Trầm Ngọc

Chương 6

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Thành Ngọc nhớ lần đầu tiên chạy trốn, cô không có chút kinh nghiệm nào.

Nhân lúc Lâu Kế Phóng ở bên ngoài, cô lấy cớ nói với lính gác ở doanh trại rằng Lâu Kế Phóng cho cô đi.

Lời nói gió bay, sao lính gác có thể thả người.

Vì thế cô cố chấp xông ra ngoài, sau đó bị lính gác trói lại rồi quăng ra phơi nắng.

Mặt trời gay gắt nóng rực, Thành Ngọc bị phơi nắng đến mức tim đập nhanh, tay chân vô lực mất sức.

Môi trở nên tái mét, như sắp ngất đi.

Cuối cùng chờ tới lúc Lâu Kế Phóng quay về.

Anh đứng bên cạnh Thành Ngọc, cụp mắt nhìn gương mặt không có chút máu của cô.

Ngồi xổm xuống, tháo găng tay ra xoa môi cô.

Hỏi cô: “Muốn uống nước không?”

Nước mắt Thành Ngọc chảy ra theo bản năng, cô chỉ muốn chạy, chứ không phải muốn chết.

Nhưng cô vẫn hỏi trước: “Có phải chị gái tôi chết rồi không?”

Lâu Kế Phóng nhìn cô bằng sắc mặt như bình thường, gật đầu, hờ hững nói: “Đúng vậy.”

Thành Ngọc đau khổ nhắm mắt lại, giọng nghẹn ngào: “Anh nói… Sẽ tìm chị về giúp tôi… Là lừa tôi sao?”

Lâu Kế Phóng nhẹ nhàng lau sạch bụi bặm trên mặt cô: “Đúng vậy.”

Anh thậm chí không thèm che giấu.

Ngay sau đó Thành Ngọc trợn mắt hung dữ nhìn anh: “Vậy bây giờ tôi phải đi! Anh là đồ lừa đảo!”

Cô khóc lớn và hét lên.

Nhưng từ đầu đến cuối cảm xúc của Lâu Kế Phóng không dao động chút nào.

Anh kiên nhẫn chờ, chờ Thành Ngọc hoàn toàn kiệt sức dưới ánh nắng chói chang rồi ngất lịm đi.

Lúc Thành Ngọc tỉnh lại, cô bị lột tr.ần ném trong lều của Lâu Kế Phóng, người nằm dưới đất chính là bà vú chăm sóc cô trong khoảng thời gian này.

Máu tươi giàn giụa, một phát súng bắn chết.

Sau đó, mỗi lần Thành Ngọc bỏ đi đều gắn liền với việc có người chết.

Mà lần này, người phải chết có lẽ là Lâu Kế Phóng.

Tần Triệt cầm khẩu súng đã đi theo y rất nhiều năm, y từng dùng khẩu súng này bảo vệ Lâu Kế Phóng rất nhiều lần, hôm nay, cũng dùng nó nhắm vào Lâu Kế Phóng.

Lâu Kế Phóng gọi tên Thành Ngọc.

Thành Ngọc nắm chặt tay Tần Triệt hơn, cô cảm thấy y đang run, cũng cảm thấy mình đang run.

Sợ, sợ sao?

Có lẽ còn có cả hưng phấn.

Nhiều năm như vậy, cuối cùng cô có thể rời khỏi Lâu Kế Phóng.

Lâu Kế Phóng không chờ được câu trả lời của Thành Ngọc, trong phòng ngủ tối mịt, mắt anh dần thích ứng.

Thấy Thành Ngọc được Tần Triệt ôm chặt ở sau lưng.

Lâu Kế Phóng cười một tiếng.

Thành Ngọc rùng mình.

Rõ ràng giờ phút này anh bị họng súng nhắm vào, tại sao còn có thể cười thành tiếng?

Thành Ngọc có chút không xác định nhìn sang Tần Triệt, bàn tay cầm súng của y hơi run lên.

Tim đập dữ dội, cảm giác lo lắng không yên đang lặng lẽ dâng trào cuồn cuộn.

Thành Ngọc dừng hít thở, cô nghiêng người tới bên tai Tần Triệt.

Âm thanh yếu đuối mỏng manh, k.ích thích y: “A Triệt, vì em, anh không hối hận chứ?”

Bàn tay cầm súng của Tần Triệt vì thế mà không run rẩy nữa, nói chậm rãi: “Anh không hối hận.”

Lâu Kế Phóng cười lớn hơn.

“Thành Ngọc, em cho rằng em đi với anh ta thì tương lai sẽ tốt hơn hiện tại sao?”

Thành Ngọc lạnh lùng phản kích: “Nhưng từ trước tới giờ anh chưa từng hỏi tôi có bằng lòng không!”

“Có ý nghĩa sao?”

“Có!” Cơ thể Thành Ngọc run rẩy không ngừng, hét lên với anh: “Ở trong mắt anh, tôi hoàn toàn không phải con người, tôi chỉ là một con thú cưng mà anh nuôi, anh chưa từng hỏi tôi có bằng lòng ở bên cạnh anh không!”

“Nếu như em nói bằng lòng thì sao?”

“Không thể nào!”

“Anh nói là ‘nếu’.” Đến giờ này mà Lâu Kế Phóng vẫn hỏi vấn đề này.

Thành Ngọc chỉ cảm thấy buồn cười, cô nghiến răng nghiến lợi nói: “Nếu tôi nói bằng lòng, vậy mới là tôi bằng lòng, nhưng anh đừng mơ mộng hão huyền, tôi sẽ không bằng lòng ở lại bên anh!”

Trong phòng ngủ tối tăm, Thành Ngọc thấy Lâu Kế Phóng hài lòng gật đầu một cái.

Sau đó nâng cái túi trong tay lên.

Thành Ngọc cảnh giác nhìn anh.

Lâu Kế Phóng buông tay, vứt đồ xuống đất.

“Bánh cuốn tơ vàng ban sáng em nói muốn ăn, mang theo ăn trên đường đi, không dễ mua đâu.”

Thành Ngọc sững người, lúc này mới nhớ ra buổi sáng cô thuận miệng nói muốn ăn món ăn vặt này.

Ngay sau đó giọng nói trở nên lạnh lùng hơn, cô căm thù hơi ẩm đang dâng lên trong hốc mắt mình vào lúc này.

“Lâu Kế Phóng, tôi sẽ không cần đồ của anh nữa.”

Ngày đó cuối cùng Tần Triệt và Thành Ngọc vẫn thương lượng, nếu Lâu Kế Phóng phản kháng thì sẽ giết anh. Nếu anh phối hợp, sẽ không giết.

Bởi vì giết anh, thật ra còn rắc rối hơn.

Vì thế bọn họ dùng súng uy hiếp Lâu Kế Phóng sắp xếp xe và giấy tờ thông quan cho bọn họ. Cuối cùng, dùng thuốc mê đánh gục anh hoàn toàn để họ có đủ thời gian chạy trốn.

Trong phòng ngủ, hộp bánh ngọt anh lái xe chạy tới chạy lui sáu tiếng đồng hồ mua về nằm lẻ loi trên sàn nhà, ánh trăng đêm nay không chiếu vào, trong phòng đen thui.

Có một ngọn lửa nhảy vụt lên, đầu ngón tay vén rèm cửa sổ, nhìn chiếc xe lao nhanh ở phía dưới.

-

Liều thuốc mê cho Lâu Kế Phóng đủ để anh hôn mê đến trưa hôm sau, Thành Ngọc đi theo Tần Triệt lái xe suốt tám tiếng trong đêm tới biên giới địa bàn của Lâu Kế Phóng.

Bọn họ có giấy tờ thông quan nên cả đường trót lọt.

Sau khi qua cửa khẩu, hai người chuyển sang đi đường thủy, sau đó lại đi đường vòng từ phía bắc, cuối cùng chạy tới Nghi Châu vào chạng vạng tối hôm sau.

Không có ai đuổi theo.

Tần Triệt hỏi thăm người quen trong quân đội, quả nhiên nhận được tin Lâu Kế Phóng đã nổi trận lôi đình và tìm kiếm rộng khắp địa bàn của anh.

Nhưng Nghi Châu không phải địa bàn của anh.

Lâu Kế Phóng dù có lợi hại đến đâu đi nữa, cũng phải mất chút thời gian mới tìm được Nghi Châu.

Lúc Tần Triệt nói tin này cho cô, Thành Ngọc vui đến mức bật cười.

Sau đó, trái tim co rút giống như bị người ta nắm chặt.

Cô cảm thấy hít thở hơi khó khăn, có thể là đi đường vất vả nên không tránh khỏi.

Nhà ở tại Nghi Châu không rộng.

Tần Triệt nói nơi ở không thể quá bắt mắt, mà sau khi y dẫn Thành Ngọc chạy trốn đến đây, cũng phải tính toán cẩn thận kỹ càng.

Chuyện công việc rất phiền phức, một khi y và cô xuất đầu lộ diện, nhất định sẽ bị Lâu Kế Phóng bắt về.

Cho nên tất cả phải bàn bạc kỹ hơn.

Mà việc cấp bách hiện nay là bọn họ phải ổn định trước.

Gần hai ngày đi đường vất vả, cơ thể Thành Ngọc đã đau đớn không thôi.

Buổi tối tắm rửa qua loa rồi lên giường trước.

Trong nhà chỉ có một phòng ngủ, Tần Triệt tắm xong, cũng nằm xuống bên cạnh Thành Ngọc.

Lần đầu tiên, y quang minh chính đại nằm bên cạnh Thành Ngọc.

Thành Ngọc thay bộ váy ngủ bằng lụa tơ tằm như thường lệ, cô rất mệt, không nghĩ ngợi gì mà lập tức nhắm mắt.

Làn váy vô tình bị vén lên đến tận thắt lưng, trước ngực căng đầy, hơn sương thắng tuyết.

Y rõ ràng phải mệt hơn Thành Ngọc.

Nhưng Lâu Kế Phóng đã không còn nữa.

Thành Ngọc là của y.

Ý nghĩ này càng khiến y “liều lĩnh”, “làm càn”.

Y được phép kiểm tra món đồ thuộc về mình kỹ càng hơn mà không phải kiêng nể điều gì, y được phép sử dụng trọn vẹn món đồ của mình mà không cần e dè hay gìn giữ.

Thành Ngọc đẩy y, nói mình rất mệt.

Tần Triệt nói, anh chỉ dùng tay thôi.

Thành Ngọc lại đẩy ra, nhưng chẳng ăn thua gì.

Tần Triệt giống một con chó.

Ham ăn ham uống liế.m láp món ăn ngon và g.ặm cắn ướt sũng.

Y như một con chó bị chủ nuôi nhốt trong chuồng quá lâu, sau khi được thả ra, đã hoàn toàn mất khống chế.

Thành Ngọc không biết mình ngủ lúc nào, nhưng biết rõ, ngày hôm sau khi trời còn chưa sáng rõ, cô lại bị đưa lên cao trào lần nữa.

Thành Ngọc tát Tần Triệt một cái.

Tần Triệt hưng phấn dùng dây thừng trói cô lại.

Cuộc sống sẽ trở nên tốt hơn sau khi rời khỏi Lâu Kế Phóng sao?

Lúc trước Thành Ngọc cho là thế.

Cô biết Tần Triệt nhiều năm như vậy, nhưng chỉ quên mất một điều.

Tần Triệt đi theo Lâu Kế Phóng lâu hơn.

Cô cho rằng y không giỏi ăn nói, chất phác thật thà, nhưng lại quên mất rằng thật ra y đã xem hết từng việc Lâu Kế Phóng làm.

Tần Triệt không phải không biết làm, chỉ là y không có cơ hội làm.

Thành Ngọc thét chói tai, Thành Ngọc phát điên.

Thành Ngọc không có sức xoay chuyển đất trời.

Không ai biết căn nhà ở Nghi Châu, Tần Triệt lại chưa từng cho cô đi ra ngoài.

Lần đầu tiên y thật sự đi vào, là ngày Thành Ngọc bị mảnh vải dày che kín hai mắt.

Cửa sổ mở toang, có làn gió ấm áp mang theo hơi ẩm phả vào da thịt trước ngực Thành Ngọc.

Nửa người cô bị đẩy trên cửa sổ, lung lay muốn ngã.

Y tiến vào, cũng mang theo nỗi đau như dây mây dài vô tận.

Giữa chết chóc và điên cuồng.

Thành Ngọc hoàn toàn rơi vào địa ngục vô biên.

Truyện full

  • Bắt Tay Với Trà Xanh
    Bắt Tay Với Trà Xanh

    Giới thiệu:Đại học A tổ chức lễ chào mừng tân sinh viên, em trai của nữ thần học viện nghệ thuật Ôn Nhiễm đúng giờ đi đến nhập học,...

  • Mạn Đà La Dữ Anh Túc
    Mạn Đà La Dữ Anh Túc

    Thể loại : Mafia, ngược tâm, HETiết tử: Mạn đà la vốn là một loại hoa chỉ được trồng ở vùng tại bờ sông Tam Đồ với đặc tính không có...

  • Manh Ái Thịt Yến Chi Tưởng Niệm Thiên
    Manh Ái Thịt Yến Chi Tưởng Niệm Thiên

    =======Nếu bạn muốn tiếp tục truy cập nội dung truyện, mời CLICK ĐỌC <Manh Ái Thịt Yến Chi Tưởng Niệm Thiên> tại {domain}========Thể...

  • Ngài Cố Và Chú Chó Dữ Họ Lục
    Ngài Cố Và Chú Chó Dữ Họ Lục

    [Tác giả Tương Tử Bối -- Thể loại: Đô thị, Đam Mỹ ]Bạn đang đọc truyện Ngài Cố Và Chú Chó Dữ Họ Lục của tác giả Tương Tử Bối.Một hôm...

  • Tổng Tài Khốc Suất Cuồng Bá Duệ
    Tổng Tài Khốc Suất Cuồng Bá Duệ

    Edit: Tiểu Hồ.Thể loại: Hiện đại, 1 vs 1, Thoải mái, hài hước, tổng tài công, tác gia thụ, không ngược, HE.Truyện Tổng Tài Khốc Suất...

  • Kế Thê
    Kế Thê

    Số chương: 365Nguồn: tangthuvienEditor: Bộ Yến Tử + Trương Phi YênThường Nhuận Chi tỉnh lại, đập vào mắt cô là khung cảnh cổ đại. Cô...

  • Quân Cưới
    Quân Cưới

    Truyện Quân cưới của Đệ Tứ Cá Bình Quả L kể về câu chuyện của một cô gái lúc còn trẻ đã từ chối một người con trai tốt, để rồi sau này...

  • Quá Trình Dưỡng Thành Yêu Hậu​
    Quá Trình Dưỡng Thành Yêu Hậu​

    Editor: Quýt đường​Số chương: 143 chươngNhìn Hàn Anh dùng ánh mắt long lanh, trong veo nhìn mình khiến Phó Tạ cảm thấy đầy bất đắc...

  • Chỉ Muốn Yêu Em Nhiều Hơn
    Chỉ Muốn Yêu Em Nhiều Hơn

    ✨Văn Án✨Ngày đầu tiên Tống Âm về nước.Bạn tốt kiêm đồng nghiệp nhiều năm của Giang Tu Viễn điên cuồng nhắn tin riêng cho anh trong...

  • Chạm Đến Tim Anh
    Chạm Đến Tim Anh

    [Tác giả Diệp Kỳ Giang -- Thể loại: Ngôn Tình, Truyện trinh thám, Hiện Đại ]Vốn dĩ đã biết không đến được với nhau nhưng sao em vẫn cố...

  • Chuyện Tình Hoàng Gia
    Chuyện Tình Hoàng Gia

    Nữ chính là một cô gái tài sắc vẹn toàn nhưng vì gánh nặng của gia đình mà bản thân phải ký vào một bản hợp đồng vô cùng kỳ lạ.Nam...

  • Ngại Gì Lên Giường
    Ngại Gì Lên Giường

    Nội Dung Truyện:Ngại Gì Lên Giường kể về chuyện tình yêu giữa 2 con người với 2 tính cách kì lạ. Một người đàn ông cứng nhắc lạnh lùng...

  • Định Mệnh Ta Bên Nhau
    Định Mệnh Ta Bên Nhau

    Tên gốc: Nếu tình yêu quay lạiEdit + beta: Elvie YuenSố chương: 9 chương + 6 phiên ngoại ngắnĐịnh mệnh là gì? Theo bạn đó nghĩa là...

  • Rồng Bay Phượng Múa
    Rồng Bay Phượng Múa

    Thể loại: cổ đại, HESố chương: 81 chương + 1 Kết thúcChuyện xưa yêu đương của một nữ nhân mất trí nhớ cùng vị tướng công phong lưu của...

  • Nàng Tựa Mật Đào
    Nàng Tựa Mật Đào

    Tên Hán việt: Tự mật đàoTác giả: Hứa Thừa NguyệtThể loại: Nguyên sang, ngôn tình, cổ đại, cưới trước yêu sau, duyên trời tác hợp, 1v1,...