Vai Chính Lại Muốn Cướp Kịch Bản Của Tôi

Chương 41: Tình yêu lông xù 3

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Dịch: Kogi

Hôm đó có rất nhiều tu sĩ không tìm được tung tích linh bảo tới nhà An Minh Hối dò la tin tức, anh thực sự tốn khá nhiều công sức mới đuổi bọn họ đi được, may mà hiện tại linh thức tu vi của hổ con đang bị thương nặng, nếu không với chút linh lực còn lại của anh thì không thể giấu được mùi của nó.

Hổ con không giống như những yêu thú bình thường khác, nó được sinh ra từ nguyên linh thuần khiết của đất trời, vừa sinh ra đã mang trong mình linh lực mà người phàm khó có thể địch lại. Chính vì đặc điểm này nên khi ở tiên giới nó không được đặt tên, chư tiên trên tiên giới đều gọi nó là Bạch Hổ.

Nhưng bây giờ phải che giấu thân phận này nên tất nhiên không thể gọi toạc ra như vậy được nữa, thế là An Minh Hối dùng cái tên nguyên chủ đặt cho hổ con trong kịch bản, gọi nó là Xích Nha.

Mặc dù tạm gọi như vậy nhưng trong lòng anh vẫn cảm thấy cái tên này không hợp với địa vị và tính cách của hổ con cho lắm.

Về xuất thân của Xích Nha thì lại rất dễ che giấu, nói không phải quá lời, gần một nửa số yêu thú ở mảnh rừng này là do anh nhặt về, bây giờ nhặt thêm một con hổ cũng không có gì lạ. Hơn nữa nơi này bình thường không có người ngoài lui tới làm phiền, khi nào vết thương hồi phục, anh thiết lập lại kết giới thì sẽ càng thêm an toàn.

Chỉ có duy nhất một điều khiến An Minh Hối rất bất lực, đó là tính cách Xích Nha khác xa so với hình tượng tiên quân trong tưởng tượng của của anh. Kịch bản anh nhận được vô cùng sơ sài, chỉ biết rằng nguyên chủ và nhân vật chính ở với nhau một thời gian rất dài, nhưng anh không ngờ tính cách nhân vật chính lại...khó diễn tả đến thể.

Bạch Hổ tiên quân giữ chức Giám Binh thần quân trên tiên giới...tính cách lại khờ khạo như vậy sao?

Ban đầu anh cứ tưởng trí tuệ của Xích Nha cũng biến thành con nít rồi, nhưng chỉ dạy Xích Nha cách giấu mùi của mình đúng một lần nó đã học được, tốc độ tiếp thu kiến thức không giống như là chưa được khai hóa.

"Méo éo!" Khi bước đi, An Minh Hối có thói quen chụm hai ống tay trước bụng, thỉnh thoảng anh còn nghe thấy tiếng mèo kêu kì lạ ở phía sau.

"Ta đã bảo người đừng bắt chước mèo kêu rồi mà." Anh thở dài, phiền muộn nghĩ xem làm thế nào để sửa lại thói quen xấu này của đứa nhỏ nhà mình: "Ngươi không thể...", không thể treo trên đuôi của ta mãi như vậy được.

"Méo méo." Xích Nha cảm thấy hồ ly bự đang lừa mình, lúc trước khi con mèo yêu kia kêu như vậy, hồ ly bự liền rất chiều chuộng cưng nựng nó.

Nhìn Xích Nha như thế này, An Minh Hối liền cảm thấy hình như mình suy nghĩ thừa rồi.

Sau khi được An Minh Hối nhặt về nhà trị thương, Xích Nha ngày càng hăng say quấn lấy cái đuôi của anh, trừ lúc ăn cơm và đi ngủ ra, nó chỉ ước gì được treo mình lên cái đuôi lông xù đó cả ngày.

Nói vậy cũng không đúng, thực ra ngay cả lúc ngủ, Xích Nha cũng phải lấy đuôi làm gối, An Minh Hối chỉ lo anh trở mình qua lại sẽ đè lên người hổ con.

Vào thư phòng, An Minh Hối ngồi xuống, nhấc đuôi giơ Xích Nha đến trước mặt mình chân thành khuyên bảo: "Mặc dù tạm thời ngươi không biến thành người được nhưng cũng không đừng kêu giống những con vật bình thường, phải nói chuyện tử tế."

Thật vậy, sau mấy ngày chung sống anh đã phát hiện ra Xích Nha biết nói chuyện, chỉ là phần lớn thời gian nó đều thích kêu như mèo hơn là nói chuyện.

"Meo áu." Xích Nha nũng nịu cọ cọ vào đuôi anh, chiếc đuôi nhỏ dài đặc trưng của động vật họ mèo lắc qua lắc lại giữa không trung.

"Nếu như ngươi cứ thế này thì ra phải cất đuôi đi đó."

Xích Nha khiếp sợ mở to mắt nhìn anh chăm chằm, ngay cả đuôi cũng đứng yên bất động, dường như nó không thể tin nổi hồ ly bự ấm áp dịu dàng có thể nói ra những lời tàn nhẫn như vậy để uy hiếp mình.

"Nhưng kêu như vậy mới đáng yêu." Xích Nha ấm ức giải thích: "Phải đáng yêu một chút mới được yêu."

Nói chuyện dưới dạng động vật thì không dùng miệng mà chủ yếu dựa vào linh lực, giọng nói phát ra cũng hơi khác so với hình thú, thế nhưng An Minh Hối lại cảm thấy giọng nói của Xích Nha không thay đổi nhiều, dù nói chuyện như con người vẫn rất trong trẻo như giọng một thiếu niên vậy.

Xét từ góc độ nào đó thì chuyện này cũng hơi khiến người ta vỡ mộng. Trước đây nếu có ai bảo An Minh Hối miêu tả hình tượng Bạch Hổ trong tưởng tượng của anh, vậy thì chắc chắn anh sẽ hình dung ra một người oai phong lẫm liệt, khí thế bất phàm, ít nhất cũng không phải cái kiểu mềm mụp suốt ngày thích làm nũng như thế này.

"Thế nhưng ngươi phải nói chuyện tử tế thì ta mới biết được suy nghĩ của ngươi, hơn nữa ta mong rằng có thể giao tiếp với ngươi nhiều hơn."

"Thật ư? Ngươi thích nói chuyện với ta sao?" Cái đuôi đang ủ rũ bỗng linh động hẳn lên, sung sướng phất phơ qua lại: "Vậy nếu ta nói chuyện với ngươi, ngươi đừng cất đuôi đi được không?"

Mở miệng ra là đuôi đuôi đuôi, An Minh Hối quá mệt mỏi vì vụ này rồi.

"Được." An Minh Hối bất lực đồng ý với nó: "Vậy ngươi có thể nói cho ta biết tại sao ngươi lại thích đuôi của ta không?"

"Bởi vì nó đẹp, lại còn mềm mại nữa." Xích Nha vừa nói vừa dụi đầu vào chiếc đuôi to mềm của hồ ly bự, thỉnh thoảng còn thè lưỡi cẩn thận liếm mượt lại mớ lông vừa bị mình làm cho rối xù.

"Lúc ngươi phủ đuôi lên người ta, ta chỉ thấy trước mắt mình là một mảng màu đỏ rực, đẹp vô cùng! Đó là thứ có màu sắc đẹp nhất, mềm mại nhất mà ta nhìn thấy kể từ khi từ trên trời rơi xuống!"

"...Thôi, ngươi thích là được rồi." Có lẽ đây là sở thích đặc biệt của linh thú. "Đuôi có thể cho ngươi mượn chơi, nhưng ngươi phải hứa với ta, trừ ta ra, bất cứ lúc nào cũng không được nói cho người hoặc yêu thú khác biết ngươi là người trời, cũng không được để bọn họ phát hiện ra hơi thở trên người ngươi khác với những loài yêu thú khác, nếu không chúng ta đều gặp nguy hiểm đấy, biết chưa?"

Đây không phải lần đầu tiên An Minh Hối nhắc tới chuyện này, Xích Nha đồng ý ngay tắp lự, nhưng nó vẫn nghiêng đầu tò mò hỏi: "Nguy hiểm là cái gì? Gặp nguy hiểm rồi thì sao?"

Nghiêm trọng thì sẽ chết người đó.

Hiện tại Xích Nha vẫn còn thiếu hiểu biết về nhiều chuyện, tâm tư đơn giản như một tờ giấy trắng. An Minh Hối không muốn cho nó biết nghĩa của từ "chết" sớm như vậy, thế nên chỉ nói khéo: "Nói chung là chuyện không tốt. Nếu ngươi không làm theo những gì ta nói, mọi chuyện mà lộ ra thì...chúng ta sẽ không thể gặp lại nhau nữa, cái đuôi này cũng sẽ không còn."

Đây là một chuyện vô cùng nghiêm trọng đối với Xích Nha.

Quả nhiên vừa nghe anh nói vậy Xích Nha liền gật đầu như giã tỏi, đồng thời ôm thật chặt cái đuôi trong lòng mình như thể sợ chuyện đó sẽ xảy ra. "Ta sẽ không để bọn họ phát hiện ra, ngươi phải cho ta ôm chiếc đuôi này mãi mãi đấy nhé?"

Đúng là có hơi ngốc nghếch, nhưng nghe những lời này khiến người ta vui vẻ thật.

An Minh Hối gật đầu mỉm cười, dùng ngón tay gãi gãi cằm hổ con: "Được."

"Sau này chuyện gì cũng sẽ nghe lời ngươi, ngươi vuốt lông cho ta nữa được không?" Hổ con được vuốt cằm thoải mái tới nheo mắt lại, được voi đòi tiên mà làm nũng: "Lúc ngươi vuốt lông cho lũ tiểu yêu, trông bọn nó có vẻ rất dễ chịu, ta cũng muốn. Ngươi không được thiên vị!"

"Được." Nói tới đây anh bỗng thấy thật oan uổng. Anh thiên vị chỗ nào chứ? Rõ ràng Xích Nha bám lấy đuôi anh suốt cả ngày, làm sao anh nhớ là phải nhấc nó ra trước mắt để vuốt ve chứ. "Nhưng ngươi không được lười biếng, phải chăm chỉ tu luyện, nhanh chóng hồi phục thần hồn bị thương mới được."

"Ngươi nói ta không giống những con yêu thú kia, trước khi mất trí nhớ ta rất lợi hại sao?"

"Ta cũng không biết hồi đó ngươi như thế nào." An Minh Hối lắc đầu, tay vẫn vuốt ve lông tơ trên cổ Xích Nha, nhìn dáng vẻ thoải mái tới nỗi không ngừng ve vẩy đuôi của nó liền bật cười: "Nhưng chắc chắn là rất lợi hại, có lẽ đánh bại ta dễ như trở bàn tay vậy, đến lúc đó gặp ngươi khéo ta còn phải cúi đầu chào một câu tiên quân đại nhân ấy chứ."

Có vẻ Xích Nha không hiểu hết những gì anh nói, nó chớp chớp mắt mấy cái rồi lẩm bẩm: "Mạnh mẽ quá thì sẽ hết đáng yêu, ngươi sẽ không cho ta mượn đuôi chơi nữa, chả vui gì."

Nó vẫn thích dáng vẻ vừa nhỏ nhắn vừa đáng yêu của mình bây giờ, ngày nào cũng được ôm chặt lấy đuôi hồ ly, còn được hồ ly bự ôm vào bồn tắm tắm rửa xoa bóp, thoải mái biết bao.

An Minh Hối bị hổ con chọc cười, anh giơ tay búng trán nó một cái nói: "Ngươi á, chẳng biết tốt xấu gì cả. Ở trong khu rừng này thì ta còn bảo vệ được ngươi, chứ sau này ra ngoài rồi sẽ không có ai chăm sóc cho ngươi đâu."

"Vậy thì ta không ra ngoài là được."

"Ngươi chắc chắn ta sẽ không vứt ngươi ra hả?" An Minh Hối dịu giọng trêu chọc nó. "Ngày nào cũng phải chăm sóc ngươi, tốn công vô ích." Thực ra anh nhặt vô số tiểu yêu về đây, sớm đã quen với việc nuôi vài động vật nhỏ bên cạnh rồi.

Xích Nha lại cảm thấy những lời này rất quan trọng, nó ôm đuôi hồ ly ngẫm nghĩ hồi lâu, cuối cùng mắt nó sáng bừng lên, hào hứng đề nghị: "Chẳng phải ngươi nói ta rất quý giá, rất nhiều người muốn có được ta sao? Vậy thì ngươi hãy ở bên ta, ta có thứ gì hữu dụng đều cho ngươi hết!"

Đúng là nghé con không sợ cọp, nghĩ gì nói đó, không biết lời hứa của mình có ý nghĩa như thế nào.

An Minh Hối lại búng một cái lên trán hổ con, cảm thấy thú cưng mình nuôi thật đáng quan ngại: "Sau này không được tùy tiện hứa hẹn như vậy, ngươi biết nếu bị bắt đi sẽ thế nào không? Chúng sẽ dùng những thủ đoạn khiến ngươi đau đớn đến mức muốn chết luôn đấy."

Những gì anh nói đều là thật, thứ quý giá trên người Bạch Hổ tiên quân không chỉ có viên nội đan kia, ngay cả da lông, xương cốt, máu thịt cũng là nguyên liệu thượng hạng để luyện chế pháp khí. Nếu như rơi vào tay kẻ xấu, Xích Nha chắc chắn sẽ bị hành hạ tra tấn, bị vắt kiệt những thứ có giá trị rồi đau đớn mà chết.

"Nhưng ngươi khác chúng, ngươi đã cứu ta về rồi thì sao có thể hại ta được?" Hổ con gồng lên phản bác: "Vì vậy chỉ hứa với một mình ngươi thôi."

Sao lại ngốc nghếch như thế chứ? Con hổ trong kịch bản gốc ngốc nghếch thế này mà cũng sống sót chạy thoát, sau đó còn quay lại giết nhân vật phản diện thì phải may mắn đến mức nào cơ chứ?

Anh chỉ có thể thở dài bất lực, xoa đầu hổ con ngốc nghếch.

Tác giả có lời muốn nói:

Nhật kí công tác của hổ con

Ta nhặt được một con hồ ly bự nè.

Đuôi của nó vừa đẹp lại vừa mềm, ta thích lắm.

Hồ ly còn đàn rất hay, biết nhiều món ăn ngon.

Ta không nhớ những chuyện trước đây nữa.

Nhưng chắc chắn đó là con hồ ly mà ta thích nhất từ trước tới nay!

Tôi nghĩ là đọc tới chương này, những độc giả tinh ý đều đoán ra nhân vật chính là thuộc tính gì rồi ha [doge]

Truyện full

  • Mười Giờ Rưỡi Đêm Hè - Tần Tam Kiến
    Mười Giờ Rưỡi Đêm Hè - Tần Tam Kiến

    Giới thiệu:Đây là một câu chuyện về tình yêu, tình bạn, tình thân đầy mâu thuẫn. Có lẽ vì sự xuất hiện của một ai đó mà câu chuyện trở...

  • Vạn Năm, Vạn Năm
    Vạn Năm, Vạn Năm

    Thể loại: Xuyên không, tiên giới, huyền ảo, có yếu tố np nhưng kết thúc không phải np ^^!Muội muội duy nhất của Thiên Hậu – Diễm Hồ...

  • 11 Âm Binh
    11 Âm Binh

    Tác giả: Tống Minh Ngọc (Tống Mặt Than)Nguồn: sưu tầm ở nhóm tâm linhPhần 2 của #Giải ngải kíThể loại: kinh dị, bí ẩn, huyền huyễn, tâm...

  • Viễn Yên Vạn Sủng
    Viễn Yên Vạn Sủng

    Bạn đang đọc truyện Viễn Yên Vạn Sủng của tác giả Manh Tử. Hắn có chút không hiểu chuyện, vô tư vô lự, nhưng trong lòng lại chỉ có mình...

  • Ma Thú Lãnh Chúa
    Ma Thú Lãnh Chúa

    - Trong lúc vô tình đạt được một toà từ vạn năm Miêu Cương cổ mộ đào móc ra vu tháp sau, Dương Lăng xuyên qua đến dị giới. Người khác...

  • Đạo Sĩ Đạo Gia Du Ký
    Đạo Sĩ Đạo Gia Du Ký

    Cơn ác mộng đã bắt đầu tại một ngôi làng khi phát hiện ra một xác chết treo cổ trong khu rừng gần đó...

  • Truyện Kể Trong Câu Chuyện
    Truyện Kể Trong Câu Chuyện

    Thể loại: GL, Hiện đại, thực vănNgười dịch: Gia GiaSố chương: 20 chương chính + 1 ngoại truyện"Tình yêu lại có thể bị thay thế vậy điều...

  • Cuộc Hôn Nhân Nồng Cháy - Trì Anh
    Cuộc Hôn Nhân Nồng Cháy - Trì Anh

    Tác giả: Trì AnhTran / Editor: AI_GấcBeta: AI_Trúc ĐàoThể loại: HE, Hiện đại, Sủng Ngọt, Showbiz, Hào môn thế gia, Nhẹ nhàng, Góc nhìn...

  • Nhặt Được Tiểu Hồ Ly 5cm
    Nhặt Được Tiểu Hồ Ly 5cm

    Thể loại : nhân thú, huyền huyễn, 1×1Edit : Fam ( aka Hồng Lâu aka Lâu Nhi)Warning : Chống những bạn nào ko bịnh, ko chịu dc BL, ko xơi...

  • Tổng Tài: Anh Sai Rồi
    Tổng Tài: Anh Sai Rồi

    Bạn đang đọc truyện Tổng Tài: Anh Sai Rồi của tác giả Bạc Hà. Cách Cổ Lạp xuyên vào thân thể đã chết của thiên kim nhà Nghị Viên cấp...

  • Tinh Tế Tu Yêu Giả Truyền Thuyết
    Tinh Tế Tu Yêu Giả Truyền Thuyết

    Thể loại: xuyên qua, thú nhân, tương lai, HENguồn: Hạ NguyệtEdit: Cáo khìnBeta: Rồng béoGiới thiệu:Nhan Tử Dạ - một tu yêu giả cuối...

  • Quân Hôn Bí Mật
    Quân Hôn Bí Mật

    Tên xuất bản: Ước nguyện của em là biển trời của tôi ( 你的诺言,我的沧海)Độ dài: 64 chương + 6 ngoại truyệnChuyển ngữ: Phong Tiếu Vô Ưu +...

  • Phu Nhân Của Giáo Chủ
    Phu Nhân Của Giáo Chủ

    Tác giả: akiakiThể loại: Ngôn TìnhGiới thiệu:Lâm Uyển Uyển là giáo chủ Ngũ độc giáo từ nhỏ. Đột nhiên đâu ra cái di nguyện bắt nàng...

  • Địa Hạ Phách Mại Sở
    Địa Hạ Phách Mại Sở

    Thể loại: hiện đại, điều giáo sư công x hung ác thụ, HE Edit: LunaCướp đi niềm kiêu ngạo của hắn, nắm lấy tự do của hắn.Nếu như là mèo...

  • Vai Chính Lại Muốn Cướp Kịch Bản Của Tôi
    Vai Chính Lại Muốn Cướp Kịch Bản Của Tôi

    Edit: Kogi - Superseme.comTrong cuộc sống luôn có rất nhiều bất ngờ dành cho ta, luôn nằm ngoài dự định kế hoạch của mình. Cũng như An...