Thư Linh Ký

Chương 135: Q5 VÔ ƯU CHƯƠNG 134 ĐÀO HỐ

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Q5 –VÔ ƯU – CHƯƠNG 134: ĐÀO HỐ

Editor: Luna Huang
Ba tháng của Thiên Hương tiên thành, thật là một tháng rất thần kỳ…

Bệnh nhân tâm thần không biết từ đâu chạy tới, bò l*n đ*nh Thiên Hương điện, tìm một chỗ ánh dương quang tốt nhất nằm xuống, sau đó một bên tuyên bố muốn phơi nắng, một bên rất nghiêm túc tuyên bố ——

“Từ giờ trở đi, phụ cận ba trăm dặm phương viên, tất cả đều là hành cung của bổn quân rồi…… Ân, không cần cảm tạ, đây là bổn quân phải làm.”

Con mẹ nó, nếu không phải đánh không lại người bị bệnh thần kinh như ngươi, ta sớm trở mặt rồi!

Trên dưới Thiên Hương thành mấy nghìn tiên thương tu chân tử bào kiếm tiên, rất chỉnh tề yên lặng mắng chửi ở trong lòng, thế nhưng kiêng kỵ thực lực của người bị bệnh thần kinh này, lại lo lắng đánh nhau khiến cho Thiên Hương thành ngọc thạch câu phần, nên đến cuối cùng cũng chỉ có thể khuyên nhau tạm thời nhẫn nại, chỉ coi trên đỉnh mọc thêm một linh vật mà thôi.

Nhưng vấn đề là, ai gặp qua linh vật đầu óc có lỗ hỏng như vậy a?

Trong thời gian mấy ngày kế tiếp, hồn đạm nằm trên đỉnh kia, lại liên tục ban bố điều mệnh lệnh tinh thần thác loạn, thế cho nên toàn thành trên dưới đều sắp thần kinh suy sụp ——

Đầu tiên, hắn triệu tập mấy trăm danh tử bào kiếm tiên, ngạnh sinh sinh ở Thiên Hương điện, cứng rắn đào mặt đất cứng rắn như đá hoa cương đào một cái hố, hơn nữa đào một cái không hài lòng còn muốn một lần lại một lần, làm hại mấy ngày nay, toàn thành trên dưới chỉ cần ngẩng đầu một cái, là có thể miễn phí xem truyền hình phát sóng đào hố.


Sau đó, đồng thời, hắn lại ép buộc một đoàn tiên thương lãng phí linh thạch, khẩn cấp mua mấy nghìn khối tùng mặc thượng đẳng trở về, thế cho nên trong khoảng thời gian ngắn, tùng mặc thượng đẳng của Doanh Châu giới có giá lại không ở trong chợ, ngay cả Phương Bất Phì chân quân tài đại khí thô cũng mua không được.

Tiếp sau đó, đợi được đào xong hố, mua xong tùng mặc, người này dĩ nhiên cái gì cũng không làm, vẫn là mỗi ngày đợi trên đỉnh Thiên Hương điện, nằm ở trên ghế nằm hữu khí vô lực phơi nắng, ân, nghe nói là muốn phơi cho bản thân sạch sẽ từ trong ra ngoài…

Cho nên nói, chúng ta rốt cuộc là đến Thiên Hương thành làm gì?

Hai mắt Nhạc Ngũ Âm đăm đăm vây xem chừng mấy ngày, đến cuối cùng rốt cục nhịn không được, túm góc váy leo l*n đ*nh Thiên Hương điện, thận trọng cầm cây nhỏ đâm Cố Thất Tuyệt: “Ai ai ai, quân thượng, chúng ta không cần đi tìm Phong Trần đại nhân sao?”

Vọng Thư Uyển
Không nói chuyện, Cố Thất Tuyệt nằm ở trên ghế nằm, thoạt nhìn hình như là đã ngủ.

Ánh dương quang kim sắc sáng sớm, chiếu xuống gò má của hắn, qua tròn nửa ngày, hắn mới chậm rãi trở mình, hữu khí vô lực nói: “Ta… chính…đang…tìm….”

“Ngươi cho ta là sơn trà sỏa sao.” Nhạc Ngũ Âm nhịn không được liều mạng mắt trợn trắng, rồi lại nhỏ giọng thầm thì nói, “Thế nhưng, Phong Trần đại nhân có thể rơi vào khốn cảnh, muốn chúng ta mau chóng đi cứu hắn, cho nên nói chúng ta là không phải là nắm chặt tương đối khá sao?”

“Nói…cũng phải…” Cố Thất Tuyệt rất nghiêm túc suy nghĩ một chút, rốt cục vươn một tay, gõ trống nhỏ bên cạnh một cái.


Một tiếng trống vang lên, dư âm còn quanh quẩn ở trong không khí, liền thấy Phương Bất Phì chân quân cùng một đám tiên thương, từ trong Thiên Hương điện thở hổn hển lao tới… Ân, mấy ngày nay bị mạnh mẽ trưng dụng làm đại trù hành cung, Phương chân quân còn đang một đĩa cung bảo kê đinh bỏ thêm mực nước.

“Bất Phì nha.” Cố Thất Tuyệt nghiêm trang quay đầu, nhìn Phương Bất Phì chân quân, “Lại nói tiếp, các ngươi học qua hai câu thơ ‘thần quang tĩnh thủy vụ, dật giả do an miên’ này chưa?”

“A?” Phương Bất Phì chân quân mãn nhãn đăm đăm, chỉ là một cái chớp mắt qua đi, chờ hắn chú ý tới nhãn thần đồng tình của Nhạc Ngũ Âm ở hai bên trái phải, lập tức nghiêm mặt nói, “Chưa học qua, hoàn toàn không hiểu.”

“Là thế này phải không?” Cố Thất Tuyệt thật đáng tiếc gật đầu, “Vậy trước tiên không học, để Ngũ Âm trực tiếp mang theo các ngươi, sao chép trên tường điện. . .”

“Phốc!” Nhạc Ngũ Âm đột nhiên phun, “Ai ai ai, tại sao lại có chuyện của ngân gia sự?”

“Chép đầy.” Cố Thất Tuyệt hoàn toàn không thấy biểu tình u oán của nàng, lại giơ tay lên, bao quát tất cả mọi người ở bên trong, “Ân, các ngươi tất cả đều cùng nhau chép, phải hết sức chuyên chú, phải có cảm tình phong phú, phải nhận thức nội tâm hoạt động của thi nhân lúc đó.”

Mục trừng khẩu ngốc, Nhạc Ngũ Âm cũng tốt, Phương Bất Phì chân quân cũng tốt, một đoàn tiên thương cũng tốt, tất cả đều tập thể mất trật tự trong gió: “Chép thơ? Chép thơ còn chưa tính, còn muốn chúng ta chép trên Thiên Hương điện?”

“Đủ rồi!” Ngạc nhiên nửa ngày sau, rốt cục có mấy vị tiên thương nhịn không được, mặt đỏ bừng cả giận nói, “Khi người. . . Ngô, ngô, ngô.”

Còn chưa kịp kháng nghị xong, Phương Bất Phì chân quân liền lau mồ hôi lạnh, kéo mấy vị này đi sang một bên: “A a a, lãnh tĩnh, không nên chấp nhặt với bệnh nhân tâm thần.”


“Nhưng này người tâm thần này hết sức quá đáng!” Mấy vị tiên thương vẫn là rất phẫn nộ.

“Nhịn xuống a, ta còn bị ép làm cơm đây.” Phương Bất Phì chân quân cũng rất bất đắc dĩ, bất quá đến cuối cùng vẫn là hít sâu một hơi, “Kiên trì một chút nữa, thành chủ đã nhận được tin tức đang chạy về, chúng ta ứng phó trước, chỉ chờ tới lúc thành chủ trở về. . .”

“Đúng vậy, chỉ chờ tới lúc thành chủ trở về. . .” Mười mấy tiên thương đồng loạt hít một hơi thật sâu, “Con mẹ nó linh thạch, chúng ta không nên chấp nhặt với bệnh nhân tâm thần, chép thì chép.”

Được rồi, nói chép liền chép!

vongthuuyen.com
Sau một lát, Nhạc Ngũ Âm trong ưu thương “Vì sao lại là ta”, mười mấy tiên thương bắt đầu theo nàng, vẻ mặt củ kết sao chép trên tường điện, nhân thủ không được, nên cũng gọi mấy trăm danh tử bào kiếm tiên qua. . .

Con mẹ nó linh thạch, đây là điên rồi sao?

Trong Thiên Hương thành, hơn một nghìn tu chân giả tập thể mục trừng khẩu ngốc, nhìn một đám đại lão ở phía trên chép thơ, thầm nghĩ bệnh tâm thần quả nhiên sẽ truyền nhiễm, vài ngày không tới đến Phương chân quân bọn họ cũng đầu óc có lỗ hỏng rồi.

Tròn qua nửa ngày, đợi được qua buổi trưa, trên toàn bộ tường của Thiên Hương điện, đều đã viết đầy “Thần quang tĩnh thủy vụ, dật giả do an miên” dày đặc. . .

Nhạc Ngũ Âm chép đến cổ tay đau nhức, nhịn không được rất tang thương hỏi: “Ai ai ai, quân thượng, vì sao chúng ta lần này không chép trên giấy Tuyên Thành?”

“Bởi vì. . .” Cố Thất Tuyệt nằm ở trên ghế nằm, hữu khí vô lực hồi đáp.


Răng rắc ~

Tiếng vang nhỏ nhẹ, đột nhiên từ phía sau truyền đến, Nhạc Ngũ Âm kinh ngạc quay đầu, còn chưa kịp phản ứng, đã bị một dòng nước đánh trúng, không tự chủ được lảo đảo lui về phía sau.

Đúng vậy, giờ khắc này, trên toàn bộ tường của Thiên Hương điện, đều nổi lên quang mang mặc sắc như ẩn như hiện, quang mang mặc sắc này chậm rãi mọc lên, phảng phất sáng sớm mang theo vài phần sương mù ướt át, thậm chí còn có mấy phần ấm áp. . .

Mà đang ở trong sương mù mực quang ấm áp, trên tường của Thiên Hương điện răng rắc rung động, chẳng biết lúc nào xuất hiện hơn mười lỗ thủng, giờ này khắc này có dòng nước từ trong lỗ thủng này phun ra, vừa bắn trúng Nhạc Ngũ Âm chính là một đạo trong đó.

“Ách, vì sao Thiên Hương điện sẽ phun nước?” Nhạc Ngũ Âm ngạc nhiên không nói gì, cảm thấy dòng nước phun trên người, còn giống như mang theo vài phần tình cảm ấm áp.

“Chúng ta không biết a.” Phương Bất Phì chân quân cùng một đám tiên thương đồng dạng mờ mịt, từ lúc Thiên Hương tiên thành thành lập tới nay, cho tới bây giờ chưa nghe nói qua Thiên Hương điện còn có loại công năng này.

Nhưng đây không quan trọng, quan trọng là, giờ này khắc này, dòng nước mang theo sương mù ấm áp, dường như điều chỉnh góc độ tinh diệu, tất cả đều rót vào trong hố lớn được đào ra trước điện.

Chỉ một lát sau, trong hố lớn cũng đã chứa đầy nước, mang theo vụ khí mực quang chậm rãi mọc lên, dần dần che phủ cái hố to, hầu như không cách nào thấy rõ cảnh tượng trong đó.

Nhạc Ngũ Âm kinh ngạc trợn to mắt hạnh, nhìn hố sâu như ẩn như hiện trong sương mù, đột nhiên ý thức được cái hố sâu này, chính là ý nghĩa của việc một vị đại lão bệnh tâm thần, cho người cố ý đào mấy ngày ——

“Chờ một chút, nên hố sâu thoạt nhìn như không hữu dụng này, dụng ý chân chính là. . . Phốc, quân thượng ngươi đang làm gì thế?”

Truyện full

  • Hoàn Xuân
    Hoàn Xuân

    Bạn đang đọc truyện Hoàn Xuân của tác giả Nặc Danh Thanh Hoa Ngư. Tôi thời đi học đã từng bị bạo lực học đườngNếu mọi người chưa từng...

  • Hóa Ra Em Rất Yêu Anh
    Hóa Ra Em Rất Yêu Anh

    Tác giả: Mộc Phù SinhThể loại: Truyện Ngược, Đô Thị, Ngôn Tình, Truyện Khác, Truyện SủngGiới thiệu:Tác giả Mộc Phù Sinh - Hóa Ra Em Rất...

  • Nữ Chính Không Định Dọa Người
    Nữ Chính Không Định Dọa Người

    Thể loại: Hài Hước, Hiện Đại, Huyền Bí, Lãng Mạn, Ngôn TìnhCứ mỗi đêm, Nam Sơn sẽ xuyên vào những đồ vật của người cô quen biết trong...

  • Nhật Ký Tân Hôn Cùng Ảnh Đế
    Nhật Ký Tân Hôn Cùng Ảnh Đế

    VĂN ÁNĐiều điên cuồng nhất mà Kiều Hội làm trong cuộc đời này chính là kết hôn chớp nhoáng ở độ tuổi hai mươi với ảnh đế Từ Diệc...

  • Sang Dị Giới Làm Thanh Niên Nghiêm Túc
    Sang Dị Giới Làm Thanh Niên Nghiêm Túc

    Tác giả: Hoàng MaThể loại: Ngôn Tình, Tiên HiệpNgươi... Một thằng bé sẽ cảm thấy thế nào khi một dám ký ức cứ lởn vởn trong đầu, thẩm...

  • Cuộc Hôn Nhân Vô Nghĩa
    Cuộc Hôn Nhân Vô Nghĩa

    Tác giả: Tiểu Cam CamThể loại: Ngôn TìnhGiới thiệu:Hai người trở thành vợ chồng là vì lợi ích của hai gia tộc, gọi thẳng là liên...

  • Lưu Nguyệt Hàn Tinh
    Lưu Nguyệt Hàn Tinh

    Thể loại: Võng du, Ngôn tình, Hiện đại vănNhân vật chính: Lưu Nguyệt (Lưu Nguyệt) x Hiệp Hàm (Cô Dạ Hàn Tinh).Edit: HamhovodichTrong...

  • Em Vốn Đã Là Của Tôi, Chạy Làm Gì Cho Mệt
    Em Vốn Đã Là Của Tôi, Chạy Làm Gì Cho Mệt

    Ở mỗi người đều trãi qua nhiều trạng thái khác nhau có người vui vẻ làm tâm hồn vui vẻ, có người cô đơn thì cảm thấy buồn nhưng đối với...

  • Yêu Sâu Đậm Đã Thành Tật
    Yêu Sâu Đậm Đã Thành Tật

    Tên gốc: 深爱已成疾Tên Hán: Thâm ái dĩ thành tậtTên Việt: Yêu sâu đậm đã thành tậtTác giả: Mai Nhĩ Đích TiTình trạng: Hoàn 9 chương chính...

  • Chồng Cũ, Anh Nợ Em Một Đứa Con
    Chồng Cũ, Anh Nợ Em Một Đứa Con

    Tác giả Thiến Hề đã gửi đến những bạn đọc yêu truyện một truyện ngôn tình đầy màu sắc, chuyện tình cảm của những ngày nắng, những ngày...

  • Bích Tiêu Cửu Trùng Xuân Ý Vũ
    Bích Tiêu Cửu Trùng Xuân Ý Vũ

    Chủ biên đại nhân nói với tôi rằng, hãy viết một đoạn mở đầu đi! Có lẽ do thường ngày đặt quá nhiều cảm xúc, tình cảm vào trong các bộ...

  • Không Trêu Chọc Được Lại Bị Ngược
    Không Trêu Chọc Được Lại Bị Ngược

    =======Nếu bạn muốn tiếp tục truy cập nội dung truyện, mời CLICK ĐỌC <Không Trêu Chọc Được Lại Bị Ngược> tại {domain}========Số...

  • Hợp Cẩn
    Hợp Cẩn

    Bạn đang đọc truyện Hợp Cẩn của tác giả Lộc Bát Kim. Hắn có tình cảm với một người, cầu gia tộc cho họ thành hôn, nhưng mà người ấy...

  • Xâm Chiếm Tuyệt Đối
    Xâm Chiếm Tuyệt Đối

    Editor & Beta: Hoàng DungGiả incest ~ chuyện xưa không thể nói của thiếu nữ và tổng giám đốc ~Bản trưởng thành: Vốn anh tưởng rằng có...

  • Điên Vì Yêu
    Điên Vì Yêu

    Tác giả: Lạc ĐìnhThể loại: Ngôn Tình, Truyện Ngược, Dị Giới, Cổ Đại, Lịch Sử, Truyện Cung Đấu, Truyện KhácGiới thiệu:Đường đường là một...