Thước Phim Cuối Đời

Chương 6

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Cô ấy buột miệng:

 

“Fan của ‘Hội tâm nguyện’ ơi, em đã hoàn thành giấc mơ của mọi người rồi nha! Em sắp ngủ cùng chị Chúc Uyển đó!”

 

Cơn đau dịu xuống, tôi cũng mệt.

 

Nằm trên sofa, tôi ngủ thiếp đi.

 

Lúc tỉnh dậy, Tiểu Cần vẫn đang ngồi nhìn tôi.

 

Trên người tôi được đắp một chiếc chăn mỏng.

 

Trời đã nhá nhem tối.

 

“Sao không gọi tôi dậy?”

 

Giọng Tiểu Cần nhẹ nhàng:

 

“Không nỡ. Em ngồi ngắm chị hai tiếng rồi đó…Chị thật xinh đẹp.”

 

Ăn tối xong, hai chúng tôi tách nhau ra đi rửa mặt.

 

Chiếc điện thoại đặt trên giá ở phòng khách vẫn âm thầm ghi lại tất cả.

 

Tôi bước ra khỏi phòng tắm.

 

Mẹ tôi cuối cùng cũng không chịu nổi nữa, lo lắng hỏi:

 

“Con gái, nói cho mẹ biết… rốt cuộc con gặp chuyện gì vậy? Sao đầu con lại trọc thế kia?”

 

2024-6-15 đến 2024-6-17

 

Tập ba (phần hạ)

 

【Tại sao lại phải rời xa những người thân yêu nhất? Vì tôi muốn đi trước một bước, để chuẩn bị sẵn mái ấm cho họ ở kiếp sau.】

 

Tôi ngạc nhiên trước sự nhạy bén của mẹ.

 

Lẩn tránh bao lâu, rốt cuộc cũng phải đối mặt.

 

Tôi lấy hết can đảm, cuối cùng vẫn chỉ có thể nói:

 

“Là do vai diễn thôi. Nhân vật con đóng là cô gái nhà nghèo hay bị bắt nạt. Có cô bạn cùng làng vì ghen tị với nhan sắc của cô ấy, nên lúc cô ấy ngủ say đã cạo hết tóc của cô gái nghèo.”

 

Tôi nơm nớp trong lòng.

 

Lý do vụng về thế, không biết mẹ có tin không.

 

May thay, mẹ dễ dàng tin ngay:

 

“Không thể dùng mấy cái mũ đội đầu à? Giống như mấy bộ phim đóng vai A Ca đời Thanh ấy?”

 

“Tóc con dày lắm, đội mũ nhìn giả lắm. Mà cũng đâu phải không mọc lại được.”

 

“Con là người có trách nhiệm với vai diễn, sao có thể làm qua loa với khán giả được?”

 

Tôi còn trêu bà:

 

“Mà mẹ nhìn ra bằng cách nào thế? Con còn tính đợi mẹ không nhận ra thì tháo tóc giả ra dọa mẹ một trận cơ.”

 

“Tháo ra cho mẹ xem nào?” Mẹ tức giận.

 

“Con là m.á.u thịt rứt ra từ thân mẹ, sao mẹ lại không biết? Tóc con sợi nào mẹ chẳng nhận ra!”

 

Tôi giơ ngón cái.

 

“Đồng chí Dương Vân đỉnh thật, không gì qua mắt được.”

 

Lúc tôi tháo tóc giả ra, tôi thấy trong mắt mẹ tràn đầy xót xa.

 

Đồng chí Dương Vân à, xin đừng nhìn con bằng ánh mắt như thế…Con sợ mình sẽ gục ngã mất.

 

Cuối cùng cũng xong phần đối phó với bố mẹ.

 

Tôi ngồi trong phòng chờ Tiểu Cần.

 

Ống kính của cô ấy đang quay về phía tôi, bắt được khoảnh khắc tôi đang khóc.

 

Chỉ là tôi cố nén, không để phát ra tiếng.

 

Tiểu Cần chạy ngay tới:

 

“Chị ơi, đừng khóc nữa có được không?”

 

Tôi không nhịn được, ôm chặt lấy cô ấy.

 

“Cô có tưởng tượng nổi không…Tận tay tiễn biệt con gái mình là cảm giác thế nào? Tôi sợ bố mẹ tôi không chịu nổi.”

 


Tôi khóc một lúc rồi gắng lấy lại tinh thần, vì vẫn còn chuyện phải làm.

 

“Tôi mời cô đến nhà, cũng là muốn nhờ cô dùng ống kính quay lại.”

 

Tôi lấy trong túi ra mấy thẻ ngân hàng.

 

“Cứ xem như một trò chơi đi. Tiền tôi kiếm được bao năm qua nằm hết trong mấy thẻ này. Tôi sẽ giấu chúng ở nhiều chỗ trong nhà.”

 

“Cô hãy nói với bố mẹ tôi rằng, nếu buồn, hãy cùng tôi chơi trò tìm đồ này nhé.”

 

Tôi và cô ấy cùng nằm trên một chiếc giường.

 

Tôi kể rất nhiều chuyện.

 

Có chuyện nhỏ, có chuyện lớn.

 

Không biết đã kể hết chưa, cũng không rõ còn bỏ sót điều gì.

 

“Tôi vẫn đang tài trợ cho vài em học sinh, tôi sẽ nhờ bạn tôi tiếp tục giúp các em ấy.”

 

“Tôi xây một trường tiểu học Hy Vọng, tiếc là mới chỉ xây được phần móng. Tôi hứa sẽ về dự lễ khánh thành, giờ đành nói một tiếng xin lỗi.”

 

“Bộ phim trước, nhiều người chửi tôi béo. Thật ra là do tôi bệnh, cơ thể bị phù. Xin lỗi…”

 

“Lúc tôi còn nhỏ, bố tôi dạy tôi tập xe đạp, mới đạp được hai bước đã buông tay. Tôi lao thẳng vào bụi cây, gãy mất một cái răng. Mẹ đứng trên cửa sổ mắng không ngớt. Nên bây giờ tôi có răng giả.”

 

“Mới vào nghề, diễn dở bị đạo diễn mắng, tôi khóc suốt.”

 

“Tôi nói với mọi người tôi thích màu xanh, nhưng thật ra tôi thích màu hồng. Sợ người ta nói quê mùa nên từ bé đã nói dối là thích màu xanh. Nói riết, chính tôi cũng tin luôn.”

 

“Ảnh di ảnh tôi đã chỉnh sẵn rồi. Không phải ảnh trắng đen, tôi cười tươi lắm. Lúc nào đó tôi sẽ gửi cô, dùng tấm đó làm di ảnh nhé.”

 

“Thật ra tôi bất hiếu lắm…Thứ duy nhất có thể để lại cho bố mẹ, chỉ là mấy cái thẻ ngân hàng này thôi.”

 

Đoạn video đó quay rất rung, rất mờ.

 

Hôm sau, mắt tôi và Tiểu Cần đều sưng vù.

 

“Đừng thức đêm cày phim nữa, giờ giống hai con gấu trúc rồi đây.”

 

Tôi cố tỏ ra bình thản, còn cùng cô ấy ăn uống linh đình cả ngày.

 

Gần đến giờ ăn tối, tôi nói mình phải đi rồi.

 

Mẹ dúi vào tay tôi một hũ tương ớt:

 

“Đồ ăn đoàn phim không ngon, cái này con thích nhất, mang theo đi.”

 

Tôi đứng một bên, nói với Tiểu Cần:

 

“Cô không tin chứ gì, cái này là mẹ tôi tự làm đó. Ngon lắm luôn.”

 

“Mẹ, mẹ cũng đưa cho Tiểu Cần hai hũ đi.”

 

Tiểu Cần vội vàng xua tay từ chối.

 

Tôi chẳng buồn hỏi, cầm lấy thay cô ấy.

 

“Đi thôi, sáng mai còn phải bay về đoàn phim, không thể chậm trễ.”

 

Tôi lái xe, mất khoảng nửa tiếng.

 

Cuối cùng dừng lại ở một góc nhỏ vắng vẻ.

 

Tôi lập tức mở cửa xe, bước ra ngoài nôn sạch sẽ.

 

Thật ra tôi đã không ăn nổi từ lâu rồi.

 

Chỉ là cố nuốt xuống mà thôi.

 

Dạ dày đau quặn, như bị ai xé ra.

Truyện được dịch và đăng tải bởi Diệp Gia Gia

 

Khó khăn lắm mới dịu xuống được.

 

Tôi đỏ hoe mắt, nước mắt giàn giụa:

 

“Tiểu Cần…Tôi sẽ không bao giờ được ăn tương ớt của mẹ nữa. Cô nhìn tôi đi, tôi còn sống đây, nhưng dạ dày tôi không ăn nổi nữa rồi…”

 

Lần này, đến lượt Tiểu Cần khóc nức nở.

 

Tôi hiếm khi nghe thấy ai khóc to như vậy.

 

Thật sự… thảm đến tận cùng.

 

“Đừng khóc nữa, đừng khóc nữa…Cô khóc như vậy tôi cũng hết muốn khóc rồi đây này.”

 

Cô ấy ném điện thoại sang một bên, camera quay lên nóc xe.

 

Không còn hình ảnh, chỉ còn âm thanh.

Truyện full

  • Tây Giang Cẩn Nguyệt
    Tây Giang Cẩn Nguyệt

    Thể loại: Dân quốc, Ngược…Chồng tôi là chiến sĩ một lòng hướng về tổ quốc, sẵn sàng dùng trái tim chân thành để cứu lấy dân tộc vào lúc...

  • Ngược Mị Nhẹ Nhẹ Thôi Được Không?
    Ngược Mị Nhẹ Nhẹ Thôi Được Không?

    Người dịch: CụtBạn nghĩ như thế nào khi chính mình được trãi nghiệm trong chính các tác phẩm của mình. Vậy mà Tô Hữu Điềm lại được cơ...

  • Lãng Tích Hương Đô
    Lãng Tích Hương Đô

    Giới Thiệu Truyện - Nếu các bạn đã nhàm chán với những nhân vật hư hỏng, nghịch ngợm hoặc xã hội đen trong các truyện đô thị, nếu đã...

  • Anh Mất Em Rồi Sao?
    Anh Mất Em Rồi Sao?

    Tác giả: Green Sâu RómThể loại: Truyện Teen, khác...Giới thiệu:Tình yêu vốn dĩ là 0,5+0.5=1. ko phải 1+1=2. Đã là yêu thì phải có tin...

  • Vũ Pháp Vũ Thiên
    Vũ Pháp Vũ Thiên

    Một kẻ xuyên việt với một bộ công pháp bá đạo cùng đan điền biến dị cực phẩm!Nhân vật chính thuộc loại có chút hèn mọn vô sỉ, lại có...

  • Thâu Trọn Gió Xuân
    Thâu Trọn Gió Xuân

    Vân Phỉ những tưởng cô là người hạnh phúc nhất trên thế gian này. Cô có một gia đình đầm ấm và bề thế tại nước Sở, cha cô hết sức oai...

  • Hẹn Yêu
    Hẹn Yêu

    Tên gốc: Passion's PromiseBuổi sáng tháng năm trời đẹp nắng, Michael và Nancy cùng dắt xe đạp ra sân.Mái tóc Nancy lóng lánh, nàng nhìn...

  • Hoàng Đế Của Ta - Nhất Lê
    Hoàng Đế Của Ta - Nhất Lê

    Truyện ngắn Zhihu – Tác giả NHẤT LÊThể loại: 1vs1, Cổ Đại, ĐOẢN VĂN, HEGiới thiệuNăm Cảnh Đức thứ mười ba, lễ cập kê của trưởng tỷ nhà...

  • Chồng Tui Biết Hô Mưa Gọi Gió
    Chồng Tui Biết Hô Mưa Gọi Gió

    CHỒNG TUI BIẾT HÔ MƯA GỌI GIÓTác giả: 狐狸大王驾到Edit: Anmy | Elena - Beta: MộcGiới thiệu:Kết hôn được một năm, chồng tôi chưa bao giờ lộ...

  • Chuyện Lạ Dân Quốc
    Chuyện Lạ Dân Quốc

    LỜI DẪNMột tiên hồ mang hình người đã tu luyện ngàn năm như y, mọi nhân gian thế sự coi như đều đã chứng kiến qua hết.Vậy nên, lòng tin...

  • Si Mê
    Si Mê

    Tên truyện: Si mêTên Hán Việt: Si luyếnTác giả: Mây Lạnh Tuyết ChiềuThể loại: Nguyên tác, Ngôn tình, Hiện đạiBiên tập: WenHiệu đính:...

  • Thâu Bất Tẩu Đích Bảo Thạch
    Thâu Bất Tẩu Đích Bảo Thạch

    Thế loại: Đam mỹ, võng du, 1×1, anh tuấn công bình phàm thụ, ấm áp, HETình trạng bản gốc: Hoàn 11 chươngEdit: Farm, Mèo Ngố.Beta: Tiểu...

  • Nhuỵ Quang - Du Di
    Nhuỵ Quang - Du Di

    NHUỴ QUANGTên gốc: 他说房产证上写我名字Hán Việt: Tha thuyết phòng sản chứng thượng tả ngã danh tựTác giả: Du DiSố chương: 36 chương Thể...

  • [Ngưu - Yết] Yêu Em Đi Anh
    [Ngưu - Yết] Yêu Em Đi Anh

    Thể loại: Truyện teen, nữ truy nam, sủngNam phúc hắc nữ ôn nhu? chuyện này là xưa rồi.Nếu đã bị vị hôn phu chưa từng gặp mặt hôn thì đã...

  • Bên Đây Mưa Bụi, Bên Kia Rực Rỡ
    Bên Đây Mưa Bụi, Bên Kia Rực Rỡ

    Đại mạc khói lửa mịt mùng, người ngựa nhốn nháo.Lúc tay ăn chơi nhất Tây Chiếu gặp phải thám tử ngốc nhất thiên hạ thì trời đã định họ...