Thiên Sủng

Chương 22: Ở lại qua đêm 1

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Giang Yêu Yêu nghe vậy liền cong mắt, thu hồi lại nước mắt sắp trào ra, nâng nâng cằm nói: "Là bởi vì quá lạnh lại còn đói thôi, hơn nữa anh lại ở gần đây, cho nên mới nghĩ về nhà anh trước, hừ."

Nói xong, cô vừa quay mặt đi, làm một bộ dáng miễn cưỡng.

Phó Hàn nhìn chằm chằm Yêu Yêu vài giây, buông tay cô ra, chậm rãi nói: "Vậy đặt khách sạn cạnh bệnh viện sẽ tiện hơn." 

"Không." Giang Yêu Yêu lập tức nắm lấy bàn tay đang tính mở điện thoại lên kia.

Phó Hàn không nhúc nhích tay, cúi đầu nhìn cô, "Tại sao không?"

Giang Yêu Yêu chớp chớp mắt, càng nắm chặt tay anh hơn, "Bởi vì em không quen ở khách sạn. Đi thôi, đi thôi, em sắp chết đói rồi." "

Cô vừa nói vừa di chuyển chân ở một bên, nhưng lại phát hiện ra chân cẳng mình nhũn ra. Đột nhiên, Yêu Yêu nghĩ ra một ý tưởng tuyệt vời.

"Ai da, chân em mỏi quá." Cô rướn cơ thể về phía cánh tay của người trước mặt.

Vừa mới di chuyển, cô liền phát hiện mình bị một người ôm hai bên cánh tay.

Giang Yêu Yêu cúi xuống, liền nhìn thấy mình đã được nâng lên, chân còn không chạm đất.

Theo tình tiết thường thấy của truyện trên Tấn Giang, cô không phải nên được bế lên kiểu công chúa sao?

Phó Hàn không nói hai lời, hai tay nâng người lên, cúi đầu nhìn cô, "Chân trái nhấc lên hạ xuống, lặp lại ba lần.

"...."

"Làm xong đi rồi lại nói."

Giang Yêu Yêu: "Anh muốn làm gì? " "

Phó Hàn nghiêm nghị trả lời: "Tôi muốn kiểm tra tình trạng chân của em. "

Này có phải nên được gọi là bệnh nghề nghiệp không? Giang Yêu Yêu có chút cạn lời, nhưng cô vẫn làm theo.

" Bên còn lại lặp lại động tác tương tự. "

Giang Yêu Yêu vội vàng nhấc chân phải lên xuống, "Được. "

"Đứng vững." Phó Hàn buông cô ra.

Giang Yêu Yêu không vui mà đứng.

"Đi về phía trước hai bước." Phó Hàn lui hai bước, lại nói.

Giang Yêu Yêu không kiên nhẫn bước thêm hai bước.

Phó Hàn nhếch khóe môi, "Em có thể đi được rồi phải không?" 

"Được, được, anh kiểm tra xong rồi thì mau ôm em đi xuống thôi." Giang Yêu Yêu nói xong mới ý thức được mình đang nói gì.

"..."

Phó Hàn chậm rãi rời mắt, xoay người không nói một lời đi xuống lầu.

Giang Yêu Yêu túm lấy quần áo trên người, thầm mắng một câu "Thằng cha thẳng nam đáng ghét". Sau đó cô cúi đầu xoay người, ánh đèn đột nhiên tối đi, cô chỉ vừa sợ hãi ôm chặt lấy mình, một tia sáng chiếu thẳng vào giữa cầu thang, xua tan bóng tối.

Cô nhìn xuống, là Phó Hàn, người vừa đi xuống hai bước, đã quay lại.

Cầm đèn pin trong tay, anh chỉ về phía vị trí của Giang Yêu Yêu, quay người vỗ vỗ vai mình: "Lên đi, trước khi tôi đổi ý."

Giang Yêu Yêu lập tức bước xuống bậc thang, hai tay duỗi thẳng bám trên vai anh.

Vì Phục Hàn đi xuống hai bậc thang nên Giang Yêu Yêu dễ dàng ghé lên lưng anh.

Phó Hàn đứng thẳng dậy, giữ chặt người trên lưng, chậm rãi bước xuống bậc thang.

Tiếng bước chân vọng lại trong cầu thang.

Khuôn mặt của Yêu Yêu áp vào lưng anh, mùi thuốc khử trùng vẫn còn xộc vào mũi cô, hôm nay đặc biệt nồng hơn, nhưng lại khiến cô cảm thấy dễ chịu hơn.

Cô vòng tay ôm chặt lấy anh, áp sát mặt vào lưng anh, bí mật cong khóe môi.

- -----

Phó Hàn đưa một bộ đồ ngủ cho Giang Yêu Yêu đang ngồi trên ghế sô pha.

Ánh mắt anh dừng lại trên gương mặt tái nhợt đông cứng của Giang Yêu Yêu mấy giây, "Em đi tắm trước đi đã."

Giang Yêu Yêu cầm lấy bộ đồ ngủ, ngẩng đầu nhìn anh, trong mắt mang theo ý cười, "Được."

Cô cầm quần áo đi ra ngoài. Vừa chuẩn bị đi vào phòng tắm thì bị người sau lưng gọi lại.

"Giang Yêu Yêu."

Giang Yêu Yêu nghiêng người, chiếc váy đỏ trên người bị động tác của cô làm cho lay động, đường cong cơ thể mơ hồ hiện ra.

Hai lỗ tai Phó Hàn nóng ran, trong đầu hiện lên một hình ảnh nào đó, trầm mặc mấy giây liền nhìn đi chỗ khác, "Đi ra ngoài nhớ ăn mặc chỉnh tề." 

Giang Yêu Yêu nghe vậy cong môi cười nói: "Anh làm gì mà lo lắng vậy? Em cũng đâu có ăn thịt anh được?"

Nói xong cô mở cửa đi vào mà không đợi Phó Hàn phản ứng lại.

Rất nhanh, từ trong phòng tắm truyền đến tiếng nước tắm, rõ ràng vẫn là căn phòng như thường ngày, nhưng lúc này lại có một cỗ cảm giác mê người.

Phó Hàn cụp mắt xuống, cầm lấy bộ quần áo mà Giang Yêu Yêu đã trải trên ghế sô pha. Trên đó có một mùi thơm thoang thoảng, anh đưa ngón tay chà xát vào đường viền cổ áo một chút rồi cất quần áo đi.

- -----

Giang Yêu Yêu vừa tắm xong liền ngửi thấy một mùi rất thơm, cô vô thức nuốt nước miếng.

Cô đã không ăn gì từ trưa đến giờ và sắp chết đói luôn rồi đây.

Cô lần theo mùi hương đi tới, nhìn thấy trên bàn trong phòng khách có một tô mì, trên mặt mì có hai quả trứng luộc béo ngậy trắng nõn, xung quanh là một ít rau xanh còn đang bốc khói nghi ngút.

Giang Yêu Yêu nhìn chằm chằm vào, nuốt nước bọt.

"Này, Giang Yêu Yêu, mau lau nước miếng rớt xuống sàn đi." Phó Hàn đi ra khỏi nhà bếp, cổ tay áo sơ mi của anh được xắn lên, cánh tay lộ ra, và trông rất thành thục.

Cô cong khóe môi, chồng cô đặc biệt làm mì cho cô, thật là hạnh phúc!

Giang Yêu Yêu mím môi, vui vẻ cũng không thể quên làm nũng. Cô cố nén nụ cười hạnh phúc, hơi hếch cằm lên: "Mùi vị nghe có vẻ cũng không ngon lắm, sao có thể... chảy nước dãi, khụ..." 

Nước miếng trong miệng cô nuốt không kịp trực tiếp đem cô sặc đến ho khù khụ.

"Tật háu ăn của em vẫn như trước nhỉ" Phó Hàn rót một cốc nước đưa cho Giang Yêu Yêu.

Yêu Yêu lập tức uống mấy hớp để kìm nén cảm giác ngứa ngáy trong cổ họng.

Cô ngồi xuống, đầu tiên cầm một quả trứng luộc cắn một bên, mùi thơm đặc trưng của trứng lan tỏa trong miệng, cô hài lòng nheo mắt lại.

"Mau ăn đi, tôi tắm rửa xong liền đưa em về." Phó Hàn quay mặt đi, xoay người đi tới sô pha lấy một bộ quần áo để thay.

Giang Yêu Yêu nghe vậy lập tức ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm bóng lưng của anh, trong mắt hiện lên vẻ hoảng sợ.

Thật vất vả mới ở đây với anh, vì vậy cô sẽ không rời đi, và cô sẽ không rời đi ngay cả khi có bị đánh chết.

Yêu Yêu trợn mắt nói trong lòng, sống lưng căng thẳng vì cúi người nhặt đồ: "Quần áo chưa giặt, không thể mặc lại." 

Phó Hàn cầm lấy quần áo, quay đầu nhìn cô nói, "Bên trong có máy giặt, có thể sấy khô, nửa tiếng là đủ."

Giang Yêu Yêu cau mày ăn mì, không muốn cùng nói chuyện với Phó Hàn.

Có nhất thiết phải đuổi cô đi như đuổi đại dịch không?

Nhanh cỡ nào cũng vậy thôi, dù sao cô cũng sẽ không rời đi đâu.

Ánh mắt Phó Hàn dừng lại trên đôi lông mày đang rũ xuống của cô vài giây, anh cầm quần áo lên nói: "Tôi đi tắm, em mau đem quần áo đi giặt đi." Nói xong anh xoay người đi vào phòng tắm.

Giang Yêu Yêu nuốt số mì còn lại xuống, nhìn bóng lưng của anh lập tức nói: "Em không biết sử dụng, anh bấm giặt giúp em được không?"

Phó Hàn sắc mặt cứng ngắc đứng ở trước cửa phòng tắm, nhớ tới lần trước cô ở đó giặt đồ, anh nhắm mắt nghiêng người nhìn cô, "Nhấn nút đầu tiên, chọn chương trình 4..."

"Không." Giang Yêu Yêu ngắt lời anh, lấy tay bịt tai lại.

Phó Hàn phải mất một lúc mới có thể khó khăn hỏi cô, "Quần áo em đã thay để ở đâu?"

Giang Yêu Yêu chỉ vào trước mặt Phó Hàn, "Trong phòng tắm." Nói xong, cô lại bịt tai lại.

Phó Hàn mím môi, đẩy cửa đi vào đóng lại.

Anh treo bộ quần áo để thay lên móc treo trên tường phòng tắm, tay chạm phải thứ gì đó liền đưa mắt sang bên phải, nhìn thấy họa tiết hellokitty, cả người cứng đờ.

Ánh mắt của Phó Hàn chuyển động rất chậm, hai cái "tiểu quần áo" treo song song, tầm mắt nhanh chóng rời khỏi vòng tròn đăng ten màu hồng trên hoa văn, trán nhảy lên vài cái.

Truyện full

  • Tây Giang Cẩn Nguyệt
    Tây Giang Cẩn Nguyệt

    Thể loại: Dân quốc, Ngược…Chồng tôi là chiến sĩ một lòng hướng về tổ quốc, sẵn sàng dùng trái tim chân thành để cứu lấy dân tộc vào lúc...

  • Ngược Mị Nhẹ Nhẹ Thôi Được Không?
    Ngược Mị Nhẹ Nhẹ Thôi Được Không?

    Người dịch: CụtBạn nghĩ như thế nào khi chính mình được trãi nghiệm trong chính các tác phẩm của mình. Vậy mà Tô Hữu Điềm lại được cơ...

  • Lãng Tích Hương Đô
    Lãng Tích Hương Đô

    Giới Thiệu Truyện - Nếu các bạn đã nhàm chán với những nhân vật hư hỏng, nghịch ngợm hoặc xã hội đen trong các truyện đô thị, nếu đã...

  • Anh Mất Em Rồi Sao?
    Anh Mất Em Rồi Sao?

    Tác giả: Green Sâu RómThể loại: Truyện Teen, khác...Giới thiệu:Tình yêu vốn dĩ là 0,5+0.5=1. ko phải 1+1=2. Đã là yêu thì phải có tin...

  • Vũ Pháp Vũ Thiên
    Vũ Pháp Vũ Thiên

    Một kẻ xuyên việt với một bộ công pháp bá đạo cùng đan điền biến dị cực phẩm!Nhân vật chính thuộc loại có chút hèn mọn vô sỉ, lại có...

  • Thâu Trọn Gió Xuân
    Thâu Trọn Gió Xuân

    Vân Phỉ những tưởng cô là người hạnh phúc nhất trên thế gian này. Cô có một gia đình đầm ấm và bề thế tại nước Sở, cha cô hết sức oai...

  • Hẹn Yêu
    Hẹn Yêu

    Tên gốc: Passion's PromiseBuổi sáng tháng năm trời đẹp nắng, Michael và Nancy cùng dắt xe đạp ra sân.Mái tóc Nancy lóng lánh, nàng nhìn...

  • Hoàng Đế Của Ta - Nhất Lê
    Hoàng Đế Của Ta - Nhất Lê

    Truyện ngắn Zhihu – Tác giả NHẤT LÊThể loại: 1vs1, Cổ Đại, ĐOẢN VĂN, HEGiới thiệuNăm Cảnh Đức thứ mười ba, lễ cập kê của trưởng tỷ nhà...

  • Chồng Tui Biết Hô Mưa Gọi Gió
    Chồng Tui Biết Hô Mưa Gọi Gió

    CHỒNG TUI BIẾT HÔ MƯA GỌI GIÓTác giả: 狐狸大王驾到Edit: Anmy | Elena - Beta: MộcGiới thiệu:Kết hôn được một năm, chồng tôi chưa bao giờ lộ...

  • Chuyện Lạ Dân Quốc
    Chuyện Lạ Dân Quốc

    LỜI DẪNMột tiên hồ mang hình người đã tu luyện ngàn năm như y, mọi nhân gian thế sự coi như đều đã chứng kiến qua hết.Vậy nên, lòng tin...

  • Si Mê
    Si Mê

    Tên truyện: Si mêTên Hán Việt: Si luyếnTác giả: Mây Lạnh Tuyết ChiềuThể loại: Nguyên tác, Ngôn tình, Hiện đạiBiên tập: WenHiệu đính:...

  • Thâu Bất Tẩu Đích Bảo Thạch
    Thâu Bất Tẩu Đích Bảo Thạch

    Thế loại: Đam mỹ, võng du, 1×1, anh tuấn công bình phàm thụ, ấm áp, HETình trạng bản gốc: Hoàn 11 chươngEdit: Farm, Mèo Ngố.Beta: Tiểu...

  • Nhuỵ Quang - Du Di
    Nhuỵ Quang - Du Di

    NHUỴ QUANGTên gốc: 他说房产证上写我名字Hán Việt: Tha thuyết phòng sản chứng thượng tả ngã danh tựTác giả: Du DiSố chương: 36 chương Thể...

  • [Ngưu - Yết] Yêu Em Đi Anh
    [Ngưu - Yết] Yêu Em Đi Anh

    Thể loại: Truyện teen, nữ truy nam, sủngNam phúc hắc nữ ôn nhu? chuyện này là xưa rồi.Nếu đã bị vị hôn phu chưa từng gặp mặt hôn thì đã...

  • Bên Đây Mưa Bụi, Bên Kia Rực Rỡ
    Bên Đây Mưa Bụi, Bên Kia Rực Rỡ

    Đại mạc khói lửa mịt mùng, người ngựa nhốn nháo.Lúc tay ăn chơi nhất Tây Chiếu gặp phải thám tử ngốc nhất thiên hạ thì trời đã định họ...