Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí

Chương 117

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Lộ Tuệ Tuệ không tiếp lời.

Hạ Lỵ cảm thấy câu này không quá chính xác, chị ấy nghĩ một lúc rồi lại đổi sang câu khác.

“Mà cũng không đúng, đáng lẽ phải hỏi, em có thích sếp Bùi xíu nào không cơ?”

Bằng không dựa vào độ hiểu biết của chị ấy đối với Lộ Tuệ Tuệ lúc này, cô không đời nào lại đi tiếp nhận lòng tốt của Bùi Chi Hành.

Trước đây Hạ Lỵ đảm đương rất nhiều nghệ sĩ, từng gặp qua vô số loại người trong giới giải trí, nhưng nghệ sĩ nữ như Lộ Tuệ Tuệ thì chị ấy mới gặp lần đầu.

Cô là kiểu người phân rõ ranh giới giữa bạn bè.

Hầu hết các nghệ sĩ đều được mời một bữa ăn hoặc tặng cho một món quà nhỏ, chỉ cần không quá đắt tiền, họ đều sẽ nhận lấy và không quá coi trọng.

 

Nhưng Lộ Tuệ Tuệ thì không, đa phần trường hợp từ chối được cô sẽ từ chối, thỉnh thoảng gặp những tình huống như đóng máy hoặc tiệc mừng, đối phương tặng một món quà trị giá một vạn cho cô, cô nhất định sẽ gửi lại người nọ món quà từ một đến một vạn năm, đối phương mời cô một bữa, cô nhất định sẽ đãi lại người nọ bữa khác nội trong một tuần.

Cô đặt ra ranh giới rất rõ ràng, khác biệt hẳn so với những người khác.

Chỉ có quà từ Bùi Chi Hành, Lộ Niên Niên và mấy người bạn nữ như Thích Thư Ngữ là trường hợp ngoại lệ.

Đối diện với ánh mắt đầy hóng chuyện của Hạ Lỵ, Lộ Tuệ Tuệ im lặng một lúc, nói gọn lỏn:

“Không nói cho chị đâu.”

Hạ Lỵ: “…”

 

Dù gì chị ấy cũng là người đại diện, có thể coi trọng chút được không?

Sự thật không phải Lộ Tuệ Tuệ không muốn nói, mà cô có cảm giác nếu trả lời thích, chắc chắn Hạ Lỵ sẽ gặng hỏi cô thích anh vì điểm gì, bắt đầu thích từ khi nào.

Hiện giờ Lộ Tuệ Tuệ chưa tìm được đáp án, vậy nên không thể trả lời chị ấy, kéo theo câu mở đầu cũng không biết phải trả lời ra làm sao.

Nói chuyện với Bùi Chi Hành được một lúc, Lộ Tuệ Tuệ bị cơn buồn ngủ đánh gãy, ôm điện thoại ngủ thiếp đi.

Không hiểu vì sao giấc ngủ này, Lộ Tuệ Tuệ lại mơ thấy rất nhiều chi tiết liên quan đến nguyên chủ.

Trước đó, những gì cô biết về nguyên chủ chỉ giới hạn trong tiểu thuyết, cộng thêm vài ba tin tức linh tinh trên mạng, nhưng lần này, dường như cô đã thật sự biến thành nguyên chủ Tuệ Tuệ.

Cô mơ thấy một số chuyện mà Tuệ Tuệ đã trải qua hồi nhỏ.

Trong giấc mộng, cô thấy hình ảnh mình được bố mẹ nuôi đưa về nhà, ngày ấy, họ cho cô ăn một bữa no đủ.

Còn phần sau, căn bản là không còn phần sau nữa.

Họ quan sát cô từ trên xuống dưới.

Thậm chí còn thảo luận xem cân nặng phù hợp là bao nhiêu, tiếp đó là sắp xếp chế độ ăn uống và thói quen hằng ngày cho cô.

Không được ăn quá nhiều thịt, không được ăn đồ ngọt, vì chúng dễ gây tăng cân và tác động xấu đến da, bọn họ muốn huấn luyện cô, nuôi dạy cô sao cho tốt để cô còn kiếm tiền về cho bọn họ.

Lúc Lộ Tuệ Tuệ thức dậy vẫn chưa lên đến đỉnh núi.

Cô vén chăn đắp lên người, giọng lè nhè khàn đục.

“Nhạc Nhạc, chị muốn uống nước.”

Nhạc Nhạc lập tức quay đầu lại, đưa bình giữ nhiệt sang cho cô.

Lúc nhìn thấy mồ hôi trên trán cô, Nhạc Nhạc sửng sốt.

“Chị Tuệ Tuệ, sao đổ mồ hôi vậy nè?”

Đang là mùa đông mà.

Lộ Tuệ Tuệ giơ tay sờ thử, ngồi dậy.

“Chị vừa mơ một giấc mơ.”

Hạ Lỵ thấy sắc mặt của cô không ổn bèn nhỏ giọng hỏi.

“Em mơ thấy cái gì? Ác mộng hả?”

Lộ Tuệ Tuệ nhấp miếng nước giải khát, nhìn qua hai người đang chăm chú quan sát mình, lúc này mới lên tiếng.

“Không hẳn là ác mộng, nhưng cũng không khác ác mộng là bao.”

Cô quay đầu nhìn ra phía ngoài cửa sổ, không hiểu vì sao mình lại mơ thấy ký ức đã từng xảy ra với nguyên chủ.

Phải chăng là vì cô đã chiếm lấy cơ thể của cô ấy, vậy nên tất cả, bao gồm cả ký ức và cảm xúc cũng đều được ‘kế thừa’ hay sao?

Nghĩ đến chuyện liên quan đến nguyên chủ, Lộ Tuệ Tuệ đấu tranh tư tưởng một lúc, sau đó gửi tin nhắn cho Lộ Cảnh Sơn.

Không biết hai người kia giờ đây đang ở nơi nào, đang làm gì nữa.

Lúc này, trong một căn nhà cho thuê cũ nát mà Lộ Tuệ Tuệ đã mơ thấy.

Trong phòng chỉ có duy nhất một cái cửa sổ, vì tọa lạc ở rìa một ngôi làng trong thành phố nên đến một tia sáng cũng không có, cách âm cũng cực kỳ kém, thỉnh thoảng lại nghe được tiếng khóc nấc của trẻ con, cùng với âm thanh đánh đập, mắng chửi của đàn ông với một phụ nữ ở nhà bên cạnh vang lên.

Lộ Cường chán nản ngồi trên ghế đẩu ăn mì gói.

Bỗng Câu Tiểu Tuệ mở điện thoại lên, giọng nói quen thuộc bên trong truyền ra.

Nghe giọng nói của Lộ Tuệ Tuệ, Lộ Cường rủa một câu.

“Cái thứ đ* đi*m!”

Ông ta chộp lấy điện thoại của Câu Tiểu Tuệ, hung tợn trừng mắt nhìn video thảm đỏ của Lộ Tuệ Tuệ cách đây không lâu, phỉ nhổ nói.

“Mẹ nó, đúng là phí công nuôi dưỡng!”

Nghĩ đến những chuyện vừa mới xảy ra, ông ta tức giận đá vào ghế Câu Tiểu Tuệ.

Câu Tiểu Tuệ lảo đảo, ngã phịch xuống đất trừng ông ta.

“Lộ Cường! Ông có bệnh hả! Ông tức là tức Lộ Tuệ Tuệ hiểu không! Trút giận lên người tôi là ý gì? Xem tôi là không khí à?”

Bà ta mắng.

“Ông có giỏi thì gọi hết đám truyền thông lại đây, nói rõ cho bọn họ biết con người thật của Lộ Tuệ Tuệ là thế nào.”

“Bà tưởng tôi không muốn chắc?”

Lộ Cường nghiến răng nói, đương nhiên là rất muốn, nhưng trong tay ông ta lẫn Câu Tiểu Tuệ bây giờ chẳng còn dư lại mấy đồng.

Mà quan trọng hơn, có lần ông ta gọi điện cho bên truyền thông, vừa nghe ông ta muốn tiết lộ thông tin về Lộ Tuệ Tuệ, chưa kịp dứt câu, đối phương đã nhanh tay ngắt điện thoại cái rụp.

Thử đi thử lại rất nhiều lần, nhưng mỗi lần Lộ Cường muốn làm việc gì, kết quả ông ta nhận về chỉ như muỗi đốt chân voi.

 

Không phải mạng mẽo gặp vấn đề thì cũng phát sinh tai nạn ngoài ý muốn trên đường.

Lộ Cường không phải thằng ngu, nhiều sự việc như vậy gộp lại, ông ta hiển nhiên đã biết rõ nguyên do.

Chắc chắn Lộ Tuệ Tuệ đã sắp sẵn người, nói không chừng bây giờ còn đang theo dõi bọn họ.

Nghĩ đến những gì mình trải qua suốt quãng thời gian một tháng ở trong tù, Lộ Cường căn bản không dám hành động thiếu suy nghĩ. Ông ta mơ hồ nhớ lại câu nói mà người đàn ông nọ thủ thỉ vào tai lúc bản thân bị đánh ở trong tù.

Người đó yêu cầu ông ta sau khi ra tù phải sống thành thật, nếu như còn dám mơ tưởng lộn xộn gì đó, ông ta sẽ không chỉ ngồi tù nửa tháng, mà là ngồi cả nửa phần đời còn lại.

Đột nhiên, Lộ Cường chửi một tiếng.

 

Câu Tiểu Tuệ nghe được, sắc mặt lạnh tanh.

Bà ta chén hết mì gói, nhìn chằm chằm gương mặt Lộ Tuệ Tuệ một lúc lâu, phun một câu.

“Không thể cứ tiếp diễn như vậy được.”

Lộ Cường: “Bà có cách gì à?”

Câu Tiểu Tuệ hừ lạnh.

“Chúng ta vẫn còn mạng xã hội, nếu chăm chỉ thả tin ở trên đó, cư dân mạng chắc sẽ nhìn thấy.”

Nghe vậy, Lộ Cường cười lạnh.

“Bà nghĩ nó ngu đến vậy à?”

Ban đầu, những bài đăng trên Weibo của bọn họ bị hạn chế. Sau đó, lúc đăng ký lại Weibo thì chẳng hiểu sao lại không đăng ký được.

Nếu không xúi quẩy đến thế, Lộ Cường sớm đã vạch trần chuyện trước đây của Lộ Tuệ Tuệ rồi, đời nào lại để cô sống yên ổn như hiện tại.

Câu Tiểu Tuệ chăm chú nhìn ông ta.

“Ông còn nhớ người lúc trước đến tìm chúng ta không?”

Lộ Cường sửng sốt.

“Chẳng phải người đó dặn bà không được liên lạc lại với hắn sao?”

“A.”

Câu Tiểu Tuệ nói.

“Đó là chuyện của trước kia rồi, nhìn tình huống hiện giờ của chúng ta xem, trừ người đó ra, còn ai giúp được tôi với ông đây?”

Bà ta nhìn Lộ Tuệ Tuệ.

“Theo tôi nghĩ, người đó còn muốn Lộ Tuệ Tuệ biến mất mãi mãi hơn cả chúng ta…”

-

Vừa xuống xe, Lộ Tuệ Tuệ không hiểu vì sao lại hắt hơi một cái.

Đúng lúc này, Lộ Cảnh Sơn gửi tin nhắn đến.

Lộ Cảnh Sơn: [Sao tự dưng con hỏi về bọn họ?]

Lộ Tuệ Tuệ: [Do con bất chợt nhớ tới thôi.]

Lộ Cảnh Sơn: [Không phải bọn họ tới tìm con đấy chứ?]

Ông nhớ Bùi Chi Hành từng nói, có người bám theo bọn họ cả ngày, hơn nữa nhất cử nhất động đều bị theo dõi, bất kể là ngoài đời hay trên mạng, bọn họ có trốn cách mấy cũng không thoát.

Thông qua lời nói, Lộ Tuệ Tuệ có thể cảm nhận được nỗi lo lắng của Lộ Cảnh Sơn.

Cô cười đáp.

[Không phải. Con chỉ mơ thấy một số chuyện trong quá khứ thôi.]

Lộ Cảnh Sơn: [Xin lỗi, bố để Tuệ Tuệ nhà chúng ta phải chịu khổ rồi.]

Lộ Tuệ Tuệ: [Không sao đâu bố, mọi chuyện đều qua cả rồi mà.]

Cô thấy đau, Lộ Cảnh Sơn và Tô Từ cũng đau.

Lộ Tuệ Tuệ suy nghĩ một lúc.

[Bố à, nếu được thì con muốn gặp bọn họ một lần.]

Phải một lúc lâu sau, Lộ Cảnh Sơn mới nhắn lại cô.

[Để bố xem đã.]

Lộ Tuệ Tuệ cũng không miễn cưỡng.

[Vâng, con có chuyện nên đi trước nha bố.]

Lộ Cảnh Sơn: [Đừng để bị cảm, bên ngoài lạnh lắm. Khi nào xong việc nhớ báo với bố một tiếng.]

Lộ Tuệ Tuệ đồng ý.

Chụp ngoại cảnh chẳng dễ chút nào.

Ngoài việc Lộ Tuệ Tuệ đã trong trạng thái chuẩn bị tốt thì thời tiết cũng phải thuận lợi.

Nhà tạo mẫu đã xem qua những bức ảnh trước đó của Lộ Tuệ Tuệ trên thảm đỏ, vậy nên đã chuẩn bị cho cô một chiếc váy đỏ cao cấp.

Váy rất đẹp, mặc vào giống y một nàng công chúa.

Cơ mà, thời tiết bên ngoài cũng lạnh chẳng kém độ đẹp của chiếc váy.

Lộ Tuệ Tuệ mặc váy bước ra khỏi lều trại, bị gió thổi qua làm run cả người.

“Trời đất.”

Lộ Tuệ Tuệ xuống xe, một lần nữa thay đổi tạo hình.

Nhà tạo mẫu chuẩn bị cho cô một bộ váy ống màu đen, tóc được buộc cao để lộ chiếc cổ thiên nga và xương quai xanh thanh tú.

Nhìn thấy tạo hình này của cô, Nhạc Nhạc nhỏ giọng nói.

“Đẹp quá.”

Truyện full

  • Hôn Lễ Của Chúng Ta
    Hôn Lễ Của Chúng Ta

    [Zhihu] HÔN LỄ CỦA CHÚNG TATác giả: 小柒崽子Thể loại: ngôn tình, khác...Giới thiệuVào ngày diễn ra hôn lễ của chúng tôi, chú rể không hề...

  • Tiết Tử Hiên
    Tiết Tử Hiên

    Editor: Trúc Diệp ThanhKhông biết ai có còn nhớ đến đoạn kết của "Đả kiểm cuồng ma"?Chu Chu đã mang kho dữ liệu bị Chủ Thần phá hủy sửa...

  • Sự May Rủi Của Trái Tim
    Sự May Rủi Của Trái Tim

    Tiểu thư Serena Staverley nhận được tin dữ, cha cô đã tự sát sau khi thua toàn bộ gia sản và gả gán cả cô trong một ván bài về tay Ngài...

  • A Sơ
    A Sơ

    Giới thiệu:A Sơ là một tiểu yêu quáiCó một ngày, cậu bị Đại ma đầu ở trong núi bắt đi mất.(:з」∠)tag: Đại ma đầu Xà tinh công x Gà tinh...

  • Chú, Mượn Đùi Ôm Một Chút
    Chú, Mượn Đùi Ôm Một Chút

    Thể loại: Đam mỹ, trùng sinh, hào môn, niên thượng, ngọt sủng, 1x1, HESố chương: 184 chương + 11 phiên ngoạiEditor: Dờ + CáoCP: Thiếu...

  • Ta Bị Lừa Hôn!!!
    Ta Bị Lừa Hôn!!!

    Văn án:Sau khi Linh Duyệt trưởng thành thì bị cha mẹ đuổi xuống núi. Cậu đành cầm giấy hôn thư tiến vào giới giải trí để tìm vị hôn...

  • Công Lược Trái Tim
    Công Lược Trái Tim

    Trang Tử Khâm: “Ngôn Ngôn,hôn nhân là chuyện lớn cả đời,mẹ không cho phép con làm như vậy”Trang Tử Khâm ít nhiều biết được dụng ý Lâm...

  • Xuyên Thành Áo Lót Của Nam Chính Thì Biết Mần Sao?
    Xuyên Thành Áo Lót Của Nam Chính Thì Biết Mần Sao?

    Edit + beta: Socola chấm nước mắm.Thể loại: Xuyên qua thụ x trọng sinh công, tiên hiệp tu chân, hệ thống, xuyên thư, phúc hắc bá đạo...

  • Tình Yêu Này Tôi Chỉ Muốn Dành Cho Em
    Tình Yêu Này Tôi Chỉ Muốn Dành Cho Em

    Tác giả: lyn_lyn25Thể loại: Ngôn Tình, Truyện SủngGiới thiệu:Cô trong một buổi tối không nhớ nổi tại sao lại nằm trong phòng anh. Từ...

  • Trùng Sinh Sủng Vợ Hàng Ngày
    Trùng Sinh Sủng Vợ Hàng Ngày

    ♧VĂN ÁN♧Đời trước, Từ Lãng là con cưng của trời, là kỳ tài thương nghiệp, mà Hạ Đằng là ảnh hậu phái thực lực tin xấu bay đầy trời. Hai...

  • Bắt Đền Ông Xã Nhiều Tiền
    Bắt Đền Ông Xã Nhiều Tiền

    Editor: Hana mèo lười và khá xinh đẹp….Thật sự là quá ngu ngốc mà, cô không biết nghĩ như thế nào mà lại đồng ý với thanh mai trúc mã...

  • Thước Ly Xuân - Tam Mục
    Thước Ly Xuân - Tam Mục

    Cha địu ta trong cái thúng tre, cứ thế cõng ta đến tận Kinh Thành.Kẻ buôn người trả cho cha mười lạng.Trước khi rời đi, cha lay ta tỉnh...

  • Long Xà Diễn Nghĩa
    Long Xà Diễn Nghĩa

    Giới Thiệu Truyện- Đây là một bộ truyện về võ thuật của Trung Quốc, bối cảnh thời hiện tại. Các chiêu thức, đòn đánh trong truyện hầu...

  • Ngủ Ngon Nhé Mặt Trăng - Vượng Tử A Oai
    Ngủ Ngon Nhé Mặt Trăng - Vượng Tử A Oai

    Tên Hán Việt: Vãn an nguyệt lượngTác giả: Vượng Tử A OaiSố chương: 67 chươngThể loại: Ngôn tình, hiện đại, phá án, ngọt sủng, yêu thầm...

  • Trì Ái - Cẩu Huyết Thành Hà
    Trì Ái - Cẩu Huyết Thành Hà

    Hiệu chỉnh và biên tập: nntcmĐồng nghiệp văn của Trì Ái có rất nhiều, nhưng mình chỉ làm mấy cái ngăn ngắn, dễ thương, hồng hồng, chủ...