Thập Niên 70 Thiếu Tướng Lạnh Lùng Bị Kiều Thê Chinh Phục

Chương 35

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Mấy ánh đèn pin chói lòa chiếu thẳng vào Khương Tri Tri cùng hai người đàn ông, vây chặt lấy bọn họ vào giữa.

Lúc này, Khương Tri Tri mới nhận ra hai người đàn ông đó đã cởi trần. Gã lùn thậm chí còn cởi cả quần dài, chỉ mặc mỗi chiếc quần đùi hoa, giờ đang run rẩy ôm chặt lấy mình, vừa run vừa khẩn khoản cầu xin:

“Đừng làm lớn chuyện, chúng tôi không có làm gì cả! Chỉ là đang tìm hiểu nhau thôi mà!”

Một người phụ nữ có giọng the thé hừ lạnh:

“Nói dối! Tìm hiểu nhau mà phải cởi hết quần áo à? Đúng là không biết xấu hổ, dám làm trò đồϊ ҍạϊ thế này. Cứ đem bọn họ lên gặp trưởng thôn cho rõ chuyện!”

Khương Tri Tri nheo mắt nhìn người phụ nữ vừa nói, trời tối nên không nhìn rõ mặt, nhưng chắc chắn cô chưa từng gặp qua. Có lẽ đây là một trong những trí thức trẻ ở trạm tập trung.

 

Lại thêm một con rối nữa bị Tôn Hiểu Nguyệt mua chuộc và lợi dụng.

Người phụ nữ tên Lưu Xuân Cầm, thấy Khương Tri Tri cứ im lặng không đáp, liền cất giọng chua ngoa, thái độ đầy kẻ cả:

“Khương kỹ thuật viên, sao cô không nói gì? Thật không ngờ cô bình thường trông đoan trang mà lại dám hẹn hò với hai người đàn ông ngoài đồng như thế này. Không còn biết liêm sỉ nữa sao?”

Khương Tri Tri giữ nguyên vẻ mặt lạnh lùng:

“Cô dựa vào đâu mà bảo tôi không biết liêm sỉ? Cởϊ qυầи áo là bọn họ, không phải tôi. Tôi còn chẳng biết hai người này là ai.”

Lưu Xuân Cầm bĩu môi, cười nhạt:

“Chuyện này ai mà tin? Rõ ràng bị chúng tôi bắt tại trận, giờ cô còn định chối cãi sao? Hai anh kia, nếu đã làm thì phải dám nhận chứ!”

Gã cao lên tiếng ngay:

“Chúng tôi quen Khương kỹ thuật viên từ trước, khi còn ở trên thành phố đã thường xuyên gặp nhau rồi. Lần này, cô ấy chính là người viết thư gọi chúng tôi đến đây. Cái chỗ này cũng là cô ấy chỉ cho chúng tôi.”

 

Gã lùn cũng vội vàng gật đầu phụ họa:

“Đúng vậy, Tiểu Khương, sao em lại chối bỏ nhanh vậy? Chúng ta lớn lên cùng một khu mà.”

Khương Tri Tri không nói gì. Chắc chắn hai gã này là do Tôn Hiểu Nguyệt từ Bắc Kinh tìm đến để hại cô. Đúng là không tiếc bất cứ giá nào.

Lưu Xuân Cầm có vẻ đắc ý:

“Sao hả? Giờ cô không nói lại được nữa đúng không? Bị bắt quả tang tại chỗ rồi mà còn cứng miệng. Đem bọn họ đến gặp trưởng thôn đi, để mọi người cùng biết. Đây chính là những con sâu làm hỏng tư tưởng cách mạng của chúng ta!”

Khương Tri Tri thấy thật nực cười. Một màn gài bẫy đầy sơ hở thế này mà vẫn có người tin sao?

Gã cao bất ngờ lấy ra một chiếc áσ ɭóŧ trắng từ trong túi, giơ lên phất phơ trước mặt mọi người:

“Tôi có bằng chứng! Đây là áσ ɭóŧ của Tiểu Khương, tối qua chơi đùa xong cô ấy bỏ lại. Hôm qua chúng tôi ở trên vườn dưa, không tin thì mọi người cứ đi kiểm tra. Trên đó còn cả đồ đạc của chúng tôi.”

 

Nghe vậy, mọi người lập tức xì xào. Một số người tỏ vẻ ghê tởm, chỉ trích Khương Tri Tri:

“Không ngờ luôn, bên ngoài thì tỏ vẻ ngoan ngoãn, ai ngờ lại phóng túng thế này!”

“Đúng vậy, thật là kinh tởm. Nói bị vu oan á? Ai rảnh mà đi tàu xa thế để bày trò vu oan?”

“Rõ ràng bị bắt gặp nên mới chối, còn định đổ tội cho người khác.”

Nghe giọng nói, Khương Tri Tri đoán được những người này đều là trí thức trẻ ở trạm tập trung. Cô lạnh lùng ngắt lời:

“Được thôi, đã không tin thì đi gặp trưởng thôn, nhờ ông ấy phân xử.”

Một nhóm người hùng hổ áp giải Khương Tri Tri và hai người đàn ông đến văn phòng trưởng thôn. Khi đi ngang qua vườn dưa, có người vào tìm kiếm và thật sự phát hiện một số đồ đạc bẩn thỉu, trong đó còn có qυầи ɭóŧ dơ đầy vết bẩn của đàn ông!

Nếu không phải chính cô là người trong cuộc, Khương Tri Tri thật muốn vỗ tay khen ngợi. Mỗi một chi tiết đều được dàn dựng rất kỹ lưỡng.

Đến văn phòng thôn, Lưu Xuân Cầm như hô khẩu hiệu, lập tức tố cáo Khương Tri Tri một cách gay gắt, thậm chí còn nâng tầm vấn đề lên “tư tưởng thối nát”!

Lão Lương nghe mà ngẩn cả người. Ông sống chung với Khương Tri Tri gần một tháng, không hề thấy cô có dáng vẻ của một người tùy tiện.

Bà Dương Phượng Mai thì tính tình nóng nảy, lập tức mắng:

“Nói vớ vẩn! Cô có chứng cứ gì mà dám vu oan cho Khương kỹ thuật viên? Ai biết hai gã này từ đâu đến, cố ý bôi nhọ người ta!”

Lưu Xuân Cầm cầm chiếc áσ ɭóŧ trong tay, giơ lên như bằng chứng đanh thép:

“Đây là chứng cứ! Con gái nhà tử tế, ai lại đưa đồ lót cho đàn ông? Cô ta còn muốn mặt mũi nữa không?”

Khương Tri Tri nhìn đám người trước mặt. Không thấy Tôn Hiểu Nguyệt đâu, chắc chắn cô ta đang trốn ở một góc nào đó chờ xem cô xử lý thế nào. Trong lòng cô khẽ cười lạnh:

“Chiều nay phòng của tôi bị trộm, đồ đạc bị lấy hết, trong đó có cả cái áσ ɭóŧ này. Mọi người cũng đã nghe thấy thông báo trên loa rồi đúng không?”

Lưu Xuân Cầm cười khẩy:

“Ai biết được cô có phải là đang tự la trộm để che giấu hành vi của mình không? Tìm cớ quá vụng về!”

Cô ta còn cố ý quay sang bà Dương Phượng Mai, mỉa mai:

“Bác à, cháu biết cô ta ăn cơm ở nhà bác nên bác bênh vực. Nhưng bác cẩn thận đó, con trai bác còn trẻ, đừng để cô ta dụ dỗ, rồi sau này khó lấy vợ lắm.”

Sắc mặt Dương Phượng Mai thoáng lộ vẻ do dự, nhưng rất nhanh lại thẳng lưng, gân cổ nói:

“Không thể nào! Khương kỹ thuật viên là người thế nào, tôi rõ nhất. Mấy người đừng có vu khống! Nói cô ấy làm bậy, có ai tận mắt thấy họ làm gì không? Hay thấy họ ôm nhau, hôn nhau gì không?”

Khương Tri Tri tất nhiên nhìn ra được sự lưỡng lự thoáng qua của Dương Phượng Mai, nhưng việc bà lập tức đứng về phía cô khiến cô vô cùng cảm động.

Cô vỗ nhẹ vai Dương Phượng Mai, trấn an:

“Bác à, không sao. Bọn họ muốn nói gì cứ để bọn họ nói. Chỉ cần chịu được hậu quả là được.”

Dương Phượng Mai lo lắng:

“Không phải đâu! Nếu bọn họ cứ khăng khăng cô là loại hư hỏng, cô sẽ bị lôi ra bêu riếu, treo giày lên cổ đi khắp làng. Lúc đó dù cô trong sạch hay không, thanh danh cũng mất hết. Làm kỹ thuật viên cũng không được nữa, sau này tìm chồng cũng khó!”

Khương Tri Tri hơi khựng lại:

“Chuyện nghiêm trọng thế sao?”

Dương Phượng Mai gật đầu, vẻ mặt đầy lo lắng:

“Còn có thể bị cạo đầu trọc nữa đó!”

Khương Tri Tri thầm hiểu ra. Tôn Hiểu Nguyệt đã chơi ván cược cực độc, muốn hại cô một lần là xong luôn.

Đáng tiếc, Khương Tri Tri này không phải là người dễ bị bắt nạt!

Cô hít sâu, ánh mắt sắc lạnh nhìn thẳng vào gã lùn:

“Tối qua chúng ta gặp nhau lúc mấy giờ?”

Gã lùn đắc ý:

“Chín giờ rưỡi! Chính cô nói chờ mọi người ngủ

hết rồi sẽ đến tìm chúng tôi. Cái vườn dưa này cũng là cô chỉ chúng tôi, bảo trốn ở đó hai ngày.”

Khương Tri Tri cười nhạt:

“Chín giờ rưỡi? Anh chắc chứ?”

Gã lùn gật đầu lia lịa:

“Tất nhiên là chắc! Hôm qua cô còn mặc cái áo khoác này, đi rồi còn cố tình để lại áσ ɭóŧ.”

Khương Tri Tri khẽ nhíu mày. Nếu tối qua giống như mọi khi, chín giờ rưỡi cô đã ngủ rồi, vậy thì không ai làm chứng được. Mà hôm qua, đúng là cô có mặc cái áo khoác này, vì cô chỉ có hai cái để mặc thay phiên nhau.

Nếu không tìm được nhân chứng, quả thực cô sẽ rất khó chứng minh sự trong sạch của mình.

Nếu cô là một cô gái yếu đuối, có lẽ sẽ bị lôi ra bêu rếu, mang danh hư hỏng cả đời.

Khương Tri Tri cảm thấy thật buồn cười. Những chiêu trò này đầy sơ hở, vậy mà lại có người tin.

Nhưng rồi cô cũng nhận ra, chẳng ai quan tâm đến sự thật. Người ta chỉ cần có chuyện náo nhiệt để xem, càng lớn chuyện càng tốt!

Khương Tri Tri siết chặt nắm tay, trong lòng lại thấy phấn khích. Tôn Hiểu Nguyệt, ngày tháng chịu khổ của cô ta bắt đầu từ đây!

Truyện full

  • Phong Cuồng Đích Tác Gia
    Phong Cuồng Đích Tác Gia

    Thể loại: Đam mỹ – hiện đại đô thị, lưu manh công, lạnh lùng thụEditor:HeeChanchan aka Tiểu Chan TửBeta : Popo aka Tiểu MặcCông mang vẻ...

  • Này, Cái Muôi Của Em
    Này, Cái Muôi Của Em

    Thể loại: Đầu bếp riêng xinh đẹp x họa sĩ mắc chứng sợ giao tiếp, 1 vs 1, HENhân vật chính: Trì Trĩ Hàm, Tề TrìnhSố chương: 83 chương +...

  • Bàn Tròn Trí Mạng
    Bàn Tròn Trí Mạng

    Văn án:Bạn có từng thấy những tin tức tử vong quá ly kỳ hay gặp một người trưởng thành nào đó khóc cười vô duyên vô cớ?Suỵt, nói nhỏ...

  • Cảm Ơn Em Đã Đến
    Cảm Ơn Em Đã Đến

    Tác giả: Tân DuThể loại: Ngôn TìnhGiới thiệu: Lục Tử Minh là người tôn thờ chủ nghĩa độc thân, anh không thích việc phải đi tìm hiểu...

  • Tiểu Thụ Nhật Kí
    Tiểu Thụ Nhật Kí

    Thể loại: hiện đại văn, nhất thụ nhất công, HEEditor: Phong DạTôi có một quyển sổ dùng để viết nhật kí. Hạo Minh nói nhật ký không cần...

  • [Canh Triệt Đồng Nhân] Yêu Tinh Giai Nhân
    [Canh Triệt Đồng Nhân] Yêu Tinh Giai Nhân

    Edit: Hàn TâmThể loại: Cổ trang, 1×1, cường công yêu nghiệt thụNgô cung giai lệ vi thùy lưu, hoang thảo mai kính quế phách du.Kiệp điệp...

  • Thần Thật Là Yếu Đuối
    Thần Thật Là Yếu Đuối

    Tên Hán Việt: Thần thật là yếu đuối (臣好柔弱啊) - Mã Hộ Tử Quân (马户子君)Tên Khác: Nịnh thần tựa đóa kiều hoaVăn ánMột năm mà mọi người đều sẽ...

  • Lỡ Bước - Kết Nhân
    Lỡ Bước - Kết Nhân

    Mẹ cô nhất quyết không ly hôn, dù tình cảm giữa hai người chẳng còn, nhưng vẫn kiên trì nói vì yêu, koong thể rời xa.Cô hận!Hận ba...

  • Ma Phi Khuynh Thế, Độc Sủng Nàng
    Ma Phi Khuynh Thế, Độc Sủng Nàng

    Thể loại: xuyên không, huyễn huyễnTình trạng: 145 chương + ngoại truyệnConvert: ngocquynh520Editor: Vô Phong  + Tiêu Tương +...

  • Trường Hận
    Trường Hận

    Thể loại: Cổ đạiDịch giả: Nguyễn Đức Vịnh, Sio - Cún - BeBeta: BeType: smizluy1901Ngày cùng sư phụ bước vào bái đường chính là ngày...

  • Hải Nạp Bách Xuyên
    Hải Nạp Bách Xuyên

    Bạc Hải chỉ thuần dưỡng một con báo, thuần dưỡng xong lại không nỡ buông tay.Bạc Hải dùng đau đớn, sung sướng và tình yêu,Để kéo Trình...

  • Tinh Tế Bán Thú Nhân
    Tinh Tế Bán Thú Nhân

    Bạn đang đọc truyện Tinh Tế Bán Thú Nhân của tác giả Nguyệt Cầm Ỷ Mộng. Thỏ Hamster là một giống loài đáng yêu được sinh ra từ sự kết...

  • Ghi Chép Nghỉ Việc Của Biên Tập Viên
    Ghi Chép Nghỉ Việc Của Biên Tập Viên

    Tên gốc: Sách báo biên tập khuyên lui chân thực ghi chép 图书编辑劝退实录Tác giả tiểu thuyết bí ẩn công x không ngừng kiên trì thúc bản thảo...

  • Đoạt Ái - Xuyên Việt Chi Thần Quỷ Truyền Kỳ
    Đoạt Ái - Xuyên Việt Chi Thần Quỷ Truyền Kỳ

    Editor: LỢMThể loại: xuyên việt, đồng nhân (The Mummy), nhược (về cơ thể) công, tráng thụ, cp Imhotep, 1×1, HETình trạng bản gốc:...

  • Xà Quân Đùa Hậu
    Xà Quân Đùa Hậu

    Tác giả: Mạc DoanhThể loại: Ngôn TìnhTrời đất địa thần ơi, cái gì Xà Quân? Cái gì Xà Hậu chứ? Còn cái gì Ám Đế Hỏa...