Trọng Đăng Tiên Đồ

Chương 15: Thần chỉ huyết mạch

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Trên đường Mặc Ngôn đến Côn Sơn, đã rất muốn xem nội dung bên trong sách phụ thân lúc trước để lại cho y viết cái gì, nhưng vẫn không tìm được cơ hội.

Sau khi tới Côn Sơn, y lại phải nghĩ cách an táng di thể phụ thân.

Phải an táng di thể phụ thân an toàn xong, y mới có thời gian cân nhắc chuyện của mình.

Kiếp trước y có hai chuyện thống khổ nhất, một là đứa con chưa xuất thế bị Thanh Vân lão tổ nuốt ăn. Hai là di thể phụ thân bị Hồng Thông Thiên hủy hoại, mà bản thân lại không thể làm được gì.

Kiếp này, di thể phụ thân đã an táng thỏa đáng, cũng không còn phải sợ kẻ khác xâm phạm nữa, còn đứa con thì chưa có.

Không có nỗi lo về sau, y mới bắt đầu cân nhắc chuyện của mình.

Mặc Ngôn dùng đủ nửa tháng quan sát phòng của mình, xác định không có gì khác thường xong mới yên tâm.

Xem ra Hồng Thông Thiên lúc này, có lẽ rất căm ghét y, cũng không thèm coi trọng, nghĩ đến cũng phải, Hồng Thông Thiên tuy rằng tâm cơ thâm trầm, thủ đoạn tàn nhẫn, làm người vô liêm sỉ. Nhưng khá là tự phụ, đương nhiên sẽ không cho rằng một đứa bé mười tuổi có thể làm lên trò trống gì, cho nên mới không thèm giám thị.

Thậm chí an táng thành công phụ thân lần này, làm được là do Hồng Thông Thiên tự phụ.

Nếu đối phó với lão chính là một vị tiên nhân đạo pháp cao thâm, tự nhiên lão sẽ vô cùng cảnh giác, ngược lại là một đứa bé mười tuổi, thì lão sẽ hạ đi không ít cảnh giác, không suy nghĩ nhiều.

Mặc Ngôn kiểm tra gian phòng xong một lượt, liền đọc thần chú, quyển sách phụ thân để lại chậm rãi mở ra.

Nội dung trên tờ thứ nhất viết, đã làm cho y tâm động mạnh.

Trường sinh bất lão, ngao du tứ hải, ngang dọc thiên hạ, đánh đâu thắng đó không gì cản nổi.

Dòng chữ này, suy nghĩ một chút thôi, cũng làm cho cả người y thấy phấn chấn, đặc biệt là khi kiếp trước Mặc Ngôn chết thảm, hiểu được khi ở trong Tiên gia trung thổ, điều quan trọng nhất chính là cái gì!

Không phải gì khác, chỉ có hai chữ —— sức mạnh!!

Ai sức mạnh cao, ai có hậu phương vững chắc, sẽ là người định đoạt tất cả.

Đủ loại kiếp trước, linh hồn bay thẳng tới cửu tiêu*(chín tầng trời) đã lĩnh ngộ, đã làm Mặc Ngôn thoát thai hoán cốt.

Đúng như giọng nói trên trên cửu tiêu đã nói: “Tất cả có điều là sức mạnh, có sức mạnh, liền có thể khống chế tất cả.”

“Thiên địa tự nhiên trở thành đạo, đó là do có sức mạnh, nó tạo ra quy tắc. Nếu ngươi mạnh hơn so với nó, nếu ngươi có thể tạo ra quy tắc lại lần nữa, thì mọi thứ trong thiên địa, sẽ lại đổi thành đạo mới, pháp tắc mới, mọi thứ mới!”

Mặc Ngôn hít một hơi thật sâu, nhìn vào sách.

Tờ thứ hai lại là bút tích phụ thân, mặt trên viết: “Ngôn Nhi, thàng ngày vi phụ không ở bên cạnh con, con phải biết bảo vệ bản thân.”

Mặc Ngôn khi đọc dòng này, viền mắt gần như ướt át.

Y tiếp tục đọc xuống dưới, bút tích quen thuộc, nhưng nội dung trong đó làm y không thể tin nổi: “Ngôn Nhi, người Mặc gia ta, từ nhỏ đã có linh căn đạo cốt, việc này trên đời chỉ có hai người chúng ta biết, bây giờ ta đã chết đi, việc này, chỉ còn mình con biết mà thôi. Ta chính là đời sau thượng cổ thần chỉ, con là cốt nhục ta dựng dục ra, trong máu tự nhiên cũng chảy dòng máu thượng cổ thần chỉ.”

“Thượng cổ thần chỉ, sẽ dễ dàng tu luyện hơn so với phàm nhân tu tiên, nhưng đổi lại thì, lại cực kỳ đau đớn, ít nhất phải chịu đựng cơn đau đớn khó có thể tưởng tượng qua ba canh giờ. Vi phụ không nỡ con còn nhỏ tuổi chịu đựng đau khổ như vậy, vì con dường như có đạo hạnh, tiên pháp một chữ cũng không biết, nếu không kể tới huyết mạch thần chỉ, thì không khác gì phàm nhân.”

“Nếu như con muốn bình an vui vẻ, phú quý bình thường một đời, trải qua trăm tuổi rồi chết già, thì hãy tiêu hủy cuốn sách này, không cần đọc nó.”

“Nếu như… Con muốn tung hoành thiên hạ, bước thứ nhất, chính là, làm thức tỉnh máu thần chỉ trong người. Nhưng cũng phải cẩn thận, máu thần chỉ, phàm nhân uống một ngụm, cũng có thể kéo dài trăm năm tuổi thọ; thịt thần chỉ, phàm nhân ăn một miếng, liền có thể toàn tiêu bệnh hoạn; trên thế gian này, người tu tiên không dám chống lại huyết mạch thần chỉ, là vì thần chỉ sau này đạo pháp cao thâm, nếu như có người dám mơ ước, sẽ chết không có chỗ chôn.”

“Nhưng con cũng đừng quá lo lắng, tu sĩ bình thường sẽ không thể nhìn thấu huyết mạch thần chỉ, chỉ khi vượt qua Thiên kiếp, tiên nhân phi thăng mới nhìn thấu được.”

“Ở dưới là phương pháp tu luyện tổ tiên lưu truyền tới nay, con trai của ta hãy tự lo lấy.”

“Bước thứ nhất, chịu đựng nỗi dâu tột cùng, thức tỉnh máu thần chỉ; bước thứ hai, dẫn thu nhập thể, thu nạp linh khí trời đất, cách thức như sau… ; bước thứ ba, luyện hóa Nguyên Anh, thân ngoại hóa thân, như vậy như vậy…”

Chữ trong sách không nhiều, Mặc Ngôn xem hết một lượt, sau đó chỉ thấy y hãi hùng lo sợ.

Xem xong, y đóng sách lại giấu đi, ngồi ở trên án* trầm tư. ( cái ghế dài).

Nếu như không luyện cách này, thì sẽ giống như phàm thai, giống như kiếp trước, mãi mãi không có ngày nổi danh, bị người ức hiếp cũng không thể phản kháng, rồi rơi vào kết cục như trước.

Nếu như thức tỉnh huyết mạch thần chỉ, ắt sẽ biến thành linh đan diệu dược chạm vào có thể bỏng, nếu như chuyện này bị tiết lộ ra ngoài, hậu quả sẽ khó mà lường được. Huống chi, y có thấy sách nói qua, muốn thức tỉnh huyết mạch thần chỉ, thân thể cần phải chịu đựng đau đớn đáng sợ, đó là thay da đổi thịt, tĩnh mạch đứt từng khúc, trái tim đau tới nghẹt thở!

Chỉ trong chốc lát, Mặc Ngôn đã có quyết định.

Kiếp trước, làm một phàm thai, tu vi yếu kém, bị ức hiếp đến chết.

Kiếp này, mặc dù chỉ thức tỉnh huyết thống thần chỉ, điều tệ nhất, cũng chưa bằng kiếp trước.

Phụ thân đã an táng, con cái cũng chưa có, chỉ y một thân một mình, há có gì sợ?

Còn loại đau đớn phải chịu khi thức tỉnh huyết mạch, so với kiếp trước, đã là gì chứ?

Còn nếu bị người khác nhìn thấu phân, Mặc Ngôn cũng không phải lo lắng vấn đề này.

Tu sĩ vượt qua Thiên kiếp, trong lúc phi thăng, thời gian chỉ dừng lại ở trên đại lục Trung thổ, trước sau gì cũng chỉ có một nén nhang mà thôi. Tu vi đạt tới mức đó, cũng chẳng thèm mơ ước máu thịt của y.

Mặc Ngôn hít một hơi thật sâu, lại lấy quyển sách phụ thân để lại nhìn từng chữ, im lặng đọc thuộc lòng.

Trời sinh tính y đã thông minh, tuy không có nửa điểm tiên pháp đạo hạnh, nhưng việc học thuộc lòng sách cũng không cần tới tiên pháp.

Rất nhanh, Mặc Ngôn đã thuộc lòng phương pháp tu luyện.

Cuối cùng, y dựa theo cách thức phụ thân đã dạy, ném sách vào giữa không trung, đọc thần chú. Trên quyển ghi chép công pháp kia, bốc ra tia lửa màu tím. Ngọn lửa trong nháy mắt nuốt chửng sách, xem như thiêu hủy, không để lại nửa điểm dấu vết.

Từ nay về sau, bản phương pháp tu luyện, cùng với bí mật trên người y đang chảy huyết mạch thượng cổ, cũng chỉ có một mình y biết.

Mặc Ngôn mở cửa sổ, đi ra sân.

Trăng treo giữa trời, y cũng không nóng vội luyện công vào hôm nay, chỉ đang suy nghĩ một chuyện nhiều lần.

Y nhớ rất rõ, kiếp trước, bị tân hoan Hồng Nho Văn hạ xuân dược rồi ném xuống biển, tỉnh lại thì đã mang thai.

Càng nhớ rõ sau khi chết, linh hồn bay vào hậu điện Côn Sơn, nhìn thấy những hình ảnh đó.

Thời điểm Hồng Thông Thiên dâng anh linh của y, đã nói —— đây là thượng cổ thần chỉ kết hợp với Ác Long thâm hải mới đoạt được, quý giá dị thường, nguyện dâng trước mặt Thanh Vân lão tổ.

Trước đây, Mặc Ngôn chỉ cho đó là Hồng Thông Thiên nói hưu nói vượn, vì lừa gạt Thanh Vân lão tổ nên mới lập lời nói dối mà thôi. Ngoài ra y càng cho rằng, việc Hồng Thông Thiên dùng kiếm mổ bụng lấy thai nhi, là do y đã làm Côn Sơn hổ thẹn.

Bây giờ xem ra, hoàn toàn không phải như vậy!!

Mặc Ngôn căn cứ vào hành động Hồng Thông Thiên kiếp trước đưa ra suy đoán, trước khi y mang thai,tuy rằng Hồng Thông Thiên không thích y, nhưng cũng không ra tay quá tàn nhẫn như vậy.

Mãi đến tận lúc —— lão phát hiện y mang thai.

Chỉ sợ trong lúc đó,  Hồng Thông Thiên đã thông qua cách khác, giám định thai nhi trong bụng, mới biết được huyết mạch truyền thừa trong người y.

Cho nên mới mổ bụng lấy thai, dùng để hối lộ Thanh Vân lão tổ.

Vừa nghĩ tới con mình bị áp bách xả nát nuốt ăn, bàn tay Mặc Ngôn không khỏi xiết chặt, móng tay dường như muốn cắm vào trong da thịt, thù hận trong lòng cao tới tột đỉnh.

Mãi đến lúc y cảm thấy trước ngực mát lạnh, dường như có cái gì đó, đang sa sức hạ nhiệt sự cừu hận đầy ắp trong người.

Y cúi đầu, nhìn vào viên Long Châu đeo ở trước ngực, đang phát ra ánh sáng nhàn nhạt ôn hòa, Long Châu ôn hòa lạnh lẽo, cái cảm giác mát mẻ chạy khắp cả toàn thân kia, khiến cơn tức trên người y tiêu tan không ít.

Trong lòng Mặc Ngôn hơi động, nếu như ở kiếp trước, con y là được thai nghén giữa thượng cổ thần chỉ và Ác Long thâm hải mà ra.

Như vậy —— huyết mạch thượng cổ thần chỉ chính là y, còn một nửa huyết thống đứa bé là —— Ác Long thâm hải, đúng không?

Cẩn thận nghĩ lại mọi thứ kiếp trước, lại không nhớ ra được gì, chỉ biết lúc đó cả người khô nóng khó chịu muốn nổ tung, mà dường như lúc đó đã có thứ gì đấy quấn quanh người y rất chặt.

Mặc Ngôn bất giác đưa tay nắm chặt Long Châu trước ngực, trong lòng lướt qua một suy nghĩ hoang đường– lẽ nào người năm đó cứu y, chính là Cự Long thâm hải? Cho nên.. Chủ nhân Long Châu này, chính là Cự Long Thương Minh?

Vừa nghĩ tới Thương Minh, y liền nhớ lại lúc hai người gặp nhau trên khoang thuyền, cảm giác hắn uy áp bức người, cùng với khuôn mặt khủng bố, thậm chí còn có thực lực đáng sợ, có thể một lúc nuốt ăn hơn trăm người tu tiên…

Mặc Ngôn theo bản năng sợ sệt, vội vàng lắc lắc đầu, như muốn quăng chuyện này ra khỏi đầu, chuyện này đã là của kiếp trước, kiếp này, chắc chắn sẽ không chán nản uất ức như kiếp trước nữa. Còn đứa còn… Càng không phải là chuyện y nên để ý lúc này.

Mặc Ngôn ở ngoài phòng hứng gió một hồi, mãi đến khi trăng treo trên không, mới trở lại trong phòng.

Đêm cũng đã muộn, tối nay sẽ không có bất luận kẻ nào tới quấy rầy.

Ba canh giờ đau đớn, cũng không tính là gì.

Y khóa trái toàn bộ cửa phòng, rồi nhồi vải vào trong miệng, sau đó tự trói người lại, nằm ở trên đất.

Chờ sau khi tất cả đã chuẩn bị thỏa đáng, y mới bắt đầu vận dụng công pháp phụ thân để lại, khởi động bước thứ nhất: Chịu đựng đau đớn khó có thể tưởng tượng, thức tỉnh huyết mạch thần chỉ.

Y không muốn lại như kiếp trước, để người ta vu oan, bắt nạt, làm nhục, khinh rẻ, bây giờ y chỉ có thể nhẫn nhịn, chịu đựng, phòng ngừa, thận trọng.

Một giây trước khi y đầu thai vào luân, cũng đã thề, nếu như có người còn dám đối xử với y như vậy, chắc chắn y sẽ hủy hoại, tiêu diệt, giết chết. Ăn miếng trả miếng, ăn miếng trả miếng!

Truyện full

  • Hận Thù Đến Tột Cùng
    Hận Thù Đến Tột Cùng

    Bị chính bố ruột của mình hại chết mẹ mình.Lại tiếp tục bị chính bố ruột bán cho 1 lão già chết tiệt nào đó để lấy nguồn vốn về cho...

  • Hẹn Mưa Ngày Mưa
    Hẹn Mưa Ngày Mưa

    Thể loại: ngôn tình hiện đại, đoản vănMột câu chuyện tình yêu nhẹ nhàng và tươi vui như tuổi thanh xuân.Tôi nới với cậu rằng: "Nào nào,...

  • Huấn Tình
    Huấn Tình

    Editor……KumikoThể loại: Phụ tử Huấn- shortCái truyện này có thể gọi là một short fic nhưng thật là không biết tựa đề cũng như tên tác...

  • Này! Địa Phủ Ở Hướng Kia!
    Này! Địa Phủ Ở Hướng Kia!

    [Tác giả Mộ Dung Mậu -- Thể loại: Dị Giới, Truyện ma, Truyện trinh thám ]Đọc truyện ma thường ai cũng trải qua cảm giác hồi hộp, lo sợ,...

  • Phụ Hoàng Của Ta Là Tuyệt Đối
    Phụ Hoàng Của Ta Là Tuyệt Đối

    Tác giả: Song BíchThể loại: Đam Mỹ, Truyện Sủng, Truyện Cung Đấu, Trọng SinhGiới thiệu:Thân là độc nhất nhi tử của thượng thư quyền cao...

  • Trói Em Bằng Cavat
    Trói Em Bằng Cavat

    Tác giả: Vũ Thị Thanh UyênThể loại: Ngôn TìnhGiới thiệu:Cô Mộc Na em song sinh với Mộc Nư. Vì chị cướp bạn trai mình, nên cô bị ép gả...

  • Người Ở Chung Cuồng Ngạo
    Người Ở Chung Cuồng Ngạo

    Chỉ vì nợ mối ân tình, mà người đàn ông cũng là Người Ở Chung Cuồng Ngạo với cô, đã luôn uy hiếp, bắt ép cô trở...

  • Vân Sanh
    Vân Sanh

    Vân SanhTác giả: YangmSố chương: 4 chươngThể loại: Đoản, ngôn tình, HE.Edit: Súp lơVăn án:Tạ Vân Sanh sống trong hố sâu của sự mập mạp,...

  • Lưu Luyến
    Lưu Luyến

    Editor:Mr.DownerThể loại: Tình hữu độc chung, dị thế đại lục, dục vọng chiếm hữu cường hắc long công x cô độc nhu thuận tinh linh thụ,...

  • Mỗi Lần Thị Tẩm, Ta Đều Đến Tháng
    Mỗi Lần Thị Tẩm, Ta Đều Đến Tháng

    MỖI LẦN THỊ TẨM, TA ĐỀU ĐẾN THÁNG (*) Tên do editor đặt.Tác giả: Tiểu Thất Tề Tử.Editor: Ling.- --Hoàng thượng cuối cùng cũng lật thẻ...

  • Anh Là Định Mệnh Của Đời Em
    Anh Là Định Mệnh Của Đời Em

    Tên gốc: Thân cận nhớ thật giả phu quânEditor: mèomỡCó khi nào giữa dòng đời tấp nập, ta vô tình thấy nhau rồi nhận ra rằng đối phương...

  • Tiếng Lòng Sinh Tử
    Tiếng Lòng Sinh Tử

    Tác giả: 半岭石榴Thể loại: Hiện đại, ngôn tình, yêu sâu sắcEditor + Bìa: Fish From NowhereGiới thiệu;Năm thứ năm sau khi Tạ Trạch chết, tôi...

  • Cưỡng Bức Vợ Yêu
    Cưỡng Bức Vợ Yêu

    Thể loại: Ngôn tình, Sủng, Hiện đại...Nhân vật chính: Mộ Thương Nam x Diệp PhiNội dung:Bị mẹ gả bán cho lão già để hủy hôn. Cô đến một...

  • Bẻ Cong Anh Chàng Quân Nhân
    Bẻ Cong Anh Chàng Quân Nhân

    Thể loại: hiện đại văn, tình hữu độc chung, bẻ thằng thành cong, công sủng thụ, ấm áp, hào môn thế gia, 1×1, HE,Trầm mặc ít nói ôn nhu...

  • Bạn Gái Quái Vật
    Bạn Gái Quái Vật

    Tên khác: Quái vật nữ hữu.Tác giả: Hữu Tình Khách.Thể loại: bách hợp, mạt thế, 1vs1, cường cường, HE, cái này gắn tag thì hơi sai nhưng...