Tổng Tài Cuồng Vợ

Chương 19: NHẢY CÙNG LỤC ĐÌNH

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Phó Cảnh Dao thấy điệu bộ chết lặng của cô, giơ tay lên đưa đi đưa lại trước mặt cô nói: “Ngôn Uyển Cừ, trở lại đi!"

Ngôn Tiểu Nặc chợt trở về bình thường, “Á? Sao vậy?"

“Được rồi, cô về cảm ơn người ta cho tốt vào là được.” Phó Cảnh Dao kéo tay của cô, “Đi, chúng ta ra kia chơi!”

Ngôn Tiểu Nặc miễn cưỡng gật đầu, cảm giác sóng to gió lớn trong lòng cô dần lắng lại, cô nhìn lại bộ lễ phục trên người cô, cảm thấy lòng bàn tay cô đang đổ mồ hôi.

“Cô sao thế? Nóng lắm sao?" Phó Cảnh Dao nhìn thấy những giột mồ hôi trên mặt cô, liền rót một cốc nước cam đưa cho cô, “Uống một chút đi, giảm nhiệt."

Ngôn Tiểu Nặc cầm cốc nước uống một ngụm nước cam, cảm giác mát lạnh khiến cô cảm thấy tốt lên rất nhiều, cười với Phó Cảnh Dao nói: “Cảm ơn cô, Phó Cảnh Dao."

"Không cần khách sáo, đúng rồi, cô toà ký túc xá nào vậy?" Phó Cảnh Dao hỏi. “Có thời gian tôi đến chỗ cô chơi."

Ngôn Tiểu Nặc cười nhẹ trả lời: “Tôi không sống ở trong trường." “Vậy nhà cô ở đâu vậy?" Phó Cảnh Dao mở to mắt, “Cô sống ở đâu vậy?"

Ngôn Cảnh Dao nghiêm nghị lại không biết phải trả lời thế nào, nhà cô...

Phó Cảnh Dao nhìn cô, trong ánh mắt vụt qua lên sự tò mò, lúc này, có mấy người con gái đi tới tìm Phó Cảnh Dao nói chuyện, sự chú ý của cô bị mấy cô gái đó lấy đi mất.

“Này, Phó Cảnh Dao, đã lâu không gặp rồi.” Một cô gái trang điểm xinh đẹp hoa lệ cười hỏi thăm cô, lúc nhìn thấy Ngôn Tiểu Nặc, trong ánh mặt hiện lên sự ngưỡng mộ và đố kỵ, “Bộ trang phục này là do công chúa hoàng gia Luân Đôn đặt làm đây sao?"

"Đúng rồi, đúng rồi, từ trước tới giờ toàn để trong bảo tàng triển lãm, sao lại xuất hiện ở đây?"

"Của cô chẳng lẽ là làm nhái lại phải không?"

"Điều đó là chắc chắn rồi, cho dù cô mặc không nổi một bộ quần áo hàng hiệu, thì cũng không nên mặc hàng nhái đến đây chứ?”

Ngôn Tiểu Nặc ngước đầu, biểu cảm bị kích động đứng không vững, “Cô...”

Người đang nói chính là Ngôn Uyển Cừ, trong nụ cười của cô ta tràn đầy nham hiểm: “Người chị em, cô nói xem tôi nói có đúng không? Cô mặc một bộ trang phục nhái tới đây, không sợ bị mọi người cười sao?"

Phó Cảnh Dao không xem thêm được nữa, “Này, cô nói linh tinh cái gì thế, bộ trang phục của cô ấy không phải làm nhái lại đâu..." lời cô nói chưa dứt, biểu cảm trên mặt từ phẫn nộ trở thành kinh ngạc, “Cô, các cô..."

“Cô ấy là chị em họ của tôi." Ngôn Tiểu Nặc kịp thời giải thích, “Chúng tôi từ nhỏ đã khá là giống nhau."

“Ồ, hoá ra là vậy." Phó Cảnh Dao liếc nhìn Ngôn Uyển Cừ, "Là chị em họ, đâu có kiểu nói chuyện như cô chứ?"

Giọng của Ngôn Uyển Cừ tràn đầy ý đồ, "Bộ trang phục này không phải làm nhái lại? chẳng lẽ là hàng nhặt ngoài đường?”

"Này, tôi cảnh cáo cô đừng có mà quá đáng nhé!” gương mặt Phó Cảnh Dao nghiêm lại, cười đểu một tiếng, “Có mắt mà không thái thái sơn."

Ngôn Uyển Cừ chỉ tay vào Phó Cảnh Dao, tức đến nỗi mặt đỏ căng lên, “Cô nói cái gì vậy?"

"Bộ trang phục này là tôi cho cô ấy mượn đấy” một giọng nhẹ nhàng của con trai cất lên.

Ngôn Uyển Cừ nhìn thấy người con trai đang tiến lại, biểu cảm trên mặt ngạc nhiên khó tả, "Là anh?"

Lục Đình lạnh lùng nhìn vào Ngôn Uyển Cừ, “Tôi là Lục Đình, có vấn đề gì sao?"

"Không có, không có!" Ngôn Uyển Cừ nhìn Lục Đình, máu hoả trong người bỗng chốc hạ xuống, cô lập tức chạy đi bước chân vội vàng.

Phó Cảnh Dao nhìn qua Ngôn Tiểu Nặc rồi quay sang nhìn Lục Đình: “Lục học trưởng, thật nhìn không ra, bộ trang phục đắt như thế này mà cũng nỡ cho cô ta mượn?" cô không một chút do dự nhìn sang nhìn Ngôn Tiểu Nặc nghi hoặc.

Ngôn Tiểu Nặc thấy cô nhìn sợ đến nỗi lông trên người dựng ngược lên, vội vàng gạt tay: “Phó Cảnh Dao không phải như cô nghĩ đâu.”

Phó Cảnh Dao thấy mặt cô đỏ căng lên phá cười: “Tôi chọc cô thôi."

Ngôn Tiểu Nặc mím khoé miệng, Phó Cảnh Dao cười nói: “Tôi ra bên kia chơi đây, hai người nói chuyện đi." Nói xong cô ấy còn dùng mắt ra hiệu với Lục Đình.

Lục Đình cười nhẹ với Phó Cảnh Dao.

"Lục học trưởng, anh..." Ngôn Tiểu Nặc không biết nên nói gì, “Dù sao cũng cảm ơn anh giải vây giúp em."

Lục Đình cười nhẹ nhàng nói:

“Không sao, bộ trang phục của em thực sự là rất bắt mắt."

Ngôn Tiểu Nặc cúi nhẹ đầu nói: “Em cũng không phải là cố ý đâu, em không biết.”

“Ồ?” Lục Đình hơi co mày lại , "Em thật sự không biết giá trị của bộ trang phục này sao? Chả trách lại có chuyện, là ai tặng em vậy?"

Ngôn Tiểu Nặc suy nghĩ, cô nên nói là Mặc Tây Quyết sao? Để mọi người biết quan hệ của họ, cô còn muốn qua mấy hôm nữa bình an đón sinh nhật.

"Xin lỗi, làm khó em rồi." Lục Đình nói tiếp: “Anh không nên hỏi mới đúng."

Ngôn Tiểu Nặc cười cảm kích với Lục Đình.

“Đợi chút nữa sẽ có trò chơi, em cũng đến tham gia đi." Lục Đình cười với Ngôn Tiểu Nặc rồi quay người đi.

Ngôn Tiểu Nặc đứng nguyên tại chỗ nhìn Lục Đình từ đằng sau, lúc này trên vai cô bị ai đó vỗ một cái, Phó Cảnh Dao cười nói với cô: “ Còn nhìn à? Người đã đi rồi, tỉnh lại đi!"

"Phó Cảnh Dao, cậu đừng nói linh tinh." Ngôn Tiểu Nạc vội đáp: “Tôi và Lục học trưởng không có gì cả!”

"Tôi còn chưa nói gì mà, cô làm sao biết vậy?" đôi mắt của Phó Cảnh Dao tràn đầy đắc ý.

Ngôn Tiểu Nặc càng gấp lên, “Thật sự không phải!"

Phó Cảnh Dao thấy dáng vẻ luống cuống của cô, sợ thực sự làm cô bị trêu tức vội vàng nói “Được rồi, được rồi, tôi không nói nữa, cô đừng có nóng nha."

Ngôn Tiểu Nặc thở phào nhẹ nhõm.

Lúc này bị Ngôn Uyển Cừ nhìn thấy từ xa, ánh mắt của cô ta hiện lên sự ganh ghét đố kỵ, bàn tay giận giữ nắm chặt lại hình nắm đấm.

Giữa lúc này người dẫn trương trình đứng trên một cái bục nhỏ giữa sàn nhảy nói với tất cả mọi người: “Xin chào đón sự hiện diện của tất cả mọi người, chúng tôi đã chuẩn bị một tiết mục trò chơi, tiết mục bốc thăm trúng thưởng, hễ như bốc trúng số thẻ thiệp mời, thì nhận được một món quà bí mật lớn."

Bên dưới mọi người nhìn nhau, có người hỏi, món quà bí mật lớn là gì vậy. Người dẫn Chương trình cười rạng rỡ, “Món quà bí mật chính là được khiêu vũ cùng Lục học trưởng của chúng ta một bài!"

Lời nói vừa nói ra, bên dưới mọi người liền râm ran.

“Có thể cùng Lục học trưởng khiêu vũ là điều quá may mắn rồi!”

“Đúng vậy đúng vậy, nhất định phải bốc chúng tôi nhé."

Ánh mắt của Phó Cảnh Dao cũng phát sáng long lanh nói với Ngôn Tiểu Nặc: “Trời ơi, cùng Lục học trường khiêu vũ đó."

Ngôn Tiểu Nặc không cười: “Chẳng phải chỉ là khiêu vũ thôi sao?"

“Trời ạ, cậu đấy, Lục học trưởng là người kế nghiệp tập đoàn Lục Thị đó, anh ta từ trước không xuất hiện ở những kiểu tiệc này đâu, càng đừng nói tới khiêu vũ." Phó Cảnh Dao nói, “Người đàn ông khiêm tốn, ấm áp mềm mại như ngọc, Lục học trưởng là người tình trong mộng của biết bao cô gái đấy, cậu lên mạng xem bao nhiêu cô gái muốn trở thành thiếu bà chủ nhà họ Lục."

Khoé miệng Ngôn Tiểu Nặc mím lại nói: “Vậy cô cả nhà họ Phó như cậu cũng là người tình trong mộng của bao nhiêu người đó thôi?"

Phó Cảnh Dao cười: “Vốn dĩ cứ tưởng cậu là người thật thà, thực ra tớ ấy à, hôn nhân không do mình làm chủ, nói chung là không biết tương lại sẽ gả cho ai, tranh thủ chưa đến lúc tớ phải bàn chuyện hôn nhân đại sự thì cứ làm tròn giấc mộng trước đã.”

Ngôn Tiểu Nặc bị những lời của cô làm cho kinh ngạc, “Không làm chủ hôn nhân, là sao?"

“Con gái nhà họ Phó tương lai sẽ phải đi ghép hôn." Phó Cảnh Dao nói xong, biểu cảm trên mặt cô bắt đầu buồn rầu, “Ba tớ đã bắt đầu giúp tớ ghép mối rồi, haiz."

Ngôn Tiểu Nặc ngạc nhiên nói: “Cậu không thích anh chàng nào sao?"

Phó Cảnh Dao lắc đầu: “Không có, người con trai tớ thích nhất định phải là mạnh mẽ, có thể bảo vệ tớ mới được.”

Rất mạnh mẽ ...Ngôn Tiểu Nặc không hiểu vì sao khuân mặt tuấn tú thanh thoát của Mặc Tây Quyết hiện lên trong tâm trí cô.

"Bắt đầu bốc thăm trúng giải rồi, là Lục Đình tự thân bốc thăm đó.” Phó Cảnh Dao vội vàng kéo cô.

Ngôn Tiểu Nặc ngước mắt về trước chỉ thấy Lục Đình trong trang phục màu cà phê nhạt, thân dài như ngọc, đôi mắt ấm áp trìu mến long lanh như những giọt sương mờ ảo.

Lục Đình nhìn Ngôn Tiểu Nặc, trong ánh mắt sáng lên một nụ cười.

Ngôn Tiểu Nặc nhớ tới những lời trước đây anh nói với cô, trong lòng bắt đầu bối rối.

Lục Đình lấy ra từ trong hòm một quả cầu nhỏ rồi đưa cho người dẫn Chương trình, người dẫn Chương trình mở quả cầu nhỏ ra, sau đó lớn giọng tuyên bố với mọi người, “Chúc mừng số 46, mời lên bục."

Mọi người bắt đầu đua nhau mở số của mình ra, xem ai là người may mắn.

Phó Cảnh Dao nhìn số thẻ trên tay Ngôn Tiểu Nặc thét lên: “Trời ơi, hoá ra là cậu à, cậu mau lên đi." Nói xong còn đẩy Ngôn Tiểu Nặc.

Ánh mắt của mọi ngời đổ dồn lên người Ngôn Tiểu Nặc, Ngôn Tiểu Nặc bất giác nắm chặt lấy tấm thẻ, cô có chút do dự bước lên.

Khiêu vũ cùng Lục Đình, không biết sẽ bị cả hai trường đồn đại thành ra thế nào!

Những người ở đây đều là tầng lớp thượng lưu hoặc con ông cháu cha, ngộ nhỡ có người mồm miệng linh tinh truyền tới tai Mặc Tây Quyết ..

Cô từng trải qua cảm giác bị Mặc Tây Quyết bỏ rơi sau toà nhà, cảm giác gọi trời trời không đáp, gọi đất đất không linh, chỉ có thể chờ chết cô không muốn trải qua lần thứ hai!

Ngôn Tiểu Nặc vội vàng nói: “Em không biết khiêu vũ, “Lục học trưởng": "Hay là chọn người khác đi.”

Ánh mắt mọi người trở nên kinh ngạc, rồi lại lạc vào trên người Lục Đình. Lục Đình chỉ cười mỉm rồi bước tới Ngôn Tiểu Nặc.

Mọi người đành phải nhường đường, Lục Đình bước tới trước mặt Ngôn Tiểu Nặc, đưa tay ra với cô ấy cười: “Không biết khiêu vũ không sao, anh dạy em, rất đơn giản."

Ngôn Tiểu Nặc còn định nói thêm điều gì nhưng tay đã bị Lục Đình dắt đi.

Người dẫn Chương trình vội vàng lên tiếng “Âm nhạc, xin mời mở nhạc!”

"Lục học trưởng, em thực sự không biết." Ngôn Tiểu Nặc không chống cự lại được, mặt liền đỏ căng lên.

Lục Đình cúi thấp đầu nói: “Không sao, em bước theo bước chân anh là được rồi."

" Nhưng mà.." Ngôn Tiểu Nặc còn muốn nói điều gì, muốn bỏ chạy.

“Rất nhanh thôi, mọi người đều đang nhìn kìa, em coi như giúp đỡ anh đi." Giọng của Lục Đình giống như gió tháng 3.

Ngôn Tiểu Nặc ngước mắt nhìn anh, thấy đôi mắt của anh dưới những ánh đèn, ánh mắt anh mang một nụ cười nhìn mình, lại nghĩ đến anh vừa rồi giúp cô giải cứu vòng vây, mím đôi môi lại không nói gì cả.

Lục Đình bất giác nắm chặt lấy tay cô, cùng cô khiêu vũ.

Ngôn Uyển Cừ thấy vậy, giận giữ nghiến răng, đây lẽ ra thuộc về cô ta, đều thuộc về cô ta hết, cứ như vậy bị Ngôn Tiểu Nặc cướp mất.

Ngôn Tiểu Nặc, sẽ có một ngày tôi phải khiến cô phải giả hết những món nợ mà cô nợ tôi, tay của Ngôn Uyển Cừ nắm chặt lại thành nắm đấm, tức đến mặt trắng bợt đi.

Truyện full

  • Tội Nghiệt Của Ta
    Tội Nghiệt Của Ta

    Biên tập: CandyThiếp muốn một tòa đài cao trong mây, với tay có thể bắt được sao.Xây.Thiếp muốn một đóa tuyết liên ngàn năm, ăn vào để...

  • Yêu Em Từ Bao Giờ
    Yêu Em Từ Bao Giờ

    Tác giả: Lani An DiệpThể loại: Ngôn TìnhGiới thiệu:Vương Cảnh Nghi làm nhân viên pha chế tại một bar cao cấp, hôm ấy cô giúp đồng...

  • Ký Ức Đẹp Nhất
    Ký Ức Đẹp Nhất

    Nguyên tác: Độc gia ký ức Chuyển ngữ: Thiên DuyênThể loại: Từ vườn trường đến xã hội, đôi bên thầm mến, đô thị tình duyên, song khiết,...

  • Dã Lang Ái Cật Nộn Đậu Hủ
    Dã Lang Ái Cật Nộn Đậu Hủ

    Thể loại: nhất thụ nhất công, hiện đại, HEThuyền Kiều Quang chưa từng gặp ai mà giống cái tên Vũ Điền Khải Thái vừa xấu xa lại vô cùng...

  • Chuyện Tình Tristan & Iseut
    Chuyện Tình Tristan & Iseut

    Tác giả: Rosemary SutcliffThể loại: tình cảm, lịch sử, nhiệt huyết...Giới thiệu:Ngày xửa ngày xưa theo hôn ước từ nhỏ vua xứ Co ish cử...

  • Come Lie With Me
    Come Lie With Me

    Dịch giả: k_musicEdit: boduaKhông có văn án.

  • Người Tôi Yêu, Đang Đứng Ở Một Nơi Không Xa Chờ Tôi
    Người Tôi Yêu, Đang Đứng Ở Một Nơi Không Xa Chờ Tôi

    Biên tập: CandySau khi đi ra khỏi tòa nhà thực nghiệm, cô mới phát hiện ngoài trời bắt đầu đổ mưa.Mưa cũng không lớn, nhưng tí tách lộp...

  • Hải Đường Hoa Lệ
    Hải Đường Hoa Lệ

    Tên truyện: Hoa Hải Đường / Hải Đường Hoa LệThể loại: Trùng sinh, hiện đại, sủng.Số chương: 22 chương + 1 ngoại truyện. Cô và anh tình...

  • Trúc Mã Là Sói
    Trúc Mã Là Sói

    5 tuổi, vì lỡ tay mà Nhan Tiếu để xảy ra một mối hận ngàn năm: Trong lúc tranh giành đồ chơi với Văn Dịch, không may làm sứt trán đối...

  • Chỉ Yêu Mình Anh - Na Khẩu Trùng
    Chỉ Yêu Mình Anh - Na Khẩu Trùng

    Giới thiệu: Tình yêu hường phấn của đôi trẻ hai người ba chân.Mình từng đọc khá nhiều tiểu thuyết có nam chính khuyết tật, không phải...

  • Kỵ Sĩ Của Ma Nữ
    Kỵ Sĩ Của Ma Nữ

    Ma Ảnh Mị Linh của Hắc Khiết Minh là bộ huyền huyễn độc đáo và đáng đọc vô cùng. Bộ truyện trải dài từ cổ đại đến trung cổ rồi hiện...

  • Nữ Giúp Việc Của Thái Tử Phúc Hắc
    Nữ Giúp Việc Của Thái Tử Phúc Hắc

    Truyện Nữ Giúp Việc Của Thái Tử Phúc Hắc có nội dung rất lôi cuốn, đặc sác nhất là giai đoạn Gia Tuyền và Cẩm Hiên học bên Đức khoảng...

  • Khi Nghi Lâm Gặp Đông Phương Bất Bại
    Khi Nghi Lâm Gặp Đông Phương Bất Bại

    Thể loại: Cổ đạiEdit: Dương Tử Nguyệt aka Yun HakuBeta: thesecretofepochMột câu chuyện kể về Nghi Lâm và Đông Phương Bất Bại mang theo...

  • Bảy Năm
    Bảy Năm

    Editor: Den ShìThể loại: Tình hữu độc chung, vòng giải trí, thất niên chi dương, ngưu lang, hiện đại.Độ dài: 41 chươngNhân vật chính:...

  • [Thanh Vũ] Thanh Phù
    [Thanh Vũ] Thanh Phù

    Trans & Edit: @holabat (aka /ca.man.310)Thể loại: 1 x 1, đồng nhân văn, phụ tử, ấm áp, HEĐộ dài: 27 chươngCP: Vương Thanh | Phùng Kiến...