Tiểu Giao Nhân Bị Bạo Quân Nghe Thấy Tiếng Lòng

Chương 54

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Tuy nhiên, sự thật là Hoắc gia chủ đã ngầm liên hệ với không ít người từng bị Phương Lâm Án đối xử bất công, khiến họ dần sinh ra sự bất mãn với tầng trung và dưới chót của quan viên Bắc Giang.

Thực ra, trừ khi rơi vào tình thế bắt buộc, giống như thời tiền triều với những chính sách hà khắc khiến người dân không còn đường sống, thì phần lớn mọi người – kể cả các tướng sĩ trong quân đội – đều không muốn nổi loạn trong thời kỳ hòa bình.

Ai cũng sợ chết, dù trong lòng mong muốn được phong hầu bái tướng, nhưng phải giữ được mạng mới có cơ hội hưởng thụ. Hơn nữa, nếu tạo phản thất bại, không chỉ bản thân phải bỏ mạng mà còn có thể liên lụy đến cả gia tộc, thậm chí để lại tiếng xấu muôn đời.

Việc nổi loạn là do nhóm người đứng đầu dưới trướng Phương Lâm Án quyết định, trong khi các quan viên bên dưới chỉ có thể bị ép phục tùng. Nếu không tuân theo, nhẹ thì mất chức, nặng thì cả nhà bị xử lý diệt khẩu.

Một mặt, họ mang oán hận với Phương Lâm Án, mặt khác, thực sự họ cũng không muốn tạo phản. Chính vì vậy, khi Hoắc gia chủ gần đây tìm cách lôi kéo, đa phần mọi người không đắn đo nhiều mà chọn gia nhập phe của ông.

Phương Lâm Án dần bị suy yếu bởi những thế lực ngầm do Hoắc gia chủ xây dựng. Đây là công lao của Hoắc gia chủ, nhưng Tông Chính Tích bên kia cũng không hề nhàn rỗi.

Mục tiêu của họ là hai đối thủ không đội trời chung của Hoắc gia – người phụ trách khoáng sản và thủy vận. Tuy nhiên, cách họ đối phó không giống như Hoắc gia muốn thu nạp về dưới trướng, mà là tìm nuôi dưỡng lòng phản bội từ bên trong.

Thái độ của Phương Lâm Án với Hoắc gia đã làm d.a.o động lòng tin giữa hai gia tộc kia. Không ai muốn trở thành “Hoắc gia” tiếp theo, vì họ đã mất niềm tin vào Phương Lâm Án.

Tông Chính Tích cũng không làm điều gì rõ ràng, chỉ đơn giản là tiết lộ sự hiện diện của người của Phương Lâm Án được cài cắm trong hai gia tộc kia. Điều này khiến họ ngày càng bất an.

Thực ra, nếu đứng từ góc độ của Phương Lâm Án mà xét, việc cài người giám sát trong hai lĩnh vực quan trọng như khoáng sản và thủy vận – nguồn lợi lớn nhất là điều dễ hiểu. Hắn chỉ muốn đảm bảo chắc chắn an toàn, đặt người tin cậy bên cạnh để giám sát.

Nhưng từ góc nhìn của hai gia tộc kia, suy nghĩ lại không giống vậy. Họ cho rằng, trước đây hắn nói là tin tưởng họ nên mới giao những nhiệm vụ quan trọng như vậy, thế thì việc cử người ngầm giám sát họ rốt cuộc là có ý gì?

Phải biết rằng, hai người này không phải là không từng tham ô từ chính bộ phận mà họ phụ trách, nên trong lòng cũng đầy lo lắng. Hiện tại, khi đột nhiên biết mọi hành động của mình đều nằm dưới sự giám sát của Phương Lâm Án, rất khó tránh khỏi việc họ nghi ngờ rằng lý do Phương Lâm Án chưa ra tay trừng phạt mình phải chăng là để đợi thời cơ. Có lẽ, hắn ta muốn thu thập đầy đủ chứng cứ, đợi đến khi lên ngôi hoàng đế rồi mới ra tay.

Khi đó, Phương Lâm Án có thể đường đường chính chính xử lý những kẻ được xem là công thần này mà không phải mang tiếng xấu qua cầu rút ván. Thật là một kế hoạch khôn ngoan!

Bề ngoài, hai gia tộc kia không có động tĩnh gì, tỏ ra như không hề biết đến việc bị giám sát. Nhưng trong lòng, họ đã sớm âm thầm chuẩn bị, chờ cơ hội phản bội.

Lần lượt, những tâm phúc thân cận bên cạnh Phương Lâm Án bị Tông Chính Tích loại bỏ. Thế nhưng, Phương Lâm Án vẫn không hề nhận ra nguy cơ đang cận kề, mà đứng trên tòa lầu cao như thể mọi chuyện đều trong tầm kiểm soát. Chỉ cần một bước chân sai lầm, hắn ta sẽ rơi xuống và tan xương nát thịt.

Mọi sự đã chuẩn bị xong, chỉ còn chờ cơn gió đông cuối cùng.

Năm nay mùa đông rét lạnh hơn hẳn mọi năm, nhưng công việc khai thác ở các khu mỏ lớn vẫn không hề ngừng lại. Hầu hết công nhân khai thác ở đây là phạm nhân bị kéo từ nhà lao đến, một phần còn lại là công nhân tự do.

Những phạm nhân không chỉ bị đối xử tệ bạc mà còn phải sống trong điều kiện vô cùng khắc nghiệt: mỗi ngày ăn không đủ no, mặc những bộ quần áo rách nát mỏng manh, mỗi đêm phải chen chúc trong những túp lều tạm bợ. Công việc của họ cũng nặng nhọc hơn gấp nhiều lần so với công nhân tự do.

Tuy vậy, không ai tỏ ra thương xót họ, bởi đơn giản, họ là phạm nhân.

Sau vài trận bão tuyết, những phạm nhân khỏe mạnh hơn cũng không thể chịu đựng nổi. Họ hoặc bị bệnh mà c.h.ế.t vì phải làm việc giữa gió rét, hoặc trực tiếp bị đông cứng đến chết.

Khi số phạm nhân giảm dần, công việc khai thác mỏ vẫn phải tiếp tục. Công việc đáng ra dành cho những người đã c.h.ế.t lại được dồn lên những phạm nhân còn sống. Công việc ngày càng nặng nhọc, và vì vậy, số người c.h.ế.t lại tăng thêm. Người c.h.ế.t càng nhiều, khối lượng công việc của những người còn sống càng lớn. Cứ thế, một vòng tuần hoàn ác tính hình thành.

Đối với phạm nhân, có thể ép buộc họ làm việc. Nhưng với công nhân tự do, nếu công việc nặng nhọc mà lương không tăng, họ sẽ bỏ trốn.

Thực tế, chính quyền đã cấp thêm ngân sách để cải thiện đời sống cho công nhân và tăng lương, nhất là trong mùa đông khi việc khai thác trở nên khó khăn hơn. Tuy nhiên, phần lớn số tiền này bị các quản sự trong khu mỏ tham ô, từng tầng từng tầng bòn rút.

Các khu mỏ lại có định mức sản lượng cố định phải nộp mỗi tháng. Nếu không đạt được sản lượng này và bị điều tra, các quản sự sẽ không tránh khỏi tai họa.

Nhân công ngày càng ít, sản lượng đương nhiên giảm, nhưng không phải ngày nào cũng có người phạm pháp để bị bắt làm lao động khổ sai. Vì thế, một số người đã nghĩ ra kế sách độc ác.

 

Đầu tiên, họ bịa đặt, vu oan cho những người dân nghèo khổ không nơi nương tựa. Sau đó, đút lót cho quan lại ở huyện nha để bắt ép những người vô tội này với lý do phạm pháp, rồi đưa họ đến mỏ làm công việc khai thác quặng.

Sau này, khi phát hiện phương pháp vu oan và bắt người vẫn có hiệu suất thấp, bọn họ chuyển sang cách trực tiếp bắt người trên đường. Chỉ trong thời gian ngắn, những người lưu dân và khất cái trong thành đều biến mất. Sau đó, đến lượt những người dân thường bị bắt.

Người thân mất tích muốn đi cáo quan? Cứ đi, nhưng huyện lệnh không thèm để ý. Thậm chí, nha sai còn đánh đập rồi đuổi họ ra ngoài.

Cách làm này lúc đầu thực sự khiến nhiều người sợ hãi mà từ bỏ, nhưng về sau, những kẻ bắt người lại vô tình đụng phải con trai của một phú thương. Chúng lén bắt cóc đứa trẻ, không biết rằng lần này mình đã gây họa lớn.

Phần lớn dân chúng không biết rằng Bắc Giang đang bí mật khai thác mỏ và sử dụng nhân lực từ những người bị bắt cóc. Phú thương kia chỉ nghĩ đây là một vụ án buôn người thông thường. Ông ta lại có chút thế lực, biết rằng huyện nha không xử lý loại vụ việc này, nên trực tiếp đến phủ thành tìm cách cầu cứu.

Chính sự việc này đã trở thành ngòi nổ, làm lộ ra toàn bộ hoạt động mờ ám trong quan trường Bắc Giang. Từ đây, kế hoạch tạo phản của Phương Lâm Án cũng bắt đầu sụp đổ.

“Điện hạ, những người đi theo phú thương đã được bảo vệ an toàn,” một giọng nói vang lên.

Trong phủ của Triệu tri phủ, Tông Chính Tích và phò mã ngồi ở vị trí chủ tọa. Triệu lệnh bước vào, sắc mặt nghiêm nghị, báo cáo về tiến triển kế hoạch.

Tông Chính Tích cầm tách trà nóng, không uống mà chỉ dùng để sưởi tay. Nàng nhìn Triệu lệnh, hỏi:

“Gia quyến của các ngươi đã được đưa ra khỏi thành chưa?”

“Các ngươi” ở đây là ám chỉ Triệu lệnh và cả những người thuộc phe Hoắc gia.

Triệu lệnh nghe vậy, gương mặt căng thẳng cũng giãn ra đôi chút, đáp:

“Tạ điện hạ đã quan tâm. Gia quyến của chúng thần đã lần lượt rời thành từ hai ngày trước. Hiện tại, họ hẳn đã đến nơi an toàn.”

Tông Chính Tích rất rõ rằng, muốn người khác liều mạng vì mình, trước hết phải đảm bảo sự an toàn cho gia đình họ.

“Vậy thì tốt, kế tiếp cứ mạnh dạn mà làm.” Tông Chính Tích nói với giọng bình tĩnh, như thể đang nhắc đến thời tiết hôm nay, dường như không hề ý thức rằng những lời này của nàng đã định đoạt số phận của biết bao con người trong mùa đông này.

“Vâng.” Triệu lệnh cúi người lui ra. Theo tầm nhìn của ông, có thể thấy toàn bộ phủ Triệu, từ sân viện đến các lối ra vào, đều được canh phòng nghiêm ngặt bởi ám vệ và binh lính. Nếu hàng phòng thủ này không giữ được, hôm nay, Tông Chính Tích và phò mã e rằng khó mà rời khỏi đây toàn mạng.

“Phu quân, chàng có sợ không?” Tông Chính Tích quay sang nhìn phò mã đang ngồi bên cạnh mình.

Phò mã không có chút hoảng loạn nào trong ánh mắt, trái lại chỉ lộ vẻ bình tĩnh xen lẫn một nụ cười nhàn nhạt.

Hắn nắm lấy tay nàng, nhẹ nhàng nói: “Có phu nhân ở đây, vi phu còn gì phải sợ?”

“Không thể nào!” Một tiếng hét giận dữ vang lên, cùng lúc một nghiên mực bị ném thẳng vào mặt người báo tin.

Trong phủ Đô thống, Phương Lâm Án mặt mày đen kịt, tràn đầy sát khí. Hắn nhìn thẳng vào tên lính báo tin, gằn giọng:

“Ngươi nói cái gì? Chu Toàn và Vương Tư đều không thấy? Người trong nhà bọn họ cũng không còn một ai?”

Tiểu binh run rẩy đáp: “Thuộc hạ làm theo lệnh của Đô thống, đến triệu Chu tướng quân và Vương phó tướng đến nghị sự. Nhưng khi đến nơi, bọn họ không có ở nhà, trong phủ chỉ còn lại vài gia nhân trông cửa. Theo lời họ nói, Chu tướng quân và Vương phó tướng đã rời đi từ ngày hôm qua cùng toàn bộ gia quyến, không rõ họ đi đâu. Còn nhóm huynh đệ được phái đi giám sát họ, t.h.i t.h.ể của họ đã được tìm thấy trong hậu viện.”

 

Truyện full

  • Sư Tôn, Người Về Rồi...
    Sư Tôn, Người Về Rồi...

    Bạn đang đọc truyện Sư Tôn, Người Về Rồi... của tác giả Linh Lan Hoa. Trong tối, là người đứng đầu của tổ chức Tử Thần - đứng đầu thế...

  • Bộ Tứ Nghịch Ngợm
    Bộ Tứ Nghịch Ngợm

    Là một ngôi trường cấp 3 có tiếng trong huyện, có tỉ lệ đỗ rất cao, học sinh cũng tầm tầm học từ khá đến giỏi....

  • Ông Xã Không Thuần, Bà Xã Lưu Manh
    Ông Xã Không Thuần, Bà Xã Lưu Manh

    Thể loại: Hiện đại, sủng, HESố chương: phần 1 (61 chương) phần 2 (33 chương)Editor: Tóc gió thôi bayMạc Bảo Bối, thiên kim của chủ tịch...

  • Chích Ái
    Chích Ái

    Editor: dongphuongphonglinh.Thể loại: Trung văn DBSK  (Nam x Nam), cổ trang, sinh tử văn, ngược, HECp: YunJae." Duẫn có thể cho ta biết...

  • Socola Trái Mùa
    Socola Trái Mùa

    Nam Khánh sinh ra tại Hải Phòng nhưng lớn lên ở mảnh đất Sài Gòn. Đối với anh mùa đông của miền Bắc thật đẹp, nhất là vào những ngày...

  • Vì Lẽ Gì Hai Đời Không Về Đến?
    Vì Lẽ Gì Hai Đời Không Về Đến?

    Giới thiệu:“Rượu chia ly, đà cạn hếtMà niềm riêng đã kịp giãi bày đâu?Có thuyền côi, trôi sông vắngTheo sóng lênh đênh nào biết thuở...

  • Lên Kế Hoạch Rước Papa Về Nhà!
    Lên Kế Hoạch Rước Papa Về Nhà!

    [Tác giả Thiên Diệp Vũ -- Thể loại: Ngôn Tình]Truyện Lên Kế Hoạch Rước Papa Về Nhà! của tác giả Thiên Diệp Vũ xoay quanh Trương Tuyết Y...

  • Ngàn Vạn Lần Yêu Em
    Ngàn Vạn Lần Yêu Em

    Truyện Ngàn Vạn Lần Yêu Em của tác giả Hảo Diệp Ân xoay quanh nhân vật Lâm Thể Hy - một cô nàng vừa tốt nghiệp cấp 3 và đang theo học...

  • Hoàng Thượng Tình Nhân
    Hoàng Thượng Tình Nhân

    Người edit: Tuyết Băng NhiHắn này nữ mưu thần mĩ đắc tượng tiên tử, ý nghĩ lại thông minh vô cùng,Cố tình nàng chán ghét hậu cung âm...

  • Người Tình Giấu Mặt
    Người Tình Giấu Mặt

    ======= Nếu bạn muốn tiếp tục truy cập nội dung truyện, mời CLICK ĐỌC <> tại {domain} ========Truyện Người Tình Giấu Mặt của tác giả Sơ...

  • Khúc Giao Hưởng Quân Hôn
    Khúc Giao Hưởng Quân Hôn

    Truyện Khúc Giao Hưởng Quân Hôn của tác giả Vitamin ABC là một câu chuyện tình yêu nhẹ nhàng, gần gũi với bạn đọc.Với thể...

  • Trọng Sinh Chi Tiểu Gia Bất Tý Hậu
    Trọng Sinh Chi Tiểu Gia Bất Tý Hậu

    Thể loại: Cổ trang, cung đình tranh đấu, xuyên không, lãnh cường công, thông minh cường thụ, 1 x 1, sinh tử, có hài, có ngược, HEĐộ...

  • Vô Hoa Quả
    Vô Hoa Quả

    Một câu chuyện diễn ra trong nội cung của Đại Vũ Quốc,Đai Hoàng tử Thôi Nhân Vĩ vì mẹ người mới qua đời nên biến thành oán hận người...

  • Mẹ Kế Của Lọ Lem
    Mẹ Kế Của Lọ Lem

    灰姑娘的继母 - 呱瓜呱Thể loại: Hiện đại, ngôn tìnhConvert: gachuaonl (tangthuvien.vn)Editor: Hoàng Lão Tà; Niệm VũBeta-er: Hoàng Lão TàVu Kiều...

  • Thiên Hạ Đệ Nhất
    Thiên Hạ Đệ Nhất

    Edit: AlekThể loại: đam mỹ. cổ trang, cung đình, công sủng thụ, 1×1Giang hồ vốn dĩ ngày càng bình yên, gần đây lại dậy sóng. Ai ai cũng...