Tổng Giám Đốc Và Thư Kí: Ai Hơn Ai?

Chương 54: Khách đến nhà

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Đã hơn 3 ngày trôi qua kể từ khi Lisa Vy tìm đến Hà Phương vì chuyện của Thục Nghi. Từ lúc mà Đặng Vũ trở nên lạnh lùng đối với Lisa Vy thì cô ta lại ít nhận được hợp đồng quảng cáo hay đóng phim, thời gian rảnh rỗi rất nhiều thế nên ngày nào cô ta cũng cố tình đi ngang qua biệt thự. Nhưng mỗi lần như thế Lisa Vy vẫn thấy Thục Nghi vẫn còn sống trong căn nhà, vẫn nói chuyên vui vẻ với mọi người, vẫn sinh hoạt bình thường như chưa có chuyện gì xảy ra. Hà Phương chưa tìm gặp Thục Nghi sao? Không thể nào, Lisa Vy kích Hà Phương như thế cơ mà, hay là đối với cô chuyện vị hôn phu của mình có người khác không thành vấn đề? Nhưng nhìn cách biểu hiện của Hà Phương thì cô không phải là con người như vậy, chẳng lẽ mọi sự tính toán của Lisa Vy đều vô ích, không thể làm được gì? Nhìn thái độ thản nhiên, vui vẻ của Thục Nghi càng làm Lisa Vy tức điên lên, cô ta hận là mình không thể chính tay loại bỏ Thục Nghi, lần này chỉ có thể trông mong vào vị hôn thê của Đặng Vũ, Hà Phương.

Những ngày qua cả hai tập đoàn nhà Đặng Vũ và Hà Phương đang cùng hợp tác để thực hiện một dự án lớn nên cả hai rất bận rộn, rất ít khi về nhà, nhất là Đặng Vũ. Từ lần ở Bali về anh không ở nhà được bao nhiêu lại phải vùi đầu vào công việc, đa số lại là tăng ca như lần tăng ca lần trước, ở lại tập đoàn. Mấy ngày Đặng Vũ không ở nhà thì Thục Nghi cũng ngủ không ngon giống lần trước, cứ đến gần sáng cô mới có thể chợp mắt. Cô muốn lý giải điều này nhưng hết lần này đến lần khác cô đều trốn tránh, không dám đối mặt nên cô đành tập quen dần với sự thiếu vắng anh trong căn nhà. Hôm nay là ngày thứ tư từ lúc Đặng Vũ thông báo với cô là anh tăng ca, Thục Nghi vừa ngủ dậy thì bước xuống giường, làm vệ sinh rồi đi xuống nhà. Tối hôm qua lại một đêm khó ngủ đối với cô nên sắc mặt có vẻ uể oải, mệt mỏi vì ngủ không đủ giấc.

"Dì Phúc.", Thục Nghi nhẹ nhàng lên tiếng.

Dì Phúc đang trong bếp chuẩn bị thức ăn nghe thấy Thục Nghi gọi liền quay lại.

"Chào cháu.", dì Phúc mỉm cười.

"Cháu đói bụng rồi, có thức ăn chưa dì?", Thục Nghi vừa nói vừa xoa xoa bụng.

"Có rồi, càng ngày dì càng thấy cháu lười nhé, thêm mệt mỏi nữa, chẳng lẽ...", dì Phúc hoảng hốt.

"Dì đừng nghĩ bậy, cháu có dùng biện pháp an toàn ạ, với lại mấy bữa nay Đặng Vũ có ở nhà đâu.", Thục Nghi vội phản bác.

"Thôi cháu ra bàn ngồi đi, dì mang ra ngay đây."

Dì Phúc thở phào nhẹ nhõm. Nếu Thục Nghi có thai thì sẽ không ổn, không ổn một chút nào. Nếu để ông nội Đặng Vũ biết thì chuyện càng lớn và phức tạp, đến lúc đó người khổ chỉ có mình Thục Nghi mà thôi.

*******

Cốc....cốc...

Ngọc Khanh gõ cửa bước vào đi đến trước mặt Thế Kiệt. Sáng nay cô vừa đến tập đoàn, chuẩn bị ngồi xuống thì điện thoại reo lên, thư ký của Phó Tổng gọi cô lên gặp Thế Kiệt.

"Phó Tổng, có việc gì ạ?"

Thế Kiệt ngẩng mặt nhìn cô gái trước mặt, sau đó đứng lên đi ra khỏi bàn làm việc kéo tay Ngọc Khanh đi đến chỗ ghế sofa ngồi xuống bên cạnh mình, Ngọc Khanh khẽ run người rồi cũng ngoan ngoãn để Thế Kiệt kéo đi. Trên bàn lúc này có hai hộp thức ăn sáng còn nóng hổi, chắc là vừa mới mua xong.

"Cô ăn sáng chưa? Chưa ăn thì ngồi ăn cùng tôi.", Thế Kiệt lấy một hộp thức ăn đưa đến chỗ Ngọc Khanh.

"Tôi, tôi chưa ăn ạ.", Ngọc Khanh ngạc nhiên, anh quan tâm đến cô sao?

"Vậy ăn đi.", Thế Kiệt ga lăng mở hộp giúp cô thì bị Ngọc Khanh ngăn lại.

"Phó Tổng, tôi tự làm được rồi ạ."

"Bây giờ cô cứ xưng hô bình thường với tôi đi, không cần nghi lễ gì cả.", Thế Kiệt nhìn Ngọc Khanh.

Ngọc Khanh không nói gì chỉ gật đầu sau đó đưa đũa gắp một miếng thịt lên ăn. Ngọc Khanh cảm thấy ngạc nhiên nhưng không tiện hỏi, bình thường Thế Kiệt sẽ không tự dưng gọi cô lên đây, có khi nào lại là...

"Anh gọi tôi lên đây không chỉ để ăn sáng?", Ngọc Khanh nhịn không được cũng lên tiếng.

Thế Kiệt uống một ngụm nước rồi nhìn Ngọc Khanh, cô gái này là thông minh hay cách thể hiện của anh lại là thứ tố giác chính mình.

"Phải, tôi có chuyện muốn hỏi."

"Về Thục Nghi?"

"Tôi muốn hỏi cô từ lúc Thục Nghi chuyển nhà đến giờ, cô vẫn không đến nhà bao giờ hay không hỏi thăm gì sao?", Thế Kiệt hỏi một câu hỏi kỳ lạ.

"Đúng, có chuyện gì sao?"

"Cô không thấy cô ấy kỳ lạ sao? Cô là bạn thân nhưng Thục Nghi lại không kể hay nói gì với cô."

"Tôi hiểu tính của Thục Nghi, nếu cậu ấy muốn nói sẽ tự nói, dù tôi không hỏi đi chăng nữa."

"Không nghe kể cả cô ấy sống cùng ai, làm gì sao?"

"Tôi xin lỗi, nhưng thật sự tôi không biết mục đích của anh là gì nhưng thời gian qua anh cũng biết Thượng Vũ có dự án lớn, tôi cũng không thường xuyên gặp Thục Nghi, căn bản không thể nói chuyện gì. Nếu anh muốn hỏi có thể gặp trực tiếp cậu ấy mà. Về thức ăn sáng này, cảm ơn anh nhưng lần sau anh có muốn hỏi gì cứ hỏi thẳng, không cần phải làm thế này. Đến giờ rồi, tôi xin phép về làm việc."

Ngọc Khanh không kiềm chế được mà nói một câu dài với Thế Kiệt. Trong mắt anh lúc nào cũng chỉ có Thục Nghi mà thôi, cô không có một địa vị gì cả, một chút cũng không có. Mỗi lúc Thế Kiệt gọi cho Ngọc Khanh khiến cô rất vui nhưng tất cả chỉ là vì hỏi chuyện Thục Nghi. Hôm nay cũng vậy, cô nghĩ anh quan tâm đến cô, dù chỉ là bạn bè nhưng không ngờ... Ngọc Khanh ơi, mày điên thật rồi, dám nói nặng lời với Phó Tổng cơ đấy, nhưng nếu không làm thế thì làm gì? Cứ ngồi nghe người đó hỏi chuyện người con gái khác sao? Con gái mà, cũng có sự ích kỷ chứ, không muốn người đàn ông mà mình thích cứ quan tâm đến người con gái khác mà không phải là mình. Phải, cô thực sự thích Thế Kiệt rồi, có lẽ từ lúc anh nắm lấy tay cô ở bệnh viện, mỗi lần anh nắm tay cô, anh nhìn cô, anh mua thức ăn hay hẹn cô vì Thục Nghi đều làm Ngọc Khanh hồi hộp và vui vẻ...

"Ngọc Khanh..."

Thế Kiệt nghe Ngọc Khanh nói xong thì thấy cô đứng lên cầm theo hộp thức ăn đi thẳng ra cửa phòng làm việc mặc tiếng gọi với của anh. Rốt cuộc Ngọc Khanh bị gì thế nhỉ. Phải, là anh muốn hỏi cô về việc của Thục Nghi nhưng chuyện mua thức ăn sáng thì không phải. Sáng nay lúc đi làm anh ghé vào một quán ăn nhỏ mua thức ăn sáng, với ý định lúc đầu muốn nói chuyện với Ngọc Khanh là bình thường nhưng tự nhiên anh chợt nhớ lần trước đưa cô về thì nhà cô ở rất xa, có khi không còn thời gian để ăn sáng nên anh mua thêm một phần nữa, anh không biết là tại sao nhưng anh vẫn làm thế. Thái độ của Ngọc Khanh như vậy là cô đang khó chịu sao, nhưng là vì lý do gì, chỉ vì anh muốn biết chuyện của Thục Nghi sao? Thế Kiệt không hiểu gì quay lại bàn làm việc, anh cũng không để ý nhiều đến việc Ngọc Khanh tức giận bỏ đi mà là vì anh đang muốn làm rõ việc mà thám tử đã báo cáo. Trong tệp tài liệu kia khi anh mở ra đọc một lúc liền thấy dòng thông tin ghi chú rằng Thục Nghi hiện tại đang sống cùng Đặng Vũ, lúc đó anh như chết lặng, sự thật là đúng như người thám tử đó nói hay có sự hiểu lầm ở đây, anh không tin Thục Nghi là một người con gái như thế, từ lúc biết cô anh hiểu được cô rất khác với những người kia vì vậy anh muốn tự mình điều tra điều này lại một lần nữa, và người đầu tiên anh phải hỏi chính là cô bạn thân Ngọc Khanh của Thục Nghi...

********

Reng....reng....

Chuông cửa vang lên, dì Phúc nhanh chóng đi ra cổng. Khi vừa mở cửa thì nhìn thấy người nhấn chuông, trên mặt bà không giấu được vẻ ngạc nhiên tột độ đến nỗi giọng nói cũng trở nên lắp bắp.

"Cô...cô Hà Phương...."

Truyện full

  • Xuyên Thành Vật Hi Sinh Đành Tìm Đường Chết
    Xuyên Thành Vật Hi Sinh Đành Tìm Đường Chết

    Tên khác; Xuyên thành vật hi sinh của truyện cung đấu đành tìm đường chếtTác giả: Thiên Hành Hữu ĐạoConvert: Hi QuangCố Tuệ xuyên vào...

  • Trận Chiến Tình Yêu
    Trận Chiến Tình Yêu

    Chỉnh sửa:An Minh“Tớ thích cậu, chúng ta hẹn hò được không?”Đây là câu nói đầu tiên mà JaeJoong nói với YunHo khi hai người lần đầu gặp...

  • Hảo Nhất Tâm Điểm
    Hảo Nhất Tâm Điểm

    Tác giả: Cẩn TranhThể loại: Đô Thị, Truyện Teen, Ngôn TìnhGiới thiệu:Ban đêm, thời tiết tháng 12 rơi xuống còn 3 độ, tuyết vẫn chưa...

  • Người Đàn Ông Xấu Hiếm Có
    Người Đàn Ông Xấu Hiếm Có

    Truyện Người Đàn Ông Xấu Hiếm Có được viết bởi tác giả Kiều Ninh thuộc thể loại ngôn tình hay, đặc sắc. Truyện đem laị...

  • Vong Ưu
    Vong Ưu

    Thể loại: đam mỹ, giang hồ, ngược tâm, HETình trạng: 10 chương + 1 phiên ngoại (hoàn)Biên tập: Thiên Yết (Anne)Tiêu Diêu Lâu trên Tiệt...

  • Độc Sủng Chị Dâu
    Độc Sủng Chị Dâu

    =======Nếu bạn muốn tiếp tục truy cập nội dung truyện, mời CLICK ĐỌC <> tại {domain}========Truyện Độc Sủng Chị Dâu được viết bởi...

  • Gả Cho Tam Lang
    Gả Cho Tam Lang

    Nội tổ phụ ta từng cứu mạng Trung Dũng hầu.   Lão hầu gia để ta tự chọn một trong hai tôn tử của ông.   Đời trước, ta chọn Lục Trường...

  • Tôi Làm Trà Xanh Cho Anh Xem!
    Tôi Làm Trà Xanh Cho Anh Xem!

    Khương Hựu và Bùi Minh Tiêu là cuộc hôn nhân danh vô hữu thực, chẳng qua chỉ vì lợi ích của hai bên gia tộc, hai người thường xuyên...

  • Sống Lại Cùng Muội Muội Hoán Đổi Hôn Ước
    Sống Lại Cùng Muội Muội Hoán Đổi Hôn Ước

    Thể loại: Trọng Sinh, Cổ Đại, Vả Mặt, HE, Gia ĐìnhTeam dịch: Ổ truyện của MeoMeozVăn án:Kiếp trước, tỷ muội ta cùng nhau xuất giá. Muội...

  • Tinh Tinh
    Tinh Tinh

    Editor: MuốiThể loại:Đam mỹ, cường cường, tình hữu độc chung, ông trời se duyên, học đường..Soái ca của học viện quốc tế đại học C Tần...

  • Ma Thuật Bị Cấm
    Ma Thuật Bị Cấm

    Tác giả: Higashino KeigoDịch giả: Mia NguyễnGiới thiệu:Nằm trong series điều tra của thanh tra Kusanagi và thiên tài phá án - nhà vật...

  • Trói Buộc Đại Tiểu Thư - Ngâm Hồn
    Trói Buộc Đại Tiểu Thư - Ngâm Hồn

    Cô giống như vai chính thiếu nữ trong truyện hoạt hình cũ rích, từ cuộc sống không có ba mẹ bỗng biến thành đại tiểu thư con nhà giàu...

  • Nếu Không Có Gặp Anh
    Nếu Không Có Gặp Anh

    “Lần này, vẫn muốn phá sao?” Người nói chuyện ở đầu bên kia micro là bác sĩ làm phẫu thuật phá thai lần đầu tiên cho cô.“Tôi….vẫn đang...

  • Vị Tiểu Thư Này, Anh Thật Xinh Đẹp
    Vị Tiểu Thư Này, Anh Thật Xinh Đẹp

    Editor: Tịnh + PoseidonThể loại: Đam mỹ, hiện đại đô thị, cao quý lãnh diễm ngụy nương công x tìm đường chết dâm đãng thụ, HE.Trong một...

  • Tôi Muốn Gả Tổng Giám Đốc
    Tôi Muốn Gả Tổng Giám Đốc

    Hệ liệt Bốn mùa cuồng tưởng khúcConvert: MeoconlunarEdit: HaranBảy năm trước anh chỉ trích cô ham hư vinh vọng tưởng muốn làm phu nhân...