trong tay xuống rồi má»™t hÆ¡i ôm lấy cáºu và o trong ngá»±c.
"Không được nhảy như thế!"
NghÄ© đến đứa con còn chưa gặp hắn, Triệu Phong chỉ cảm thấy hãi hùng khiếp vÃa. Hắn cá»±c kỳ cẩn tháºn ôm Lục An, thấy cáºu không có vẻ không khá»e trong ngưá»i má»›i yên tâm. Bà n tay thô to dịu dà ng xoa nhẹ đầu cáºu, ánh mắt âu yếm nhìn khuôn mặt hồn nhiên đơn thuần cá»§a ngưá»i trong tim hắn. Hắn dùng ngón cái nhẹ nhà ng lau Ä‘i gỉ nÆ¡i khoé mắt cá»§a cáºu.
"Sao chưa rá»a mặt nữa?"
Lục An nghiêng đầu chá»›p chá»›p mắt nhìn hắn, "Ưm, vừa tỉnh dáºy em đã chạy Ä‘i tìm anh liá»n luôn. Em ngá»i thấy có mùi thÆ¡m... Äói bụng... Äói bụng quá Ä‘i."
Miệng thì nói đói, mà tay cáºu thì không thà nh tháºt, cứ sá» tá»›i sá» lui trên tấm lưng tráng kiệt cá»§a Triệu Phong chẳng kiêng dè, giống như xem mấy cái cÆ¡ bắp phình phình đó chẳng khác mấy món đồ chÆ¡i chút nà o. Nhìn khuôn mặt Triệu Phong trà n ngáºp hÆ¡i thở nam tÃnh, Lục An nhịn không được nhón chân hôn hắn má»™t cái tháºt vang. cáºu suy nghÄ© cÅ©ng tháºt khác ngưá»i, cứ nhìn Triệu Phong là nở ra má»™t nụ cưá»i xán lạn, Ä‘oạn reo lên má»™t cái rồi vùi hết cả gương mặt và o ngá»±c hắn, còn cá» qua cá» lại y như má»™t chú chó con.
"Anh, em thÃch thÃch thÃch thÃch anh..."
Trái tim cá»§a Triệu Phong hẫng má»™t nhịp, sá»± ấm áp Ä‘iên cuồng trồi lên không dứt. Ãnh mắt dịu dà ng kia như muốn là m tan cả ruá»™t gan, mà trên mặt thì vẫn giữ dáng vẻ nghiêm túc như cÅ©.
"Anh cũng yêu em, cục cưng."
- Hết phiên ngoại 1 -