Thiên Đạo Hữu Khuyết - Bông Lan

Chương 163: Hoàng Ngữ sốt ruột hô.

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Không có mắt?   

             Là do hắn quên vẽ, hay là đã xảy ra chuyện gì?   

             Tất cả mọi người đều vô cùng nghi hoặc.   

             Dù là người hay động vật, sinh động nhất chính là đôi mắt. Không vẽ mắt, chứng tỏ tác phẩm hội họa không hoàn thành.   

             Một bức tranh không đầy đủ đạt cấp hai đỉnh phong?  

             - Trương tiểu huynh đệ, ngươi đây là... - Lục Trầm nghi hoặc nhìn sang.  

             - À, bây giờ ta sẽ thêm vào... - Trương Huyền cười cợt, lần thứ hai lấy ra bút vẽ, cả hai tay bay lượn, rất nhanh thêm vào chỗ còn thiếu.   

             Ông!   

             Thời điểm mà đôi mắt được vẽ, nó giống như bức tranh bị đánh thức tỉnh táo. Một cảm giác đặc biệt thâm nhập vào mọi người. Tất cả con người và động vật trong bức tranh dường như đã trở nên sống động ngay lập tức, và dường như những sinh vật này chỉ đơn giản là có thể đi một bước tiến và đi vào thế giới thực.  

             - Chuyện này?  

             Nhìn thấy hình ảnh đột nhiên xuất hiện biến hóa, Nguyên Ngữ đại sư và Lục Trầm đại sư đồng thời chấn động, mắt trợn trừng tròn xoe, một mặt không thể tin được.   

             Líu lo!   

             Còn chưa kịp nói chuyện, âm thanh của chim hoàng yến vang vọng trong sân. Một nhóm chim bay tới bức tranh hào hứng và nhảy múa trên đó.  

             - Kinh hồng? Đây chẳng lẽ chính là cảnh giới thứ tư kinh hồng? - Bạch Tốn si ngốc nhìn hình ảnh trước mắt, không nhịn được nói.  

             Vừa nãy Lục Trầm đại sư đã tỉ mỉ giới thiệu. Vẽ tranh có bốn cái cảnh giới. Đàn chim bay đến, thật lâu không đi, hiển nhiên là đạt đến cảnh giới thứ tư kinh hồng.   

             Chẳng phải hai vị đại sư vừa nói rằng bức tranh này chỉ có thể đạt đến cảnh giới thứ hai sao?  

             Tại sao... Trong nháy mắt đã biến thành giới thứ tư?   

             - Lẽ nào... Là nhờ đôi mắt kia? - Hoàng Ngữ cũng che miệng lại, thân thể mềm mại run rẩy.   

             Nàng không nghĩ rằng bản thân sẽ có cơ hội tận mắt chứng kiến một kiệt tác đạt cảnh giới thứ tư hiện thực... Đây tuyệt đối là điều nàng chưa từng nghĩ đến.   

             Ong!   

             Tuy nhiên, trong lúc bọn họ chưa hết khiếp sợ, những chú chim hoàng yến trong bức tranh bay ra khỏi bức tranh, xoay quanh những chú chim khác trước khi biến mất trong không khí.   

             Nhân vật trong bức tranh cũng bước ra, khẽ mỉm cười với mọi người, cúi đầu chắp tay, sau đó chậm rãi tiêu tan.   

             - Chuyện này... Đây không phải cảnh giới thứ tư...  

             Thấy cảnh này, Lục Trầm đại sư há hốc miệng như nhét vừa một quả trứng gà:   

             - Mà là... Cảnh giới thứ năm... Hóa linh!   

             - Hóa linh?  

             Hoàng Ngữ và Bạch Tốn nghi hoặc nhìn sang.   

             Thư họa không phải chỉ có tứ cảnh sao? Tại sao lại nhô ra cái cảnh giới thứ năm?   

             Chuyện gì thế này?   

             Bọn họ đều muốn hôn mê rồi.   

             - Lục thực, linh động, ý tồn, kinh hồng... Là bốn cảnh giới chúng ta lưu truyền rộng nhất. Thực tế, trên đó còn có một cảnh giới gọi là hóa linh! Tác phẩm hội họa đạt đến loại cảnh giới này, được tinh, khí, thần của thư họa đại sư truyền vào, vì vậy có thể chủ động hấp thu linh khí, để bức tranh như có sinh mệnh, khác nào có linh hồn.  

             Môi Nguyên Ngữ đại sư run run:   

             - Ta cứ tưởng rằng cảnh giới này chỉ tồn tại trong truyền thuyết... Không nghĩ tới dĩ nhiên có thể thấy tận mắt...  

             Nói đến đây, nguyên đại sư luôn luôn trầm ổn cũng không khống chế được thân thể run rẩy của mình.   

             Nói thật, hắn muốn điên rồi.   

             Chỉ một khoảnh khắc trước đây, bản thân còn chỉ trích đối phương đạo đức giả, ngựa non háu đá, có lẽ với một vài năm kinh nghiệm sẽ có thể vẽ ra tác phẩm có ý cảnh. Kết quả,… người ta ngay lập tức vẽ ra một kiệt tác cấp năm tác phẩm của thần!  

             Loại thư họa cấp bậc này... dù cho toàn bộ Thiên Huyền Vương quốc thành lập không biết bao nhiêu năm cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay!   

             Hoàng Ngữ và Bạch Tốn một lòng muốn lấy được Mặc Hiên đồ, cùng lắm cũng chỉ là cảnh giới thứ tư đỉnh phong thôi. Khoảng cách đến cảnh giới thứ năm còn rất xa.   

             Người có thể vẽ ra tứ cảnh, sẽ được gọi là thư họa đại sư. Mà có thể vẽ ra ngũ cảnh, hoàn toàn có thể được gọi là Tông Sư. Hắn dĩ nhiên nói một vị thư họa Tông Sư xốc nổi, không hiểu lễ nghi, không có thời gian trải nghiệm...   

             Vọng thiên!  

             Có phải điên rồi không?   

             Nguyên Ngữ đại sư cảm giác khuôn mặt của chính mình nóng rát, nếu như trong viện có cái khe nứt, hắn nhất định sẽ lập tức chui vào.   

             Lần này thực sự quá mất mặt rồi!  

             Nói thật, hắn thậm chí còn sẵn sàng chờ đợi ba ngày mà không phàn nàn một câu nếu có thể chứng kiến một vị đại sư tạo ra một kiệt tác.  

             - Cảnh, cảnh giới... thứ năm?  

             - Còn có cảnh giới thứ năm?  

             Hoàng Ngữ và Bạch Tốn giờ mới hiểu ra, đồng loạt nhìn về phía Trương lão sư.   

             Lục Trầm là thế ngoại cao nhân, tránh xa chuyện phàm tục. Hắn chỉ biết Trương Huyền là lão sư, những chuyện khác đều không rõ ràng. Nguyên Ngữ đại sư cũng mới quen Trương Huyền, cũng không cẩn thận tìm hiểu.  

             Tuy nhiên, hai người bọn họ đã đến Hồng Thiên học viện, vì vậy cũng biết khá nhiều về Trương lão sư này.   

             Người ta nói rằng hắn là một tên rác rưởi, đã bị không điểm trong kỳ Kiểm tra Trình độ Giáo viên vì vậy tất cả học viên đều rời bỏ hắn...  

             Nhưng sự thực là hắn đã đạt đến Ích Huyệt cảnh đỉnh phong và nắm giữ năng lực của thư họa Tông sư, khi chưa đến hai mươi tuổi.  

             Các ngươi từng thấy rác rưởi lợi hại như thế chưa?  

             Nếu như hắn là rác rưởi, chúng ta là cái gì?   

             Cực phẩm trong phế vật sao?  

             Đại ca, rốt cuộc ngươi học như thế nào vậy? Có muốn nghịch thiên như thế hay không?   

             Mấu chốt nhất chính là... Đã lợi hại như vậy, tại sao vừa nãy lại giống như một kẻ cái gì cũng không biết mà bôi loạn như thế?   

             Còn đòi đọc sách một lát mà hết hai canh giờ…   

             Trình độ như vậy, ngươi còn xem sách cái lông a? Còn dùng điều chỉnh trạng thái gì? Tùy tiện vẽ, ít nhất cũng đạt tứ cảnh a...   

             - Trương đại sư, Trương gia gia, bức họa này của ngươi... Có thể cho ta không? Chỉ cần ngươi cho ta, muốn ta làm gì đều được!  

             Mọi người ở đây đang chìm đắm trong cảm giác không thể tin được, còn chưa kịp phản ứng lại, Bạch Tốn đột nhiên tha thiết mong chờ nhìn về phía Trương Huyền.   

             - Cho ngươi? - Trương Huyền sững sờ.   

             - Đúng vậy! Ngươi nể mặt ta đối với ngươi luôn luôn tôn kính như ông nội, chuyện gì đều không dám vi phạm... Ngươi hãy đưa cho ta được không... - Bạch Tốn vội nói.   

             - Bạch Tốn, ngươi làm gì đấy? Bức tranh này là Trương đại sư vừa mới hoàn thành, chứa đựng tình cảm của hắn, làm sao có thể dễ dàng tặng người? Ngươi hãy tỉnh lại đi! - Thấy cái tên này vô sỉ như vậy, Hoàng Ngữ trừng mắt, quát lớn một tiếng. Nhưng ngay sau đó nàng cũng nhìn sang:   

             - Trương đại sư, ta là người đầu tiên ngươi quen. Ta cũng không mong ngươi tặng ta. Hay là… ngươi bán cho ta đi! Ngươi cứ ra giá, chỉ cần ta có thể thanh toán nổi, nhất định không nói hai lời!   

             - Ngươi... - Vốn tưởng rằng Hoàng Ngữ khiển trách bản thân vì chuyện này thực sự không phù hợp. Không ngờ nàng lại có ý đồ này. Bạch Tốn á khẩu rồi.  

             Không nghĩ tới vị Danh sư học đồ xinh đẹp này cũng gian xảo, mặt dày như vậy, hắn hừ một tiếng, cắn răng tiếp tục nhìn lại:   

             - Trương gia gia, chỉ cần ngươi bán cho ta, bao nhiêu tiền đều được. Ta trả tiền tuyệt đối nhiều hơn so với nàng!  

             - Bạch Tốn, ngươi náo loạn cái gì? Ngươi không phải muốn Mặc Hiên đồ của Lục Trầm đại sư sao? Ta không tranh với ngươi nữa, ta chỉ cần bộ này, như vậy được chưa... - Hoàng Ngữ cắn răng, nói.   

             - Ta cũng không muốn Mặc Hiên đồ. Ngươi đừng giành với ta có được hay không? - Bạch Tốn không nhường chút nào.   

             - ... - Chìm nghỉm.   

             Trước kia, hai người này vẫn tranh giành “Mặc Hiên đồ” đến chết đi sống lại, hận không thể ra tay đánh nhau. Đây cũng là lý do có cuộc tỷ thí ngày hôm nay, chính là để xác định ai có tư cách đạt được... Thật không ngờ, tác phẩm hội họa của Trương Huyền vừa xuất hiện đã bị tranh giành nảy lửa, Mặc Hiên đồ cũng vì vậy mà bị “ra rìa”...   

             Muội muội ngươi a!   

             Có nguyên tắc chút được không?   

             Các ngươi có mới nới cũ như vậy sao?  

             - Ngươi... Bạch Tốn! Ngươi cố ý đối nghịch với ta phải không? - Hoàng Ngữ cắn răng.   

             - Là ngươi cùng ta đối nghịch trước đấy chứ! Ta là người nói muốn bức tranh này đầu tiên được không? - Bạch Tốn nói.   

             - Đủ rồi! - Thấy hai người cãi nhau ỏm tỏi, Lục Trầm đại sư sầm mặt lại, vung tay áo.   

             Hai người giật mình, không dám tiếp tục đấu võ mồm.   

             Lục Trầm là Đế sư nổi tiếng, theo vai vế là trưởng bối của bọn họ. Tcrưởng bối nổi giận, còn cãi vã nữa không phải muốn chết sao?   

             - Để vẽ ra tác phẩm đạt cảnh giới thứ năm, dù là thư họa Tông Sư cũng phải tiêu hao không ít tinh, khí, thần. Một đời có thể lưu truyền thế gian được mấy bức? Bức họa này là Trương Huyền tiểu hữu khổ cực làm ra. Hắn muốn giữ lại hay cho các ngươi, là do hắn quyết định. Đứng cãi vã ầm ĩ, còn ra thể thống gì?  

             Lục Trầm đại sư phất ta ra sau, khí độ như núi.   

             Hắn nói không sai! Mặc dù là thư họa Tông Sư, nhưng muốn tạo ra tác phẩm hội họa cảnh giới thứ năm cũng rất khó. Suy cho cùng, để có được một bức tranh còn liên quan đến tâm cảnh, trạng thái cùng rất nhiều nhân tố, không phải muốn vẽ là vẽ ngay được.   

             Chính vì như thế, trăm năm trước, mặc dù họa đạo Tông Sư Mặc Trần Tử, tên nổi như cồn, để vô số thư họa đại sư trong Vương quốc thi nhau đến bái phỏng, cũng chỉ có thể lưu lại vài bức tranh đạt đến cảnh giới thứ năm. Đến như Mặc Hiên đồ mà Lục Trầm cất giấu rất bao lâu nay, cũng chỉ đạt tứ cảnh đỉnh phong mà thôi.   

             Vì lẽ đó, mỗi một bộ tác phẩm đạt cảnh giới thứ năm, đều quý giá không gì sánh được. Bức tranh ẩn chứa tất cả tâm huyết của tác giả, làm sao có khả năng nói tặng là tặng, nói bán liền bán ngay được?   

             Nếu tác phẩm cấp bậc này có thể dễ dàng mua được như vậy, tại sao Lục Tầm có vô số của cải, nhưng đến một bộ cũng không có?   

             Vật chứa đựng tâm huyết như vậy sao có thể bán ra? Các ngươi lại ở đây cãi vã, muốn ta mất mặt xấu hổ không có cách nào xuống đài sao?   

             - Là do chúng ta lỗ mãng...  

             - Lục đại sư, Trương đại sư, ta biết sai rồi...  

             Bị quát lớn một trận, Hoàng Ngữ, Bạch Tốn cũng phản ứng lại, đầy mặt lúng túng.   

             Người ta còn chưa nói bán, bọn họ liền rùm beng đến chết đi sống lại, thực sự là mất mặt...   

             - Trương Huyền tiểu hữu, là do bọn họ trẻ tuổi không hiểu chuyện. Hi vọng ngươi không trách tội... – Sau khi khiển trách hai người, Lục Trầm đại sư nhìn về phía Trương Huyền, tràn đầy áy náy.   

             Nói xong, không những thấy đối phương không tức giận, mà còn nhấp nháy đôi mắt sáng rực nhìn chằm chằm bọn họ. Lục Trầm đại sư đang khó hiểu thì nghe thấy tiếng nói của hắn vang lên:   

             - Lục đại sư... Bức họa này của ta... Thật sự có người mua sao? Thật có thể bán lấy tiền?  

             - Khục khục!  

             Thấy bộ dáng này của hắn, Lục đại sư suýt chút nữa sặc nước bọt mà chết. Loại tác phẩm hội họa cấp bậc này nếu không bán được, tranh của hắn vẽ chẳng phải ném xuống đất đều không ai thèm nhặt?   

             Tràn đầy bất đắc dĩ, hắn gật gật đầu:   

             - Bức họa này của ngươi đã đạt đến cảnh giới thứ năm, nếu như bán ra, ít nhất cũng phải được hai trăm vạn kim tệ trở lên. Hơn nữa, có tiền cũng chưa chắc thể mua được...  

             - Hai trăm vạn kim tệ? Quá tốt rồi!  

             Trương Huyền hớn hở, quay đầu nhìn về phía Bạch Tốn:   

             - Bạch tiểu vương gia, nếu như ngươi thực sự muốn bức họa này, ta đành bán cho ngươi vậy. Hai trăm vạn!  

             - A? - Không ngờ mọi chuyện lại chuyển biến như vậy, Bạch Tốn sợ hết hồn.   

             - Trương đại sư, bán cho ta đi...  

             - Hoàng Ngữ sốt ruột hô.   


             Đại ca! Mặc dù ngươi là thư họa Tông Sư, nhưng đây là tác phẩm hội họa cảnh giới thứ năm... Lại vẽ một bộ?   

             Nói dễ dàng như nhặt cải trắng ngoài chợ như thế…  

             Không phải đang đùa giỡn đấy chứ!   

             Nếu như tác phẩm của thần có thể được tạo ra một cách dễ dàng, thì các bức tranh cấp năm cũng sẽ không quá hiếm hoi như vậy, đến mức toàn bộ Thiên Huyền Vương quốc đều không có một bức.

Truyện full

  • Đại Phát Từ Bi
    Đại Phát Từ Bi

    Editor: SnowflowerTruyện kể về cuộc đời của nữ chính tên là Nhạn Y Phán, mời các bạn đón đọc và theo dõi nhé.

  • Nhật Ký Trên Tường
    Nhật Ký Trên Tường

    Tác giả: Phúc PhễuThể loại: Truyện TeenGiới thiệu:Bữa tiệc bắt đầu được gần 15, khách cũng đã đông hơn lúc nãy. Hôm nay là tiệc ra mắt...

  • Trẫm Không Muốn Sống Nữa
    Trẫm Không Muốn Sống Nữa

    Truyện mới lần này mà tác giả Mặc Nhiên Hồi Thủ gửi đến các bạn độc giả - "Trẫm không muốn sống nữa" là một câu chuyện hài hước và ngọt...

  • Vai Ác Vương Phi Không Phật Hệ
    Vai Ác Vương Phi Không Phật Hệ

    ăn án 1:Lâm Huệ xuyên vào một quyển sách trọng sinh, trở thành nữ phụ độc ác. Trong truyện, bản thân nguyên chủ là một thiên chi kiêu...

  • Âu Dương Chính Lan
    Âu Dương Chính Lan

    Âu Dương Chính Lan - một thư sinh tuổi độ 25, 26. Chàng ta có dáng người gầy gầy, cao cao trông rất văn nhược. Dung mạo chàng không...

  • Vong Linh Thư
    Vong Linh Thư

    Tác giả: Nguyệt Hạ TangThể loại: Đô Thị, Linh DịĐoàn Lâm đến một thành phố xa lạ tìm việc làm, cậu không ngờ rằng cuộc đời từ đây không...

  • Quỷ Hành Thiên Hạ
    Quỷ Hành Thiên Hạ

    Thể loại: Đam mỹ, đồng nghiệp văn, cổ trang, nhất công nhất thụ, thanh thủy văn…Tham sân ái dục si,Thiện ác nhất niệm gian.Đai ca Triển...

  • Độc Sủng Thiên Kim Nô
    Độc Sủng Thiên Kim Nô

    Tác giả: Vu LinhEditor + Converter: ngocquynh520Beta: shoohyeLạc đường ở trong sa mạc cát vàng rộng lớn không có người để hỏi,  giẫm...

  • Lưu Quang Nhập Họa
    Lưu Quang Nhập Họa

    Tên gốc: 流光入画Tên tác giả: Liễm Chu (敛舟)Nhân vật chính: Dịch Già Thần Nhứ, Cảnh Hàm UTóm tắt:Một sớm diệt quốc, Dịch Già Thần Nhứ bị hạ...

  • Heart Aflame
    Heart Aflame

    Dịch giả: wanwan2684Giầu có, xinh đẹp và đầy khiêu hãnh, Kristen Haardrad luôn luôn là nỗi khao khát của các anh chàng Viking chưa vợ....

  • Xuân Mang Lưu Luyến
    Xuân Mang Lưu Luyến

    Thể loại : trọng sinh cổ đại, loại điền văn trạch đấu, nhất kiến chung tìnhTên nhân chính: Nữ: Thẩm Thanh Lạc, Nam: Cầu Thế TrinhVai...

  • Ánh Sáng Xanh – Green Light
    Ánh Sáng Xanh – Green Light

    Thể loại: Novel, yaoi, romance, school lifeHai người bạn thân vì hiểu nhầm mà đã xa nhau.Một người luôn thích gây sự và một người thì...

  • Thâm Cung Tù - Quyển 1
    Thâm Cung Tù - Quyển 1

    Editor: CP313Thể loại: cổ phong, cung đình, ngược luyến tàn tâm, cường thủ hào đoạt, đế vương công, tướng quân thụ.Chiến tranh khói...

  • Kẻ Lừa Đảo Lịch Thiệp (Gentle Rogue)
    Kẻ Lừa Đảo Lịch Thiệp (Gentle Rogue)

    Chuyển ngữ: reckless, garfield_langdu, dragonfly, ThyThyType, ghép các bản dịch: daisy_chrys1310Editor: HikaruakiraHoàn...

  • Tạm Biệt Versailles
    Tạm Biệt Versailles

    Tác giả: Vạn Xuyên Nhất NguyệtSố chương: 75 chương + 5 ngoại truyệnThể loại: Phương Tây, Trùng sinh, Xuyên không, Cuộc chiến vương...