Trái Tim Loạn Nhịp

Chương 86

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Con người Kỷ Hàn Thanh một khi đã nói thì căn bản không có gì gọi là thuận miệng cho vui.

Anh nói muốn ngủ với cô, vậy thì nhất định sẽ ngủ với cô.

Kiều Nhân thật sự hiểu rất rõ người này nên ngay cả giãy chết cũng không muốn làm nữa. Buổi tối lúc ăn cơm cùng anh còn đặc biệt ăn nhiều cho no bụng, nói trước với Kỷ Niệm là đêm nay không về nhà.

Kỷ Niệm biết rõ ý tứ phía sau, cũng không cần hỏi nhiều, chỉ dặn dò cô chú ý nghỉ ngơi rồi chạy đến rạp chiếu phim xem phim điện ảnh.

Đêm đó kết quả của việc Kiều Nhân đặc biệt ngoan ngoãn thuận theo chính là Kỷ Hàn Thanh dịu dàng hiếm thấy.

Có điều dịu dàng cũng chỉ là tương đối thôi. Dù anh có dịu dàng thì Kiều Nhân cũng vẫn bị dằn vặt đến rạng sáng, cô cũng không biết mình ngủ thiếp đi từ lúc nào. Chỉ biết trong lúc mơ màng được anh ôm lên giường, mơ hồ nhìn thấy ánh chớp lóe lên.

Cả gian phòng nháy mắt sáng lóe lên nhờ ánh chớp rồi lại nhanh chóng tối đi.

Tiếng sấm ngoài cửa sổ ầm ầm, có điều Kiều Nhân không nghe rõ. Sau khi cả người được tắm rửa sạch sẽ thì hoàn toàn thoải mái, cô chỉ trở mình một cái đã ngủ say.

Giấc ngủ này dường như không quá dài.

Lúc Kiều Nhân bị tiếng chuông điện thoại đánh thức, trời bên ngoài còn chưa sáng, mưa vẫn không có xu hướng ngừng, từng hạt từng hạt rơi xuống như hạt ngọc bị vỡ nát.

Cô còn chưa mở mắt ra, duỗi tay tìm điện thoại sau đó ấn nút nghe.

Trong nháy mắt bên tai đang yên tĩnh biến thành ồn ào. Trong điện thoại, tiếng mưa rơi, tiếng còi ô tô và tiếng người huyên náo đồng thời truyền tới, giọng của Lục Kỳ vang lên giữa tất cả âm thanh có chút không rõ ràng. Lúc to lúc nhỏ những đại khái vẫn có thể nghe được.

"Chị Kiều, giao lộ giữa đường số hai và đường số bảy xảy ra tai nạn xe cộ liên hoàn. Hôm nay thời tiết không tốt nên tình hình ở đây rất hỗn loạn, cũng không biết có bao nhiêu thương vong. Em gọi điện cho chị Lục Hạ mà không được, bây giờ chị có thể đến đây được không?"

Buổi trưa Lục Hạ vừa nói tới chuyện này, kết quả đúng là ngày hôm nay đã xảy ra thật.

Kiều Nhân nhíu mày, người phía sau vẫn đang ngủ, cô giảm âm lượng loa xuống một chút, vừa định lật chăn ra xuống giường thì bỗng eo có một cánh tay đặt lên.

Tưởng là mình làm phiền đến Kỷ Hàn Thanh nên Kiều Nhân không dám lộn xộn nữa, cố gắng hạ giọng thật thấp trả lời: "Bây giờ cậu đang ở hiện trường à?"

"Chưa ạ..." Lục Kỳ hỏi tài xế đang ngồi phía trước địa điểm rồi nhanh chóng trả lời cô, "Đường ở đây không dễ đi, em còn cách khoảng hơn một kilomet nữa mới tới."

Kiều Nhân "Ừ" một tiếng, "Lát nữa cậu gửi định vị vị trí cụ thể cho tôi, tôi lập tức đến ngay."

"Được."

Dừng một chút, Lục Kỳ lại hỏi một câu khá khách sáo: "Chị Kiều, quấy rầy giấc ngủ của chị à?"

Đúng là quầy rầy rồi.

Có điều Lục Kỳ chắc chắn còn bị gọi đi sớm hơn cả cô. Kiều Nhân cũng không nói thật, vừa định thuận miệng nói vài câu qua loa rồi cúp máy, bàn tay đang đặt trên eo bỗng dưng buông lỏng ra. Một giây sau, điện thoại trong tay cô bị lấy mất.

Giọng anh không lớn, có chút khàn khàn, còn mơ hồ mang theo cảm giác vừa thức giấc: "Quấy rầy rồi."

Kiều Nhân: "..."

Hiển nhiên Lục Kỳ ở đầu bên kia cũng bị một câu bất ngờ của anh làm cho sợ hết hồn, hồi lâu mới lên tiếng: "Kỷ tổng... Vậy để em liên hệ với người xác xem sao?"

Kiều Nhân cau mày, nghiêng đầu nhìn anh.

Lông mày Kỷ Hàn Thanh cũng cau lại, anh vẫn đang nhắm mắt, yên lặng vài giây mới mở mắt ra nhìn cô một chút, "Không cần."

Kiều Nhân và Lục Kỳ đồng thời thở phào nhẹ nhõm.

Tiếp theo trong nháy mắt, cuộc gọi đã bị anh ngắt đi.

Điện thoại trở lại trên tay Kiều Nhân.

Cô nhìn đồng hồ trên màn hình điện thoại, mới hơn năm giờ sáng.

Kiều Nhân ngủ chưa được năm tiếng, Kỷ Hàn Thanh chắc còn ngủ ít hơn cô.

Trong wechat, Lục Kỳ đã gửi định vị tới. Kiều Nhân cũng không chần chừ nữa, lật chăn rời giường, cầm quần áo mặc vào người.

Quần áo mùa hè dễ mặc, động tác của Kiều Nhân lại nhanh nhẹn nên chưa đến hai, ba phút đã xong. Vừa quay đầu lại thì thoáng nhìn thấy anh cũng đang cầm áo sơ mi lên, cô sững sờ: "Anh dậy làm gì?"

"Đưa em đi."

Kiều Nhân suýt nữa bật cười: "Không cần."

Cô xuống giường xỏ dép, "Cho em mượn chìa khóa xe một chút, em tự lái xe đi là được."

Nhìn thấy anh cau mày, ý cười trên môi Kiều Nhân càng sâu hơn, "Em đã 22 tuổi rồi, Kỷ Hàn Thanh."

Kỷ Hàn Thanh nheo mắt, nhíu mày lại, nhìn cô.

"Bằng lái xe cũng đã có từ mấy năm trước rồi," Kiều Nhân xoa mặt, "Anh ngủ thêm một lúc đi."

Kỷ Hàn Thanh không nói gì.

Kiều Nhân cũng không có nhiều thời gian nói thêm với anh, đi tới phòng vệ sinh rửa qua mặt mũi. Cô dùng tốc độ nhanh nhất, ngay cả nước trên mặt cũng chưa lau đi đã ra khỏi phòng vệ sinh.

Kỷ Hàn Thanh đang cài cúc áo.

Kiều Nhân ho một tiếng, "Thật sự không cần anh đưa em đâu."

Rõ ràng mấy hôm nay Kỷ Hàn Thanh không được ngủ ngon, tuy rằng quầng mắt anh không thâm đen, nhưng râu dưới cằm đã hơi nhô ra một chút. Kiều Nhân thu tầm mắt lại, kéo cái quần mà anh vừa mới mặc vào người.

Cô hơi dùng sức kéo, hai, ba lần liền lấy được chìa khóa xe từ trong túi. Kiều Nhân ngẩng đầu liếc nhìn anh, "Anh ngủ thêm một lúc đi."

Sợ Kỷ Hàn Thanh không yên lòng, Kiều Nhân lại nói thêm: "Nói không chừng lúc em về còn có thể ăn sáng với anh."

Lúc này Kỷ Hàn Thanh mới chịu lên tiếng, ba chữ đơn giản, mang theo cả ý cười: "Nghĩ hay lắm."

Nói thì nói vậy thôi, có điều ít nhất thì cũng không cần phải đưa cô tới đó.

Kiều Nhân cầm chìa khóa xe ra ngoài. Vì mưa to nên cô đặc biệt cầm theo chiếc ô lớn trong ngăn tủ trước cửa ra vào, mặc một lớp áo khoác gió rồi mớ lên xe.

Lúc tới được nơi xảy ra tai nạn xe cộ liên hoàn đã là gần sáu giờ.

Thời tiết không tốt, bình thường vào giờ này đã có thể nhìn thấy ánh mặt trời le lói, nhưng hiện tại bầu trời vẫn nặng nề như giữa đêm.

Kiều Nhân sợ xe của mình chặn đường nên dừng ở rất xa, cầm ô và đồ đạc hòa vào trong dòng xe cộ.

Tai nạn giao thông này gần như khiến toàn bộ tuyến đường bị tê liệt.

Kiều Nhân đi thẳng một đường đến nơi mà cả đoàn xe có lẽ vẫn chưa đi được đến mười mét.

Vì mưa to nên cũng không có nhiều người chấp nhận ra ngoài hóng chuyện, tất cả đều ghé sát vào cửa kính, có người còn hé một chút cửa ra, nhìn thấy cô cầm máy ảnh trong tay liền cất tiếng hỏi: "Cô gái, tình hình phía trước thế nào rồi?"

Kiều Nhân lắc đầu, không có nhiều thời gian trả lời, nhanh chân chen lên phía trước.

Lục Kỳ đến trước cô một lúc, hiện tại đang cầm máy ảnh chụp mấy chiếc xe bị va chạm nghiêm trọng nhất. Sau khi chụp xong ngẩng đầu lên mới nhìn thấy cô, "Chị Kiều, chị đến rồi à?"

Kiều Nhân gật đầu, "Tình hình thế nào?"

"Có hai người tử vong tại chỗ, bảy người bị thương, tình trạng bị thương cụ thể thế nào thì không rõ," Lục Kỳ hất cằm, "Bên kia còn có một người bị kẹt trong xe không ra được, nhân viên cứu hộ đang tìm biện pháp."

Nhìn theo hướng Lục Kỳ ra hiệu, quả nhiên có mấy người đang mặc đồng phục cứu hỏa vây quanh đó, khoảng cách không gần, lại cách một màn mưa nên nhìn không rõ lắm. Kiều Nhân kẹp cán ô giữa vai và cổ, cầm máy ảnh lên chụp phía bên đó mấy tấm.

Lục Kỳ ngay lập tức nhìn thấy liền cầm ô hộ cô, vừa làm việc công vừa buôn mấy câu chuyện tư: "Chị Kiều, có phải hôm nay Kỷ tổng tức giận rồi không?"

Dứt lời, cửa xe ở bên kia đã được cạy mở ra.

Có một đứa trẻ được đưa ra ngoài, sau đó nhanh chóng đặt lên cáng, Kiều Nhân vừa đi sang phía đó vừa hỏi cậu ta: "Tức giận cái gì?"

"Sáng sớm em gọi chị đến..."

Lục Kỳ theo sau cô, giọng nói bị tiếng mưa rơi ầm ầm làm cho lúc to lúc nhỏ, "Ngay cả chút tiền thưởng em cũng sắp không còn nữa rồi."

Kiều Nhân đứng lại, cầm máy ảnh tiếp tục chụp: "Không tức giận."

Dù cho có tức thật thì cô cũng có thể gánh hộ được.

Kiều Nhân nheo mắt, "Mấy chiếc xe?"

"12 chiếc."

Lục Kỳ vừa đếm qua.

Bởi vì hai ngày nữa là Tết Đoan Ngọ*, mấy hôm nay rất nhiều người ra ngoài du lịch, con tuyến đường này lại là nơi dẫn tới khá nhiều địa điểm du lịch nổi tiếng nên mấy ngày qua lượng xe lưu thông rất cao.

(*Tết Đoan Ngọ: Ngày mùng 5 tháng 5 Âm lịch.)

Kiều Nhân: "Nguyên nhân tai nạn là gì? Vì thời tiết không tốt à?"

"Còn chưa rõ, ban đầu có hai chiếc xe va vào nhau không rõ là chiếc nào."

"Không phải là do uống rượu chứ?"

"Không."

Lúc này Kiều Nhân mới gật đầu, tiếp tục tiến lên phía trước ghi chép tình hình ở hiện trường.

Thời tiết rất xấu, tai nạn giao thông này lại rất nghiêm trọng. Mãi đến hơn mười một giờ, Kiều Nhân và Lục Kỳ mới ghi chép hết toàn bộ tình hình ở hiện trường.

Mưa vẫn to như trước, nhanh chóng hợp thành một dòng nước trên nền đất chảy về chỗ trũng.

Trên người Kiều Nhân chỗ nào có thể ướt thì đều ướt gần hết, vất vả lắm mới ghi chép xong ở hiện trường lại còn phải đi đến bệnh viện nữa.

Trên đường tới bệnh viện, Lục Kỳ lái xe. Lúc Kiều Nhân ngồi bên ghế phụ cầm khăn giấy lau mặt đột nhiên nhớ tới câu "Nghĩ hay lắm" của Kỷ Hàn Thanh.

Anh nói chính xác thật.

Lần này Kiều Nhân đừng nói tới ăn sáng, có lẽ ngay cả bữa trưa cũng không thấy tăm hơi.

Cô lấy điện thoại ra nhắn tin cho Kỷ Hàn Thanh, ngắn gọn, rõ ràng, đi thẳng vào chủ đề chính: [Em đói rồi.]

Đầu bên kia nhanh chóng trả lời, hỏi sang một vấn đề khác: [Dính mưa không?]

Kiều Nhân cúi đầu, liếc nhìn bản thân ướt như chuột lột, cố ý bỏ qua câu hỏi này của Kỷ Hàn Thanh, vừa định lặp lại câu nói trên của mình một lần nữa thì thấy Hạ Vũ nhắn cho cô một tin.

[Có ở đó không?]

Kiều Nhân sững sờ, cảm thấy có điểm lạ.

Đúng như dự đoán, đầu bên kia nhanh chóng nhắn, [Kiều tiểu thư, cô có thể đến bệnh viện thành phố một chuyến không? Tiểu Vũ xảy ra chút chuyện.]

Tác giả có lời muốn nói:  Hạ Vũ không có chuyện gì... Chương sau cơ bản có thể giải quyết được rồi.

Editor cũng có lời muốn nói:  Chính là, Tết nhất nhàn nhã đâu chẳng thấy, chỉ thấy bận tối mắt tối mũi. Ước mơ lấp xong hố trước Tết càng lúc càng xa ~ Nhưng mà còn 13 chương nữa thôi, nhất định trong kì nghỉ Tết sẽ lấp xong...

Truyện full

  • Khi Giá Đông Gặp Nắng Gắt (Quyển 1)
    Khi Giá Đông Gặp Nắng Gắt (Quyển 1)

    Văn án:"Khẩu vị của người này rốt cuộc nặng ra sao? Như thế này cũng có thể bỏ vào miệng được à?"Sau khi cô vừa tỉnh dậy lập tức nhìn...

  • Hương Sen - Thổ Kháng
    Hương Sen - Thổ Kháng

    Hán Việt: Liên HươngTác giả: Thổ KhángThể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cận đại, Dân quốc, Tình cảm, H Văn, Cao H, Thô tục, Song khiết,...

  • Bạn Thân Yêu
    Bạn Thân Yêu

    Chuyện xảy ra vào đầu năm. Mùng 3 tết đang bon bon trên đường đi Vũng Tàu về thì điện thoại reo lên... nhìn vào màn hình điện thoại thì...

  • Chiếc Bông Tai Định Ước
    Chiếc Bông Tai Định Ước

    Edit truyện: lan_huong + ngocquynh520Beta: L.A.JThể loại: Ngôn tình tiểu thuyết – hiện đạiĐộ dài: 20 chương – hoànHắn đã gặp 1 người...

  • Phi Trần
    Phi Trần

    Tác giả: Tiêu Đường Đông QuaTrans: Qt đại nhânEditor: Hàn VũThể Loại: nhất thụ đa công, ân oán giang hồ, xuyên không trá hình, thiên...

  • Thân Là Beta Tôi Sẽ Không Yêu Đương Với Alpha
    Thân Là Beta Tôi Sẽ Không Yêu Đương Với Alpha

    Bạn đang đọc truyện Thân Là Beta Tôi Sẽ Không Yêu Đương Với Alpha của tác giả Cật Hương Cô Đích Nha. Trở thành một học sinh vừa mới vào...

  • Tử Dạ Tình Triền
    Tử Dạ Tình Triền

    =======Nếu bạn muốn tiếp tục truy cập nội dung truyện, mời CLICK ĐỌC <> tại {domain}========Thể loại: hiện đại, cao H, sinh tử,sản...

  • The Sparkling One
    The Sparkling One

    Marcelli #1Thể loại: Lãng mạnNgười dịch: shiluo (peppercorn)Một kế hoạch tuyệt vời, Katie Marcelli luôn yêu gia đình lớn náo nhiệt của...

  • Sủng Phi: Ngạo Thế Nguyệt Hoa Tuyết
    Sủng Phi: Ngạo Thế Nguyệt Hoa Tuyết

    Tác giả: chạng vạngThể loại: Xuyên Không, Ngôn TìnhGiới thiệu:Nàng là trẻ mô côi, ông trời vẽ đường để người lãnh đạo ban tổ chức sát...

  • Tôi Có Thể Bao Dưỡng Anh Không?
    Tôi Có Thể Bao Dưỡng Anh Không?

    Tử đó tời giờ thường các bạn đọc truyện đều là những ông lớn bao nuôi những tiểu bạch thỏ thì câu chuyện này lại ngược lại khi  chàng...

  • Có Nhục Đến Mấy Cũng Phải Yêu Đương
    Có Nhục Đến Mấy Cũng Phải Yêu Đương

    Tác giả: Tạm Được ThôiThể loại: ngôn tình, 1v1, HE, hài ẻ, truyện ngắnSố chương: 10 chương + 01 ngoại truyệnChuyển ngữ: Thanh Ninh–...

  • Cặp Đôi Xấu Tính
    Cặp Đôi Xấu Tính

    Cặp Đôi Xấu Tính/ 最佳贱偶/ Tốt Nhất Tiện Ngẫu/Miệng Độc Thành ĐôiEditor: Qin Zồ, Tiểu Thiếp, Tâm Vũ Nguyệt LầuPoster: Qin ZồKết quả kiểm...

  • Án Bắt Cóc Tơ Hồng
    Án Bắt Cóc Tơ Hồng

    Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, ngọt sủng, song khiết, niên thượng, chủ thụ, linh dị thần quái, 1×1, HETình trạng: Hoàn - 21 chươngBiên...

  • Tẫn Xuân - Thịnh Xuân Thủy
    Tẫn Xuân - Thịnh Xuân Thủy

    A Thư tựa như nhân vật huyền bí trong Liêu Trai chí dị, cô xuất hiện trong thị trấn này, dáng vẻ xinh đẹp, khí chất ưu nhã, khiến cho...

  • Đại Nữ Chủ Sảng Văn
    Đại Nữ Chủ Sảng Văn

    Tên truyện: Đại Nữ Chủ Sảng Văn.Tác giả: Thích Sô Cô La.Thể loại: Truyện ngắn, Sảng văn, Đại nữ chủ, Không CP, Nữ cường.Số chương:...