Thời Họa Thời An - Đường Khương

Chương 84

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Sân khấu đã được dựng lên nhưng không thấy nhân vật chính đâu. Chu Nhất Nhu ngồi trên ghế lặng lẽ liếc nhìn mọi người xung quanh, tất cả đều ở đây, chỉ thiếu Thời Hoạ.

Nàng nhìn qua phía Lục Thời An, vẻ mặt hắn bình thường đang nói chuyện với tỷ phu Vệ Miễn.

Đột nhiên hắn cũng nhìn lại, thản nhiên liếc nàng, bên trong ánh mắt đen nhánh ẩn chứa tia khinh thường, tựa như đã nhìn thấy rõ nội tâm đang hỗn loạn của nàng.

Sắc mặt Chu Nhất Nhu tái nhợt, cổ họng khô khốc, nuốt xuống từng ngụm nước bọt đầy bất an, chiếc khăn tay che phủ mu bàn tay bị móng tay véo trắng bệch. Nàng liên tục trấn an bản thân rằng nàng không làm gì sai cả.

Trước khi trò khôi hài bắt đầu, Lục Thời An đã bảo Thời Hoạ quay về viện, tỷ tỷ nói không sai, quả nhiên là một trò thấp kém ngu xuẩn.

Qua một chén trà nhỏ, chúng nha hoàn ma ma quay lại bẩm báo với Lục lão phu nhân, bọn họ đều nói không tìm thấy.

Tôn thị thấy thần sắc nữ nhi mình không tự nhiên, trong lòng đã đoán được chân tướng, đang định lấy cái cớ qua loa để lấp liếm chuyện này, nào ngờ Linh Lung lên tiếng: “Vừa rồi tiểu thư có nói chuyện với Hoạ cô nương sau bình phong, chẳng lẽ là rớt sau bình phong?”

Giọng nàng ta không lớn nhưng Lục lão phu nhân và các vị ngồi ở đây đều nghe rõ.

“Đã tìm sau bình phong chưa?” Lục lão phu nhân hỏi.

Nha hoàn đáp: “Thưa, đã tìm rồi nhưng không có!”

Lục lão phu nhân khảy chuỗi phật châu trong tay, trầm ngâm một hồi rồi mới nói: “Tìm kĩ lại lần nữa!”

Lục Thanh Gia buông bát trà trong tay, ngón tay mảnh khảnh gõ gõ lên bàn, nàng nghiêng mặt nói với Lục Chi: “Ngươi cũng đi tìm phụ đi, tìm được thì đi lĩnh thưởng!”

Nói xong nàng nháy mắt, Lục Chi hiểu ý, cười: “Vâng!”

Linh Lung làm tất cả vì chủ nhân, nàng ta ra sức bày mưu: “Chi bằng tìm Hoạ cô nương đến hỏi một chút, nàng…”

Lời này vừa nói ra, đột nhiên tình huống trở nên vô cùng khó coi.

Tôn thị lia ánh mắt sắc bén qua, doạ Linh Lung ngậm miệng lại, bà lạnh giọng quát lớn: “Còn không mau câm mồm, nơi này có chỗ cho ngươi nói sao!” Sau đó cười nói: “Lão phu nhân thứ tội, nha đầu này ở nhà được dung túng nhiều quá, nên không biết phép tắc!”

Bà đứng lên hành lễ: “Sắc trời cũng đã tối, còn làm phiền ngài nhọc lòng, là lỗi của chúng ta, kia cũng không phải đồ gì quan trọng, có lẽ là rớt ở nhà hoặc trên đường đi cũng không biết chừng!”

Gương mặt luôn hiền từ của Lục lão phu nhân giờ đây trở nên nghiêm nghị, bà khảy hạt châu trong tay thật nhanh: “Phu nhân khách khí rồi, đều là thân thích với nhau, không có gì to tát cả!”

Nhị phu nhân Tôn thị và nàng dâu của mình cũng vội khuyên giải: “Thời gian không còn sớm nữa, đã bận rộn cả ngày trời rồi, lão phu nhân nên đi nghỉ sớm một chút đi!”

Đúng lúc này, Lục Chi cầm ngọc bội đi đến: “Lão phu nhân, ở trong chậu hoa sau bình phong có một miếng ngọc, không biết có phải cái này không?”

“Đưa cho phu nhân nhìn thử xem!” Lục lão phu nhân vẫy tay nói.

Lục Chi đặt vào tay Tôn thị, bà ta nhìn kĩ, đây chẳng phải là khối ngọc chết tiệt kia sao! Bà cười hề hề: “Đúng rồi, là nó!”

Lúc này, biểu cảm của mọi người đều khác nhau, màu sắc còn đẹp hơn cả xưởng nhuộm.

Hai chủ tớ Chu Nhất Nhu nhìn nhau, trong mắt tràn đầy kinh ngạc khó tin, hai mẹ con nhị phu nhân khẽ thở dài.

Mà người đứng xem kịch Vệ Miễn lại liếc về phía hai tỷ đệ Lục Thời An, chỉ thấy vẻ mặt hai người giống như nhau, trên mặt mơ hồ xuất hiện ý khinh bỉ, bình thản nhìn hai mẹ con Chu Nhất Nhu.

Ánh mắt kia tựa như đang xem con hát diễn trò.

Tuy hắn không rõ nội tình, nhưng hắn biết việc này nhất định có liên quan đến thê tử nhà mình.

Trên xe ngựa hồi phủ, phu thê hai người ngồi đối mặt nhau. Vệ Miễn quan sát thái độ của Lục Thanh Gia, trông nàng dường như rất vui sướng hả hê, hắn mở miệng hỏi: “Ngọc bội… là nàng bảo Lục Chi lấy?”

Tuy là câu hỏi, nhưng ngữ khí hắn lại là khẳng định.

“Không sai!” Nàng dứt khoát thừa nhận.

“Vì sao lại làm vậy?”

Lục Thanh Gia vừa gỡ vòng cổ xuống, vừa hỏi hắn: “Nếu ngươi nhìn thấy có người bị vu oan, ngươi sẽ làm gì?”

“Đương nhiên sẽ ngăn lại!”

Nàng cười trông thật xinh đẹp: “Vệ đại nhân thật là người công bằng chính trực, chẳng giống ta chỉ thích xem kịch, hơn nữa lại thích loại kịch kẻ xấu không thực hiện được gian kế…”

Trước kia, hắn chỉ biết nàng ngang ngược, ương ngạnh, không nói lý, nhưng sau này hắn dần phát hiện nàng thông minh tiêu sái không câu nệ tiểu tiết, ghét cái ác như kẻ thù, quan tâm đến chuyện bất công trong thiên hạ, còn thích xen vào chuyện người khác nữa.

Nàng khác với những nữ tử khác, hắn nghĩ vậy.

Lục Thanh Gia bị ánh mắt thưởng thức của hắn nhìn có chút không tự nhiên, đột nhiên nàng thấy không gian xe ngựa này quá nhỏ hẹp, nhỏ đến độ nàng đều bại lộ dưới mắt hắn không có chỗ tránh né.

Cảm giác chết tiệt này! Trái tim nàng không thể kiềm chế nhảy loạn lên.

Nàng liếc mắt, ánh mắt dừng trên màn xe phiêu bồng, tay không biết đặt ở đâu cho thích hợp. May sao, nàng sờ đến túi tóc, bắt đầu tháo trâm cài, búi tóc vừa rườm rà lại không có gương, nàng sờ loạn hết lên. Trâm phượng quấn vào hoa châu, tua rua vướn tóc mai, nàng không thể nào lấy xuống được. Da đầu đau rát, nàng nhíu mày liễu định cắn môi giật mạnh.

Bỗng có một bóng đen bao phủ lấy nàng, Vệ Miễn nhoài người đến, cầm hoa châu trên tay nàng: “Ta giúp nàng!”

Ngón tay ấm áp chạm vào ngón tay nàng, Lục Thanh Gia giống như bị điện giật, nàng mất tự nhiên thả tay xuống.

Động tác của hắn nhẹ nhàng tháo gỡ hoa châu và trâm cài, búi tóc bung ra, xõa mái tóc đen nhánh che khuất gương mặt xinh đẹp. Hắn gạt phần tóc che gò má nàng lên, nhẹ nhàng vén qua sau tai.

Lục Thanh Gia giương mắt nhìn vẻ mặt bình tĩnh của hắn, ngược lại chỉ có trái tim nàng loạn nhịp.

Cái quái gì vậy? Nàng thấy thật không công bằng, vì vậy nàng ngẩng mặt lên, đôi môi đỏ chạm vào chiếc cằm gầy guộc của hắn, động tác nhanh lẹ dứt khoát, như chuồn chuồn đạp nước, nhưng lại khiến hắn đông cứng.

Nàng mãn nguyện nhìn vành tai hắn đỏ lên, trong mắt có chút hoảng loạn. Nàng dịch người ra sau, dựa lên gối, cười nói: “Cảm ơn tướng công!”

Vệ Miễn im lặng một hồi, sau đó ngồi thẳng người, vẻ mặt khôi phục lại vẻ điềm nhiên thường ngày, ngữ khí bình thường: “Nương tử khách khí rồi!”

Nếu không phải tai hắn đang đỏ như muốn rỉ máu thì quả thật Lục Thanh Gia đã tin, đáy lòng nàng xì một tiếng, đúng là nam nhân trong ngoài bất nhất.

Truyện full

  • Luật Sư Và Bị Cáo
    Luật Sư Và Bị Cáo

    Thể loại: Trinh Thám Nguyên tác: Beach RoadDịch giả: Thanh Vân Nhà xuất bản:  NXB Phụ NữNhà phát hành:  Phương Đông Số trang:  388Tom...

  • Hồng Bài Thái Giám
    Hồng Bài Thái Giám

    Tác giả: Nam Mệnh VũThể loại: Xuyên Không, Cổ Đại, Bách Hợp, Truyện KhácVăn án:Lăng Giản là bác sĩ xuất thân từ Viên y học Trung Quốc,...

  • Y Kiến Chung Tình
    Y Kiến Chung Tình

    Nếu thanh xuân của bạn không có ai bên cạnh thì cũng đừng vội buồn. Hãy chờ đợi đến thời điểm có người nhìn thấy những ưu điểm của bạn...

  • Tinh Hà Rực Rỡ, May Mắn Thay
    Tinh Hà Rực Rỡ, May Mắn Thay

    TINH HÀ RỰC RỠ, MAY MẮN THAYĐÂY LÀ TIỂU THUYẾT GỐC CỦA BỘ PHIM "TINH HÁN XÁN LẠN" (NGÔ LỖI - TRIỆU LỘ TƯ ĐÓNG CHÍNH)Tác giả: Quan Tâm...

  • Vô Diệm Xinh Đẹp
    Vô Diệm Xinh Đẹp

    Truyện Vô Diệm Xinh Đẹp là một truyện khá hấp dẫn và thú vị của tác giả Lâm Gia Thành, đây là truyện lấy bối cảnh xuyên qua tuy không...

  • Cả Người Đều Là Bảo
    Cả Người Đều Là Bảo

    Nguyên tác: Vị lai chi toàn thân thị bảoThể loại: đam mỹ, hài hước, tương lai, chủ thụ, sinh tử, 1×1, HENhân vật chính : Nhậm Sinh,...

  • Thương Trường Đại Chiến
    Thương Trường Đại Chiến

    Buôn lậu, chứng khoán, bất động sản, v.v… – thương trường là chiến trường, thậm chí nhiều khi còn khốc liệt hơn chiến trường rất nhiều...

  • Gả Tam Thúc
    Gả Tam Thúc

    Văn án:Cố Trường Quân phát hiện, gần đây cửa nhà mình thường xuyên có một số thiếu niên kỳ quái quanh quẩn không đi. Ban đầu hắn cho...

  • Năm Ấy, Ánh Trăng Soi Vào Chốn U Tối
    Năm Ấy, Ánh Trăng Soi Vào Chốn U Tối

    Thể loại: Ngôn Tình, Cổ Đại, Nữ Cường, HE, Hài Hước, Sủng, Chữa Lành, NgọtTeam dịch: Xoăn dịch truyệnGiới thiệuTa xuyên không mà số...

  • Suỵt! Đại Ca Bị Đè Rồi
    Suỵt! Đại Ca Bị Đè Rồi

    Thể loại: Hiện đại, hàiEditors: hội bát tỷ muội Nguồn + Converter: ngocquynh520Số chương: 160 chươngCon bà nó, chẳng phải là lợi dụng...

  • Mở Mắt Thấy Thần Tài
    Mở Mắt Thấy Thần Tài

    “Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần...

  • Cổ Thiên Nga
    Cổ Thiên Nga

    Bạn đang đọc truyện Cổ Thiên Nga của tác giả Mộ Chi. Nhà hát Nam Thành, nơi trình diễn vô số ca kịch, hiện tại mọi người đều đang chăm...

  • Tiểu Mỹ Nhân Cùng Tra Công
    Tiểu Mỹ Nhân Cùng Tra Công

    Tên: Tiểu Mỹ Nhân Cùng Tra Công Tác giả: Đường Thố Tiểu Ngư Can 糖醋小鱼干Thể loại: Cẩu huyết, hiện đại, ABO, sinh tử, thanh mai trúc mã,...

  • Nữ Phụ Chạy Trốn
    Nữ Phụ Chạy Trốn

    Chuyện về một trạch nữ bị xuyên vào chính câu truyện của mình viết. Không những xuyên vào bộ truyện sặc mùi "máu chó" thời niên thiếu,...

  • Phù Vân Công Chúa
    Phù Vân Công Chúa

    Thể loại: Truyện Tình CảmMột mối tình tuy còn non nớt nhưng chính là khắc cốt ghi tâm...Nhưng tất cả cũng chỉ là hoa trong gương, trăng...