Trường An Từ, Âm Dương Bích Hoạ

Chương 76: Hai con tiểu súc sinh

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Đám cháy không chỉ thiêu rụi một góc lớn trong phủ Lương gia mà còn khiến cơn giận của Lương Khải Chi bùng lên dữ dội. Đôi mắt hắn đỏ ngầu, tức tối nhìn chằm chằm vào kẻ đang ngồi ung dung trên bậc thềm, Ách Sinh và con chim kỳ quái toàn thân phát ra ánh sáng đỏ rực.

 

Tức giận đến mức không kiềm chế nổi, hắn sấn tới trước mặt Ách Sinh, gằn giọng chất vấn:

 

"Ngươi rốt cuộc là ai? Đến đây làm gì? Tên tiểu tử Lâm Lạc kia sao lại sai ngươi đi theo ta? Ngươi là do trời cao phái xuống để chỉnh ta à? Giá cắm nến yên ổn không động, ngươi lại nghịch ngợm lam gì! Nghịch cũng được, nhưng sao lại châm lửa? Chưa đủ một chỗ lại đốt thêm chỗ khác! Không ai nói cho ngươi biết hài tử không được tùy tiện chơi với lửa hay sao? Trong khi chúng ta đang lo dập cháy, ngươi lại nhởn nhơ nghịch lông chim với con quái điểu kia! Ngươi nói đi, rốt cuộc ngươi là ai? Là yêu quái phương nào?"

 

Một tràng chất vấn dữ dội!

 

Nhưng chẳng rõ Ách Sinh nghe hiểu hay cố tình phớt lờ, vẫn khoác bộ y phục rộng thùng thình, tóc tai rối bù, tay cầm một nhánh cây nhỏ, thỉnh thoảng lại chọc chọc xuống đất. Trên vai hắn, Ô Thần cao ngạo rỉa lông, hoàn toàn không quan t@m đến cơn thịnh nộ trước mặt.

 

Ngày hôm nay, Ách Sinh chưa có lấy một khoảnh khắc yên tĩnh. Nó vừa đặt chân đến Trường An, mọi thứ xung quanh đều khiến nó tò mò. Bọn gia đinh trong phủ dẫn nó đi dạo phố, nhưng hết lần này đến lần khác nó đều gây họa, náo loạn khắp nơi, thậm chí còn suýt bị người ta cầm muỗng đuổi đánh. Cuối ngày, nó kéo về một đống đồ linh tinh, cứ tưởng như thế là đủ, ai ngờ về phủ lại tiếp tục quậy phá, lúc thì đập bể bình hoa, khi thì bẻ gãy cành cây, thậm chí còn leo lên nóc nhà gỡ ngói...

 

Mọi người trong phủ đều bất lực. Còn Ô Thần, nó chỉ bay theo xem náo nhiệt, cao giọng hót chói tai đến mức ai cũng nhức đầu.

 

Một người một chim, đúng là kỳ quái đến khó tin!

 

Lương Khải Chi thấy nó vẫn thản nhiên, giận quá liền đá văng nhánh cây trên tay nó:

 

"Ta đang nói, ngươi có nghe hay không?"

 

Ách Sinh đưa hai ngón tay gầy guộc ra không trung bắt lấy hư vô, sau đó chậm rãi ngẩng đầu lên, ánh mắt bình tĩnh đối diện với ngọn lửa giận dữ của đối phương, thản nhiên đáp:

 

"Lửa... không phải ta đốt..."

 

"Ngươi còn dám chối?"

 

"Không phải... ta."

 

"Thế là ai?"

 

Ách Sinh liếc nhìn con chim trên vai, nghiêm túc đáp:

 

"Là nó. Là... đốt.... nến..."

 

"Kiệt!"

 

Ô Thần nghe vậy lập tức đập cánh bay vút lên, xoay quanh trên không trung hót to, như thể đang giận dữ vì bị bán đứng.

 

Dưới bầu trời đêm, một luồng ánh lửa đỏ rực xoay tròn, phản chiếu ánh sáng chói mắt.

 

"Tiểu quỷ nhà ngươi! Chính mình gây họa lại đổ cho một con súc sinh! Xem ta dạy dỗ ngươi một trận!"

 

Lương Khải Chi vung ống tay áo, nắm lấy cổ áo Ách Sinh nhấc bổng lên.

 

Đúng lúc này, một tên gia đinh vội vàng chạy tới:

 

"Lão gia! Người của Đại Lý Tự đến rồi!"

 

Lương Khải Chi vừa nghe xong, lửa giận càng bốc lên cao:

 

"Đều cút hết cho ta! Sao bọn chúng không đợi phủ nhà ta thiêu sạch rồi đến?"

 

"Không... không phải! Bọn họ không đến để dập lửa, mà là..."

 

Lời còn nói chưa dứt, Hồ Trác của Đại Lý Tự đã dẫn theo mấy tinh binh tiến vào. Nhìn thấy viện trước bị thiêu cháy thành tro đen, hắn sững người một chút, nhưng vẫn nhanh chóng chắp tay trước Lương Khải Chi, nghiêm túc nói:

 

"Lương đại nhân."

 

Lương Khải Chi đánh giá hắn từ trên xuống dưới:

 

"Các ngươi đến đây làm gì? Chế giễu ta chắc?"

 

"Đại nhân hiểu lầm, chúng ta phụng mệnh Lâm đại nhân đến đây, mời ngài lập tức đưa một nam hài tên là Ách Sinh đến chùa Thiển Sơn."

 

Mặc dù Lâm Lạc đã từ quan, nhưng Đại Lý Tự vẫn coi hắn là Khanh đại nhân mà nghe theo mệnh lệnh.

 

Lương Khải Chi nhíu mày, nhìn thoáng qua Ách Sinh vẫn còn bị mình xách trên tay, không khỏi ngạc nhiên:

 

"Bắt ta đưa tiểu quỷ này lên chùa Thiển Sơn?"

 

Hồ Trác lúc này mới để ý đến nam hài mà Lương Khải Chi đang nhấc lên như xách gà con, tóc tai rối bù, quần áo xộc xệch, mặt mũi đen nhẻm. Trông chẳng khác gì một kẻ hành khất! Nhưng nam hài này là ai? Sao lại có mặt ở Lương phủ? Và vì sao Lâm đại nhân lại chỉ đích danh đưa nó đến chùa Thiển Sơn?

 

Hắn dẹp bỏ tất cả thắc mắc, vội vàng thúc giục:

 

"Xe ngựa đã chuẩn bị sẵn bên ngoài, thỉnh đại nhân mau lên đường."

 

Lương Khải Chi tức tối:

 

"Được! Đưa nó đi trả lại cho Lâm Lạc, tiện thể tính sổ với hắn một trận!"

 

Hắn xách Ách Sinh lên xe ngựa, còn Ách Sinh thì ngoan ngoãn chẳng phản kháng gì.

 

——-

 

Bên ngoài thiền phòng.

 

Dưới mái hiên, Lâm Lạc cầm đèn, dáng người thẳng tắp, ánh mắt sâu thẳm nhìn vào rừng cây tối đen phía xa.

 

Tiêu Mộc Sinh lo lắng:

 

"Đại nhân, trời lạnh thế này, ngài vẫn nên vào trong đi."

 

"Không sao."

 

Ai cũng không khuyên được hắn, ngay cả bản thân hắn cũng vậy.

 

"Kiệt!"

 

Tiếng chim hót vang lên từ xa, theo đó là một luồng ánh lửa lấp lóe tiến lại gần, cuối cùng dừng trên một bệ đá bên cạnh thiền phòng.

 

Vẫn là dáng vẻ ngạo nghễ đó, ánh mắt Ô Thần chứa đầy kiêu căng, như thể trong mắt nó, thiên hạ chỉ có nó độc tôn.

 

Lâm Lạc bình tĩnh lên tiếng:

 

"Đến rồi."

 

"Đến?" Tiêu Mộc Sinh còn chưa nghe thấy động tĩnh gì.

 

Vừa dứt lời, hành lang dài bỗng vọng đến những tiếng bước chân vội vã. Quả nhiên, Lương Khải Chi nổi giận đùng đùng xách theo Ách Sinh bước vào, phía sau là Ôn Thứ cùng đám tinh binh của Đại Lý Tự.

 

Nhìn thấy dáng vẻ của Lương Khải Chi, Lâm Lạc lập tức nhận ra có điều không ổn.

 

"A Lạc, ngươi thật đáng chết!"

 

Người còn chưa tới, giọng đã vang lên trước. Đến gần hơn, Lương Khải Chi liền túm lấy Ách Sinh, vung tay quăng nó về phía Lâm Lạc, hằn học nói:

 

"Trả lại cho ngươi thứ quái vật này!"

 

Vừa thoát khỏi trói buộc, Ách Sinh lập tức trốn ra sau lưng Lâm Lạc. Đôi mắt nheo lại thành một đường mảnh, hiện lên một chút tinh ranh. Hắn lắp bắp thanh minh: "Ta... Không phải ta."

 

Lâm Lạc cảm thấy đau đầu, chỉ có thể hỏi: "Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"

 

Lương Khải Chi hừ lạnh, chỉ thẳng vào Ách Sinh:

 

"Tự ngươi hỏi xem nó đã làm gì!" Lâm Lạc vô tâm hỏi.

 

Lương Khải Chi tức giận không chịu nổi nên tự mình lên tiếng:

 

"Tiểu tử này vừa đặt chân đến phủ ta đã chạy loạn khắp nơi! Hết chặt cây trong sân lại đến phá hỏng tranh chữ cổ của ta. Đến nửa đêm thì càng quậy dữ hơn, trực tiếp phóng một mồi lửa thiêu phủ nhà ta thủng một lỗ lớn! Nếu không phải dập lửa kịp thời, bây giờ chắc là ta đã phải lang thang đầu đường xó chợ rồi!"

 

Giọng hắn vang dội.

 

Ách Sinh thản nhiên liếc hắn một cái, lạnh nhạt nói:

 

"Ta... không làm gì cả. Là..."

 

Nó chỉ vào Ô Thần đang đậu trên bàn.

 

"Là nó làm."

 

Đôi mắt Ô Thần suýt nữa trợn lồi ra vì tức giận. Bị bán đứng lần hai, nó nổi cơn thịnh nộ, dốc sức vỗ cánh lao về phía Ách Sinh. Cặp vuốt sắc nhọn bấu chặt vào mái tóc rối bù của nó để trút giận. Nó vẫn đứng yên, không hề né tránh, để mặc cho con chim xù lông giày vò mình, cho đến khi nó phát ti3t xong rồi tự bay đi.

 

"Hai con tiểu súc sinh!" Lương Khải Chi quát lớn.

 

Lâm Lạc chỉ thấy đau đầu hơn.

 

Ôn Thứ, người đứng xem toàn bộ màn kịch, vội vàng tiến lên cắt ngang:

 

"Giờ là lúc nào rồi mà còn tranh cãi mấy chuyện này!"

 

Hắn nhìn về phía Lâm Lạc, giọng lập tức trở nên cung kính:

 

"Đại nhân, ngài cho gọi Lương đại nhân đưa Ách Sinh tới đây, chẳng lẽ đã phát hiện ra điều gì sao?"

 

Cuối cùng cũng đi vào vấn đề chính.

 

~~~Hết chương 76~~~

Truyện full

  • Vợ Phong Thuỷ
    Vợ Phong Thuỷ

    Vợ Phong ThuỷTác Giả: 樱桃小酒Edit: Lâm Tuyền*Tên do edit đặt*Giới thiệu:Tôi cưới được một người chồng cao ráo đẹp trai giàu có, các đồng...

  • Chú Rể Của Tôi Bỏ Trốn Rồi
    Chú Rể Của Tôi Bỏ Trốn Rồi

    Văn Án:Toàn giới hào môn thành phố B đều biết Nguyễn Chỉ Âm cực kì thích Tần Quyết.Cô mù quáng đi theo Tần Quyết nhiều năm, dõi theo...

  • Đường Về Nhà Của Vật Hi Sinh Nữ Phụ
    Đường Về Nhà Của Vật Hi Sinh Nữ Phụ

    Thể loại: Cổ đại, xuyên khôngNhân vật chính: Bạch HàPhối hợp diễn:  Bạch Liên Nhi cùng với nhân vật trong truyện ~Cái khác: Chuyện xưa...

  • Nắng Ở Trong Tim
    Nắng Ở Trong Tim

    Thể loại: Truyện teenCô phải chuyển đến một ngôi trường xa lạ, ở đây cô chẳng quen biết ai cả nhưng vì tài chính của cô đều do mẫu thân...

  • Huyễn Hoặc
    Huyễn Hoặc

    Tác giả: Lão TâyThể loại: Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Sủng, Đô Thị, Truyện Teen, Light Novel, Truyện KhácGiới thiệu:Ngày sinh nhật...

  • Bên Nhau Dài Lâu
    Bên Nhau Dài Lâu

    Đây là một câu chuyện tình ấm áp không có bên thứ ba xen vào, cũng không có những chiếc xe sang trọng hào nhoáng, không có âm mưu kinh...

  • Bông Hoa Đẹp Nhất Nở Rộ Vì Em
    Bông Hoa Đẹp Nhất Nở Rộ Vì Em

    Đối với Kỳ Thư quãng thời gian tươi đẹp nhất đồng thời cũng đau khổ nhất chính là thanh xuân.Không ai có thể biết được rằng, một cô gái...

  • Khuyển Ảnh Đế Giới Giải Trí
    Khuyển Ảnh Đế Giới Giải Trí

    Thể loại: giới giải trí, linh hồn chuyển đổi, hoan hỉ oan gia, đô thị tình duyên.Edit: 笑顔EgaoNội dung câu chuyện xảy ra xung quanh giới...

  • Tôi Và Sếp “Cũ” Trở Thành Bạn Cùng Nhà?
    Tôi Và Sếp “Cũ” Trở Thành Bạn Cùng Nhà?

    Editor: Kẹo Sữa Dâu.Tác giả: Ma Vương Tang TangThể loại: Nhẹ nhàng, HE, ngôn tình, hiện đại…GIỚI THIỆU NHỎ00.Sếp của tôi là một người...

  • Uyển Ca
    Uyển Ca

    Thể loại: Ngôn Tình, Cổ Đại, Nữ Cường, Vả Mặt, Ngược NữTeam dịch: Tớ Là Con Ma NèGiới thiệuTrên đại điện hoàng cung, Khương Uyển Ca quỳ...

  • Ác Nương Tử
    Ác Nương Tử

    Edit: ngocquynh520Beta: thanhbtTrời ơi! Nàng chỉ là đi mua đồ uống trong đêm bão, vì sao vừa ra khỏi cửa lại đi đến Thanh triều?Càng ly...

  • Sự Quyến Rũ Của Sói
    Sự Quyến Rũ Của Sói

    Việt ngữ: Hỏa Dực Phi PhiThể loại: Cường cường, nhân thú, niên hạ, đô thị tình duyên, dị năng, 1×1, HENhân vật chính: Từ Bắc, Lang Cửu...

  • Gặp Sắc Nảy Lòng Tham
    Gặp Sắc Nảy Lòng Tham

    Editor: p3104Độ dài: 6 chương (11 phần)Thể loại: đoản văn, hiện đại, hàiMột nữ sinh nhìn thấy một nam sinh đẹp trai thì đã nghĩ cách...

  • Công Tử Liên Thành
    Công Tử Liên Thành

    Thể Loại: ngôn tình tiểu thuyết, game online, kỳ ảo.Sau một lần thăng cấp với quy mô lớn, game online “Truyền Thuyết Anh Hùng” mở hệ...

  • Tinh Ngự
    Tinh Ngự

    Giới Thiệu TruyệnLời tác giả:Thứ ta theo đuổi bất quá chỉ là hôm nay, mà điều này, chỉ như ánh sao ngọc tinh không, không một ai có khả...