Thiên Sứ Bị Thất Lạc

Chương 42: Tìm sự thật

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Tay nó chạm vào mặt hắn, hắn khẽ nhíu mày, cứ ngỡ là Luna nên hắn nắm chặt cổ tay nó, rồi quát.

-cô…cô muốn chết đúng không??? tôi đã nói là biến khỏi đây kia mà…khụ khụ…tôi sẽ…

Hắn chợt khựng lại không nói nữa, hình như hắn nhận ra điều gì đó, bàn taynày làm hắn có cảm giác quen, và thân thuộc lắm, nó chợt khóc nấc lên,bàn tay hắn bắt đầu rung lên, dù đang rất mệt nhưng hắn vẫn cố gắng mởmắt ra.

Trước mắt hắn là hình ảnh người con gái đó, người con gái mà hắn yêu, hắn đưa tay lên chạm vào má nó , lau đi dòng nước mắtđang chảy xuống má, giọng hắn rung rung.

- anh lại được gặpem rồi! hắn cười ngọt-nhưng mà…lần nào anh thức dậy em cũng biến mấthết, lần này ở lại với anh lâu hơn một chút được không?

Đúngthế như hắn nói từ lúc hắn thật sự tin nó không còn trên đời nữa, đêmnào hắn cũng thấy nó, có thể vì nhớ nó quá nên mới có ảo giác như thế.

Hắ xiết chặt tay nó hơn, nó lau nín không khóc nữa, nó gật đầu với hắn,hắn có vẻ như yên tâm, hắn rất mệt và ngủ thiếp đi, nó dùng tay sờ vàotrán hắn, hắn bị sốt rồi, chắc do vết thương gây ra.

Nó lật đật xuống dưới lầu,loanh hoanh tìm xuống bếp , chuẩn bị một chậu nước nóng đem lên phòng hắn, nó chăm sóc hắn cẩn thận.

Nó sát trùng và băng bó lại vết thương trên tay hắn, nhưng đến giờ hắn vẫn chưa hạ sốt nó lo lắm, mẹ hắn trước đây nghiêm cứu thảo dược chắc làquanh nhà sẽ có trồng loại thảo dược.

Nó ra vườn tìm mãi cũng thấy được một loại có thể giúp hạ sốt, nó nhanh tay đào vài cũ gừng đem vào nhà, băm nhuyễn pha vào nước nóng sao đó lọc lấy nước cho hắn uống.

Hình như nước hơi khó uống nên nó đúc mãi hắn không chịu nuốt, nếu hắn không uống thì làm sao hết sốt được, nó ngồi sũy nghĩ mãi mới ra một cách.

Nó hớp một ngụm nước vào miệng sao nó nhẹ nhàng lấy tay bịnh mũi hắn lại,hắn không thở được thì phải há miệng ra nó nhanh chóng dùng miệng chuyền nước vào miệng hắn, hắn nuốt hết số nước đó, rồi ho sụt sùi.

Cách nó cũng hơi ác, nhưng chỉ có cách này là hắn mới chịu nuốt, nó ngậmthêm một ngụm nước nữa, nó lại làm lại động tác khi nãy, lần này hắnuống hết cũng không bị ho nữa, hắn choàng tay kéo nó nằm xuống cạnh hắn.

Hắn tỉnh từ lâu rồi, hắn cứ tưởng mình chỉ tưởng tượng như mọi khi nhưng…đến khi nó dùng miệng cho hắn uống nước thì lúc đó hắn mới nhận ra…sựhiện diện của nó là thật.

-anh nhớ em…thật sự rất nhớ.

-em cũng thế, rất nhớ anh!

Nó vùi mặt vào lòng ngực hắn, vẫn mùi hương quen thuộc này, nó nhớ rấtnhiều. hai người im lặng ôm nhau thật lâu, nó thấy hắn chẳng chịu mở mắt ra nhìn nó gì cả.

-sao anh không mở mắt ra nhìn em?

-anh sợ….sợ sau khi mở mắt ra, em lại biến mất! hắn ôm chặt nó hơn.

-ngốc quá,anh mở mắt ra đi em không biến mất đâu mà.

Hắn định mở mắt nhưng lại nhắm chặt hơn, nó phì cười, nó hôn nhẹ lên haimắt hắn. cuối cùng hắn cũng mở mắt ra nhìn nó, bao ngày thương nhớ rốtcuộc hắn cũng gặp lại nó, nhưng hắn vẫn chưa hiểu lắm, thời gian qua nóbiến mất, người ta nói nó chết nhương giờ nó xuất hiện trước mặt hắnbằng xương bằng thịt, còn nhiều thứ hắn thắc mắc lắm, nhưng hắn độtnhiên rất mệt hai mắt cứ muốn nhắm nghiền, cơn buồn ngủ lại lấn áp hắnkhông cưỡng lại được mà ngủ thiếp đi.

Ngủ một giấc thật lâu,hắn cảm thấy đỡ hơn nhiều rồi, nhớ lại mọi chuyện hắn cười thầm, hắnxoay người định choàng tay ôm nó, hắn chợt giật mình vì nó không nằmcạnh hắn nữa, hắn nhìn xung quanh cũng không thấy, mọi thứ im lặng không một tiếng động.

Hắn bật dậy đi tìm nó, dưới nhà cũng không,tất cả phòng khác cũng không, hắn thất thần, hắn lại bị ảo giác nữa sao? nhưng lần này rất thật kia mà. Hắn ngồi bệt xuống cầu thang,miệng cứlẫm bẩm.

-chết tiệt! em là đồ nói dối biết vậy đã không mở mắt rồi, em đúng là … là đồ xấu xa…ức..

Hắn khóc, đúng thế hắn đang khóc. Sao tự dưng lại đột nhiên xuất hiện rồi lại biến mất như thế! hắn trách nó.

-ơ, anh tỉnh rồi hả, sao lại ngồi ở đó?

Nó từ ngoài đi vào, thấy hắn ngồi đó nó chạy đến ngồi xuống đối diện hắn, thấy nó hắn khóc dữ hơn, làm nó hết hồn.

-có chuyện gì mà anh lại khóc thế này, anh còn đau chỗ nào hả? nó đưa tay lên trán hắn-hết sốt rồi mà, nè nói cho em nghe.

Nhìn hắn bây giờ, chắc chắn chẳng ai nhận ra được Ray dũng manh, lạnh lùngcủa ngày nào, xem hắn bây giờ mỏng manh dễ vỡ đến nhường nào. Có lẽ chỉcó nó mới làm hắn lộ rõ cái yếu đuối của bản thân, đối với người ngườikhác hắn luôn tạo một vỏ bộc lạnh lùng, khó gần cũng chỉ vì muốn tự bảo vệ bản thân.

Hắn chồm đến ôm nó, vì đang ngồi xỏm hắn ôm đột ngột làm mất thân bằng cả hai điều ngã xuống sàn nhà, cũng may hắn ngồi ở bậc thang gần với sàn nhà nếu không hai người họ sẽ gãy cổ mà chết.

-anh sao thế hả? nó đánh nhẹ vào ngực hắn

Bây giờ hắn đang nằm đè lên người hắn, và tư thế của hai người đang rất mờám, hắn không trả lời nó mà từ từ kề sát môi nó, dự là sẽ có một nụ hônnồng cháy sắp xảy ra.

Gần hơn, gần hơn nữa, và rồi….

*xèo xèo* tiếng động phát ra từ bếp, đẩy hắn ra và bật dậy.

-chết rồi nồi cháo của em! nó chạy một mạch vào bếp.

Hắn cũng đi theo nó vào bếp, nó đang hì hụt với nồi cháo trên bếp.

-cũng may vào kịp, không là hỏng hết nồi cháo của em rồi!

Hắn choàng tay ôm nó từ phía sao, thấy thái độ của hắn, nó cũng hiểu nên cứ mặc hắn ôm, nó thì lo nồi cháo.

Cháo xong, nó bảo hắn ra bàn ăn đợi nó múc ra cho hắn, nhưng hắn không chịucứ ôm nó khư khư như sợ chỉ cần nới lỏng tay nó sẽ biến mất gay lập tứcvậy, thế là nó rất lâu nó mới xong.

-đến bàn rồi đó anh định ôm em đến bao giờ đây? Nó nhíu mày.

-hết kiếp này, kiếp sau sau sau sau sau nữa.

Nó phì cười.

-ôm em lâu vậy anh không chán à.

-không.

Nó cũng chịu thua hắn, nhưng hắn không rời nó ra thì sao mà hắn ăn đây.

-anh ngồi đàng hoàn đi, nếu anh ăn hết bát cháu nào em sẽ có thưởng cho anh.Nó nháy mắt tinh nghịch với hắn.

Nghe phần thưởng và cái nháy mắt này, hắn ngoan ngoãn ngồi xuống bàn, nhưng không ôm nữa mà hắn khoát tay nó.

-anh lại khoát tay em thì sao anh ăn đây ? anh sao thế hả?

-aaaaaaaaa.

Hắn há miệng thật to, ý là muốn nó bón cho ăn đây mà, nó không nhịn được mà phì cười, nó nghĩ mới xa hắn một thời gian thôi, hắn trở nên dễ thươngđến vậy sao ?

Nó bón cho hắn từng muỗng, đưa muỗn nào là hết muỗng đó, nhưng mắt hắn vẫn không rời khỏi nó.

-đừng nhìn em nữa, mặt em bị anh nhìn đến mòn rồi.

*Chụt*

Hắn hôn lên má nó, bị hôn đột ngột làm nó ngại ngần chết, má đỏ lên hếtrồi, thấy vậy hắn hôn thêm hai ba cái nữa, hắn là cố tình đây mà.

Ngoài trời bắt đầu mưa, nó chạy ra ngoài lấy đống đồ của hắn mới giặt xong,và dĩ nhiên hắn cũng đi theo, hắn cứ dính nó như vậy nó chẳng làm đượcgì hết.

-đừng có ôm em nữa, anh qua giường nghĩ đi để em cònxếp đồ cho anh nữa. Anh đúng là ở dơ quá, anh không giặt đồ hay sao emđi tìm đồ anh thay tạm mà thấy một đống đồ dơ nằm ngổn ngang trong tủ,chỉ còn duy nhất cái áo sơ mi này thôi, nên em mặt tạm.

Nóihắn mới để ý, từ lúc nãy đến giờ nó đang mặt áo của hắn, hắn cao hơn nên khi mặt áo của hắn nó cứ như mặc váy , cổ áo hơi xệ xuống, mỗi khi nólàm động tác gấp đồ thì nơi đó lấp ló một vùng trắng hồng, đầy đặn.

Hắn tự nhiên ho khan và tiếng rồi đứng dậy đi vào nhà vệ sinh, nó cũng không để ý mà lo việc của mình.

Năm phút sau hắn bước ra nhưng mặt hầm hầm đầy sát khí, nó nhìn mà cũng thấy rùng mình.

-sao thế anh ?

-cái váy cưới trong Wc là của em sao ?

Nó hồn nhiên gật đầu, hăn thở dài rồi nói.

-em sẽ có hai phương án, một là tự nói ra, hai là anh dùng biện pháp mạnh khác ép em nói ra, em chọn đi.

Thôi tiêu rồi, Ray dễ thương của nó mất tiêu rồi, hắn lại trở về như trước.

-em có nói là sẽ không nói đâu mà anh lại thế, được rồi em kể anh nghe….

Nó kể hết cho hắn nghe tất tần tật mọi việc, và quan trọng nhất là chuyệncủa mẹ hắn, hắn nghe qua mặt có chút biến sắc, nếu nó biết hắn như thếnày nó sẽ không nói đâu.

-anh cũng đã nghe hết rồi đó, mẹ anh không bỏ anh như anh đã nghĩ và càng không phản bội như mọi người đã nghĩ.

Nó choàng tay ôm an ủi hắn, hắn im lặng.

-thế vì sao, bà ấy….bà ấy lại đi theo những người đó ?

-em không biết, nhưng Jack gọi mẹ anh bằng mợ, thế thì cậu của Jack là ba anh rồi.

-nếu muốn biết câu trả lời chính xác thì phải đi gặp bà ấy.

……

…….

-sao em lại mặt áo choàng thế hả ? còn che cả mặt nữa.

-Không che lỡ người khác thấy em thì sao, bây giờ chưa phải lúc để mọi người biết em còn sống.

Hắn gật đầu, nó và hắn đang đi đến ngôi nhà cũ của nó, hắn hỏi mà nó là đến đó đẻ làm gì, nó chỉ nói đến đó rồi sẽ biết.

Cuối cùng cũng đến, nó và hắn bước vào nhà, ngôi nhà vẫn đầy bụi, nó lại gần bàn lấy khung ảnh của ba mẹ nó, lau chùi cẩn thận rồi đem lên ngắm,thấy hành động của nó, hắn thắc mắc.

-sao em lại nâng niu ảnh của ngài Royer và vợ ngài ấy thế ?

Nó cười.

-sao không nâng niu được hả anh, em chịu ơn của hai người họ nhiều lắm, có dùng cả đời để trả cũng không hết.

-hử ? là sao ?

-anh khó hiểu cũng phải thôi, đến em cũng thấy khó hiểu nữa mà. Chuyện em sắp nói có lẽ sẽ khó tin nhưng nó là sự thật….

Nó kể về thân thế của nó cho hắn, trước hắn cho rằng hắn đáng thương hơnai hết nhưng giờ hắn thấy nó đáng thương hơn mình gấp ngàn lần, vậy màlúc nó phát hiện mọi chuyện hắn không có ở cạnh nó.

-đừng nhìn em như thế mà, em không sao , mọi chuyện em thích nghi được rồi.

-không được, không thể để như vậy nữa, đi thôi chúng ta đi gặp tộc trưởng nói sự thật, để còn trừng phạt những kẻ có tội nữa.

Hắn định kéo nó đi nhưng nó không chịu.

-chuyện đó để sau đi, bây giờ em phải tìm đồ nữa, đây là mẹ anh nhờ em nên không chậm trễ được.

Nó đi nhanh vào phòng sách của ba nó, mẹ hắn nói và trong phòng sách nócũng không hỏi rõ chỗ nào, giờ phòng lớn như vậy làm sao mà tìm đây ?

Hắn đứng dựa vào tường nhìn nó loay hoay tìm xung quanh.

-tìm gì ? anh tìm giúp cho.

-em cũng không biết nữa ! nó nhìn hắn với ánh mắt ngây thơ.

-…

Hắn hết lời với nó, thế từ nãy giờ nó tìm gì cái gì? Hắn nhìn lên kệ sách hình như phát hiện ra gì đó, hắn tiến lại gần kệ sách.

Hắn mới thấy cuốn sách mà khi nhỏ hắn hay đọc, từ lúc chuyển nhà đã bị mấtkhông nhìn thấy nữa, hắn lấy cuốn sách ra khỏi kệ, nhưng vừa lấy ra thìvô tình làm ngã cuốn sách kế bên, và thế là cuốn sách này ngã kéo theocuốn sách kia ngã theo.

Khi sách ngã hết đến cuối kệ sách, thì nghe ‘‘cạch’’ một tiếng, kệ sách bắt đầu dịch chuyển.

Truyện full

  • Tối Chân Tâm
    Tối Chân Tâm

    Chuyện kể rằng, nơi biên ải xa xôi có người con gái lặng lẽ nhìn trời giữa ánh sáng lập lòe của bầy đom đóm. Nàng không khóc, chẳng bi...

  • Về Quê Ẩn Cư - Quan Vân
    Về Quê Ẩn Cư - Quan Vân

    Zhihu Dịch: Về Quê Ẩn Cư (觀蕓)Thể loại: Ngôn Tình, Cổ Đại, Chữa Lành, Cưới Trước Yêu Sau, Điền Văn, NgọtEditor: Thị Con MaGiới thiệuNăm...

  • Yêu Tôi Xin Hãy Nói
    Yêu Tôi Xin Hãy Nói

    Có một câu nói như thế này: “Trong danh bạ điện thoại của bạn, có một dãy số như thế này, từ trước tới giờ bạn chưa từng gọi tới, nhưng...

  • Thời Gian Tươi Đẹp Của Anh Và Em
    Thời Gian Tươi Đẹp Của Anh Và Em

    Truyện ngôn tình Thời Gian Tươi Đẹp Của Anh Và Em của tác giả Đinh Mặc sáng tác . Cô rất đa tài có thể viết bất kỳ thể loại nào cô...

  • [Đồng Nhân Inuyasha] Xuyên Qua Thành Phu Nhân Của Naraku
    [Đồng Nhân Inuyasha] Xuyên Qua Thành Phu Nhân Của Naraku

    Thể loại: Đồng nhân Inuyasha, có chút ngược, không muốn tiết lộ cái kếtNhân vật chính: Naraku, Takahshi Yuri | Phối hợp diễn: Kagome,...

  • Văn Khương Công Chúa - Yuying
    Văn Khương Công Chúa - Yuying

    Tác giả: YuyingEditor: Hoằng Vũ Truyện cải biên dựa theo căn cứ lịch sử về công chúa Văn Khương thời xuân thu - 1 công chúa nổi tiếng...

  • Tỏa Tình
    Tỏa Tình

    Editor: Tiểu Điệp nhiThể loại: cổ trang, huynh đệ văn, cường công lãnh thụ (?), HEPairing: Mộ Dung Viễn x Mộ Dung TríMọi sự việc bắt...

  • Trọng Sinh Về Bên Tổng Tài Của Tôi
    Trọng Sinh Về Bên Tổng Tài Của Tôi

    Tác giả: Ltngoc154Thể loại: Trọng Sinh, Ngôn Tình, Truyện SủngGiới thiệu:Cứ ngỡ mình là người hạnh phúc nhất nhưng rồi Triệu Bối Hi...

  • Trâm – Nữ Hoạn Quan
    Trâm – Nữ Hoạn Quan

    Thời xưa, người nào muốn bán mình thì cắm một cọng cỏ lên đầu làm dấu, ai muốn mua trông thấy sẽ hỏi và ra giá - Câu chuyện này xảy ra...

  • Cung Nghiệt
    Cung Nghiệt

    Thể loại: Cổ trang cung đình, nhất thụ lưỡng công, huynh đệ, thụ song tính, nam nam sinh tử, ngược luyến tàn tâm.Tình trạng: nhất bộ 33...

  • Đợi Hoa Tàn Người Mới Đến
    Đợi Hoa Tàn Người Mới Đến

    Thể loại: Hiện đạiNgày tôi biết được Thẩm Nhật Minh chưa từng dành tình cảm cho tôi, thế giới như sụp đổ trước mắt.Ngày đó không khóc,...

  • Vị Chanh Bạc Hà
    Vị Chanh Bạc Hà

    Tác giả: Quảng Lăng Tán NhânThể loại: Bách hợp [GL], hiện đại, đô thị tình duyên, thanh mai trúc mã, ngược luyến tàn tâm, cẩu huyết, HE...

  • Chàng Lại Phụ Thiếp
    Chàng Lại Phụ Thiếp

    Chàng chọn thiên hạ, vì vậy phụ ta. Cả thiên hạ rộng lớn kia, ta không thể nào bì được.Nhưng tại sao?   Ta không là gì của chàng cả...

  • Săn Tình Tổng Giám Đốc
    Săn Tình Tổng Giám Đốc

    Người đàn ông tốt ai lại không muốn chiếm làm của riêng cho mình, nhưng điều khó nói trong truyện Săn Tình Tổng Giám Đốc...

  • Thiên Sứ Bị Thất Lạc
    Thiên Sứ Bị Thất Lạc

    Bạn có tin trên đời này tồn tại thiên sứ không? Để tôi kể bạn nghe một câu truyện về thiên sứ có đôi cánh trắng tinh khôi, mang một vẻ...