Tiểu Giao Nhân Bị Bạo Quân Nghe Thấy Tiếng Lòng

Chương 67

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Cuối cùng, hai bức cắt giấy phúc tinh xinh đẹp ấy được Tông Chính Tiêu và Nhung Âm cùng nhau dán lên cửa sổ.

Không biết là do Lục Nga cố ý hay chỉ là trùng hợp, nhưng trên hai bức cắt giấy, bàn tay của Nhung Âm và Tông Chính Tiêu lại vừa vặn đặt gần nhau, trông giống như đang nắm tay.

Tông Chính Tiêu trong lòng vui vẻ, lập tức quyết định rằng đêm giao thừa cũng sẽ thưởng cho Lục Nga một phong bao lì xì thật lớn.

Lúc này, Lục Nga đứng một bên bỗng cảm thấy hai tai nóng ran, không khỏi thầm nghĩ: Sao lại có cảm giác cả hai tai đều nóng lên thế này?

May mắn là đêm giao thừa năm nay trời không có tuyết rơi, thậm chí còn có chút nắng. Nhung Âm dang rộng hai tay, ngửa mặt đón ánh mặt trời đã lâu không gặp, thoải mái đến mức suýt chút nữa muốn cất tiếng hát.

Ánh nắng chói mắt chiếu xuống gương mặt trắng như tuyết của y, khiến làn da trông gần như trong suốt, tựa như một khối bọt biển dưới ánh mặt trời, đẹp đến lóa mắt nhưng lại mong manh đến mức tưởng chừng chỉ cần chạm vào sẽ vỡ tan.

Nhung Âm nhắm mắt lại, nghiêm túc cảm nhận hơi ấm của ánh mặt trời mà không hề hay biết, ngay bên cạnh y, Tông Chính Tiêu đang lặng lẽ nhìn, ánh mắt dịu dàng như nước, lại chứa đầy tình cảm sâu đậm.

Buổi tối bữa cơm đoàn viên chỉ có Nhung Âm và Tông Chính Tiêu, nhưng vì trong lòng cả hai đều có đối phương, nên dù chỉ có hai người, cũng không hề cảm thấy quạnh quẽ.

Nhung Âm không tiện dùng đũa gắp thức ăn, Tông Chính Tiêu liền tự tay đút cho y. Nhung Âm cũng không chịu thua kém, hào hứng múc canh rồi đưa đến bên môi Tông Chính Tiêu. Dù không nói một lời, bầu không khí vẫn vô cùng náo nhiệt.

Các cung nhân đứng hầu một bên, thản nhiên nghĩ: Ừm… Chúng ta đã quá quen với cảnh này rồi.

Sau khi ăn xong, để Nhung Âm vui vẻ, Tông Chính Tiêu đích thân phát lì xì cho tất cả cung nhân trong Ngân Giao Viên. Tứ Hỉ và Lục Nga nhận được nhiều nhất, phong bao của Lục Nga thậm chí còn là do Nhung Âm và Tông Chính Tiêu đặc biệt chuẩn bị, nặng đến mức suýt làm rơi tay nàng.

Lục Nga hiểu rõ tâm ý của hai vị chủ tử, lần này cũng không từ chối nữa.

Buổi tối, mọi người cùng đón giao thừa. Các cung nhân bưng khay đựng đầy các loại hạt và quả khô đến để hai vị chủ tử nhâm nhi g.i.ế.c thời gian.

Về phần đồ uống, Nhung Âm vẫn uống trà ngọt, còn Tông Chính Tiêu thì đổi sang rượu ấm.

Tông Chính Tiêu bóc một nắm hạt dưa, đưa cho Nhung Âm, nhưng cũng không thúc giục y ăn mà chỉ tùy ý để y dùng tay mình làm bát, từng viên một nhặt lên ăn.

Chờ Nhung Âm ăn xong, Tông Chính Tiêu mới nhấp một ngụm rượu, sau đó lại tiếp tục bóc hạt.

Kết quả, vừa bóc xong quay đầu lại, hắn liền bắt gặp Nhung Âm đang chăm chú nhìn chằm chằm bầu rượu.

“Lại muốn thử sao? Quên lần trước uống một ly đã gục rồi à?” Tông Chính Tiêu cười trêu chọc.

“A…” Nhung Âm nhớ lại chuyện lần trước uống đến mức không biết gì, có hơi ngượng ngùng, nhưng ánh mắt vẫn không rời khỏi bầu rượu.

Nhung Âm thầm nghĩ: Cảm giác cơ thể nhẹ bẫng sau khi say rượu lần trước thật thú vị, muốn thử lại lần nữa…

Tông Chính Tiêu cũng nhớ tới dáng vẻ đáng yêu, nghịch ngợm của Nhung Âm sau khi say, hắn làm sao có thể không muốn nhìn thấy thêm một lần nữa?

 

Nhưng bên cạnh, Lục Nga lại không nghĩ như vậy. Đêm đó nàng còn tưởng rằng bệ hạ muốn sủng hạnh tiểu chủ tử, suýt nữa sợ đến mức cả đêm không dám ngủ. Bây giờ nhớ lại vẫn còn cảm thấy kinh hồn bạt vía.

Dù vậy, hai vị chủ tử của nàng lại không hề hay biết nỗi lo lắng này. Mỗi người đều có tính toán riêng trong lòng, vì thế khi Tông Chính Tiêu rót một chén rượu đưa tới, Nhung Âm không hề do dự mà đón lấy, một hơi uống cạn.

Tông Chính Tiêu bật cười: “Tửu lượng kém thì phải luyện nhiều mới khá lên được.”

Lục Nga: “…”

Bệ hạ tâm cơ quá chừng.

Uống xong rượu, Nhung Âm quả nhiên chẳng mấy chốc đã choáng váng. Tông Chính Tiêu theo lệ cũ ra lệnh cho các cung nhân lui ra ngoài, chỉ để lại mình hắn trong phòng bầu bạn với Nhung Âm.

Đôi mắt Nhung Âm hơi đỏ, nhìn chằm chằm Tông Chính Tiêu một lúc, bỗng nhiên bật cười khúc khích: Ta nhớ ngươi rồi, ngươi là Tông Chính Tiêu.

Tông Chính Tiêu nhướng mày, thầm nghĩ lần này uống say mà vẫn còn nhớ được hắn? Xem ra ký ức có tiến bộ hơn lần trước.

Hắn đáp: “Ta cũng nhớ ngươi, ngươi là Nhung Âm.”

“Ừ ừ, ta là Nhung Âm nha.” Nhung Âm đắc ý rung đùi, đôi mắt còn hơi mơ màng. Nhưng khi nhìn thấy trên bàn có đĩa hạt dưa và đậu phộng đã được bóc sẵn, ánh mắt y  bỗng sáng lên.

“Cái này cho ta sao?” Nhung Âm mở to mắt, long lanh như ngậm nước, nhìn Tông Chính Tiêu đầy mong chờ.

Tông Chính Tiêu bị ánh mắt ấy nhìn đến tim cũng run lên, trên mặt bất giác nóng bừng. Hắn ho nhẹ một tiếng, đáp: “Ừ, cho ngươi.”

“Oa, ngươi thật tốt.” Nhung Âm ăn vài hạt, rồi đột nhiên nhớ ra gì đó, liền cầm lấy miếng ngọc bội trắng ngà treo trước ngực, giơ lên khoe với Tông Chính Tiêu, vui vẻ nói: “Ngươi lần trước tặng ta miếng ngọc bội này, ta thấy nó đẹp lắm, nên vẫn luôn đeo theo.”

Trong số những món đồ mà Tông Chính Tiêu ban thưởng, Nhung Âm quý trọng nhất chính là miếng ngọc bội này. Mỗi ngày đều mang bên người, xem như món trang sức độc nhất của y.

Dù là món trang sức tinh xảo đến đâu, khi đặt trước vẻ đẹp gần như hoàn mỹ của Nhung Âm, cũng đều trở nên kém sắc vài phần. Thế nhưng, khối ngọc bội mà Nhung Âm vô tình nhận được từ Tông Chính Tiêu khi say lại phá lệ hài hòa với y một cách kỳ lạ.

Nhung Âm không hề giấu đi vẻ đẹp quý giá của ngọc bội, mà ngọc bội cũng chẳng làm lu mờ nhan sắc rực rỡ của y. Tựa như chúng vốn sinh ra để thuộc về nhau.

Tông Chính Tiêu đưa tay nắm lấy ngọc bội, Nhung Âm cũng theo đó cúi người tới gần, đôi mắt long lanh, trong veo nhìn chằm chằm hắn, trông chẳng khác nào một chú cún nhỏ ngoan ngoãn đang quấn lấy chủ.

Ban đầu, Tông Chính Tiêu chỉ định xem qua ngọc bội một chút, nhưng không ngờ Nhung Âm lại vô thức tiến sát theo. Nhìn gương mặt ngây ngốc của y, Tông Chính Tiêu bỗng nảy sinh ý trêu chọc.

Hắn khẽ kéo ngọc bội về phía mình, Nhung Âm cũng theo quán tính mà rướn người lại gần hơn. Hai bàn tay nhỏ chống trên mặt bàn, khoảng cách giữa hai người càng lúc càng thu hẹp, đến mức chỉ cần hơi động đậy, gương mặt sẽ chạm vào nhau.

 

 

 

 

Truyện full

  • A Âm - Nhất Lê
    A Âm - Nhất Lê

    A ÂM (FULL)Topic: Có tiểu thuyết nào mà nam chính thích nữ chính từ lâu rồi dần dần khiến nữ chính phải lòng mình không?Tác giả: Nhất...

  • Nếu Như Em Là Hương Phi
    Nếu Như Em Là Hương Phi

    Convert: ngocquynh520Edit: LingBeta: tamnuong012Bùi Trường Nhạc hỏi: "Người này sao nhanh mất đi hứng thú với Hương Phi nhà chúng...

  • Hữu Tử Sự Cánh Thành
    Hữu Tử Sự Cánh Thành

    Thể loại: hiện đại, sinh tử, hào môn thế gia, trung khuyển công, điềm vănEdit: Vịt xưn đẹpCâu chuyện nhẹ nhàng kể về cuộc sống của hai...

  • Cún Con Chỉ Có Một Mùa Hạ
    Cún Con Chỉ Có Một Mùa Hạ

    CÚN CON CHỈ CÓ MỘT MÙA HẠTác giả: XUÂN DỮ DIÊN (Mùa xuân và cánh diều)Dịch: Amelie.VoĐộ dài: 9 chương (đã hoàn)Thể loại: Ngôn tình,...

  • Vợ Phúc Hắc Của Đế Vương Hắc Đạo
    Vợ Phúc Hắc Của Đế Vương Hắc Đạo

    Converter: ngocquynh520Editor:Quỳnh Anh.Thể loại: Hiện đại, Hắc Bang, nam nữ chính đều sạch, kiên cường sống chết cùng nhau, 1vs...

  • Vĩnh Biệt Em - Hựu Lam
    Vĩnh Biệt Em - Hựu Lam

    Tên gốc:  与他告别Tác giả: Hựu Lam 又蓝Thể loại: Truyện gốc, Đam mỹ, Cường cường, Niên hạ, Có chi tiết gây ức chế, Truyện hành nhau, Truyện...

  • Lực Hút Nam Châm
    Lực Hút Nam Châm

    Truyện Lực Hút Nam Châm của tác giả Túy Hồ Ly xoay quanh một cô gái có biệt tài về nấu ăn rất ngon, nếu ai mà dám chọc giận...

  • Vũ Nam
    Vũ Nam

    Edit: SuigetsuTheo Tấn Giang:Đã được xem rất nhiều vũ công nam múa, đa số nhưng vũ đạo của họ đều tựa như rắn dính dớp bẩn thỉu,...

  • Nhặt Được Nữ Tổng Tài Xinh Đẹp Làm Vợ
    Nhặt Được Nữ Tổng Tài Xinh Đẹp Làm Vợ

    Trước kia, là một cô bé hiền lành, thiện lương đã cứu vớt sinh mạng của một cậu bé ăn mày.Trong cơn đói, trời lạnh giá, cảm giác khốn...

  • Mù Màu
    Mù Màu

    Thể loại: Thích Cố đồng nhân, cổ trang, EG mà cũng hơi bi, HEDịch: Phúc VũThích Thiếu Thương mắc chứng mù màu. Hắn chỉ có thể thấy bốn...

  • Trúc Mã Lão Công Không Nhìn Thấy Được
    Trúc Mã Lão Công Không Nhìn Thấy Được

    Tên gốc: Khán Bất Kiến Đích Trúc Mã Lão Công  [《看不见的竹马老公》作者]Editor: Tĩnh Nhạc, MiyBeta: Tĩnh NhạcSố chương: 15 chương + 3PNTừ lúc vừa...

  • Mắt Trái
    Mắt Trái

    Truyện có tên Mắt Trái của Đản Đản kể về nhân vật nữ chính vô cùng xinh đẹp nhưng lại hơi ngốc, dáng vẻ ngốc ngếch đó...

  • Tào Tháo Thiên Bá
    Tào Tháo Thiên Bá

    Tác giả: Tào Trọng HoàiThể loại: Lịch sử, Quân sựGiới thiệu:Trên dưới sáu thế kỷ từ thời Minh đến nay. Ở Trung Quốc "đến đứa trẻ cũng...

  • Tứ Vương
    Tứ Vương

    Trên thế giới này ai lại chẳng từng nghe qua một truyền thuyết. Đã lưu truyền ngàn vạn năm chưa thay đổi, có lẽ lâu đến nỗi không còn...

  • Bản Bồ Tát Không Cung Cấp Ưu Đãi
    Bản Bồ Tát Không Cung Cấp Ưu Đãi

    Tác giả: Giang Tĩnh Châu MinhThể loại: Vả Mặt, Trả Thù, Dị NăngTeam dịch: Thiều Hoa Xuân ÝGiới thiệu"Đệ tử Vương Minh Kiệt, xin Bồ Tát...