Thập Niên 80: Nữ Phụ Xinh Đẹp

Chương 139

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Bà Lưu gật gật đầu, duỗi tay cầm một cái nếm nếm, tán thưởng nói: “Tay nghề củ Tri Viễn cũng thật không tồi, ăn ngon, ăn ngon thật!”

Mãi cho đến buổi chiều, sân nhà họ Chu mới một lần nữa có động tĩnh, bà cụ nhà họ Chu chân không đi được nhưng giọng lại rất lớn, Sơn Trà cách hai cánh cửa mà vẫn nghe được âm thanh bà ta ở bên kia kích động khóc lóc.

Là Chu Bình An đã trở lại.

Sơn Trà tức khắc vô cùng hứng thú, cô đã gấp không thể chờ nổi muốn nhìn thấy cảnh Tưởng Ngọc Trân nếu như biết Chu Bình An không được thăng chức cũng không thể mang cô ta đi được vào thành, trên mặt sẽ có biểu tình gì.

Vừa lúc buổi trưa cô tham ăn, ăn nhiều củ sen xào mà Tạ Tri Viễn làm, lúc này bụng vẫn còn căng đến mức không thể tiêu hóa được, vừa lúc có thể ra ngoài đi bộ một vòng, thế là đã lôi kéo Tạ Tri Viễn cùng nhau đi ra cửa.

Khi tới cửa, Tạ Tri Viễn lại đột nhiên để cô dừng lại.

“Từ từ, hôm nay hình như tuyết sẽ rơi, quá lạnh, em vào mặc thêm quần áo vào đi.”

Sơn Trà cảm giác hình như là có chút lạnh lẽo, cô cũng không nghĩ nhiều đã đồng ý.

Tạ Tri Viễn vừa nghe, nhấp khóe miệng đã vào phòng, chờ đến khi ra tới, Sơn Trà lại thấy trên người anh mặc bộ áo lông vũ màu xám mà mấy ngày trước bọn họ đã vào thành mua, trong tay còn cầm bộ màu trắng kia của Sơn Trà rồi nói: “Cũng không cần chờ đến năm mới mới mặc, hiện tại trời lạnh cứ mặc vào trước đi.”

Tính toán trong lòng anh Sơn Trà giống như gương sáng, khóe miệng nhếch lên, cũng chưa nói cái gì đã đem quần áo nhận lấy, vừa mặc lên vừa hỏi: “Làm sao mà anh biết em đi ra ngoài để làm cái gì?”

“Đoán.”

Tạ Tri Viễn nhếch mày có chút đắc ý, lại không nói rõ ra với Sơn Trà.

Kỳ thật hiện tại chẳng sợ Sơn Trà nhíu mày một chút anh cũng có thể đoán ra tám chín mười phần.

Sơn Trà còn nói thêm: “Em chỉ là đi xem náo nhiệt, cũng không phải là đi xem tên đó nha.”

Tạ Tri Viễn lại gật đầu: “Anh biết.”

“Vậy anh làm gì mà giống như khổng tước xòe đuôi vậy, còn đem cả quần áo mới ăn tết cũng lấy ra mặc.”

Tạ Tri Viễn giúp Sơn Trà chỉnh lại áo, ôm người vào trong lòng ngực một cái, thấp giọng nói: “Em không nhìn tên đó thì người ta lại nhất định phải nhìn em, anh cố ý măch bộ quần áo mới này chính là để cho tên đó xem.”

Từ khi anh quen biết Sơn Trà anh đã biết Chu Bình An đối với Sơn Trà vẫn luôn nhớ mãi không quên, lúc trước chuyện anh ta đi đến nhà Sơn Trà cầu hôn không thành, tuy rằng Chu Bình An không có nói thẳng, nhưng Tạ Tri Viễn cũng từ lời nói giữa các hàng của anh ta nghe ra chút manh mối, hình như là Sơn Trà không vừa mắt anh ta, đã nói với bà mối thật nhiều lời khó nghe.

Vào lúc ấy anh với Sơn Trà không thân, còn chỉ cho là Sơn Trà không muốn làm mẹ kế cho người ta, sau lại thấy Sơn Trà đồng ý lời cầu hôn của anh, cùng anh thành thân, anh mới phát hiện tuy rằng Sơn Trà không thích Chu Bình An là thật, nhưng bà mối truyền cho nhà họ Chu những lời nói kia rất có khả năng cũng không phải là lời cô nói, mà là ý của mẹ kế và chị kế của cô.

Nếu không cũng sẽ không thể để cho cô bên này vừa mới vừa cự tuyệt nhà họ Chu, Tưởng Ngọc Trân đã lập tức gả tới nhà họ Chu như thế.

Tuy rằng Tạ Tri Viễn cũng không hiểu rõ ý đồ của Tưởng Ngọc Trân là gì, nhưng nếu Sơn Trà đã gả cho anh, vậy anh nhất định sẽ không cho phép Chu Bình An lại mơ ước vợ của mình như thế được.

Cho nên chẳng sợ Sơn Trà chỉ là đi xem náo nhiệt của nhà họ Chu, anh cũng cần phải chuẩn bị tỉ mỉ, biểu thị công khai với Chu Bình An một chút quyền sở hữu.

Tạ Tri Viễn ngày thường làm người làm việc đều vô cùng thành thục vững chắc, đột nhiên lộ ra một mặt tính trẻ con ấu trĩ như thế, làm cho Sơn Trà có chút buồn cười.

“Được rồi, mặc xong rồi, có thể đi ra cửa rồi đúng không?”

Lúc này Tạ Tri Viễn mới lôi kéo tay Sơn Trà, đặt ở trong túi chính mình rồi nói: “Đi, đi xem náo nhiệt đi.”

Chu Bình An là cùng trở về với Tưởng Ngọc Trân, người khác mới ra ga tàu hỏa, đã thấy Tưởng Ngọc Trân chờ ở cửa ga tàu hỏa với vẻ mặt tha thiết.

Hai vợ chồng xa cách vài tháng, đêm giao thừa thật vất vả mới gặp mặt vốn dĩ nên đúng là lúc tình ý dạt dào, thế nhưng khi Chu Bình An nhìn mặt Tưởng Ngọc Trân, trong lòng lại không có một chút gợn sóng, ngược lại đã lập tức xuyên thấu qua Tưởng Ngọc Trân nghĩ tới Sơn Trà, nghĩ nếu như chờ ở bên ngoài chính là Sơn Trà, thật là tốt biết bao.

Anh ta cưỡng chế sự bực bội ở trong lòng ngực, từ khóe miệng nặn ra nụ cười phất phất tay với Tưởng Ngọc Trân.

Tưởng Ngọc Trân lập tức tiến lên ôm chặt anh ta, nhận lấy đồ trong tay anh ta, hỏi han ân cần: “Làm sao lại mang nhiều đồ như thế này? Còn thật nặng, để em cầm lấy phụ anh.”

Chu Bình An vừa nghe, không biết nghĩ đến gì, sắc mặt tức khắc càng khó nhìn.

Đem đồ túm về hướng phía mình âm thanh thô bạo nói: “Không cần, tôi tự cầm là được.”

Tưởng Ngọc Trân mặt nóng dán mông lạnh, trong lòng cũng có chút không dễ chịu, vốn dĩ sáng sớm hôm nay đã xảy ra nhiều chuyện không suôn sẻ, đã xảy ra một đống chuyện, Chu Minh Tường còn ở trạm y tế chưa có trở về đâu.

Cô ta muốn tranh thủ thời gian này đi đón Chu Bình An, để tạo ấn tượng tốt và sau đó giải thích rằng cô vô tình làm phỏng con trai của anh ta, kết quả không nghĩ tới hai người vừa thấy mặt, Chu Bình An đã bày ra dáng vẻ làm như cô ta đang thiếu tiền anh ta vậy, xụ mặt từ đầu tới đuôi.

Có điều trong lòng Tưởng Ngọc Trân vẫn chột dạ, lại có suy nghĩ muốn lấy lòng Chu Bình An, tuy rằng trong lòng không thoải mái, nhưng rốt cuộc cũng không dám so đo, đi theo phía sau Chu Bình An.

Đi rồi một hồi lâu, Chu Bình An mới hỏi nói: “Làm sao mà em lại đi tới đây? Mấy đứa trẻ trong nhà đâu?”

Tức khắc Tưởng Ngọc Trân trở nên mơ hồ, nhìn trái nhìn phải nhưng vẫn không dám nói lời nào.

Chu Bình An vừa thấy cô ta như vậy đá biết trong nhà nhất định đá xảy ra chuyện, tức khắc sắc mặt càng thêm khó coi, trầm giọng hỏi: “Nói chuyện, rốt cuộc là sao?”

Tưởng Ngọc Trân lúc này mới lắp bắp đem chuyện Chu Minh Tường bị phỏng nói ra, nhưng lại chưa nói là do mình không cẩn thận làm bỏng.

Ai ngờ Chu Bình An vừa nghe, đột nhiên tức giận đem đồ trong tay ném đi, tát một cái xong chỉ vào cái mũi cô ta mắng một trận: “Có con cũng trông không tốt, cô còn có thể làm gì!”

Xung quanh đều là cảnh tượng người đi vội vàng, một tiếng rống thô bạo này của anh ta đã khiến mọi người đều sôi nổi đem tầm mắt dừng ở trên người Tưởng Ngọc Trân.

Tưởng Ngọc Trân tức khắc cảm thấy máu dâng lên đến đỏ mặt.

Đang muốn giải thích, Chu Bình An cũng đã cầm lấy đồ, cũng không thèm nhìn tới cô ta, không quay đầu lại mà bỏ lại cô ta rời đi trước.

Truyện full

  • Hoàn Xuân
    Hoàn Xuân

    Bạn đang đọc truyện Hoàn Xuân của tác giả Nặc Danh Thanh Hoa Ngư. Tôi thời đi học đã từng bị bạo lực học đườngNếu mọi người chưa từng...

  • Hóa Ra Em Rất Yêu Anh
    Hóa Ra Em Rất Yêu Anh

    Tác giả: Mộc Phù SinhThể loại: Truyện Ngược, Đô Thị, Ngôn Tình, Truyện Khác, Truyện SủngGiới thiệu:Tác giả Mộc Phù Sinh - Hóa Ra Em Rất...

  • Nữ Chính Không Định Dọa Người
    Nữ Chính Không Định Dọa Người

    Thể loại: Hài Hước, Hiện Đại, Huyền Bí, Lãng Mạn, Ngôn TìnhCứ mỗi đêm, Nam Sơn sẽ xuyên vào những đồ vật của người cô quen biết trong...

  • Nhật Ký Tân Hôn Cùng Ảnh Đế
    Nhật Ký Tân Hôn Cùng Ảnh Đế

    VĂN ÁNĐiều điên cuồng nhất mà Kiều Hội làm trong cuộc đời này chính là kết hôn chớp nhoáng ở độ tuổi hai mươi với ảnh đế Từ Diệc...

  • Sang Dị Giới Làm Thanh Niên Nghiêm Túc
    Sang Dị Giới Làm Thanh Niên Nghiêm Túc

    Tác giả: Hoàng MaThể loại: Ngôn Tình, Tiên HiệpNgươi... Một thằng bé sẽ cảm thấy thế nào khi một dám ký ức cứ lởn vởn trong đầu, thẩm...

  • Cuộc Hôn Nhân Vô Nghĩa
    Cuộc Hôn Nhân Vô Nghĩa

    Tác giả: Tiểu Cam CamThể loại: Ngôn TìnhGiới thiệu:Hai người trở thành vợ chồng là vì lợi ích của hai gia tộc, gọi thẳng là liên...

  • Lưu Nguyệt Hàn Tinh
    Lưu Nguyệt Hàn Tinh

    Thể loại: Võng du, Ngôn tình, Hiện đại vănNhân vật chính: Lưu Nguyệt (Lưu Nguyệt) x Hiệp Hàm (Cô Dạ Hàn Tinh).Edit: HamhovodichTrong...

  • Em Vốn Đã Là Của Tôi, Chạy Làm Gì Cho Mệt
    Em Vốn Đã Là Của Tôi, Chạy Làm Gì Cho Mệt

    Ở mỗi người đều trãi qua nhiều trạng thái khác nhau có người vui vẻ làm tâm hồn vui vẻ, có người cô đơn thì cảm thấy buồn nhưng đối với...

  • Yêu Sâu Đậm Đã Thành Tật
    Yêu Sâu Đậm Đã Thành Tật

    Tên gốc: 深爱已成疾Tên Hán: Thâm ái dĩ thành tậtTên Việt: Yêu sâu đậm đã thành tậtTác giả: Mai Nhĩ Đích TiTình trạng: Hoàn 9 chương chính...

  • Chồng Cũ, Anh Nợ Em Một Đứa Con
    Chồng Cũ, Anh Nợ Em Một Đứa Con

    Tác giả Thiến Hề đã gửi đến những bạn đọc yêu truyện một truyện ngôn tình đầy màu sắc, chuyện tình cảm của những ngày nắng, những ngày...

  • Bích Tiêu Cửu Trùng Xuân Ý Vũ
    Bích Tiêu Cửu Trùng Xuân Ý Vũ

    Chủ biên đại nhân nói với tôi rằng, hãy viết một đoạn mở đầu đi! Có lẽ do thường ngày đặt quá nhiều cảm xúc, tình cảm vào trong các bộ...

  • Không Trêu Chọc Được Lại Bị Ngược
    Không Trêu Chọc Được Lại Bị Ngược

    =======Nếu bạn muốn tiếp tục truy cập nội dung truyện, mời CLICK ĐỌC <Không Trêu Chọc Được Lại Bị Ngược> tại {domain}========Số...

  • Hợp Cẩn
    Hợp Cẩn

    Bạn đang đọc truyện Hợp Cẩn của tác giả Lộc Bát Kim. Hắn có tình cảm với một người, cầu gia tộc cho họ thành hôn, nhưng mà người ấy...

  • Xâm Chiếm Tuyệt Đối
    Xâm Chiếm Tuyệt Đối

    Editor & Beta: Hoàng DungGiả incest ~ chuyện xưa không thể nói của thiếu nữ và tổng giám đốc ~Bản trưởng thành: Vốn anh tưởng rằng có...

  • Điên Vì Yêu
    Điên Vì Yêu

    Tác giả: Lạc ĐìnhThể loại: Ngôn Tình, Truyện Ngược, Dị Giới, Cổ Đại, Lịch Sử, Truyện Cung Đấu, Truyện KhácGiới thiệu:Đường đường là một...