Tống Y

Chương 76: Vu cáo phản tọa

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Trên đường, Tuyết Phi Nhi đã kể lại cho Lưu bộ khoái từ đầu đến cuối. Lưu bộ khoái vốn trọng thương mới khỏi, thập phần yếu đuối, nghe Tuyết Phi Nhi nói lão bà và phụ thân không ngờ lại tới công đường tố cáo ân nhân cứu mạng Đỗ Văn Hạo, tức giận đến nỗi toàn thân run rẩy, suýt chút nữa thì hôn mê, lớn tiếng thúc giục các sai dịch khiêng đi nhanh một chút, hận không được chắp cánh bay tới nha môn để ngăn cản chuyện này.

Cuối cùng cũng tới công đường, rất nhiều người đều nhận ra Lưu Bộ Khoái và biết nhà hắn đã bày linh đường chuẩn bị tang sự cho hắn, không ngờ lại vẫn còn sống, giờ lại nhìn thấy người thật, các loại suy đoán lúc trước hiện tại đều bay đi hết, trong đám người lại nổ ra tiếng vỗ tay nhiệt liệt.

Các sai dịch khiêng hắn lên công đường, Lưu lão hán vừa tỉnh lại, sắc mặt trắng bệch đang nằm trên đất thở dốc. Ngô thị thì bò trên đất thấp giọng tỉ tê. Nghe thấy tiếng động, quay đầu lại thì phát hiện phu quân đã được khiêng tới, vừa buồn vừa vui lại vừa xấu hổ, run run rẩy rẩy bò tới cạnh giường, gọi: “Phu quân …”

Bốp! Lưu bộ khoái cho ả một cái bợp tai, hét lên: “Cầm …, cầm giấy bút lại cho ta …, ta muốn …, ta muốn từ ả ác phụ lấy oán trả ơn này!”

Đám người lập tức nổ ra những tiếng ồn ào vỗ tay:

“Đúng! Từ ả đi!”

“Không, bán ả vào lầu xanh!”

“Đánh rắm, loại **** này mà ngươi cũng muốn à?”

“Muốn! Muốn nhổ vào mặt ả!”

“Ha ha ha …”

Ngô thị xấu hổ không thôi, lảo đảo đứng dậy, nhìn trượng phu, xoay người lao đầu đập vào cột đá ở rìa công đường.

Lâm Thanh Đại vừa hay đứng ở bên cạnh chiếc ghế mà lúc trước mang cho Tiền Bất Thu, không ngờ tính cách của Ngô thị lại cương liệt như vậy, nói chết là chết, ngăn cản cũng không kịp, tung chân đạp lên ghế, vù một tiếng, cái ghế nhanh chóng trượt ra, đập vào Ngô thị, đầu ả cũng bị nghiêng đi, do đó mà đụng không trúng cột, thái dương quẹt qua thạch đôn, rách ra một đường máu.

Ngô thị ngã xuống đất, bật khóc hu hu.

Một màn kinh hiểm này khiến chúng nhân giật nảy mình, thầm vui mừng vì Lâm Thanh Đại xuất thủ kịp thời, cứu được một mạng của người đàn bà này. Bàng Vũ Cầm vội vàng chạy tới ôm lấy ả: “Tẩu tử, tẩu đừng như vậy! Có chuyện gì thì từ từ thương lượng!”

Đỗ Văn Hạo bước tới cạnh giường, nói với Lưu Bộ Khoái: “Lưu đại ca, tẩu tử cũng không phải là cố ý, tẩu ấy và phụ thân huynh đều bị tên gia hỏa Hứa Tứ Hải này lừa gạt, tẩu tử rất thương huynh, vì huynh mà không tiếc cầu xin người khác. Coi như vì hài tử của các ngươi, đừng từ phu nhân nữa”.

Lưu bộ khoái và Ngô thị trước giờ vẫn luôn yêu thương nhau, vừa rồi cũng chỉ là tức giận nhất thời, thấy thê tử muốn tìm chết, trái tim cũng mềm ra, bi thương nói: “Đỗ đại phu …, chúng ta …, chúng ta không phải với ngài! Ân công ngài đã nói vậy …, ta nghe theo ngài là được …,” Quay đầu nhọc nhằn hét lên với Ngô thị đang nằm khóc lóc trên đất: “Tiện nhân, ngươi … còn không mau … đến bồi tội với … ân công!”

Ngô thị vừa khóc vừa bò tới, khấu đầu với Đỗ Văn Hạo, Đỗ Văn Hạo vội vàng nói không cần. Sai Bàng Vũ Cầm giúp ả xem xét vết thương trên đầu. Chỉ là bị thương ngoài da, không thương tổn tới xương đầu.

Trong lúc này, Hầu sư gia và thư lại phụ trách ghi chép rầm rì một hồi, thư lại nọ liên tục gật đầu, Hầu sư gia lại cùng Trang tri huyện thì thầm một hồi, Trang tri huyện cũng gật đầu, nói: “Lưu bộ khoái đã được truyền tới, thăng đường thẩm vấn lại từ đầu!”

Thư lại nọ cao giọng nói: “Người không phận sự lui xuống! Thăng … đường …!”

Bách tính vi quan lui xuống nguyệt đài ngoài công đường như thủy triều. Các sai dịch lại gõ thủy hỏa côn kêu: “Uy vũ”, Trang tri huyện ngồi nghiêm sau chiếc bàn trên noãn các, gõ kinh đường mộc, thăng đường lại từ đầu. Trước tiên hỏi Lưu bộ khoái sự tình đã xảy ra, đặc biệt là thương thế lúc trước. Lưu bộ khoái trọng thương mới khỏi, không chịu được mệt nhọc, ngắt quãng kể lại khái quát sự tình.

Trang tri huyện lại bảo thần y Tiền Bất Thu và Hứa Tứ Hải lần lượt chẩn mạch cho Lưu bộ khoái, xem xem hắn rốt cuộc có thể sống tiếp hay không.

Thần y Tiền Bất Thu vuốt râu chẩn mạch, một lúc sau thì cao giọng nói: “Lưu bộ khoái mạch tượng tuy vẫn còn triệu chứng nguy hiểm, nhưng so với buổi sáng khi lão hủ khám bệnh thì tốt hơn một chút, có thể thấy thương thế đang từ từ khôi phục”.

Hứa Tứ Hải cúi đầu bước tới, sau khi chẩn mạch cho Lưu bộ khoái, đối diện với thần y Tiễn Bất Thu, hắn đương nhiên không dám nói lung tung, đỏ mặt thấp giọng nói: “Vâng …, Lưu bộ khoái từ mạch tượng có thể thấy rằng đích xác … đã không còn phải lo đến tính mạng!”

Lời này tuy nói khá nhỏ, nhưng người vi quan ngoài công đường đều nghe thấy, lập tức cất tiếng hoan hô, tiếng vỗ tay vang như sấm động. Lưu lão hán và Ngô thị càng mừng rỡ tới mức lệ tuôn không ngừng.

Trang tri huyện đợi sau khi tiếng hoan hô ngoài công đường lắng xuống mới gõ kinh đường mộc: “Bản án đã lộ rõ chân tướng, hai bên nghe phán quyết!”.

Đỗ Văn Hạo và Hứa Tứ Hải đều khom mình lắng nghe.

Trang tri huyện trước tiên nói với Triệu thị và Tịch thị: “Hai người các ngươi trên công đường dám ngang nhiên vu hãm người khác, bịa đặt sinh sự, cho dù vu hãm còn chưa thực hiện được, nhưng tội này không thể tha, bản huyện phạt hai người tám mươi cái vả vào miệng!”

Hai ả đàn bà sợ đến nỗi run rẩy, chút nữa thì ngã quỵ dưới đất. Không ngờ Trang tri huyện lại ngừng lại một lúc rồi mới nói tiếp: “Nhưng niệm tình haingười các ngươi đều là danh y, liệu thương khám bệnh cho bách tính, nể mặt họ, nợ này tạm thời ghi lại, nếu còn nghe thấy các ngươi ở đằng sau phỉ báng Đỗ tiên sinh, sẽ tính cả tội mới lẫn tội cũ. Lui xuống đi!”

Hai người vội vàng thề thốt không dám tái phạm, sau khi khấu đầu tạ ơn, trong tiếng cười nhạo của đám người vi quan, cúi đầu mặt xám xịt chui ra khỏi đám người.

Trang tri huyện nhìn về phía giáp binh Thái Đầu đang run rẩy quỳ dưới đất: “Còn ngươi, vì sao lại ngụy tạo hoang ngôn để lừa gạt bản huyện?”

Thái Đầu khấu đầu liên tục: “Con đáng chết, là Hứa đại phu cho con mười lạng bạc, muốn con nói như vậy. Xin đại lão gia tha tội!”

“Tham tài quên nghĩa, vu hãm người khác, tội này tha thế nào được! Người đâu, lôi hắn xuống dưới đánh năm mươi hòe, xích thị chúng một tháng!”

Mấy sai dịch đồng thanh vâng lời, trước tiên đè ngã Thái Đầu trên nguyệt đài công đường, bôm bốp đánh một trận, đánh đến mức khiến hắn da thịt rách nát, khóc cha gọi mẹ. Sau khi đánh xong, khóa gông cùm nặng năm mươi cân lên cổ hắn, lôi tới cột cờ ngoài nha môn thị chúng một tháng.

Trang tri huyện nhìn về phía Lưu lão hán và Ngô thị: “Hai người các ngươi có tiếp tục kiện ân nhân nữa không?”

Lưu lão hán được tôn tử đỡ quỳ dưới đất, lập từng cùng Ngô thị khấu đầu: “Không không! Không kiện nữa! Lúc trước là lỡ nghe lời Hứa Tứ Hải, vu cáo ân nhân, thảo dân sai rồi, thảo dân rút đơn không kiện nữa, xin chịu sự trách phạt của đại nhân.”

Trang tri huyện gật đầu: “Ừ, niệm tình vu cáo vốn không phải là chủ ý của hai người các ngươi, Lưu lão hán ngươi lại có bệnh trên người, Ngô thị vừa rồi đã biết sai lại dùng cái chết để tỏ sự hối hận, lúc trước đã nhận ba mươi cái vả miệng, giáo huấn đủ rồi, miễn xử phạt các ngươi, lui xuống đi!”

Lưu lão hán và Ngô thị vội vàng khấu đầu cảm tạ, dưới sự giúp đỡ của tôn tử lui ra ngoài công đường.

Ánh mắt của Trang tri huyện lạnh lùng nhìn Hứa Tứ Hải: “Nguyên cáo, nhân chứng của ngươi đã phản cung toàn bộ rồi, vật chứng cũng đã bị chứng minh là sai, hai nguyên cáo khác cũng rút đơn rồi, còn ngươi?”

Hứa Tứ Hải cười bồi: “Học sinh rút đơn! Cũng không kiện nữa, học sinh lúc trước không xem xét kỹ càng, tưởng lầm rằng vết nứt trên lá lách là do dao cắt, lại tin vào một số truyền ngôn, mới hiểu lầm Đỗ tiên sinh, thực sự là không phải.” Quay người hành lễ thật sâu với Đỗ Văn Hạo: “Đỗ tiên sinh, bỉ nhân bồi tội với ngài đây! … a a”

Bốp!

Trang tri huyện đập mạnh kinh đường mộc, hết lên: “Bên nguyên đã rút đơn, nhưng tội vu cáo của ngươi thì phải thế nào?”

Hứa Tứ Hải trán đẫm mồ hôi lạnh, run rẩy nói: “Học sinh …, học sinh nguyện ý bồi thường tổn thất cho bị cáo! Để bù đắp cái sai của học sinh.”

Trang tri huyện vốn ba phải, nghe vậy liền gật đầu, vẻ mặt ôn hòa nhìn Đỗ Văn Hạo nói: “Đỗ tiên sinh, nguyên cáo đã nhận sai rồi, bằng lòng bồi thường cho án này, ý của ngài thì …”

Đỗ Văn Hạo chắp tay, lạnh lùng núi: “Đại nhân, ta nghe người nói “vu cáo phản tọa”, không chỉ bồi thường là cho qua có phải không? Nếu người vu cáo có thể bồi thường tiền là xong chuyện, người có tiền không phải có thể tùy ý vu cáo người khác mà không lo lắng bị xử phạt gì sao?”

“Cái này …” Trang tri huyện vuốt râu cười xấu hổ.

Đỗ Văn Hạo liếc nhìn Hứa Tứ Hải, hung hăng nói: “Hắn đã vu ta tội lang băm cố ý giết người, vu cáo phản tọa, vậy thì nên dựa vào tội này mà tiến hành xử phạt với hắn, thế mới công bằng! Ta tuy không hiểu hình luật, nhưng đối với tội phạm cố ý giết người, hình như phải bắn …, phải chặt đầu hoặc là treo cổ, đúng không!”

Vu cáo phản tọa, chính là dùng tội danh đã vu cáo để tiến hành xử phạt người vu cáo, Hứa Tứ Hải vu cáo Đỗ Văn Hạo tội lang băm cố ý giết người, án theo quy định “Tống hình thống” của Tống hình luật: Thầy thuốc không dùng đúng thuốc, giết người bị thương, xử tội cố ý giết người”. Cũng chính là, thầy thuốc nếu cố ý không làm theo quy định chữa bệnh, dẫn tới bệnh nhân tử thương, thì chiếu theo tội cố ý giết người hoặc cố ý làm bị thương mà luận. Theo “Tống hình thống”, tội này nặng nhất có thể phán xử tử hình.

Vu cáo phản tọa lịch triều lịch đại đều có quy định, lão bách tính thường đều biết, Hứa Tứ Hải đương nhiên cũng biết, cho nên khi nghe thấy lời này, Hứa Tứ Hải sợ tới mức mà người mềm nhũn, trong đầu kêu ong ong, suýt chút nữa thì quỵ xuống đất.

Truyện full

  • Hoàn Xuân
    Hoàn Xuân

    Bạn đang đọc truyện Hoàn Xuân của tác giả Nặc Danh Thanh Hoa Ngư. Tôi thời đi học đã từng bị bạo lực học đườngNếu mọi người chưa từng...

  • Hóa Ra Em Rất Yêu Anh
    Hóa Ra Em Rất Yêu Anh

    Tác giả: Mộc Phù SinhThể loại: Truyện Ngược, Đô Thị, Ngôn Tình, Truyện Khác, Truyện SủngGiới thiệu:Tác giả Mộc Phù Sinh - Hóa Ra Em Rất...

  • Nữ Chính Không Định Dọa Người
    Nữ Chính Không Định Dọa Người

    Thể loại: Hài Hước, Hiện Đại, Huyền Bí, Lãng Mạn, Ngôn TìnhCứ mỗi đêm, Nam Sơn sẽ xuyên vào những đồ vật của người cô quen biết trong...

  • Nhật Ký Tân Hôn Cùng Ảnh Đế
    Nhật Ký Tân Hôn Cùng Ảnh Đế

    VĂN ÁNĐiều điên cuồng nhất mà Kiều Hội làm trong cuộc đời này chính là kết hôn chớp nhoáng ở độ tuổi hai mươi với ảnh đế Từ Diệc...

  • Sang Dị Giới Làm Thanh Niên Nghiêm Túc
    Sang Dị Giới Làm Thanh Niên Nghiêm Túc

    Tác giả: Hoàng MaThể loại: Ngôn Tình, Tiên HiệpNgươi... Một thằng bé sẽ cảm thấy thế nào khi một dám ký ức cứ lởn vởn trong đầu, thẩm...

  • Cuộc Hôn Nhân Vô Nghĩa
    Cuộc Hôn Nhân Vô Nghĩa

    Tác giả: Tiểu Cam CamThể loại: Ngôn TìnhGiới thiệu:Hai người trở thành vợ chồng là vì lợi ích của hai gia tộc, gọi thẳng là liên...

  • Lưu Nguyệt Hàn Tinh
    Lưu Nguyệt Hàn Tinh

    Thể loại: Võng du, Ngôn tình, Hiện đại vănNhân vật chính: Lưu Nguyệt (Lưu Nguyệt) x Hiệp Hàm (Cô Dạ Hàn Tinh).Edit: HamhovodichTrong...

  • Em Vốn Đã Là Của Tôi, Chạy Làm Gì Cho Mệt
    Em Vốn Đã Là Của Tôi, Chạy Làm Gì Cho Mệt

    Ở mỗi người đều trãi qua nhiều trạng thái khác nhau có người vui vẻ làm tâm hồn vui vẻ, có người cô đơn thì cảm thấy buồn nhưng đối với...

  • Yêu Sâu Đậm Đã Thành Tật
    Yêu Sâu Đậm Đã Thành Tật

    Tên gốc: 深爱已成疾Tên Hán: Thâm ái dĩ thành tậtTên Việt: Yêu sâu đậm đã thành tậtTác giả: Mai Nhĩ Đích TiTình trạng: Hoàn 9 chương chính...

  • Chồng Cũ, Anh Nợ Em Một Đứa Con
    Chồng Cũ, Anh Nợ Em Một Đứa Con

    Tác giả Thiến Hề đã gửi đến những bạn đọc yêu truyện một truyện ngôn tình đầy màu sắc, chuyện tình cảm của những ngày nắng, những ngày...

  • Bích Tiêu Cửu Trùng Xuân Ý Vũ
    Bích Tiêu Cửu Trùng Xuân Ý Vũ

    Chủ biên đại nhân nói với tôi rằng, hãy viết một đoạn mở đầu đi! Có lẽ do thường ngày đặt quá nhiều cảm xúc, tình cảm vào trong các bộ...

  • Không Trêu Chọc Được Lại Bị Ngược
    Không Trêu Chọc Được Lại Bị Ngược

    =======Nếu bạn muốn tiếp tục truy cập nội dung truyện, mời CLICK ĐỌC <Không Trêu Chọc Được Lại Bị Ngược> tại {domain}========Số...

  • Hợp Cẩn
    Hợp Cẩn

    Bạn đang đọc truyện Hợp Cẩn của tác giả Lộc Bát Kim. Hắn có tình cảm với một người, cầu gia tộc cho họ thành hôn, nhưng mà người ấy...

  • Xâm Chiếm Tuyệt Đối
    Xâm Chiếm Tuyệt Đối

    Editor & Beta: Hoàng DungGiả incest ~ chuyện xưa không thể nói của thiếu nữ và tổng giám đốc ~Bản trưởng thành: Vốn anh tưởng rằng có...

  • Điên Vì Yêu
    Điên Vì Yêu

    Tác giả: Lạc ĐìnhThể loại: Ngôn Tình, Truyện Ngược, Dị Giới, Cổ Đại, Lịch Sử, Truyện Cung Đấu, Truyện KhácGiới thiệu:Đường đường là một...