Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ
Hôm nay làmở siêu thị được về sớm tôi tranh thủ về nhà để ôn bài, tuần sau thi đến nơi rồi,tôi bước vào nhà thì thấy bạn trai của Trinh ngồi uống café trên sofa, tôi cũng quen với cảnh anh ta ở nhà này rồi hầunhư ngày nào cũng đến có khi ở liền 2-3 ngày, tuy có hơi bất tiện nhưng tôi chẳnggiám nói vì đây là nhà Trinh mà.-chào anh,Trinh đâu rồi? tôi hỏi
Anh ta ngướcnhìn tôi rồi nói.
-Trinh nóira ngoài mua một ít đồ, hôm nay có đi làm buổi tối không?
Tôi hơi ngạtnhiên khi anh ta hỏi vậy, mọi khi anh ta đâu có nói nhiều như vậy.
-có chứ,khoảng 18h mới đến giờ tôi về tranh thủ ôn bài gần thì rồi, thôi tôi về phòngôn bài đây!
-em không mệtsao, đi làm rồi đi học em đúng là siêu nhân! anh ta lên tiếng
Câu hỏi củaanh ta làm tôi đứng xựng lại, sao anh ta lại nói như thế.
-tôi khôngmệt, cám ơn đã quan tâm! Tôi bỏ về phòng
Sao anh tahôm nay lại nói nhiều thế, dù anh ta bị gì thì kệ việt của tôi bây giờ là họcbài để vượt qua kì thi sắp tới, tôi không thể rớt được.
Nãy giờ chiếnđấu với đống bài tập cuối cùng cũng xong, tôi nhìn đồng hồ thì đã 17h 20’ rồi,tôi vương vai rồi đi ra ngoài tìm gì đó để bỏ vào cái bụng đang đáng trống dữ dội.
-làm gì ởxuốt trong phòng xuốt thế? Trinh hỏi
-à mình họcbài, đầu tuần sau thi rồi, bạn học đến đâu rồi!tôi mở tủ lạnh tìm hợp sữa
-ôi chếtmình rồi, huhu mình quên mất tuần sau thì, nên chưa chuẩn bị bài vỡ gì hết làmsao đây! Trinh cuống cuồng lên
-bạn lo yêuđương nên còn nhớ gì nữa là chuyện lạ đó! Tôi ngồi xuống cạnh Trinh
-giúp mìnhvới! Trinh nhìn tôi
-được rồi,tài liệu mình để trên bàn học đó, bạn coppy rồi học đi lần này không được lườiđâu đấy!
-Anna là số 1,yêu Anna nhất! Trinh choàng tay ôm tôi
-bạn làm mình nổida gà hết rồi buông ra đi mình phải đi làm rồi !
-yes !!đi làm vui vẻ !
Trinh cười tươivà vãy tay với tôi..
~*~*~*~*~
23h
-tạm biệt mọi người !tôi chào mọi người trong quán
-Anna về cẩn thậnnhé ! tiếng ông chủ vọng ra
-dạ con biết rồi !tôi đạp xe đi
Đang đi bon bontrên đường thì có chiếc ô tô cứ đi theo sao tôi, còn bấm kèn in ỏi thật là bựcmình tôi cố hết sức để đạp thật nhanh để thoát khỏi cái xe đó, nhưng mà xe đạpthì sao chạy nhanh bằng ô tô cơ chứ..hix
Chiếc xe tự dưngtiến lên phía trước rồi đột nhiên chặn trước xe tôi, ôi trời lại chuyện gì nữađây. Cái người trong xe mở cửa bước ra rồi tiến đến gần tôi.
-em không sợ haysao mà đi về 1 mình vào giờ này !
Tưởng ai hóa ralà bạn trai của Trinh, nhưng sao anh ta lại ở đây.
-sao anh lại ởđây ?
-sao lại ngạtnhiên, anh đi theo em từ khi em bước ra khỏi nhà và đợi em 5 tiếng ở ngoài quánăn đó !
-anh có chuyện gìmuốn nói với tôi à, sao lại đợi tôi ?
Anh ta không nóigì mà chỉ cười, tiến sát lại chỗ tôi, tôi thì xụt lui lại.
-đúng là anh cóchuyện cần nói, anh thích em làm bạn gái anh đi.
Tôi có nghe nhầmkhông ? anh ta nói thích tôi trong khi đang quen với Trinh sao ?đúng là con người trơ chẻn mà.
-anh có nói nhầmkhông ? anh mà thích tôi à buồn cười thật ! tôi cười nhếch môi
Anh ta lấy tayxoa xoa trán
-làm sao đây đếncái kiểu cười khinh cũng dễ thương nữa, em làm anh phát điên thật rồi !
-làm ơn đừng đùakiểu này nữa ! tôi leo lên xe định đi thì anh ta kéo xe tôi lại
-anh không đùaanh nói thật !
Tôi xuống xe, phảinói cho rõ với cái tên điên này mới được.
-được thôi,anhnói anh thích tôi vậy còn Trinh thì sao hai người đang quen nhau và đang tốt đẹpkia mà !
-ai nói anh và côta quen nhau ? anh chưa từng nói thích cô ta chỉ là cô ta đi theo anh màthôi !
-anh còn nói đượccâu đó à, hai người thậm chí còn… vậy mà anh nói Trinh đơn phương à !anhlà loại người gì thế ?
Tôi leo lên xe chạyđi mà anh ta cứ kéo xe tôi lại.
-anh buông xe tôira nếu không tôi la lên đó !
Anh ta thấy tôiphản ứng gây gắt quá nên cũng chịu để cho tôi đi, tôi đạp thật nhanh về nhà.Sao anh ta lại là loại người đó, Trinh đã rất cười rất hạnh phúc mà, hay anh tachỉ nói đùa… nhưng mà anh ta đâu có thân thiến gì với tôi mà nói đùa như thế,có nên nói với Trinh anh ta là loại người như thế không…nếu Trinh biết được sựthật chắc Trinh sẽ bị tổn thương mất..
~*~*~*~*~
Tôi quyết địnhchưa nói với Trinh việc hôm qua, để qua thi tôi sẽ nói cho Trinh biết như thế sẽtốt hơn.
Tôi vào thư việntìm một vài tài liệu cần cho thi
-chăm học quáta ! Quân vỗ vào vai tôi
-chào lớp trưởng,bạn vào thư việ tìm gì đấy ? tôi nhìn đống sách trên tay Quân
-mình tìm bài tậpnâng cao, bạn chuẩn bị bài đến đâu rồi !
-cũng ổn rồi !tôi cười
-chúng ta cá cượcđược không ? Quân nhìn tôi
-các cược ?nhưng về việc gì ?
-sau khi kì thi kếtthúc, hai trong chúng ta ai cao điểm nhất là thắng, người thua sẽ bao 1 chầukem được không ?
-ok quyết định vậynhé, mình nhất định sẽ thắng bạn chuẩn bị tinh thần 1 chầu kem đi mình ăn nhiềulắm đó !
-chưa biết ai phảichầu kem đâu nha !
-đợi rồi xem, vềlớp thôi chuông reo rồi kìa !
Tôi và Quân cùngđi về lớp. ngoài Trinh ra thì Quân là người bạn cũng hay giúp đỡ tôi lắm, nhưngnhiều lúc cũng uy hiếp tôi về vụ đi trễ lắm, nhưng nói cái miệng vậy thôi chứkhông bao giờ ghi tôi cả.
Mấy tiết học trôiqua 1 cách nhanh chống.
-về chưa !Trinh ngồi xuống chỗ tôi
-Trinh đi xuống trướcđi, xíu mình xuống sau !
-uhm vậy cũng được,chắc anh Jeam đang đợi mình dưới cổng, mình đi nha ! Trinh chạy đi
Nhìn thất Trinhnhư vậy nếu biết được người bạn ấy yêu thương lại như vậy chắc bạn ấy sẽ sốc lắm..haiz.
Tôi mang balo lênvà đi xuống cổng, nhìn từ xa thì thấy Trinh đang nói chuyện với anh ta, nhìn vẻmặt Trinh hình rất căng thẳng , tôi có cảm giác chuyện chẳng lành sắp diễn ra.
Anh ta tự nhiênnhìn về phía tôi rồi chạy đến tôi hoảng quá chẳng biết làm thế nào tôi cũng bỏchạy nhưng anh ta cũng đuổi kịp tôi, anh ta kéo tay tôi một cách thô bạo làmtôi mất thân bằng xém té..grr
-anh buông tôira, anh muốn gì nữa ?? tôi cố xô anh ta ra
-sao nhìn thấyanh lại bỏ chạy, đi theo anh chúng ta phải nói rõ ràng với cô ta !
-anh điênsao ? tôi và anh thì có liên quan gì !
Anh ta xiết chặttay tôi
-em quên anh đãnói gì với em tối qua sao, cô ta cứ đi theo anh , anh chưa bao giờ nói yêu côta !
Anh ta đúng là loạingười xấu xa nhất mà tôi từng gặp, tôi giơ tay định đánh cho cho anh ta 1 cái
‘‘bốp’’
Có ai đó vừa chotôi ăn bạt tay, một cảm giác rang rát trên má tôi đưa tay chà chà mặt mình, tôiquay sang hướng người đánh tôi, Trinh ? là Trinh đánh tôi sao ? nhưngtại sao ?
-sao cô giám ! anh ta chợn mắt lên nhìnTrinh
Trinh khóc nấclên
-tại sao lại đốixửa với tôi như thế, chúng ta là bạn mà, tại sao…huhu…tại sao người cướp anhJeam lại phải là cô…là bạn thân của tôi..huhu..tại sao ?? Trinh nhìn tôi
Tôi lắc đầu
-không !không phải như thế, hiểu lầm thôi, mình và anh ta không giống như bạn nghĩ đâu,mình tối qua định nói sự thật cho bạn biết anh ta là người xấu xa như thế nàonhưng…
-im đi !Trinh hét lên-đừng ngụy biện nữa, chính cô ..cô là người xấu xa tôi đã sai lầmkhi xem cô là bạn thân, luôn giúp đỡ cô !
-không phải, mìnhluôn xem bạn là bạn thân là người thân mình không bao giờ làm tổn thương bạnđâu ! tôi kéo tay Trinh
Trinh hất tay tôira
-đừng mong tôitin những lời giả tạo của cô ! Trinh quay sang nhìn anh ta-mắt anh có vấnđề rồi, không biết anh nghĩ gì mà đi chọn con nhỏ nghèo khổ , mồ côi này…cô tabị ba mẹ ruột của mình bỏ rơi là cũng đủ hiểu cô ta xui xẻo như thế nào, vậy màanh còn cố dướng vào !
Từng lời từng lờicủa Trinh như những con dao đâm vào ngực tôi,đau ! sao mà đau quá !Trinh đâu phải là người như thế, người bạn luôn giúp đỡ tôi luôn quan tâm chiasẽ với tôi đâu rồi, sao lại biến thành một một trong những người đó nhưng ngườiluôn câm ghét tôi ! tại sao mọi chuyện lại ra nông nổi này cơ chứ
-cô im được rồiđó, tôi và cô chẳng là gì của nhau tôi yêu ai là quyền của tôi cô đừng bận tâmvào ! anh ta lên tiếng
Trinh cười nhếchmôi
-cô ta có gì hơntôi mà anh lại chọn cô ta mà không chọn tôi ??
-có chứ !nhiều là đằng khác, Anna như một thiên sứ trắng tinh khiết, nụ cười của cô ấykhiến tôi thấy ấm áp, cô chẳng biết được đâu khi cô ấy chơi đùa với lũ trẻtrông cô nhi viện khi ấy cô ấy đẹp hơn bất cứ cô gái nào trên đời này !anh ta nhìn tôi cười
Nụ cười của anhta làm tôi phát ốm, anh ta là người phá hoại tình bạn của tôi và Trinh tôi chẳngbao giờ có thiện cảm với anh ta đâu.
-anh đã nói dối,hôm cô ta nói về viện mồ côi anh nói không muốn đi, sau khi cô ta đi khỏi anhliền nói có việc bận rồi về, tôi đúng là 1 con ngốc khi để 2 người lừa dối !Trinhnhìn tôi-tôi không ngờ cô lại là loại người bẩn thiểu đến như vậy cô dụ dỗ Jeamcũng chỉ vì tiền thôi chứ gì ? tiền tôi có thể cho cô nhưng xin cô tráchxa Jeam ra tôi không thể sống thiếu Jeam được !
Trinh nảy giờkhóc lóc làm các học sinh khác quay quanh càng đông, mọi ánh mắt nhìn về tôi rồixì xầm to nhỏ, không nói cũng biết là đang bàn tán nói xấu tôi.
-bây giờ mình nóigì bạn cũng không tin, vậy mình nói lại lần cuối mình và anh ta không cógì ! mình đã cố gắng nói với bạn anh ta là 1 người xấu nhưng vì sợ bạn sốcsẽ không tập trung vào kì thi sắp tới..bạn từng nói nó rất quan trọng mà.
Anh mắt Trinhnhìn tôi có vẻ diệu lại, tôi biết Trinh không phải người xấu mà.
-nếu cô mà tin nhữnglời của chị ta thì cô đúng là kẻ NGU NGỐC !
Tiếng của Linhnhưng tại sao nó lại ở đây ? Trinh ở ngoài đi vào cạnh Trinh bên cạnh cònmấy đứa học sinh khác hình như không phải người trong trường.
-sao em lại ởđây ? tôi nhìn Linh
-tôi ở đây để chomọi người thấy bộ mặt thật của chị ! Linh cười
-em nói gì vậy ?chị đang bận nếu có chuyện muốn nói thì một lát chúng ta gặp nhau sau !
-chị sợ những gìtôi nói sao ? mọi người tập chung lại đây, để tôi kể sự thật về người đangđứng đây ! Linh chỉ về phía tôi
Mọi người kéo đếncàng đông, Trinh và anh ta nhìn tôi hình như cũng đang muốn nghe cái bí mật vềtôi.
-đùa thế đủ rồi dừnglại đi, chị mệt mỏi với những trò của em rồi ! tôi nhìn Linh
Nó chẳng thèmnghe lời của tôi.
-chị ta là connuôi của gia đình tôi, ba tôi nhặt được chị ta cách đây 18 năm ở một khu rừng hẻolánh,gia đình tôi đã có lòng tốt nuôi chị ta nhưng…chị ta là một đứa xui xẻo,chị ta như một ác quỷ đội lớp người, chị ta đã một lần định giết chết tôi vìkhông được ba mẹ tôi mua đồ mới giống như tôi !Linh nhìn tôi và kèm theo nụcười khinh bỉ-bằng chứng chị ta là một ác quỷ là…
- đủ rồi, emkhông thấy quá đáng sao ? chuyện em bị ngã cầu thang không phải chị làm làdo em chạy vào chỗ chị vừa lau nhà xong nên em mới bị ngã, em còn nói chịlàm ! còn chuyện em định nói tiếp theo chị nghĩ em nên dừng lại, em đã hứavới chị nếu chị dọn khỏi nhà thì em sẽ không bao giờ nhắc đến mà em quên rồisao !
Tôi biết chuyệnnó định nói, tôi sợ mọi nếu biết họ sẽ nghĩ tôi là ác quỷ như lời nó nói, tôiđã cố gắng dấu nó đi dấu đi cái bớt màu đỏ trên lưng tôi nó lớn như lòng mộtcái bát màu đỏ như máu trong rất đáng sợ không chỉ vậy hai bên còn có vết sẹodài tạo nên 1 hình thù đáng sợ, Linh luôn uy hiếp tôi vì nhìn thấy những thứ ấytrên lưng tôi.
-chị tin tôià ? đúng là ngu ngốc ! Linh nhìn sang mấy đứa đi cùng-qua đó giữ chịta lại tao muốn tự tai xé cái bí mật cho mọi người ở đây xem !
Cảm đám người đótiến về phía tôi , hai nhười 2 bên giữ tay tôi lại.
-các người muốngì mau bỏ tôi ra ! tôi hét lên
Linh đang đi đếnchỗ tôi, tôi sợ lắm, họ sẽ thấy nó mất, làm ơn tha cho tôi đi ! tôi nhìn mọingười xung quang như cầu cứu nhưng màn nhìn họ tò mò hơn là muốn giúp tôi, Linhra lệnh cho đám đó xoay lưng tôi về hướng mọi người, tôi biết điều đó sắp xảyra, tôi vùng vẫy mong có thể thoát được/
-thả tôira ! làm ơn ai đó cứu tôi ! làm ơn ! tôi hét lên
‘‘xoẹt’’
Cái âm thanh đó ?nó làm tôi như chết lặng, thấy rồi ! mọi người đã thấy rồi. nhưng sao mọichẳng có 1 tiếng gì ? sao lại im lặng một cách đáng sợ như thế.
-đáng sợ quá …á…á …á ! tiếng của một ai đó hét lên
Rồi lần lượt nhữngtiếng la ó, tôi biết mà biết sẽ như thế mà.
-có người ngất rồikìa mau vào đưa vào phòng ý tế nhanh lên ! lại là tiếng của ai đó hét lên
-nhìn đáng sợquá, cái đó..cái thứ trên lưng cô ta có phải là máu không ???
Những âm thanh đótôi không muốn nghe 1 chút nào, nếu như có thể chết tôi muốn mình được chếtngay lập tức, đám người giữ tay tôi nảy giờ mới chịu buông tôi ra chân tôikhông đứng vững được nữa tôi khụy xuống sân trường. Tai tôi như ù đi nước mắtthì cứ chảy xuống má…
-mọi người tránhra hết đi ! Anna bạn có sao không ? là tiếng của Quân
Quân lấy áo khoátlên lưng tôi, rồi đỡ tôi đứng dậy.
-ai cho các ngườilàm loạn ở đây ? tôi gọi bảo vệ không giải tán là bị phạt nặng đó !Quân hét lên, Quân diều tôi đi vào phòng y tế.
Thấy tôi cứ ngồiim nên Quân hỏi.
-bạn ổn chứ ?có bị thương ở đâu không ?sao lại im lặng như thế ?
Tôi nhìn Quân rồinở nụ cượi gượng gạo
-bạn có sợ mìnhkhông ?
-sao mình lại phảisợ bạn ? nói cho bạn nghe nhé trên vai mình cũng có cái bớt màu đỏ đó,nhưng khác với bạn nó chỉ nhỏ hơn thôi ! Quân cười tươi
-vậy thì sao họ lạighê sợ mình ?
Câu hỏi của tôilàm Quân chẳng biết nói gì.
-mình phải đi rồi,áo của bạn mai mình trả nhé ! tôi bỏ đi một mạch
Bây giờ tôi chỉmuốn về viện mồ côi thôi, tôi chạy một mạch mặc những ánh mắt và lời xì xầm củabọn họ, về đến viện tôi chạy vào tìm sơ Nhung, thấy tôi sơ nở nụ cười hiền từnhư mọi khi , tôi choàng tay ôm sơ thật chặt.
-sao lại về vàonhiều này thế con ? con ăn cơm chư ? sơ Nhung xoa đầu tôi
-huhu….hức….huhuhu….hức
-sao con lạikhóc, có chuyện gì sao con, nói ta nghe !
-sơ ơi..hức…tạisao con lại sinh ra trên đời này…hức…sao họ lại bỏ con..có phải vì con là môt đứaxui xẻo là một ác quỷ như người ta nói không sơ ?
Sơ Nhunglau nước mắt cho tôi
-con ngốcquá, ai nói con là ác quỷ thì học đã sai lầm rồi, con và các đứa nhóc trong đâyđiều là những thiên thần xinh đẹp nhất trên đời này, con có thấy ác quỷ nào màxinh đẹp dễ thương như con vậy không?
-sơ ơi…hômnay cho con ở lại viện được không sơ?
-đươngnhiên là được đây là nhà của con mà! Sơ Nhung cười hiền
Tôi ôm sơNhung chặt hơn, tôi không muốn rời khỏi đây 1 chút nào chỉ có nơi đây là có ngườiyêu thương tôi thật sự chỉ có nơi đây mang lại cảm giác an toàn cho tôi, tình bạngiữa tôi và Trinh đã không còn cứu vãn được nữa rồi…
-mà sơ ơi!
-hửm, saothế con?
-hay là con nghỉhọc hả sơ? Thay vì đi học con sẽ đi làm để kiếm tiền phụ giúp sơ và các em cócuộc sống tốt hơn.
-con nghĩ vậy làkhông đúng rồi, nếu con nghỉ được học mà đi làm con nghĩ xem công việc đó cólâu dài không ? học là con đường duy nhất để con thay đổi số phận của mìnhcon à, còn chuyện phụ giúp cho viện thì không cần đâu con , chuyện đó đã có ngườitài trợ chon viện rồi, nên cuộc sống của mấy đứa nhỏ không cần lo nữa !
-viện mình có ngườitài trợ rồi hả sơ ? tôi ngạt nhiên
-đúng vậy !gần đây có một công ty gì đó của nước ngoài đã nói hàng tháng sẽ cấp cho viện chúng ta một số tiền không nhỏ để locho mấy đứa nhỏ !
-thế là tốt quá rồi !tôi cười
-à còn một chuyệnnữa, con dọn về viện ở được không con ?
-nhưng trong việnlàm gì còn chỗ mà dọn về hả sơ ?
-mấy hôm trước,có vài người đến nhận mấy đứa nhóc vềnuôi, ta cũng dò hỏi kỹ càng rồi mới chấp nhận, họ là những người tốt ta tin rằngmấy đứa nhóc sẽ được một cuộc sống hạnh phúc, bây giờ phòng trống khá nhiều nêncon hãy về đi nha !
-dạ.
Dọn về viện cũngtốt, chỗ nhà Trinh thì không ở được rồi mà chắc gì Trinh đã cho tôi ở, chiềutôi sẽ đến dọn đồ và trả chìa khóa cho Trinh luôn, trở về với cuộc sống như trước…
~*~*~*~*~
-trả Quân cái áonè ! tôi đưa cái áo khoát ra
-bạn nói mai mớitrả mà, mà ổn chưa đó ! Quân nhìn tôi
Tôi cươi tươi
-ổn sao không ổn,không thấy mình khỏe như trâu à !
-còn biết nói đùalà không sao rồi, à mà vào nhà chơi đứng đây làm gì !
-không ,mình còn chuyện phải làm bữa khác đi nha, mình đi đây !
Chào Quân xông tôiđạp xe đến chung cư nới Trinh ở để thu dọn đồ, nhưng nhà khóa cửa Trinh khôngcó nhà, tôi lấy chìa khóa để mở cửa loay hoay một lúc cũng không mở được hìnhnhư Trinh đã thay ổ khóa rồi, nhưng còn đồ đạt của tôi trong ấy… haiz phải đợiTrinh về thôi.
30 phút rồi 1 tiếng,2 tiếng Trinh vẫn chưa về, trời cũng đã tối tôi quyết định đi về, sợ sơ lo vìnói với sơ là đi một chút mà đợi Trinh lâu thế này. Di ngang qua chỗ để rác củachung cư thì tôi thấy cái gì đó rất quen, đó không phải vali đồ của tôisao ? tôi chạy đến lôi nó ra từ trong thùng rác, không nói cũng biết ai đãlàm như thế, tôi lấy tay phũi phũi.dơ hết đồ rồi ! tất cả những món mà sơmua cho tôi điều dơ cả rồi, tôi đem vali về viện , xoạn ra thì đúng làkhông thiếu thứ gì.
18h rồi cũng đếnlúc đi làm, trưa đã nghỉ ở siêu thị nên bây giờ không thể nghỉ ở quán ăn nữa,tôi chào sơ rồi đi làm.
Đang đạp thì lạitiếng còi xe đó, là của anh ta.sao anh ta không chịu buông tha cho tôi.anh tachặn xe tôi như tối hôm trước
-anh lại muốn gìđầy ? đến đây để cười nhạo tôi sao ? anh không sợ 1 ác quỷ như tôisao ?
-ai nó em là ácquỷ ? lúc sáng tại anh hơi bất ngờ nên chưa kịp phản ứng gì thì thằng đóđã dắt em đi !
Dúng là con ngườigiả tạo mà, tôi đã cố vang xin anh ta vẫn đứng nhìn mà, bây giờ thì nói như thế,tôi nhếch môi
-làm ơn trách xatôi ra !
-em nghe anhnày ! anh ta đặt tay lên vai tôi
-bỏ tay ra khỏingười tôi mau ! tôi hét lên
Anh ta bỏ tay xuống.
-anh yêu em khôngphải vì em đẹp hay hoàn hảo nên chuyện cái bớt của em không làm thay đổi đượctình cảm anh dành cho em đâu !
-được nếu anh nóivậy tôi cũng trả lời cho anh biết tôi không yêu anh 1 chút thiện cảm cũngkhông ! tôi nhìn anh ta
-anh biết nhưnganh tin dần dần em cũng yêu anh mà, anh sẽ lo cho em tất cả em không phải đilàm thêm vất vả vậy đâu, tiền học và tất cả anh có thể lo cho em !
Tôi nhìn anh ta rồicười nhạt
-anh đang bố thícho tôi hay anh xem tôi là loại con gái đó, tôi nhắc lại lần cuối tránh xa khỏicuộc sống của tôi !
-xin em đừng làmvậy được không ?
Tôi chẳng thèm đểý đến lời nói của anh ta mà bỏ đi, anh ta đột nhiên kéo tôi lại và ôm chặt tôi,tôi vùng vẫy để thoát khỏi vòng tay của anh ta ‘‘bốp’’ tôi đánh anh ta một bạttay thì anh ta mới chịu buông tôi ra.
Trinh không biết ở đâu xuất hiện
-cô đang làm gì vậy !Trinh hét lên-ai cho phép đứa thấp hèn như cô đánh anh Jeam !!
Trinh vung tay địnhđánh tôi, nhưng anh ta ngăn lại
-tôi mới là ngườihỏi cô đang làm gì vậy ? anh ta nhìn Trinh với đôi mắt giận dữ
-đến lúc này anhcòn bênh vực cô ta, anh lại bênh vực 1 ác quỷ à anh không nhìn thấy trên lưngcô ta có gì sao, hay cô ta giở trò làm anh mê mệt cô đi chết đi !! Trinhhét lên và xô tôi
Vì đứng gần lề đườngnên khi bị Trinh xô tôi bị ngã xuốn đường, tôi định ngồi dậy thì ánh sáng đènlàm tôi chói mắt nên không còn nhìn thấy gì nữa ‘‘ gầm’’ anh thanh đó vang lên.Đau quá , đầu tôi đau quá, trời mưa sao ? sao lại có cái gì chảy xuốngtrên mặt tôi thế ? tôi nghe thấy tiếngla hét, rốt cuộc tôi bị sao thế ? cảmgiác đau nó lan đến chân tay rồi cả người của tôi, tôi sắp chết rôi sao ?tôi không muốn…..sơ ơi con xin lỗi con đau quá con không thể chịu dựng được nữacon không thể giữ được lời hứa sẽ thi đậu đại học rồi sơ ơi, sao con có cảmgiác sắp được gặp lại người thân của con vậy sơ, sơ ơi… mắt tôi không còn thấygì nữa…không còn cảm thấy gì nữa, tôi đã chết rồi ư…






![[Đồng Nhân Inuyasha] Xuyên Qua Thành Phu Nhân Của Naraku [Đồng Nhân Inuyasha] Xuyên Qua Thành Phu Nhân Của Naraku](https://img.truyenhq.com/img/w120/h144/fill!/novels/dong-nhan-inuyasha-xuyen-qua-thanh-phu-nhan-cua-naraku.jpg)









