Tên Kia! Mi Đi Chết Đi!

Chương 62: Đồ ngốc!

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Sáng sớm, nắng chan hòa chiếu qua khe cửa sổ, tấm rèm trắng mỏng bay nhè nhẹ. Bầu trời trong vắt cùng những gợn mây trắng trôi lăn tăn, sing động mà đáng yêu vô cùng.

Cái bóng tối dần mở ra, ánh sáng khe khẽ lọt vào, huyền ảo…

… giống như một giấc mơ sau giấc ngủ dài tưởng chừng vô tận.

Cảnh vật trước mắt mờ nhạt, loa lóa, không gian bao phủ bởi một màu trắng ảm đạm, còn có mùi thuốc sát trùng khiến mũi hơi cay cay.

Một điều không thể giấu được, chính là hơi thở đều đều của một người nào đó, ngay bên cạnh.

Quân day day mi mắt, khó khăn mở thật to. Nhìn lên trần nhà màu trắng toát, lại nhìn sang góc phòng cùng tủ thuốc nhỏ, bàn tay còn cắm cây kim truyền nước nhỏ, Quân muốn mở miệng, nhưng không thể phát ra tiếng, chỉ có cảm giác khô khốc vô cùng.

Khi đảo mắt quanh phòng một lần nữa, đôi con ngươi trong vắt do đã ngủ thật lâu, in rõ hình bóng người con gái đang ngủ bên mép giường, thật quen thuộc. Quân nhìn thật kĩ, gương mặt này vẫn vậy, tinh nghịch mà đáng yêu. Mái tóc dài xõa ngang lưng được nhuộm màu nâu, vài sợi vương trên mặt, chỉ nhìn thôi cũng có cảm giác mềm mại.

Nhưng không hiểu sao, Quân muốn cất lời gọi, lại không được!

Trên đầu còn hơi nhói đau, hai cánh tay nặng trĩu không nâng lên được, chỉ có thể yên lặng nhìn khuôn mặt gần kề bên cạnh, cùng mùi hương thanh khiết dễ chịu.

Ánh nắng rọi vào mặt, Tiểu Nhi ngẩng đầu, hai tay dụi mắt, có cảm giác yên lành. Theo thói quen, nó nhìn lại gương mặt của người con trai kia, bất giác hai mắt mở to…

Bốn mắt nhìn nhau, phản chiếu rõ hình ảnh của đối phương…

-Cậu…. cậu tỉnh rồi?- Tiểu Nhi lắp bắp.

Quân vẫn nhìn nó, không gật cũng chẳng lắc đầu, chỉ nhìn thẳng vào đôi mắt đối diện kia. Tiểu Nhi không để ý điều đó, bật người dậy, cười rạng rỡ:

-Cậu thực sự tỉnh rồi! Thực sự tỉnh rồi!

Quân khẽ chau mày một cái, rồi nhìn xuống bên cạnh.

Thì ra trong lòng nó vốn đặt sẵn một cuốn sách dày. Khi nó bật người dậy, cuốn sách đó bay ra, gáy sách đập vào cánh tay Quân.

-A… Xin lỗi!- Tiểu Nhi vội vàng nhặt lấy quyển sách đặt lên bàn.

Quân nhìn theo, nhìn thấy dòng chữ: “Mãi mãi là bao xa”.

Tiểu Nhi cũng nhận ra ánh nhìn của Quân, cầm quyển sách lên, ngồi xuống và mỉm cười:

-Thấy lạ lắm sao? Mau chóng bình phục, rồi ta kể cho nghe nhé!

Quân một lần nữa nhíu mày, lúc nào cũng “ta” với “ngươi”.

Rõ ràng bây giờ là thời kì hiện đại, xe hơi rô bốt đầy ra đó, chứ đâu có phải cái thời cổ đại đâu! Hơn nữa, bản thân Quân cũng chẳng có muốn đóng phim cổ trang với nó.

-Ở lại đây nhé, ta đi gọi bác sĩ kiểm tra cho ngươi, còn phải báo cho mọi người nữa! Ai nấy cũng đều lo lắng cho ngươi cả đó!

Tiểu Nhi đi rồi, Quân lại nhìn cuốn sách trên bàn kia. Nhưng trong lòng có phần khó hiểu, lại càng khó chịu bởi giấc mơ đêm qua. Trong mơ, Quân chỉ thấy toàn một màu đen u tối không chút ánh sáng, bên tai là tiếng khóc nức nở cùng những lời gọi tên của mình. Quân khó chịu, bước đi trong bóng tối, nhưng nhìn sao cũng không thấy được người phát ra tiếng khóc đó. Vừa nãy, nhìn đôi mắt hơi sưng lên của nó, chắc chắn, nó đã khóc!

Phải công nhận rằng, không khí trong bệnh viện thật khó chịu. Nếu không mở cửa sổ ra, có lẽ Quân ngạt thở mà tiêu quá!

Bác sĩ khám lại cho Quân, kiểm tra hai con ngươi, nghe nhịp tim đều đều thì mỉm cười, nói vui vẻ:

-Bệnh nhân đang bình phục rất tốt, cũng có thể coi đây là một kì tích! Cậu ấy hôn mê suốt nửa năm, ngay cả chúng tôi còn nghĩ… sẽ không có kết quả! Giờ cậu ấy đã tỉnh lại, do nửa năm không hoạt động nên tạm thời chưa thể đi lại! Mọi người có thể từ từ!

Quân ngạc nhiên…

Mình đã hôn mê nửa năm sao?

Mọi người vui sướng, nhất là bà Huỳnh Ngọc. Bà ngồi bên con trai, v**t v* bàn tay của con trai mà lòng nhẹ nhõm. Khánh và Anh Vân nhìn nhau cười, rồi anh chàng cũng bắt đầu cất tiếng:

-Thằng này ngủ lâu quá! Giờ bọn này đều tốt nghiệp cả rồi, bắt đầu lo cho tương lai rồi đây! Mau mau khỏe mà học đi, kẻo lại phải học lại!

-Phải đấy!- Anh Vân thè lưỡi: -Cậu không mau khỏe lại, sẽ có người lo lắng đấy!- Nói rồi liếc qua Tiểu Nhi: -Nửa năm qua đều là nhỏ này chăm sóc cậu thôi, cứ như là… mẹ của cậu rồi đó!

Mọi người lại lần nữa bật cười. Cô nàng Anh Vân này… ngày càng hay đùa.

Hai nhân vật chính nhìn nhau, lại có phần hơi ngượng ngùng.

Một tuần sau…

Giữa mùa hè, nắng lớn hơn, và không khí cũng trở nên nóng bức hơn.

Tiểu Nhi mặc chiếc váy ngắn đến đầu gối màu trắng, mái tóc dài cột cao, mang dáng vẻ vô cùng khác là, mà cũng xinh xắn lạ thường cùng Quân đi dạo trong vườn bệnh viện rộng lớn. Vì chưa đi lại vững vàng lên Quân phải ngồi xe lăn, Tiểu Nhi đẩy phía sau, nhưng trong lòng thấy thật vui vẻ.

-Thấy dễ chịu chưa?- Tiểu Nhi cười đắc ý.

Quân khẽ gật đầu:

-Ừm…! Thời gian qua nằm trên giường bệnh hoài, không được chứng kiến cái thay đổi từng mùa trong năm! Giờ được ra ngoài hít thở không khí, thật dễ chịu!- Giọng nói của Quân có phần hơi gượng gạo, bởi cái dáng vẻ của con nhóc kia bây giờ.

Dạo này, nó có vẻ thân thiết thật đấy! Từ việc sinh hoạt hàng ngày tới ăn uống, thuốc men của Quân, dường như nó nắm rõ toàn bộ. Tuy rằng Quân rất vui, nhưng vẫn có cảm giác không quen lắm!

Nhớ lại trước đây…

Có thể nếu bây giờ là thời cổ đại, Quân với nó… đã chia bè kéo phái, chém giết lẫn nhau tới đầu rơi máu chảy rồi cũng nên!

-Đang nghĩ gì thế?- Giọng nói của nó vang lên, cắt đứt dòng suy nghĩ của Quân.

-Không có gì cả!- Quân vội nói.

Lúc này, Tiểu Nhi bỗng ngồi xuống trước mặt Quân, đôi môi nhỏ khẽ mỉm cười, ánh mắt cũng rạng rỡ. Nắng chiếu xuống mái tóc màu nâu, lấp lánh…

-Còn nhớ nửa năm trước, khi cứu tôi, cậu nói câu gì không? Khi đó, tôi chưa được nghe hết!- Tiểu Nhi nhìn chằm chằm Quân, mở miệng hỏi.

Quân hơi ngẩn người, bắt đầu suy nghĩ một chút. Nhưng rốt cuộc sau cùng chỉ đáp lại:

-Không có nhớ!

Tiểu Nhi cười cười, nhẫn nại hỏi lại:

-Chắc chắn có nhớ mà! Giờ nói lại cho ta nghe đi!

-Không có nhớ!- Quân quay mặt sang một bên, gò má hơi ửng đỏ.

Tiểu Nhi tặc lưỡi, đứng dậy quay người bước đi:

-Không muốn nói thì thôi! Tên đáng ghét! Đi chết luôn đi!

Quân nhìn theo Tiểu Nhi, trong lòng cồn cào như sóng đạp. Con nhóc kia… bắt nói ra câu nói đó vào lúc này?

-Này!- Quân gọi.

-... –Tiểu Nhi đã dừng chân, nhưng vẫn không quay đầu lại.

-Tôi sẽ nói…

Giớ lướt qua hàng mi, nhẹ như sợi lông vũ trắng thuần khiết. Tiểu Nhi từ từ quay lại, nhìn Quân bằng ánh mắt chờ đợi.

-Nói lẹ đi!

-Thích… thích... – Tiếng nói nhỏ xíu vang lên.

Tiểu Nhi có phần mất kiên nhẫn:

-Nói lớn hơn nữa! Nghe không có rõ!

Giống như không gian chỉ còn lại hai người, thế giới này cũng chỉ của hai người, không bận tâm đến những người cũng đang đi dạo khác, Quân nói lớn:

-QUÂN THÍCH TIỂU NHI!!!

Trong cái nhìn ngạc nhiên của nó, Quân tiếp tục nói một lần nữa:

-QUÂN YÊU TIỂU NHI, YÊU RẤT NHIỀU!!!

Mọi người xung quanh dồn ánh mắt vào hai người, một chàng trai ngồi trên xe lăn, lớn giọng tỏ tình với một cô gái xinh đẹp đáng yêu…

-Chính xác… từ lâu lắm rồi! Anh thích em, nhưng không thể nói ra! Lí do… lí do là… một phần sợ phải nghe câu từ chối…

Không để Quân nói hết câu, Tiểu Nhi mỉm cười ngắt lời:

-Đồ ngốc! Ta… cũng thích ngươi!

Truyện full

  • Tình Yêu Không Nói Ra
    Tình Yêu Không Nói Ra

    Tác giả: Cao Mỗ Pháp Lực Vô BiênDịch: Lục Phấn Côi Tư===Sau khi kỳ thi cao khảo kết thúc, tôi trở lại trường để dọn dẹp đồ đạc, có một...

  • Đặc Biệt Đích Ngươi (Đặc Biệt Đích Nhĩ)
    Đặc Biệt Đích Ngươi (Đặc Biệt Đích Nhĩ)

    Thể loại: Đam mỹ, hiện đại đô thị, huyền huyễn, ấm áp, nhất thụ nhất công, HEEditor: Tiểu MộcBeta: KireiNhân vật: Trầm Sở Thiên x Mạc...

  • Hoàng Đế Bụi Đời Và Minh Chủ Đầu Gỗ
    Hoàng Đế Bụi Đời Và Minh Chủ Đầu Gỗ

    Thể loại: Đam mỹ tiểu thuyết, giang hồ võ lâm, nhất thụ nhất công, phúc hắc công ngây thơ đần độn thụ, hài, HE.Đường đường là hoàng...

  • Sa Vào Tình Yêu Cuồng Nhiệt Của Chúng Ta
    Sa Vào Tình Yêu Cuồng Nhiệt Của Chúng Ta

    Giới thiệu1.Kỳ thi đại học kết thúc, Từ Chi trở thành con ngựa chiến lớn nhất của trường trung học Duệ Quân, không ngờ vì vậy mà cô sắp...

  • Phất Huyền Thập Tam Khúc
    Phất Huyền Thập Tam Khúc

    Văn án:Gót sắt của Đại Tần chinh phạt Giang Bắc, diệt Yên, vong Lương. Thân là Công chúa mất nước, không thể không vào cung hầu hạ Quân...

  • Vạn Năng Bảo Bảo
    Vạn Năng Bảo Bảo

    Thể loại: Hiện đại đô thị, ngụy phụ tử, luyến đồng, H văn, HEEdit: Bạch ThốBeta: Hắc TrưChỉ cần đi công tác có ba ngày mà ta đã nằm...

  • Điệp Vụ Kết Hôn
    Điệp Vụ Kết Hôn

    Thể loại: Hiện đạiConvert: mèolunarMột cô dâu kì lạ.Biết rõ bản thân phải gả cho một tên quái gở nhưng lại cười đến rạng rỡ hạnh phúc,...

  • Ngươi Có Giống Công Tử
    Ngươi Có Giống Công Tử

    ======= Nếu bạn muốn tiếp tục truy cập nội dung truyện, mời CLICK ĐỌC tại {domain} ========Tên gốc:《公子你有種》Tác giả: Nguyên Viện/作者:元媛Độ...

  • Sủng Vật Của Thiếu Gia Ác Ma
    Sủng Vật Của Thiếu Gia Ác Ma

    Ngược trước ngọt sau.Lời tác giả:Lưu Ý: Tui theo chủ nghĩa PHI LOGIC. Thích gì viết đó, nhiều lúc chém đại nữa. Mấy cô muốn đọc truyện...

  • Hoa Kiều
    Hoa Kiều

    Một năm trước, Thư Quân hứa hôn với Thế tử Hoài Dương Vương, ai nấy đều vô cùng hâm mộ. Nàng cẩn thận từng li từng tí vun vén cho mối...

  • Liêu Nhiễu Kình Thương
    Liêu Nhiễu Kình Thương

    Editor & beta:  Koe chan & Tước VũThể loại: xuyên qua, cường công cường thụ, thiên chi kiêu tử.Vốn hắn xuất thân chỉ là thần tử nhưng...

  • Phương Lân Hảo Thổ
    Phương Lân Hảo Thổ

    Thể loại: Hiện đại đô thị, hàng xóm, hoan hỉ oan gia, 1×1, ác liệt công x nhị hoá thụ, HE.Hắn là con trai của gia đình khá giả, lúc...

  • Chính Phi Không Bằng Tiểu Thiếp
    Chính Phi Không Bằng Tiểu Thiếp

    Thể loại: cổ đại, ngôn tình, xuyên không,...Converter: ngocquynh520Edit: Bạc Bạc Số chương dự kiến: 255 chươngXuyên qua?!Lại trở...

  • Nỗi Niềm UKE Xấu
    Nỗi Niềm UKE Xấu

    Thật ra con người luôn luôn hướng tới cái đẹp. Có thể nói là nhìn mặt mà đánh giá, nhất là trong xã hội phát triển này, định nghĩa về...

  • Ảnh Trung Trì (Trì Trong Ảnh)
    Ảnh Trung Trì (Trì Trong Ảnh)

    Thể loại: Linh dị thần quái, Yêu sâu sắc, Duyên trời tác hợp, Chủ công.Độ dài: 18 chương + 2 phiên ngoạiEdit: SóiLinh hồn Hoàng tuyền...