Viễn Phương

Chương 10: Mười, nếu tôi có thể chọn

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Có những loại hồi ức, quả tình nhớ tới lại kinh hãi, một ngày tốt lành như vậy cũng là một ngày thảm thiết như vậy, làm sao có thể quên?



Bạch Ngọc Đường quyết định ở lại, ngay sau khi ổn định thì bắt đầu làm việc.

Trong Hãm Không đột nhiên lại đẻ ra thêm một bartender, đương nhiên bartender chính Tiểu Văn rất không vui, kỳ thực từ lúc gặp phải Bạch Ngọc Đường, cậu cũng đã có rất ít thời gian vui vẻ, hôm nay cái tên quỷ đáng ghét không để ai vào mắt này cư nhiên lại ở đây, thực sự cứ nghĩ tới là lại đau đầu. Tuy rằng Bạch Ngọc Đường nói hắn chưa từng được đào tạo qua kỹ thuật pha chế rượu chuyên nghiệp, nhưng mà Tiểu Văn nghiêm trọng nghi ngờ có phải hắn cố ý nói như vậy để khiến một “Người chuyên nghiệp” như cậu khó chịu không. Bởi vì á, nếu như phải so sánh với một cao thủ chuyên nghiệp thì cậu có thua kém cũng tuyệt đối không có gì mất mặt, nhưng mà nếu người kia chỉ là một người xem việc pha chế rượu là sở thích nay lấy làm nghề tay trái, mà so với một chuyên gia như cậu còn làm tốt hơn, cậu sẽ cảm thấy sao hả. Trừ phi hắn ta đang đùa cợt cậu, bằng không hắn thực sự là một thiên tài.

Từ sau khi Bạch Ngọc Đường chuyển về đây sống, Triển Chiêu ngược lại thả lỏng không ít. Ban đầu vốn dĩ cho rằng mình ở trước mặt hắn không thể tự khống chế được, thế nhưng thật không ngờ, từ khi Hãm Không có Bạch Ngọc Đường, tâm tình của Triển Chiêu chuyển biến rất tốt. Đến thế giới này đã hơn một năm, hiện tại hình như mới chân chính tìm được cảm giác an tâm. Đây là Bạch Ngọc Đường đang sống sờ sờ, là Bạch Ngọc Đường nói chuyện được với mình, dùng được đôi mắt phượng xinh đẹp kia nghiêng ngiêng liếc mình. Hơn nữa, cái tên Bạch Ngọc Đường này còn rất có bản lĩnh khiến Triển Chiêu trợn mắt há mồm biết bao nhiều lần.

Triển Chiêu biết, Bạch Ngọc Đường trước nay vốn thích uống rượu, cũng rất có nghiên cứu đối với rượu, nhưng cậu quả thật không ngờ Bạch Ngọc Đường bây giờ dĩ nhiên là biết nhiều chuyện liên quan đến rượu như vậy.

Từ khi Bạch Ngọc Đường bắt đầu đứng quầy, ánh mắt rơi trên người Triển Chiêu rõ ràng giảm hẳn, càng lúc càng nhiều người bị hấp dẫn sang phía Bạch Ngọc Đường. Đương nhiên, Triển Chiêu cũng nằm số những người đó.

Con chuột này ở bất cứ nơi nào đều có thể thu hút ánh mắt của mọi người, cho tới bây giờ vẫn cứ vậy. Nghĩ đến đây, khóe miệng Triển Chiêu bất giác hơi kéo lên, mà chính cậu lại không phát hiện, lần này cậu cũng không còn nhất nhất bận tâm đến vấn đề con chuột này có phải là con chuột ngày xưa hay không.

Động tác pha chế rượu của Bạch Ngọc Đường cũng không quá hấp dẫn, cử động rất đơn giản, tốc độ không nhanh không chậm. Thế nhưng người trong nghề như Tiểu Văn có thể nhìn ra, hắn tương đối có kinh nghiệm.

Với tư cách một bartender, thái độ của Bạch Ngọc Đường đối đãi với khách hàng cũng không nhã nhặn gì, hắn rất ít cười, thậm chí còn không thèm quan tâm đến khách, thực sự không giống đi phục vụ cho người ta gì cả. Thế nhưng thế giới này thực sự rất quái lạ, không phải sao? Tiểu Văn phát hiện tất cả mọi người đều chấp nhận thái độ lạnh lùng của hắn, bao gồm cả Triển Chiêu nữa.

Trong thời gian Bạch Ngọc Đường pha chế rượu, tất cả mọi chuyện xưa nay đều không làm Triển Chiêu bận lòng nữa, cậu cứ như vậy lẳng lặng ngồi một bên, mắt không rời khỏi Bạch Ngọc Đường. Mà Bạch Ngọc Đường cũng thường xuyên đưa mắt nhìn về phía Triển Chiêu, sau đó mỉm cười một cái, trong những lúc pha rượu hắn chỉ cười với một mình Triển Chiêu, cho dù Triển Chiêu rất ít khi đáp lại.

Hãm Không không phải là nhà trọ, Đinh Triệu Lan nói không sai, nguyên bản ở đây chỉ có một Triển Chiêu, mà bây giờ phát sinh thêm một Bạch Ngọc Đường. Vốn dĩ bốn người bên Bạch thị kia lo lắng nơi này thiếu an toàn, có điều không ai có thể cải biến quyết định của Bạch Ngọc Đường, cho nên dù lo lắng cũng không có cách nào. Thời điểm rời khỏi Hãm Không, có hai người nhìn Triển Chiêu thật cặn kẽ, một người là Tương Bình tươi cười, một người khác là Hàn Chương diện vô biểu tình. Trong lòng Triển Chiêu minh bạch, bọn họ đang lo ngại mình, loại ánh mắt này rất quen thuộc. Một ngàn năm về trước, ánh mắt bọn họ nhìn Triển Chiêu cũng chưa từng có sự tín nhiệm hoàn toàn.

Căn phòng Bạch Ngọc Đường ở sát vách phòng Triển Chiêu, không tới nỗi như hắn nói với Đinh Triệu Lan chỉ cần có một cái giường là được rồi, nhưng cũng không như hắn nói với Triển Chiêu phòng hắn sẽ lớn hơn phòng cậu. Bất quá, trước giờ không thay đổi, Bạch Ngọc Đường là một người thích hưởng thụ, chỉ cần nhìn vào số lượng hành lý không nhỏ này của hắn, chắc chắn phòng hắn sẽ không đơn giản như phòng của Triển Chiêu.

Công việc tại Hãm Không bắt đầu lúc 4 giờ chiều mỗi ngày, thường đến tận khoảng nửa đêm mới chấm dứt, có điều Triển Chiêu sẽ không ở đại sảnh toàn bộ thời gian, Bạch Ngọc Đường cũng không. Mỗi khi đến thời điểm Triển Chiêu rời khỏi khách sảnh, Bạch Ngọc Đường cũng nhanh chóng rời đi theo. Trước khi gặp được Triển Chiêu, Bạch Ngọc Đường chưa từng cảm thấy bất mãn bất cứ điều gì trong cuộc sống của mình, có thể nói là hắn rất ít khi để ý đến thứ gì đó. Nhưng bây giờ đây, mất đi ánh mắt chăm chú của người kia, hắn bất tri bất giác cảm thấy từng cơn lạnh lẽo gợn lên trong lòng, không rõ là vì sao.

Tình huống ngày hôm nay thậm chí còn nghiêm trọng hơn, nguyên một buổi tối Triển Chiêu không hề xuất hiện. Trong lúc làm việc Bạch Ngọc Đường hoàn toàn không còn chút sức sống, có điều vẫn kiên trì chịu đựng tới đâu đó mười giờ. Khách khứa còn ngồi chờ không còn nhiều lắm, một mình Tiểu Văn cũng đủ sức giải quyết rồi, hắn vừa suy nghĩ vì sao mình lại phiền muộn không cách nào giải thích được, vừa chậm chạp trở về phòng riêng trên lầu.

Đi ngang qua cửa phòng Triển Chiêu, Bạch Ngọc Đường theo bản năng dừng lại. Cửa phòng đóng kín, trong phòng không có lấy nửa âm thanh phát ra, Bạch Ngọc Đường cười nhẹ, trong lòng tự giễu, mình hiện giờ sao lại trở nên rảnh rỗi như vầy.

Lắc đầu hướng về phòng của mình, lúc mở cửa lại nhìn sang gian phòng cách vách thêm một chút, mặc dù có hơi muốn đi vào hỏi xem vì sao ngày hôm nay cậu không rời phòng, nhưng rồi cuối cùng cũng không qua bên đó.

Hôm nay, thực sự là một dịp đặc biệt, bởi vì hôm nay là ngày ba tháng chín âm lịch.

Ngày ba tháng chín là ngày nào, ngoại trừ Triển Chiêu sẽ không có ai để ý.

Ngày này là ngày y cùng Bạch Ngọc Đường sơ ngộ, phong cảnh Giang Nam, nụ cười sáng ngời, lần đầu tiên uống chén nữ nhi hồng, lần đầu tiên gọi tiếng bằng hữu, lần đâu tiên nhìn nhau sâu sắc, cũng chính là lần đầu an tâm uống say. Triển Chiêu mỉm cười, đúng vậy, mỗi lần ta uống say hình như đều là ở bên cạnh Bạch Ngọc Đường.

Bất quá ngày hôm nay y không muốn uống rượu, thậm chí không muốn đi xuống thang lầu, y chưa từng ao ước có thể trở thành một kẻ vô tâm như hiện tại. Bởi vì, ngày này cũng là ngày giỗ của Bạch Ngọc Đường. Mệnh tang Trùng Tiêu, vạn tiễn xuyên tâm, cuối cùng thi cốt tiêu tan. Một bóng lưng, sau đó là một phần mộ đơn độc, đây là tất cả mọi thứ hắn lưu lại cho Triển Chiêu.

Có những loại hồi ức, quả tình nhớ tới lại kinh hãi, một ngày tốt lành như vậy cũng là một ngày thảm thiết như vậy, làm sao có thể quên? Một ngàn năm, rất dài. Nhưng đối với Triển Chiêu, một ngàn năm này căn bản không hề tồn tại. Cho nên, y mãi không thể thoát được, thậm chí còn không tìm được lý do để bản thân thoát ra. Cay đắng, đôi khi cũng là một tư vị tốt, chí ít mỗi ngày khi tỉnh lại từ trong cơn ác mộng, còn có thể tự nói với mình, hết thảy những chuyện này đều đã thực sự xảy ra, mà không phải chỉ là mộng.

Triển Chiêu trợn tròn mắt trong bóng tối, y không dám nhắm mắt, y sợ phải nhìn thấy bóng lưng màu trắng kia. Khoảnh khắc ngắn ngủi người kia dừng lại trước cửa không thoát khỏi thính lực của Triển Chiêu, y muốn mở cửa, thế nhưng y không thể gặp Bạch Ngọc Đường, ít nhất là ngày hôm nay.

“Ngọc Đường ——“ Một tiếng than nhẹ, một tiếng này là để gọi Bạch Ngọc Đường thuộc về y kia, Triển Chiêu cắn môi dưới, “Nếu như ta còn đang ở Đại Tống, hôm nay chính là hai năm tròn ngày giỗ của ngươi, không biết liệu ta có thể đến cúng tế ngươi hay không, liệu bốn vị huynh trưởng của ngươi có nguyền rủa cho ta biến mất nữa hay không. Nhưng mà, lời nguyền đó cũng thật linh nghiệm, đúng không?”

Một nụ cười khổ leo lên khóe miệng, chìm vào một trạng thái đau buồn đến bực này, vậy mà vẫn không rơi lấy một giọt nước mắt. Triển Chiêu, lời Ngọc Đường nói một điểm cũng không sai, ngươi thực sự là một kẻ không có trái tim.

“Ngọc Đường,” Triển Chiêu cười nhẹ, một tiếng này lại như để nói với Ngọc Đường sát vách kia, “May mắn, tất thảy mọi việc ngươi đều không biết. Ta biết ngươi rất khó hiểu, vì sao cứ luôn có một kẻ kỳ quái nhìn người. Nếu ta có thể lựa chọn, ta thà rằng không rời khỏi nơi xa xưa đó, dù khổ hơn nữa cũng có thể chịu được, dùng mấy thập niên thống khổ để tránh cho ngươi khỏi ngàn năm tịch mịch. Nếu như ta có thể khống chế, ta thà rằng bản thân có đủ dũng khí để rời xa ngươi, sau đó im lặng chờ đợi lão Thiên nhớ ra sai lầm này, mang ta trở lại. Đáng tiếc, Triển Chiêu vô tâm, lại hữu khí vô lực, xin lỗi.”



Xưng hô hơi loạn. Đại khái những khi em nghĩ tới chuyện của em thời xưa hoặc những lúc kích động rồi tự độc thoại với chú thì lại chuyển về xưng hô cổ đại.

Truyện full

  • Quyến Rũ Thiên Tử
    Quyến Rũ Thiên Tử

    Một chuyện tình kỳ lạ nhưng cũng thật thú vị giữa vị hoàng tử Hiên Viên Thần và người được gọi là "mẫu hậu" Liên Mị đã...

  • Đột Nhiên Kết Hôn Cùng Tổng Giám
    Đột Nhiên Kết Hôn Cùng Tổng Giám

    Thể loại: Hiện đại, 1×1, điềm văn, cưới trước yêu sau, hài, ấm áp, HEHoàn :  74 chương + 1 phiên ngoại.Editor: JeremyĐột nhiên từ một...

  • Vương Gia Nói Một Câu
    Vương Gia Nói Một Câu

    Tên gốc: Vương gia thuyết cú thoạiThể loại: Cổ đại, lãnh diện vương gia công thái phó thụ, HENhân vật chính – Lý Trọng gia/Thanh...

  • Viễn Phương
    Viễn Phương

    Couple: Bạch Ngọc Đường x Triển Chiêu (Thử Miêu)Độ dài: 43 chương + Vĩ thanhThể loại: Hiện đại, xuyên, HEEdit: Rượu NếpNếu có thể giả...

  • Phong Lưu
    Phong Lưu

    Phong Lưu - Giới Thiệu Truyện- Một thanh niên mạnh khỏe xuyên việt tới thời Nhà Đường, tán đệ nhất mỹ nữ Dương Quý Phi! Đây là một...

  • Cuộc Hôn Nhân Vô Nghĩa
    Cuộc Hôn Nhân Vô Nghĩa

    Tác giả: Tiểu Cam CamThể loại: Ngôn TìnhGiới thiệu:Hai người trở thành vợ chồng là vì lợi ích của hai gia tộc, gọi thẳng là liên...

  • Vô Nhầm Phòng Lên Nhầm Giường
    Vô Nhầm Phòng Lên Nhầm Giường

    Thể loại : tự do, ngôn tình,Nam chính là Vưu Trường Tĩnh xuất thân là chủ tịch tập đoàn Pháp Linh bền ngoài rất đẹp trai, tính cách...

  • Chuyện Khuya
    Chuyện Khuya

    Người dịch: idlehouseSố chương: 53, HENhân vật chính: Kiều Dĩ Sa, A SâmBìa xếch xì: idlehouseBìa lồng lộn: Tâm Tít Tắp"Chú xem tướng tá...

  • Trẫm Không Dám Nữa
    Trẫm Không Dám Nữa

    Thể loại: Cung đình hầu tước, Lãng mạn ấm áp, 1v1, HEVăn án:Trở về Đại Chiêu Quốc sau bao năm chờ đợi, nữ đế Cẩm Hoạ mang theo một...

  • Tương Tư Như Mai
    Tương Tư Như Mai

    Edit: Heo conTôi thích dùng giọng văn thản nhiên để kể lại một câu chuyện xưa cũ, giống như thưởng thức một tách trà thương ngày, nhìn...

  • Tim Đập Đuôi Run
    Tim Đập Đuôi Run

    Giới thiệu:Cậu học đệ 235 tuổi này, xin tự trọng.

  • Con Đường Vinh Hoa Của Thái Tử Phi
    Con Đường Vinh Hoa Của Thái Tử Phi

    Thể loại: Đầu thai chuyển thế, xuyên khôngSố chương: 155 chươngEditor: Vy Vy1505Giới thiệuKỷ Uyển Thanh có hai đời kí ức, đời trước vốn...

  • Si Mê
    Si Mê

    Tên truyện: Si mêTên Hán Việt: Si luyếnTác giả: Mây Lạnh Tuyết ChiềuThể loại: Nguyên tác, Ngôn tình, Hiện đạiBiên tập: WenHiệu đính:...

  • [Song - Thiên] Cô Ơi, Anh Yêu Em!
    [Song - Thiên] Cô Ơi, Anh Yêu Em!

    Thể loại: Truyện teenCâu chuyện kể về Diệp Thiên Bình một cô gái phải đóng giả giáo viên thay chị gái mình để làm chủ nhiệm một lớp học...

  • Cưới Vợ Trước So Chiêu
    Cưới Vợ Trước So Chiêu

    Convert: AmiEdit: forgetfulBình sinh lần đâu tiên hắn đối với một người con gái phát sinh hảo cảm.Thật ra cũng không phải chuyện gì li...