Thế Giới Anh Ấy Sống

Chương 168: Lời Xin Lỗi

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ


Khẩu súng của Jan nhắm thẳng, viên đạn như lưỡi hái của thần chết bay đến đoạt mạng của sát thủ số hai.
Thời khắc ấy, Âu Nhược Đình biết rõ bản thân khó thoát.

Đây là số phận của một sát thủ, số phận nghiệt ngã khi cô bước chân vào trong thế giới ngầm.

Từ một cô gái bị bọn buôn người bắt giữ, với sợ hãi và khiếp đảm cô đã không thể chống trả bọn chúng, thân thể bị trà đạp.

Nhưng kể từ lúc cô bắt đầu giết người thì không còn một kẻ nào là dám động vào cô nữa.

Sự yếu đuối của Âu Nhược Đình đã hoàn toàn chết đi khi cô trở thành nữ sát thủ của tổ chức F.

Cô đã trở nên rất mạnh mẽ, hung ác và tàn bạo, cô có thể tự bảo vệ tốt cho bản thân mình với những bản lĩnh đã được huấn luyện.
Nhưng trở thành gai gốc như vậy thì cũng phải trả cái giá rất đắt.

Đấy là sát thủ phải luôn sống trong những hiểm nguy, vượt qua được thì tồn tại còn không thì chỉ có thể đón nhận cái chết tàn khóc.
Giữa lúc ấy, giữa lúc viên đạn của Jan đã chuẩn bị lấy đi mạng sống của Tam Nương thì Trần Hạo đã xoay người lại, cũng là xoay cả cơ thể của Tam Nương ra sau.
"Pằng!"
Máu đỏ chảy ra, thấm ướt trên chiếc áo khoác màu đen của Trần Hạo.

Anh ta đã đỡ lấy viên đạn cho Âu Nhược Đình.

Hành động ấy khiến Jan rất ngạc nhiên, cô ta tạm thời hạ súng xuống hướng đôi mắt hiếu ký đến sát thủ số một.
Tam Nương hít thở sâu, cô gỡ hai tay của Trần Hạo đang ôm chặt người mình rồi quay ra sau.
"Tại sao anh cứu em? Anh nói đi, tại sao anh làm vậy?" Tam Nương lớn tiếng hỏi Trần Hạo, đôi mắt lóe lên sự sửng sốt.

Trần Hạo nhíu chặt mi tâm, trĩu sâu hàng chân mày, nhưng anh ta không trả lời thắc mắc rất lớn ấy của Âu Nhược Đình mà chỉ nói: "Chạy đi!"
Nghe hai chữ ấy khuất mắc của Âu Nhược Đình vẫn chưa được giải, nhưng nghe anh ấy nói thế thì đáy lòng của cô đã nhói lên.

Cô ôm lấy Trần Hạo vì anh ta đang gục xuống.

Bàn tay của Âu Nhược Đình chạm vào vết thương liền bị máu dính lên ẩm ướt.

Trần Hạo đang bị chảy máu rất nhiều và cần được cầm lại.
"Mau chạy đi!" Trần Hạo nói, hơi thở nặng nhọc.
Jan chớp mắt, cô ta bắt đầu nâng súng lên một lần nữa.

Âu Nhược Đình hướng đôi con ngươi tăm tối và hung tợn đến Jan.

Trần Hạo phải là do Tam Nương cô ra tay, nếu cô còn chưa động đến anh ấy thì không có bất kỳ ai được làm anh ấy bị thương dù chỉ là một ngón tay.
Âu Nhược Đình lập tức lăn vòng né cú nhắm bắn của Jan, khi đã né được thì tức khắc ném một lựu mình về hướng của cô ta.
Jan nâng mắt, khẩu súng liền bị ném đi.

Jan chống tay lộn ngang sang bên phải để né sức nổ của lựu mình.
Tam Nương móc sợi dây roi quất tới quấn lấy cổ của Jan, cô ta siết chặt hai tay vào dây kéo giật Jan tới.
"Tao muốn xử mày lâu rồi đấy Jan ạ?"
Đôi con người của Âu Nhược Đình bén lên, cô ta siết thật mạnh kéo Jan ngã cái ự xuống đất.

Nhưng sát thủ Jan không dễ bị đánh gục như vậy cô ta cũng có ám khí ở mũi giày, dùng lưỡi dao cắt đứt dây thừng của Tam Nương.
Jan lộn vòng tới quay người đá một phát vào mặt Âu Nhược Đình.
Ở một nơi khác, Quách Hiểu An đang ở nhà của chú Lương Thành, cô không biết vì sao nhưng tối hôm nay cô lại không thể ngủ được.


An đứng ở cửa sổ, trên tay cô cầm khẩu súng mà Trần Hạo đã đưa cho cô.

Ánh mắt An chăm chú nhìn vào súng, cô nhớ lúc anh ấy dạy cô bắn súng đã nói phát mà anh ấy b*n r* sẽ là phát giết người, còn phát mà cô bắn thì hãy là để cứu người và cứu cả bản thân của cô nữa.
An cũng đã nghe lời anh ấy và luyện bắn chăm chỉ, nhưng An vẫn cảm thấy sợ khi nổ súng.

Chỉ khi anh ấy đứng sau lưng An thì An lại rất tự tin.
"Hạo ca ca là người rất mạnh mẽ."
Một người mạnh mẽ và cứng rắng như Trần Hạo nhưng hôm đó lại rơi nước mắt.

An có hỏi chú Thành và cũng đã được chú ấy nói cho biết lý do.

Nguyên nhân là vì bố của Hạo ca ca, An thật không ngờ khi biết bố anh ấy là một đặc vụ.

Nhưng Hạo ca ca lại đi con đường của một sát thủ, bàn tay nhuốm máu và đã giết rất nhiều người.
An nhìn ra bên ngoài cửa sổ, cô nhẹ thở ra một làn hơi.

Đôi mắt nhìn về một hướng xa, không gian thật tĩnh lặng, An đang cảm nhận bầu không khí yên bình thì bỗng dưng có một con mèo trắng nhảy vồ lên vai cô.
"Meo!"
Hiểu An giật nảy mình, cô làm rớt súng xuống cửa sổ vì sự giật mình ấy.
"Ôi không!"
An vội mở cửa phòng chạy ra bên ngoài để tìm khẩu súng.
Nhưng nhà chú Thành rất rộng, để chạy ra An cũng mất một khoảng thời gian nhất định.


Đến khi An đi tới đúng chỗ rơi từ cửa sổ nhưng cô lại không thấy khẩu súng ở đâu cả.
"Đâu rồi, súng của Hạo ca ca?"
An vạch bụi cỏ ra, vạch bới tứ tung đến nỗi bàn tay An bị một con bọ nó chích, kiến nó đốt đến ngứa ran và sưng tấy lên nhưng cô vẫn ráng bới cỏ để tìm.

Tìm không thấy An muốn ứa nước mắt, súng đó là của anh ấy để lại cho cô.

Mặc dù nó chẳng phải là quà tặng, là dây chuyền, hay là vòng ngọc đắt giá nhưng An lại rất giữ gìn đồ của Trần Hạo.

Từ lần đầu tiên khi cô gặp anh ấy cũng vậy, tấm bản đồ, súng hay áo cô đều cẩn thận cất giữ.

Cô không thích làm mất đồ của người khác, dù nó là vũ khí giết người nhưng Hạo ca ca đưa cho cô là với mục đích cho cô phòng thân.

Cô không dùng thì cũng phải giữ cho cẩn thận.

Súng rất nguy hiểm không thể tùy tiện làm rơi hay làm rớt ở đâu được.
Suốt ngày cứ toàn làm mất súng của anh ấy là sao? Cây này là cây thứ mấy An làm mất rồi?
"Không có, tại sao lại không có chứ?"
An tìm mãi vẫn không thấy, cô thật không hiểu nỗi khẩu súng chỉ vừa mới rơi xuống đây thì làm sao có thể biến mất được.

Nó có thể chui xuống đất ư? Hay là có ai đó đã nhặt mất.

Nhưng tối thế này ai lại đi ngang qua đây thấy súng mà lấy đi cơ chứ.

Có lẽ là An đã tìm chưa kỹ rồi.
Hiểu An chạy lại vào trong nhà, cô đi tìm chú Thành để mượn cây đèn pin.

An phải tìm cho thật kỹ mới được.

An đi tới trước cửa phòng chú, cô chuẩn bị đưa tay lên gõ cửa thì nghe tiếng chú ấy nói từ trong phòng.
"Cậu nói Vương Nguyên bị trúng đạn sao?"
"Tình hình ở đó như thế nào, hãy nói rõ hơn."
Hiểu An chau mày, Vương Nguyên? An nhớ lại lúc chú kể cho An về bố của Trần Hạo thì cũng có nói đến tên thật của Hạo ca ca, tên anh ấy là Vương Nguyên!
An sửng sốt nếu vậy thì Hạo ca ca đang gặp nguy hiểm sao? An mở cửa bước vào, ánh mắt cô lo lắng hướng đến Lương Thành.
Âu Nhược Đình vẫn đang giao đấu với Jan.

Sát thủ của Tam Hổ nào phải dạng vừa, Jan cũng phải gặp một đối thủ rất nặng ký.
Bốp, bốp...
Âu Nhược Đình đè Jan xuống đất, một tay nắm cổ áo và một tay đấm liên tục những đòn mạnh nhất vào mặt của Jan.
Lồng ngực của Âu Nhược Đình phập phồng, cú đấm của cô ta đã làm cho Jan bất tĩnh.

Lúc này, Âu Nhược Đình cũng kết liễu luôn sát thủ này của RED bằng một con dao đâm sâu vào tim.
Phải giao đấu kịch liệt nên Âu Nhược Đình hít thở rất mạnh, mồ hôi nhễ nhãi trên gương mặt.

Lúc này cô ta mới nhìn sang Trần Hạo, đôi chân dù đã mất sức khá nhiều vẫn cố gắng chạy nhanh đến chỗ của anh ta.
"Trần ca!" Tam Nương gọi nhưng Trần Hạo bây giờ đã nằm bất động dưới một vũng máu đỏ lan ra nền đất.
Tam Nương nhìn thấy máu chảy nhiều như vậy thì rất lo sợ, cô lay mạnh người của Trần Hạo: "Trần ca! Trần ca anh mở mắt ra đi! Mở mắt ra đi TRẦN CÁAAA..."
Trần Hạo không một chút động đậy, không một chút phản ứng.

Tam Nương đưa ngón tay run rẫy đến mũi của anh ta sau đó thì buông xuống.

Hàng mi của Âu Nhược Đình rũ thấp, từng giọt lệ rơi xuống chiếc áo sơ mi trắng của Trần Hạo: "Trần ca! Em xin lỗi."
Lương Thành vẫn đang nghe điện thoại, đôi con ngươi nhìn Hiểu An bỗng phát ra tia bàng hoàng.

An không nghe được người bên đầu dây đang nói gì với chú, nhưng ánh mắt của chú khiến trái tim An bị bóp chặt.
"Hạo ca ca!" An thốt lên, giọt nước mắt lăn xuống..

Truyện full

  • Tối Chân Tâm
    Tối Chân Tâm

    Chuyện kể rằng, nơi biên ải xa xôi có người con gái lặng lẽ nhìn trời giữa ánh sáng lập lòe của bầy đom đóm. Nàng không khóc, chẳng bi...

  • Về Quê Ẩn Cư - Quan Vân
    Về Quê Ẩn Cư - Quan Vân

    Zhihu Dịch: Về Quê Ẩn Cư (觀蕓)Thể loại: Ngôn Tình, Cổ Đại, Chữa Lành, Cưới Trước Yêu Sau, Điền Văn, NgọtEditor: Thị Con MaGiới thiệuNăm...

  • Yêu Tôi Xin Hãy Nói
    Yêu Tôi Xin Hãy Nói

    Có một câu nói như thế này: “Trong danh bạ điện thoại của bạn, có một dãy số như thế này, từ trước tới giờ bạn chưa từng gọi tới, nhưng...

  • Thời Gian Tươi Đẹp Của Anh Và Em
    Thời Gian Tươi Đẹp Của Anh Và Em

    Truyện ngôn tình Thời Gian Tươi Đẹp Của Anh Và Em của tác giả Đinh Mặc sáng tác . Cô rất đa tài có thể viết bất kỳ thể loại nào cô...

  • [Đồng Nhân Inuyasha] Xuyên Qua Thành Phu Nhân Của Naraku
    [Đồng Nhân Inuyasha] Xuyên Qua Thành Phu Nhân Của Naraku

    Thể loại: Đồng nhân Inuyasha, có chút ngược, không muốn tiết lộ cái kếtNhân vật chính: Naraku, Takahshi Yuri | Phối hợp diễn: Kagome,...

  • Văn Khương Công Chúa - Yuying
    Văn Khương Công Chúa - Yuying

    Tác giả: YuyingEditor: Hoằng Vũ Truyện cải biên dựa theo căn cứ lịch sử về công chúa Văn Khương thời xuân thu - 1 công chúa nổi tiếng...

  • Tỏa Tình
    Tỏa Tình

    Editor: Tiểu Điệp nhiThể loại: cổ trang, huynh đệ văn, cường công lãnh thụ (?), HEPairing: Mộ Dung Viễn x Mộ Dung TríMọi sự việc bắt...

  • Trọng Sinh Về Bên Tổng Tài Của Tôi
    Trọng Sinh Về Bên Tổng Tài Của Tôi

    Tác giả: Ltngoc154Thể loại: Trọng Sinh, Ngôn Tình, Truyện SủngGiới thiệu:Cứ ngỡ mình là người hạnh phúc nhất nhưng rồi Triệu Bối Hi...

  • Trâm – Nữ Hoạn Quan
    Trâm – Nữ Hoạn Quan

    Thời xưa, người nào muốn bán mình thì cắm một cọng cỏ lên đầu làm dấu, ai muốn mua trông thấy sẽ hỏi và ra giá - Câu chuyện này xảy ra...

  • Cung Nghiệt
    Cung Nghiệt

    Thể loại: Cổ trang cung đình, nhất thụ lưỡng công, huynh đệ, thụ song tính, nam nam sinh tử, ngược luyến tàn tâm.Tình trạng: nhất bộ 33...

  • Đợi Hoa Tàn Người Mới Đến
    Đợi Hoa Tàn Người Mới Đến

    Thể loại: Hiện đạiNgày tôi biết được Thẩm Nhật Minh chưa từng dành tình cảm cho tôi, thế giới như sụp đổ trước mắt.Ngày đó không khóc,...

  • Vị Chanh Bạc Hà
    Vị Chanh Bạc Hà

    Tác giả: Quảng Lăng Tán NhânThể loại: Bách hợp [GL], hiện đại, đô thị tình duyên, thanh mai trúc mã, ngược luyến tàn tâm, cẩu huyết, HE...

  • Chàng Lại Phụ Thiếp
    Chàng Lại Phụ Thiếp

    Chàng chọn thiên hạ, vì vậy phụ ta. Cả thiên hạ rộng lớn kia, ta không thể nào bì được.Nhưng tại sao?   Ta không là gì của chàng cả...

  • Săn Tình Tổng Giám Đốc
    Săn Tình Tổng Giám Đốc

    Người đàn ông tốt ai lại không muốn chiếm làm của riêng cho mình, nhưng điều khó nói trong truyện Săn Tình Tổng Giám Đốc...

  • Thiên Sứ Bị Thất Lạc
    Thiên Sứ Bị Thất Lạc

    Bạn có tin trên đời này tồn tại thiên sứ không? Để tôi kể bạn nghe một câu truyện về thiên sứ có đôi cánh trắng tinh khôi, mang một vẻ...