Thước Phim Cuối Đời

Chương 4

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

“Cô ấy biết được chắc chắn sẽ vui lắm, vì vẫn có người nhớ đến mình.”

 

“Có năm nghe mấy người trong phố bảo cô ấy về đây làm gì đó, tôi chen mãi mà chẳng vào được.”

 

Ông vừa lau bàn vừa nói.

 

“Phải rồi, lần nào cô ấy cũng gọi mì trộn khô với trứng ốp la.”

 

“Ông ơi, ông nói cô ấy rất nghịch à?” Tiểu Cần hỏi.

 

Truyện được dịch và đăng tải bởi Diệp Gia Gia

“Nghịch. Con bé đó nghịch nhất xóm, nhưng ai cũng quý.”

 

Ông dụi thuốc vào gạt tàn.

 

“Chỉ là… giờ chẳng biết cô ấy sống sao rồi. Tiệm này sắp bị giải tỏa, tôi cũng chẳng trụ nổi nữa. Chắc không còn cơ hội gặp lại rồi.”

 

“Nhưng ông nói cô ấy là ngôi sao lớn mà?” Tiểu Cần nhắc ông.

 

“Tôi chỉ nhớ gương mặt hồi bé của nó thôi. Lớn rồi, ai mà nhận ra được. Diễn viên thì lúc thì đồ cổ trang, lúc thì hóa trang đủ kiểu, sao tôi nhận ra nổi.”

 

Tôi quay sang thì thầm với máy quay:

 

“Tên Chúc Uyển là nghệ danh sau khi tôi vào nghề.”

 

“Ông ơi, chắc là cô ấy bận thôi. Nếu cô ấy quay lại, nhất định ông sẽ nhận ra mà.”

 

“Cũng phải ha…Chỉ là tôi biết, bao năm nay vẫn có người chuyển tiền cho tôi.”

 

Ông lặng lẽ nhìn ra cửa.

 

“Không để tên, nhưng nghĩ tới nghĩ lui, ngoài con bé đó ra thì còn ai có thể làm chuyện này? Chừng ấy năm, tôi tặng biết bao nhiêu phần trứng ốp la, không biết có lần nào... rơi đúng tay người nên nhận không.”

 

Ra khỏi tiệm mì, Tiểu Cần hỏi:

 

“Chị Chúc Uyển… thật ra chị chỉ muốn tới gặp lại ông ấy thôi đúng không?”

 

“Bị cô phát hiện rồi, ngại ghê.”

 

Tôi không né tránh máy quay.

 

“Ông ấy đã sống một mình từ khi tôi mười mấy tuổi. Lần nào gặp tôi, ông cũng cười hiền từ. Vài chục năm sau, ông ấy vẫn một mình, nên tôi chuyển khoản cho ông ấy mỗi năm.”

 

Tiểu Cần như nhớ ra chuyện gì, quên luôn đang cầm điện thoại quay, để camera lệch khỏi khung hình.

 

“Đám truyền thông rác rưởi ấy, suốt ngày nói chị sống xa hoa vô nghĩa, còn gán chị là ngôi sao ‘keo kiệt’ nhất showbiz.” Cô ấy bức xúc.

 

“Chỉ vì chị ngừng tài trợ cho một nữ sinh.”

 

Đúng là một vết nhơ của tôi.

 

Tôi từng bị chửi đến nỗi lên hot search, thậm chí còn mất hợp đồng quảng cáo.

 

“Thật ra tôi từng nói rõ với cô ấy, tôi sẽ tài trợ đến khi cô ấy tìm được việc làm. Nhưng sau đó cô ấy đòi tôi mua iPhone đời mới, còn nói muốn ra nước ngoài mở mang tầm mắt. Cô ấy nghĩ tôi là ngôi sao, thì chuyện nhỏ như vậy tôi không nên tính toán.”

 

Tôi móc một viên kẹo trong túi, đưa cho Tiểu Cần:

 

“Mì này nặng mùi tỏi, ăn đi cho đỡ. Tôi nghĩ thay vì dùng tiền đó cho một chuyến du lịch, thì thà để giúp những đứa trẻ khác cần hơn.”

 

Nói chuyện một hồi, chúng tôi đã đi tới cổng trường cấp ba.

 

Vẫn không vào được.

 

“Kia là dãy lớp học, đằng sau là thư viện. Nhiều năm trôi qua rồi, sân trường giờ được lát đường nhựa.”

 

“Chị Chúc Uyển, chắc khán giả rất muốn biết chị và anh Lục Kiêu quen nhau thế nào, chị kể đi.”

 


“Hồi cấp ba tôi ngốc lắm. Anh ấy chuyển đến lúc tôi học lớp 12. Tôi cứ nghĩ anh ấy cố tình gây sự với tôi, chắc là ghen tị với thành tích đứng nhất lớp của tôi. Tôi thấy anh ấy không vừa mắt, rồi chúng tôi trở thành đối thủ.”

 

Tôi dẫn cô ấy đi dọc hàng rào quanh trường, chỉ vào dãy nhà:

 

“Thấy lớp một tầng năm chưa? Lớp chọn đấy. Lớp 12 tôi học ở đó.”

 

“Nghĩ lại thời gian trôi nhanh thật. Từ một đứa học sinh suốt ngày thiếu ngủ, thành một người lớn… cũng suốt ngày thiếu ngủ.”

 

Tiểu Cần bật cười:

 

“Đi quay phim chắc thức khuya suốt nhỉ?”

 

“Thức khuya chứ. Có chút thời gian là tranh thủ ngủ. Chứ để quay xong mà mặt tái mét, đầu rụng hết tóc, ngày nào cũng bị camera soi… thì ai chịu nổi?”

 

“Vậy sao hai người từ kẻ thù lại thành người yêu?”

 

Tôi bĩu môi lắc đầu:

 

“Anh ấy ngoài mặt ít nói nhưng thật ra âm thầm lắm. Tôi cứ tưởng mình giỏi hơn anh ấy, kỳ thi nào cũng thắng vài điểm, đắc ý lắm.”

 

“Về sau mới biết—anh ấy cố tình. Anh bảo anh thấy tôi mỗi lần đắc ý thì đáng yêu vô cùng, nên thi nào cũng cố ý làm sai 1-2 câu.”

 

“Anh ấy luôn đứng sau tôi vài điểm, giữ vị trí thứ hai.”

 

“Tôi mà kể đoạn này lên mạng, chắc anh ấy bị chửi là ‘nam chính ngốc ngếch’ mất.”

 

“Biết chuyện rồi tôi tức đến mức không thèm nói chuyện với anh ấy suốt một tháng.”

 

“Sau kỳ thi đại học, anh ấy tỏ tình với tôi. Tôi lúc đó nghĩ anh ấy là kẻ lừa đảo, còn buông lời khó nghe: ‘Tôi mà yêu anh, tôi sẽ là chó!’”

 

“Biết không, cách anh ấy tỏ tình cũng y chang trên phim. Anh ấy nói từng xem một bộ phim: nếu một người cứ hỏi bạn thích ăn gì, nghĩa là họ thích bạn.”

 

“Anh ấy hỏi tôi suốt cả tháng trời, ngày nào cũng hỏi. Tôi cứ tưởng nhà anh ấy mở tiệm tạp hóa, nên mới lắm đồ ăn như vậy.”

 

“Cũng may là sau này anh ấy nói thẳng với tôi, chứ không thì chắc cả đời tôi cũng không biết anh ấy thích mình.”

 

Tôi nhìn vào ống kính, nói tiếp:

 

“Nếu video này mà bị lộ ra, hình tượng tổng tài của anh ấy chắc tan nát luôn mất. Chỉ cần tôi đồng ý quen anh ấy, anh ấy có thể vứt hết mặt mũi luôn. Câu gốc của anh ấy là: ‘Anh mới chính là con chó.’”

 

Tôi khẽ cười.

 

“Tôi đã kể cho các bạn nghe câu chuyện rồi. Tôi hy vọng từ giờ, tôi và anh ấy không còn liên quan gì nữa.”

 

“Anh ấy cần có cuộc sống của riêng mình. Còn những ai vẫn quan tâm tôi, xin đừng tìm đến anh ấy, cũng đừng trách móc. Tôi không thể cùng anh ấy đi đến cuối đời, chỉ mong mọi người có thể thay tôi… trân trọng anh ấy thêm một chút.”

 

“Với lại… hỏi han mãi làm gì nữa? Người cũng chẳng còn. Dù sau này có xa lạ đến đâu, tôi biết, tình cảm năm ấy—anh ấy dành cho tôi, là thật.”

 

Rời trường cấp ba, vì đi nhiều nên tôi bắt đầu mệt.

 

Tìm một bậc thềm ven hồ ngồi nghỉ.

 

Tiểu Cần vẫn giơ điện thoại quay:

 

“Chị Chúc Uyển, giờ chị đang nghĩ gì vậy?”

 

Một cơn gió thổi tới, mái tóc giả che khuất tầm nhìn.

 

Tôi xoa mắt, cố kìm giọt nước mắt.

 

“Tôi đã ký đơn hiến tạng rồi. Mọi người… hãy thay tôi sống thật tốt nhé?”

 

Có một câu, tôi không nói ra miệng—

 

“Lục Kiêu, là anh thắng rồi. Giờ phút này, em… rất nhớ anh.”

 

Truyện full

  • Tây Giang Cẩn Nguyệt
    Tây Giang Cẩn Nguyệt

    Thể loại: Dân quốc, Ngược…Chồng tôi là chiến sĩ một lòng hướng về tổ quốc, sẵn sàng dùng trái tim chân thành để cứu lấy dân tộc vào lúc...

  • Ngược Mị Nhẹ Nhẹ Thôi Được Không?
    Ngược Mị Nhẹ Nhẹ Thôi Được Không?

    Người dịch: CụtBạn nghĩ như thế nào khi chính mình được trãi nghiệm trong chính các tác phẩm của mình. Vậy mà Tô Hữu Điềm lại được cơ...

  • Lãng Tích Hương Đô
    Lãng Tích Hương Đô

    Giới Thiệu Truyện - Nếu các bạn đã nhàm chán với những nhân vật hư hỏng, nghịch ngợm hoặc xã hội đen trong các truyện đô thị, nếu đã...

  • Anh Mất Em Rồi Sao?
    Anh Mất Em Rồi Sao?

    Tác giả: Green Sâu RómThể loại: Truyện Teen, khác...Giới thiệu:Tình yêu vốn dĩ là 0,5+0.5=1. ko phải 1+1=2. Đã là yêu thì phải có tin...

  • Vũ Pháp Vũ Thiên
    Vũ Pháp Vũ Thiên

    Một kẻ xuyên việt với một bộ công pháp bá đạo cùng đan điền biến dị cực phẩm!Nhân vật chính thuộc loại có chút hèn mọn vô sỉ, lại có...

  • Thâu Trọn Gió Xuân
    Thâu Trọn Gió Xuân

    Vân Phỉ những tưởng cô là người hạnh phúc nhất trên thế gian này. Cô có một gia đình đầm ấm và bề thế tại nước Sở, cha cô hết sức oai...

  • Hẹn Yêu
    Hẹn Yêu

    Tên gốc: Passion's PromiseBuổi sáng tháng năm trời đẹp nắng, Michael và Nancy cùng dắt xe đạp ra sân.Mái tóc Nancy lóng lánh, nàng nhìn...

  • Hoàng Đế Của Ta - Nhất Lê
    Hoàng Đế Của Ta - Nhất Lê

    Truyện ngắn Zhihu – Tác giả NHẤT LÊThể loại: 1vs1, Cổ Đại, ĐOẢN VĂN, HEGiới thiệuNăm Cảnh Đức thứ mười ba, lễ cập kê của trưởng tỷ nhà...

  • Chồng Tui Biết Hô Mưa Gọi Gió
    Chồng Tui Biết Hô Mưa Gọi Gió

    CHỒNG TUI BIẾT HÔ MƯA GỌI GIÓTác giả: 狐狸大王驾到Edit: Anmy | Elena - Beta: MộcGiới thiệu:Kết hôn được một năm, chồng tôi chưa bao giờ lộ...

  • Chuyện Lạ Dân Quốc
    Chuyện Lạ Dân Quốc

    LỜI DẪNMột tiên hồ mang hình người đã tu luyện ngàn năm như y, mọi nhân gian thế sự coi như đều đã chứng kiến qua hết.Vậy nên, lòng tin...

  • Si Mê
    Si Mê

    Tên truyện: Si mêTên Hán Việt: Si luyếnTác giả: Mây Lạnh Tuyết ChiềuThể loại: Nguyên tác, Ngôn tình, Hiện đạiBiên tập: WenHiệu đính:...

  • Thâu Bất Tẩu Đích Bảo Thạch
    Thâu Bất Tẩu Đích Bảo Thạch

    Thế loại: Đam mỹ, võng du, 1×1, anh tuấn công bình phàm thụ, ấm áp, HETình trạng bản gốc: Hoàn 11 chươngEdit: Farm, Mèo Ngố.Beta: Tiểu...

  • Nhuỵ Quang - Du Di
    Nhuỵ Quang - Du Di

    NHUỴ QUANGTên gốc: 他说房产证上写我名字Hán Việt: Tha thuyết phòng sản chứng thượng tả ngã danh tựTác giả: Du DiSố chương: 36 chương Thể...

  • [Ngưu - Yết] Yêu Em Đi Anh
    [Ngưu - Yết] Yêu Em Đi Anh

    Thể loại: Truyện teen, nữ truy nam, sủngNam phúc hắc nữ ôn nhu? chuyện này là xưa rồi.Nếu đã bị vị hôn phu chưa từng gặp mặt hôn thì đã...

  • Bên Đây Mưa Bụi, Bên Kia Rực Rỡ
    Bên Đây Mưa Bụi, Bên Kia Rực Rỡ

    Đại mạc khói lửa mịt mùng, người ngựa nhốn nháo.Lúc tay ăn chơi nhất Tây Chiếu gặp phải thám tử ngốc nhất thiên hạ thì trời đã định họ...