Thê Tử Của Chàng Câm

Chương 3: Tuẫn quốc trùng sinh

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Ánh lửa ngoài tường thành chiếu sáng trong đêm tối, gót sắt gõ xuống đất phát ra âm thanh khiến lưng người ta rét buốt.

Tiếng chém giết, tiếng la hét và cả tiếng gió lạnh rít qua tai, một nữ tử toàn thân bạch y ở nơi bi tráng như vậy càng lộ vẻ mong manh.

Đôi mắt nàng lạnh lùng mang đầy lửa giận nhìn về phía nam tử thủ lĩnh mặc chiến giáp hoàng kim.

- Phó Họa Khánh, mười năm nay ngươi tiếp cận ta, bài xích ta, lợi dụng ta, trêu đùa ta,…….là để đoạt lấy thiên hạ của Thương gia ta?

- Ngươi rời khỏi kinh thành, ngoại trừ tránh né hôn ước của phụ hoàng ta, càng là để chiêu binh mãi mã, trấn Cốc Phong kia e là còn có bí mật phải không?..

Giọng Thương Dẫn Tố lạnh lẽo mang theo chút khàn khàn và mỏi mệt được tích lũy trong thời gian này, những tình cảm dịu dàng trong đôi mắt sắc bén như dao của nàng đã bị mài giũa hầu như không còn.

Nam tử mặc chiến giáp hoàng kim nhếch môi không nói, trong đôi mắt đen sâu thẳm của hắn khó mà phân biệt cảm xúc.

Các tướng sĩ phía sau đồng loạt nhìn về phía vị công chúa vong quốc này, lộ ra chút nhân từ hiếm thấy sau chiến tranh, vài người trong mắt còn có vẻ thương hại.

Ánh mắt những người đó đều đâm Thương Dẫn Tố tổn thương sâu sắc, nàng ngửa mặt lên trời cười to, lời nói quyết tuyệt hung ác của nàng vang giữa không trung.

- Phó Họa Khánh, ngươi hủy danh tiết của ta, diệt Thương tộc của ta, lật đổ thiên hạ của Thương gia ta! Nếu có thể trùng sinh một kiếp, ta ắt sẽ lật đổ địa vị cao chí tôn vô thượng của ngươi, để ngươi nếm trải nỗi thống khổ to lớn nhất trên thế gian này!

Chuyện hối hận nhất trong kiếp này của nàng chính là biết hắn, cho dù chết nàng cũng hận hắn khắc cốt ghi tâm……….

Nếu thật có kiếp sau, nàng không muốn lại làm một nữ nhi ngoan ngoãn, bảo thủ, cung kính nữa, nếu không thể sống vì mình thì chỉ có thể mạnh mẽ trả thù………..Đau quá, chính cảm giác bị người đời ruồng rẫy, bị triều đình phỉ nhổ này là kẻ đầu sỏ ép nàng lên con đường tử vong.

Lời còn chưa dứt, thân thể gầy yếu của nàng đã từ trên tường thành thật cao của hoàng thành Đại Vũ quốc nhẹ nhàng rơi xuống.

Như một trang giấy mỏng manh lung lay chập chờn trong gió, cuối cùng ngay cả một tiếng vang cũng không có……….

- Dẫn Tố………….

Sử viết: triều Vũ, trải qua hai vị Hoàng đế mà vong quốc, ban đầu Cao Tổ dựng nước, thống nhất phương Đông, cùng quốc gia Tây Tần láng giềng giằng co, sau khi Cao Tổ băng hà cũng chưa từng bình định Trung Nguyên, đây là tâm bệnh cả đời của Cao Tổ. Hậu chủ nhân hậu không nhạy bén, mất nước, không có nhi tử, Hoàng hậu Mẫn Gia chỉ sinh được một nữ nhi là Hoa Dương trưởng công chúa, triều Vũ sụp đổ, nàng cũng tuẫn quốc, hôn phu của nàng là Diêu Dương hầu Phó Họa Khánh lên ngôi, đổi quốc hiệu thành “Diêu”, tại vị chưa đến ba năm đã khai sáng thời kỳ đầu của Đại Diêu thịnh thế ………..

Hoa Dương trưởng công chúa hiếu cung tài đức nhưng ngu trung ngu hiếu, quá sợ cha mình, vì là nữ nhi duy nhất của Hậu chủ nên được Hậu chủ kỳ vọng rất cao, tính tình cung kính nhưng u ám, về sau làm việc cực đoan, rơi vào sa đọa, thực khiến người ta tiếc hận, mùa thu năm Hoàng Kiến thứ mười bảy, triều Vũ sụp đổ, nàng cũng tuẫn quốc.

Đoạn lịch sử bị sử quan viết không rõ ràng kia được lưu truyền trên phố thành dã sử, các văn nhân tiếc hận tài hoa của công chúa đem chuyện xưa hổ thẹn của Hoa Dương bịa đặt thành tiểu thuyết, cũng có rất nhiều những câu chuyện dã sử càng to gan hơn, nói công chúa đắm mình trong trụy lạc.

Sau ngày Hoa Dương công chúa tuẫn quốc, Phó Họa Khánh đăng cơ, lập đàn tế bái, vinh quang lên ngôi cửu ngũ, đại xá thiên hạ, lấy niên hiệu là “Vĩnh An”, ngụ ý: vĩnh thế an khang.

Thời kỳ đầu tân hoàng lên ngôi, một mặt dùng thủ đoạn mạnh mẽ trắng trợn chèn ép những người phản đối, hạ ngục hơn một trăm cựu thần. Mặt khác, hắn bắt đầu làm nhiều việc, giảm thuế, khuyến học, khuyến nông, khuyến thương, nền kinh tế bị suy thoái do chiến tranh cũng dần dần khôi phục.

Nửa tháng sau, Khang Càn điện, hoàng thành Đại Diêu.

Các cung nữ, nội thị trong đại điện đều lui xuống, cung điện nguy nga lộng lẫy bỗng trở nên yên tĩnh vắng lạnh.

Phó Họa Khánh đặt chiếc bút ngọc khắc rồng trong tay xuống, thật lâu sau phát ra một tiếng thở dài.

Tấu chương của các đại thần giục hắn lập hậu phong phi khiến hắn phiền não sâu sắc. Không biết vì vong thê vừa mất hay vì không muốn nhìn thẳng vào nữ nhân đã chết kia mà trong lòng hắn trở nên trống rỗng.

Hắn đứng dậy, áo choàng màu đen rủ xuống đất, đôi chân mày rậm đen như mực của hắn nhíu lại, hướng ra ngoài điện kêu to:

- Truyền Vương mỹ nhân.

Ngoài cửa điện yên tĩnh truyền đến tiếng thái giám đáp lời của hắn.

Vương mỹ nhân này chính là ái thiếp của hắn năm đó khi hắn đi tuần Hoài Đông, từng ở bên hắn khi hắn khốn quẫn nhất nên không thể nghi ngờ là có một vị trí đặc biệt trong lòng Phó Họa Khánh, giờ đây hắn vinh quang lên ngôi cửu ngũ bèn phong thị thiếp năm ấy làm mỹ nhân.

***

Trời vừa đổ một trận mưa lớn, thời tiết vô cùng lạnh.

Đặc biệt trong thôn làng cách xa thành trấn này, một lần mưa thu là một lần lạnh giá, mấy ngày nữa chính là tiết hàn lộ (hàn lộ: một trong 24 tiết trong năm của TQ, vào khoảng ngày 8, 9 tháng 10), ban đêm không khỏi lạnh lẽo.

Xa xa truyền đến tiếng vài phụ nhân lo lắng trong thôn Lão Miếu.

- Thật là nghiệp chướng mà, mẹ Đại Nha mới qua đời chưa tới một năm, con bé đã bệnh rồi, nếu nó chịu không nổi mà đi luôn thì đệ đệ muội muội làm sao bây giờ?

Lý đại nương liếc nhìn bé gái sắc mặt trắng bệch như quỷ nằm trên giường, lại nhìn hai đứa trẻ khóc lóc ở đầu giường, trong lòng liên tục kêu “nghiệp chướng”.

Tống đại tẩu bên cạnh vắt khô khăn ướt trong tay, run rẩy đặt lên trán bé gái nằm trên giường.

- Nhị Nha, Tam Oa các con đi chỗ khác khóc, tỷ tỷ con nếu trút hơi thở cuối cùng cũng là tại các con khóc!

Tống đại tẩu là một người trong thôn trẻ tuổi nhưng nóng tính, nhất thời phiền lòng, khó tránh nói chuyện hơi lớn và khó nghe, khi nàng nói lời này mắt đã ươn ướt.

Hai đứa trẻ nghe vậy đều sững sờ, đợi khi kịp phản ứng thì càng ra sức khóc dữ dội hơn.

- Đại tỷ đừng chết, đừng chết, hu hu hu………….

Nhị Nha lớn hơn Tam Oa ba bốn tuổi, biết trưởng tỷ nếu chịu không nổi mà chết thì nó chính là người không cha không mẹ, lại không có tỷ tỷ để trông cậy. Nó còn một tháng nữa mới đầy mười tuổi, tiểu đệ mới sáu tuổi, nó phải sống thế nào đây?

Nhị Nha càng khóc càng dữ dội, tiếng khóc thương tâm của nó cũng khiến Tam Oa khóc theo như xé ruột xé gan.

Chu đại nương liếc bé gái trên giường, bảy ngày rồi Đại Nha luôn nằm như vậy, mắt thấy sẽ sắp tắt thở nhưng dù sao cũng là người trong thôn, không tiện bỏ mặc, càng không tiện biểu hiện ở trên mặt, dù sao thì suy nghĩ trong lòng bà chính là: Bạch đại phu bảy ngày nay đã tới hai lần rồi, chút tiền Tang gia tẩu tử để lại lấy ra làm tang sự cho nó, vậy tiền trị bệnh chẳng phải là các bà bỏ ra à?

Chu đại nương tiến lên một bước, bàn tay thô ráp thăm dò mũi Đại Nha, sắc mặt lập tức trắng bệch, la lên:

- Đại Nha cũng là đứa số khổ, nhìn xem có phải đã tắt thở rồi không……….?

Lý đại nương nghe vậy thì la lên một tiếng, cũng bước tới thăm dò, sau khi đặt tay lên chóp mũi Đại Nha một lát, lại thăm dò nơi cổ Đại Nha, đến khi cảm giác được nơi cổ lạnh ngắt, không còn mạch đập, bà mới lui về sau một bước, suýt ngã ngồi trên mặt đất.

Tống đại tẩu nhìn Chu đại nương rồi lại nhìn Lý đại nương, vô cùng khẩn trương bước tới ôm thân thể Đại Nha kiểm tra một hồi, động tác của bà vì hoảng loạn mà có hơi thô lỗ, bà chạm mũi, rồi đến cổ Đại Nha, cuối cùng sắc mặt trở nên tái nhợt, bà không tin! Bà muốn cởi xiêm y Đại Nha sờ nơi trái tim con bé thì mới an tâm!

Chu đại nương thấy thế khoát tay lên vai Tống đại tẩu, vội an ủi:

- Tống gia, tôi biết bà bình thường thân thiết với Tang gia, sau khi bà ấy mất cũng phó thác ba đứa nhỏ cho bà, Đại Nha mất chúng ta cũng đau lòng cũng buồn, tội nghiệp Nhị Nha và Tam Oa………

Bà nói cổ họng hơi nghẹn, lời này của bà là thật lòng:

- Nhưng Đại Nha thật sự đã không còn thở nữa………

Nói đến đây nước mắt bà cũng rơi xuống.

Tống đại tẩu nghe vậy run rẩy đôi môi, nói:

- Mặc kệ trời tối trời mưa, tôi, tôi đi mời Bạch đại phu tới! Cho dù đã chết, tôi cũng muốn đi mời một lần. Có lẽ chúng ta đều sai rồi, đều sai rồi, Đại Nha còn sống, còn sống……..

Tang gia đi chưa tới một năm, trưởng nữ bà ấy cũng sẽ đi theo sao? Bà đã nhìn Đại Nha lớn lên, Đại Nha hiểu chuyện như vậy, ông trời ơi, sao lại tàn nhẫn như vậy?

Chu đại nương và Lý đại nương đều cho rằng người đã tắt thở thì có mời đại phu đến cũng không cứu sống được.

Chu đại nương cảm thấy chết rồi mà mời Bạch đại phu tới còn có thể làm gì? Chỉ phí bạc thôi. Lý đại nương thì cảm thấy Tống gia muốn đi thì đi đi, dù sao cũng có thể khiến Tống gia và hai đứa trẻ an tâm một chút.

Tống đại nương đang định ra bên ngoài thì nghe trong nhà truyền đến một tràng tiếng ho khan dồn dập, kịch liệt_____

Lời tác giả: xin nói rõ khi nữ chính trùng sinh là Vĩnh An năm thứ hai, sau năm Phó Họa Khánh lên ngôi.

Truyện full

  • Tây Giang Cẩn Nguyệt
    Tây Giang Cẩn Nguyệt

    Thể loại: Dân quốc, Ngược…Chồng tôi là chiến sĩ một lòng hướng về tổ quốc, sẵn sàng dùng trái tim chân thành để cứu lấy dân tộc vào lúc...

  • Ngược Mị Nhẹ Nhẹ Thôi Được Không?
    Ngược Mị Nhẹ Nhẹ Thôi Được Không?

    Người dịch: CụtBạn nghĩ như thế nào khi chính mình được trãi nghiệm trong chính các tác phẩm của mình. Vậy mà Tô Hữu Điềm lại được cơ...

  • Lãng Tích Hương Đô
    Lãng Tích Hương Đô

    Giới Thiệu Truyện - Nếu các bạn đã nhàm chán với những nhân vật hư hỏng, nghịch ngợm hoặc xã hội đen trong các truyện đô thị, nếu đã...

  • Anh Mất Em Rồi Sao?
    Anh Mất Em Rồi Sao?

    Tác giả: Green Sâu RómThể loại: Truyện Teen, khác...Giới thiệu:Tình yêu vốn dĩ là 0,5+0.5=1. ko phải 1+1=2. Đã là yêu thì phải có tin...

  • Vũ Pháp Vũ Thiên
    Vũ Pháp Vũ Thiên

    Một kẻ xuyên việt với một bộ công pháp bá đạo cùng đan điền biến dị cực phẩm!Nhân vật chính thuộc loại có chút hèn mọn vô sỉ, lại có...

  • Thâu Trọn Gió Xuân
    Thâu Trọn Gió Xuân

    Vân Phỉ những tưởng cô là người hạnh phúc nhất trên thế gian này. Cô có một gia đình đầm ấm và bề thế tại nước Sở, cha cô hết sức oai...

  • Hẹn Yêu
    Hẹn Yêu

    Tên gốc: Passion's PromiseBuổi sáng tháng năm trời đẹp nắng, Michael và Nancy cùng dắt xe đạp ra sân.Mái tóc Nancy lóng lánh, nàng nhìn...

  • Hoàng Đế Của Ta - Nhất Lê
    Hoàng Đế Của Ta - Nhất Lê

    Truyện ngắn Zhihu – Tác giả NHẤT LÊThể loại: 1vs1, Cổ Đại, ĐOẢN VĂN, HEGiới thiệuNăm Cảnh Đức thứ mười ba, lễ cập kê của trưởng tỷ nhà...

  • Chồng Tui Biết Hô Mưa Gọi Gió
    Chồng Tui Biết Hô Mưa Gọi Gió

    CHỒNG TUI BIẾT HÔ MƯA GỌI GIÓTác giả: 狐狸大王驾到Edit: Anmy | Elena - Beta: MộcGiới thiệu:Kết hôn được một năm, chồng tôi chưa bao giờ lộ...

  • Chuyện Lạ Dân Quốc
    Chuyện Lạ Dân Quốc

    LỜI DẪNMột tiên hồ mang hình người đã tu luyện ngàn năm như y, mọi nhân gian thế sự coi như đều đã chứng kiến qua hết.Vậy nên, lòng tin...

  • Si Mê
    Si Mê

    Tên truyện: Si mêTên Hán Việt: Si luyếnTác giả: Mây Lạnh Tuyết ChiềuThể loại: Nguyên tác, Ngôn tình, Hiện đạiBiên tập: WenHiệu đính:...

  • Thâu Bất Tẩu Đích Bảo Thạch
    Thâu Bất Tẩu Đích Bảo Thạch

    Thế loại: Đam mỹ, võng du, 1×1, anh tuấn công bình phàm thụ, ấm áp, HETình trạng bản gốc: Hoàn 11 chươngEdit: Farm, Mèo Ngố.Beta: Tiểu...

  • Nhuỵ Quang - Du Di
    Nhuỵ Quang - Du Di

    NHUỴ QUANGTên gốc: 他说房产证上写我名字Hán Việt: Tha thuyết phòng sản chứng thượng tả ngã danh tựTác giả: Du DiSố chương: 36 chương Thể...

  • [Ngưu - Yết] Yêu Em Đi Anh
    [Ngưu - Yết] Yêu Em Đi Anh

    Thể loại: Truyện teen, nữ truy nam, sủngNam phúc hắc nữ ôn nhu? chuyện này là xưa rồi.Nếu đã bị vị hôn phu chưa từng gặp mặt hôn thì đã...

  • Bên Đây Mưa Bụi, Bên Kia Rực Rỡ
    Bên Đây Mưa Bụi, Bên Kia Rực Rỡ

    Đại mạc khói lửa mịt mùng, người ngựa nhốn nháo.Lúc tay ăn chơi nhất Tây Chiếu gặp phải thám tử ngốc nhất thiên hạ thì trời đã định họ...