Trọng Sinh Trở Về, Anh Trai Ngốc Cùng Em Gái Thiên Tài Làm Lại Cuộc Đời

Chương 121

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Mẹ Tiểu Mai hỏi tận nửa ngày, cuối cùng cũng biết được ngày mốt là sinh nhật của Lữ Tú Anh.

Đầu tiên là Lâm Tiếu nhắc anh trai mình đã sắp đến sinh nhật của mẹ, sau đó anh trai đã giao nhiệm vụ cho Lâm Tiếu, bảo Lâm Tiếu nhờ mẹ Tiểu Mai giúp gọi mẹ đi ra khỏi nhà trong hai tiếng.

“Hai đứa nhỏ này.” Mẹ Tiểu Mai cười phá lên, bà ấy không ngờ hai anh em nhà này lại thú vị như vậy.

Thấy hai đứa nhỏ này nhớ ngày sinh nhật của Lữ Tú Anh, lại còn chuẩn bị một buổi sinh nhật bất ngờ cho bà, mẹ Tiểu Mai liếc nhìn Tiểu Mai suốt ngày chỉ biết chơi nhảy dây rồi xem TV, trong lòng vô cùng ghen tị.

Cuộc đời của Lữ Tú Anh có thể nói là khổ tận cam lai rồi, hạnh phúc đã cận kề trước mắt rồi.

“Gọi mẹ các cháu ra ngoài hai tiếng đồng hồ đúng không? Chuyện nhỏ thôi.” Mẹ Tiểu Mai đồng ý ngay lập tức.

“Để cô nghĩ xem nên dùng lý do gì đây.” Mẹ Tiểu Mai trầm ngâm hồi lâu: “Nhờ mẹ các cháu chỉ cách đan hoa văn áo len, như thế nào?”

Lữ Tú Anh rất khéo tay, mọi người trong khu tập thể đều thích nhờ bà chỉ cách đan áo len, đây là lý do đầu tiên mà mẹ Tiểu Mai nghĩ đến.

"Đến lúc đó cô sẽ chọn một hình hoa văn phức tạp, giả bộ không biết thêu rồi kéo mẹ cháu dạy cho cô một lát, rồi tán gẫu với bà ấy, như thế cũng tầm hai tiếng đồng hồ đấy. Cháu thấy như thế nào?" Mẹ Tiểu Mai nhìn Lâm Tiếu.

Lâm Tiếu gật đầu lia lịa: "Cô ơi, cô thật thông minh, cảm ơn cô."

Vào ngày sinh nhật của Lữ Tú Anh, Lâm Tiếu không tài nào ngủ trưa được, cô lén lút mở mắt ra, nhìn chiếc đồng hồ trên tường đang quay từng vòng từng vòng.

Tiểu Hoàng thấy Lâm Tiếu không ngủ, nó chạy đến bên giường định chơi với cô, nhưng lại bị Lữ Tú Anh đuổi đi: "Đi, đi, Tiếu Tiếu đang ngủ."

Lâm Tiếu vội vàng nhắm mắt lại, người không nhúc nhích giả vờ ngủ.

“Gâu.” Tiểu Hoàng oan ức kêu một tiếng, quay đầu nhìn Lâm Tiếu một cái, đi hai bước lại quay đầu nhìn Lâm Tiếu một cái, chạy tới bên dưới điều hòa nằm xuống.

Lâm Tiếu cảm thấy có chút áy náy, cô thầm nghĩ mình cố giả vờ ngủ thêm một lát nữa thì sẽ đến giờ cô tỉnh giấc như mọi ngày, sau đó cô sẽ ngoan ngoãn chơi với Tiểu Hoàng.

Lúc mở mắt ra, Lâm Tiếu thấy đồng hồ trên tường chỉ ba giờ rưỡi.

Tại sao lại đột ngột trôi qua một giờ rồi?

Cô chỉ giả bộ ngủ thôi, sao lại ngủ thật chứ?

Lâm Tiếu trở mình một cái từ trên giường ngồi dậy, thời gian cô và mẹ Tiểu Mai hẹn nhau là ba giờ rưỡi.

Căng thẳng quá đi, mẹ Tiểu Mai sắp đến rồi.

“Cốc cốc cốc.” Quả nhiên bên ngoài có tiếng gõ cửa vang lên.

“Ai đó?” Lữ Tú Anh hỏi.

"Là tôi đây, chị Tú Anh, bây giờ chị có rảnh không? Cái hoa văn áo len này tôi không biết thêu, muốn đến hỏi chị một chút." Mẹ Tiểu Mai đứng ở ngoài cửa nói.

Lữ Tú Anh mở cửa, mời mẹ Tiểu Mai vào nhà ngồi, thấy đối phương hai bàn tay trắng, bà thắc mắc: "Hoa văn gì vậy?"

Mẹ của Tiểu Mai kéo Lữ Tú Anh đi về phía cửa: "Sách áo len ở nhà tôi, chị Tú Anh chị đến nhà tôi đi, giúp tôi xem xem."

Lữ Tú Anh quay đầu gọi Lâm Tiếu: “Tiếu Tiếu, mau thức dậy đi, cùng mẹ đến nhà chị Tiểu Mai, tìm chị Tiểu Mai chơi.”

Thôi rồi, mẹ kêu cô đi cùng, làm sao đây?

Lâm Tiếu lo lắng nhìn về phía mẹ Tiểu Mai, cô không thể đi được.

Mẹ Tiểu Mai nháy mắt với Lâm Tiếu, nhưng Lâm Tiếu căn bản không thể đoán ra được ý của mẹ Tiểu Mai, thời khắc quan trọng chỉ có thể dựa vào chính mình.

Lâm Tiếu nảy ra một ý nghĩ, cô ôm bụng chạy vào nhà vệ sinh: “Mẹ, mẹ tự đi đi, con phải đi vệ sinh.”

Lữ Tú Anh do dự một chút: "Được, vậy mẹ khóa cửa cho con, con ngoan ngoãn ở trong nhà nha."

"Cho dù ai gõ cửa cũng không được mở. Nếu như có người gõ cửa thì con đừng quan tâm, cũng đừng lên tiếng, cứ coi như nhà không có người."

Lâm Tiếu ngồi xổm trong nhà vệ sinh, nhanh chóng đồng ý: “Con biết rồi.”

Rầm một tiếng, cửa chống trộm đóng lại, Lâm Tiếu rón ra rón rén từ nhà vệ sinh đi ra, thấy ở nhà chỉ còn lại mình và Tiểu Hoàng, cô mới thở phào nhẹ nhõm.

Bước đầu tiên đã thành công.

Anh ơi, anh ơi, sao anh còn chưa về nữa?

Tại sao kim giây tích tắc tích tắc lại quay chậm như vậy?

Cuối cùng, vào lúc 3 giờ 45 phút, Tiểu Hoàng vểnh tai lên.

Lâm Tiếu ngẩng đầu lên, cô vội bịt miệng Tiểu Hoàng lại: "Xuỵt, đừng kêu!"

Lâm Tiếu rón ra rón rén chạy về phía cửa, mở cửa cho anh trai.

Lâm Dược Phi nhìn Lâm Tiếu với ánh mắt ghét bỏ: "Sao nhìn em giống như đi ăn trộm vậy?"

Lâm Tiếu buột miệng nói: “Chúng ta vốn dĩ đang ăn trộm mà.”

Lâm Dược Phi nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của em gái, cười nói: "Em sợ cái gì, nhà của Tiểu Mai không ở cùng một tòa với nhà chúng ta, cách nhau rất xa."

"Vào việc đi, rửa tay trước đã."

“Anh nhào bột, em lặt rau.”

Kế hoạch hôm nay của Lâm Dược Phi và Lâm Tiếu là làm một bát mì trường thọ cho mẹ mình.

 

Lâm Dược Phi biết rõ kỹ năng nấu nướng của mình nên anh không thách thức những món ăn phức tạp, trên đường về nhà, anh đã mua gà quay, cá rán và thịt thủ heo.

Anh chỉ tự tay làm mì trường thọ, hơn nữa đó còn là món mì đơn giản nhất, chỉ có cải thìa với trứng ốp la, Lâm Dược Phi tin chắc rằng mình sẽ thành công.

Lâm Tiếu xắn tay áo lặt rau, việc này từ nhỏ cô đã biết làm, mấy cọng rau già vứt đi, mấy cọng rau úa vàng vứt đi, rau có lỗ sâu đục cũng vứt đi.

Bởi vì làm mì trường thọ cho mẹ nên Lâm Tiếu lặt rau rất cẩn thận, đợi đến khi cô lặt xong, Lâm Dược Phi quay lại nhìn thì thấy hơn một nửa số rau đã bị vứt đi, chỉ còn lại một nửa nhỏ.

“Được rồi, nhiêu đó cũng đủ rồi.”

Bản thân Lâm Dược Phi cũng gặp một chút khó khăn, anh nhào mì trong cái thau tráng men. Lúc đầu bột hơi cứng nên anh thêm nước, thêm xong thấy nó quá nhão anh lại thêm bột, thêm xong bột lại cứng, anh lại thêm nước.

Từ một cục bột nhỏ đã biến thành một thau bột to, bây giờ không thể nhào được nữa.

Lâm Dược Phi chia nó ra làm đôi, bỏ nó vào một cái thau khác, rồi lại cho thêm một ít bột mì vào thau.

Nhào, nhào và nhào thành một khối bột bóng loáng, sau đó cán thành một chiếc bánh lớn.

Chiếc bánh bị anh cán càng lúc càng to, to đến mức không thể đặt trên thớt, hơn nữa nó vẫn còn dày như cũ.

Lâm Dược Phi: "Hôm nay chỉ có thể ăn mì sợi to thôi."

Lâm Dược Phi gấp chiếc bánh lại vài lần, gấp nó lại thành dải rồi bắt đầu lấy d.a.o cắt mì, sau đó anh phát hiện ra một vấn đề.

Những sợi mì mà anh cắt đã bị dính vào nhau.

“Chuyện gì đây, sao mì lại nhão như vậy?” Lâm Dược Phi cau mày.

Lâm Tiếu: “Anh à, anh quên rắc bột mì khô rồi.” Khi mẹ cô gấp chiếc bánh lại, bà sẽ rắc bột mì khô vào giữa các lớp bánh.

Lâm Dược Phi: “Sao em không nói sớm.”

Sợi mì đã dính vào nhau hết rồi, Lâm Dược Phi lại ném nó vào thau, nhào bột lại từ đầu, lần này khi cán bột anh rắc rất nhiều bột mì khô rồi lại bắt đầu cắt sợi mì.

Một nhát dày, một nhát mỏng, một nhát dày, một nhát mỏng.

Lâm Tiếu nhón chân nhìn anh trai cắt mì: "Anh, anh muốn làm hai loại mì cho mẹ à?"

Lâm Dược Phi: “Cái gì mà hai loại?”

Lâm Tiếu chỉ vào cái thớt: "Một loại dày, một loại mỏng."

Lâm Dược Phi: "Chỉ có một loại."

Lâm Tiếu sửng sốt: "Anh, anh muốn trộn mì sợi dày với mì sợi mỏng nấu cùng nhau sao?"

Lâm Dược Phi: "Cái gì mà sợi dày sợi mỏng, không phải chúng đều như nhau sao?"

Lâm Tiếu: "Anh ơi, mắt anh mù rồi sao?"

Lâm Dược Phi phớt lờ em gái mình, lấy một nồi nước bắt đầu đun nước. Nước sôi, vừa mới cho mì vào thì ngoài cửa vang lên tiếng móc chìa khóa mở cửa.

Lâm Dược Phi và Lâm Tiếu nhìn nhau, cả hai đều sửng sốt: “Mẹ về rồi.”

“Sao mẹ lại về sớm như vậy?”

Lâm Tiếu ba chân bốn cẳng chạy ra khỏi nhà bếp.

Lữ Tú Anh nhìn thấy Lâm Tiếu từ trong bếp chạy ra, giật mình: "Con làm gì trong bếp vậy, không phải mẹ đã nói không cho con vào nhà bếp rồi sao?"

Lâm Tiếu từ nhà bếp chạy ra, trong phòng bếp vẫn còn động tĩnh, Lữ Tú Anh lập tức quay đầu nhìn đôi giày ở cạnh cửa: "Anh con về rồi sao?"

“Anh con ở trong bếp làm gì vậy?” Lữ Tú Anh đi về phía nhà bếp.

Lâm Tiếu vội vàng dang hai tay ra ngăn mẹ lại: "Mẹ, mẹ không thể vào."

Lữ Tú Anh càng lo lắng hơn: "Anh con chắc là gây họa trong bếp rồi, chắc là làm rơi thứ gì đó."

Giọng nói bất lực của Lâm Dược Phi từ trong phòng bếp truyền ra: "Tiếu Tiếu, để mẹ vào đi."

Khi Lữ Tú Anh bước vào, Lâm Dược Phi đang múc mì vào bát. Lữ Tú Anh ngạc nhiên nói: "Con nấu mì sao? Trong nhà không phải có đồ ăn vặt sao? Con đói bụng sao không ăn chút đồ ăn vặt lót bụng trước."

Lâm Dược Phi cẩn thận từng li từng tí bưng bát mì đến bàn ăn, rồi xếp gà quay, cá rán và thịt thủ heo mà anh mua về vào đĩa, xếp từng đĩa từng đĩa lên bàn.

Lúc này, Lữ Tú Anh cuối cùng cũng nhận ra có gì đó không đúng.

"Sao lại mua nhiều đồ ăn đến thế? Hôm nay là ngày gì sao?"

Lâm Dược Phi nhìn Lâm Tiếu: "Lâm Tiếu, vô phòng..."

“A." Lâm Tiếu cắt ngang lời anh mình, cô nhanh chóng chạy tới lấy chiếc bánh kem được giấu trong phòng ra.

“Mẹ ơi, sinh nhật vui vẻ.”

Lữ Tú Anh sửng sốt, cho đến lúc này bà mới nhớ ra hôm nay là sinh nhật của mình.

Bà định thần lại vỗ vào trán: "Aizza, mẹ biết ngay là có chuyện gì mà, mẹ Tiểu Mai cứ bảo mẹ chỉ bà ấy cách đan áo len trong những ngày nắng nóng như này. Mẹ ôm cái áo len đến mức suýt c.h.ế.t vì nóng, còn sợ mồ hôi của mẹ làm bẩn áo len của bà ấy."

“Mẹ nói đến lúc về nhà nấu cơm rồi, bà ấy còn không cho mẹ về, thì ra là để cho hai đứa con ở đây giờ mấy trò này.”

"Còn mua bánh kem cho mẹ nữa, sau này không được phép mua bánh cho mẹ nữa."

Truyện full

  • Đóa Hồng Bạc Mệnh
    Đóa Hồng Bạc Mệnh

    Đến với truyện Đóa Hồng Bạc Mệnh của tác giả Đặng Dã Quỳ - một tác phẩm ngôn tình đầy xúc động và đau thương. Câu chuyện xoay quanh cô...

  • Hạng Gia Đại Thiếu
    Hạng Gia Đại Thiếu

    Thể loại: DanmeiGiới thiệu: Hào môn thế gia, tình hữu độc chung, trọng sinh, thương chiến, công sủng thụ, đại thúc thâm tàng ôn nhu...

  • [ĐN Tokyo Revengers] Kìm Nén
    [ĐN Tokyo Revengers] Kìm Nén

    [Đn Tokyo Revengers] Kìm nénTác giả: YuriKitsuneTMTên truyện:•Mới nhất:Kìm nén hắc ám•Lâu nhất:Thay đổi cốt truyện•Cũ nhất:Hành trình...

  • Bác Sĩ Sở Hãy Yêu Đi!
    Bác Sĩ Sở Hãy Yêu Đi!

    Tác giả: Traciniee.pthThể loại: Ngôn TìnhGiới thiệu:Nam chính: Sở Trạch HiênNữ chính: Hạ Thư DiAnh vốn là bác sĩ nổi tiếng của thành...

  • Quận Chúa Sủng Thê
    Quận Chúa Sủng Thê

    Văn án:Cố Ly xuất thân từ Phi Diệp Tân Thư Viện, võ công cao tuyệt, minh diễm vô song. Thân phận là nữ nhi ngoài gia thú của hào môn...

  • Thùy Ngôn Vô Dụng
    Thùy Ngôn Vô Dụng

    Thể loại: shounen – ai, Đam mỹ, phụ tử, xuyên khôngHắn trãi qua nhiều kiếp , kiếp đầu thì hắn yêu người mà người không yêu hắn, đến...

  • Thiếu Gia Ác Ma
    Thiếu Gia Ác Ma

    ======= Nếu bạn muốn tiếp tục truy cập nội dung truyện, mời CLICK ĐỌC tại {domain} ========Edit+Beta:TieumanulkAi ai cũng nói thiếu...

  • Điệp Vụ Kết Hôn
    Điệp Vụ Kết Hôn

    Thể loại: Hiện đạiConvert: mèolunarMột cô dâu kì lạ.Biết rõ bản thân phải gả cho một tên quái gở nhưng lại cười đến rạng rỡ hạnh phúc,...

  • Hà Bá Cũng Không Nhặt Rìu
    Hà Bá Cũng Không Nhặt Rìu

    Editor: hoa hồngThể loại: Cổ đại, thần tiên, sủng ngọt.Số chương: 44Một câu chuyện tình yêu giữa người và tiên, một cuộc gặp gỡ vô tình...

  • Nếu Còn Có Ngày Mai
    Nếu Còn Có Ngày Mai

    Người dịch: Thiên TứTracy Whitney đang "ở đỉnh cao của thế giới". Trẻ trung, xinh đẹp, và thông minh, cô ấy có thai và sắp kết hôn với...

  • Mỗi Lần Quay Đầu Đều Nhìn Thấy Tình Địch Đang Cười
    Mỗi Lần Quay Đầu Đều Nhìn Thấy Tình Địch Đang Cười

    Văn án:Hệ thống: Muốn giết hết tình địch trên thế giới này sao? Đến đây đi thiếu niên, ta có thể vì ngươi thực hiện nguyện vọng...

  • Quân Bộ Phong Hậu Kế Hoạch
    Quân Bộ Phong Hậu Kế Hoạch

    Thể loại : huyền huyễn, tương lai, quân đội, cường công cường thụ, NP,  nhất thụ đa công, nhiều cp, HE.Edit : MựcBeta: Trương Hải...

  • Hùng Bá Thiên Hạ
    Hùng Bá Thiên Hạ

    Giới Thiệu Truyện - Một game thủ đam mê các trò chơi đối kháng ôm bao hy vọng xuyên việt tới một thế giới do thú tộc thống trị. Vũ lực...

  • Hiệp Nữ Khuynh Thành
    Hiệp Nữ Khuynh Thành

    Dịch giả: Trần Hữu Nùng Giới Thiệu: Diệp Khuynh Thành vốn là nữ sát thủ của thế kỷ 21 bị đầu thai vào gia đình nhà họ Diệp uy danh lừng...

  • Chín Tuổi Tiểu Yêu Hậu
    Chín Tuổi Tiểu Yêu Hậu

    Nữ chủ là một thiên kim hắc bang hiện đại mười bảy tuổi. Sau khi xuyên không đến dị thế biến thành một đứa bé ba tuổi, có linh lực sai...