Tuần Lễ Thời Trang

Chương 21

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

TRƯỜNG BÁN TRÚ OCTAVIAN

WC GIÁO VIÊN

10 giờ 1 phút sáng

3 tháng Mười một

Tạm thời thì Massie an toàn. Buồng cuối cùng trong dãy wc giáo viên là thứ duy nhất ngăn giữa nó và một đám học sinh lớp bảy giận dữ. Nó không hoàn toàn chắc bọn bạn cùng lớp sẽ đổ lỗi cho mình nhiều ra sao. Nó chẳng ngu ngốc mà nấn ná lại sau buổi họp để tìm hiểu. Ngay khi Hiệu trưởng Burns vỗ tay giải tán mọi người, Masssie chen qua đám đông và lẻn ra bằng lối thoát hiểm mà không bị phát hiện. Nó muốn bỏ trốn đến nỗi để lại cả điện thoại trong túi nhung, tính là sẽ mua một cái mới sau giờ học. Ít ra thì nó vẫn còn cái PalmPilot. Có nhiều thứ cần phải nói.

Alicia và Oliver Massie, Kristen

Đồng phục Alicia và Dylan

Massie, Kẻ bị truy nã chết hay sống Tự do, tự thể hiện, phong cách riêng mình

Massie tưởng tượng mình bị một đám con gái mặc đồng phục giận dữ tống khỏi bàn trong quán cà phê và phải ngồi ăn với giáo viên để được che chở. Nó đang gạt nước mắt thì cửa phòng mở và ai đó bước vào. Nó bước lên trên chỗ ngồi toilet, giữ chặt cái lắc tay để mấy vật trang trí không chạm vào nhau kêu leng keng tố cáo nó.

Nó cố hết sức giữ im lặng và nín thở trong hai mươi giây liền. Kẻ đột nhập không dùng toilet hay chậu rửa mặt. Dường như cô ta lảng vảng trong đó chẳng vì lý do gì rõ ràng.

Đi đi, nó nghĩ. ĐI ĐI!

Thế bí khiến Massie căng thẳng. Nó ghét bị săn đuổi và có lẽ thà chịu bị mắc kẹt trong bài rèn luyện tra tấn thần kinh, chưa kể là chán ngắt, này còn hơn. Nó bước xuống từ từ và lặng lẽ hết mức. Khi đã đặt cả hai chân xuống đất, nó giữ tóc ở phía sau và cúi người để nhìn trộm phía dưới buồng tắm.

Nó có thể cảm thấy máu dồn lên đầu khi chúc mặt xuống, nhưng nó nào có quyền để tâm tới sự bất tiện ấy, nhất là khi nó thấy cái ở phía bên kia.

“Aaaa!” Massie thét lên khi thấy cặp mắt xanh bự đang nhìn lại mình.

“Aaaa!” đôi mắt thét lại.

Trông nó không giống mắt giáo viên vì không có vết lem mascara nào nơi khóe mắt.

“Mở cửa ra,” đôi mắt nói.

Massie nhận ra cái giọng sóc chuột ấy. Đó là Claire.

“An toàn không?” Massie hỏi.

“Ừ,” Claire thầm thì. “Tất cả thầy cô đang ở ngoài, cố dập tắt cuộc phản đối.”

“Phản đối á?”

“Phải, Layne đang dẫn đầu cuộc Diễu hành đòi cải tổ Đồng phục. Đến xem đi. Cậu có thể thấy từ cửa sổ.”

Massie mở cửa buồng tắm. Nó chẳng buồn nhìn ra ngoài.

“Có ai muốn thịt tớ không?” Massie hỏi. “Gabby và Bella đã nói gì đó về chuyện tìm cho ra cậu và treo cậu lên cột cờ bằng ba cái khăn quàng cổ của cậu, nhưng tớ nghĩ cậu có thể chịu đựng được chúng. Kristen và Dylan thì đang lo...”

“Còn Alicia thì sao?” Massie hỏi. “Nó có tìm tớ không?” Ngay lập tức nó hối tiếc vì đã hỏi.

“Không,” Claire nói. “Cậu ta và Olivia đang ngồi trong quán Starbucks. Tớ có đi ngang qua bọn họ lúc đến đây. Nhân tiện, tớ mang điện thoại cho cậu đây.”

Claire cẩn thận đưa cái Motorola cho Massie. Massie nghĩ đó là việc chu đáo nhất ai đó từng làm cho nó, nhưng nó không nói gì.

“Tớ đến một mình. Cậu không phải lo gì cả.” Claire nói như thể vừa đọc được suy nghĩ của Massie. Tớ thấy cậu lẻn ra qua lối thoát hiểm.” Nó cười tươi và thành thật. “Cậu và tớ mà ăn mặc giống nhau mỗi ngày thì sẽ thật lố bịch!”

Massie phải kiềm chế để không ném cái điện thoại của mình vào đầu Claire. Nếu không phải vì đã bỏ cả ba giờ đồng hồ cuối tuần để đính mấy hạt đá trang trí màu tía lên mặt điện thoại thì nó cũng dám làm thế rồi.

“Tớ thà tiếp tục vụ cá cược của tụi mình thêm một năm nữa còn hơn là mặc cùng cái sơ mi trắng thẳng đơ và cái váy xếp ngứa ngáy như mọi đứa khác.” Massie gãi chân khi nghĩ đến chuyện đó.

“Cậu nên thiết kế đồng phục đi,” Claire nói. “Cậu có phong cách khá nhất trong trường và cậu có toàn điểm A trong lớp thời trang.”

Massie có thể cảm thấy máu dồn trở lại lên mặt. Thật là một ý tưởng hoàn hảo, nó nghĩ. Rồi tất cả mọi người trong lớp sẽ mặc cái gì đó mình sáng tạo ra. Mình sẽ là một huyền thoại.

Massie tự hỏi không biết nên để logo gì trên thương hiệu của mình. Một cái vương miện hay một tấm hình của Bean? Sản phẩm của nó chỉ dành riêng cho học sinh trường Bán trú Octavian không thôi hay nó sẽ dâng hiến sự sáng tạo của mình cho toàn xã hội? Cam có thấy ấn tượng không?

“Tớ sẽ nói với cô Pia về chuyện đó,” nó nói, cố giảm bớt sự phấn khích của mình. “Tớ cá là cô ấy sẽ đồng ý. Bố mẹ tớ đã tặng cho hiệu trưởng số tiền nhiều đến thế cơ mà. Và nếu họ muốn thêm, tớ có thể bảo bố xây một studio thiết kế hay gì đấy. Mà sao cậu lại theo tớ vào đây?” Massie hỏi.

“Tớ không biết,” Claire nói. “Tớ nghĩ cậu có thể sẽ cần một người bạn.”

“Làm ơn đi, cậu sẽ được gì chứ?”

“Một người bạn.”

Câu trả lời của Claire thuần khiết và đơn giản đến nỗi khiến Massie bất ngờ. Con bé khoanh tay và nheo mắt, tìm một biểu hiện không chân thành trên gương mặt Claire. Nó chẳng thể tìm thấy.

“Nếu muốn, cậu có thể đến chơi sau giờ học và giúp tớ nghĩ ra vài ý tưởng.” Massie ngạc nhiên khi nghe những lời nói đó thốt ra từ chính miệng mình.

Trông Claire có vẻ như bị sốc. Cả hai đứa đứng lặng đi, và đều tự hỏi không biết có phải mình vừa tưởng tượng ra điều Massie vừa nói không.

“Cậu biết đấy, vì các bà mẹ của tụi mình, dĩ nhiên,” Massie nói. Nó vung cái túi Prada quai dài lên vai. “Biết đâu nhờ vậy cuối cùng cậu sẽ được một cái điện thoại.”

“Đáng thử lại lần nữa lắm,” Claire nói.

Massie đi trước ra khỏi wc và bước thẳng vào cuộc chiến để đấu tranh cho cái gì đó nó tin tưởng sâu sắc: phong cách riêng của mình.

Truyện full

  • Tây Giang Cẩn Nguyệt
    Tây Giang Cẩn Nguyệt

    Thể loại: Dân quốc, Ngược…Chồng tôi là chiến sĩ một lòng hướng về tổ quốc, sẵn sàng dùng trái tim chân thành để cứu lấy dân tộc vào lúc...

  • Ngược Mị Nhẹ Nhẹ Thôi Được Không?
    Ngược Mị Nhẹ Nhẹ Thôi Được Không?

    Người dịch: CụtBạn nghĩ như thế nào khi chính mình được trãi nghiệm trong chính các tác phẩm của mình. Vậy mà Tô Hữu Điềm lại được cơ...

  • Lãng Tích Hương Đô
    Lãng Tích Hương Đô

    Giới Thiệu Truyện - Nếu các bạn đã nhàm chán với những nhân vật hư hỏng, nghịch ngợm hoặc xã hội đen trong các truyện đô thị, nếu đã...

  • Anh Mất Em Rồi Sao?
    Anh Mất Em Rồi Sao?

    Tác giả: Green Sâu RómThể loại: Truyện Teen, khác...Giới thiệu:Tình yêu vốn dĩ là 0,5+0.5=1. ko phải 1+1=2. Đã là yêu thì phải có tin...

  • Vũ Pháp Vũ Thiên
    Vũ Pháp Vũ Thiên

    Một kẻ xuyên việt với một bộ công pháp bá đạo cùng đan điền biến dị cực phẩm!Nhân vật chính thuộc loại có chút hèn mọn vô sỉ, lại có...

  • Thâu Trọn Gió Xuân
    Thâu Trọn Gió Xuân

    Vân Phỉ những tưởng cô là người hạnh phúc nhất trên thế gian này. Cô có một gia đình đầm ấm và bề thế tại nước Sở, cha cô hết sức oai...

  • Hẹn Yêu
    Hẹn Yêu

    Tên gốc: Passion's PromiseBuổi sáng tháng năm trời đẹp nắng, Michael và Nancy cùng dắt xe đạp ra sân.Mái tóc Nancy lóng lánh, nàng nhìn...

  • Hoàng Đế Của Ta - Nhất Lê
    Hoàng Đế Của Ta - Nhất Lê

    Truyện ngắn Zhihu – Tác giả NHẤT LÊThể loại: 1vs1, Cổ Đại, ĐOẢN VĂN, HEGiới thiệuNăm Cảnh Đức thứ mười ba, lễ cập kê của trưởng tỷ nhà...

  • Chồng Tui Biết Hô Mưa Gọi Gió
    Chồng Tui Biết Hô Mưa Gọi Gió

    CHỒNG TUI BIẾT HÔ MƯA GỌI GIÓTác giả: 狐狸大王驾到Edit: Anmy | Elena - Beta: MộcGiới thiệu:Kết hôn được một năm, chồng tôi chưa bao giờ lộ...

  • Chuyện Lạ Dân Quốc
    Chuyện Lạ Dân Quốc

    LỜI DẪNMột tiên hồ mang hình người đã tu luyện ngàn năm như y, mọi nhân gian thế sự coi như đều đã chứng kiến qua hết.Vậy nên, lòng tin...

  • Si Mê
    Si Mê

    Tên truyện: Si mêTên Hán Việt: Si luyếnTác giả: Mây Lạnh Tuyết ChiềuThể loại: Nguyên tác, Ngôn tình, Hiện đạiBiên tập: WenHiệu đính:...

  • Thâu Bất Tẩu Đích Bảo Thạch
    Thâu Bất Tẩu Đích Bảo Thạch

    Thế loại: Đam mỹ, võng du, 1×1, anh tuấn công bình phàm thụ, ấm áp, HETình trạng bản gốc: Hoàn 11 chươngEdit: Farm, Mèo Ngố.Beta: Tiểu...

  • Nhuỵ Quang - Du Di
    Nhuỵ Quang - Du Di

    NHUỴ QUANGTên gốc: 他说房产证上写我名字Hán Việt: Tha thuyết phòng sản chứng thượng tả ngã danh tựTác giả: Du DiSố chương: 36 chương Thể...

  • [Ngưu - Yết] Yêu Em Đi Anh
    [Ngưu - Yết] Yêu Em Đi Anh

    Thể loại: Truyện teen, nữ truy nam, sủngNam phúc hắc nữ ôn nhu? chuyện này là xưa rồi.Nếu đã bị vị hôn phu chưa từng gặp mặt hôn thì đã...

  • Bên Đây Mưa Bụi, Bên Kia Rực Rỡ
    Bên Đây Mưa Bụi, Bên Kia Rực Rỡ

    Đại mạc khói lửa mịt mùng, người ngựa nhốn nháo.Lúc tay ăn chơi nhất Tây Chiếu gặp phải thám tử ngốc nhất thiên hạ thì trời đã định họ...