Trường An Từ, Âm Dương Bích Hoạ

Chương 29: Ta là ai, rất quan trọng sao

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

"Không thể nào! Sao lại quái dị như thế?" Ôn Thứ kinh ngạc thốt lên.

 

Bọn họ liên tục né tránh giữa các tầng lầu cao, trong khi con chim lửa kia vẫn lượn vòng bên ngoài, phát ra từng tiếng kêu chói tai "Pi! Pi!", như tiếng vọng từ cõi chết văng vẳng bên tai. Vì kết cấu chồng chéo của tòa trúc lâu, cộng thêm những động nhỏ đan xen quanh quẩn, khiến đám đông ra vào liên tục, con chim không thể định vị chính xác phương hướng của Lâm Lạc và Ôn Thứ. Nhưng nó cũng không rời đi, vẫn ngoan cố tìm kiếm.

 

Lợi dụng trong lúc hỗn loạn, Lâm Lạc và Ôn Thứ len lỏi qua dòng người, tạm thời ẩn mình trong một hang đá.

 

Ôn Thứ liếc mắt nhìn ra ngoài, thấy con chim lửa kia vẫn chưa chịu rời đi, liền hỏi: "Nó bám theo chúng ta làm gì?"

 

Lâm Lạc đáp: "Đó là Thủy Bà điểu. Có lẽ nó đã nhận ra chúng ta lấy trộm tư liệu của Quỷ Y Quán."

 

"Vậy thì sao? Dù gì cũng chỉ là một con chim, hà tất phải lẩn trốn? Ta chỉ cần vung kiếm là có thể chém rụng đầu nó!"

 

"Không đơn giản vậy đâu." Lâm Lạc liếc hắn một cái, ánh mắt hờ hững. "Đó là Diễm điểu, ngươi không thể làm tổn thương nó."

 

"Diễm điểu? Chung quy vẫn chỉ là một con chim mà thôi!"

 

"Kiến thức nông cạn!" Lâm Lạc khẽ hừ một tiếng. "Ta khuyên ngươi vẫn nên đọc nhiều sách hơn, thay vì suốt ngày chỉ biết vung đao múa kiếm. Diễm điểu có khứu giác cực kỳ nhạy bén, có thể lần theo mùi hương trong phạm vi trăm dặm. Một khi định vị được mục tiêu, nó sẽ phát ra một loại âm thanh mà tai người không thể nghe thấy, nhưng sóng âm ấy có thể xuyên thủng màng nhĩ, khiến thất khiếu chảy máu mà chết. Cảm giác chẳng khác gì bị trăm con sâu gặm nhấm trong não, sống không bằng chết. Còn nếu ngươi dùng vũ khí sắc bén tấn công nó, hậu quả sẽ càng nghiêm trọng hơn. Đến lúc đó, e rằng cả hai ta đều chạy không thoát."

 

Nghe thấy vậy, Ôn Thứ không hề tỏ ra sợ hãi, chỉ trầm ngâm giây lát rồi nói: "Vậy chi bằng chúng ta đi tìm Chân đại nhân. Ông ấy tinh thông yển thuật, có lẽ sẽ có cách đối phó với con chim kia."

 

"Không được!" Lâm Lạc lập tức bác bỏ. "Chúng ta còn chưa thoát khỏi nguy hiểm, tuyệt đối không thể liên lụy đến Chân đại nhân. Phải lập tức rời khỏi Quỷ Thị!"

 

"Vậy để ta lao ra dụ con chim kia bay đi, ngươi nhân cơ hội chạy thoát."

 

"Không cần."

 

Bỗng nhiên, một giọng nói vang lên ngoài hang đá, lạnh lẽo quái dị. Một thân ảnh gầy gò nhỏ bé bước vào, đôi mắt sâu thẳm chăm chú nhìn Lâm Lạc, đáy mắt ánh lên sự thèm khát. Đầu lưỡi hắn khẽ li3m đôi môi khô nứt, giọng nói quỷ dị cất lên:

 

"Là ngươi... Máu của ngươi... Thơm quá... Thơm nhất..."

 

Máu?

 

Lâm Lạc lập tức cảnh giác, ánh mắt lạnh đi: "Ngươi là ai?"

 

"Ta là... Ách Sinh. Đến lấy lại... tư liệu của Quỷ Y Quán."

 

Thì ra kẻ đáng sợ này chính là người của Thủy Bà.

 

Ngay khi lời vừa dứt, Ách Sinh lao thẳng về phía Lâm Lạc. May mắn thay, Ôn Thứ kịp thời chắn trước mặt, nắm chặt cổ tay gầy guộc của nó: "Tiểu tử, chỉ sợ ngươi không có bản lĩnh đó!"

 

"Phải không?"

 

Bàn tay của Ách Sinh đột nhiên đỏ rực lên như một thanh sắt nung, nóng bỏng đến mức làm lòng bàn tay Ôn Thứ đau nhói, khói trắng bốc lên, da thịt gần như bị thiêu cháy. Nhưng hắn vẫn nghiến răng chịu đựng, không hề buông tay.

 

"Đại nhân, mau đi trước!" Ôn Thứ quát lên.

 

Lâm Lạc không chút do dự, quay đầu bỏ chạy.

 

Nhưng ngay khi hắn vừa ra khỏi hang đá, con Diễm điểu đã lập tức phát hiện ra hắn. Nó chụp cánh, lao thẳng đến trước mặt hắn, chắn ngang đường đi.

 

"Pi!"

 

Tiếng kêu chói tai vang lên.

 

Ngay khoảnh khắc ấy, Lâm Lạc cảm thấy màng nhĩ như bị xé toạc, cơn đau lan khắp thất khiếu, trong đầu như có vô số con sâu đang gặm nhấm, khiến hắn đau đớn đến mức toàn thân run rẩy, mồ hôi lạnh túa ra, tứ chi bủn rủn, ngũ tạng giống như bị nghiền nát.

 

Bỗng nhiên, một làn khói trắng tràn tới, bao phủ lấy con chim kia.

 

Trong cơn đau đớn cùng cực, Lâm Lạc cảm giác có ai đó kéo hắn đi. Ý thức hắn dần dần mơ hồ, không biết mình đã đi bao xa, cũng không rõ bằng cách nào mà rời khỏi tòa trúc lâu. Đến khi tỉnh táo lại, hắn đã đứng bên một vách núi hoang vu, phía dưới là một vực sâu hun hút, đen kịt không nhìn thấy đáy.

 

Trước mặt hắn, một bóng dáng màu đen đang lặng lẽ đứng đó.

 

Lâm Lạc nhìn lên, ngay lập tức nhận ra người đó. "Là ngươi?"

 

Nữ tử trên cao nhìn xuống hắn, hơn nửa khuôn mặt bị che dưới vành mũ trùm, chỉ có đôi môi trắng bệch hé mở:

 

"Lâm lão bản, không ngờ chúng ta lại gặp nhau trong tình cảnh này."

 

Giọng nói của nàng vẫn nhẹ nhàng như xưa.

 

Lâm Lạc lau mồ hôi lạnh, cố gắng gượng đứng dậy, nhìn quanh bốn phía. Đây là một vách đá cheo leo, phía dưới là một huyệt động rộng lớn, tiếng chim kêu kỳ dị vang vọng trong không gian tĩnh lặng.

 

Hắn nhìn thẳng vào nàng, trầm giọng hỏi: "Ngươi rốt cuộc là ai?"

 

"Ta là ai... rất quan trọng sao?"

 

Nàng khẽ cười, nhưng nụ cười ấy lại nhuốm đầy bi thương.

 

"Thật ra, chính ta cũng không biết mình là ai."

 

Lâm Lạc cau mày: "Vậy ngươi có liên quan gì đến án Đôn Hoàng bích họa? Vì sao lại xuống tay với nhi tử của ta?《Phú Ngữ Đồ》... rốt cuộc là gì?"

 

Nữ tử khẽ thở dài, rồi đột nhiên chỉ tay về phía một hang động đầy dây leo cách đó không xa.

 

"Đó là lối ra khỏi Quỷ Thị. Khi trở về Trường An, ngươi sẽ biết tất cả."

 

"Vì sao ngươi giúp ta?"

 

"Bởi vì, ta muốn ngươi sống."

 

Nói xong, nàng từ từ tháo mũ trùm. Một mái tóc bạc dài buông xuống, cùng với một khuôn mặt đẹp đến mức như bước ra từ tranh vẽ, tựa như một khối băng tinh khiết, xa vời đến mức không thực.

 

Lâm Lạc sững người, trong lòng kinh hãi.

 

Đây sao có thể là dung mạo của một nữ tử bốn mươi bốn tuổi?

 

Nàng nhìn thẳng vào mắt hắn, khẽ dặn dò:

 

"Lâm Lạc, hãy nhớ kỹ khuôn mặt ta. Một tấc... một tấc... nhất định phải nhớ kỹ."

 

Hắn còn chưa kịp phản ứng, nàng đã đột nhiên dang tay...

 

Sau đó ngã xuống vực sâu.

 

~~~Hết chương 29~~~

Truyện full

  • Tây Giang Cẩn Nguyệt
    Tây Giang Cẩn Nguyệt

    Thể loại: Dân quốc, Ngược…Chồng tôi là chiến sĩ một lòng hướng về tổ quốc, sẵn sàng dùng trái tim chân thành để cứu lấy dân tộc vào lúc...

  • Ngược Mị Nhẹ Nhẹ Thôi Được Không?
    Ngược Mị Nhẹ Nhẹ Thôi Được Không?

    Người dịch: CụtBạn nghĩ như thế nào khi chính mình được trãi nghiệm trong chính các tác phẩm của mình. Vậy mà Tô Hữu Điềm lại được cơ...

  • Lãng Tích Hương Đô
    Lãng Tích Hương Đô

    Giới Thiệu Truyện - Nếu các bạn đã nhàm chán với những nhân vật hư hỏng, nghịch ngợm hoặc xã hội đen trong các truyện đô thị, nếu đã...

  • Anh Mất Em Rồi Sao?
    Anh Mất Em Rồi Sao?

    Tác giả: Green Sâu RómThể loại: Truyện Teen, khác...Giới thiệu:Tình yêu vốn dĩ là 0,5+0.5=1. ko phải 1+1=2. Đã là yêu thì phải có tin...

  • Vũ Pháp Vũ Thiên
    Vũ Pháp Vũ Thiên

    Một kẻ xuyên việt với một bộ công pháp bá đạo cùng đan điền biến dị cực phẩm!Nhân vật chính thuộc loại có chút hèn mọn vô sỉ, lại có...

  • Thâu Trọn Gió Xuân
    Thâu Trọn Gió Xuân

    Vân Phỉ những tưởng cô là người hạnh phúc nhất trên thế gian này. Cô có một gia đình đầm ấm và bề thế tại nước Sở, cha cô hết sức oai...

  • Hẹn Yêu
    Hẹn Yêu

    Tên gốc: Passion's PromiseBuổi sáng tháng năm trời đẹp nắng, Michael và Nancy cùng dắt xe đạp ra sân.Mái tóc Nancy lóng lánh, nàng nhìn...

  • Hoàng Đế Của Ta - Nhất Lê
    Hoàng Đế Của Ta - Nhất Lê

    Truyện ngắn Zhihu – Tác giả NHẤT LÊThể loại: 1vs1, Cổ Đại, ĐOẢN VĂN, HEGiới thiệuNăm Cảnh Đức thứ mười ba, lễ cập kê của trưởng tỷ nhà...

  • Chồng Tui Biết Hô Mưa Gọi Gió
    Chồng Tui Biết Hô Mưa Gọi Gió

    CHỒNG TUI BIẾT HÔ MƯA GỌI GIÓTác giả: 狐狸大王驾到Edit: Anmy | Elena - Beta: MộcGiới thiệu:Kết hôn được một năm, chồng tôi chưa bao giờ lộ...

  • Chuyện Lạ Dân Quốc
    Chuyện Lạ Dân Quốc

    LỜI DẪNMột tiên hồ mang hình người đã tu luyện ngàn năm như y, mọi nhân gian thế sự coi như đều đã chứng kiến qua hết.Vậy nên, lòng tin...

  • Si Mê
    Si Mê

    Tên truyện: Si mêTên Hán Việt: Si luyếnTác giả: Mây Lạnh Tuyết ChiềuThể loại: Nguyên tác, Ngôn tình, Hiện đạiBiên tập: WenHiệu đính:...

  • Thâu Bất Tẩu Đích Bảo Thạch
    Thâu Bất Tẩu Đích Bảo Thạch

    Thế loại: Đam mỹ, võng du, 1×1, anh tuấn công bình phàm thụ, ấm áp, HETình trạng bản gốc: Hoàn 11 chươngEdit: Farm, Mèo Ngố.Beta: Tiểu...

  • Nhuỵ Quang - Du Di
    Nhuỵ Quang - Du Di

    NHUỴ QUANGTên gốc: 他说房产证上写我名字Hán Việt: Tha thuyết phòng sản chứng thượng tả ngã danh tựTác giả: Du DiSố chương: 36 chương Thể...

  • [Ngưu - Yết] Yêu Em Đi Anh
    [Ngưu - Yết] Yêu Em Đi Anh

    Thể loại: Truyện teen, nữ truy nam, sủngNam phúc hắc nữ ôn nhu? chuyện này là xưa rồi.Nếu đã bị vị hôn phu chưa từng gặp mặt hôn thì đã...

  • Bên Đây Mưa Bụi, Bên Kia Rực Rỡ
    Bên Đây Mưa Bụi, Bên Kia Rực Rỡ

    Đại mạc khói lửa mịt mùng, người ngựa nhốn nháo.Lúc tay ăn chơi nhất Tây Chiếu gặp phải thám tử ngốc nhất thiên hạ thì trời đã định họ...