Trăng Sáng Năm Ấy Trong Ngục Tối

Chương 14

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

16

 

Chúng ta bịa đặt lung tung một hồi, kéo theo vô số nhân vật, dây dưa với đủ loại thế lực, khiến cho Tân hoàng dù có hai tháng cũng chưa chắc điều tra ra đầu mối.

 

Tội lỗi trong lòng ta giảm đi đáng kể, mà Hựu Niên cũng có thể ăn cơm trở lại, ngủ được một giấc yên lành.

Hồng Trần Vô Định

 

Ban ngày ta nằm dài trên giường, gác chân hát nghêu ngao, đến trưa ăn lẩu thịt dê, buổi chiều rủ người chơi Ma sói, buổi tối ăn cá hấp mềm ngọt đến từng thớ thịt.

 

Sung sướng như thần tiên.

 

À không, phải nói là sướng như Diêm Vương.

 

Nhưng mà, trên tường lao ngục đã kín đặc những vạch đếm ngày.

 

Ta và Hựu Niên sống dưới lòng đất, ba tháng rồi chưa từng nhìn thấy mặt trời.

 

Ta ngày nào cũng bắt Hựu Niên làm bài tập bảo vệ mắt, chỉ sợ hai đứa thị lực thoái hóa, đến một ngày mở mắt ra đã thành người mù.

 

Trước khi ngủ, ta được ngâm bồn nước hoa, có bốn nha hoàn hầu hạ, một người mát-xa da đầu, một người cầm lò sưởi hong khô tóc cho ta, một người xoa tinh dầu vào tay chân, còn một muội muội có nụ cười ngọt nhất, cầm tăm bạc, bóc nho sao cho không dập không rách vỏ.

 

Lột xong một quả, nàng cười tươi như hoa:

 

"Cô nương, há miệng ra nào."

 

Nước nho chua ngọt tan trong miệng ta.

 

Khiến ta không nhịn được mà cảm thán sâu sắc:

 

Chế độ phong kiến thật đáng chết, để những cô bé mười bốn, mười lăm tuổi hầu hạ người khác.

 

Nhưng mà… ta cũng sắp c.h.ế.t rồi.

 

Được hưởng chút chăm sóc cuối đời, thì có sao đâu?

 

Nghĩ vậy, ta liền tận hưởng một cách vô cùng yên tâm thoải mái.

 

Chỉ tiếc là không có ai cắt tóc.

 

Tóc ta dài tới tận đầu gối, trước khi ngủ phải tết thành hai bím, rồi quấn lên cao ngoài gối đầu.

 

Nếu không, mỗi lần xoay người, tóc sẽ bị đè gãy cả đống, đau đến nhe răng trợn mắt.

 

Người hầu kẻ hạ ra vào hằng ngày, nhưng không ai giúp ta cắt tóc, cũng không ai giúp Hựu Niên cạo râu.

 

Bởi vì đây là quy tắc của thiên lao: Ngoại trừ cai ngục, không ai được phép mang theo vật sắc bén, tránh phạm nhân đoạt d.a.o g.i.ế.c người, gây bạo loạn trong ngục.

 

Chờ tóc khô xong, ta chui vào chăn bông, giơ cánh tay lên ngửi thử.

 

"Hề hề hề, ta thơm quá!"

 

Lại ghé sát cổ Hựu Niên, hít một hơi thật sâu.

 

"Hề hề hề, huynh cũng thơm quá!"

 

Ta nhe cả hàm răng trắng bóc mà cười như con ngốc.

 

Hựu Niên toàn thân cứng đờ, cứng như miếng thịt khô bị treo mười năm, không dám nhúc nhích, thậm chí nín luôn cả thở.

 

Một lúc lâu sau, hắn đưa tay lên trán ta, yếu ớt vô lực đẩy ra một chút:

 

"Tiểu Ngư, đừng quậy nữa. Muội không cần danh tiết sao?"

 

"Ta sắp c.h.ế.t rồi còn cần cái quỷ gì danh tiết? Sống được ngày nào sướng ngày đó chứ!"

 

"Muội muốn… hưởng thụ sao?"

 

"Muội muốn… hưởng thụ thế nào?"

 

Ánh mắt hắn lộ ra một tia kinh ngạc, hai phần vui sướng, sau đó lại thêm ba phần nhẹ nhõm, bốn phần…

 

Thôi quên đi, ta cạn lời.

 

Dù sao thì hắn cũng buông tay, hít sâu một hơi, nhắm mắt lại, nằm thẳng bất động.

 

"Muội nói đúng, cần gì phải câu nệ danh tiết lễ nghi? Đời người đến cùng, chỉ còn hai chữ ‘hưởng thụ’ mà thôi."

 

"Tiểu Ngư, cứ tùy ý muội đi."

 

Ừm… mặc dù ta chả hiểu gì.

 

Nhưng ta sắp cười tới c.h.ế.t rồi.

 

Ta lúc nào cũng muốn trêu chọc hắn, muốn nhìn thấy biểu cảm tan vỡ trên khuôn mặt luôn bình lặng như nước ấy.

 

Muốn thấy hắn vò trán bật cười bất lực, muốn thấy hắn tức giận trợn mắt nhìn ta.

 

Chỉ cần đừng ngồi một mình, đừng mãi chìm vào suy nghĩ.

 

Con người mà, mỗi ngày sống đều nên có chút tinh thần.

 

Đừng để nỗi đau kéo xuống, vùi mình vào vũng lầy của chủ nghĩa hư vô.

 

Ta kéo tay hắn, ríu rít không ngừng.

 

"Huynh nói xem, bọn người trong cung thật nhỏ nhen, chỉ cho chúng ta một cái giường, keo kiệt đến khó tin. Mành thì treo tới ba lớp, che kín như lăng mộ, ngủ cũng ngột ngạt thấy mồ!"

 

Hựu Niên: "… Ừ."

 

"Cái giường này có đắt không? Gỗ đen bóng lại phảng phất sắc đỏ, nhìn rất ra dáng quyền quý."

 

Hựu Niên: "… Ừ."

 

Ta bò tới, ghé sát gối hắn, nhìn chằm chằm.

 

"Sao huynh có vẻ miễn cưỡng vậy? Có tâm sự à? Nói ra đi, để ta giúp huynh 'gỡ rối' giúp cho."

 

Hựu Niên thở dài một hơi thật sâu.

 

"Tiểu tổ tông của ta ơi, ngủ đi."

 

Một tiếng tiểu tổ tông, khiến ta cười suốt nửa ngày.

 

"Hựu Niên, huynh đáng yêu thật."

 

Hắn im bặt, mắt nhắm chặt, hơi thở chậm rãi, như thể đã ngủ say.

 

Ta nằm trong chăn hương thơm ngào ngạt, không ngủ được.

 

Nhìn ánh đèn vẫn còn sáng, ta bắt đầu chơi trò đổ bóng lên tường, lúc thì hình con rùa, lúc thì hình chó sói.

 

Vừa quay đầu lại, bỗng bị dọa sợ c.h.ế.t khiếp.

 

Bàn tay ta phản ứng nhanh hơn não, vỗ mạnh một phát vào mũi hắn.

 

"Huynh không phải đang ngủ sao? Cứ nhìn chằm chằm sau lưng ta làm gì? Dọa người ta c.h.ế.t khiếp luôn á!"

 

Hựu Niên đứng hình rất lâu.

 

Cuối cùng, hắn tủi thân xoay người, chỉ dám đưa lưng về phía ta.

 

Haizz, đàn ông ấy mà, ai mà hiểu nổi cái đầu của bọn họ đang nghĩ cái gì cơ chứ. 

 

17

 

Chuyện diễn ra đúng như ta dự đoán.

 

Khi bốn tuyến đường của di chiếu được bịa đặt hoàn tất, Tân hoàng vui như mở cờ, lập tức cho người mang hai rương vàng bạc châu báu đến thiên lao.

 

Thái giám truyền chỉ lần này có hai bộ mặt.

 

Lúc tuyên đọc khẩu dụ, giọng điệu cao ngạo, vênh váo nói:

 

“Thế tử biết thời thế, Hoàng thượng rất vui mừng.” 

 

Đợi khi truyền xong, đám thị vệ theo hầu rút lui.

 

Thái giám liền khom lưng, cung kính hẳn lên, giọng điệu cũng trở nên dịu dàng nhỏ nhẹ, hoàn toàn không có dáng vẻ sắc sảo như tên Hỉ công công trước đó.

 

Khuôn mặt ông ta hiền lành như một ông cha già.

 

"Lão nô đi ngang qua tiệm Tô Di Phường, tiện mua ít kẹo mạch nha và bánh sữa. Mời Thế tử gia dùng, cũng để tiểu muội ngọt miệng."

 

Ta không nhận, sợ có độc.

 

Lão công công hiểu ý, nở nụ cười.

 

"Lão nô là Phùng Triệu Lan, vốn là tổng quản trong cung của Tiên Thái phi. Lúc trước, tên cẩu nô tài Hỉ công công đắc thế, đuổi lão nô và các lão nhân khác ra ngoài chùa Hưng Long trồng rau. Nay Thế tử gia dùng mưu trí lấy đầu hắn, kể cũng coi như rửa được oan khuất cho chúng ta rồi."

Truyện full

  • Tây Giang Cẩn Nguyệt
    Tây Giang Cẩn Nguyệt

    Thể loại: Dân quốc, Ngược…Chồng tôi là chiến sĩ một lòng hướng về tổ quốc, sẵn sàng dùng trái tim chân thành để cứu lấy dân tộc vào lúc...

  • Ngược Mị Nhẹ Nhẹ Thôi Được Không?
    Ngược Mị Nhẹ Nhẹ Thôi Được Không?

    Người dịch: CụtBạn nghĩ như thế nào khi chính mình được trãi nghiệm trong chính các tác phẩm của mình. Vậy mà Tô Hữu Điềm lại được cơ...

  • Lãng Tích Hương Đô
    Lãng Tích Hương Đô

    Giới Thiệu Truyện - Nếu các bạn đã nhàm chán với những nhân vật hư hỏng, nghịch ngợm hoặc xã hội đen trong các truyện đô thị, nếu đã...

  • Anh Mất Em Rồi Sao?
    Anh Mất Em Rồi Sao?

    Tác giả: Green Sâu RómThể loại: Truyện Teen, khác...Giới thiệu:Tình yêu vốn dĩ là 0,5+0.5=1. ko phải 1+1=2. Đã là yêu thì phải có tin...

  • Vũ Pháp Vũ Thiên
    Vũ Pháp Vũ Thiên

    Một kẻ xuyên việt với một bộ công pháp bá đạo cùng đan điền biến dị cực phẩm!Nhân vật chính thuộc loại có chút hèn mọn vô sỉ, lại có...

  • Thâu Trọn Gió Xuân
    Thâu Trọn Gió Xuân

    Vân Phỉ những tưởng cô là người hạnh phúc nhất trên thế gian này. Cô có một gia đình đầm ấm và bề thế tại nước Sở, cha cô hết sức oai...

  • Hẹn Yêu
    Hẹn Yêu

    Tên gốc: Passion's PromiseBuổi sáng tháng năm trời đẹp nắng, Michael và Nancy cùng dắt xe đạp ra sân.Mái tóc Nancy lóng lánh, nàng nhìn...

  • Hoàng Đế Của Ta - Nhất Lê
    Hoàng Đế Của Ta - Nhất Lê

    Truyện ngắn Zhihu – Tác giả NHẤT LÊThể loại: 1vs1, Cổ Đại, ĐOẢN VĂN, HEGiới thiệuNăm Cảnh Đức thứ mười ba, lễ cập kê của trưởng tỷ nhà...

  • Chồng Tui Biết Hô Mưa Gọi Gió
    Chồng Tui Biết Hô Mưa Gọi Gió

    CHỒNG TUI BIẾT HÔ MƯA GỌI GIÓTác giả: 狐狸大王驾到Edit: Anmy | Elena - Beta: MộcGiới thiệu:Kết hôn được một năm, chồng tôi chưa bao giờ lộ...

  • Chuyện Lạ Dân Quốc
    Chuyện Lạ Dân Quốc

    LỜI DẪNMột tiên hồ mang hình người đã tu luyện ngàn năm như y, mọi nhân gian thế sự coi như đều đã chứng kiến qua hết.Vậy nên, lòng tin...

  • Si Mê
    Si Mê

    Tên truyện: Si mêTên Hán Việt: Si luyếnTác giả: Mây Lạnh Tuyết ChiềuThể loại: Nguyên tác, Ngôn tình, Hiện đạiBiên tập: WenHiệu đính:...

  • Thâu Bất Tẩu Đích Bảo Thạch
    Thâu Bất Tẩu Đích Bảo Thạch

    Thế loại: Đam mỹ, võng du, 1×1, anh tuấn công bình phàm thụ, ấm áp, HETình trạng bản gốc: Hoàn 11 chươngEdit: Farm, Mèo Ngố.Beta: Tiểu...

  • Nhuỵ Quang - Du Di
    Nhuỵ Quang - Du Di

    NHUỴ QUANGTên gốc: 他说房产证上写我名字Hán Việt: Tha thuyết phòng sản chứng thượng tả ngã danh tựTác giả: Du DiSố chương: 36 chương Thể...

  • [Ngưu - Yết] Yêu Em Đi Anh
    [Ngưu - Yết] Yêu Em Đi Anh

    Thể loại: Truyện teen, nữ truy nam, sủngNam phúc hắc nữ ôn nhu? chuyện này là xưa rồi.Nếu đã bị vị hôn phu chưa từng gặp mặt hôn thì đã...

  • Bên Đây Mưa Bụi, Bên Kia Rực Rỡ
    Bên Đây Mưa Bụi, Bên Kia Rực Rỡ

    Đại mạc khói lửa mịt mùng, người ngựa nhốn nháo.Lúc tay ăn chơi nhất Tây Chiếu gặp phải thám tử ngốc nhất thiên hạ thì trời đã định họ...