Truy Thê

Chương 100: Mất trí

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Thái tử đăng cơ chấp chính, đại xá thiên hạ. Đám loạn thần tặc tử bị mất chức nhẹ thì đày la biên ải không cho trở về, nặng thì tru di cửu tộc. Chỉ có Mã gia dù là chi thứ hai hay chi thứ nhất vẫn bình yên vô sự. Điều này cũng khiến cho Mã Phi Lan, Mã Phi Cầm vẫn ngồi vững cái ghế chính thất của mình ở bên gia đình trượng phu. Nhưng bên gia đình trượng phu của các nàng cũng không được phòng quang như lúc trước nữa rồi.

Nghe tin Trữ thân vương chết, cả Trữ vương phủ chó gà không yên loạn cả lên. Toàn bộ thê thiếp sợ bị xung làm quân kỹ đều tự sát, đã vậy còn tự hạ độc nhi tử nhi nữ của bản thân nữa, hạ nhân vơ vét của cải bỏ trốn. Thục phi tự vẫn trong tẩm điện.

Mã Phi Vũ được Mã gia đón về nhà. Lúc trước đưa nàng đến đó cũng chỉ là hy sinh mà thôi. Hiện phần ân tình kia xem như Mã gia cũng trả đủ cho Thục phi rồi.

Tiểu hài tử do Chu Lệ Mẫn sinh được kế thừa phong hào của Trữ thân vương làm tiểu Vương gia giao cho Cung Vô Khuyết cùng Mã Phi Yến nuôi dưỡng.

Cung Lạc Thiên cáo lão từ chức, Cung Vô Khuyết nghiễm nhiên trở thành thừa tướng trẻ nhất đương triều.

Mã Tuấn Vĩnh cùng Tề thị sau khi được Cung Vô Khuyết giải thích hết thảy mọi chuyện tự nhiên hiểu lầm giữ bọn họ cũng được giải quyết triệt để.

Cung Lạc Thiên không có gì làm có thời gian liền đến tìm Mã Tuấn Vĩnh đánh cờ đàm đạo như tiên nhân đắc đạo. Chu thị biết được chuyện của Chu Lệ Mẫn sợ bị Cung Lạc Thiên giáng làm di nương liền tự sát. Tô thị nghiễm nhiên trở thành kế thất, Cung Lạc Thiên cũng giáng Chu thị xuống là di nương.

Ánh mặt trời lên cao soi khắp Vọng Nguyệt uyển chiếu vào trong gian phòng. Sau một giấc ngủ dài, Mã Phi Yến lúc lắc thân người, từ từ mở mắt, bên tai nàng còn vang vọng tiếng nói của nam tử.

“Yến nhi, nàng tỉnh.” Trong giọng nói nghe ra phần vui vẻ, lại có một chút tư vị ấm áp.

Mã Phi Yến chớp chớp mắt cả người cứng đờ, đây là chuyện gì? Là nàng ngủ chưa tỉnh giấc?

Mã Phi Yến khẽ quay đầu đánh gia nam tử đang nửa ngồi nửa nằm bên cạnh mình. Hắn mặc một bộ quan phục màu tím, áo choàng hắc sắc trên người vẫn chưa kịp cởi ra, trên đầu còn nhất phẩm mão, trên khuôn mặt tuấn mỹ kia còn treo nụ cười tươi tắn như hoa nở ngày xuân.

Mắt nàng đảo xung quanh quan sát cảnh vật. Có gì đó không đúng ở đây, đây đâu phải là căn phòng nhỏ ở Tân Hà thôn của nàng. Nàng là bị bắt cóc sao?

Phụ thân nàng nói sao cũng là mệnh quan triều đình chỉ là chức vị nhỏ một chút nhưng vẫn là quan a. Nói đi thì cũng phải nói lại có ai bắt cóc mà để nàng ở trong một gian phòng đẹp thế này không? Lại còn có mỹ nam hầu hạ bên người nữa.

Còn chưa kịp phản ứng đã thấy nam tử bên cạnh vươn tay ôm lấy nàng, mặt hắn còn áp vào hõm vai nàng cọ cọ. Hơi thở nam tính nóng bỏng kia phả lên cổ của nàng.

Giấc mộng này thật sự quá chân thật rồi. Mặc kệ là mộng hay thực nàng cũng không thể để tên nam nhân tuấn mỹ này phi lễ mình. Cho dù hắn có là thiên tiên hạ phàm nàng đây cũng tuyệt đối không động tâm.

Nghĩ thế, nàng đưa tay đẩy mạnh nam tử tuấn dật ra rồi chạy thẳng ra ngoài, miệng còn liên tục hô to câu “Có ai không, cứu ta với, ta bị bắt a.” vài lần.

Cung Vô Khuyết bị phản ứng của nàng làm cho chấn kinh. Nàng sao lại đối với hắn như vậy? Phải mất đến sáu bảy giây mới lấy lại tinh thần đuổi theo.

Lúc này Tề thị cùng Mã Tuấn Vĩnh cùng từ ngoài bước vào đến Vọng Nguyệt uyển. Chân bước qua viện môn được vài bước đã nghe được tiếng của Mã Phi Yến còn chưa kịp cao hứng hay có thời gian để đại não hiểu được câu nói của nàng đã thấy nàng đầu tóc rồi bù, chân không mang hài, cả thân mặc trung y lao thẳng đến.

Bọn họ từ sau khi giải quyết hiểu lầm liền mỗi ngày đến xem Mã Phi Yến. Không ngờ hôm nay đến lại thấy nàng sinh long hoạt hổ thể này.

Mã Phi Yến mắt thấy Tề thị cùng Mã Tuấn Vĩnh liền nức nở chạy đến, theo thói quen người nàng ôm vẫn sẽ là Mã Tuấn Vĩnh. Lao vào lòng hắn, nàng khóc lóc kể lể:

“Phụ thân, mẫu thân, hai người đi nơi nào để nữ nhi bị tên khốn tuấn mỹ kia phi lễ. Sau này nữ nhi gả không được ra ngoài, hai người không có nữ tế tuyệt đối không được trách nữ nhi.”

Mã Tuấn Vĩnh cùng Tề thị chưa kịp hiểu “tên khốn tuấn mỹ” trong miệng của  Mã Phi Yến là ai thì đã thấy Cung Vô Khuyết chạy đến miệng còn gọi tên nàng.

Cung Vô Khuyết dừng lại nghiêm trang chỉnh lý y phục, tóc tai rồi lễ phép cúi người hành lễ: “Nhạc phụ đại nhân, nhạc mẫu đại nhân, thê huynh, tẩu tẩu.”

Mã Phi Yến nghe được âm thanh quen thuộc liền chạy đến sau lưng của phụ mẫu mình núp lại chỉ chừa mỗi một con nhìn “tên khốn tuấn mỹ” dùng ngón tay chỉ vào người Cung Vô Khuyết.

“Chính hắn, phụ thân, chính là hắn phi lễ nữ nhi.”

Nàng còn đắc ý hếch cằm lên nhìn hắn: “Phụ thân ta là thị lang, ta tuyệt đối không sợ ngươi đâu.”

Mã Viễn Duẫn, Mã Viễn Luật, Bạch Mãn Ngọc, Chuyết Niên Quyên nghe được liền tủm tỉm cười. Bọn họ nghĩ rằng Mã Phi Yến đang trêu đùa Cung Vô Khuyết nên mới làm như vậy. Nhưng bọn họ đã quên rằng hiện Mã Tuấn Vĩnh là thượng thư không phải thị lang nữa rồi.

Sau đó lại nhỏ giọng thúc giục Mã Tuấn Vĩnh: “Phụ thân mau mau bắt hắn đánh vài trượng đi.”

Tề thị kinh hỉ quay lại cằm lấy ngón tay của Mã Phi Yến khẽ hô: “Yến nhi, ngươi là đang nói gì? Sao ngươi lại...” Mắt nàng đỏ ửng không tin nhìn nữ nhi của mình.

Mã Phi Yến ngạc nhiên mở to mắt nhìn Tề thị phản vấn: “Mẫu thân, nữ nhi bị hắn phi lễ a, hắn không những bắt cóc mà còn phi lễ nữ nhi nữa đấy. Người không quay sang mắng hắn mà lại vấn nữ nhi là có ý tứ gì?” Tề thị chẳng phải muốn nàng gả đi sao? Sao nghe nàng bị phi lễ lại không hề có chút phản ứng nào vậy.

Đưa mắt nhìn lại “tên khốn tuấn mỹ” kia, hắn mặc quan phục tím a. So với bộ quan phục màu lục của phụ thân nàng thì khác xa nha. Có lẽ vì vậy nên Tề thị mới sợ hắn sao?

Thấy thế nàng càng ra sức khóc lóc thảm thương hơn để phụ mẫu vì nàng lấy lại công đạo. Tuyệt đối không thể để “tên khốn tuấn mỹ” kia lấy thịt đè người.

“Phụ thân, mẫu thân, sau này hai người không có nữ tế rồi. Nữ nhi bị phi lễ rồi.”

Mã Tuấn Vĩnh quay lại nhíu mày nhìn ái nữ của mình như thể nàng là sinh vật kỳ lạ vậy.

Đột nhiên ở phía sau có người đặt tai lên vai nàng nói: “Muội muội là làm sao?”

Còn có một bàn tay đặt lên trán của nàng nữa: “Nên gọi thái y đến xem cho muội muội một chút.”

Mã Phi Yến quay lại nhìn thấy tay đó của hai nam tử khác. Nàng lại tiếp tục kinh hỉ. Còn chưa kịp há miệng phản bác đã nghe bên dưới còn một âm thanh trong trẻo vang lên

“Cô cô, cô trượng.”

Mã Phi Yến chớp chớp mắt nhìn tiểu hài tử bên dưới, bàn tay nhỏ nhắn mũm mĩm đầy thịt của hắn đang nắm lấy tiết khố của nàng. Sau đó nàng đưa tay xoa đầu hắn.

“Ta họ Mã tiểu bằng hữu nên gọi ta là Mã a di mới đúng.”

Là nhà nào không biết dạy tiểu hài tử để hắn gọi linh tinh thế này. Gọi nàng là cô cô còn không nói cô trượng trong miệng hắn là ở đâu ra.

Nàng lùi về sau nắm tay Mã Tuấn Vĩnh sốt sắn nói: “Phụ thân chúng ta mau ra xem đê thôi, hôm qua người hứa với nữ nhi nếu đê không có chuyện gì sẽ cùng nữ nhi đi bắt dế chơi a. Ngươi cõng nữ nhi đi.” Nàng còn bĩu môi làm nũng nữa. Tốt nhất tránh xa cái nơi tươi đẹp quái dị này ra càng sớm càng tốt.

Tề thị cùng Mã Tuấn Vĩnh nhìn nhau thập phần sửng sốt. Bọn họ đã biết Mã Phi Yến đang nói đến chuyện gì rồi. Năm nàng chín tuổi có một hôm thấy được A Ngưu được phụ thân hắn bắt cho con dễ rất đẹp. Thế là trở về đòi sống đòi chết nhất quyết bắt Mã Tuấn Vĩnh hứa đưa nàng đi bắt một con dế to hơn đẹp hơn con dế của A Ngưu.

Thật lâu sau, Mã Tuấn Vĩnh mới lấy lại tinh thần nói: “Bảo bối, hiện tại ngươi còn nhớ ngươi bao nhiêu tuổi không?”

Mã Phi Yến xòe đôi bàn tay ra đếm, rồi ngẩng đầu cười tươi nói: “Chín tuổi.” Hiện nàng vẫn còn chưa phát hiện ra chiều cao cùng mình cùng phụ mẫu đã không giống trước. Tay nàng, cả ngực nàng nữa đều thay đổi a.

Cung Vô Khuyết bước đến nắm lấy tay nàng kéo đến bên mình: “Yến nhi, nàng không nhớ ta?” Trong giọng nói mang theo thập phần chua xót. Khó khăn lắm hắn cùng nàng mới đến được ngày hôm nay, bây giờ lý nào nàng lại không nhớ hắn. Nàng bảo nàng chỉ mới chín tuổi.

Mã Phi Yến không chút do dự đẩy hắn rồi chạy đến bên phụ mẫu. Cung Vô Khuyết khẽ thở dài rồi hô to: “Thế An, mau đến giúp nàng bắt mạch đi.”

Thế An cung kính bước đến: “Thiếu phu nhân, thỉnh người...”

Lời nói còn chưa hết đã bị đánh gãy bằng tiếng mắng chửi của Mã Phi Yến: “Thiếu cái gì phu nhân chứ? Ngươi ăn nói linh tinh cái gì?”

Mã Phi Yến hừ một tiếng rõ kêu rồi cao giọng mắng Cung Vô khuyết: “Ngươi mới bệnh, cả nhà ngươi mới có bệnh mới cần bắt mạch.” Nói xong nàng kéo tay Mã Tuấn Vĩnh cùng Tề thị: “Phụ thân, mẫu thân, chúng ta mau trở về thôi, ở đây toàn những người quái lạ.”

Mã Viễn Duẫn, Mã Viễn Luật nghe xong liền chấn kinh không kém. Nếu nói đến nàng chỉ chín tuổi thì trong ký ức của nàng cũng không hề có bọn hắn.

Chuyết Niên Quyên cùng Bạch Mãn Ngọc kinh hỉ nhìn chằm chằm Mã Phi Yến, trong mắt bọn họ có chút thương tâm. Mã Phi Yến hôn mê sáu ngày cư nhiên tỉnh lại không nhớ một ai trừ Tề thị cùng Mã Tuấn Vĩnh.

Truyện full

  • Ân, Không Sao Cả
    Ân, Không Sao Cả

    Thể loại: Đam mỹ, đoản văn, ngược, HECâu chuyện kể về một người làm vườn trong phủ Hậu gia quyền khuynh triều dã của vương triều Đại...

  • The Price Of Pleasure
    The Price Of Pleasure

    Sutherland Brothers #2Người dịch: pompsTựa đề của tiểu thuyết này bắt đầu từ câu: Would her heart pay the Price of Pleasure. Câu chuyện...

  • Ai Nói Đó Là Yêu
    Ai Nói Đó Là Yêu

    Tác giả: Lê NamThể loại: Truyện KhácGiới thiệu:Yến Linh là một cô gái tính tình hồn nhiên, nhiệt tình hay giúp đỡ mọi người. Tuy nhiên...

  • Vì Nàng Cúi Đầu Xưng Thần
    Vì Nàng Cúi Đầu Xưng Thần

    Tác giả: Nịch HảiDịch: Uất Kim HươngBeta: BachPhiUyenGiới thiệu:Hắn ta là tên thái giám giả mà nhiếp chính vương dâng lên cho ta, cũng...

  • Em Chờ Anh Trong Biển Người Mênh Mông
    Em Chờ Anh Trong Biển Người Mênh Mông

    Hán Việt: Ngã tại nhân hải trung đẳng nhĩSố Chương: 10 chươngEditor: Tiểu Hy.Thể Loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm,...

  • Bánh Bao Ngào Đường - Tuần Long Dũng Sĩ
    Bánh Bao Ngào Đường - Tuần Long Dũng Sĩ

    Bánh Bao Ngào ĐườngTác giả: 驯龙勇士Edit: Bế Nguyệt Tu Hoa - 閉月 羞花Tôi xuyên thành nữ chính trong truyện ngược, còn anh trai tôi lại xuyên...

  • Yêu Người Nhiều Năm Như Thế
    Yêu Người Nhiều Năm Như Thế

    Con đường xa nhất tôi từng đi qua là từ trái tim tôi đến trái tim anh.Review: “Tuy là truyện yêu thầm nhưng miêu tả về phần yêu thầm...

  • Vận Mệnh Nữ Tử
    Vận Mệnh Nữ Tử

    Ta là thái tử phi tương lai nhưng vì một chén rượu mà vô tình ngủ chung giường với Tam hoàng tử.Chỉ qua một đêm, danh tiếng của ta đã...

  • Phượng Hoàng Vu Phi
    Phượng Hoàng Vu Phi

    Thể loại: Sinh con, song tính, đam mỹ, thần tiên ma quái, thiên chi kiêu tử, điềm văn, cổ đại, mỹ nhược thụ, 1x1, HENhân vật chính:...

  • Đêm Đông Hôn Đóa Hồng
    Đêm Đông Hôn Đóa Hồng

    Giới thiệu ngắn gọn: “Cưới trước yêu sau” với bạn trai cũ.Đóa hồng được cưng chiều x Ông trùm giới kinh doanh[1]Thuở thiếu thời, Nam...

  • Hoa Thiên Cốt - Nuôi Thả Tiểu Trư
    Hoa Thiên Cốt - Nuôi Thả Tiểu Trư

    Tác giả: Nuôi Thả Tiểu TrưThể loại: Ngôn Tình, Huyền HuyễnGiới thiệu:Nàng quả nhiên không chịu tha thứ cho hắn sao?Và rồi Bạch Tử Họa...

  • Mỹ Sắc Liêu Nhân
    Mỹ Sắc Liêu Nhân

    Thể loại: đoản văn, hài, ngôn tình... trá hình!Chuyển ngữ: Sâu_Thanh Dao CácVừa mới sinh ra thì đã mang gương mặt xinh đẹp hại dân hại...

  • Tôi Dụ Nam Chính Chạy
    Tôi Dụ Nam Chính Chạy

    Truyện Tôi Dụ Nam Chính Chạy của tác giả Thập Lục Nguyệt Tây Qua kể về nhân vật Dung Huyên sau tỉnh dậy sau giấc ngủ, phát hiện bản...

  • Không Phụ Trách Vợ Trước
    Không Phụ Trách Vợ Trước

    Thể loại: Ngôn tình hiện đại, HEĐộ dài: 10 chươngEditor: Minty (Sia iu nàng lắm nha moaa)Beta: Sia ^_^Converter: ss meoconlunar (Tàng...

  • Em Gái, Anh Yêu Em
    Em Gái, Anh Yêu Em

    Thể loại: Ngọt, sủng, 3S, 1v1, hiện đại, ngụy huynh muội,...Editor: Thủy Băng, Linh NgọcSố chương: 180 trang word (Khá là ngắn)Khi anh...