Vậy Cùng Anh Về Nhà

Chương 77

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Hàng Y Bạch cụp mắt xuống, vô tình nhìn thấy chiếc nhẫn trên ngón áp út tay trái Tri Miên, giật mình.

Nhẫn, hôn lễ...

Sao tốc độ của họ nhanh quá vậy?! Không phải mới chỉ ở bên nhau được vài tháng sao? Vậy mà đã sắp kết hôn rồi?!

Yêu đương thì cô ta còn có thể hiểu Đoạn Chước, nhưng Đoạn Chước và Tri Miên ở bên nhau, vậy mà còn sẽ kết hôn?!

Hàng Y Bạch hoàn toàn ngây người.

Tri Miên đáp lại lời Đoạn Chước, nhìn lên thấy sắc mặt Hàng Y Bạch, cảm giác nói chuyện này trước mặt người ngoài, có chút ngại ngùng, nhưng quay đầu lại thì thấy, vẻ mặt người đàn ông vẫn rất tự nhiên, như thể hoàn toàn không thấy Hàng Y Bạch vậy.

Tri Miên không có da mặt dày như anh, vẫn hơi xấu hổ, gò má cô hơi ửng đỏ, khẽ thì thầm: "Trở về rồi anh hẵng nói..."

Thấy cô ngượng ngùng, Đoạn Chước cong môi: "Được rồi, tối nay về nhà, chúng ta từ từ nói chuyện."

- --ĐỌC FULL TẠI TRUYENFULL.VN---

Anh đưa tay lên, lòng bàn tay xoa nhẹ đôi môi đỏ mọng của cô, rồi cười nhẹ. "Màu son hôm nay hơi nhạt."

"..."

Còn không phải là lỗi của anh sao... Lúc nãy, trước khi xuống xe, người đàn ông này cứ một hai phải kéo cô vào trong xe, hôn một lát rồi mới buông ra.

Biết anh đang cố ý trêu chọc mình, Tri Miên tức giận trừng mắt nhìn anh, vừa định mở miệng, thì một người làm đi tới: "Cậu Đoạn, cô Tri, cô Hàng, ông Trang kêu ba người đi xuống, bữa tiệc sắp bắt đầu rồi."

Đoạn Chước đứng lên, nắm tay Tri Miên: "Đi, chúng ta đi xuống thôi."

"Anh đi trước đi..." Tri Miên suy nghĩ một chút. "Em đi tô lại son môi."

Anh mỉm cười. "Như vậy cũng đã đẹp rồi."

Tri Miên lườm anh một cái, thoát khỏi tay anh, bước về phòng.

Đoạn Chước thu hồi tầm mắt, vô tình liếc thấy Hàng Y Bạch đang đứng ngây người nhìn mình, sau đó coi như không thấy mà rời mắt đi, xoay người bước xuống lầu.

Bả vai Hàng Y Bạch run lên theo hô hấp nặng nề, cô ta nắm chặt tay, đôi mắt tức giận, rồi nhìn về hướng Tri Miên bước đi.

Bên kia, Tri Miên trở lại phòng ngủ, đứng trước gương toàn thân, tô son, sửa sang quần áo.

Thực ra, hôm nay, cô khá lo lắng.

Cũng lâu rồi cô không gặp họ hàng bên này của Đoạn Chước, giờ lại xuất hiện với tư cách là vị hôn thê của anh, cô không biết mấy bà cô bà dì đó sẽ nhìn mình như thế nào?

Cô hy vọng mình có thể làm người ta thích một chút.

Chuẩn bị xong, cô bước ra khỏi phòng, vừa mở cửa đã nhìn thấy Hàng Y Bạch đang dựa vào bên cạnh cửa.

Cô khó hiểu, đi ra ngoài, Hàng Y Bạch nhìn cô, lạnh lùng hỏi: "Hai người... chuẩn bị kết hôn sao?"

"Ừm."

Hàng Y Bạch bật cười: "Các người muốn kết hôn, chú Trang đã đồng ý chưa? Ba mẹ anh Đoạn Chước đã đồng ý chưa?"

Tri Miên nghe vậy thì cười dịu dàng: "Khi Đoạn Chước cầu hôn, cậu cũng có mặt mà. Bình thường chú dì rất bận, nhưng sau khi cầu hôn, tôi cũng đã nói chuyện điện thoại với họ rồi."

Ánh mắt Hàng Y Bạch càng lạnh hơn: "Nhưng mà hai người mới ở bên nhau được bao lâu? Anh Đoạn Chước có biết rõ về cô không? Tôi rất muốn biết, cô đã trói buộc anh ấy bằng cách nào? Mà khiến anh nóng lòng muốn cưới cô đến vậy?"

Tri Miên chớp chớp mắt: "Tôi cũng không biết tại sao anh ấy lại nóng lòng muốn cưới tôi hết, hay là cô đi hỏi anh ấy thử đi?"

"..."

Sao người này có thể không biết xấu hổ như vậy chứ?!

Hàng Y Bạch tức giận. "Tôi chỉ muốn biết, vì sao lại là tôi? Lúc trước, khi tôi quen biết anh Đoạn Chước, cô ở đâu? Tôi kém hơn cô điểm gì? Mà cô lại có thể cướp anh ấy đi?"

Tri Miên nhìn cô ta, trầm giọng hỏi lại: "Tôi và Đoạn Chước đã quen biết chín năm, mà chín năm trước, cô ở đâu?"

Hàng Y Bạch đột nhiên sững sờ: "Chín năm..."

"Chúng tôi đã ở bên nhau từ trước, những gì chúng tôi biết về nhau, chẳng lẽ không bằng cô sao?" Tri Miên nheo mắt. "Hơn nữa, cái gì mà tôi cướp anh ấy đi? Đoạn Chước vốn không thuộc về cô, Đoạn Chước nghĩ gì về cô, nếu cô không rõ, thì có thể đi hỏi lại anh ấy một lần nữa."

"..."

Nghe vậy, sắc mặt của Hàng Y Bạch hoàn toàn cứng đờ.

Cô ta không ngờ, đây lại là một cuộc quyết đấu không hề có phần thắng.

Tri Miên khẽ gật đầu với cô ta. "Tôi xuống lầu trước."

Cô rời đi, để lại Hàng Y Bạch như con ngốc, đứng như trời trồng ở đó, vô cùng xấu hổ.

Tri Miên bước xuống lầu, đi tới sảnh tiệc, cuối cùng nhìn thấy Đoạn Chước đứng ở cửa, bên cạnh không có ai, anh đang đợi cô.

“Em đi tô lại son hay là đi tắm đấy?” Tới trước mặt anh, người đàn ông hỏi đùa.

Tri Miên giận anh. "Chỉ là vừa rồi, khi em định đi xuống, thì có nói vài câu với cô Hàng kia..."

Đoạn Chước cau mày: "Cô ta tìm em nói cái gì?"

Tri Miên cụp mắt xuống, lắc lắc tay anh, giả vờ ghen tuông mà lẩm bẩm. "Người ta không ngờ là chúng ta kết hôn sớm như vậy, cảm thấy không thoải mái, còn tưởng chúng ta vừa mới quen nhau không lâu, cảm thấy anh không hiểu em, sợ anh sẽ hối hận."

Ánh mắt Đoạn Chước trở nên lạnh lẽo. "Cô ta ăn no rửng mỡ nên tới tìm em nói cái này sao? Có phải cô ta mắng em không? Để anh đi tìm cô ta."

Tri Miên vội vàng giữ chặt anh, cong môi: "Không mắng em, thật ra cũng chỉ nói vài câu, em cũng đã đáp trả, dập tắt ảo tưởng của người ta đối với anh. Còn không phải là do người nào đó quá đẹp trai, thu ong hút bướm, luôn khiến người ta thương nhớ sao."

Đoạn Chước cười bất lực, không biết mình thu ong hút bướm lúc nào.

Anh ôm cô vào lòng, nhỏ giọng dỗ dành, hỏi: "Vậy chúng ta tổ chức hôn lễ sớm hơn một chút đi? Để mọi người biết là anh đã có vợ, để sau này không còn ai nhớ thương anh nữa."

Tri Miên nghe vậy, trong lòng ngọt như mật: "Nhưng người nào đó nói tới nói lui, không phải là vẫn vòng về mục đích của mình sao?"

"Phương pháp này của anh chính là nhanh nhất rồi."

Tri Miên mỉm cười, kiêu ngạo nói. "Em sẽ suy xét lại."

Đoạn Chước cười cười, cuối cùng dẫn cô vào sảnh tiệc.

Đêm nay đông đủ người thân, bạn bè, còn có rất nhiều người trong giới kinh doanh, ai cũng có chút kinh ngạc khi thấy Đoạn Chước ôm một cô gái xa lạ, chưa từng nhìn thấy.

Sau khi bữa tiệc sinh nhật bắt đầu, Trang Gia Vinh dẫn Đoạn Chước và Tri Miên, đi kính rượu từng bàn, Đoạn Chước giới thiệu với người ngoài. "Đây là vị hôn thê của tôi, Tri Miên."

Tin tức vị hôn thê này đặc biệt bùng nổ, ai cũng không ngờ Đoạn Chước sẽ kết hôn, trong lòng vẫn nghi ngờ, người phụ nữ cũng này không phải là tiểu thư danh gia vọng tộc gì cả.

Mà Trang Gia Vinh bên cạnh cũng rất nhiệt tình giới thiệu, vừa nhìn đã biết là rất tán thành cuộc hôn nhân này, còn nói rằng Trang Thư Lan và Đoạn Tu Viễn cũng thích Tri Miên, những người khác cũng không dám nhiều lời.

Lúc đầu, Tri Miên còn có chút lo lắng, sợ sẽ phải nghe một số lời không hay, nhưng hiện tại, cô mới biết được, mình không cần phải lo lắng gì cả, bởi vì Đoạn Chước luôn ở bên cạnh cô, tình yêu kiên định của anh, có thể chống lại mọi lời đồn đại vớ vẩn.

Cuối cùng, mọi người cùng cắt bánh, tặng quà sinh nhật, bữa tiệc kết thúc thành công tốt đẹp.

Buổi tối, Tri Miên và Đoạn Chước qua đêm trong trang viên, hai người trở về phòng, ăn chút hoa quả trên sofa, tỉnh rượu, Đoạn Chước ôm cô, cười hỏi: "Chúng ta tổ chức hôn lễ vào tháng 11, Đoạn Chước không?"

"Tháng mười một?"

"Bây giờ là tháng chín, hai tháng để chuẩn bị chắc cũng đủ, hơn nữa, nếu lùi lại đến cuối năm, thì thời tiết rất lạnh, hơn nữa, chắc là công việc của cậu và ba mẹ anh cũng rất bận rộn. Nhưng nếu trì hoãn thêm, thì anh không đợi nổi lâu như vậy."

Tri Miên tựa đầu vào ngực anh, ngửa đầu nhìn anh: "Em cảm thấy mình là người đầu tiên trong số các bạn học đại học kết hôn."

"Hửm"

"Em còn chưa nghe các bạn học khác trong lớp đề cập đến, như vậy có vẻ em kết hôn sớm quá."

"Sớm một chút không tốt sao? Bọn họ đều rất hâm mộ đó."

"Kết hôn sớm sao lại Đoạn Chước hâm mộ chứ."

Đoạn Chước nhướng mày: "Anh đang nói đến chuyện kết hôn với anh, đúng là đáng hâm mộ mà."

"..."

Người này đúng là không thể bỏ được tật tự luyến mà.

“Cục cưng, có đồng ý không?” Anh thì thầm vào tai cô, như cố mê hoặc.

Nửa mặt Tri Miên vùi vào trong ngực anh, khóe miệng âm thầm cong lên. "Ừm, vậy cũng được."

Thực ra, gả cho anh sớm một chút cũng không có gì không tốt cả, dù sao thì cũng đã xác định là muốn cùng anh chung sống cả đời rồi mà.

—----

Giữa tháng 9, Tri Miên nhận được thông báo, việc chuyển thể "Gió mùa tháng tám" thành web drama đang được tiến hành, Tri Miên là họa sĩ nguyên tác, cần làm cố vấn tham khảo nội dung cải biên kịch bản.

Đạo diễn rất coi trọng kịch bản, hy vọng có thể đi theo con đường đảm bảo chất lượng, hơn nữa, nhà đầu tư yêu cầu, không được phép sửa đổi kịch bản, lấy danh nghĩa cuốn truyện để bóp méo nội dung.

Vì vậy, Tri Miên cần phải trợ giúp biên kịch sáng tác, phải rời khỏi thành phố Lâm nửa tháng, suốt thời gian đó đều phải đóng cửa sáng tác, không thể trở về.

Tri Miên không ngờ là lại lâu như vậy, cuộc thi của Đoạn Chước mới kết thúc chưa đầy một tháng, mà hai người lại sắp phải chia xa, hơn nữa, đi chuyến này, cũng không thể trở về trong ngày một ngày hai.

Cô rất lưu luyến.

Thời gian bay là trưa thứ bảy, sáng thứ bảy, cô đến phòng làm việc tìm Đoạn Chước, người đàn ông có chút việc bận, nên chỉ ôm cô, không quá chú ý đến cô.

Vì xa cách, nên trong lòng cô trở nên nhạy cảm, lúc này, nhìn thấy anh như vậy, cô cảm thấy hơi buồn, nhưng anh lại đang bận, cô đành cố chịu đựng, không muốn làm phiền anh.

Im lặng một hồi, trong lòng Tri Miên cảm thấy chua xót, cuối cùng đứng lên khỏi lòng anh, trầm giọng nói: "Em ra ngoài sửa sang lại trước đã."

"Ừm."

Anh không nói gì thêm, cứ để cô đi.

Tri Miên bước ra khỏi phòng làm việc, ngồi trong phòng khách, hai tay ôm đầu gối, buồn bực gục đầu xuống.

Cô thừa nhận, đôi khi, mình cứ như cô gái nhỏ, hay làm ra vẻ, cô thấy họ sắp phải xa nhau, mà anh lại không ở cùng cô nhiều hơn, còn bận rộn công việc, hơn nữa, nhìn qua, trông không hề luyến tiếc cô chút nào hết.

Có một câu nói rằng, cái “thích” của một người đàn ông đối với một người phụ nữ, và cái “thích” của một người phụ nữ đối với một người đàn ông, giống như hai đường cong trên trục tọa độ vậy. Khi người đàn ông theo đuổi một người phụ nữ, là lúc tình yêu mãnh liệt nhất, mà tình yêu lúc ban đầu của người phụ nữ, lại rất nhỏ.

Khi người phụ nữ đồng ý yêu người đàn ông, cũng chính là điểm giao nhau của hai đường cong tình cảm của nam và nữ. Qua điểm này, tình yêu của người phụ nữ đối với người đàn ông vẫn tiếp tục tăng cao, nhưng tình yêu và sự nhiệt tình của người đàn ông dành cho người phụ nữ, thì từ từ giảm dần.

Câu nói này không hoàn toàn đúng, nhưng lúc này, Tri Miên lại đồng cảm đôi chút, như thể bản thân mình cũng bị như vậy.

Bây giờ, có phải cô càng ngày càng quan tâ m đến anh nhiều hơn không?

Cô lại nhịn không Đoạn Chước mà nhớ lại chuyện quá khứ.

Tri Miên ngồi yên lặng trong phòng khách, cho đến mười phút sau, Đoạn Chước đi ra khỏi phòng làm việc, nhìn thấy cô đang ngồi, cúi đầu, mái tóc dài che mất nửa bên mặt, trên mặt cũng không có ý cười nào, như là đang có tâm sự.

Người đàn ông bước tới, ngồi cạnh cô, thuận miệng hỏi: "Đã thu dọn hành lý xong hết chưa?"

Cô không nhìn anh, rầu rĩ trả lời.

Đoạn Chước nhận ra cô gái nhỏ có gì đó không ổn, sững người một lúc, đưa tay nâng mặt cô lên, chăm chú nhìn khuôn mặt cô, cười, vuốt ve má cô: "Làm sao vậy?"

Tri Miên cúi mặt. "Không có gì."

"Không có gì?"

Cô bĩu môi, cảm thấy xót xa: "Không phải anh không luyến tiếc em sao? Sao em phải lưu luyến anh chứ..."

Người đàn ông sững sờ một lúc, đặt lên môi cô một nụ hôn, khàn giọng hỏi: "Cục cưng, sao em biết là anh không luyến tiếc em? So em lại nghĩ như vậy?"

Đoạn Chước đoán được nguyên nhân khiến cô không vui, xoa xoa gáy cô, giải thích: "Vừa rồi, câu lạc bộ gửi tin nhắn tới, bảo anh xem tư liệu có liên quan đến thi đấu. Giữa trưa anh sẽ đưa em đến sân bay, muốn yên tâm ăn cơm với em, cho nên anh mới muốn xử lý xong hết trước, không phải cố ý lạnh nhạt em, biết chưa?"

"Hơn nữa, đây không giống lần trước anh đến trại huấn luyện, chúng ta hoàn toàn không thể gặp nhau. Nếu em muốn gặp anh, thì anh sẽ đến tìm em bất cứ lúc nào."

Tri Miên hơi sững sờ. "Nhưng bên kia phải đóng cửa sáng tác..."

"Em nghĩ anh không có cách nào sao?"

Đương nhiên là anh có cách xuất hiện trước mặt cô rồi.

“Còn chưa đăng ký kết hôn với anh đâu." Anh nắm tay cô, cong môi. “Nửa tháng không gặp em, sao anh chịu được chứ?"

Tri Miên ngơ ngẩn nhìn vào mắt anh, một lúc sau mới nhận ra là mình đã suy nghĩ quá nhiều.

Hóa ra, không phải là anh không quan tâm đến cô.

Khói mù tan biến, cô khẽ cong môi lên: "Em xin lỗi, là do em hiểu lầm..."

Anh lười biếng cười. "Biết là mình hiểu lầm rồi sao?"

“Dạ.” Anh vừa giải thích, cô lập tức ngừng suy nghĩ linh tinh.

"Cũng khá tốt."

"Hả?"

“Có gì không vui, cứ nói thẳng với anh như thế này, đừng như trước đây, không vui còn giả bộ như không có chuyện gì xảy ra.” Đoạn Chước lại hôn lên môi cô. "Ở bên anh, em muốn nũng nịu như thế nào, cũng được hết.”

Sở dĩ cô làm vậy, đều là bởi vì thích anh.

Mà anh quý trọng cô gái luôn để ý đến mình này.

“Vâng.” Cô cười.

Ngay sau đó, Đoạn Chước đột nhiên đứng dậy, bế cô đi vào phòng ngủ.

"Anh định làm gì đấy..."

Anh hỏi: "Khi nào em phải ra sân bay?"

"Mười một giờ, sao vậy?"

"Còn một giờ, chắc là đủ."

Tri Miên:? Đủ cái gì?

Trong lúc bối rối, Tri Miên đã bị người đàn ông bế vào phòng ngủ, cuối cùng, đặt trên tấm thảm lông, đôi mắt cô trừng lớn, muốn đứng lên, nhưng cả hai cổ tay đều đã bị người đàn ông dùng một tay giữ chặt.

Thân thể anh bao phủ lên, hơi thở bao trùm, nhìn cô cười nhẹ. "Tối hôm qua cảm thấy biểu hiện của anh không đủ rõ ràng sao?"

"hả..."

"Chẳng phải là nghi ngờ anh sao?"

Người đàn ông cúi xuống, ngậm lấy vành tai cô, giọng nói khàn khàn mang theo ý cười: "Vậy thì anh sẽ để em cảm nhận một chút, xem anh lưu luyến em bao nhiêu."

Truyện full

  • Vì Quân Tư
    Vì Quân Tư

    Edit: Nguyệt SắcCâu chuyện xưa về việc thu dưỡng đồ đệ của một người con gái bất tử ngàn năm.Nàng dựa vào sự tưởng niệm của bọn họ mà...

  • Sơn Nam Hải Bắc
    Sơn Nam Hải Bắc

    Thể loại: Hiện đại đời thườngEdit: Hamilk Số chương:68Nhân vật chính: Tiết Sơn - bệnh nhân cai nghiện và Trần Dật - bác sĩ tình...

  • Sau Khi Gặp Tiểu Tam
    Sau Khi Gặp Tiểu Tam

    Editor: LaurierThể loại: Hiện đại, đoản văn, ngược tra.Bạn sẽ nghĩ như thế nào khi một người đàng hoàng bỗng nhiên phát hiện trên đầu...

  • Trong Thôn Có Một Cô Nương
    Trong Thôn Có Một Cô Nương

    Bạn đang đọc truyện Trong Thôn Có Một Cô Nương của tác giả Nhạn Tề Thương Ngô. Từ nhỏ Lục Nguyên Sướng đã mồ côi cả cha lẫn mẹ, Cố Tiểu...

  • Ánh Trăng Sáng Của Lòng Anh
    Ánh Trăng Sáng Của Lòng Anh

    Tác giả: Mễ HoaEditor: Yne | Beta: À nhớ ra rồiThể loại: Ngôn tình, Hiện đại, Hài hước, Đáng yêu, Ngắn, Đô thị tình duyên, 1v1, HE,...

  • Lãng Tử Xinh Đẹp
    Lãng Tử Xinh Đẹp

    Phần 7 trong hệ liệt Nhật ký mãnh nam của Tiểu Phì PhìThể loại: Hiện đại, năng lực đặc biệt, H, HEEditor: mèomỡ & đỗ đỗ béoBetor:...

  • Ta Được Kế Thừa Một Hành Tinh
    Ta Được Kế Thừa Một Hành Tinh

    Bạn đang đọc truyện Ta Được Kế Thừa Một Hành Tinh của tác giả Phản Phái Tử Vu Thoại Đa Mạ.Là hậu nhân của Thần Nông, Thương Chi không...

  • Cùng Tấn Trường An
    Cùng Tấn Trường An

    Diễn viên: Lê Sương – Tấn An.Phối hợp diễn: Tần Lan, La ĐằngDịch: kaffesuaBeta: Ching LingTrái tim của tôi không có yêu mà chỉ có hình...

  • Tiền Sử Dưỡng Phu Ký
    Tiền Sử Dưỡng Phu Ký

    Tác giả: Quyết TuyệtEdit: TagoonVăn án:Coi trọng nam nhân xuất quỹ làm sao bây giờ? Đổi một người khác đi!Hùng Dã để tránh phiền toái,...

  • Im Thin Thít Và Lặn Mất Tăm
    Im Thin Thít Và Lặn Mất Tăm

    Vào ngày đẹp trời nọ, ít nhất là đối với tôi, nhỏ đã vuốt tóc tôi và nói: "Tớ thích cậu"...

  • Yêu Chiều Fan Hâm Mộ
    Yêu Chiều Fan Hâm Mộ

    Tình trạng: Hoàn raw, 63 chương.Thể loại: Ngôn tình, hiện đại, ngọt sủng, giới giải trí, HE.Edit + Beta: Meow_teamCredit bìa truyện:...

  • Nhật Ký Xuyên Việt Sưu Tầm Mỹ Thực
    Nhật Ký Xuyên Việt Sưu Tầm Mỹ Thực

    Edit: BilunThể loại: Danmei, chủng điền, tình hữu độc chung.Vai chính: Khôn, TiếuNhân vật phụ: Quỳnh, Hạ, Kinh, Lục Hi, Phong...Số...

  • Mỹ Nhân Như Họa
    Mỹ Nhân Như Họa

    Thể loại: cổ đại - sủng, ngọtConverter: ngocquynh520Editor: Trang BubbleSố chương: 100Thẩm Họa là con gái của Thẩm gia. Tuy nghèo túng...

  • Vợ Chồng Cũ Trong Ngày Tận Thế
    Vợ Chồng Cũ Trong Ngày Tận Thế

    Vợ chồng cũ trong ngày tận thếTác giả: 布偶小姐Dịch: KharGiới thiệu:Tôi được tái sinh về 7 giờ trước khi tận thế ập đến, khi tôi mở mắt ra,...

  • Hoàng Hậu Trọng Sinh Sổ Tay
    Hoàng Hậu Trọng Sinh Sổ Tay

    Hoàng hậu trọng sinh thủ sáchTác giả: Mậu Lâm Tu TrúcĐộ dài: 61 chương + 4 phiên ngoại (Hoàn)- ----VĂN ÁNTruyện này giảng dạy một bài...