Thước Ly Xuân - Tam Mục

Chương 4

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Khi ta có thể đọc thuộc lòng ba bài thơ, trên sổ sách của Liễu Nương ghi lại món nợ đầu tiên.

Nơi Vãn Xuân Lâu, văn nhân mặc khách thường tụ tập, hay gọi các kỹ nữ thanh lâu cùng nhau uống trà, đàm đạo.

Chỉ là thưởng trà, trò chuyện, đôi khi còn gảy khúc nhạc.

Đó vốn là công việc lý tưởng nhất của Liễu Nương, vậy mà tối hôm đó nàng trở về, như mất đi ba hồn bảy vía.

Canh ba, trong phòng chỉ lay lắc một ngọn đèn dầu.

Liễu Nương trằn trọc khó ngủ, đột nhiên ngồi bật dậy.

Ta cũng theo đó mà ngồi dậy từ tấm chăn trải bên cạnh giường, dụi dụi mắt, hỏi: "Cô nương, người không ngủ được sao?"

Liễu Nương đáp không đúng trọng tâm, miệng lẩm bẩm: "Vậy mà lại gặp hắn, sao có thể gặp hắn chứ."

Lời lẽ bi thương, còn hơn cả lần nàng cầm kéo kề cổ.

Ta nghe hồi lâu, chẳng hiểu "hắn" là ai.

Liễu Nương lại vùi đầu vào gối khóc nức nở.

Hỏi trời hỏi đất, sao mình lại rơi vào cảnh ngộ này.

Ta canh chừng nàng đến tận sáng.

Mơ hồ hiểu ra.

Thì ra, Liễu Nương vẫn chưa chấp nhận được việc mình đã rơi vào chốn phong trần.

Nàng thoạt nhìn như đã chấp nhận tất cả.

Nhưng lại không thể chịu nổi cơn gió xuân của ngày xưa.

--------------

Liễu Nương là một người kỳ lạ.

Rõ ràng đêm trước còn khóc như mưa, khăn tay có thể vắt ra nước.

Cách một đêm, Lân Ca Nhi mang đến cho nàng một bức thư, đọc xong lại là một gương mặt hoa nhường nguyệt thẹn.

Nàng đuổi ta ra khỏi phòng, ta và Lân Ca Nhi đứng nép sát vào tường.

"Cô nương sao thế? Nhìn chẳng khác gì lúc mẹ phát rồ."

Lân Ca Nhi nói trúng tim đen: "Ta thấy nàng ấy cũng giấu bệnh trong người."

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

"?"

Ta không ngờ Lân Ca Nhi cũng biết bắt mạch.

Lân Ca Nhi xoa xoa đầu ta, không nói gì.

Hắn kiểm tra bài vở của ta.

Ta lắc lư đầu đọc thơ, lại dùng ngón tay viết lên lòng bàn tay hắn rất nhiều chữ.

Lân Ca Nhi cười dịu dàng, theo đường ngón tay ta viết mà viết theo, chạm phải ánh mắt mong đợi của ta, mới mím môi ho khan một tiếng, nghiêm mặt, ra vẻ huynh trưởng.

"Cũng được, có chút tiến bộ."

Hắn nói mình đã dành dụm được năm lạng bạc, đợi ta đến tuổi cập kê chắc là có thể chuộc ta ra ngoài.

Nhưng rồi, hắn lại thở dài, nói thời gian Thuỷ Bà Tử tỉnh táo càng ngày càng ít, có lẽ phải tìm thầy lang kê đơn thuốc.

Ta vỗ vỗ ngực, an ủi hắn.

"Ca ca, giờ muội hầu hạ cô nương, tiền công hàng tháng tăng lên, muội cũng có thể tự dành dụm."

Ta xòe ngón tay tính cho hắn xem, bao lâu nữa thì đủ bảy mươi lạng.

Lân Ca Nhi nắm lấy ngón tay ngọ nguậy của ta.

"Thước nha đầu, không phải bảy mươi, là một trăm năm mươi."

"A..."

Ta há hốc mồm, không ngờ ta lại đáng giá đến vậy.

----------------

Vẫn là nghe các cô nương tán gẫu, ta mới biết vì sao Liễu Nương "phát rồ".

Thì ra, nàng gặp lại người trong lòng trước kia.

Lưu Sinh là mưu sĩ dưới trướng cha Liễu Nương.

Bảy tuổi đã đỗ tú tài, là thần đồng nổi danh một thời.

Chỉ là sau này vận may thi cử không tốt, liên tiếp trượt, đến hai mươi tuổi mới đỗ cử nhân.

Nhưng trong mắt người thường đã là xuất chúng, tiền đồ vô lượng, hắn vừa vào kinh thành cầu học, đã được cha Liễu Nương để mắt, thường xuyên ra vào Liễu Phủ, làm mưu sĩ.

Hắn và Liễu Nương ở Liễu Phủ đã sớm nảy sinh tình cảm, là câu chuyện quen thuộc tiểu thư yêu thư sinh.

Chỉ là chuyện của hai người còn chưa kịp bẩm báo với cha Liễu Nương, thì Liễu gia gặp nạn.

Lưu Sinh bị liên lụy, trở về quê trong cảnh khốn khó, thậm chí chưa kịp từ biệt Liễu Nương.

Nay lại vào kinh, bái sư mới, chuẩn bị tham gia hội thí.

Hắn cùng bạn học đến Vãn Xuân Lâu uống rượu, các kỹ nữ thanh lâu đẩy cửa bước vào, vừa ngẩng đầu đã đối diện với gương mặt Liễu Nương.

Tình cũ gặp lại, khó xử biết bao.

Trong bàn có người biết thân thế Liễu Nương, làm bộ làm tịch rơi lệ làm thơ, khiến tâm trạng vốn đã khó bình yên của Liễu Nương càng thêm rối loạn.

Một khúc tỳ bà, dây đàn gảy sai, nốt nhạc lạc nhịp.

Lưu Sinh ngồi không yên, rượu uống hết bình này đến bình khác, nhưng không thể làm ra một bài văn nào.

Lúc đi, Lưu Sinh muốn kéo Liễu Nương, bị Liễu Nương né ra.

Hai người không nói một lời.

Các cô nương nói đến tình cảnh hôm đó, đáy mắt không giấu được vẻ khinh miệt.

"Hắn ta ấy à, ta thấy chỉ là kẻ vô dụng."

"Có thời gian viết thư sám hối, chi bằng đập luôn chén rượu, ra mặt cho Liễu Nương."

"Chỉ có Liễu Nương mắt mù, coi gỗ mục làm bảo bối."

Ta vội hỏi, Liễu Nương lại thế nào rồi.

Mấy cô nương nhìn nhau cười.

"Đi khuyên Liễu cô nương nhà ngươi đi, đừng đem hết tiền kiếm được dâng cho kẻ bạc tình bạc nghĩa."

------------------

Ta mang theo lời dặn của các cô nương, vội vàng trở về phòng Liễu Nương.

Đẩy cửa lại thấy hai người tim sát tim, ôm nhau, như đôi uyên ương quấn quýt.

Ta sợ đến mặt đỏ tía tai, vội vàng đóng sầm cửa lại.

Không ai nói, giờ này, Lưu Sinh lại đến Vãn Xuân Lâu.

Ta đứng ngoài cửa, mũi giày chấm xuống đất viết chữ.

Chữ của Lân Ca Nhi nhiều nét, ta không viết được.

Chỉ có thể, bên trái một chữ "thuỷ", bên phải một chữ "liễu", viết đến cuối cùng nhìn liễu cũng như thuỷ.

Tầm mắt cũng mơ hồ, ta dụi mắt, lòng bàn tay ướt đẫm.

Ta không muốn Liễu Nương biến thành Liễu Bà Tử.

Truyện full

  • Hôn Lễ Của Chúng Ta
    Hôn Lễ Của Chúng Ta

    [Zhihu] HÔN LỄ CỦA CHÚNG TATác giả: 小柒崽子Thể loại: ngôn tình, khác...Giới thiệuVào ngày diễn ra hôn lễ của chúng tôi, chú rể không hề...

  • Tiết Tử Hiên
    Tiết Tử Hiên

    Editor: Trúc Diệp ThanhKhông biết ai có còn nhớ đến đoạn kết của "Đả kiểm cuồng ma"?Chu Chu đã mang kho dữ liệu bị Chủ Thần phá hủy sửa...

  • Sự May Rủi Của Trái Tim
    Sự May Rủi Của Trái Tim

    Tiểu thư Serena Staverley nhận được tin dữ, cha cô đã tự sát sau khi thua toàn bộ gia sản và gả gán cả cô trong một ván bài về tay Ngài...

  • A Sơ
    A Sơ

    Giới thiệu:A Sơ là một tiểu yêu quáiCó một ngày, cậu bị Đại ma đầu ở trong núi bắt đi mất.(:з」∠)tag: Đại ma đầu Xà tinh công x Gà tinh...

  • Chú, Mượn Đùi Ôm Một Chút
    Chú, Mượn Đùi Ôm Một Chút

    Thể loại: Đam mỹ, trùng sinh, hào môn, niên thượng, ngọt sủng, 1x1, HESố chương: 184 chương + 11 phiên ngoạiEditor: Dờ + CáoCP: Thiếu...

  • Ta Bị Lừa Hôn!!!
    Ta Bị Lừa Hôn!!!

    Văn án:Sau khi Linh Duyệt trưởng thành thì bị cha mẹ đuổi xuống núi. Cậu đành cầm giấy hôn thư tiến vào giới giải trí để tìm vị hôn...

  • Công Lược Trái Tim
    Công Lược Trái Tim

    Trang Tử Khâm: “Ngôn Ngôn,hôn nhân là chuyện lớn cả đời,mẹ không cho phép con làm như vậy”Trang Tử Khâm ít nhiều biết được dụng ý Lâm...

  • Xuyên Thành Áo Lót Của Nam Chính Thì Biết Mần Sao?
    Xuyên Thành Áo Lót Của Nam Chính Thì Biết Mần Sao?

    Edit + beta: Socola chấm nước mắm.Thể loại: Xuyên qua thụ x trọng sinh công, tiên hiệp tu chân, hệ thống, xuyên thư, phúc hắc bá đạo...

  • Tình Yêu Này Tôi Chỉ Muốn Dành Cho Em
    Tình Yêu Này Tôi Chỉ Muốn Dành Cho Em

    Tác giả: lyn_lyn25Thể loại: Ngôn Tình, Truyện SủngGiới thiệu:Cô trong một buổi tối không nhớ nổi tại sao lại nằm trong phòng anh. Từ...

  • Trùng Sinh Sủng Vợ Hàng Ngày
    Trùng Sinh Sủng Vợ Hàng Ngày

    ♧VĂN ÁN♧Đời trước, Từ Lãng là con cưng của trời, là kỳ tài thương nghiệp, mà Hạ Đằng là ảnh hậu phái thực lực tin xấu bay đầy trời. Hai...

  • Bắt Đền Ông Xã Nhiều Tiền
    Bắt Đền Ông Xã Nhiều Tiền

    Editor: Hana mèo lười và khá xinh đẹp….Thật sự là quá ngu ngốc mà, cô không biết nghĩ như thế nào mà lại đồng ý với thanh mai trúc mã...

  • Thước Ly Xuân - Tam Mục
    Thước Ly Xuân - Tam Mục

    Cha địu ta trong cái thúng tre, cứ thế cõng ta đến tận Kinh Thành.Kẻ buôn người trả cho cha mười lạng.Trước khi rời đi, cha lay ta tỉnh...

  • Long Xà Diễn Nghĩa
    Long Xà Diễn Nghĩa

    Giới Thiệu Truyện- Đây là một bộ truyện về võ thuật của Trung Quốc, bối cảnh thời hiện tại. Các chiêu thức, đòn đánh trong truyện hầu...

  • Ngủ Ngon Nhé Mặt Trăng - Vượng Tử A Oai
    Ngủ Ngon Nhé Mặt Trăng - Vượng Tử A Oai

    Tên Hán Việt: Vãn an nguyệt lượngTác giả: Vượng Tử A OaiSố chương: 67 chươngThể loại: Ngôn tình, hiện đại, phá án, ngọt sủng, yêu thầm...

  • Trì Ái - Cẩu Huyết Thành Hà
    Trì Ái - Cẩu Huyết Thành Hà

    Hiệu chỉnh và biên tập: nntcmĐồng nghiệp văn của Trì Ái có rất nhiều, nhưng mình chỉ làm mấy cái ngăn ngắn, dễ thương, hồng hồng, chủ...