Thánh Khư

Chương 38: Con Đường Đơn Giản Nhất (1)

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Con nghé vàng nghe xong, không chút hoang mang, chậm rãi bước đến, viết hai chữ xiêu xiêu vẹo vẹo trên mặt đất: “Đơn giản.”

“Mày có biện pháp sao?” Sở Phong kinh ngạc.

Con nghé ngẩng đầu, tràn đầy vẻ ngạo nghễ.

“Thế thì giải quyết nhanh đi.” Sở Phong vui mừng, vội vàng thúc giục.

Con nghé vàng chậm rãi bước đến gần Tả Tuấn, hơi đánh giá một chút, sau đó giơ hai móng, bịch bịch hai tiếng, đạp vào đầu Tả Tuấn hai cái.

“Đạp nhẹ thôi, sắp bể đầu ra rồi.” Sở Phong giật mình kêu lên, vội ngăn cản. Hắn biết sức mạnh của con nghé bao lớn, như thế nào cũng không nghĩ đến nó lại đạp đầu Tả Tuấn như thế.

Tả Tuấn đầu tiên là kêu lên thảm thiết, sau đó ngất đi. Mặc dù chìm vào trạng thái vô thức, nhưng y vẫn còn run rẩy, miệng sùi bọt mép, đầu lắc lư không ngừng.

“Đây được xem là biện pháp giải quyết gì?” Sở Phong nghi ngờ hỏi.

Con nghé vàng lại viết lên mặt đất ba chữ xiêu xiêu vẹo vẹo: “Mất trí nhớ.”

“Mày... đủ hung ác thật.” Sở Phong thật không biết nói gì cho phải. Con Ngưu Ma Vương này quả nhiên không phải người lương thiện, chỉ đạp loảng xoảng hai chân, đã đánh người ta đến mất trí nhớ.

Sở Phong nhìn con nghé vàng, ánh mắt là lạ. Vốn tưởng rằng nó sẽ thi triển một thủ đoạn kỳ quái nào đó, hắn đang chuẩn bị mở rộng tầm mắt, ai nghĩ cuối cùng lại như vậy.

“Ngươi nghĩ rằng đơn giản như vậy sao?” Hắn hoài nghi. Phương pháp thô bạo, thiếu hàm lượng kỹ thuật như vậy, rốt cuộc có được không? Hắn cảm thấy tổng không thể dựa vào con nghé vàng này được.

Con nghé vàng khá trầm ổn, di chuyển chậm rãi, viết mấy chữ rất khó coi: Đại đạo đơn giản nhất.

Sở Phong trợn mắt há mồm, hoàn toàn không nói gì. Cuối cùng, hắn thật sự muốn chửi bậy một câu.

Ngươi dậm loạn hai chân, thô bạo đánh xuống, đích thật rất đơn giản. Nhưng có thể được gọi là con đường đơn giản nhất không?

“Ta… bị ngọn núi lớn đè đầu. Ta… muốn chết.” Trên mặt đất, Tả Tuấn miệng sùi bọt mép, ăn nói mê sảng.

Có thể thấy được hai cặp móng kia đã thương tổn y bao lớn. Suy nghĩ của y đã bị hỗn loạn. Mặc dù hôn mê, nhưng miệng vẫn kêu lên đau đớn, cảm thấy đầu đau như muốn nứt ra.

“Anh ta không có việc gì chứ? Có để lại di chứng gì hay không? Vạn nhất vẫn chưa tỉnh lại, vậy thì phiền phức rồi.” Sở Phong hơi lo lắng.

Trước kia, hắn còn nghi ngờ thủ đoạn của con nghé vàng. Bây giờ xem ra, hắn nên lo lắng cho mức độ bị thương của Tả Tuấn.

Bởi vì nghé vàng không nặng không nhẹ, chủ yếu nhất nó cũng chẳng phải thứ tốt gì. Thật không biết hai móng kia hạ xuống sẽ mang đến hậu quả gì nữa.

Nhìn bộ dạng của Tả Tuấn, Sở Phong cũng cảm thấy rất đau.

Tuy rằng Tả Tuấn đã ngất, nhưng nằm co rút trên mặt đất, không ngừng sốt cao, hoàn toàn không ổn.

“Đây là ác nhân có ác ngưu ma trị sao?” Sở Phong lẩm bẩm. Hắn tìm kiếm khắp người Tả Tuấn, muốn tìm xem có vật phẩm gì kỳ lạ hay không.

Chủy thủ, kiếm khí đều do hợp kim luyện chế. Tuy rằng rất bất phàm, nhưng không thể so sánh với đoản kiếm màu đen. Ngoài ra còn có một số thực vật vụn vặt.

Cuối cùng, Sở Phong từ trong ngực của y lấy ra một tấm bản đồ da thú, thoạt nhìn không giống cổ xưa, hẳn là được vẽ gần đây.

Nghĩ đến bản đồ làm bằng giấy sẽ dễ bị tổn hại, làm bằng da sẽ dễ bảo tồn hơn.

Nhất là Tả Tuấn, cơ thể trong nháy mắt biến dị, trở thành người khổng lồ cao ba thước, vờn quang sương mù màu vàng đất, như vậy rất dễ làm hư hao đồ vật trên người.

Da thú đã trải qua xử lý đặc biệt, rất mềm mại, xếp chồng lên nhau, khi mở ra cực kỳ lớn, phủ kín cả một mặt đất.

Đây là bản đồ của núi Thái Hành, xung quanh mấy trăm dặm đều có đánh dấu, rất kỹ càng, tất cả các ngọn núi đều vô cùng rõ ràng.

“Có một số ngọn núi tôi chưa từng nhìn thấy.”

Nhà của Sở Phong ở đây, tất nhiên rất quen thuộc. Hắn phỏng đoán là mới được vẽ gần đây, bao gồm những ngọn núi hồng hoang đột nhiên xuất hiện.

Sắc mặt của hắn trở nên vui mừng. Tấm bản đồ này rất có tác dụng đối với hắn.

Hắn xem xét cẩn thận, phát hiện trên tấm da thú có ký hiệu đặc biệt, có khu vực vẽ một bộ xương màu đen, có ngọn núi thì chú thích hai chữ “ngắt lấy.”

Ngoài ra, còn có vùng núi dùng bút mực màu đỏ vòng lên.

Ký hiệu không phải rất nhiều, nhưng lại rất bắt mắt, khiến cho người ta sẽ chú ý đến ngay lần đầu tiên. Không cần suy nghĩ, người ta cũng biết nơi này nhất định rất cổ quái.

Có nên cất tấm bản đồ da thú này không? Sở Phong suy nghĩ, cuối cùng vẫn bỏ qua. Hắn mang đến một tờ giấy trắng, tự mình đối chiếu với tấm da thú, trong thời gian ngắn miêu tả lại một phần.

“Tiễn cái thứ phiền phức này đi sớm một chút.” Sở Phong mang theo Tả Tuấn bước ra ngoài cửa, tiến vào khu rừng bên cạnh. Đây là thôn trấn nằm ở phía đông nhất, có rất ít người qua lại, quả thật tiện vô cùng.

Với thể lực cùng tốc độ của Sở Phong mà nói, mang theo một người đi vội rất dễ dàng. Hắn một hơi chạy hơn hai mươi mấy dặm, xuyên qua khu rừng, đặt Tả Tuấn trên một đường nhựa bị tách ra.

Tả Tuấn vẫn hôn mê như trước.

Sở Phong nhìn lại, hai bên con đường này đều là lúa mì, cách khu rừng rất xa, không có khả năng có dã thú, vì thế hắn xoay người rời đi.

Thị trấn thật sự rất yên tĩnh. Bởi vì mọi người đã không còn khủng hoảng nữa.

Mấy ngày gần đây, một số thanh niên bắt đầu ra đường, mang theo dụng cụ phòng thân, thử tiến đến các huyện thành.

Bọn họ cảm nhận được, người ở huyện thành, tỉnh thành sẽ nhiều hơn, sẽ càng an toàn hơn.

Nhưng sau khi có người thành công đến huyện thành, bọn họ không còn nghĩ như vậy. Gần huyện thành có hai ngọn núi Hồng Hoang, cao ngất trong mây, cách quá gần.

Mơ hồ có thể thấy được các loại hung cầm quái thú trên núi, ví dụ như con rết màu bạc dài hai thước, giống như một con bạch xà, tất cả sinh vật đều phải tránh xa.

Hoặc một con mãnh cầm màu đỏ chộp lấy con báo, xem như món ăn, máu chảy đầm đìa.

Còn có người nhìn thấy một con nhện đỏ như lửa đang kết tấm lưới to như cái nhà bắt ngang hai ngọn núi. Sau đó nhả tơ, bắt hết tất cả chim lớn trong phạm vi mười mét, cảnh tượng vô cùng huyết tinh tàn bạo.

Rất nhiều sinh vật chưa bao giờ gặp trước đây, bây giờ đều xuất hiện trên ngọn núi gần huyện thành.

Điều này ai mà không sợ chứ?

Người trong thị trấn gần đây đều chạy trốn, sợ có ngày quái vật xuống núi.

Về phần nội thành và tỉnh thành, nghe nói cũng không nơi nào tốt, thậm chí còn nghiêm trọng hơn, giống như thời viễn cổ đang đến, trên mặt đất xuất hiện rất nhiều khu rừng rộng lớn với rất nhiều mãnh thú.

Sau một phen thăm dò, những người ở thị trấn Thanh Dương đều nhụt chí, từ huyện thành lui về.

Lúc này, cũng có không ít người rất thiết thực, đều là những người ở thế hệ trước, bắt đầu gieo hoa màu bên ngoài thị trấn, hy vọng có thể tự cấp tự túc.

Vốn lúc trước có đồng ruộng, bây giờ địa vực gia tăng gấp bội. Mặc dù vẫn còn một số khu rừng, nhưng địa vực gieo trồng cũng trở nên càng lúc càng rộng lớn.

Bây giờ vốn đã là cuối thu, nhưng lá cây vẫn không vàng, cỏ vẫn không khô, vẫn sinh cơ bừng bừng như trước, thời tiết chuyển sang ấm, giống như mùa hạ đang tiến đến.

Điều này đã hình thành một loại kỳ cảnh, ví dụ như phía đông nhà Sở Phong có một số cây ăn quả sinh ra loại quả đỏ rực, còn có một số thì đang nở hoa.

Truyện full

  • Phấn Đấu Cho Khoa Học
    Phấn Đấu Cho Khoa Học

    Bạn đang theo dõi câu chuyện đầy hấp dẫn "Phấn Đấu Cho Khoa Học" của tác giả Nguyệt Hạ Điệp Ảnh.Trong một cuộc đối thoại, Thẩm Trường...

  • Hắn Đến Từ Nữ Tôn
    Hắn Đến Từ Nữ Tôn

    Thể loại: nữ tôn, ngược thân một chút, nam xuyên hiện đạiSố chương: 63 chươngEdit: naonaoConvert: meoconlunar _tangthuvienNàng...

  • Chinh Phục
    Chinh Phục

    Editor :LNThể loại: SM, ngắn, 1x1Hai người vốn là đối thủ cạnh tranh với nhau chức vụ xả trưởng. Nhưng đến cuối cùng thì Tiểu Điền...

  • Thế Gia Danh Môn
    Thế Gia Danh Môn

    Dịch giả: Đỗ Mai DungType: Tập 1 - Minnie pham; Tập 2 - zNguyệt TiếuNgười ta xuyên không thì không làm mỹ nhân quốc sắc thiên hương...

  • Năm thứ 7 Của Hai Vợ Chồng
    Năm thứ 7 Của Hai Vợ Chồng

    Tóm tắt: Thụ mang ám ảnh tâm lý vì bị gia đình vứt bỏ nên luôn giấu mọi chuyện vào lòng, đau khổ sợ bị bỏ rơi. Công là một chủ bá (*)...

  • Dụ Quân Hoan
    Dụ Quân Hoan

    Thể loại: Cổ đại, trùng sinhConverter: NgocQuynh520Editor: Tịnh Yên, Nhok Tinh Nghịch, Meo Miu CiuNgu Quân Duệ có thể vì Diệp Tố Huân...

  • Được Thiếu Gia Ngồi Cùng Bàn Bá Đạo Sủng Ái
    Được Thiếu Gia Ngồi Cùng Bàn Bá Đạo Sủng Ái

    Tình trạng: 81 chương chính văn + 6 phiên ngoại (hoàn thành)Editor: Bạch TuyếtThể loại: đam mỹ, hiện đại, hào môn thế gia, thanh xuân...

  • Nhàn Thê Bất Hạ Đường
    Nhàn Thê Bất Hạ Đường

    ======= Nếu bạn muốn tiếp tục truy cập nội dung truyện, mời CLICK ĐỌC tại {domain} ========Thể loại: Hiện đại, sủng, HE.Nguồn cv: bí...

  • Trọng Sinh Chi Phúc
    Trọng Sinh Chi Phúc

    Tác giả: Luna WongThể loại: Ngôn Tình, Cổ Đại, Trọng Sinh, Truyện KhácVăn án:Niên Khai Điềm, một cái tên khiến người nghe nghĩ rằng nữ...

  • Cỏ Hương Thảo - Thù Vỉ
    Cỏ Hương Thảo - Thù Vỉ

    Cỏ hương thảo, đó là để tưởng nhớEm yêu à, xin nhớ mãi trong tim.                                 --- Hamlet ---Tag: Tình Yêu Duy Nhất,...

  • Nửa Đời Quen Thuộc
    Nửa Đời Quen Thuộc

    Convert: ngocquynh520 Edit: CellinaNăm ấy cô tiễn anh lên đường nhập học. Hai người ngồi dựa sát vào nhau cùng nghe MP3. Anh nhìn đồng...

  • [Đam Mỹ] Người Thứ Ba
    [Đam Mỹ] Người Thứ Ba

    Chuyển ngữ: diuiscaChỉnh sửa: andreaThể loại: Thâm tình công x dịu dàng thụ, mất trí nhớ, bánh ngọt, đoản vănSau khi bị tai nạn xe, Lục...

  • Thầy Giáo Yêu Nghiệt
    Thầy Giáo Yêu Nghiệt

    Thể loại: Tiểu thuyết lãng mạnHai người cách nhau 12 tuổi. Cả một khoảng cách dài về tuổi tác.Cô là Đại Tỉ chuyên phá phách ở trường...

  • Trò Chơi Sinh Tồn Đói Khát
    Trò Chơi Sinh Tồn Đói Khát

    Sau khi vong, Thẩm Tiêu xuyên vào một trò chơi sinh tồn, chỉ cần gom đủ tích phân là có thể được trọng sinh.Trong trò chơi là vô số...

  • Tro Tàn Của Yêu Thương
    Tro Tàn Của Yêu Thương

    Thể loại: Tiểu Thuyết,Truyện Tự Sáng TácrnĐây là câu chuyện kể về nhân duyên và mối quan hệ phức tạp của các nhân vật trong truyện.Mỗi...