Tôi là Ê-ri

Chương 57

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Ngày của tự do

Sau ba năm bốn tháng ngồi tù, tôi được thả tự do bởi lệnh ân xá từ Hoàng Thái Hậu. Hơn ba năm trong tù, tôi học hỏi được nhiều điều từ những khó khăn, thử thách mà tôi đã phải trải qua cũng như rút ra được nhiều bài học từ câu chuyện cuộc đời của những tù nhân khác. Trải nghiệm đó khiến tôi trưởng thành hơn.

Chỉ còn hơn mười ngày nữa là tôi được ra tù, được tự do. Tôi rất hồi hộp, nằm đếm ngày đếm đêm, mong thời gian qua nhanh. Bỗng nhiên có một chuyện bất ngờ xảy ra khiến tôi rất vui, đó là họ cho tôi được ra ngoài làm vệ sinh như nhặt rác, cắt cỏ phía trước nhà tù. Đây cũng giống như một cách thử lòng tù nhân, xem chúng tôi có bỏ trốn hay không. Tôi xin cam đoan rằng, nếu là tôi khi mới vào tù ba năm về trước thì trốn là điều chắc chắn! Nhưng giờ thì… chỉ có điên mới làm như vậy.

Ngày được đưa đi làm vệ sinh bên ngoài nhà tù đó, tôi được thưởng thức lại những món ăn lâu lắm rồi không được nếm qua như nộm đu đủ và gà nướng. Một giám thị tốt bụng đã mua cho chúng tôi ăn vì thấy chúng tôi làm lụng vất vả. Tôi cảm thấy bữa nộm đu đủ và gà nướng hôm đó sao mà ngon đến vậy. Cho dù với người khác nó quá bình dân nhưng đối với tôi, đó là món gà và nộm ngon nhất trên thế gian này.

Suốt quãng thời gian ở trong tù, tôi phải ăn canh gà dai nhách, canh cá viên và canh chua cá rán chỉ toàn dòi nổi lềnh phềnh. Cứ như thế suốt hơn ba năm trời, ngày nào cũng vậy. Sau khi vào tù, tôi đã chẳng còn thắc mắc tại sao lũ chó lại có thể ăn được cơm thừa trong thùng rác, có thể ăn được thức ăn ôi thiu nữa, nó cũng giống chúng tôi, ăn để sống sót mà thôi.

Tôi sung sướng hít cho căng tràn lồng ngực không khí bên ngoài nhà tù. Rất nhiều bạn tù ghen tỵ vì tôi được ra ngoài làm vệ sinh, nhất là thằng Kô, nó cứ quanh quẩn bên tôi hỏi xem cảm giác ra ngoài như thế nào.

Đến khi chỉ còn một ngày là tôi mãn hạn tù, đêm cuối ngủ trong tù, cả đêm tôi nằm nói chuyện với thằng Kô, tôi còn khóc vì không muốn rời xa Kô nữa. Kô cũng nói với tôi: “Usumi được ra tù rồi, anh Kô cũng chẳng biết bày trò với ai nữa, những người còn lại chẳng có khiếu hài hước gì cả”.

Tôi để lại hết quần áo, đồ đạc của mình cho tù nhân mới, không mang theo bất cứ thứ gì, đến cả bộ quần áo mặc ngày được tự do tôi cũng cởi ra vứt xuống biển luôn.

Ngày mà tôi được thả, tù nhân người thì mừng cho tôi, người lại tiếc vì tôi ra tù thì sau này sẽ không giúp họ viết đơn kháng cáo và đơn xin khoan hồng nữa. Dù tôi đã dạy lại cho người mới nhưng vẫn có người muốn được tôi viết đơn cho.

Buổi sáng ngày tôi được thả, thằng Kô và nhiều bạn tù tiễn tôi đến tận cửa nhà tù, chỉ có chị To không ra tiễn tôi. Chị To giống như chị gái tôi, tôi hiểu cảm giác của chị To, cũng rất thương chị ấy.

Khi cánh cửa nhà tù đóng lại sau lưng, thấy anh Tông, chị Chiếp và chị Cày đợi đón tôi trước cửa, tôi liền bật khóc vì vui mừng. Tôi lên xe cùng với các anh chị của mình mà không quay lại nhìn nhà tù dù chỉ một chút. Bởi rất nhiều bạn tù khuyên tôi không được quay lại, nếu không nó có thể khiến mình phải ngồi tù một lần nữa nên tôi quyết định làm theo lời khuyên của họ.

Hơn ba năm trong tù, tôi thường được nghe bài hát “Mười tám cơn mưa” của ca sĩ Sua Thanaporn mà các giám thị hay mở, lúc này những giai điệu đó cất lên tôi liền rơi nước mắt. Thật ra, bài hát này chẳng có gì tương đồng với cuộc đời tôi nhưng tôi khóc vì bài hát khiến tôi nhớ tới những người bạn cũ, đặc biết là Kích, Nói và Đươn. Mỗi khi giám thị mở bài hát này, tôi lại thấy Kích ngồi thẫn thờ, nước mắt trào ra, nhiều lần thấy như thế nên tôi bèn hỏi Kích: “Kích, mày làm sao thế? Sao lần nào mở bài này mày cũng khóc vậy?”. Kích im lặng một hồi rồi trả lời: “Khi còn ở ngoài, tao thích bài này lắm. Tao chưa bao giờ nghĩ có lúc mình sẽ phải nghe nó trong tù. Bài hát giống như chuyện của tao, tao bị bắt đúng khi tròn mười tám tuổi”. Do vậy, mỗi khi nghe bài hát này tôi lại nhớ ngay đến Kích, đến những người bạn tù.

Ba năm bốn tháng tại nhà tù này, tôi nhận ra những người bị vào tù, nhiều người trong số họ không làm gì sai nhưng đen đủi nên phải lĩnh án, có người ra vào tù như đi chợ, có người coi nhà tù là nhà của mình bởi sau khi mãn hạn tù, thế nào họ cũng gây chuyện để lại bị bắt. Trai hay gái, đàn ông hay đàn bà cũng vậy. Cứ như thể cuộc sống bên ngoài kia không dành cho họ.

Một số người vì lỗi nhỏ mà phải vào tù, nhưng đi tù lại vô tình trở thành cơ hội cho họ rèn luyện ngón nghề, khả năng chịu đựng, phương pháp trốn tội… Nó khiến tôi không thể chắc chắn nhà tù là nơi chế ngự tội phạm hay là trường học nghề dành cho tội phạm nữa.

Nhưng dù thế nào tôi cũng cho rằng nhà tù không phải nơi con người nên ở. Vì vậy tôi muốn khuyên mọi người hãy biết kiềm chế bản thân, tránh phạm sai lầm để phải vào tù. Cuộc sống trong tù sẽ cho bạn thấy mọi sự hối hận chỉ là muộn màng.

Truyện full

  • Phụ Ái Như Sơn, Huynh Hữu Đệ Công
    Phụ Ái Như Sơn, Huynh Hữu Đệ Công

    =======Nếu bạn muốn tiếp tục truy cập nội dung truyện, mời CLICK ĐỌC <Phụ Ái Như Sơn, Huynh Hữu Đệ Công> tại {domain}========Thể...

  • Có Câu Chuyện Nào Vừa Ngọt Vừa Ngược Không?
    Có Câu Chuyện Nào Vừa Ngọt Vừa Ngược Không?

    [Truyện Zhihu] – Có câu chuyện nào vừa ngọt vừa ngược không?Tác giả: 噗通鲤鱼Chuyển ngữ: HuynBeta: Lão Phật Gia, Bạch Tử Vi➽─────────❥Tôi...

  • Bánh Donut
    Bánh Donut

    Tác giả: Mộc An. Convert: Z • M – Wikidth.  Edit: Nấm, Rừng nhỏ, Kỳ Giản Niệm.Số chương: 35 chương. Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình,...

  • Trúc Mã Là Sói
    Trúc Mã Là Sói

    5 tuổi, vì lỡ tay mà Nhan Tiếu để xảy ra một mối hận ngàn năm: Trong lúc tranh giành đồ chơi với Văn Dịch, không may làm sứt trán đối...

  • Sự Trở Lại Của Thiên Kim
    Sự Trở Lại Của Thiên Kim

    Thì ra tôi không phải con gái ruột của bố mẹ, tôi bị bọn họ trộm đổi từ phòng sinh của một gia đình giàu có.Bọn họ đưa con gái ruột của...

  • Không Gian
    Không Gian

    Thể loại: đam mỹ, xuyên việt, Tây phương kỳ huyễn, chủ công, tùy thân không gian, 1×1, HE.Editor: Socola chấm nước mắmTình trạng bản...

  • Cảnh Năm Biết Bao Lâu
    Cảnh Năm Biết Bao Lâu

    Tên tiếng Trung: 景年知几时Edit: CúnBìa: Dương QuỳnhQuote: Mỳ MềuĐộ dài: 14 chương + 1 ngoại truyệnKhát vọng cả đời ấy tôi sẽ giữ kín thật...

  • Không Thể Quay Đầu
    Không Thể Quay Đầu

    KHÔNG THỂ QUAY ĐẦU (tên do editor đặt).Tác giả: 听晨雪.Edit: Cẩm Mộ Mạt Đào - 坎莫马道.…Giới thiệu:Vào ngày sinh nhật của con gái, tôi nghe...

  • Chạy Theo Thuyền Giặc
    Chạy Theo Thuyền Giặc

    Convert: Muacauvong (TTV)Edit: VyVy, Catstreet792, TieukimthuAnh suốt ngày cứ treo bên miệng "tiểu ngốc tử" này, "tiểu ngốc tử" nọ...Hừ...

  • Niệm Ân
    Niệm Ân

    Convert: ngocquynh520Editor: Ngọc HânSố chương: 43 chương + 5 ngoại truyệnMột câu chuyện nhẹ nhàng nhưng thể hiện được tình yêu sâu...

  • Mái Hiên Phủ Tuyết - Toái Nguyệt Lượng
    Mái Hiên Phủ Tuyết - Toái Nguyệt Lượng

    Tác giả: TOÁI NGUYỆT LƯỢNGThể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh, Cổ Đại, Gia Đấu, Nữ Cường, Vả Mặt, HE, Gia Đình, Cung Đấu, Chữa Lành, Sảng...

  • O Giả A Sao Lại Có Thể Tìm A
    O Giả A Sao Lại Có Thể Tìm A

    GIỚI THIỆULâm Kính Dã, một Beta bình thường, hạm trưởng văn phòng của một con tàu vận tải tồi tàn làm nhiệm vụ hậu cần ở tuyến hai....

  • Bé Nói Nhiều
    Bé Nói Nhiều

    Bạn đang đọc truyện Bé Nói Nhiều của tác giả Độ Hải Bất Thị Y Sinh. Chàng trai nói luôn miệng không ngừng, mặc cho người đối diện có vẻ...

  • Ngoại Trừ Ta, Toàn Bộ Tông Môn Đều Là Nhân Vật Chính
    Ngoại Trừ Ta, Toàn Bộ Tông Môn Đều Là Nhân Vật Chính

    Bạn đang đọc truyện Ngoại Trừ Ta, Toàn Bộ Tông Môn Đều Là Nhân Vật Chính của tác giả Tòng ôn. Tống Nam Thời không hiểu sao mình lại...

  • Cựu Mộng
    Cựu Mộng

    Tác phẩm: Giấc mộng xưa (Cựu mộng)Thể loại: Đam mĩ tiểu thuyết, hiện đại đô thị, tình hữu độc chung, HECặp đôi: Lâm Dịch x Lâm Gia...