Thế Thân AI Trúng Virus Chập Mạch

Chương 57

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Bụng muôn năm

Có làm sao đi nữa, Lục Hành Thâm cũng không ngờ việc người máy lách luật lại xuất hiện ở 996.

Quả thật hắn đã nói không cho 996 bén mảng tới thang máy, cũng không được xuống tầng hầm.

Nói một cách nghiêm túc, 996 đã không làm trái yêu cầu của hắn.

Nhưng mà.

"Tôi sợ anh ở một mình dưới đó gặp chuyện thôi..."

Người máy trước mặt ngồi xổm cạnh cái gọi là "ống truyền âm", cụp tai trông cực kỳ ấm ức.

"Lâu thế mà anh không xuất hiện, tôi mới biết quản gia cũng không thể xuống đó, còn tưởng anh tụt huyết áp... Không phải đầu anh bị đá đập rách lúc tôi đục sàn à, Lục Hành Thâm, anh nói thật đi, thật ra là do tôi làm đúng không, xin lỗi..."

Thái độ nhận lỗi rất hoàn hảo.

Thành khẩn, thật thà, không giống đang nói láo.

Lục Hành Thâm thở dài.

Còn có thể làm sao đây.

"Không phải cậu."

"Thật ư..."

Hạ Ca vừa chột dạ nhỏ giọng vừa tiếp tục dùng giấy nhám mài láng mép ống, cố gắng san bằng chúng, ban nãy làm vội quá nên rất xấu.

Dù sao ống cũng được đục xuyên sàn nhà, tin tốt là may mắn không làm hỏng đường điện bên trong, đồng thời không đục thủng phần quan trọng, tin xấu là về sau ở đây sẽ rỉ nước.

Khe hở quanh ống quá lớn, chỉ chắp vá từ mặt ngoài tầng một không thể chống nước được.

Lục Hành Thâm tới gần mấy bước, cuối cùng ngồi xuống trước mặt cậu, kiên nhẫn giải thích.

"Tôi không trách cậu thật, tôi ở dưới đó gặp chút chuyện ngoài ý muốn, bị dụng cụ va bị thương."

"Hả?"

Hạ Ca khẽ nhíu mày: "Đồ nghề nặng vậy à, rớt xuống từ hộc tủ? Vậy giờ anh còn đau không?"

Nói xong, cậu nâng một tay chạm thử lên trán Lục Hành Thâm, không dám chạm thẳng vào chỗ quấn gạc, chỉ sửa lại vài sợi tóc giúp hắn.

"Ừ, rất nặng." Lục Hành Thâm không gạt đi suy đoán kỳ lạ của cậu: "Hết đau rồi."

Hạ Ca vẫn chưa yên tâm: "Thế có phải sau này ngày nào cũng phải thay thuốc đổi băng gạc không? Tôi giúp anh nhé?"

"Được."

Thật ra Lục Hành Thâm cảm thấy mình vẫn ổn, nhưng nghĩ lại thì như vậy có lẽ có thể khiến 996 yên lặng một chút: "Tôi sẽ nhờ chú Đức dạy cậu."

"Lục Hành Thâm." Hạ Ca vừa tiếp tục trát khe hở quanh ống, gia cố lại cẩn thận vừa cúi đầu lẩm bẩm: "Anh không giận thật chứ."

"Không giận."

Lục Hành Thâm đã nghĩ kỹ, bây giờ cực kỳ dịu dàng: "Quả thật không ai được xuống hầm, trước đó tôi chưa từng cân nhắc tới vấn đề này, từ phòng cháy, an toàn, lỗ thông gió đều có tai họa ngầm, nếu không có sự ồn ào của cậu... đánh thức tôi, tôi sẽ mất rất lâu mới tỉnh lại."

Lời này là thật.

Lục Hành Thâm nhớ lại sự cố lúc đó, đáy mắt trở nên lạnh lẽo.

Mấy hôm nay vì để kiểm tra những nghiên cứu về dạ dày nhân tạo, hắn lại tiếp điện cho mấy người máy bị hỏng, bất ngờ đánh thức một người máy chưa tiêu hủy triệt để nhân tính.

Vốn tưởng 001 đã sớm biến mất, nào ngờ lại lén lút giấu đi dữ liệu sao chép trong cơ thể một người máy khác.

Nhân lúc hôm nay hắn tới xác nhận kết quả cuối cùng, người máy đột nhiên tỉnh giấc, ra tay tập kích.

Lục Hành Thâm cũng không phải không có sức phản kháng, sau khi bị thương đã kịp thời phản kích, dùng gậy chống đập vỡ xương sống người máy, nhưng chính hắn cũng bị ngất đi một lúc.

Nếu hắn tỉnh dậy chậm thêm chút nữa, khiến 001 nhanh chân tìm được kế sách tiếp theo, lần nữa hoàn thành di dời số liệu, hậu quả sẽ rất khó để tưởng tượng.

Lục Hành Thâm vẫn luôn ngủ ít, mấy đêm liền thức trắng làm việc khiến tinh thần hắn vốn không ổn định, nói là ngất đi, thật ra cũng vì chịu ảnh hưởng của cơ thể mỏi mệt.

Cũng may có tiếng động lớn đánh thức.

Ở chung với 996 quá lâu, không biết từ lúc nào, cơ thể đã sớm hình thành phản xạ có điều kiện với các âm thanh kỳ lạ, dù sinh ra từ giấc mơ vẫn không nhịn được lo lắng có phải lại gây ra chuyện gì không, trong tiềm thức cho rằng không được ngủ nữa, nhất định phải đi xem thử.

Lục Hành Thâm thở dài.

001 không phải là người máy duy nhất bộc phát tính công kích, nếu so sánh, những người máy sau này càng khó xử lý hơn.

Nhưng những người máy kia không khiến đầu hắn nhức nhiều như 996 bây giờ.

Kết quả vẫn ổn, trong cái rủi có cái may, tất cả đều vui, chỉ là...

Trên mặt đất bỗng lòi ra một cái ống, khó chịu biết bao nhiêu.

Nhất thời Lục Hành Thâm không biết nên tìm lý do gì để thuyết phục 996 biến mặt đất trở về hình dạng cũ.

Đến cả vách tường hành lang cũng dán một dãy ảnh chụp, cho tới nay hắn vẫn chưa thể tháo xuống.

"Lục Hành Thâm."

Trong lúc đang suy nghĩ, người máy chợt như lóe lên ý tưởng mới: "Hay là anh lắp thêm chức năng cảm nhận đau đớn giúp tôi được không?"

"Cái gì?"

"Cảm nhận đau đớn đó! Chính là cảm giác đau trên da, trên người, chỗ nào cũng có, tôi cũng muốn."

Lục Hành Thâm ngơ ngác: "Vì sao?"

"Cái này..."

Hạ Ca gãi đầu, cánh tay quẹt qua khiến bụi đất dính vào cổ áo: "Ai bị thương đều sẽ đau, chỉ mình tôi không đau, tôi nghĩ càng để lâu, tôi sẽ càng lỗ m ãng."

Lục Hành Thâm nhìn cậu, không biết nói gì.

"Tôi biết là người đều sẽ biết đau, nhưng cũng vì vậy nên con người mới biết yêu quý cơ thể khỏe mạnh của mình, cũng đối xử tốt với người khác."

Hạ Ca vừa cúi đầu vừa lẩm bẩm, vì không biết Lục Hành Thâm có đồng ý hay không nên giọng nói không có chút sức nào.

"Tôi biết anh cũng sẽ đau, nhưng vì tôi không cảm nhận được đau là thế nào nên rất dễ quên, anh xem này, trước đó tôi làm ngón tay anh rách da, hôm nay cũng quên xem xét lỡ đá rơi xuống nện vào anh thì phải làm sao, tôi không đau nên quên mất anh sẽ đau."

"..."

"Lục Hành Thâm, tôi không muốn quên đi chuyện quan trọng như vậy, cũng không muốn biến thành người không biết quý trọng, chỉ biết hao tổn sinh mạng."

Hạ Ca chợt nhớ tới bánh răng nhỏ A Cửu đưa cho mình, nó nói đó đã từng là món linh kiện nằm sâu trong tim người máy.

Người máy cũng sẽ bị hư, nếu không có ai sửa, hoàn toàn hư hỏng sẽ biến mất, cho tới giờ không có thứ gì có thể không sợ trời không sợ đất, không quan tâm bị thương hay không.

Nhưng qua một thời gian dài, Hạ Ca luôn cảm thấy mình càng lúc càng không quan tâm tới nó.

Răng hỏng, Lục Hành Thâm sẽ trồng mới, da cháy cũng có Lục Hành Thâm sửa, dường như chỉ cần có Lục Hành Thâm bằng lòng sửa giúp, cậu bị thế nào cũng không sao.

Nhưng sớm muộn gì bọn họ cũng phải tách ra, cậu không thể ỷ lại hắn quá.

Sẽ trở thành thói quen xấu.

Lục Hành Thâm im lặng nhìn cậu thật lâu, lúc lần nữa cất tiếng, giọng nói hơi khàn: "Tôi chưa từng thử."

"Ừm, chưa từng thử cảm giác đau nhân tạo ư, vậy, vậy tôi..."

"Không sao, cậu nói rất có lý."

Lục Hành Thâm đứng dậy, vì ngồi xổm quá lâu nên mắt nhoáng đen, hắn nắm chặt cây gậy, nhắm mắt lại: "Có thể thử xem."

"Ừm!"

Hạ Ca nghe hắn đồng ý, nhanh chóng vui vẻ trở lại: "Vậy vậy vậy có thể khiến lưỡi cũng có cảm giác đau không!"

"... Lưỡi?"

Lục Hành Thâm không khỏi hoang mang.

"Tôi nghe nói cay cũng là một kiểu đau! Cho nên phải có cảm giác đau mới có thể cảm nhận vị cay chân chính, được không! Tôi muốn thử vị cay!"

Hạ Ca nhảy cẫng lên, phấn khích nói.

Lục Hành Thâm: "..."

Hầy.

Hạ Ca: "He he he..."

Đang định nói gì đó, Lục Hành Thâm dần tỉnh táo lại, cúi đầu suy ngẫm.

Thôi được rồi.

Trong lúc bọn họ trò chuyện, 996 đã sửa hết phần đất đá quanh ống truyền âm, trát kín mọi khe hở.

Mọi thứ đều đã xong.

Lục Hành Thâm lại thấy không còn gì để nói.

Vốn định tiếp tục đi làm việc, nhưng cuối cùng Lục Hành Thâm vẫn bị nắm tay kéo đi ăn cơm tối chung.

Lý do của 996 rất chính đáng, vả lại lần này có chú Đức hối thúc, Lục Hành Thâm cũng lười nói, không buồn tranh cãi.

Thức ăn nấu từ trước bị nguội lại được hâm nóng, Hạ Ca cảm thấy chưa đủ cho người bị thương nên cố tình dùng nồi áp suất nấu canh.

Nước canh nóng hổi tỏa ra hương vị thơm ngon, Lục Hành Thâm không muốn ăn lắm, nghĩ ăn canh là được, ăn hết bát này tới bát khác, tới chín giờ bỗng thấy buồn ngủ.

Ngẩng đầu nhìn lên, 996 đang ngồi ngẩn ra nhìn chiếc bánh bao trước mặt.

Hai tay cậu ôm chiếc bánh bao to tròn, nhìn mãi không chịu cắn như chết máy.

Lục Hành Thâm day ấn đường, bất đắc dĩ chỉnh lại suy nghĩ của mình, chắc không phải chết máy.

Quả thật Hạ Ca không chết máy.

Ngón tay cậu giật giật, mân mê trên chiếc bánh bao mềm mại, sau đó dần lộ ra biểu cảm khó tin.

"Tôi vậy mà..."

Lục Hành Thâm không nhịn được nhìn cậu.

Dù dạ dày nhân tạo đã được thí nghiệm nhiều lần nhưng dù sao vẫn là hàng làm vội, còn lâu mới đạt chuẩn chất lượng nghiêm ngặt trên thị trường, hơn nữa còn xảy ra sự cố 001 nên hắn hơi lo lắng.

Hạ Ca bóp bánh bao, hít sâu một hơi, chậm chạp khó tin nói:

"... Tôi vậy mà... ăn no rồi! Ăn không nổi nữa!"

Trời ơi!

Giống hệt giấc mơ của cậu.

Nói xong câu này, cậu bỗng ngẩng đầu, trợn mắt nhìn Lục Hành Thâm: "Tôi không ăn nổi nữa đâu!!"

Lục Hành Thâm: "..."

Vất vả rồi.

"No quá!"

Hạ Ca nói thêm, cảm giác còn chưa đủ, tiếp tục cảm thán: "Trời ạ!"

Chú Đức bên cạnh bị cậu chọc cười to, liên thanh chúc mừng: "Đúng đúng, thật đáng mừng!"

Lục Hành Thâm: "No rồi thì để xuống đi."

Hạ Ca chớp mắt, cuối cùng lưu luyến thả bánh bao xuống.

Nếu là trước lúc đổi bụng, cậu có thể ăn hết mấy món này, dù bụng sẽ to lên nhưng để Lục Hành Thâm rửa bụng là được...

Chẳng qua bây giờ no quá.

Lúc không có cảm giác căng bụng thì chỉ biết ăn được thức ăn đã rất hạnh phúc, đột nhiên được ăn no như vậy, Hạ Ca mới sực nhớ thì ra đã lâu vậy rồi cậu chưa được cảm nhận hạnh phúc vì ăn no.

Có điều nếu để thức ăn sang hôm sau sẽ bị cũ.

Hạ Ca nhìn chằm chằm cái bánh bao trong chốc lát, lại nhìn đ ĩa súp nấm, há miệng: "Lục Hành Thâm, nếu đồ ăn biến chất, liệu tôi có..."

"Không được."

"Hầy..."

Hạ Ca thất vọng thở dài.

Lãng phí quá.

Tác giả có lời muốn nói:

Lục: Đau đầu.

Truyện full

  • Mười Giờ Rưỡi Đêm Hè - Tần Tam Kiến
    Mười Giờ Rưỡi Đêm Hè - Tần Tam Kiến

    Giới thiệu:Đây là một câu chuyện về tình yêu, tình bạn, tình thân đầy mâu thuẫn. Có lẽ vì sự xuất hiện của một ai đó mà câu chuyện trở...

  • Vạn Năm, Vạn Năm
    Vạn Năm, Vạn Năm

    Thể loại: Xuyên không, tiên giới, huyền ảo, có yếu tố np nhưng kết thúc không phải np ^^!Muội muội duy nhất của Thiên Hậu – Diễm Hồ...

  • 11 Âm Binh
    11 Âm Binh

    Tác giả: Tống Minh Ngọc (Tống Mặt Than)Nguồn: sưu tầm ở nhóm tâm linhPhần 2 của #Giải ngải kíThể loại: kinh dị, bí ẩn, huyền huyễn, tâm...

  • Viễn Yên Vạn Sủng
    Viễn Yên Vạn Sủng

    Bạn đang đọc truyện Viễn Yên Vạn Sủng của tác giả Manh Tử. Hắn có chút không hiểu chuyện, vô tư vô lự, nhưng trong lòng lại chỉ có mình...

  • Ma Thú Lãnh Chúa
    Ma Thú Lãnh Chúa

    - Trong lúc vô tình đạt được một toà từ vạn năm Miêu Cương cổ mộ đào móc ra vu tháp sau, Dương Lăng xuyên qua đến dị giới. Người khác...

  • Đạo Sĩ Đạo Gia Du Ký
    Đạo Sĩ Đạo Gia Du Ký

    Cơn ác mộng đã bắt đầu tại một ngôi làng khi phát hiện ra một xác chết treo cổ trong khu rừng gần đó...

  • Truyện Kể Trong Câu Chuyện
    Truyện Kể Trong Câu Chuyện

    Thể loại: GL, Hiện đại, thực vănNgười dịch: Gia GiaSố chương: 20 chương chính + 1 ngoại truyện"Tình yêu lại có thể bị thay thế vậy điều...

  • Cuộc Hôn Nhân Nồng Cháy - Trì Anh
    Cuộc Hôn Nhân Nồng Cháy - Trì Anh

    Tác giả: Trì AnhTran / Editor: AI_GấcBeta: AI_Trúc ĐàoThể loại: HE, Hiện đại, Sủng Ngọt, Showbiz, Hào môn thế gia, Nhẹ nhàng, Góc nhìn...

  • Nhặt Được Tiểu Hồ Ly 5cm
    Nhặt Được Tiểu Hồ Ly 5cm

    Thể loại : nhân thú, huyền huyễn, 1×1Edit : Fam ( aka Hồng Lâu aka Lâu Nhi)Warning : Chống những bạn nào ko bịnh, ko chịu dc BL, ko xơi...

  • Tổng Tài: Anh Sai Rồi
    Tổng Tài: Anh Sai Rồi

    Bạn đang đọc truyện Tổng Tài: Anh Sai Rồi của tác giả Bạc Hà. Cách Cổ Lạp xuyên vào thân thể đã chết của thiên kim nhà Nghị Viên cấp...

  • Tinh Tế Tu Yêu Giả Truyền Thuyết
    Tinh Tế Tu Yêu Giả Truyền Thuyết

    Thể loại: xuyên qua, thú nhân, tương lai, HENguồn: Hạ NguyệtEdit: Cáo khìnBeta: Rồng béoGiới thiệu:Nhan Tử Dạ - một tu yêu giả cuối...

  • Quân Hôn Bí Mật
    Quân Hôn Bí Mật

    Tên xuất bản: Ước nguyện của em là biển trời của tôi ( 你的诺言,我的沧海)Độ dài: 64 chương + 6 ngoại truyệnChuyển ngữ: Phong Tiếu Vô Ưu +...

  • Phu Nhân Của Giáo Chủ
    Phu Nhân Của Giáo Chủ

    Tác giả: akiakiThể loại: Ngôn TìnhGiới thiệu:Lâm Uyển Uyển là giáo chủ Ngũ độc giáo từ nhỏ. Đột nhiên đâu ra cái di nguyện bắt nàng...

  • Địa Hạ Phách Mại Sở
    Địa Hạ Phách Mại Sở

    Thể loại: hiện đại, điều giáo sư công x hung ác thụ, HE Edit: LunaCướp đi niềm kiêu ngạo của hắn, nắm lấy tự do của hắn.Nếu như là mèo...

  • Vai Chính Lại Muốn Cướp Kịch Bản Của Tôi
    Vai Chính Lại Muốn Cướp Kịch Bản Của Tôi

    Edit: Kogi - Superseme.comTrong cuộc sống luôn có rất nhiều bất ngờ dành cho ta, luôn nằm ngoài dự định kế hoạch của mình. Cũng như An...